Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Thêm - TƯỞNG NHỚ TRẦN HỮU PHÚC

17 Tháng Tám 202112:59 SA(Xem: 7680)
Nguyễn Thị Thêm - TƯỞNG NHỚ TRẦN HỮU PHÚC
Trần Hữu Phúc.

 

TƯỞNG NHỚ TRẦN HỮU PHÚC

 

 

Tháng tám em bỏ trường lên núi.

Ngước mắt nhìn lên mây trắng bay

Để lại Ngô Quyền trang giấy dở

Chưa xong Biên Khảo gửi trong ngày.

 

Tháng tám em nằm yên ngóng gió

Lắng nghe chim hót ở rừng cây

Lao xao tiếng gọi nơi trường cũ

Đá banh bình luận ai viết đây.

 

Tháng tám em ngủ quên chẳng dậy

Thảnh thơi hồn lạc bước về quê

Phút cuối em tìm nơi vắng vẻ

Trải lòng sông núi vẹn câu thề.

 

Biên Hòa thương nhớ NGƯỜI XỨ BƯỞI

Trang Web Ngô Quyền nhớ TRẦN NGUYÊN

Hội AHCHSNQ nhớ TRẦN HỮU PHÚC

Tâm hương tưởng niệm nhớ bạn hiền

 

 Tháng tám rải tro chồng xuống biển

Tro hòa theo nước bập bềnh trôi.

Chị khóc thương chồng thương em nữa

Bốn xá tạ từ Hữu Phúc ơi!

 

Trong tất cả những người tôi đã từng tiếp xúc khi chung tay lo cho trang web Ngô Quyền, Trần Hữu Phúc là người tôi rất quý mến và kính phục mặc dù tôi chưa một lần gặp mặt em. Thường chúng tôi chỉ chuyện trò qua Email và vào lúc mọi người đã ngủ. Bởi vì múi giờ bên Đức trái ngược với giờ Cali. "Bên Đức thức canh cho Cali ngủ". Thế mà em ấy cứ Email vào lúc 0 giờ. Nhiều khi tôi vừa bấm máy vừa ngáp dài trong lòng thầm nghĩ: "Phúc ơi! chị buồn ngủ quá rồi!" nhưng chị em vẫn hăng say tiếp tục câu chuyện.

 

Tôi biết tấm lòng của Phúc rất yêu quê hương nhất là Biên Hòa và ngôi trường Ngô Quyền của một thời Trung Học. Em là một học sinh học xuất sắc nên được học bổng du học Tây Đức. Ngày đó được một vé du học tại Tây Đức với học bổng toàn phần 4 năm không phải dễ dàng. Phúc đã làm thầy cô và mọi người hâm mộ và nể phục. Thế rồi đất nước biến loạn, tuổi đời còn trẻ một mình lưu lạc xứ người em đã cố gắng hết sức mình để được đứng vững và thành công. Em tham gia Tổng Hội Sinh các nước Âu Châu để có tiếng nói của du học Việt Nam mong giúp được gì cho đất nước đang trong chế độ Cộng Sản

 

Em khiến tôi ngạc nhiên ngay những ngày bước vào trang Web NQ vì những bài biên khảo, điểm nóng thời cuộc hay bình luận chính trị của em rất sắc bén và công phu. Tôi nghĩ ngòi bút tầm cỡ đó phải là của một chính trị gia từng trải mới có những nhận định gãy gọn như vậy. Những bài viết của em không phải là lướt qua hay lượm lặt trong google rồi chấp vá. Mà là cái nhìn có khoa học, tâm huyết và lập trường chính trị rõ rệt.

 

Chính trị là đề tài khó nuốt và cấm kỵ trong các diễn đàn vì dễ gây ra hiểu lầm hay chống đối vì mỗi người có chính kiến riêng và sẽ không ngại tranh luận để bảo vệ lập trường mình.

 

Cho nên ở mỗi bài Biên Khảo hay Điểm Nóng Thời Cuộc được Trần Hữu Phúc gửi vào Web trường cũng như gửi cho các báo ở miền Nam Cali đều dẫn chứng tỉ mỉ, có tài liệu chứng minh đính kèm để bảo vệ lập luận của mình.

Có đôi lần tôi hỏi Phúc:

- Sao em viết bình luận hay quá vậy? "

Phúc cười nói với tôi:

- Hồi đó em không biết viết bình luận hay biên khảo đâu mặc dù em rất muốn viết. Khi em gặp được giáo sư Nguyễn Ngọc Huy, em hỏi thầy về đề tài này, thầy đã chỉ em cách viết và uốn nắn cho em để lập luận cho đúng, trung thực nhất là phải dẫn chứng rõ ràng.

 

Cho nên đối với Trần Hữu Phúc, Cựu Giáo sư Nguyễn Ngọc Huy là mẫu người lý tưởng mà em cố gắng học hỏi, nối tiếp bước chân và noi gương sáng của người. Em luôn hướng về tổ quốc với trái tim yêu nước rực lửa đấu tranh, em hướng về trường Ngô Quyền với tấm lòng của một người học trò yêu trường và tôn sư trọng đạo.

 

Tôi là người mê đá banh và Trần Hữu Phúc đã giúp tôi xem đá banh với cái nhìn sâu sắc hơn. Không phải chỉ nhìn trái banh lăn trên sân cỏ rồi la lên khi trái banh tung lưới. Xem đá banh cũng như viết về đá banh là phải xem kỷ thuật đá quá trình hình thành của một đội banh lẫn bước đi lên thành công của một cầu thủ chuyên nghiệp.

Người xứ Bưởi đã có những bài tường thuật đá banh tỉ mỉ trong từng trận, cách đá của từng cầu thủ, tài nghệ của những huấn luyện viên. Em nghiên cứu và cho nhận xét tinh tế lý do thắng thua lẫn những chuyện lề của trận đấu một cách hấp dẫn. Em thường kêu gọi tôi và Diệu Hương viết về đá banh để "Web nhà mình có nhiều màu sắc."

 

Năm 2020 là năm đau buồn nhất của trường mình. Hai vị giáo sư khả kính Hà Tường Cát và Phan Thanh Hoài đã rời bỏ nhục thân về với hư vô. Học trò khóc thầy chưa nguôi thì cùng ngày tiễn thầy Hà Tường Cát lại biết tin Trần Hữu Phúc đã nằm xuống tại nước Đức xa xôi. Nghe tin dữ do Tất Ứng gọi đến báo tin, chúng tôi đã khóc và cố nghĩ đó không phải là tin thật.

 

Đối với đông đảo cựu học sinh Ngô Quyền vào xem ở trang Web nhà hay tham dự Hội Ngộ Ngô Quyền hàng năm ít người biết đến Trần Hữu Phúc. Bởi vì em ở xa, không thường về tham dự đại hội cũng như trong bài viết em không dùng tên thật. Nhưng trong lòng Thầy Cô hoặc những người cựu học sinh tâm huyết có mặt ngay từ những ngày đầu thành lập Hội AHCHSNQ và trang web Ngô Quyền đều biết rõ sự góp sức của em ấy rất lớn.

Mặc dù ở xa, nhưng những diễn biến trong sinh hoạt của Hội và trang Web nhà em đều theo dõi và đóng góp tích cực. Em đã làm hết sức mình vì lý tưởng em theo đuổi. Em đã dâng hiến nhiều điều cho quê hương, cho trường, cho bạn. Bây giờ sau một năm em nằm xuống, chúng ta ngồi lại với nhau nhớ về em với tất cả yêu thương lẫn nể phục.

 

Phúc ơi!

Rồi mọi thứ cũng qua đi, cũng thành mây khói. Em hãy an lòng nơi cõi trời mông lung bao la. Có lẽ bây giờ em hiểu hơn ai hết về định luật đất trời và số mệnh con người. Không ai có thể đảo ngược sự an bài của tạo hóa. Chí cả chưa thành em cũng đừng lưu luyến vì tất cả là đều là vô thường. Hãy phù hộ cho vợ con em được sự an lành và sức khỏe.

 

Mùa dịch Covid 19 vẫn còn lan tràn trên khắp thế giới cho nên năm nay trường ta cũng không hề có đại hội. Những chiếc ghế xếp lại, cánh cửa hải quan giới hạn, người tránh người bằng cái khẩu trang che kín. Lâu lắm rồi thầy trò không thể gặp nhau. Không thể tặng hoa, không thể mời thầy ngồi ghế. Những chiếc ghế dự trù để trống tưởng niệm cũng không thực hiện được.

Tháng tám này Website Ngô Quyền gửi những tâm tình tưởng nhớ tới "Trần Hữu Phúc, Trần Nguyên Người Xứ Bưởi " 

 

Tôi viết bài này sau một ngày đem tro chồng rải biển. Tôi ôm bình cốt của chồng và nghĩ tới hiền thê Trần Hữu Phúc. Những người đàn ông đã bỏ lại chúng tôi đơn lẻ. Tôi rải tro chồng vào lòng đại dương để anh hòa theo sóng biển rong chơi khắp chốn. Cũng như Phúc đã ngủ yên sau khi dạo chơi khắp núi đồi thoải mái. 

 

Bay lên đi em. Thầy cô và chúng tôi lúc nào cũng nhớ tới em. Chúng tôi sẽ giữ lời hứa với em cố gắng duy trì Website Ngô Quyền. Những người trẻ Ngô Quyền sẽ tiếp nối đàn anh giữ gìn và phát triển hội AHCHSNQ lớn mạnh.

 

Nguyễn Thị Thêm.

             

 

 

 

 

 

 

12 Tháng Mười 2012(Xem: 165789)
Nhạc & Lời: Phạm Chinh Đông Hòa Âm : Cao Ngọc Dung Ca Sĩ : Quốc An
12 Tháng Mười 2012(Xem: 126471)
Mỗi lần nhìn em gái đứng tần ngần nhìn theo mấy đứa bạn đội nón hồng xanh đi ngang nhà thằng anh hai buồn hiu hắt.
11 Tháng Mười 2012(Xem: 147506)
Những năm gần đây, các bạn CHS lớp thất 4 Anh văn của K.8 trung học NQ thường tổ chức họp lớp 2 lần trong năm
11 Tháng Mười 2012(Xem: 132644)
Tôi chìm vào giấc mơ đẹp nhất đời mình. Giấc mơ có bảng đen phấn trắng và những kỷ niệm đẹp như mầu hồng thời con gái.
08 Tháng Mười 2012(Xem: 163478)
Âm nhạc đưa tôi đến thế giới huyền hoặc của tình yêu ngày tôi mới lớn, đưa tôi bay bổng, vượt qua ngàn trùng dương trở về quê hương nơi có thành phố Biên Hòa tôi yêu dấu.
06 Tháng Mười 2012(Xem: 151214)
Nợ chữ nghĩa vẫn còn mang nặng, nhưng từ đó cho đến mãi về sau này con người ấy không sao quên câu chuyện “nhánh cây liêm sỉ” của Dì Hai.
05 Tháng Mười 2012(Xem: 166592)
Ước chi Thu đừng đi qua, Thu ở lại dài lâu trong đời sống để mỗi người trong chúng ta quên đi những bộn bề phức tạp mà đắm mình trong sắc Thu muôn đời...
03 Tháng Mười 2012(Xem: 160819)
Giờ này anh đang làm gì bên kia nhỉ? có nhắm mắt thấy những giấc mơ của tụi mình không? Sao cả hai nơi cách nhau nửa vòng trái đất đều mưa như thế?
29 Tháng Chín 2012(Xem: 167852)
... có lẽ khi càng lớn tuổi người ta thường nhớ và nhắc đến những chuyện xa lắc xa lơ như nuối tiếc một thời đã mất!
28 Tháng Chín 2012(Xem: 162157)
Ngày rời Biên Hòa tôi chỉ là một con bé ngây thơ, lứa tuổi đẹp nhất đời người. Ngày trở về tôi đã là người đàn bà đứng tuổi đầu hai màu tóc, ...
25 Tháng Chín 2012(Xem: 171120)
Thời gian khắc nghiệt đủ cho hai mái tóc xanh đã muối tiêu cả rồi... Ôi mối tình đầu của ta...!
21 Tháng Chín 2012(Xem: 133826)
Vui lên, những bạn bè thân. Ngày mai, còn biết có lần gặp nhau....
18 Tháng Chín 2012(Xem: 402067)
Xin được chia sẻ với bạn hữu món “quà tặng” đặc biệt của anh Nguyễn Ngọc Xuân, trân trọng cảm ơn anh Xuân đã dành tình cảm ưu ái cho các cựu HĐS Ngô Quyền Biên Hòa.
16 Tháng Chín 2012(Xem: 487196)
Vậy là chiếc huy hiệu Đạo Bửu Long đã hội ngộ với anh chị em chúng tôi, sau chuỗi ngày dài phiêu linh lưu lạc.
15 Tháng Chín 2012(Xem: 168928)
Nhạc và lời: Phạm Chinh Đông – Hòa âm: Cao Ngọc Dung – Ca sĩ Quốc An
12 Tháng Chín 2012(Xem: 143793)
Có bao giờ chúng ta chân thành xin lỗi cha mẹ chưa? Một câu xin lỗi xuất phát từ trái tim sám hối.
07 Tháng Chín 2012(Xem: 162275)
Tôi bất chợt nhớ lại ngôi trường xưa ở quê nhà, nơi tôi theo học lớp vỡ lòng, tôi nhớ và cảm thấy hạnh phúc đến nghẹn ngào cái lớp học tôi, với vài ba chục đứa học trò, mắt vằng vặc thơ ngây,
07 Tháng Chín 2012(Xem: 160125)
Vậy đó, ông nội và cháu có nhiều điểm giống nhau. Cháu sẽ lớn, sẽ trưởng thành. Ông một ngày nào đó sẽ ra đi.
07 Tháng Chín 2012(Xem: 170481)
Sáng tác và trình bày : NGÔ CÀN CHIẾU.... Nằm bên bờ biển vắng Đong đưa nhịp sóng vỗ về Dáng ai như rất nhẹ Về theo một bóng trăng thề
03 Tháng Chín 2012(Xem: 144456)
Nhân dịp giỗ đầu của Hà Bích Loan, tôi xin thắp nén tâm hương gửi đến bạn hiền, cũng là một người thầy tận tâm, người bạn thâm giao học rộng hiểu nhiều, hết lòng với bạn bè...