Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Hữu Hạnh -TRÊN HAI CHUYẾN ĐI VỀ

18 Tháng Bảy 201411:48 CH(Xem: 22957)
Nguyễn Hữu Hạnh -TRÊN HAI CHUYẾN ĐI VỀ



TRÊN HAI CHUYẾN ĐI VỀ

chuyen xe

Về lại trường xưa với Thầy Cô Bạn bè

Về lại bên nhau tay nắm tay reo mừng

Tiếng gọi của trường xưa vẫn nhen nhúm âm ỉ, vươn lên trong lòng Thầy Cô hòa chung những tâm tư và ước nguyện của những đứa học trò ngày nào. Từ Việt Nam, Chicago, Oaklahoma, Philadephia, Georgia, Seattle, Sacramento, Riverside, San Diego, các bạn đã đến cùng Thầy Cô và chúng tôi cùng đi trên chuyến xe đường dài từ Nam lên Bắc California để cùng chung vui ngày họp mặt Ngô Quyền.

Đã xa rồi một thời áo trắng, nhưng trường xưa trong nỗi nhớ được nhắc nhớ vẫn không sao tránh được ngậm ngùi. Giờ nầy còn gần nhau được chia sẻ những tâm tình qua ánh mắt nụ cười là cả niềm hạnh phúc. Phải chi xe bus được nối dài thêm đủ chuyên chở 72 Thầy trò là có được niềm vui trọn vẹn. (Vì lần nầy số lượng ghi danh ngoài dự định nên ban tổ chức phải tăng cường thêm một xe 15 chỗ ngồi.) Đông vui những cũng là một điều đáng tiếc.

Từng nhiều năm qua những lần họp mặt Ngô Quyền nếu ai chưa một lần ngồi trên xe bus như là mất đi niềm vui của một phần đời. Vì mỗi lần đi, theo cô Hoàng Minh Nguyệt là cô được trẻ ra 10 tuổi, ai ai đã từng tham gia hay đi lần đầu cũng đi đều mong muốn được ngồi trên xe bus, như được thể hiện qua niềm vui may mắn được đi trong giờ thứ 25 của anh chị Nguyễn Chánh Nghĩa - Ngọc Mai.

Được sự tin tưởng của ban tổ chức, tôi đã cố gắng làm tròn vai trò của mình trên hai chuyến đi về. Nếu không có sự đóng góp của quý Thầy Cô, quý anh chị và các bạn, tôi cũng không thể hoàn thành nhiệm vụ của mình.

Freeway 5 sau ngày lễ, lưu lượng xe cộ không đông, xe bus đã bỏ lại vùng phố thị xuyên qua đồi núi chập chùng. Tiếng động cơ êm êm nhưng không thể đưa mọi người trên xe đi vào giấc ngủ vì những câu chuyện cười qua tài diễn xuất linh hoạt của anh Trầm Hữu Tình, Tống văn Hỏ, Lê Bình An, Trần văn Châu. Những tâm tình ngắn gọn của Thầy Hoàng Phùng Võ, Thầy Mai Kiến Phúc, Cô Đặng Thí Trí, cô Bùi Thị Ngọc Lan vẫn là những ánh đuốc soi đường được mọi người ghi nhớ.
Bên cạnh những cảm xúc lần đầu và rất thực của chị Nguyễn Thị Thêm, chị Nguyễn Ngọc Hạnh, bỡ ngỡ làm quen với chị Kim Thi từ Oaklahoma, cùng người đàn anh hiền từ Huỳnh văn Thôi từ Georgia và những người em phương xa Ngọc Sương từ Chicago, Chu Thúy Loan từ Việt Nam. (Chu Thúy Loan cũng đã ủng hộ gây quỹ NQ qua món quà đầu giá của anh Tống văn Hỏ và được Huỳnh Hữu Thọ tặng lại).

Được đến trong đêm đại hội với tôi là cả niềm hạnh phúc, gặp lại thầy Nguyễn Thất Hiệp dạy lớp toán tam B2 (67-68), thầy Phạm Ngọc Quýnh dạy việt văn tứ 4 (66-67), thầy Bùi Đức Lương dạy Toán Nhị B2 (68-69). Riêng cô Bùi Thị Ngọc Lan dạy Việt Văn thất 4 (63-64) từ Nam California, tôi phải hướng dẫn người bạn cũ cùng lớp Mai văn Chín đến chào cô. Mừng cho Thầy Hiệp và Thầy Quýnh vẫn còn sức khỏe, nhưng khi nắm bàn tay dìu Thầy Phan Thanh Hoài tôi cảm có sự vui buồn lẫn lộn trong nỗi lo, vì chuyến đi nầy ban tổ chức phải cố gắng thuyết phục với gia đình Thầy, lý do những người con của Thầy Hoài không muốn ba mình đi xa trong điều kiện sức khỏe không tốt. Cám ơn ơn trên giữ gìn sức khỏe của Thầy để có một niềm vui.

party96
Ngoài dịp cụng ly với người thân trong gia đình, tôi còn dịp đến chào hỏi bà Út Lý để xưng hô lại 2 tiếng “má Út“ thân thương ngày nào, gặp lại chị Hương của xe đò Liên Hiệp một thời chung xóm Lò Heo muôn thuở khó quên, bất ngờ gặp lại cô em Ngô Quyền Hoàng Mai từ một nơi xa, anh chị Tám -Hiền từ Sacramento luôn dành cho đàn em sự thương mến, cùng nhắc nhở những kỷ niệm một thời Biên Hòa sau 1975. Đỗ Đình Tâm thằng bạn cùng lớp 7 năm với tôi và Nguyễn Thành Long. Thằng bạn Trang Tấn Hưng giới thiệu đàn em khóa 9 Phạm Công Hoàng và phu nhân, cô Thanh Phương người đã thực hiệu audio bài viết của tôi được nhiều người biết đến và được cô ưu ái giới thiệu cho hai bậc sinh thành ''anh Hạnh anh trai Biên Hòa đây”. Rồi thằng bạn chí tình Hoàng Duy Liệu cùng các đàn em Nông Lâm Súc, lại được qua một đêm cùng người anh tinh thần Trần Kiêu Bạc, anh chắc an tâm vì khi trở về Sacramento không còn phảng phất mùi hương nhưng lại là mùi men của thằng em dung dị luôn dễ thương.

Còn nhiều người thân quen nữa khi xem lại hình ảnh mới biết thiếu sót không được tay nắm bàn tay với đàn em Bùi Đức Tùng. Xa hơn tôi vẫn còn nhiều bạn Ngô Quyền tại San José chỉ tiếc là các bạn không đến. Ngày họp mặt Ngô Quyền chan hòa tình cảm như thế làm sao bỏ lỡ…

Xin được cám ơn ban nhạc đã hết mình đến giờ phút cuối dành cho Nam Cali vui chơi quậy phá vì cuộc đời có bao nhiêu mà hững hờ.

Tình cảm tốt đẹp dành cho ban tổ chức anh Huỳnh Quan Minh, chị Bùi Thị Hảo v.v... Không quên tình đồng môn, tình chiến hữu của anh Trương Kiến Xương và Lê Văn Tới đã đến tâm tình từng bàn, tiễn đưa và chúc Thầy Cô và các bạn thượng lộ bình an cũng đủ “Thật Lòng Với Trường Xưa”.

party124

Chào bình minh San José, giã biệt Crown Hotel Plaza, sau một đêm vui chơi với đàn anh và bạn bè hơn 2 giờ sáng, vẫn còn giữ được tiếng nói nụ cười chỉ mong mang sự cảm thông trong tình cảm chân thật nhất. Cám ơn sự hy sinh của các anh Võ Hà Phi, Nguyễn Đức Trí và các bạn Mai Trọng Ngãi, Ma Thị Ngọc Huệ, Võ Thị Ngọc Dung, và Nguyễn văn Hiệt trụ lại hoặc chuyển qua xe nhỏ. Để Thầy Phan Thanh Hoài và các bạn từ phương xa có cơ hội chung vui trên xe bus. Vì tất cả mọi người đều hứa hẹn vui chơi xả láng và “vùng lên". Hai người bạn trẻ Phạm Hiếu và Tuyết Hương từ Nam Cali, không đi theo đoàn xe đã chu đáo chăm lo thức ăn cho hai chuyến đi về.

Anh chị Đỗ Hữu Phương và Loan đã vùng lên với những câu chuyện đời thường những kỷ niệm về tình yêu lứa đôi, trong yêu thương cũng có tranh cải, Luật Sư Lê Bình An lại có việc làm. Rể Ngô Quyền, Nguyễn Cường Thịnh sau một đêm uống thuốc liều hô hào phái đàn ông “Vùng lên” nhưng bị kéo xuống. Câu chuyện ma có thật của Cao Thị Chung, bài thơ viết vội của chị Nguyễn Thị Thêm những đã chuyên chở hết tình cảm của mình, Ma Thành Tâm thành '' Ma Thành Quỷ'' với câu chuyện “Lồng Chim”, Anh Trầm Hữu Tình và anh Tống Văn Hỏ càng lúc càng sôi động, anh Trần văn Châu bài nào cũng hay từ Chuyện 3 người đến Ăn Rau, Ăn Chay. Những bài vọng cổ với Cao Thị Chung, Hữu Hạnh và Tống văn Hỏ. Nhạc thính phòng với Mia Mỹ và Doctor Mai. Một chút nhẹ nhàng với ”tình khúc cho em” với chị Lương Thị sao, anh chị Lê Bình An, chị Ngọc Hạnh, chị Hoàng sĩ Cư, cô Hoàng Minh Nguyệt. Những tâm tình cảm động không kìm được nước mắt của chị Tuyết LinDa, Nguyễn thị Dung, Nguyễn Thị Ngọc, Trần Thị Bạch Tuyết, Mai Thị Kim Hoa. v.v... Đặc biệt tâm tình tri ơn thầy cô của người bạn trẻ Thanh Lam. Hầu hết tất cả mọi người trên xe đều có dịp nói lên tâm tình và cảm nghĩ của mình kể cả anh Nguyễn văn Tân là người hiền nhất. Những người rể Ngô Quyền mong muốn sau nầy là con chớ không là rể và hứa hẹn luôn tham gia trong những lần họp mặt tới có Đặng văn Út, Trần Xuân, Vương Đình Điềm, Huỳnh Kiệt. Không thể không nhắc nhở các cô cựu học sinh Ngô Quyền luôn dốc lòng đóng góp âm thầm cho trường xưa Nguyễn Tất Ứng, Nguyễn Kim Huê, Trương lê Minh Phương, Mỹ Lộc, Mai, Dung, Thúy, Nguyễn thị Hồi và các thân hữu chị Tư Hường, Chị Thanh Trúc và chị Ngọc Mai, người em lần đầu Ngọc Sương và không quên người ồn ào gây máu lửa Nga FrooK.

Một chút thinh lặng, anh Tô Anh Tuấn nói về ý chí vững mạnh của thầy Nguyễn Xuân Hoàng trong lần viếng thăm mới nhất với một số Thầy trò NQ trước giờ họp mặt chiều thứ Bảy vừa qua. Chữ “ngộ” được gắn liền với cõi đời tạm bợ, Tuấn giới thiệu bài thơ “Quét Lá“ được chị Nguyễn Thị Hiền diễn đọc và bản nhạc được anh Trần Văn Châu trình bày như nhắn nhủ mọi người biết mình từ đâu và tìm chốn để quay về…

Sau cùng là phần cảm tưởng về tình cảm Ngô Quyền của Chu Thúy Loan từ Việt Nam.

Nhận xét của Thầy Mai Kiến Phúc “ Ngày xưa tôi là Thầy các em, ngày nay các em là Thầy tôi”

Lời cám ơn của Thầy Hoàng Phùng Võ dành cho ban tổ chức và Western Insurance của Phạm Hiếu và Tuyết Hương.

“Ngô Quyền ơ!! Qua bao nhiêu năm vẫn xanh màu kỷ niệm
Ngô Quyền ơi! Qua bao nhiêu năm tình nghĩa vẫn đong đầy”

Tình nghĩa vẫn đong đầy và kỷ niệm vẫn còn xanh, chắc chắn luôn bền vững và bồi đắp cho mái trường xưa, cho thế hệ mai sau. Xin được một lời cám ơn Thầy, cám ơn Cô. Cám ơn quý anh chị và các bạn đã thực lòng với trường xưa, cùng góp bàn tay mang bao nụ cười, niềm vui nhiều kỷ niệm trên hai chuyến đi về.

NGUYỄN HỮU HẠNH


Phụ Đính



09 Tháng Giêng 2015(Xem: 24096)
Trân cảm được sự trìu mến tự thâm tâm chứ không phải còn bởi bất cứ lý do nào khác. Tình yêu là phép mầu phải không Vượng. Phép mầu xoá lấp những khổ đau.
09 Tháng Giêng 2015(Xem: 25299)
Giọng anh khàn và đục, anh không phải là ca sĩ nhà nghề, nhưng tiếng hát của anh diễn tả ngôn ngữ âm nhạc của chính anh viết ra có một sức thuyết phục kỳ diệu.
01 Tháng Giêng 2015(Xem: 28040)
những ngày vui hồn nhiên của một cô gái nhà quê lên tỉnh học. Ước gì được sống lại thời thanh xuân của tuổi học trò…Gần năm mươi năm rồi sao
01 Tháng Giêng 2015(Xem: 28257)
Mong các bạn cũng như tôi vui trong mỗi ngày niềm vui tự tại. Chúc các bạn luôn đạt được mọi điều mơ ước trong năm mới.
01 Tháng Giêng 2015(Xem: 28470)
chúng ta đã đến với nhau bằng những chân tình, nói tiếng "chia tay" nghe hơi buồn buồn nhưng sao chúng mình lại cười vui thoải mái
01 Tháng Giêng 2015(Xem: 31483)
Họp mặt truyền thống lần thứ chín, gần một trăm cựu học sinh Ngô Quyền khóa mười lăm chuyển về địa điểm mới, khách sạn Hòa Bình trên đường Công Lý năm xưa.
01 Tháng Giêng 2015(Xem: 24399)
Mình đã đi bên nhau không biết bao nhiêu lần trên con đường bóng mát ấy. Anh đã bỏ một ngày công tác nơi trại tạm cư. Trân đã nói dối ba má đến nhà một người bạn.
31 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 23940)
Cái tiểu sử của Mười Tân được thêu dệt bằng nhiều câu chuyện kể hơn là bằng chữ viết. Mười Tân trong thời kỳ cao điểm của cuộc chiến Việt Nam ...
26 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 16325)
Anh ơi ! Có phải đời em là bất hạnh triền miên ? Có phải những niềm vui chỉ lan nhẹ vào đời em rồi vội vã nhường chỗ cho những biến cố đau buồn. Dành cho bác ba của con một vành khăn tang.
19 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 26958)
Xin cám ơn đất nước Mỹ đã cho chúng tôi một cuộc sống an bình hạnh phúc như hôm nay. Cho chúng tôi hưởng được ngày lễ Giáng Sinh đầy ý nghĩa.
19 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 29348)
Đời ông nội tôi nhờ có vật thiêng cứu mạng, đến đời tôi cũng có phần có phước lớn như vậy. Năm đó tôi mua được một khối... đá, trên đó có một con cá hóa thạch lộ rất rõ, chỉ phần đầu bị che khuất chút xíu.
18 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 24280)
Anh ơi, em nghĩ chỉ có tình cảm mới giúp người ta thấy con đường người ta đi đúng là tươi đẹp, là đáng đi. Vượng đã thay đổi vì em. Thủy, rồi tới anh, nói với em như thế. Phải chi chính Vượng nói với em như thế ?
18 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 15260)
Nhị Hà có lần nói thẳng với mấy bạn trai, những học sinh của Saigon cũ, rằng cô rất ghét người Saigon, “giống dân bạc tình bạc nghĩa, chỉ biết chạy theo vật chất mà quên cái phần tinh túy là tâm hồn.”
12 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 36453)
Tôi lại nghĩ tôi thua xa những em bé ấy. Chúng coi trâu như bạn, chúng chơi đùa và coi giữ trâu như một niềm vui. Còn tôi, chỉ một năm giữ trâu thôi mà tôi coi là một móc ngoặc đời mình thì quả tôi còn thua một đứa con nít.
12 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 27420)
cảm tác theo bài viết "Nước Mắt" của Nguyễn Thị Thêm đăng trên Web Site Ngô Quyền ngày: 6 tháng 12, 2014 và thưởng thức tiếng hát Ngọc Lan qua "Giọt Nước Mắt Ngà", sáng tác của Nhạc sĩ Ngô Thụy Miên.
10 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 23834)
Trân mong ước chuyện tình cảm giữa Thủy và anh An Trân có thật, và sẽ thành tựu vào một ngày không xa. Nhìn hạnh phúc của người khác để cảm thấy mình hạnh phúc. Đó là trường hợp của Trân chăng?
10 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 21391)
Mùa Thu sắp tàn, hàng cây hai bên bờ con suối nhỏ, mới vài tháng trước đầy ắp lá xanh mượt mà Mời thưởng thức “Theo Lá Vàng bay ”, nhạc ngoại quốc qua hai tiếng hát trầm ấm và thật buồn, của Ngọc Lan & Kim Anh.
06 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 30337)
Người thấy và cảm nhận được giọt nước mắt long lanh như những viên kim cương hay giọt sương lấp lánh là người mới thật sự đẹp, một người đáng trân trọng.
05 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 38205)
Có một ngày trời không áng mây trôi, mưa dầm dề. Tôi nghe tiếng thời gian thở dài. Không dưng nỗi nhớ tròng trành, nên lòng trĩu nặng. Mưa dầm... Ngõ nhớ. Có bóng ai thấp thoáng trong màn mưa.
03 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 23042)
Nhỏ bạn của Trân ơi ! Nhỏ có nhớ lời thầy Bằng tâm sự với mình hôm nào không ? Đời giả trá, lừa đảo khôn lường. Mình non tay, kém kinh nghiệm, trước sau gì mà chẳng có lần vấp ngã.