Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Hoàng Duy Liệu - CÀNG GIÀ CÀNG NHỨC CÁI ĐẦU

28 Tháng Tư 201712:11 SA(Xem: 15723)
Hoàng Duy Liệu - CÀNG GIÀ CÀNG NHỨC CÁI ĐẦU

Càng già càng nhức đầu

Càng già càng ...

Lần đầu tiên trong đời tui biết trên thế gian này nhân loại không phải chỉ có Nam và Nữ là cái hôm đi coi cine ở rạp hát Vĩnh Lợi Sài Gòn.

Mới vừa ngồi xuống ghế là đã có một anh chàng tay ôm cái túi nho nhỏ như cái bóp của quý bà quý cô xề tới ngồi kế bên thỏ thẻ một câu nghe quái đản hổng hiểu nổi:
- Anh trắng ghê !
Trời đất ! Trong rạp tối thui cái ghế da màu gì còn chưa biết huống gì da tui trắng mí lại đen ? Sau này thì tui biết thêm một từ ngữ mới ... Pê Đê.

Vào tuổi thanh niên trên bước đường đời qua vài xứ lạ tui lại phải bắt đầu làm quen với những ánh mắt đong đưa ướt át sóng tình của những anh chàng hay bô lão có cùng một cái dáng đi ngồ ngộ. Tui học thêm một tiếng ... Okama ở Nhật hoặc Gay ở Mỹ hay Maricon ở Brazil. Tuy là không đồng chủng tộc nhưng những người đó đều có cùng một điểm chung. Họ đều có vẽ khoái tui.

Qua Mỹ trời xui đất khiến thế nào mà cái thằng tui lại chọn San Francisco làm chốn dung thân mà không biết rằng ở nơi đó là thủ phủ của người đồng tính từng nổi tiếng trong những thập niên 80, 90 với những con phố Castro hay Post st.
Những buổi chiều trời vàng lảng đảng lá Thu bay ngồi trong quán cà phê nhìn những cặp đàn ông tay trong tay dìu nhau qua phố thấy cũng ... vui vui. 

Rồi một ngày kia niềm vui be bé bỗng trở thành cái nổi bực mình đau đau...
Đang ngồi chảy mồ hôi nhể nhại trong cõi mịt mù mờ ảo đầy hơi nước nóng của cái phòng tắm hơi thì tui bị ai đó thò tay kéo mạnh một cái rồi tung cửa bỏ chạy ra ngoài. Tức giận tràn dâng tui cố quên đau rượt theo ra ngoài để thấy thêm bao cặp mắt long lanh cùng những bàn tay lông lá. Tui đã xớn xác tham dự cái phòng tập thể dục của dân Gay.

Sự đời dần trôi tui bắt đầy gìà theo thời gian râu ria ra rậm rạp quên mất chuyện của những con người kỳ lạ cho đến một hôm đi dự tiệc Tất Niên ở một cái quán bar sang trọng cùng vài người bạn Mỹ. Một cặp vợ chồng hay là bồ bịch gì đó trông rất là hấp dẫn như tài tử ciné xịn ngồi chung bàn kế bên tui. Tiếng nhạc ò e rô be đánh đu tarzan nhảy dù vừa dứt mọi người nâng ly chúc mừng năm mới thì cũng là lúc cái anh chồng đẹp trai ngồi kế bên thò tay bóp nhẹ một cái dưới bàn kèm theo một cái nheo mắt gọi mời. Đầu năm mới tui khám phá ra thêm một tiếng mới. Bi-Sexual ! Tiếng chỉ đến người hai hệ, tìm thấy khoái lạc ở cả hai giống .
Wow ! Xứ Mỹ tiện lợi quá ha !


Tiện lợi đến chỗ cách đây không lâu tui phải lúng túng không thể nào tìm ra một tiếng gọi thích hợp cho một nhân viên dưới quyền đang anh bỗng thành chi sau khi đi vacation về. Lại học thêm một tiếng mới. Đổi giống. Transexual hay Transgender. 

He hay She đây ? Dù sao thì cũng còn có thể dùng cái tên để ám chỉ nên rồi thì chuyện cũng xong.

Gần đây coi báo lại thấy sinh ra cái vụ thưa kiện về phòng vệ sinh cho từng giống từng loại. Những tưởng tuổi già thanh thản cuộc đời dè đâu ngày càng thêm bao điều rắc rối xung quanh. Thôi thì từ nay khi đi ra ngoài chắc phải đong đưa tay trước tay sau cho nó an toàn.

Hoàng Duy Liệu
04-2017

19 Tháng Tư 2013(Xem: 80902)
Ngày 4 tháng 7 năm 2013 đang mời gọi. Về cùng nhau khơi lại bầu kỷ niệm , tay xiết chặt niềm vui, để nhớ rằng chúng ta bốn bể anh em một nhà và luôn giữ mãi tình nầy trong câu ca
19 Tháng Tư 2013(Xem: 90288)
Trong tầm mắt của tôi thì Tây Nguyên là một Amazon của Việt Nam thu nhỏ lại về mọi mặt. Về mặt lịch sử, nó là di sản của con người Tây Nguyên từ bao đời nay...
19 Tháng Tư 2013(Xem: 76655)
Rồi hôm nay sau bao ngày xa cách Đám con xa tưởng nhớ quay về đây Tình thương yêu tràn đầy trong ánh mắt Hướng tương lai ta quyết không hề quên
19 Tháng Tư 2013(Xem: 73706)
Trái tim má như hoa sen ấm áp, hương sen tỏa ra thơm ngát, dịu dàng. Người mẹ nhà quê xấu xí nghèo nàn của con là một bến bờ yên bình cho những con tim thiếu thốn tình thương trú ngụ.
12 Tháng Tư 2013(Xem: 76271)
Đến với các “cụ” học trò Bê Bốn lần này có cô Đinh Thị Hòa, cô Khương Thị Bàn và các Thầy: Lâm Tấn Văn, Đinh Hữu Quyến, Nguyễn Văn Có.
12 Tháng Tư 2013(Xem: 85433)
Tựa Đề: DƯỚI BÓNG ĐIÊU LINH Nhạc & Lời : Phạm Chinh Đông. Hòa Âm : Tuấn Ngọc. Ca Sĩ : Hương Giang
06 Tháng Tư 2013(Xem: 69706)
Đọc xong tập sách mỏng, gấp sách lại, tôi cảm thấy một cái gì nhẹ nhõm len vào tâm hồn. qua những dòng tâm bút của một cô gái trẻ..
06 Tháng Tư 2013(Xem: 70960)
Quãng đường đó có lẽ là con đường đạo nhiệm mầu mà chúng tôi đang lần đi giữa đêm hoang vu không bờ bến của kiếp nhân sinh.
06 Tháng Tư 2013(Xem: 72693)
Như Hát bình Phương đã nói với tôi, diễm phúc thay cho những ai đã tuổi hoàng hôn mà còn mẹ để chăm sóc và phụng dưỡng.
05 Tháng Tư 2013(Xem: 69953)
Cô Minh Nguyệt và chị Sĩ Cư ân cần tiển chân chúng tôi tận nơi đậu xe. Tình thương mến thương luôn tràn đầy, làm sao chúng tôi hững hờ được, để không đến với nhau.
30 Tháng Ba 2013(Xem: 83747)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: MÂY XƯA- Nhạc và Lời: Phạm Chinh Đông – Hòa âm: Đỗ Hải – Ca sĩ Quỳnh Dao
29 Tháng Ba 2013(Xem: 95302)
Chắc chắn và không thể chối cãi được sự có mặt trong Hoàng Cung của Bà đã thay đổi bộ mặt Hoàng Cung. Nhưng điều quan trọng hơn cả, Bà trở thành biểu tượng, mẫu hình lý tưởng ...
28 Tháng Ba 2013(Xem: 71073)
Tôi giơ tay hứng lấy chiếc lá vàng nhỏ bé, chao đảo lượn lờ rớt vào lòng bàn tay tôi, ôi mong manh, ôi tội nghiệp, ôi tàn tạ như cuộc đời mẹ yêu dấu của tôi.
28 Tháng Ba 2013(Xem: 65200)
Một vinh dự nhớ đời cho ba đứa chúng tôi và cho cả lớp năm đó. Đó cũng là kỷ niệm vinh dự riêng tư nhất trong suốt 6 năm theo học ngôi trường thân thương Ngô Quyền.
23 Tháng Ba 2013(Xem: 81811)
Nhạc và Lời: Phạm Chinh Đông – Hòa âm: Đỗ Hải – Ca sĩ Minh Trí ( Việt Khang) - Ngày đó em đi vào đời ngất ngây cho tháng ngày là những tha thiết êm đềm cơn say
22 Tháng Ba 2013(Xem: 102544)
Phạm Duy là một con người, như mọi người. Ông đã sống tận cùng đời sống của ông, ông đã hiến tận cùng những gì ông có trong trái tim ông và thân xác ông.
22 Tháng Ba 2013(Xem: 108808)
Hẹn gặp ngày họp mặt truyền thống Ngô Quyền ngày 4/7/2013, nhất là các bạn trẻ các khóa đàn em cùng về tham dự, cùng góp bàn tay để nhận ra mình không hờ hững với trường xưa.
21 Tháng Ba 2013(Xem: 100169)
Cầm chắc lá thư trong tay tui đứng đợi mà sao hai cái chưn có cảm giác run lên từng chập. Chỉ còn độ mươi gốc cây nữa là em sẽ ngang qua. Tui dựa vô gốc cây đứng thở dốc mà chờ.
18 Tháng Ba 2013(Xem: 147205)
Tác phẩm Ngô Quyền Một Thời Để Thương Để Nhớ, không chỉ là một bộ sưu tập của những kỷ niệm đã theo chân những lữ khách Ngô Quyền khắp chân trời góc bể...
17 Tháng Ba 2013(Xem: 99106)
Dù rằng bây giờ con dốc Kỷ niệm trên đường đến trường Ngô Quyền hoặc dốc Cây Chàm đã bị bào mòn, không còn cao như xưa, nhưng trong từng ngăn ký ức đời mình thì “những kỷ niệm một thời học sinh Ngô Quyền” đã để lại trong tôi những ấn tượng sâu sắc nhất