Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Em9 - THƯ GỬI CHỊ TÔI

13 Tháng Năm 201610:56 CH(Xem: 20565)
Em9 - THƯ GỬI CHỊ TÔI
THƯ GỬI CHỊ TÔI
                       blank



Em 9 gửi chị M. với lòng thương mến

Cảm ơn cho sự bao dung luôn luôn của chị. Thăng trầm trong cuộc đời là minh chứng rõ ràng nhất cho những ai đã bị đời trêu ngươi bỡn cợt! và em thấy ở chị một tâm hồn đẹp biết bao ... không thay đổi!
Nếu một ai đó nghe em nói thế, có thể họ sẽ nghĩ rằng, em đã nói một lời văn hoa nghe rất hay, và chắc chỉ để làm người nghe vui lòng. Nhưng không sao cả, vì họ có thể không biết em, không biết con người em, không biết suy nghĩ trong tâm hồn em... Nhưng nếu là chị, thì em sẽ rất buồn, nếu chị cũng nghĩ, đó là một lời muốn làm đẹp lòng người nghe!
Thời gian của em để đi đến cái cột mốc chung tên gọi là "một đời người" cũng đã rất gần... chỉ một chớp mắt thôi mà chị! Và rồi em cũng đâu cần đợi đến đủ 60 mươi năm cuộc đời mới nhận ra được cái gì gọi là phù phiếm, cái gì gọi là chân tình.
Và em cũng luôn biết rằng ai cũng có thể nhận đủ những hĩ nộ ái ố đời trao, ai cũng có thể bị đời cuốn trôi không khoan nhượng, nên lòng chia sẽ khoan dung, thì chắc là không phải ai cũng sẳn lòng gìn giữ ...
Nói vậy, không có nghĩa là trách con người. Em nói vậy, là để nhắc mình luôn sống khoan dung, và để chị tin rằng lời hoa mỹ chỉ làm người ta vui trong chốc lát, nhưng cái lẽ chân tình, rồi ai cũng sẽ nhận ra, và sẽ ở mãi trong lòng.
Và lòng em thì ôm đầy chân tình của chị ...

***

Và hai tiếng ân tình, nghe như ta phải làm cho ai điều gì đó to tát, mới chứa đựng đủ nghĩa khi nói lên lời này. Nhưng với em không là vậy, nó có thể thật đơn giản, đến độ người trao ra cũng đã quên đi, nhưng em thì vẫn nhớ. Vì có những khi người ta chỉ cần, rất cần, những điều bình dị đơn sơ thôi, vào đúng lúc ấy, ở thời gian ấy... Và rồi bỗng dưng người ta lại nhận được, thì chị ơi, những điều ấy phải gọi là gì, ngoài hai tiếng ân tình?

baotayNhư cái cảm giác chông chênh. Như cái cảm giác lạnh héo lòng của mùa đông đầu tiên nơi đây, em nghẹn hết cả lòng, khi chị dịu dàng từ tâm mang cho em đôi bao tay, chiếc khăn quàng cổ (giờ đã cũ mèm rách nát, mà em cũng không nỡ bỏ đi. Mười mấy năm rồi còn gì!)...
Như cái cảm giác nao nao lòng vào buổi sáng sớm ngồi trên xe cho chị L. chở hai má con em ngày đầu tiên tới trường... Khi ấy má ngơ ngác, mà con cũng ngơ ngác!
Như cái cảm giác bời bời lo sợ, cố nén chặn lòng kìm ngăn giòng nước mắt trong gương mặt lơ ngơ, không biết giờ này con mình đang ở đâu, đứa học trò cuối cùng trên xe bus đã rời khỏi xe, chiếc xe chở học trò trống trơn rời khỏi trạm, em chỉ muốn khụy chân ngả xuống bên đường... anh T. đã chở em đi qua nhiều ngã đường để tìm kiếm... Làm sao em có thể quên cái cảm giác sợ hãi khủng khiếp đó trong những ngày đầu tiên con em vừa mới đến trường!

***

Như lần đầu tiên biết ý nghĩa của ngày thanksgiving, khi theo chị đến nhà chị L. để cùng vui với gia đình, nao dạ biết ơn, vì tin rằng không phải chỉ mình em, mà 2 con mình cũng nghe lòng bớt quạnh quẽ... khi ấy má con em đến nơi đây chỉ vừa tròn dăm tháng!
Nhớ tô thịt kho chị dành cho, khi em đón cái tết đầu tiên nơi xứ người, Nhớ cảm xúc dạt dào, mỗi khi em bật lên ngọn đèn vàng mỗi lúc chiều về, và trong ánh sáng dìu dặt ấm áp đó, là lời chị lại thoảng bên tai, chị đem qua cho em cây đèn, cho nhà cửa sáng hơn...
 
Tất cả những điều đó, xin chị chỉ cho em, phải gọi là gì?
Và em cũng nhận ra, đó chính là điều kỳ diệu của tình yêu ... Không ai quá nghèo, để không thể cho. Cũng không ai quá giàu, để không thể nhận!

Thương quá ai ơi em không đủ chữ
Giảng nghĩa dùm em cái chữ ân tình...
 
em9
28 Tháng Mười Một 2014(Xem: 22110)
Sức mạnh của chúng ta là phải biết họ là ai và cho họ biết chúng ta là ai? Sau đó phải biết cất lên tiếng nói. Nói thì sống, không nói thì chết.
28 Tháng Mười Một 2014(Xem: 22192)
Khi cơn mưa chiều đổ ập xuống, trời tối sầm lại. Nhà đèn lại cúp điện khiến nơi bàn thờ gia tiên gia đình con, ánh sáng ngọn đèn dầu nhỏ thật lung linh, mờ ảo. Nhưng cũng tốt. Càng tăng thêm vẻ trang nghiêm cho buổi lễ.
28 Tháng Mười Một 2014(Xem: 29445)
Cuộc đời cũng thế, như một giòng sông, là một biến chuyển không ngừng. Có những chỗ, giòng sông trôi êm đềm nhưng cũng có những nơi, giòng sông trôi ào ạt làm ta chới với. Rồi cũng có những đoạn giòng sông rẽ nhánh thình lình, quanh co uốn khúc.
27 Tháng Mười Một 2014(Xem: 32540)
Nhân dịp Thanksgiving. Gia đình chúng tôi, xin gửi lời chúc đến quý vị và các bạn một mùa lễ Tạ Ơn an lành, hạnh phúc, quây quần bên người thân, thâm tâm an lạc để đón mừng Mùa Lễ lớn.... Xin tạ ơn… Tạ ơn tất cả. Happy Thanksgiving…
26 Tháng Mười Một 2014(Xem: 23945)
Cách nói của Mười Tân cho người nghe hiểu rằng tất cả cái gì thuộc chế độ cũ đều xấu xa và đáng phải bị tiêu diệt, đặc biệt là nền văn học nghệ thuật miền Nam.
20 Tháng Mười Một 2014(Xem: 25986)
Chiếc xe lam tấp bên lề, không ra hiệu làm một người chạy Honda phía sau suýt đâm sầm vào. Ông ta vòng xe ngang người tài xế càu nhàu. Người tài xế xe lam vừa nhận tiền nơi con vừa cười giả lả với ông kia.
14 Tháng Mười Một 2014(Xem: 27026)
Con muốn oà lên khóc mà đôi mắt chợt ráo hoảnh. Chừng như lệ nóng đã đóng băng, chừng như hồn con tê cứng lại. Bản danh sách thí sinh trúng tuyển chờn vờn trước mắt con. Đám đông xô đẩy, lấn dần con ra.
14 Tháng Mười Một 2014(Xem: 29664)
Vào ngày chủ nhựt qua mùng 9 tháng 11 , nước Đức và Âu Châu đã ăn mừng kỷ niệm 25 năm Bức Tường Bá Linh Sụp Đỗ (1989 - 2014) .
14 Tháng Mười Một 2014(Xem: 26705)
Dòng sông nào cũng về biển cả. Cuộc đời của mỗi con người rồi cũng kết thúc. Chị chỉ mong được nhìn thấy nụ cười thương yêu của người thân,con cái, bạn bè khi nghĩ tới chị ....
31 Tháng Mười 2014(Xem: 27449)
...nhưng ngày lễ Halloween cũng là một ngày rất đặc biệt của trẻ con. Hãy vui cùng với các cháu và hãy bảo vệ các cháu để tuổi thơ chúng có những kỷ niệm đẹp trong tuổi ấu thơ.
30 Tháng Mười 2014(Xem: 32297)
Suốt hai năm sống cùng bệnh tật, chị Khánh gần như trốn tránh sự quan tâm thăm hỏi của bạn bè. Cũng có thể do quá đớn đau vì hóa chất, chị Khánh chỉ muốn tự ru mình trong chiếc kén bình yên.
17 Tháng Mười 2014(Xem: 28821)
Chấp nhận và vui với những gì hiện hữu. Yêu thương sẽ làm mầm xanh trổi dậy sức sống mới. Tôi yêu thu và yêu luôn những gì đang có trong tầm tay mình.
10 Tháng Mười 2014(Xem: 28433)
Tại sao mình không tạ ơn đất trời và tận hưởng vẻ đẹp của mùa thu, vì mình đã biết rõ tiếp sau nó sẽ là một mùa âm u ảm đạm lạnh lùng. Hãy sống bằng hơi thở nồng nàn cho cái hiện tại đang có.
19 Tháng Chín 2014(Xem: 30933)
''Sinh ký tử quy'' là định luật của đất trời. Nơi ''cõi tạm'' Thầy đã sống xứng đáng với vai trò là một Nhà Văn, Nhà Giáo bằng nhân cách và những cống hiến của mình cho văn học Việt Nam thì hôm nay, trên đường đến ''cõi về'' ....
19 Tháng Chín 2014(Xem: 20117)
Viết đến đây, giờ này... giải lụa vàng đã cùng Thầy bên nhau (hôm qua, chiều thứ bảy 13 tháng 9, nghe tin từ chị Hạnh cho biết:Thầy đã ra đi).
19 Tháng Chín 2014(Xem: 22848)
Cầu nguyện ơn trên trong giấc ngủ an lành, dẫn đưa hương linh của Thầy sớm về cõi Phật.
18 Tháng Chín 2014(Xem: 26045)
Hóa ra, anh và Nguyễn Xuân Hoàng dù rất khác nhau về nhiều điểm nhưng quả đã chung một điều - Cả hai chưa hề nói với nhau về văn chương, chữ nghĩa,
16 Tháng Chín 2014(Xem: 24583)
Sáng nay một lần nữa tôi lại cảm nghiệm được lẽ vô thường của đời sống khi vào thăm Thầy Nguyễn Xuân Hoàng, Thầy dạy Triết của các đàn anh đàn chị Ngô Quyền , Thầy dạy văn chương của tôi.
15 Tháng Chín 2014(Xem: 16754)
Tác giả của “Người Đi Trên Mây” và của “Bụi Và Rác” đã trở về với cát bụi trong sự thương yêu, luyến tiếc của các thân nhân, bạn hữu, bạn văn và các cựu học sinh từng một thời ngồi trong lớp học của “thầy Hoàng.”