Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Hoàng Duy Liệu - DÀI DÒNG VỀ CHIẾN TRANH QUAN THUẾ GIỮA MỸ TÀU.

03 Tháng Sáu 20193:38 SA(Xem: 13290)
Hoàng Duy Liệu - DÀI DÒNG VỀ CHIẾN TRANH QUAN THUẾ GIỮA MỸ TÀU.

Dài dòng về chiến tranh Quan Thuế giữa Mỹ Tàu.

mytrung

Tháng tới June-2019 thì dần dà người dân Mỹ sẽ phải tốn thêm tiền khi đi mua sắm hay ăn uống do thuế nhập cảng của hàng hoá từ Tàu tăng lên 25% nếu chiến cuộc cứ tiếp diễn.

Như chúng ta đều biết thuế đánh vào hàng hóa nhập cảng thì người tiêu thụ phải trả chứ không phải nhà sản xuất hay nhập cảng. Tất cả họ chỉ tăng giá bán lên thôi. 
Cả hai xứ Tàu Mỹ dân chúng đều phải tốn thêm tiền vậy thì chơi nhau làm chi cho tốn công của thì giờ? Thoạt nhìn tổng quát thì có vẽ như huề tiền chẳng có kẻ thắng người bại nhưng nếu nhìn xa rộng hơn thì Mỹ sẽ thắng lớn nếu có đủ thời gian duy trì cuộc chiến cho đến ngày cuối.

Tuỳ theo cách tính toán thì đại khái một gia đình có 4 người sẽ phải tốn thêm trên dưới US$ 1000.00 cho một năm. Đó là số tiền phải trả thêm lên cho những thứ mua sắm hàng ngày từ một củ Tỏi, cái áo thung I LOVE New York cho đến cái TV hay Iphone.... Những thứ mà nếu mua ít hơn hay không mua liền ngay bây giờ cũng chẳng đến nổi nào.

Mà nếu có trả thêm thì cũng không sao vì cuối năm chính phủ Mỹ có thể dùng số tiền thuế tăng thu đó mà giảm thuế cho toàn dân mỗi người $1000.00 thì tiền ta lại về túi mình. Người hiểu biết chút đỉnh về kinh tế học thì đều nhớ đồng tiền là vật chạy lòng vòng tùy theo người nắm giữ mà hiệu quả khác nhau.

Trong khi người dân Tàu thì lại ở trong một hoàn cảnh khác. Đa số hàng hóa nhập cảng từ Mỹ mà không mua không được lại toàn là những thứ tối cần thiết cho sự sống còn hàng ngày như thực phẩm, thuốc men, dầu hỏa, phần mềm công nghệ ... 
Do đó cho dù giá cả có tăng cao cách mấy cũng phải è cổ ra mà chịu thôi. Người Mỹ có thể không mua cái i phone mới vài ba năm nhưng người Tàu sẽ cảm thấy chới với nếu không có luá gạo đậu nành hay sữa Ensure, dụng cụ Y khoa tân tiến hoặc Google, Intel ...

Còn nếu nhìn thêm về khía cạnh kỹ nghệ hay quân sự thì là đại thảm họa. Không có chip điện tử thì sẽ không có cái gì nhúc nhích được ngoại trừ cô em khiêng đạn.

Thành phần cầm quyền lại chỉ thích làm việc theo lối Dân chết mặc dân Tiền thầy bỏ túi ... mang qua Mỹ ! Hy sinh đời bố cũng cố đời con ở xứ người thì đấu đá cái nổi gì.

Thật ra thì chuyện thuế má này chỉ là một trận công đồn nhỏ xíu trong một chiến lược An Toàn cho nước Mỹ đã có kế hoạch từ lâu và nay là thời điểm của ngày ra quân toàn diện mà nước Mỹ còn có rất nhiều vũ khí chưa mang ra. Hơn mười mấy năm về trước đã có lác đác vài người đưa lên báo cái viễn ảnh này nhưng đa số quần chúng gạt qua một bên cho đó là chuyện phong thần.

Nhiều người tự hỏi nếu đã biết như thế từ bao năm mà vẫn không chịu làm gì cho đến mãi bây giờ? 
Chuẩn điểm nằm ở chỗ Thói quen và Tâm Lý.

Đầu tiên Mỹ dụ cho Tàu mở cửa hội nhập quen dần với đời sống văn minh tư bản. Giúp cho có công ăn việc làm khác nhàn nhã mà thu nhập lại nhiều hơn là mặc áo Mao đi cày ruộng. Từ từ đưa dân Tàu ra khỏi lủy tre làng để thấy để thèm đời sống của thế giới hiện đai. Quen có iphone, wifi hay mỗ nội soi rồi thì làm sao mà chịu được cái cảnh phải trở về với cái loa phường hay cái cưa rỉ xét cưa từng khúc xương , viên thuốc tể ! Ăn quen quá rồi giờ bảo nhịn như ông Tập vừa mới khuyên dân Tàu hãy trở về lại cái thời Vạn lý trường chinh thì đúng là chuyện phong thần hoang tưởng. Đó là chưa bàn đến chuyện chính sách hay chế độ của Tàu không thể nào vận hành trơn tru được theo phong cách tự do công bằng bình đẳng.

Mỹ có đồng minh giàu có sẳn sàng góp vốn chơi chung còn Tàu thì có ai không \?

Trong giai đoạn này Mỹ chỉ muốn các quốc gia khác tăng gia sản xuất thay thế vị trí của Tàu mà người tiếp tay lại là những ông bự gốc Tàu. Đại gia Tàu mang hãng xưởng qua VN hay các nước lân cận để tránh cái Made in China. Mỹ biết cái chiêu trò này nhưng nhắm mắt làm ngơ vì sẽ có cái lợi lớn hơn là Tình trạng thất nghiệp của công nhân Tàu lại thêm món hời qua cái thế cạnh tranh đưa đến việc giảm giá khi hàng hóa bán ra ở Mỹ.

Sau đó thì sẽ tuần tự nhi tiến đẩy cho chiến trận theo lẽ tự nhiên thông thường như ở Nga, ở Trung Đông. Mỹ Âu cứ ngồi yên mà hưởng lợi nhìn đối thủ tự tan rả chia năm xẻ bảy khỏi còn phải lo cái chiêu dân đông lấy thit đè người ... Hãy nhìn vào việc Quốc hội Mỹ đồng ý 100% cho việc bán vũ khí tân tiến cho Taiwan vừa qua. Một việc hầu như chưa có tiền lệ.

Thế thì tại sao đảng Dân Chủ của Mỹ lại chống đối việc làm của ông Trump? 
Dễ hiểu thôi. Ho ghen tức và bực tức vì hoàn cảnh và thời thế đã đưa họ vào cái thế chầu rìa không được hưỡng công mặc dù họ cũng đã và đang đóng góp phần lớn. Ông Obama không phải vì ngu hay hèn yếu mà đi cúi đầu bị làm nhục khắp năm châu. Cả đảng Cộng Hòa cũng sẽ không được kể công vì những người xây dựng chiến lược dài lâu cho nước Mỹ không muốn một đảng nào dành trọn chiến công sẽ đưa đến độc đảng và độc tài. Khi thời thế đến độ chín mùi Họ dùng người ngoại đạo (Trump) để dẹp thằng bá đạo (Tàu cộng).

Vật giá có lên xuống bất thường, xã hội có vài đổi thay nhưng chúng ta người dân Mỹ cứ hãy ung dung tự tại mà sống mà giúp cho nước Mỹ thắng "Cuộc chiến " này. Tình trạng đã quá rõ ràng như ván bài sắp sẵn. Chỉ đừng vì một chút thiếu hiểu biết mà bỏ cuộc chơi quá đã ngàn năm một thuở tiễn em đi này.

Có người sẽ lại hỏi Còn xứ Vệ thì sao? Xin thưa rằng câu trả lời tùy theo ở chỗ hiểu biết và hành xử như thế nào về mấy chữ Made in Vietnam.

Hoàng Duy Liệu
Nhớ người đã qua 2019

05 Tháng Năm 2014(Xem: 31609)
Cám ơn anh, TY ơi, vì dù đến với nhau muộn màng, em đã vô cùng hạnh phúc với tình yêu anh bóng ngời như hạt ngọc, mà anh đã mài dũa mấy mươi năm trong chén ngọc Trương Chi đó…
27 Tháng Tư 2014(Xem: 23093)
Lão từng làm phó lý, tậu được một ít ruộng vườn và trong đợt cải cách ruộng đất, lão bị qui là phú nông cường hào. Lão là người trọng nho học và những lời dạy của thánh hiền...”
25 Tháng Tư 2014(Xem: 34969)
Đến bây giờ mà vẫn chưa có một bài hát nào sáng tác cho cái thành phố Hội An nhỏ bé và êm đềm của tôi. Em Hội An buổi chiều đông về cũng má đỏ môi hồng, mắt ướt long lanh.
19 Tháng Tư 2014(Xem: 21639)
Hắn làm tôi nhớ một truyện ngắn của nhà văn Tchekov có tựa đề là Con Kỳ Nhông, con vật có khả năng đổi màu da tùy thuộc vào nơi nó ẩn nấp. Tuấn giống con kỳ nhông cách gì.
11 Tháng Tư 2014(Xem: 33418)
nhưng nhìn qua mái tóc của thầy Hà Tường Cát, tôi liên tưởng đến mái tóc bạc trắng của thầy Nguyễn Xuân Hoàng và của thầy Phan Thanh Hoài, và chợt nhận ra hoàng hôn đã ngã bóng…
05 Tháng Tư 2014(Xem: 28709)
Có những điều dù chưa bao giờ được nói ra thành lời, nhưng không có nghĩa là đã chìm vào quên lãng, đó là một trong những nỗi niềm mang theo mà chỉ có những người cùng cảnh ngộ mới đọc được từ "cửa sổ của tâm hồn".
03 Tháng Tư 2014(Xem: 28778)
''Đây là tác phẩm viết về Những Ngày Sài Gòn sau 30 tháng Tư 1975. Sách viết xong năm 1986 sau ngày tác giả đến Mỹ. Nhà xuất bản Thanh Văn, California, in năm 1992...
03 Tháng Tư 2014(Xem: 32996)
Chỉ hai năm thôi, hai năm trôi qua cho tôi thấy một lực hút cuốn mọi người xoay chóng mặt. Đứa cháu ngày nào mới biết lật giờ đã là một cậu bé dễ thương tinh nghịch, ngây thơ...Còn ông thì mòn hết mọi thứ để đi vào con số không của cuộc đời.
29 Tháng Ba 2014(Xem: 32281)
Đang tính đi đến quán cà phê Cội Nguồn để gặp hai cô em Mỹ Chơn và Sương Trầm thì có tin nhắn trong điện thoại báo là đã hết tiền tui bèn bảo ông xe ôm quen chở tui đi nạp thêm tiền.
28 Tháng Ba 2014(Xem: 24598)
Nhân kỷ niệm bốn mươi năm ngày cưới của anh chị Nguyễn Xuân Hoàng Trương Gia Vy, xin tặng anh chị những tấm hình như là “phóng sự ảnh“, ghi lại một ngày trong đời thường...
28 Tháng Ba 2014(Xem: 30347)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: "Ôi Giàn Thiên Lý Đã Xa"-Nhạc: Phạm Duy; Ái Vân Trình bày Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
28 Tháng Ba 2014(Xem: 26977)
Thời gian, như nước trường giang miệt mài trôi chảy. Nhưng thời gian cũng không làm phai mờ hình ảnh bạn bè của chúng tôi.
28 Tháng Ba 2014(Xem: 28194)
Tao xin mượn lời lẽ của bài thơ này như một lời nhắn nhủ của mày cho những bạn bè còn lại trên cõi đời này Hạnh nhé. ''Còn gặp nhau thì hãy cứ vui Chuyện đời như nước chảy hoa trôi Lợi danh như bóng mây chìm nổi Chỉ có tình thương để lại đời''
27 Tháng Ba 2014(Xem: 29834)
Chúng tôi đã khóc cùng Thịnh khi nói về những kỷ niệm đã có với Hạnh nhưng cũng đồng ý là Hạnh đã thanh thản ra đi nên hãy để Hạnh vui nơi chin suối và hãy dành thời gian để săn sóc cho những người còn lại.
21 Tháng Ba 2014(Xem: 31564)
Ngoài những tình cảm quý mến dành cho nhau, chúng tôi cùng bảo ban nhau sống sao cho đáng sống, vì cuộc đời ngắn ngủi…
20 Tháng Ba 2014(Xem: 26671)
... nhắc tôi hãy sống với tình thương, lòng khoan dung, tha thứ, vì nào ai biết được mình có còn hơi thở trong giây phút sắp tới để sống như vậy với vạn vật ở chung quanh.
18 Tháng Ba 2014(Xem: 28220)
nhìn hình ảnh các bạn hôm nay tôi nghĩ đến 1 cuộc chiến mới mà chúng-ta phải đối-diện Cuộc chiến này khốc-liệt hơn mà phần thua chắc-chắn về chúng-ta, đó trận chiến tuổi-già và bệnh-tật...
14 Tháng Ba 2014(Xem: 28170)
Một duyên may gặp gỡ đàn em, đàn anh, đàn chị Ngô Quyền, để cùng có một ước mơ “Mỗi năm chỉ có một ngày”
13 Tháng Ba 2014(Xem: 29724)
Em trai tôi, đàn giỏi hát hay, cờ tướng cũng hàng cao thủ, đá banh cũng được được, văn thơ cũng tàm tạm gọi là, nói chung theo như tôi biết chú ta có máu văn nghệ từ thuở nằm nôi.
07 Tháng Ba 2014(Xem: 30067)
Ngồi trong quán cà phê nghe nhạc và những dáng người qua lại, ly cà phê đã cạn và trà đá vẫn được châm đều. Trời chiều đã bắt đầu âm u… Hạnh phúc thay cũng còn những nụ cười…