Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Thêm - TƯỞNG NHỚ TRẦN HỮU PHÚC

17 Tháng Tám 202112:59 SA(Xem: 8338)
Nguyễn Thị Thêm - TƯỞNG NHỚ TRẦN HỮU PHÚC
Trần Hữu Phúc.

 

TƯỞNG NHỚ TRẦN HỮU PHÚC

 

 

Tháng tám em bỏ trường lên núi.

Ngước mắt nhìn lên mây trắng bay

Để lại Ngô Quyền trang giấy dở

Chưa xong Biên Khảo gửi trong ngày.

 

Tháng tám em nằm yên ngóng gió

Lắng nghe chim hót ở rừng cây

Lao xao tiếng gọi nơi trường cũ

Đá banh bình luận ai viết đây.

 

Tháng tám em ngủ quên chẳng dậy

Thảnh thơi hồn lạc bước về quê

Phút cuối em tìm nơi vắng vẻ

Trải lòng sông núi vẹn câu thề.

 

Biên Hòa thương nhớ NGƯỜI XỨ BƯỞI

Trang Web Ngô Quyền nhớ TRẦN NGUYÊN

Hội AHCHSNQ nhớ TRẦN HỮU PHÚC

Tâm hương tưởng niệm nhớ bạn hiền

 

 Tháng tám rải tro chồng xuống biển

Tro hòa theo nước bập bềnh trôi.

Chị khóc thương chồng thương em nữa

Bốn xá tạ từ Hữu Phúc ơi!

 

Trong tất cả những người tôi đã từng tiếp xúc khi chung tay lo cho trang web Ngô Quyền, Trần Hữu Phúc là người tôi rất quý mến và kính phục mặc dù tôi chưa một lần gặp mặt em. Thường chúng tôi chỉ chuyện trò qua Email và vào lúc mọi người đã ngủ. Bởi vì múi giờ bên Đức trái ngược với giờ Cali. "Bên Đức thức canh cho Cali ngủ". Thế mà em ấy cứ Email vào lúc 0 giờ. Nhiều khi tôi vừa bấm máy vừa ngáp dài trong lòng thầm nghĩ: "Phúc ơi! chị buồn ngủ quá rồi!" nhưng chị em vẫn hăng say tiếp tục câu chuyện.

 

Tôi biết tấm lòng của Phúc rất yêu quê hương nhất là Biên Hòa và ngôi trường Ngô Quyền của một thời Trung Học. Em là một học sinh học xuất sắc nên được học bổng du học Tây Đức. Ngày đó được một vé du học tại Tây Đức với học bổng toàn phần 4 năm không phải dễ dàng. Phúc đã làm thầy cô và mọi người hâm mộ và nể phục. Thế rồi đất nước biến loạn, tuổi đời còn trẻ một mình lưu lạc xứ người em đã cố gắng hết sức mình để được đứng vững và thành công. Em tham gia Tổng Hội Sinh các nước Âu Châu để có tiếng nói của du học Việt Nam mong giúp được gì cho đất nước đang trong chế độ Cộng Sản

 

Em khiến tôi ngạc nhiên ngay những ngày bước vào trang Web NQ vì những bài biên khảo, điểm nóng thời cuộc hay bình luận chính trị của em rất sắc bén và công phu. Tôi nghĩ ngòi bút tầm cỡ đó phải là của một chính trị gia từng trải mới có những nhận định gãy gọn như vậy. Những bài viết của em không phải là lướt qua hay lượm lặt trong google rồi chấp vá. Mà là cái nhìn có khoa học, tâm huyết và lập trường chính trị rõ rệt.

 

Chính trị là đề tài khó nuốt và cấm kỵ trong các diễn đàn vì dễ gây ra hiểu lầm hay chống đối vì mỗi người có chính kiến riêng và sẽ không ngại tranh luận để bảo vệ lập trường mình.

 

Cho nên ở mỗi bài Biên Khảo hay Điểm Nóng Thời Cuộc được Trần Hữu Phúc gửi vào Web trường cũng như gửi cho các báo ở miền Nam Cali đều dẫn chứng tỉ mỉ, có tài liệu chứng minh đính kèm để bảo vệ lập luận của mình.

Có đôi lần tôi hỏi Phúc:

- Sao em viết bình luận hay quá vậy? "

Phúc cười nói với tôi:

- Hồi đó em không biết viết bình luận hay biên khảo đâu mặc dù em rất muốn viết. Khi em gặp được giáo sư Nguyễn Ngọc Huy, em hỏi thầy về đề tài này, thầy đã chỉ em cách viết và uốn nắn cho em để lập luận cho đúng, trung thực nhất là phải dẫn chứng rõ ràng.

 

Cho nên đối với Trần Hữu Phúc, Cựu Giáo sư Nguyễn Ngọc Huy là mẫu người lý tưởng mà em cố gắng học hỏi, nối tiếp bước chân và noi gương sáng của người. Em luôn hướng về tổ quốc với trái tim yêu nước rực lửa đấu tranh, em hướng về trường Ngô Quyền với tấm lòng của một người học trò yêu trường và tôn sư trọng đạo.

 

Tôi là người mê đá banh và Trần Hữu Phúc đã giúp tôi xem đá banh với cái nhìn sâu sắc hơn. Không phải chỉ nhìn trái banh lăn trên sân cỏ rồi la lên khi trái banh tung lưới. Xem đá banh cũng như viết về đá banh là phải xem kỷ thuật đá quá trình hình thành của một đội banh lẫn bước đi lên thành công của một cầu thủ chuyên nghiệp.

Người xứ Bưởi đã có những bài tường thuật đá banh tỉ mỉ trong từng trận, cách đá của từng cầu thủ, tài nghệ của những huấn luyện viên. Em nghiên cứu và cho nhận xét tinh tế lý do thắng thua lẫn những chuyện lề của trận đấu một cách hấp dẫn. Em thường kêu gọi tôi và Diệu Hương viết về đá banh để "Web nhà mình có nhiều màu sắc."

 

Năm 2020 là năm đau buồn nhất của trường mình. Hai vị giáo sư khả kính Hà Tường Cát và Phan Thanh Hoài đã rời bỏ nhục thân về với hư vô. Học trò khóc thầy chưa nguôi thì cùng ngày tiễn thầy Hà Tường Cát lại biết tin Trần Hữu Phúc đã nằm xuống tại nước Đức xa xôi. Nghe tin dữ do Tất Ứng gọi đến báo tin, chúng tôi đã khóc và cố nghĩ đó không phải là tin thật.

 

Đối với đông đảo cựu học sinh Ngô Quyền vào xem ở trang Web nhà hay tham dự Hội Ngộ Ngô Quyền hàng năm ít người biết đến Trần Hữu Phúc. Bởi vì em ở xa, không thường về tham dự đại hội cũng như trong bài viết em không dùng tên thật. Nhưng trong lòng Thầy Cô hoặc những người cựu học sinh tâm huyết có mặt ngay từ những ngày đầu thành lập Hội AHCHSNQ và trang web Ngô Quyền đều biết rõ sự góp sức của em ấy rất lớn.

Mặc dù ở xa, nhưng những diễn biến trong sinh hoạt của Hội và trang Web nhà em đều theo dõi và đóng góp tích cực. Em đã làm hết sức mình vì lý tưởng em theo đuổi. Em đã dâng hiến nhiều điều cho quê hương, cho trường, cho bạn. Bây giờ sau một năm em nằm xuống, chúng ta ngồi lại với nhau nhớ về em với tất cả yêu thương lẫn nể phục.

 

Phúc ơi!

Rồi mọi thứ cũng qua đi, cũng thành mây khói. Em hãy an lòng nơi cõi trời mông lung bao la. Có lẽ bây giờ em hiểu hơn ai hết về định luật đất trời và số mệnh con người. Không ai có thể đảo ngược sự an bài của tạo hóa. Chí cả chưa thành em cũng đừng lưu luyến vì tất cả là đều là vô thường. Hãy phù hộ cho vợ con em được sự an lành và sức khỏe.

 

Mùa dịch Covid 19 vẫn còn lan tràn trên khắp thế giới cho nên năm nay trường ta cũng không hề có đại hội. Những chiếc ghế xếp lại, cánh cửa hải quan giới hạn, người tránh người bằng cái khẩu trang che kín. Lâu lắm rồi thầy trò không thể gặp nhau. Không thể tặng hoa, không thể mời thầy ngồi ghế. Những chiếc ghế dự trù để trống tưởng niệm cũng không thực hiện được.

Tháng tám này Website Ngô Quyền gửi những tâm tình tưởng nhớ tới "Trần Hữu Phúc, Trần Nguyên Người Xứ Bưởi " 

 

Tôi viết bài này sau một ngày đem tro chồng rải biển. Tôi ôm bình cốt của chồng và nghĩ tới hiền thê Trần Hữu Phúc. Những người đàn ông đã bỏ lại chúng tôi đơn lẻ. Tôi rải tro chồng vào lòng đại dương để anh hòa theo sóng biển rong chơi khắp chốn. Cũng như Phúc đã ngủ yên sau khi dạo chơi khắp núi đồi thoải mái. 

 

Bay lên đi em. Thầy cô và chúng tôi lúc nào cũng nhớ tới em. Chúng tôi sẽ giữ lời hứa với em cố gắng duy trì Website Ngô Quyền. Những người trẻ Ngô Quyền sẽ tiếp nối đàn anh giữ gìn và phát triển hội AHCHSNQ lớn mạnh.

 

Nguyễn Thị Thêm.

             

 

 

 

 

 

 

04 Tháng Mười Một 2023(Xem: 4284)
Hơi sớm một chút cho mùa lễ Tạ ơn ở Mỹ, nhưng chưa bao giờ thừa, có được niềm tự hào đi theo suốt cả cuộc đời là nhờ công cha, nghĩa mẹ, ơn thầy.
04 Tháng Mười Một 2023(Xem: 2785)
Cuối tháng 8 và vào đầu tháng 9 năm nay tôi có đi cruise kéo dài hai tuần của hảng MSC (Mediterranean Shipping Company) để thăm các đảo thuộc vùng Caribbean.
04 Tháng Mười Một 2023(Xem: 2765)
Lật bật mà thời gian tôi đã sống ở Canada “ xứ lạnh tình nồng” gần bằng thời gian tôi sỉnh ra, trưởng thành, học hành, dạy học, đi lính và đi tù “cải tạo” ở Việt Nam.
23 Tháng Mười 2023(Xem: 3112)
Mọi người đều không tránh khỏi Sinh, Lão, Bệnh, Tử. Không có ngoại lệ, đời là thế. Đừng sợ hãi hay ưu tư khi bạn trở bệnh. Hãy sắp xếp trước mọi việc và sẵnsàng ra đi
21 Tháng Mười 2023(Xem: 3079)
tôi đã không có cơ hội nào thực hiện cái lời hứa ấy. Sau này, gặp lại được hai dì cùng lứa tuổi dì Xinh tỵ nạn sang đây. Họ đã không biết gì về số phận dì Xinh nữa.
21 Tháng Mười 2023(Xem: 3212)
“…Em yêu phút giây này Thầy em, tóc như bạc thêm Bạc thêm vì bụi phấn đã cho em bài học hay Mai sau lớn nên người .Làm sao, có thể nào quên?
06 Tháng Mười 2023(Xem: 3105)
Những tiến bộ điện tử giúp ích con người nhiều mặt nhưng cũng có mặt chúng làm thui chột trí óc và thể chất của chúng ta tỉ như làm chúng ta lười suy nghĩ
23 Tháng Chín 2023(Xem: 3358)
Có những nhà văn mà phong cách trí thức cũng như tình người để lại trong tôi những dấu ấn sâu sắc đến khó quên.
23 Tháng Chín 2023(Xem: 3549)
Kể từ đó tôi đã có hướng nhìn rõ hơn về tương lai của mình là khi lớn lên tôi phải trở thành một nhà giáo, đó là một mơ ước mà tôi phải cố gắng biến nó thành hiện thực.
23 Tháng Chín 2023(Xem: 3427)
sau gần nửa thế kỷ tồn tại qua những thăng trầm biến động của thời cuộc, rạp KH vẫn còn hiện hữu mãi trong ký ức của người dân BH xưa về một thời huy hoàng tráng lệ ...
23 Tháng Chín 2023(Xem: 3258)
giáo chức sĩ quan biệt phái tức là những thầy giáo do lệnh tổng động viên đã phải nhập ngũ một thời gian trưỡc khi được “biệt phái” về dạy học lại cũng phải đi “học tập cải tạo”.
12 Tháng Chín 2023(Xem: 3325)
Chúng ta “ăn để mà sống” hay “sống để mà ăn”? Tôi vẫn nghĩ rằng, mọi người đều phải trải qua cả hai giai đoạn kể trên, khi còn trẻ sung sức thì “sống để ăn”, và khi tuổi về xế chiều thì “ăn để sống”.
12 Tháng Chín 2023(Xem: 3123)
Xin ghi nhận như một lời chia sẻ về một nhà văn lớn đã khuất. Tôi nghĩ viết một nhà văn lớn không bao giờ là thừa, dù thời đã qua.
10 Tháng Chín 2023(Xem: 3330)
Mất một chiếc vớ kể như mất cả đôi, chẳng thể mang một chiếc nhảy lò cò mọi nơi. Còn một thúng vớ lẻ bạn đang nằm thương nhớ kẻ bạc tình thì sao?
10 Tháng Chín 2023(Xem: 3418)
Bây giờ chúng ta đã ở ngưỡng cửa của mùa thu. Ngày xưa, rất nhiều nhạc sĩ của ta đã cảm xúc cái mùa lành lạnh với lá vàng rơi rụng nhưng rất lãng mạn này và đã cho ra những tuyệt tác để đời.
02 Tháng Chín 2023(Xem: 3737)
đã xưng tội trong mùa chay nhưng vẫn luôn phạm tội vì đường trần còn tơ vương khanh tướng, giữa chốn vô thường chỉ là tạo vật. Chúa và Phật phải chọn ai đây chỉ cầu mong còn có những cơn mưa…
28 Tháng Tám 2023(Xem: 3604)
Tọa lạc ở chợ BH ngay giữa ngã ba đường Lê văn Lễ và Cô Giang, vào những thập niên 1960-1970s, Tứ Lợi là tiệm tạp hóa lớn do người Hoa làm chủ, chuyên bán sỉ và lẻ đủ loại nhu yếu phẩm
26 Tháng Tám 2023(Xem: 3403)
Có bao giờ chúng ta chân thành xin lỗi cha mẹ chưa? Một câu xin lỗi xuất phát từ trái tim sám hối. Một câu hỏi mà bây giờ đứng cận con đường sinh tử ta hỏi lại mình .
22 Tháng Tám 2023(Xem: 3310)
Trong mùa tựu trường năm nay, người giáo già như tôi không khỏi trăn trở khi nghĩ đến những cháu nhỏ ở Việt Nam ngày nay bao giờ sẽ hưởng được một nền giáo dục dân tộc
17 Tháng Tám 2023(Xem: 3220)
Bài học của tôi là thế đó. Tôi đã tự nhủ với mình đừng làm gì khác hơn vui chơi mà vẫn bị sụp hầm. Từ nay tôi sẽ mắt sáng như sao, thật cảnh giác để không bao giờ lọt bẫy mấy tên hacker kia nữa.