Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn thị Thêm - ÚT: CON MA TRONG XÓM TÔI

05 Tháng Mười Một 20222:45 CH(Xem: 4317)
Nguyễn thị Thêm - ÚT: CON MA TRONG XÓM TÔI
ÚT Con ma trong xóm tôi.

Má hốt hoảng nói với tôi:

- Con Út chết rồi con!

Tôi đứng bật dậy, hai tay xoa vào nhau để phủi lớp đất bám vào tay khi nhổ cỏ cho đám rau thơm của má.

- Hồi nào? Tại sao vậy má?

- Má không biết, má ra phía hàng rào coi trái mít chín chưa, nghe bên nhà bác Bửu lao xao khóc la bên đó. Nghe nói con Út tự tử chết rồi.

Tôi run rẩy vào nhà rửa tay rồi vạch hàng rào đi qua vườn nhà Út. Nhà Út cách nhà tôi chỉ có một cái hàng rào tạm bằng một dãy mít trồng làm ranh. Ba tôi cắm thêm một ít khoai mì xen kẽ. Lâu lâu muốn ăn khoai mì ra đó nhổ một gốc lấy củ, chặt cây cắm lại ở đó. Thế là cứ tiếp tục cha mì con nối vừa làm ranh vừa có khoai mì ăn.

Trong nhà mọi người khá ngạc nhiên thấy tôi đi vào. Bác trai vừa khóc vừa nói:

- Cái Út chết rồi cô Chín ơi! Em nó còn nằm trong phòng.

Tôi như người mộng du không kịp chào ai hết, theo ngón tay bác trai tôi đi thẳng vào phòng Út. Trên giường Út nằm đó, mắt mở thao láo, mặt trắng bệch, tay để xuôi theo thân hình. Vẫn bộ đồ hôm qua Út sang nhà chơi với tôi. Vẫn gương mặt đó mà giờ đây Út đã bỏ lại tôi.

Tôi bước lại bên giường, đưa tay nắm tay Út, bàn tay lạnh ngắt, mặt cũng đã lạnh, tôi vuốt mấy sợi tóc Út lòa xòa trên mặt và vuốt mắt Út:

-Sao em lại thế này! Sao em dại dột vậy hở Út.

Tôi vuốt mắt cho em nhưng đôi mắt vẫn mở lớn như hoảng hốt, như giận dữ và như muốn nói một điều gì.

Bác gái bước vào, tôi chào bác và hỏi về cái chết của Út. Bác nhìn tôi với đôi mắt đẫm đầy nước mắt

- Em nó dại dột quá cô Chín ơi!  Trời ạ! Tôi chết khổ vì con. Con ơi là con! Út ơi là Út...

Rồi bác khóc tức tưởi, bác kể lể lung tung không đầu không đuôi. Bác giận Út, tức Út mà cũng thương con vô cùng. Nhìn Bác tôi không biết phải an ủi thế nào. Chờ cơn khóc dịu lại, tôi nói với bác:

- Sự thể là vậy rồi, bác bình tĩnh để lo cho em. Có cần cháu giúp gì bác cứ nói.

-  Cám ơn cô Chín. Tôi chờ các anh nó về rồi mới tính được.

 Tôi thương Út quá. Mới hôm qua Út tới nhà tôi, hai chị em dẫn nhau xuống vườn, tôi hái một chùm chôm chôm chín đỏ thật ngon mời em ăn. Em dường như có nhiều tâm sự, mắt em sưng húp có lẽ vì khóc nhiều . Em ngồi lặng yên nhìn mông lung rồi nắm tay tôi em khóc một cách đau khổ tột cùng. Tôi hỏi em có chuyện gì nói với chị được không? Em lắc đầu và chỉ khóc. Trong tiếng nấc nghẹn ngào em nói:

- Chắc em không sống được nữa chị ơi!

Tôi ôm em vào lòng và khuyên em nhiều lắm. Tôi đoán em có một nỗi buồn không thể nói với ai kể cả tôi.  Ở nhà em là út với 3 anh trai. Họ đều có gia đình và đều ra ở riêng. Lý do là bác gái rất khó tính, con dâu và mẹ chồng thường bất hòa cãi nhau nhiều lần trước khi ra riêng. Út thường tâm sự với tôi là đã nhiều lần bị mẹ chửi thậm tệ bằng những câu không đẹp trước mặt bạn bè. Em luôn luôn tủi thân vì mình xấu xí không được đẹp. Em từng mơ ước có một người yêu thương em, không để ý đến khuyết điểm trên gương mặt em. Em sẽ có một đám cưới, có một mái nhà riêng, một bầy con xinh xắn. Những ước mơ nhỏ nhoi, bình thường em hay dệt cho tôi nghe và tôi luôn chúc phúc cho em.

Thật ra nhan sắc Út không tệ. Em trắng trẻo, hiền lành và dễ thương. Chỉ cái tội miệng em hơi méo một chút do ngày còn bé em bị giật kinh phong, cứu cấp không kịp nên em có tật. Đối với tôi, người nào cưới được Út sẽ hạnh phúc vì em rất siêng năng, sống có tình có nghĩa.

Vì là con gái út của bác Bửu cho nên bác giữ em rất chặt. Bác không cho phép em giao du với bạn bè sợ em bị gạt gẩm. Mấy lần đi làm chung,  các em thường kể cho tôi nghe là bác không muốn ai tới nhà rủ rê Út nhất là con trai. Tội nghiệp Út đã cô đơn lại bị bạn bè cô lập ít dám thân mật vì sợ bác gái. Có lần em nói với tôi muốn nghỉ làm ở nhà cho rồi vì chẳng ai chơi hay làm bạn với em. Nhưng rồi em vẫn đi làm và sau này bác gái và em thường xung đột lớn tiếng.

Tôi đổi qua việc làm khác nên hàng ngày không tiếp xúc với Út chỉ thỉnh thoảng cuối tuần hai chị em mới gặp nhau nói chuyện linh tinh. Không biết em có người yêu chưa nhưng tôi thấy em vui vẻ hơn trước, chịu khó trau chuốt và ít mặc cảm hơn. Tôi hỏi em nhưng em mắc cỡ lắc đầu không chịu nói. Dường như Út đã yêu Tân, một thanh niên cùng làm chung tổ sản xuất. Tân không phải là người địa phương, sau 30/4/75 Tân về đây ở tạm nhà anh chị và xin làm công nhân nông trường. Nghe đâu bác gái cương quyết phản đối cuộc tình này, bác chửi Tân một trận nảy lửa với những ngôn từ không mấy đẹp. Tự ái Tân đã nghỉ làm và đi mất. Có lẽ đó là lý do đã khiến Út rơi vào sự thất vọng trầm trọng.

Giờ này Út nằm đó, Út tự hủy hoại bản thân mình trong tuyệt vọng. Nguyên nhân chính xác không ai rõ ràng. Tôi giận mình hôm qua đã vô ý không tìm hiểu tâm sự của Út. Nếu tôi chú ý đến Út nhiều hơn, giúp đỡ Út nhiều hơn biết đâu Út đã không như thế này.

Tôi về nhà hình ảnh Út cứ lãng vãng trong tôi. Gương mặt đó, đôi mắt đó và tâm sự của em làm tôi không thể nào ngủ được.

 

Bác Bửu quyết định sẽ chôn Út ngay trong vườn, cách con đường phía trước nhà độ vài chục thước. Ngày tẩn liệm đôi mắt em chỉ khép hờ. Tôi đứng bên những người đạo tỳ thương em không cầm được nước mắt. Tôi không có em gái, tôi đã từng coi em như em gái mình, vậy mà giờ này tôi đã vô tình để em ra đi một cách đau khổ oan nghiệt như vậy.

Trong mấy ngày tang lễ, hàng xóm đến phụ đám một tay. Rạp dựng bên ngoài sân, ban đêm khách khứa, bạn bè, bà con cùng thức với gia chủ. Các anh của Út cũng về đủ để lo tang sự cho em. Tôi coi như người nhà đến tiếp khách, châm trà, thêm rượu cho khách. Đám ma buồn và hoang lạnh đến rợn người với những lời gào khóc kể lể thống thiết của bác gái.

Đêm thứ nhì làm đám, hôm sau sẽ động quan, hạ huyệt đúng giờ như lời dặn của ông thầy nào đó. Tiếng kèn đám thỉnh thoảng lại kéo ò e buồn não nuột. Bỗng dưng Tân trai của Út từ dưới nhà giận dữ bước ra đứng trước quan tài tự đập vào ngực mình la lớn:

- Tại sao anh lấy cái quần em mới mua. Anh có biết em dành dụm bao lâu mới mua được nó không? Anh biết má chửi em bao nhiêu khi em khoe với má không? Trả lại cho em, mau trả lại cho em!

Tiếng la rõ lớn giọng đầy uất ức. Cả nhà không hiểu gì hết chỉ đứng nhìn rồi nhào vào giữ không cho Tân tự hành hạ lấy mình. Một hồi sau Tân ngã ra bất tỉnh. Khi tỉnh lại, Tân run rẩy vào nhà lấy ra một cái quần Jean còn mới để lên quan tài và lạy như tế sao. Thì ra lúc liệm Út, thấy cái quần Jean của em gái còn mới tinh Tân tiếc của nghĩ liệm theo rất uổng nên giữ lại để mặc. Không ngờ hồn Út nhập vào Tân và đòi lại. Ai cũng nói Út là con gái còn trinh, chết oan nên linh lắm. Ngày đem chôn Út, cái quần Jean và một số đồ dùng của em cũng được chôn theo. Số tiền Út dành dụm bác gái mua giấy tiền vàng bạc đốt theo, không ai dám lấy một xu.

Sau ngày đám ma Út, tôi cũng hay qua mả đốt hương cho em. Nấm đất đắp cao cho tôi một cảm giác ly biệt ngậm ngùi trên cõi đời này. Sự vô thường và nghiệp duyên của kiếp con người. Công lao nuôi dưỡng khó nhọc của cha mẹ mà chỉ vì sự lạc lòng thiếu suy nghĩ mà Út đã quyên sinh. Hai đấng sinh thành ở lại phải đau khổ trong cảnh cha mẹ già phải khóc con thơ. Hai bác giờ quạnh quẽ, nhà chỉ còn hai người già trong vườn tược mênh mông thật tội nghiệp.

Điều đáng sợ là sau ngày mở cửa mả, những người bạn của Út mờ sáng đi làm thường gặp Út cùng đi theo. Út đi theo họ lặng lẽ, im lìm đến cuối đường rẽ vào khu nhà máy mủ thì không thấy nữa. Những ngày đi lãnh nhu yếu phẩm hay lãnh lương về tối họ cũng gặp Út đứng ở cổng nhà đưa tay vẫy vẫy chào như khi Út còn sống. Bà con trong xóm thường thấy Út ngồi trước mộ khóc một mình mỗi khi họ đi ngang vườn.

Tôi nghe nhiều người trong xóm kể lại thường gặp bóng ma của Út hiện về. Nhưng thật kỳ lạ, tôi chưa bao giờ trực diện được gặp lại em. Tôi đã đốt nhang trước mộ, khấn em hiện về báo mộng cho tôi biết nội tình như thế nào và tôi giúp gì được cho em. Nhưng có lẽ tôi nặng bóng vía nên chờ hoài không thấy.

Bác trai nói, ban đêm Út thường hiện về đi lòng vòng trong nhà, nhiều khi Út đứng yên nhìn chăm chăm bác gái đang ngủ. Bác trai nói bác không sợ, nhưng bác gái sợ lắm, bà la hét và mất ngủ thường xuyên.
Trong xóm tôi, tiếng đồn Út chết oan không siêu thoát. Dù Út không hại hay nhác ai nhưng cũng làm mọi người sợ hãi, đêm tối chẳng dám đi ngang qua đó một mình.

Bác Bửu đi coi thầy và đúng 49 ngày của Út bác rước thầy pháp làm lễ đàn tràng trấn yểm mả của Út.

Nghe má tôi nói lại hai ông thầy pháp đến cúng bái lớn lắm. Họ vẽ bùa dán trong nhà, ngoài cửa nhà bác Bửu đồng thời dùng mấy đạo bùa trấn yểm mả Út. Họ dùng dao đóng bốn bên ngôi mả và làm gì đó để chế ngự hồn Út không thể xuất ra ngoài.  Từ đó người ta không thấy Út hiện về nữa. Đúng 100 ngày bác Bửu kêu thợ tới xây mả cho Út.

Những gì của Út đã khép lại, chỉ còn đó một ngôi mộ buồn thiu nằm trong vườn vắng lặng. Không biết hồn ma của Út đã bị chận lại nằm sâu dưới ba lớp đất hay Út đã đi đến thế giới nào rồi. Riêng tôi thỉnh thoảng vẫn đến thăm em, đốt cho em  ba cây nhang, cầu nguyện cho em siêu thoát.

...

Bây giờ tháng 10, ngày mai là lễ Halloween, những con ma sẽ hiện diện trên đường, sẽ vào từng nhà xin kẹo. Khu nhà tôi ở trang trí ma quái, mồ mả dựng trong sân khiến mỗi sáng đi bộ tôi lại nhớ tới Út và bóng ma của em trong xóm tôi. Bây giờ qua đọc kinh sách, tôi nghĩ giá như bác Bửu ngày đó thỉnh chư tăng về tụng kinh siêu thoát cho Út. Cậy nhờ năng lượng từ bi của những người tu hành chân chánh giải tỏa những ẩn ức, những sân hận trong lòng Út để Út buông bỏ tất cả mà đi ra nhẹ nhàng, hơn là dùng bùa chú của thầy pháp trấn ếm hồn em. Bao nhiêu năm rồi cứ nghĩ đến bùa chú nhốt linh hồn Út không thể siêu thoát, không có lối ra, tôi lại thương em vô cùng.

Cõi vô hình không ai biết thực hư như thế nào nhưng đối với tôi Út mãi là đứa em gái hiền lành, dễ thương nhưng bạc mệnh.

Tôi tin tưởng thời hạn giam cầm đã hết để em được tự do tái sinh ở một kiếp khác. Kiếp đó em sẽ đẹp đẽ và có một cuộc sống an vui hạnh phúc.

Ta cầu nguyện cho em
Hồn thiêng được giải thoát
Được sống đời an lạc.
Không vướng khổ ưu phiền
Không uất hận triền miên.
Tái sinh nhiều phước báo.
 
Nguyễn thị Thêm.
10/2022
22 Tháng Tư 2023(Xem: 3015)
Đã 48 năm qua, nhưng mỗi lần tháng tư đến lòng tôi vẫn chùng xuống, nỗi đau đớn, xót xa lại trở về.
16 Tháng Tư 2023(Xem: 3135)
Đại tá Bùi Cửu Viên đã rời khỏi VN trên chiếc HQ 801 và đã giúp soái hạm HQ 01 an toàn tìm về bến tự do Anh trở thành vị hạm trưởng bất đắc dĩ lần cuối cùng lái con tàu ra khơi tìm tự do
11 Tháng Tư 2023(Xem: 3154)
chúng tôi luôn có trong tim: “Quảng Bình là quê hương”, là nơi quê cha đất tổ và luôn mong ước có ngày được bước những bước trên vùng đất thân yêu nầy.
11 Tháng Tư 2023(Xem: 4571)
Con gái của người ta sau 24 giờ sinh ra đã trở thành con gái của tôi, và chỉ sinh sau con gái của tôi có 4 giờ tại Bảo Sinh Viện Quân Đội Thành Phố Nha Trang năm 1972.
11 Tháng Tư 2023(Xem: 4413)
Ông Ta gặp Tôi sau khi Tôi mở mắt chào đời chỉ mới có một đêm; chỉ nhìn Tôi có một phút đã nghĩ xấu về Tôi là “cái môi chu chu chắc lớn lên sẽ hỗn”.
09 Tháng Tư 2023(Xem: 3056)
Ngàn giot lệ rơi của Dung Krall không chỉ khóc cho đất nước Việt Nam mà còn khóc cho một người cha đã đi lầm đường.
02 Tháng Tư 2023(Xem: 3289)
Hôm nay giỗ anh, thấm thoát đã 52 năm, hơn nửa thế kỷ của đời người, sao nỗi đau về, như mới hôm qua… cơn nắng ngày nào vẫn còn nguyên trên da thịt, trên tóc, trên vai, trên những vòng khăn tang cuốn vội
02 Tháng Tư 2023(Xem: 3463)
Phải chăng tiếng đàn tranh du dương réo rắt của bác Bảy và tiếng hát ngọt ngào mùi mẫn của các ca sĩ đường phố, đã tạo nên cái hồn văn hóa của người dân phố thị
31 Tháng Ba 2023(Xem: 3157)
Anh An đã mất đi hơn 49 ngày rồi nhưng hình ảnh của anh vẫn ở trong tâm trí của gia đình và bạn bè. Chúc anh An an nghĩ nơi cõi Phật, You will be missed!
24 Tháng Ba 2023(Xem: 3233)
Tôi cám ơn nước Mỹ đã cưu mang gia đình tôi. Hệ thống chăm sóc y tế giúp tôi tuổi đời vui vẻ ít bệnh tật. Đời sống văn minh khiến tôi lạc quan có nhiều bạn bè, tận hưởng tuổi vàng an vui yêu đời
21 Tháng Ba 2023(Xem: 3477)
Úc là một quốc gia quân chủ lập hiến, là một liên bang phân chia quyền lực. Quốc gia này có chính phủ theo thể chế đại nghị, Quốc vương Charles III là nguyên thủ của Úc.
20 Tháng Ba 2023(Xem: 5413)
Nước Mỹ là miền đất hứa đã luôn mở rộng vòng tay chào đón và tạo cơ hội tốt cho bất kỳ ai, miễn là họ có khát vọng vươn lên và phải nỗ lực thực hiện bằng được khát vọng ấy.
13 Tháng Ba 2023(Xem: 3697)
Trưa Chủ Nhật, ngày 5 tháng 3, 2023 đồng hương Biên Hòa và một số thân hữu đã đến nhà hàng Paracel Seafood, Westminster tham dự buổi Tân Niên Hội Ngộ do Ban Chấp Hành Hội Ái Hữu Biên Hòa tổ chức.
13 Tháng Ba 2023(Xem: 3775)
Không dễ mấy ai có thể chối từ một số tiền lớn lao như vậy vào thời đó. Sự từ chối này làm nên nhân cách Uyên Thao và làm cho Sóng Thần có uy tín với độc giả, đông nhất là trong giới quân nhân.
12 Tháng Ba 2023(Xem: 3058)
Nhân ngày 8 tháng ba tôi muốn gửi đến họ lòng kính mến và cảm phục. Bởi vì họ đang vùng lên không phải chỉ cho phụ nữ mà vì sự tự do và công bình cho đất nước họ trên thế giới này.
11 Tháng Ba 2023(Xem: 2974)
Đêm nay hoa Quỳnh nở sớm, hình như những búp hoa đang nhẹ nhàng chuyển mình để rồi từ từ hé mở vào lúc nửa đêm. Trong tôi hình như cũng đang có ngàn nụ hoa Quỳnh nở sớm trước canh khuya.
10 Tháng Ba 2023(Xem: 3315)
Người đàn ông khôn ngoan, tinh tế, thông minh, có thể biến vợ thành người tình và người Hồng nhan tri kỷ một cách thật dễ dàng.
04 Tháng Ba 2023(Xem: 5479)
Sau khi trải nghiệm tàu ra vào kênh tôi không ngạc nhiên khi Hiệp hội Kỹ sư Xây dựng Hoa Kỳ đã xếp kênh đào Panama là một trong bảy kỳ quan của thế giới hiện đại.
22 Tháng Hai 2023(Xem: 3084)
Với tôi, tháng Hai là tháng mùa đông tàn phai, chuẩn bị tâm hồn phơi phới cho những ngày sắp tới. Các bạn tôi giãy nảy lên, xúm vào bảo tôi “nói thách” sớm quá,
20 Tháng Hai 2023(Xem: 4382)
Nói chung, văn nghiệp của ông tạo ra một dòng chảy văn học miền Nam rất cá tính; nó tiếp lửa truyền thừa từ những nhà văn tiền bối và ngọn đuốc soi đường cho những người đến sau ông.