Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Hoàng Duy Liệu - KẾT QUẢ HỘI NGHỊ GIỮA TRUMP VÀ KIM

28 Tháng Hai 20192:02 CH(Xem: 17136)
Hoàng Duy Liệu - KẾT QUẢ HỘI NGHỊ GIỮA TRUMP VÀ KIM



trump-kim-

Tiên đoán có nghĩa là nói trước nói ra chứ không phải như Thiên cờ bất khả lộ. Vậy tui nói cho bà con biết tui đoán như vầy khi mà TT TRump còn bay trên trời và Chủ tịch Kim còn đang dừng xe lửa mua bánh bao ở đâu đó bên Tàu.

Hai anh đó đi họp chuyện trọng đại mà thực ra chẳng có cái chi mới mẻ trong đầu. Chỉ thêm một cú câu giờ dưỡng nuôi tình thế cho đến cái ngày mà mọi chuyện đã xong chẳng cần bàn cãi chi nữa. Thế giới đành phải chấp nhận chuyện thực tế và đã rồi.

Một bên thì hăm he mày không đưa tiền thì tao bắn. Một bên thì lại bảo... Mày bỏ súng xuống thì tao đưa tiền... Ha.Ha.Ha.. Diễu dở thiệt tình.

Kết cuộc thì sẽ là như thế này.

Bắc Hàn sẽ cố gắng đeo đuổii mục tiêu làm sao cho không có chiến tranh xảy ra ở cái xứ Đại Hàn. Những hành động thân thiện hiện nay là một bước đầu.

Đổi lại Mỹ cũng sẽ cố gắng giúp đỡ Bắc Hàn hội nhập trào lưu tiến hoá của thế giới. Không bãi bỏ cấm vận liền ngay nhưng sẽ bí mật khuyến khích Nam Hàn cùng đồng minh đầu tư vào một Bắc Hàn mới tinh cởi mở hơn. (Như đã làm với VN).

Lời hay ý đẹp. Hai bên hun hít hỉ hả bắt tay nhau ra về đồng tuyên bố ... Chiến thắng!

Mọi chuyện sẽ vẫn rề rà cho đến ngày Bắc Hàn làm ăn khấm khá lên hơn (Với sự giúp đỡ bên trong của Mỹ và Nam Hàn), Đại Hàn sẽ thống nhứt dưới một lá cờ mới và anh Kim sẽ là tổng thống đầu tiên. Hãy nhìn lại khi gần đây TT Nam Hàn qua thăm Bắc Hàn mà không có 1 lá cờ của Nam Hàn ở nơi đâu cho dù trên cái xe chở ngài TT của một nước. Đó là cái tín hiệu Nam Hàn đã đầu hàng và chỉ mong hợp tác làm ăn trong hoà bình. Anh Kim sẽ ghé thăm một vài cơ xưỡng của Nam Hàn tại VN để coi cho biết những gì mình sẽ có nếu chịu khó làm ăn chung. Đó cũng là lý do phải họp ở VN.

Công bằng mà nói thì anh ta khá hơn tất cả những lãnh tụ hiện tại của Nam Hàn. Mấy cái chuyện rêu rao về anh ta thì có bằng chứng gì đâu hay chỉ là tin trên mạng? Samsung đã nhận ra thì toàn dân Đại Hàn cũng sẽ nghe theo thôi. Nhân công BH rẻ hơn Tàu và VN biết bao nhiêu lần lại không biết rượu chè hoa hậu hay thầy bà gì. Lại cũng không có mang đầy chất độc hại trong người. 

Cộng Sản ư? Anh ta chả có cái chi là cộng sản hết. Độc tài thì có nhưng đó là điều cần thiết để chăn dắt một đàn cừu. Cũng đừng quên là anh Kim rất trẻ, còn cả một quãng đời dài trước mặt để ngồi ung dung chơi canh bạc này với cây súng nguyên tử lận trong lưng.

Theo đà diễn tiến cho đến nay thì vào cuối năm nay NGƯỜI TA sẽ tuyên bố chấm dứt chiến tranh Triều Tiên, Mỹ rút quân về và Trump & Kim sẽ chia nhau Nobel Hòa Bình kịp lúc cho ngày bầu cử ở Mỹ.

Chừng 10 năm nửa Tân Đại Hàn sẽ là một cường quốc nguyên tử lẫn kinh tế cho dù không là đàn em của Mỹ nhưng sẽ coi thằng Tàu không ra cái chó gì. Khi đó thì cũng đã dư thời gian cho Taiwan và Nhật Bản gắn bom nguyên tử lên hỏa tiển trên dàn nhiều vừa phải cho Mỹ tuyên bố không cần phải bảo vệ theo mấy cái hiệp ước cũ xì mà hiên tại chẳng có người dân Mỹ nào muốn liên can đến.

Philippine có thể sẽ trở thành thuộc địa của Mỹ thế chỗ của Puerto Rico vừa trở thành tiểu bang thứ 51 của xứ Cờ Hoa.
Lúc đó nhìn vào bản đồ thế giới thì rõ ràng là Tàu Cộng đang bị bao vây bởi những quốc gia có bom nguyện tử. Bạn hay Thù gì thì cũng thấy ...Ớn!

Vậy anh Tàu có cái lợi gì ? Xin thưa là chả có lợi chi nhiều ngoài cái việc vẫn giữ được cái nghề người máy chế biến thủ công và thầu rác thế giới cùng cái thùng rác to đùng ở VN và Biễn Đông. Bao nhiêu đó cũng đử cho các lãnh tụ Tàu cộng thảnh thơi cai trị thêm một thế kỷ nửa. Và đó mới đúng là cái điều mà họ mong muốn.

Còn VN?

Một ván bài mà không có xu nào để đặt tụ hay chơi ké thì ăn thua cái nổi gì. Khá lắm là xin đuợc tí tiền Xâu như đang làm. Kẹt thiệt chứ không phải chơi đâu.

Hơn 20 năm về trước Nam Hàn cần mẫn học đủ thứ từ Nhật Bản trong khi Bắc Hàn bắt cóc dân Nhật mang về xứ để được dạy một câu tiếng Nhật:

- Không có gươm thì đừng nói chuyện Chính Nghĩa.

Hai miền đều chăm chỉ học từ một ông thầy và cả hai đều đang thắng!

Hoàng Duy Liệu
25/02/2019

No photo description available.
01 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 48161)
* Xin đính chính đây không phải là bài viết của Giáo sư, Nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng hiện cư ngụ tại Hoa Kỳ mà là của một tác giả khác cùng tên. Xin thành thật cáo lỗi cùng tác giả và Thầy Nguyễn Xuân Hoàng. (Ban Điều Hành WebNQ)
30 Tháng Mười Một 2013(Xem: 52708)
Viết về anh cũng như tôi đang nhớ tới những kỷ niệm đầu tiên của tôi với cây bút. Bài viết ngắn này cũng ngắn ngủi như mối giao tình (chưa hề gặp mặt nhau) của hai anh em mình...
29 Tháng Mười Một 2013(Xem: 45956)
Con gái Ba đây chỉ muốn nói với Ba lòng biết ơn Ba đã nuôi dạy con khôn lớn, đã yêu con bằng tình yêu không điều kiện, đã để lại cho con một di sản tinh thần vô cùng quí báu.
29 Tháng Mười Một 2013(Xem: 38209)
Lễ Tạ Ơn là một dịp để gia đình họp mặt, những người đi làm xa nhà đều trông đợi vào ngày này để cùng về nhà xum họp, quây quần bên bữa cơm gia đình.
21 Tháng Mười Một 2013(Xem: 40113)
Tôi lặng lẽ dọn dẹp nhà cửa từng ngõ ngách... tôi sắp xếp lại đời tôi từng góc cạnh... và bắt gặp mình vẫn miên man mong nhớ, mân mê từng mảnh kỷ niệm… thật chẳng muốn buông tay... thật không nỡ rời xa.
21 Tháng Mười Một 2013(Xem: 50187)
Nguyễn Chí Thiện và Nguyễn Đắc Kiên. Hai nhà thơ. Hai thế hệ- Hai hoàn cảnh một từ trong cảnh tù đầy 27 năm cộng lại tại miền Bắc- một trong hoàn cảnh đất nước đã độc lập với tư cách nhà báo-.
15 Tháng Mười Một 2013(Xem: 40862)
Nếu tôi phải làm một tuyển tập những truyện ngắn hay nhất ở hải ngoại sau năm 1975, trong số các tác phẩm được chọn, nhất định phải có truyện ngắn “Tự truyện một người vô tích sự” của Nguyễn Xuân Hoàng.
15 Tháng Mười Một 2013(Xem: 53337)
Nghe Hoàng đau, nhóm anh em báo Người Việt nóng lòng muốn đi thăm. Chuyến đi đã được thực hiện ngày thứ Bảy, 10 tháng 8, 2013, chúng tôi sáu người từ quận Cam đi San Jose lúc 6 giờ sáng, phải đi sớm vì còn phải lái xe về trong ngày.
14 Tháng Mười Một 2013(Xem: 55207)
Hàng chữ nhảy nhảy, bay bay, múa múa, nhợt nhạt rồi nhòe nhòe dần dần. Tôi lẩm bà lẩm bẩm "Trí sún ơi! Tao ngàn lần xin lỗi, xin lỗi và cám ơn mày".
14 Tháng Mười Một 2013(Xem: 39237)
Riêng Nguyễn Thế Hùng, đây là lần gặp lại sau 43 năm, khi bè bạn rời ghế học của trường trung học Ngô Quyền, để bước chân vào giảng đường đại học.
09 Tháng Mười Một 2013(Xem: 41143)
Cái ranh giới giữa hiện tại và quá khứ nhỏ quá, mỏng quá, nhanh quá, nhanh còn hơn một cái chớp mắt. “Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.”
08 Tháng Mười Một 2013(Xem: 43057)
Dù biết rằng vui mừng có giới hạn nhưng đau khổ vô bờ bến. Ước chi… ước chi…sương đã tan và nắng đã lên ở cuối đường.
01 Tháng Mười Một 2013(Xem: 51827)
Biết cùng ai chia sẻ sự suy nghĩ riêng mình, chỉ biết nhìn lên bầu trời âm u bên kia đồi, để rồi ước mong, mong một ngày nắng lên...
25 Tháng Mười 2013(Xem: 65860)
Cảm ơn tình bạn anh cho tôi, như cánh diều bay êm ả trên những tầng mây khi tụ khi tan, khi gần khi xa, như có như không, một tình bạn chân thật, giản dị,...
17 Tháng Mười 2013(Xem: 48494)
Mỗi lần tan học, ở các lớp cuối Trung học, chắc là cũng có các em học sinh mới lớn ngâm nga "em tan trường về anh theo Ngọ về" như chúng tôi...
17 Tháng Mười 2013(Xem: 35719)
Dường như đã thành người nhà dù màu da có khác, tiếng nói có khác, phong tục có khác mà sao thật quyến luyến vô cùng.
14 Tháng Mười 2013(Xem: 55628)
Nhớ điều này nha anh Hoàng, như anh đã viết năm nào. “Sau cái chết là gì? Là không gì hết. Có chăng là những ngọn gió. Ngọn gió thổi những lời bay đi. Ngọn gió thổi trả những lời trở lại.”
14 Tháng Mười 2013(Xem: 54544)
Xem lịch mới biết hôm nay là ngày đầu thu. Từng mùa thu đến, từng mùa thu đi. Đến rồi đi, đi rồi lại đến như bao kiếp người luân lạc trên dòng đời chảy miên man.
12 Tháng Mười 2013(Xem: 42622)
Tôi lại nghĩ. Chỉ có mấy quyễn sách long bìa, rách gáy, tôi còn không nở vứt đi, thì làm sao tôi có thể yên tâm mĩm cười bỏ cái thân nhục dục này xuôi tay nhắm mắt. Thì ra, nói một chuyện mà thực hành không phải dễ dàng.
11 Tháng Mười 2013(Xem: 51222)
VÌ EM LÀ NỖI NHỚ - Nhạc và Lời: Ngô Càn Chiếu - Hòa âm: Ngô Càn Chiếu - Ca sĩ trình bày: Ngô Càn Chiếu Vì em là nỗi nhớ Là Sài gòn nắng ấm bình minh Bên phố phường rôn rã thanh âm Là ngựa xe trong ngày đang đến