Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

AC - NHỚ

17 Tháng Bảy 20151:41 SA(Xem: 38316)
  • Tác giả :
AC - NHỚ

 

NHỚ
nhớ

...

''Tôi xa Biên Hòa năm lên mười tám khi vừa biết thương
đôi tay ngọc ngà như vương như vấn ai đong thật đầy
Biên Hòa ơi giờ biết ra sao bây giờ... ''


Cái tuổi... đủ khôn lớn để ghi nhớ những ngày hạnh phúc hồn nhiên của mình bên bờ sông Đồng Nai... Mơ màng, lãng đãng...

... Dấu chân của bầy học trò con gái, Khiết Tâm , Ngô Quyền... cùng tiếng cười trong trẻo đã trải dài từ đường Nguyễn Hữu Cảnh, đường Trịnh Hoài Đức, đường Quốc lộ I, đường Hàm Nghi...  Những con đường quen thuộc như từng góc cạnh ở nhà...
...Đêm về không gian yên ắng, nỗi buồn nhè nhẹ, miên man hay hoài niệm, yêu dấu, nhớ về quê mẹ một Biên Hoà hiền hòa nơi mình lớn lên chỉ có hai mùa mưa-nắng.

Nơi ấy nắng đổ lửa rồi chợt mưa, chợt buồn chợt vui ... Biên Hoà đỏng đảnh như cô gái trẻ mới lớn. Biên Hoà hiền hòa mà giản dị lắm. Mưa và nắng cũng vội vàng. Bởi Biên Hoà phải nối hai bờ thương nhớ. Nơi hai quê hương, đứng mỗi bên bờ nhớ, bờ thương đong đầy kỷ niệm. Quê Mẹ từng thề hẹn rồi lạc mất nhau giữa hai đầu đơn côi.

Biên Hòa nóng. Mang hơi thở ẩm ướt của mưa giông. Những nốt thăng trầm trong các bản tình ca về Biên Hoà có lẽ chỉ nên viết trong những đêm tí tách, nghe mưa gõ nhịp trên bậc thềm, mái ngói đầy lá me rơi. Cũng là những lúc đêm Biên Hòa tĩnh mịch nhất trong những ồn ào náo nhiệt của ban ngày, thâm trầm nhất trong những thăng trầm triền miên. Hóa ra Biên Hòa cũng biết buồn…Biên Hòa rạng sáng.

Biên Hòa nơi đã cùng bè bạn từng rất vui. Một Biên Hòa đã từng ước mơ và sống trọn vẹn. Nơi có bàn tay hiền hòa của Mẹ, ánh mắt nghiêm khắc mà đong đầy thương yêu của Cha, đã dìu dắt, nắm chặt đưa mình len lỏi qua những phố xá đông đúc người xe.

Chiều chiều cùng bè bạn ngồi trên những chiếc xe đạp, PC hay Honda vi vút qua những con đường dài, đưa tay giữ làn tóc xõa bay như muốn nắm chặt những yêu thương mong manh như sợ bị cuốn mất theo cơn gió mơn man.
Bởi đã có đôi lần nghe ai đó nói rằng:

Cuộc đời như hơi thở 
không nên hít hơi dài 
khi buồng phổi đã căng
trăm năm là hữu hạn, 
sao không sống thật sâu!

Sáng ra, dụi mắt, góc trời nào đó có ai vừa lặng lẽ đi. Biên Hòa chưa sang đông. Chiều muộn nơi mình ở yên ắng , ngồi một mình nhâm nhi tách trà nóng nồng nàn hơi thở của mùa hè như vấn vương sợ những làn khói mỏng manh bay mất. Ngắm nhìn ánh chiều đổ đầy trên vai, nhớ về nơi xa xăm, nơi ấy không rộn ràng… qua đôi mắt những người thân nơi đó buồn lạ. Nỗi buồn hoang hoài khi bước giữa hai nỗi nhớ, những hàng cây ven đường rụng lá bay bay trong làn gió se dịu, man mác mà người ta hiếm khi cảm nhận được giữa lòng thành phố về đêm.

Ngôi trường, ta đã tìm thấy nhau, giữa sân trường đông đúc. Ta gặp nhau một cách rất đỗi tự nhiên, bằng sách vở, bằng ánh mắt, bằng nụ cười, bằng những tiếng khua lộp cộp của những đôi guốc mộc trước cửa lớp, trong sân trường, từng góc phố cùng những bản tình ca. Và thế là ta gọi nhau bằng hai tiếng “ bạn bè ”. Những câu chuyện mông lung như chưa từng bao giờ im lặng, chưa từng có đoạn kết. Ngay lúc đó nhận biết rằng có một điều gì thay đổi đang diễn ra trong bản thân mình, một cảm giác bắt đầu dẫu là rất nhỏ bé thôi. Kể cả trong ý thức lẫn vô thức, bạn và mình đều hiểu rõ... tình cảm đối với nhau bắt đầu đong đầy...

Nơi ấy, nơi mình từng sống chuyển mùa thật nhẹ, chỉ như cái tích tắc giữa hai đầu hạ-động mà bạn bè thường hay đùa: “Thu Biên Hoà đấy !” Chợt nhận ra có thể giờ này nơi ấy đã giao mùa, thu Biên Hòa đâu có trĩu nặng như lòng người…
Những khi được trao và nhận những thương yêu bình thản giữa lòng thành phố đông đúc.


Rồi cơn mưa đầu tháng Tư chợt đến. Biên Hòa vẩn còn nồng, ấm như hơi thở Mẹ, cơn mưa rả rích kéo dài đến quá giửa tháng tư thì Biên Hoà trở nên thâm trầm, hoang mang, nhìn vào ánh mắt cha buồn vời vợi xa xăm, Biên Hòa những con người tựa vào nhau nhìn mặt trời lặn dần sau những ngôi nhà thấp thoáng, nhấp nhô của thành phố bên dưới và âm thầm tựa bên nhau chờ đợi một điều gì đó chưa thể biết...

Nhắm mắt, nhớ về một thời đã qua. Về một Biên Hòa yên ắng, lãng mạn. Về một Biên Hòa nặng tình giữa mùa lá bay cùng bè bạn. Về một Biên Hòa đã để lại sau lưng cùng bao kỷ niệm. Nếu ngày mai là một giấc mơ, sẽ mơ về một nơi xa lắm, thật giản dị. Giản dị như sự thật, như bốn mùa, như mưa-nắng. Rất thơ và tình giữa một Biên Hòa khác-của ngày hôm qua, bộn bề lo toan và tất bật mưu sinh.
Một Biên Hòa trong trẻo giữa những tạp âm cuộc sống. Ôi! cứ mãi như vậy khi nhắm mắt. Có một nơi như thế, nhưng là một Biên Hòa dĩ vãng…

Ngày ra đi tóc thề đã tung xõa. Biên Hoà cũng đổi thay, mình đã khác và người cũng đã khác. Nhưng vẫn tin có một Biên Hoà chân phương tồn tại trong ký ức và cả trong sâu thẳm mỗi chúng ta hiện tại Chỉ cần cố tìm Sẽ thấy. Vậy sao Biên Hòa của chúng ta bây giờ cứ mãi cô đơn ?…!

 

A.C

31 Tháng Ba 2024(Xem: 1104)
Mỗi khi nghĩ về quê hương xứ sở, tôi lại luôn có nhiều cảm xúc và hoài niệm đẹp về những bữa cơm gia đình thơm ngon và đậm vị yêu thương như vậy.
31 Tháng Ba 2024(Xem: 792)
Hoàn cảnh của Ukraine hiện nay gần giống như VNCH ngày xưa khi mối bận tâm của Mỹ đặt vào cuộc chiến ở Trung Đông. Nhưng may mắn thay tên đao phủ thủ
31 Tháng Ba 2024(Xem: 726)
Bây giờ, tuổi đã nhiều, cuộc sống đã ổn định, tôi có thể tìm cho mình những bộ áo quần vừa ý, hợp thời, may cắt khéo léo. Tôi có điều kiện tìm hiểu trang phục thích hợp.
31 Tháng Ba 2024(Xem: 720)
Năm nào cũng vậy, người Việt Nam ở trong nước và ở nước ngoài, dù đang ở trong bất cứ hoàn cảnh nào cũng đều nhớ đến ngày tết âm lịch thường được gọi là tết Ta để phân biệt với tết Tây.
20 Tháng Ba 2024(Xem: 1383)
Cuộc vui kéo dài mãi cho đến bốn giờ chiều mọi người mới lưu luyến chia tay ra về mang theo hình ảnh của buổi họp mặt ấm cúng trong tình đồng hương Biên Hòa, đồng môn Ngô Quyền
19 Tháng Ba 2024(Xem: 984)
Cuộc vui nào cũng tàn, điều thú vị là đã ghi lại kỷ niệm để tạo mong ước cho người tham dự sẽ có cuộc hội ngộ vui vẻ như vừa qua.
18 Tháng Ba 2024(Xem: 1129)
Với nền giáo dục nhân bản và khai phóng, trong gần 20 năm tồn tại cùng Đệ Nhất và Đệ Nhị Cộng Hòa, Trường NQ sản sinh biết bao nhân tài cho đất nước.
18 Tháng Ba 2024(Xem: 1113)
Như vậy, ngay tại khuôn viên của trường, Đạo làm Thầy, Đạo làm trò và Tinh thần Tôn Sự Trong Đạo đã được đề cao và xem trọng, như là một tiêu chí căn bản mang đậm ý nghĩa giáo dục của trường THCT.
18 Tháng Ba 2024(Xem: 917)
Từng đám mây xanh lợn lờ trôi dưới cánh của chiếc westjet, cuộc sống vốn dĩ phải ganh đua; rồi… tiền bạc, danh tiếng, hạnh phúc có mãi mãi theo ta xuống mồ chăng?
16 Tháng Ba 2024(Xem: 996)
Trong những đêm cuối tháng 4 năm 1975, tôi thường trực đêm trong trung tâm giáo dục Hồng Bàng với các ban đồng nghiệp. Chúng tôi uống bia và đánh xập xám chướng để quên đi những lo âu
09 Tháng Ba 2024(Xem: 1310)
Năm nay xuân Giáp Thìn cây anh đào tật nguyền lại nở rộ từ những ngày chớm tết cho đến giờ này. Ông dự định sẽ mời vài người bạn thân ghé nhà để uống trà thưởng hoa như dạo nào…
01 Tháng Ba 2024(Xem: 1070)
Anh hùng chỉ là người của một thời, một giai đoạn. Nhưng người tử tế đòi hỏi sự hy sinh thiệt thòi cả một đời! Miền Nam Việt Nam có thể không có nhiều anh hùng, nhưng những người có một tấm lòng và người tử tế thì không thiếu.
01 Tháng Ba 2024(Xem: 1181)
Cũng đã khá lâu tôi có nghe vài người bạn kể rằng họ có xem một bộ phim Đại Hàn có tựa đề là “Bản Tình Ca Mùa Đông”. Tôi nghe rồi cũng bỏ qua chứ không quan tâm gì
01 Tháng Ba 2024(Xem: 769)
Tôi cám ơn bác sĩ rồi theo con ra khỏi phòng mạch. Mọi sự vật trong toà nhà như sáng hẳn lên và rõ ràng, khi ra ngoài, tôi nắm lấy tay con gái, reo lên -Mẹ đã thấy được chiếc lá cây rung rinh trong gió… từng chiếc lá, không phải một khối xanh lay động như trước nữa.
01 Tháng Ba 2024(Xem: 994)
Trong tiếng Việt giàu đi với sang. Nhưng thời nay, giàu tiền thì nhiều nhưng mà sang thì không có mấy, đốt đuốc cũng khó tìm ra.Bởi sang nằm trong cốt cách, trong cách ứng xử, trong ngôn ngữ thể hiện,
01 Tháng Ba 2024(Xem: 1085)
Cây ngọc lan nhân chứng cuối cùng của nhà xứ Tâng đã chứng kiến bao nhiêu cảnh vật đổi sao rời không còn nữa. Cảnh vật và con người trăm năm cũ nay chỉ còn là chuyện kể khúc còn, khúc mất mà thôi.
24 Tháng Hai 2024(Xem: 1291)
Người già tức là người lớn tuổi, còn gọi là người nhiều tuổi hay người cao niên… Thế thì bao nhiêu tuổi mới được gọi là người già, người lớn tuổi hoặc người cao niên?
23 Tháng Hai 2024(Xem: 1236)
Tình yêu thật sự đã hiếm; tình bạn thật sự còn hiếm hơn”. Tình bạn giữa tôi và Cát Đằng quả là hiếm có. Cát Đằng, tên một loài hoa leo có màu xanh pha tím, mỏng mảnh. Bạn tôi cũng dịu dàng, mềm mại, quý phái như hoa.
23 Tháng Hai 2024(Xem: 1672)
Khi hay tin một người bạn đồng nghiệp mới qua đời làm tôi hồi tưởng lại những kỷ niệm khi tôi mới bước chân vào nghề. Những kỷ niệm có vui có buồn đã theo tôi suốt cả cuộc đời dù muốn quên cũng không quên được.