Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Kiều Oanh Trịnh - VẦNG TRĂNG THÁNG TÁM

06 Tháng Mười 20175:41 CH(Xem: 14518)
Kiều Oanh Trịnh - VẦNG TRĂNG THÁNG TÁM

VẦNG TRĂNG THÁNG TÁM

vang trang thang tam

 

Trời đã chuyển dần vào Thu, hôm nay đúng ngày rằm tháng Tám. Hàng năm, mỗi lần sửa soạn cỗ cúng rằm Trung Thu, tôi không khỏi ngậm ngùi, nhớ về những kỷ niệm vui, buồn của thời thơ ấu. Tôi không sao quên được chiếc lồng đèn con cá mà thuở nhỏ Ba tôi đã làm cho tôi. Càng nhớ mãi nụ cười hiền hòa của Ba khi thấy tôi vui mừng, nhảy cẫng reo vui lúc Ba vừa làm xong chiếc lồng đèn từ những cây tre do chính tay Ba uốn cong thành hình con cá chép, rồi Ba mua giấy bóng kiếng vàng dán bên ngoài, Ba còn dùng viết lông màu xanh đỏ để tô điểm thành một con cá đầy đủ màu sắc, tuyệt đẹp, lộng lẫy vô cùng. Ba đã cho tôi niềm vui hãnh diện và ước mơ tuổi thơ vào mùa Trung Thu năm nào.

Tôi nhớ mãi, đó là mùa Trung thu năm tôi 8 tuổi, gia đình tôi mới di cư từ Hà Nội vào Nam. Hôm đó, tôi vừa đi học về thì được ba đưa cho một chiếc lồng đèn con cá màu vàng mà Ba đã làm:

  • Quà Tết Trung Thu của con đây, tha hồ đi rước đèn cô nhé.

    Tôi sung sướng tỉnh cả người, nhảy tung tăng, ca hát vang nhà. Và cũng từ đó, hằng năm cứ đến Tết Trung Thu là tự tay Ba vót tre làm lồng đèn cho chị em chúng tôi đi Rước Đèn với trẻ con trong xóm, khi về, lại được cùng Ba mẹ ngồi ngắm trăng, ăn bánh dẻo, bánh nướng, và còn được nghe Ba kể chuyện cổ tích cho chị em chúng tôi nghe nữa.

    Theo thời gian chúng tôi lớn dần, không còn thú vui rước đèn, nhưng Ba Mẹ tôi vẫn theo phong tục cổ truyền. Vào những mùa trăng rằm tháng Tám, gia đình tôì thường có những buổi tối quây quần ngắm trăng, ăn bánh bên tách trà sen thơm ngát. Mẹ tôi còn nấu thêm cho chúng tôi món chè trôi nước đủ màu sắc thơm lừng mùi lá dứa. Tôi nhớ mãi mùa Trung Thu năm 1963, Ba ra chợ mua về 1 chiếc đèn kéo quân màu đỏ rất đẹp. Ba treo ở cây soan trước nhà. Buổi tối, cả nhà chúng tôi cùng ngồi quanh chiếc bàn tròn ngoài sân. Ba châm nến vào chiếc đèn kéo quân, khi ánh nến sáng rực thì đèn theo gió quay vòng vòng tỏa sáng lung linh, đẹp lắm. Mọi người vui vẻ, nhâm nhi bánh trà dưới ánh trăng tròn cùng đón Mùa Thu tới.

    Nhưng có ngờ đâu, đấy cũng là mùa Trung Thu cuối cùng của chúng tôi với Ba, sau đó vài tháng thì Ba tôi ra đi về cõi vĩnh hằng vào một chiều Xuân đẹp nắng, hình ảnh những chiếc đèn đơn sơ của ba tôi vào những ngày Trung thu tuổi thơ, lung linh nến vàng ấy, mãi mãi là kỷ niệm đẹp nhất theo tôi suốt cả cuộc đời.

    Tết Trung Thu là 1 trong những ngày tết truyền thống quan trọng của người Á Đông, ngày cả gia đình sum họp, còn được gọi là Tết Đoàn Viên. Cũng là mùa gặt hái vừa xong nên ở thôn quê người ta hay họp nhau dưới trăng, hàn huyên trò chuyện, ăn bánh mứt, uống trà mạn tươi vừa hái, các bà nội trợ lại có dịp trổ tài say gạo thành bột nấu những món bánh ngon ngọt đem đến chung vui, để cùng nhau thưởng thức. Trăng Rằm tháng tám thường rất tròn và rực rỡ. Mùa Trăng tháng Tám là mùa trăng đẹp nhất trong các đêm trăng rằm.

    Nhưng chắc chắn trẻ con thì vui nhất, vì Trung Thu cũng là Tết của Nhi Đồng, trẻ con vừa đi rước đèn lại còn được xem những màn múa lân, múa rồng thật ngoạn mục.

    Trung thu làm tôi nhớ rất nhiều về kỷ niệm của một thời tuổi thơ lung linh với đèn lồng, mâm cỗ dưới trăng, tiếng trống múa lân và cũng là dịp để xum vầy bên người thân ngắm ánh trăng Thu.

    Tôi háo hức đón T1êt Trung Thu còn hơn cả Tết Nguyên Đán, vì được Ba tặng những chiếc lồng đèn dễ thương do ba làm cho chị em tôi, được nếm chén chè trôi nước của mẹ bày trên mâm cỗ ngoài sân dưới bầu Trời thanh mát, với làn gió vi vu thổi, một khung cảnh gia đình rất êm đềm, ấm cúng, cho tôi cảm giác ngập tràn hạnh phúc. Ba mẹ đã cho chúng tôi những năm tháng tuổi thơ thật đẹp, mà bây giờ tìm hoài không thấy.

    Những chiếc bánh Trung Thu ngày xưa ăn rất ngon tuy hơi đắt, nhưng năm nào Mẹ cũng mua về 1 hộp bánh dẻo ‘Bảo Hiên Rồng Vàng’ và một hộp bánh nướng ở nhà hàng “Tân Thế Giới”, ngon tuyệt trần. Mẹ cắt ra cho cả nhà nhâm nhi, mỗi người một miếng nhỏ thôi, vừa ăn vừa thưởng thức hương vị thơm lừng tan trong miệng, bánh thơm ngon, bùi béo, ngọt lịm đầu môi, ăn hết rồi mà vẫn còn thèm.

    Ngày nay, bánh trung thu được chế biến bằng nhiều nguyên liệu, cầu kỳ hơn, có thể còn ngon hơn bánh Trung Thu thuở trước, nhưng tôi vẫn không sao tìm lại được những chiếc bánh kỷ niệm có hương vị ngọt ngào của những ngày xưa cũ đã ấp ủ tuổi thơ của tôi dưới mái ấm gia đình có Ba, Mẹ chị em xum họp bên nhau dưới ánh trăng của những mùa Thu cũ. Ba Mẹ tôi bây giờ đang ở một nơi thật xa, thăm thẳm, dài vô tận.

    Qua những năm biệt xứ, tôi đã quen với nếp sống nơi xứ người, và có lẽ cũng vì lớn tuổi rồi nên không còn thì giờ để bầy vẽ cỗ bàn trịnh trọng mừng đón Tết Trung Thu nữa, chỉ biết ngồi ôn lại những ngày tháng xa xưa, những kỷ niệm thời thơ ấu vào mỗi mùa trăng tháng Tám. Càng nghĩ lại qúa khứ đã qua, tôi càng bùi ngùi, thương nhớ.

    Hôm nay, tôi cũng nấu xôi, chè trôi nuớc cúng rằm tháng Tám như Mẹ, nhưng không mua bánh Trung Thu, vì đã từ lâu gia đình tôi không cúng bánh Trung Thu nữa, vì nghe nói về sự độc hại theo cách làm bánh Trung Thu của người Tàu mà tôi sợ không dám mua về ăn, thêm phần sợ ngọt, thôi thì giản dị xôi chè, trái cây cũng đầy đủ lắm rồi, lại vừa lành mạnh và vệ sinh.

    Bước ra sân nhìn vầng trăng rằm, chiếu sáng rực một góc Trời, ánh trăng Thu năm nay đẹp qúa. Trời trong xanh, trăng trên cao vằng vặc tỏa sáng góc vườn sau, chiếu lung linh trên những chậu cúc nở hoa vàng rực rỡ.

    Tôi miên man nhìn ngắm ánh trăng yên bình, nhưng lòng thì xót xa khi nghĩ đến trận thảm sát trong buổi hòa nhạc ở Las Vegas cuối tuần vừa qua mà thương cho những anh linh vô tội, đang hớn hở cười vui bỗng chốc ngã gục trên vũng máu đào lênh láng, 59 xác thân tả tơi dưới lằn đạn của một tên sát thủ, giết người không tanh máu. Tại sao lại có người dã man, xem mạng người rẻ như thế được nhỉ? Chỉ một mạng người mà hắn đã đổi mạng sống của 59 người vô tội và 527 người bị thương. Họ thật là tàn nhẫn, giết người không gớm tay? Không biết người hay là ác thú!

    Thế giới loạn lạc, nước Mỹ văn minh, sản xuất súng đạn tối tân, dân chúng mua súng tự do nên những kẻ cuồng tín tha hồ xả súng giết người một cách vô tội vạ. Chỉ thương cho những người không may, đang vô tư vui cười, chợt lăn đùng trên vũng máu đào. Thương sao là thương! Biết làm sao ngăn chận được những kẻ sát nhân này để mọi người được sống yên bình, không sợ sệt lo âu nữa…

    Và rồi đây, hàng năm cứ đến Mùa Trung Thu thì những gia đình có thân nhân trong vụ thảm sát vừa qua, không khỏi đau xót khi nghĩ đến người thân đã bỏ mình dưới lằn đạn tàn ác. Kính mong hương linh các người xấu số được bình an về chốn Vĩnh Hằng.

    Mùa Thu là muà của thi nhân, của các nhạc, văn sĩ gởi hồn vào những khung cảnh thiên nhiên của đất trời, của những chiếc lá đổi màu vàng thắm. Mùa Thu lãng mạn, mùa Thu yêu đương và trữ tình biết bao! Trong không khí lành lạnh hơi Thu, có gió heo may thổi về và nền trời mây tím lững lờ nên thơ. Mùa Thu là mùa đẹp nhất trong năm. Thế mà mùa Thu năm nay nước Mỹ phải chịu một cái tang đau thương qúa!

    Trở lại Mùa Thu Virginia, những chiếc lá bắt đầu ngả vàng, vài chiếc rơi rụng trên sân cỏ, trên sườn đồi, bên kia bờ suối trước cửa nhà tôi đã thấy thấp thoáng bóng dáng vài chú nai đang chập choạng bước dài theo bờ suối. Nai thường xuất hiện khi muà Thu đến. Nhớ ngày còn đi làm, mỗi sáng cứ thấy bóng tôi ra đứng đón xe bus đi lên Pentagon là có 1 gia đình nai: 2 con lớn 1 con nhỏ mon men ra đến gần chỗ tôi đứng, nai ở đây dạn dĩ, không sợ người. Nhà tôi gần ngay con suối chỉ cách 1 con đường nhỏ, thế là tôi chạy vào lấy ra 1 nắm cà rốt phân phát cho chúng ăn. Có lẽ vì quen được ăn nên cứ thấy tôi ra đứng ở trạm xe là lũ nai này rủ nhau ra đứng kế bên, dễ thương vô cùng! Từ ngày tôi nghỉ hưu thì không còn thấy chúng nữa, chỉ thấy quanh quẩn trong khu rừng trước mặt thấp thoáng vài bóng nai thôi. Vì nai xuất hiện nhiều, nên chính phủ đã cho phép cư dân được săn nai, nhưng thấy tội qúa, ai nỡ bắn giết những con vật vô tội cho đành….

    Em không nghe mùa Thu
    Là Thu rơi xào xạc
    Con nai vàng ngơ ngác
    Đạp trên lá vàng khô


    “Tiếng Thu” của Lưu Trọng Lư đã nói lên hình ảnh một mùa Thu lý tưởng có lá thu rơi xào xạc, có nai vàng đạp nhẹ lá khô, cho ta hình dung đến một Mùa Thu tuyệt vời. Một bức tranh Thu thật đẹp.

    Hôm nay vầng trăng Tháng Tám thật tròn, lơ lửng sau làn mây xanh, trời cao trong vắt, Trăng Thu thật thơ mộng. Nhạc sĩ Ngô Thụy Miên đã ca tụng nét đẹp nên thơ khi mùa Thu tới, ông đã gửi gấm lòng mình vào “Mùa Thu Cho Em” và Đoàn Chuẩn-Từ Linh cũng ru hồn mình trong “Vàng Phai Mấy Lá”. Mời quý vị cùng thưởng thức hai nhạc phẩm trữ tình về Mùa Thu lãng mạn qua tiếng hát Ngọc Lan & Ánh Tuyết…

     

    Kiều Oanh, Virginia
    Viết cho Mùa Trung Thu 2017


 *Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức:

"Mùa Thu Cho Em" & Vàng Phai Mấy Lá" (tiếng hát: Ngọc Lan & Ánh Tuyết)

Kiều Oanh thực hiện youtube

 

27 Tháng Tám 2014(Xem: 13046)
“Chị nên nhớ, cả gia đình chị là một ổ phản động. Chồng chị và hai con trai chị đều là sĩ quan ngụy, có nợ máu với nhân dân. Rể chị, chồng của cô Thùy đây là một viên chức ngụy quyền.
23 Tháng Tám 2014(Xem: 29591)
Năm nay, lần thứ ba tôi về họp mặt với những người yêu tiếng Việt, những người muốn tiếng Việt ngày càng phát triển theo chiều hướng đi lên ngay cả trên quê người.
22 Tháng Tám 2014(Xem: 32240)
hai em đã tô điểm cuộc sống bằng chữ tâm với lời nhắn nhủ, con người sống trên đời cần có một tấm lòng….
22 Tháng Tám 2014(Xem: 26938)
Cái góc bếp ấy thật là dễ thương. Nói không phải nhiều chuyện. Đó là nơi phát nguồn vui buồn và sự hưng thịnh của một ngôi chùa.
21 Tháng Tám 2014(Xem: 16016)
Tôi trở về Nhà Từ Đường sau 15 năm đi xa. Thật ra con số 15 năm là không đúng. Nó chỉ đúng tính theo ngày tôi bỏ nước ra đi, chứ không đúng tính từ ngày tôi trở lại Nhà.
21 Tháng Tám 2014(Xem: 14624)
Tôi đưa tay chùi nước mắt. Không có trận mưa nào đang xối xuống đám tang của anh tôi. Chỉ là một chút nước trong ly làm sóng sánh đại dương. Chỉ là một hạt bụi hóa thân làm thành một kiếp nhân sinh tàn lụi.
15 Tháng Tám 2014(Xem: 27426)
Chuyện cổ tích của con kể bắt đầu bằng ngày xưa con có ba, ngày xưa con có má, ba má là mãi mãi ... là cho đi không đòi lại bao giờ ...
15 Tháng Tám 2014(Xem: 24840)
GS. Nguyễn Xuân Hoàng giảng bài say sưa, trong đam mê dù triết học hay văn chương,... Vị thầy mà khoảng cách thời gian lớn hơn chúng tôi độ một giáp...
15 Tháng Tám 2014(Xem: 23797)
Biết đến bao giờ tôi lại trở về? Để được sống yên bình ngắm hàng phượng vĩ vào mỗi mùa Hè, và sống lại thời xưa cùng các bạn vui chơi những ngày Hè thong thả....
14 Tháng Tám 2014(Xem: 14552)
Và trong lòng thì trời ơi, tôi muốn đi biết là chừng nào, nhưng không tìm ra lối. Những nơi đi được thì đã nghẹt người, đành quay lại.
13 Tháng Tám 2014(Xem: 24263)
"Mẹ mày có khỏe không?' Ông ơi! câu hỏi ngọt ngào này của ông làm tôi vui biết mấy. Tôi khỏe lắm ông à! Tôi sẽ nắm tay ông, cùng ông đi cho hết đoạn đường trần gian.
09 Tháng Tám 2014(Xem: 28397)
Xin mượn những dòng này để làm món quà dâng lên Mẹ của chúng con. Cầu mong Mẹ luôn được thân tâm an lạc để tụi con có dịp đền bù phần nảo những hy sinh Mẹ đã dành cho tụi con.
06 Tháng Tám 2014(Xem: 22611)
Những ước muốn thật xanh, thật đẹp đã dường như liên kết “mây khói” với hiện thực cuộc đời. Ai bảo”Người đi trên mây” dửng dưng? Kính thăm Thầy – xin cầu chúc mọi sự an lành thanh thản.
05 Tháng Tám 2014(Xem: 14871)
Và những phát biểu của đại diện gia đình thành viên Tự Lực Văn Đoàn: Nhà văn Nguyễn Tường Thiết đại diện gia đình Nhất Linh, Giáo sư Minh Thu đại diện gia đình Hoàng Đạo, Bác sĩ Nguyễn Tường Giang đại diện gia đình Thạch Lam…
05 Tháng Tám 2014(Xem: 14822)
Tôi ngồi nghe, lặng người. Tôi biết tình trạng sức khỏe của anh tôi kéo dài từ Bảy Hai đến nay đã là những ngày nằm chờ chết. Có lẽ anh đã chết từ những ngày Sài Gòn vừa mất, khi các con anh bị bắt đi học tập cải tạo, và cả chính anh cũng bị chính quyền mới cho người đến tận nhà điều tra xem bệnh thật hay giả, có đủ sức đi học tập cải tạo không.
02 Tháng Tám 2014(Xem: 20509)
Tiễn chân Quỳnh Giao về bên kia thế giới. Tôi lại nghĩ đến đời người, duyên và nghiệp. Quỳnh Giao là con chim quý đã có một phước báo từ kiếp trước nên tiếng hát đi vào lòng người.
02 Tháng Tám 2014(Xem: 27284)
Khi tôi viết những dòng này thì đại diện gia đình đang chuẩn bị để lên những chuyến bay về tham dự buổi lễ gắn lon Chuẩn Tướng cho Việt
31 Tháng Bảy 2014(Xem: 17705)
Hoàng ngồi trên xe lăn, tóc bạc trắng, áo pull đen, gầy yếu, thăm thẳm, tôi nghe thấy hơi ấm mỏng len qua những ngón tay của hai đứa tôi xiết nhẹ.
27 Tháng Bảy 2014(Xem: 17021)
Ngồi trong tòa soạn báo Việt Tribune, chúng tôi vẫn hồn nhiên “mày tao”. Như những ngày Văn Học năm xưa. Có chi thay đổi đâu! Tôi muốn mượn câu thơ của Phạm Nhuận để tặng Nguyễn Xuân Hoàng.
27 Tháng Bảy 2014(Xem: 14787)
Hai người phụ nữ ôm chầm lấy nhau. “Cô có khỏe không? Em bé tên gì vậy cô? Em dễ thương quá!” Tám ẵm bé lên, áp má mình vào má bé.