Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

THƠ VĂN - TÌNH CHA

12 Tháng Sáu 201012:00 SA(Xem: 151779)
THƠ VĂN - TÌNH CHA

Theo truyền thống văn hóa Việt Nam, Cha Mẹ luôn được yêu kính và quý trọng trong đời sống của các con. Ca dao cũ đã nói lên lời giáo huấn con cái thật rõ ràng về việc hiếu kính với cha mẹ

“Công Cha như núi Thái Sơn

Nghĩa Mẹ như nước trong nguồn chảy ra...”

Cùng với Mẹ, Cha là người có công sinh thành nuôi nấng và dạy dỗ các con dù trải qua nhiều khó nhọc. Nhưng khác với Mẹ, Cha là đàn ông nên tính trầm lặng, ít biểu lộ tình cảm hay gần gũi con cái, nói chung, nên con cái thường ít cảm nhận lòng thương yêu từ Cha như cảm nhận tình thương từ trái tim người Mẹ.

Ở Hoa Kỳ, Ngày dành riêng cho Cha (Father's Day) được đề xướng từ "người con gái của Cha", Bà Sonora Smart Dodd ở Spokane City, Washington State, sống và được sự che chở bảo bọc và day dỗ của Cha là Ông William Jackson Smart , sau khi Mẹ Bà mất.

Ý tưởng nầy được thực hiện lần đầu tiên, ngày 19/6/1010 ở Spokane, cùng với nhiều nơi khác cùng ngày trên khắp nước Hoa Kỳ. Mãi đến năm 1924, Tổng Thống Calvin Collidge mới có văn bản ủng hộ và công nhận việc nầy, Father's Day, cho đến ngày nay.

Kỷ niệm ngày LỄ CHA (HIỀN PHỤ) năm nay, Ban Biên Tập Trang WEB Ngô Quyền xin gởi đến những Người Cha tận tụy vì con và những người con hiếu thảo với đấng sinh thành lời chúc tốt đẹp nhất.

Ước mong, trong lòng mỗi người con, tình cảm cao đẹp về Cha luôn sáng rực và công lao của người Cha luôn được tôn vinh, nhắc nhở từng ngày, không cần đợi đến dịp tháng Sáu mỗi năm.

Xin giới thiệu sau đây những sáng tác Thơ Nhạc của những người con Ngô Quyền trong hồi ức về Cha mình với tình cảm riêng như mãi kéo dài không dứt!

Trân trọng,

BBT.

 



CÔNG CHA NHƯ NÚI THÁI SƠN

1701423nui_thai_son-content

 

 

Xin bấm vào các tựa bài bên dưới để thưởng thức:

  1. Lâm Sông Đồng – CHA LÀ BÓNG CẢ ĐÊM TRƯỜNG
  2. Trần Kiêu Bạc - VẦNG TRÁN CỦA BA TÔI
  3. Nguyễn Hữu Hạnh - ĐỨA CON BẤT HIẾU
  4. Hoàng Ánh Nguyệt - TƯỞNG NHỚ VỀ CHA
  5. Thơ Hà Thu Thủy - BỐ THẬT TUYỆT
  6. Nhạc Phạm Chinh Đông - NỖI NIỀM
  7. Nguyễn Trần Diệu Hương - ĐOẠN CUỐI HÔI KÝ CỦA BA
  8. Thơ Hà Thu Thủy - BIỂN LÀ B

 

28 Tháng Ba 2014(Xem: 24084)
Nhân kỷ niệm bốn mươi năm ngày cưới của anh chị Nguyễn Xuân Hoàng Trương Gia Vy, xin tặng anh chị những tấm hình như là “phóng sự ảnh“, ghi lại một ngày trong đời thường...
28 Tháng Ba 2014(Xem: 29921)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: "Ôi Giàn Thiên Lý Đã Xa"-Nhạc: Phạm Duy; Ái Vân Trình bày Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
28 Tháng Ba 2014(Xem: 26265)
Thời gian, như nước trường giang miệt mài trôi chảy. Nhưng thời gian cũng không làm phai mờ hình ảnh bạn bè của chúng tôi.
28 Tháng Ba 2014(Xem: 27443)
Tao xin mượn lời lẽ của bài thơ này như một lời nhắn nhủ của mày cho những bạn bè còn lại trên cõi đời này Hạnh nhé. ''Còn gặp nhau thì hãy cứ vui Chuyện đời như nước chảy hoa trôi Lợi danh như bóng mây chìm nổi Chỉ có tình thương để lại đời''
27 Tháng Ba 2014(Xem: 29241)
Chúng tôi đã khóc cùng Thịnh khi nói về những kỷ niệm đã có với Hạnh nhưng cũng đồng ý là Hạnh đã thanh thản ra đi nên hãy để Hạnh vui nơi chin suối và hãy dành thời gian để săn sóc cho những người còn lại.
21 Tháng Ba 2014(Xem: 30925)
Ngoài những tình cảm quý mến dành cho nhau, chúng tôi cùng bảo ban nhau sống sao cho đáng sống, vì cuộc đời ngắn ngủi…
20 Tháng Ba 2014(Xem: 26156)
... nhắc tôi hãy sống với tình thương, lòng khoan dung, tha thứ, vì nào ai biết được mình có còn hơi thở trong giây phút sắp tới để sống như vậy với vạn vật ở chung quanh.
18 Tháng Ba 2014(Xem: 27518)
nhìn hình ảnh các bạn hôm nay tôi nghĩ đến 1 cuộc chiến mới mà chúng-ta phải đối-diện Cuộc chiến này khốc-liệt hơn mà phần thua chắc-chắn về chúng-ta, đó trận chiến tuổi-già và bệnh-tật...
14 Tháng Ba 2014(Xem: 27502)
Một duyên may gặp gỡ đàn em, đàn anh, đàn chị Ngô Quyền, để cùng có một ước mơ “Mỗi năm chỉ có một ngày”
13 Tháng Ba 2014(Xem: 29059)
Em trai tôi, đàn giỏi hát hay, cờ tướng cũng hàng cao thủ, đá banh cũng được được, văn thơ cũng tàm tạm gọi là, nói chung theo như tôi biết chú ta có máu văn nghệ từ thuở nằm nôi.
07 Tháng Ba 2014(Xem: 29580)
Ngồi trong quán cà phê nghe nhạc và những dáng người qua lại, ly cà phê đã cạn và trà đá vẫn được châm đều. Trời chiều đã bắt đầu âm u… Hạnh phúc thay cũng còn những nụ cười…
07 Tháng Ba 2014(Xem: 30024)
Một cơn sóng nhỏ, lướt qua trái tim tưởng chừng già nua cằn cỗi của An. Và cơn sóng khác nhỏ hơn, đang ngậm ngùi lăn trên khóe mắt – đã nhiều dấu vết chân chim – của cô bạn học ngày nào của Nguyễn
01 Tháng Ba 2014(Xem: 29389)
chuyện kể rằng, mùa xưa mưa nắng mong manh lỡ làm nhạt nhòa chia phôi mùi hương cũ, nên mỗi khi gió chở mùa về, người ta thường hay nhặt lại nỗi buồn xưa xa ngái thương ai... thương mình...
28 Tháng Hai 2014(Xem: 32234)
Cuộc sống của con người buồn nhiều hơn vui. Biết nhận ra để biết sống với tha nhân và đem niềm vui đến mọi người. Cái khổ cái đau không ai tránh khỏi…
28 Tháng Hai 2014(Xem: 26744)
Dựa trên những hiểu biết và những tin tức mà tôi nhận được, tôi tin chắc rằng nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng không mang cái nghiệp thật buồn của các nhà văn nhà thơ: sống trong sự quên lãng và chết dưới những vòng hoa.
28 Tháng Hai 2014(Xem: 65335)
xin được giới thiệu những bài viết của Thầy, Chs NQ và các Văn hữu về những kỷ niệm trong suốt thời gian Thầy đã gắn bó với nghiệp cầm bút và cầm phấn sẽ lần lượt đăng trên trang nhà...
27 Tháng Hai 2014(Xem: 39254)
Mới đây đọc báo Reader’s Digest thấy người ta nói đến những ích lợi của cái CƯỜI, trong đó có nói là cười nhiều có thể làm cho người ốm bớt đi. Lý do gì mà các nhà khảo cứu lại quả quyết như vậy?
27 Tháng Hai 2014(Xem: 27616)
Xin cám ơn bạn bè đã chẳng ngại thời gian, không gian để đến với ngày vui. Xin cám ơn mọi người đã cùng nhau chia sẻ những vui buồn còn sót lại. Mùa Xuân nắng ấm còn trãi đều....
27 Tháng Hai 2014(Xem: 32403)
Anh không về hóa ra lại hay. Hãy để VN biến thành tro bụi trong ký ức. Nhưng anh không về mà cứ muốn em kể chuyện VN cho anh nghe. Em sẽ kể nhưng anh đừng khóc đấy nhé.
22 Tháng Hai 2014(Xem: 29449)
Cũng cần nói ra đây là lần đầu tiên tôi gặp Thầy sau không biết bao lần hẹn găp từ khi khi Thầy còn khỏe. Cứ hẹn rồi chưa gặp, hẹn rồi chưa đến... cho tới khi Thầy bệnh.