Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Trần Diệu Hương - CHO TÔI LẠI NHÀ TRƯỜNG

02 Tháng Bảy 201911:06 CH(Xem: 12445)
Nguyễn Trần Diệu Hương - CHO TÔI LẠI NHÀ TRƯỜNG
Cho tôi lại nhà trường” Ngô Quyền


Nguyễn Trần Diệu Hương

 

 

Năm 2012, người tham dự họp mặt truyền thống ở San Jose, đặc biệt là một số quý Thầy Cô, rất thích những câu hát trong bài “Tình Ca” của Nhạc Sĩ Phạm Duy, nhất là câu mở đầu "Tôi yêu tiếng nước tôi từ khi mới ra đời" qua tiếng hát của ca sĩ Diệu Linh.

 

Năm nay, ở họp mặt 2019, ca sĩ Anh Tuấn sẽ đưa chúng ta về lại Ngô Quyền thân ái ngày xưa với :

 

…Cho tôi lại nhà trường, bao nhiêu là người thương

Không ai thù ai oán, ai cũng bảo tôi ngoan

Tôi yêu thầy tôi lắm, nhớ tiếng nói vang vang

Tôi theo tà áo trắng, cô em bạn cùng đường ….

 

Ai trong chúng ta cũng nhớ tiếng của Thầy Cô vang vang từ bục giảng trong khung cửa lớp Ngô Quyền yêu dấu của thời mới lớn. "Chữ của Thầy" ban tặng đã rơi rớt dọc đường năm tháng , nhưng tiếng nói của Thầy, chỉ nghe là chúng ta đã được về lại ngày xưa Ngô Quyền dù chỉ trong khoảnh khắc.

 

 

Các anh đã theo các chị trên "con dốc Ngô Quyền", trên đường Trịnh Hoài Đức, dọc đường Nguyễn Hữu Cảnh, bên lề đường Hàm Nghi... Lớn lên, không có nợ, nên hai đường thẳng song song không bao giờ hội tụ cùng một mái nhà. Nhưng có lẽ vì vậy mà tình học trò đơn phương, hay song phương theo năm tháng đã trở thành ... bình phương.

 

Có những anh về dự họp mặt NQ lần đầu tiên, đi từng bàn tìm gặp "chỉ có một người không hiểu" hồi xưa. Để làm gì? Chỉ để nhìn nhau, không cần phải nói, nhưng bây giờ không còn ở tuổi 16, mà tuổi 61 đã thấp thoáng rất gần, hai bên cùng hiểu là sẽ không còn có một tình cảm nào đẹp, trong trắng, ngây thơ như đã có thời mới lớn.

 

Vì vậy bên cạnh những tiếng hát học trò đưa chúng ta về lại ngày xưa đã hỏi nhau bằng.. mắt "Như chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng, em chở mùa hè của tôi đi đâu?", BTC đã mời ca sĩ Anh Tuấn, và dựng lại cổng trường ngày xưa trong không khí nhạc thính phòng có guitar, có saxophone, có đèn màu… để đưa quý Thầy Cô về thời tuổi trẻ, để đưa anh chị em chs NQ về thời mới lớn.

 

Thực hiện điều đó, BTC phải bán vé số để gây quỹ, để giúp cho các hoạt cảnh gần giống NQ hơn. Xin cùng giúp chúng tôi cân bằng thu chi, bằng cách mua ủng hộ vé số với giá ủng hộ:

 

USD   5.00/  2 vé

USD 10.00/ 5 vé

     

image002

image004Biết đâu thần tài mỉm cười với bạn, bạn sẽ có một cái IPAD 32 gig mới tinh, hoặc sẽ có một chai VSOP về để dành trong góc phòng ăn, để nhớ đến câu "tình bạn như rượu chát càng cổ xưa càng dịu ngọt". Ngoài giải độc đắc là IPAD mới mua từ headquarter của Apple ở Cupertino, Bắc CA; các món quà còn lại là hai chai rượu chat brand name như trong hình, và 6 món quà có giá trị khác mà khi mở ra, người trúng giải sẽ thấy "worth every penny" tiền bỏ ra mua vé số.

 

Các chs NQ khóa đàn em, K16, K17, K18, và K19 sẽ giúp BTC phân phối vé  số.  Mong các đàn anh, đàn chị "thấy em nhỏ xíu, anh (chị) thương” ủng hộ cho nhiệt tình của các cô em út lần đầu đưa vai vác ngà voi.

Tin là các chs NQ sẽ không để Ban Tổ chức họp mặt truyền thống lần thứ XVIII "ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng"  ròng rã 3 tháng trời, vừa phải bỏ tiền túi ra để cân bằng thu chi.

 

Xin chân thành cảm ơn.

Nguyễn Trần Diệu Hương

15 Tháng Mười Một 2013(Xem: 41540)
Nếu tôi phải làm một tuyển tập những truyện ngắn hay nhất ở hải ngoại sau năm 1975, trong số các tác phẩm được chọn, nhất định phải có truyện ngắn “Tự truyện một người vô tích sự” của Nguyễn Xuân Hoàng.
15 Tháng Mười Một 2013(Xem: 53961)
Nghe Hoàng đau, nhóm anh em báo Người Việt nóng lòng muốn đi thăm. Chuyến đi đã được thực hiện ngày thứ Bảy, 10 tháng 8, 2013, chúng tôi sáu người từ quận Cam đi San Jose lúc 6 giờ sáng, phải đi sớm vì còn phải lái xe về trong ngày.
14 Tháng Mười Một 2013(Xem: 55717)
Hàng chữ nhảy nhảy, bay bay, múa múa, nhợt nhạt rồi nhòe nhòe dần dần. Tôi lẩm bà lẩm bẩm "Trí sún ơi! Tao ngàn lần xin lỗi, xin lỗi và cám ơn mày".
14 Tháng Mười Một 2013(Xem: 39856)
Riêng Nguyễn Thế Hùng, đây là lần gặp lại sau 43 năm, khi bè bạn rời ghế học của trường trung học Ngô Quyền, để bước chân vào giảng đường đại học.
09 Tháng Mười Một 2013(Xem: 41938)
Cái ranh giới giữa hiện tại và quá khứ nhỏ quá, mỏng quá, nhanh quá, nhanh còn hơn một cái chớp mắt. “Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.”
08 Tháng Mười Một 2013(Xem: 43844)
Dù biết rằng vui mừng có giới hạn nhưng đau khổ vô bờ bến. Ước chi… ước chi…sương đã tan và nắng đã lên ở cuối đường.
01 Tháng Mười Một 2013(Xem: 52551)
Biết cùng ai chia sẻ sự suy nghĩ riêng mình, chỉ biết nhìn lên bầu trời âm u bên kia đồi, để rồi ước mong, mong một ngày nắng lên...
25 Tháng Mười 2013(Xem: 66636)
Cảm ơn tình bạn anh cho tôi, như cánh diều bay êm ả trên những tầng mây khi tụ khi tan, khi gần khi xa, như có như không, một tình bạn chân thật, giản dị,...
17 Tháng Mười 2013(Xem: 49332)
Mỗi lần tan học, ở các lớp cuối Trung học, chắc là cũng có các em học sinh mới lớn ngâm nga "em tan trường về anh theo Ngọ về" như chúng tôi...
17 Tháng Mười 2013(Xem: 36422)
Dường như đã thành người nhà dù màu da có khác, tiếng nói có khác, phong tục có khác mà sao thật quyến luyến vô cùng.
14 Tháng Mười 2013(Xem: 56110)
Nhớ điều này nha anh Hoàng, như anh đã viết năm nào. “Sau cái chết là gì? Là không gì hết. Có chăng là những ngọn gió. Ngọn gió thổi những lời bay đi. Ngọn gió thổi trả những lời trở lại.”
14 Tháng Mười 2013(Xem: 55275)
Xem lịch mới biết hôm nay là ngày đầu thu. Từng mùa thu đến, từng mùa thu đi. Đến rồi đi, đi rồi lại đến như bao kiếp người luân lạc trên dòng đời chảy miên man.
12 Tháng Mười 2013(Xem: 43397)
Tôi lại nghĩ. Chỉ có mấy quyễn sách long bìa, rách gáy, tôi còn không nở vứt đi, thì làm sao tôi có thể yên tâm mĩm cười bỏ cái thân nhục dục này xuôi tay nhắm mắt. Thì ra, nói một chuyện mà thực hành không phải dễ dàng.
11 Tháng Mười 2013(Xem: 52004)
VÌ EM LÀ NỖI NHỚ - Nhạc và Lời: Ngô Càn Chiếu - Hòa âm: Ngô Càn Chiếu - Ca sĩ trình bày: Ngô Càn Chiếu Vì em là nỗi nhớ Là Sài gòn nắng ấm bình minh Bên phố phường rôn rã thanh âm Là ngựa xe trong ngày đang đến
10 Tháng Mười 2013(Xem: 63933)
Xin cầu chúc mọi điều tốt đẹp cho nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng, cho một người bạn văn chương của tôi. Anh là một homo literatus với ý nghĩa đáng trân trọng của nó.
08 Tháng Mười 2013(Xem: 42616)
Tôi được biết nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng khi anh là giáo sư dạy môn triết tại trường Pétrus Ký. Lúc ấy, anh Hoàng tuổi ngoài hai mươi, còn trẻ lắm.
03 Tháng Mười 2013(Xem: 60206)
Nhớ anh, tôi thèm đọc một cuốn sách. Tôi tìm chữ, tìm tôi cũ trong những ngày tháng miệt mài viết bài gửi cho anh. Những ngày thân thiết vô cùng. Những ngày của chữ, của Văn …
03 Tháng Mười 2013(Xem: 46160)
Có làm cha làm mẹ, tôi càng biết quý trọng, mang ơn và thông cảm những nỗi khó khăn của những người đã ra công dạy dỗ mình và giờ đây là con cái mình từ truyền trao kiến thức cho tới uốn nắn tính tình.
02 Tháng Mười 2013(Xem: 62555)
Biết được tin tức thầy, em mừng rỡ lắm. Gặp được thầy lại càng vinh hạnh hơn. Bàn chân "trần" của thầy chắc có lẽ cũng dừng chân nơi bến đỗ "trung học Ngô Quyền" để cùng đồng liêu theo dõi nhịp thở của học trò.
28 Tháng Chín 2013(Xem: 49673)
Thì ra tôi đã già rồi. Già thật rồi nên cứ loay hoay nhìn về quá khứ. Hãy cho tôi một nụ cười. Nụ cười hồn nhiên của trẻ thơ