Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn thị Thêm - ĐÓN TẾT

23 Tháng Hai 20214:38 CH(Xem: 9223)
Nguyễn thị Thêm - ĐÓN TẾT
Đón Tết



Chị Thim bước ra khỏi xe, lấy vội cái khẩu trang đeo lên miệng. Cái khẩu trang này thuộc "made in myself " nên nó vừa khít. Chị lại nhớ mấy hôm nay bác Biden hô hào đeo hai, ba cái khẩu trang một lượt cho an toàn. Đeo như vậy ngộp lắm, một cái mà kín mít vầy cũng được rồi phải không bà con.

Trời Cali nắng lên thật đẹp, nhưng cái lạnh vẫn làm người Cali run. Đâu còn ai để mà tay trong tay chuyền hơi ấm tình thương mến thương. Quên rồi hả? Covid mà chế, tránh sự đụng tay, chạm mặt. Cụng cùi chỏ, đá chân cho vui thôi nghe chưa.

Hôm nay chị Thim theo vợ chồng con gái đi chợ tết. Nghe tới tết là thấy vui như tết. Đã 27 tháng chạp chỉ còn ba ngày nữa là qua năm mới, năm con trâu. "Mô Phật" chị mong qua năm mới lẹ lẹ để thoát đi cái ám ảnh về năm con chuột xui tận mạng của mọi người. Hôm đầu năm Canh Tý chị "phấn khởi" lắm vì là năm con vật bổn mạng của mình ... hu hu.  6 vòng tròn con giáp đi qua đời chị, bước qua thất thập chị vui theo ngày tháng. Theo thông lệ qua tuổi 70 đã xong nhiệm vụ với con cái. Vợ chồng già hưởng thú nhàn hạ, rảnh rang sống cho nhau và tận hưởng thời gian an lạc nhất cho mình

70 tuổi mới vào xuân

Nghỉ hưu tận hưởng thiên luân an nhàn
Sáng dậy mình cứ cà tàng.
Cà phê, cà pháo chẳng màng lo toan
Vui nấu ăn, buồn ghé nhà hàng
Thực đơn có tới cà ngàn món ngon
Bảy mươi đôi vợ chồng son
Cùng nhau du lịch hâm non tình già.
Bảy mươi là tuổi trăng hoa.
Uyên ương ríu rít tình ta mặn nồng.
 

Nhưng ai ngờ ngay năm tuổi đẹp như mơ, con chuột từ phòng thí nghiệm mang theo virus bò ra ngoài hại bàng dân thiên hạ một năm thê thảm. Đúng là đồ dơ dáy, bẩn thỉu ai cũng khinh cũng khiếp. Mấy cặp lão niên cancel vé máy bay du lịch thế giới. Đình chỉ vé đi cruise hưởng thụ những ngày tuyệt vời trên biển ăn ngon, ngủ khỏe. Chấm dứt hội hè, đám cưới, sinh nhật, lễ lạc, họp bạn... Người cao tuổi yêu đời bị cấm túc cách ly với thế giới bên ngoài. Loanh quanh ở nhà như chuột rúc vào hang không dám ló mặt ra ngoài sợ con mèo Covid vồ là mất xác.

 Quarantine tóc chẳng nhuộm đen
Mặt mộc nhìn hoài cũng thấy quen
Áo dài thử mặc cài không được
Một năm ăn ngủ chẳng đua chen.

Hôm nay chị Thim đi chợ Á Đông, chợ nằm đối diện Phước Lộc Thọ, nơi có chợ hoa Xuân mừng Tết Tân Sửu. Đi ngang là nghe rập rình "Xuân xuân ơi... Xuân đã về..." Chợ Á Đông khá đông người vì Tết mà lị. Năm nay hàng bánh mứt có ít đi, không thấy bày bán la liệt như mọi năm. Có lẽ vì dịch Covid hàng Tết VN không nhập vào Mỹ, hoặc tại Mỹ các tiệm làm bánh mứt cũng đóng cửa. Không có bánh tét, bánh chưng, kẹo mứt chất cao nghệu như xưa. Cũng tốt thôi, đã từ lâu nhà chị Thim không còn tha thiết với mứt vì người lớn sợ đường, trẻ con không thích ngọt. Do đó để thay thế chị đã sấy khô một bịt to tướng hồng, táo, thơm, chuối, xoài. Chị làm mứt tắc, mứt gừng coi như cũng có lai rai ba ngày Tết mừng Xuân và đón giao thừa. Vốn là người giữ truyền thống ông bà để lại, vì dịch Covid không có khách đến nhà chúc tết, chị cũng chuẩn bị đàng hoàng nghiêm túc như mọi năm. Đầu năm rước Ông Bà phải để ông bà vui xuân với con cháu.

Ngày 28 Tết, mới 7 giờ sáng là con gái chị Thim đã chở chị đi DMV sắp hàng. Tới nơi thiên hạ đã get line rồng rắn. Con gái sợ mẹ lạnh nên mặc ấm ra sắp hàng thế

 -  Khi nào con gọi má mới ra nha. Ở trong này cho ấm. Nhớ khóa xe.

Chị ngồi trong xe ấm áp, mở phone ra check mail. Hôm qua hai mẹ con đã lên Website hoàn tất mọi thủ tục để làm Real ID rồi, nhưng DMV không cho cái hẹn nên phải sắp hàng. Khi tới phiên mình vào trong, một ông Mỹ trắng nói chị đứng bên lối này, một bà Mỹ đen nói không được, phải đứng ở phía bên kia. Loay hoay một hồi, run lên vì lạnh chị được dặn dò đứng ngoài sân để nghe gọi số của mình. Vì Covid không ai được vào trong ngồi chờ đợi như ngày trước, dãy ghế trống trơn, người bên ngoài run lập cập. Thủ tục làm dễ ợt vì đã hoàn tất từ  hôm qua. Chỉ cần trình giấy tờ hợp lệ để làm bằng chứng nhân viên copy xong đưa cho chị tờ giấy đi chụp hình và chờ thẻ mail về nhà. Có điều chị Thim ngạc nhiên sao mình không trả một đồng lệ phí nào vậy cà. Nhìn ở tờ giấy thì ra vì mình đã già trên 70 tuổi nên có ưu tiên. Kể ra già cũng có thớ quá đi chớ.

Buổi chiều có hẹn chích ngừa Covid đợt hai. Cũng phải sắp hàng rồng rắn, từ từ nhích tới rồi cũng tới phiên mình. Chích xong ngồi chờ 15 phút theo quy định, chị tỉnh bơ về nhà. Giúp con gái làm một khay nem chua, cuốn một số chả giò chay, hai khay chả giò mặn. Ăn cơm tối xong, chỗ chích bắt đầu đau nên chị giao cho con lên phòng nằm nghỉ. Nửa khuya con gái qua phòng thăm, thấy mẹ bị lạnh nên dán Salonpas ở lưng, ở chân và mở máy sưởi trong phòng cho mẹ ấm.

Sáng ngày 29 chị Thim cũng chưa thấy gì đặc biệt. Dậy sớm xuống lầu tập thể dục , ăn sáng và lau chùi bàn thờ Phật, bàn thờ gia tiên. Con rể bảo :

- Má nên đi nghỉ đi để con làm cho. Giờ này thuốc bắt đầu hành má đó.

Thế là con rể dọn bàn thờ, vệ sinh nhà cửa. Con gái chưng hoa, chưng trái cây. Chị Thim lên phòng mình và nhận thấy cơ thể mình bây giờ thật sự rã rời. Người uể oải như bị cảm cúm. Vừa lạnh, vừa mệt, chị đắp mền và đi vào giấc ngủ. Buổi chiều, thật chiều chị tỉnh dậy, mồ hôi tươm ra ướt cả áo, chị thấy mình nhẹ nhàng khỏe khoắn. Chị đi tắm và xuống ăn cơm chiều. Chị đốt nhang bàn thờ, mừng Xuân đã về trong nhà. Chị chuẩn bị rau trái để ngày mai nấu nướng rồi lên phòng nghỉ.

Ngày 30 Tết nhà chị cúng chay đón rước ông bà. Chị nhớ những món ăn mẹ chồng và chồng ưa thích. Nhớ lời má chị ngày xưa dặn dò: "Ngày tết rước ông bà thật sớm để ông bà về vui với con cháu, lúc đưa cúng trễ để ông bà đi cho mát" Thế là trước 12 giờ trưa chị lên đèn. Một mâm cúng đất đai, một mâm cúng ông bà, nơi nào cũng có hoa đẹp, trái cây tươi ngon, thức ăn nóng hổi tươm tất.

30 Tết cúng rước ông bà
Đất đai thổ trạch xin nhà bình yên.
Bốn lạy kính vái tổ tiên
Ba lạy cúng Phật tân niên an lành .

Đêm giao thừa trong giờ phút giao thoa của đất trời, một mâm trái cây ngũ quả, bông hoa rực rỡ, chè, bánh ngọt, mứt, bánh tét, hương đèn sáng choang chị và hai con thành tâm cầu nguyện. Xin cho đất nước an bình, dịch bệnh chóng qua, nhà nhà hưng thịnh. Nguyện cầu cho mọi người trong gia đình được mạnh khỏe, bình an. Cầu cho chúng sinh an lạc, thế giới hòa bình...

Chị cũng không tin dị đoan về người xông nhà hay đạp đất. Kết quả một năm do mình gắng sức, tâm lành thì thiện hữu. Có người vì sợ khách xông nhà đầu năm không hên, nên sau khi cúng giao thừa xong thì đi ra ngoài một vòng rồi về đạp đất nhà mình cho an toàn. Hên xui tự mình chịu không đổ thừa cho ai được.

Sáng mồng Một Tết, chị còn đang loay hoay đốt nhang bàn thờ thì Facetime reo từng nhịp. À thì ra thằng con bên Đức gọi.

Phone vừa thông thì nghe tiếng chúc lớn "CHÚC MỪNG NĂM MỚI BÀ NỘI" Năm cái mặt với nụ cười thật tươi hiện trên màn ảnh. Gia đình thằng con bên Đức 5 người y phục nghiêm trang, áo dài thật đẹp chúc Tết đầu năm. Chị Thim vui lắm, bảo con trai lì xì dùm cháu cho mẹ. Sau lưng các con, bàn thờ đầy đủ hương hoa. Đức Quan Thế Âm Bồ Tát bằng đá trắng thật đẹp nổi bật bên những cánh hoa và trái cây rực rỡ. Các cháu đứa làm đầu lân, đứa làm ông địa múa lung tung cho bà nội coi. Cha chúng gõ thùng làm trống, con dâu cũng gõ muỗng phụ hoạ vui thật là vui.

- Chúc mừng năm mới các con. Năm nay là năm tuổi hai đứa. Chúc mọi việc hạnh thông, sức khỏe dồi dào, các cháu ngoan, học giỏi và mau lớn.

 

Ngày mồng một Tết, cháu ở nhà làm bài, mấy mẹ con đi chùa Phật Tuệ lạy Phật đầu năm, đốt hương cho chồng và cúng dường Tam Bảo. Thầy Quảng Trí và các Sư Cô đều khỏe mạnh dù có hơi gầy ốm hơn trước. Chùa tuy vắng nhưng thanh tịnh, bình an.

Chùa Phật Tuệ sáng một một Tết
Lạy Thế Tôn nguyện được quy y
Tránh xa phiền não sân si
Tâm thành xin đấng từ bi chứng dùm

Buổi chiều đến nhà em trai cúng lạy cha mẹ và cùng nhau chúc mừng năm mới. Mừng một năm con chuột hỗn loạn nhưng mọi người đều bình an. Chúc nhau năm con trâu yên bình và mọi việc suôn sẻ, sức khỏe mạnh như trâu.

Năm nay em trai đã bảy mươi
Chụp hình hai chị em cùng cười
Chị già em cũng không còn trẻ
Xin được bình an để sống vui

Lại được Facetime con trai ở Oregon gọi chúc tết Mẹ. Vợ chồng con cái mặc áo dài tề chỉnh thật dễ thương. Những nụ cười tươi, nét mặt hạnh phúc chúng chúc chị sức khỏe và thật vui, chúc dịch qua nhanh để chị qua thăm và vui chơi với cháu. Bàn thờ với hình Phật Thích ca trang hoàng trái cây, bông hoa nghiêm túc. Đặc biệt năm nay thằng con tự mình tập gói bánh tét ăn tết. Mấy đòn bánh tét nằm chễm chệ trên bàn khiến chị mỉm cười vì cái tính mê ăn bánh tét chiên của con. Từ nay chị mừng mình rảnh rỗi vì đã có ông thầy Youtube tài ba dạy cho con chị trở thành một đầu bếp xuất sắc để phục vụ gia đình.

Ngày mồng Hai chị ở nhà một mình vì gia đình con gái về nội để đốt hương ông bà và chúc Tết. Chị nằm nhà đọc sách và hưởng thụ hương xuân ngập tràn tâm hồn. Buổi chiều vào Messenger FB để nghe con cháu ở VN chúc tết. Những chiếc áo dài quá đẹp và những nụ cười ríu rít mừng vui.

Năm ngoái ngày Tết thâm tình
Gia đình đoàn tụ chụp hình thật vui
Hân hoan rực rỡ nụ cười
Chị em cùng đón xuân tươi vào nhà

 Ngày mồng ba cả gia đình đi chùa Quang Thiện lạy Phật và đốt hương cho mẹ chồng. Vì dịch bệnh, cả năm nay không đến thăm thầy Minh Dung và các đạo hữu trong chùa. Thầy tổ chức mừng  lễ "TẾT VIỆT NAM -XUÂN TÂN SỬU"  rất trịnh trọng trang nghiêm và khoa học. Có ngồi thiền, đọc kinh và nghe giảng pháp. Để đón mừng năm mới Thầy Minh Dung mừng Xuân bằng bài pháp "Cầu An" rất ý nghĩa mà người con Phật phải hiểu và thực hành đúng đắn.

Ngồi yên nhắm mắt theo hơi thở
Mười phút xả buông đón tết sang
Nguyện xin cho hai chữ bình an
Thân tâm an lạc giàu sang không cầu.

Buổi chiều nấu mâm cơm cúng tiễn đưa ông bà. Cũng hương đèn, thức ăn hoa quả, nhưng sao ngậm ngùi trong ngày mồng ba Tết. Nhớ mẹ nhớ cha, nhớ anh em  đoàn tụ quây quần ngày tết. Nhớ mâm cơm tràn ngập tiếng cười hạnh phúc. Ba má ngồi nhìn các con sum họp vui biết mấy. Giờ này Tết VN trên xứ người trong mùa dịch thật buồn. Trái cây đầy ắp trên bàn, thức ăn phải vài ngày mới hết. 

Ngày Tết năm nay chẳng thể vui
Covid ngăn đường cấm tới lui
Năm mới con trâu xin hết dịch
Nhà nhà rộn rã những tiếng cười.

Ngay những ngày đầu Xuân Tân Hợi, cơn bão tuyết đã tràn về Texas và Oregon những nơi có nhiều người thân và gia đình. Con trai facetime cho mẹ xem sân trước, sân sau bao phủ một màu tuyết trắng thật đẹp. Những đám bông hôm nào chị Thim trồng cho con giờ đội một vòng trắng như một cây nấm tuyết. Các cháu chạy ra sân bốc tuyết làm snowman ngay trước cửa. Những hàng cây trơ cành và trĩu nặng trắng xóa. Bông tuyết bay bay trên không tạo màn trời một màu buồn buồn thơ mộng. Ở đây may mắn không bị cúp điện nên sinh hoạt bình thường, tuy nhiên buổi sáng con trai đi làm thì nhiêu khê và nguy hiểm.

Vùng Texas mới bị cơn bão tuyết hoành hành thê thảm. Một số nơi nhà bị cúp điện. Ở xứ Mỹ không điện là nhiều vấn đề trong sinh hoạt bị nguy khốn. Không điện có nghĩa là máy sưởi không hoạt động, ga không bật được, tủ lạnh không chạy, nhà tối om, nhất là phone không thể kết nối nếu hết pin. Trời quá lạnh, ống nước có nguy cơ bị vỡ. Mái nhà tuyết quá dày có thể sẽ bị sập và hư hại rất lớn. Con đường phủ tuyết thật dày làm sao đi ra ngoài mua thức ăn, mua nước uống. Các cơ sở phục vụ cũng không có điện làm sao mở cửa để phục vụ người dân. Tuyết đóng băng và sinh hoạt cũng đóng băng.ở một số nơi.

Người VN mình lo xa, nhất là ngày Tết theo quan niệm dân gian trong nhà phải đầy đủ thức ăn. Gạo đầy lu, nước đầy bể nên vấn đề ăn uống không phải là nỗi lo lớn. Ngoài trời tuyết trắng là cái tủ lạnh khổng lồ để giữ thức ăn không bị hư. Những tảng tuyết tạm thời rã đông để rửa rau hay dùng vào việc vệ sinh, nhưng cái mục sưởi ấm mới đáng sợ. Bên trong không thể mở sưởi, bên ngoài tuyết cứ rơi bất tận, muốn dùng xe để sạc thêm pin trong điện thoại thì phải mở cửa garage đem thêm cái lạnh vào nhà. Do vậy một số gia đình đã bị tai nạn khi đốt lò sưởi bằng củi hoặc đốt than dùng nướng barbecue. Có gia đình vào ngồi trong xe rồi cho nổ máy và mở heat. Cách làm đó khiến mọi người bị ngất đi vì nhiễm độc.

Thương tâm nhất là một tai nạn liên hoàn xảy ra vào ngày 11 tháng hai tại highway 1-35 Fort Worth. Vì đường đóng băng trơn trợt, hàng trăm chiếc xe húc nhau nằm chồng chất thật là ghê rợn. Người chết và bị thương khá nhiều phải cấp thời  đưa vào bệnh viện giữa mùa tuyết giá khó đi.

Trường hợp thứ hai rất thương tâm là cái chết của một gia đình Việt. Có lẽ vì quá lạnh nên gia đình dùng sưởi thế nào đó mà đốt cháy cả căn nhà. Bà ngoại già và ba đứa cháu còn bé rất xinh đẹp đã chết. Người mẹ của ba cháu chạy thoát nhưng sẽ là cái tang kinh hoàng nhất của cô ta.

Trong cuộc sống bon chen, dù gặp biết bao biến cố vẫn có những mẫu chuyện thật đẹp trong đời.

-  Cái chết của bà ngoại và ba cháu người VN đã làm rúng động mọi người. Thế là một cuộc lạc quyên mở ra. Số tiền lên đến khoảng 400.000$ để người mẹ có thể làm từ thiện cầu nguyện cho vong hồn người chết.

-  Như tại siêu thị G.E.B  Leander Austin Texas vào ngày thứ ba 16/2, người dân đi mua hàng hóa tại đó đã bất ngờ khi được mua hàng mà khỏi trả tiền bởi vì máy tính tiền không thể hoạt động. Ông Hennessy đã cùng vợ xếp hàng  để tính tiền, trước ông đã có khoảng 20 người chờ đợi. Khi tới phiên mình ở quầy, ông được ra dấu đi ra về khỏi trả tiền với một câu chúc thật bất ngờ:

- Quý khách cứ về đi và lái xe cẩn thận"

- Tiệm phở Duy (Nha trang plaza) bà chủ là một người VN họ Phạm đã có ý tưởng cho bà con ghi danh để nhận thức ăn free. 100 phần thức ăn được order trong ngày được vào hộp sẵn sàng chờ người tới nhận. Chỉ cần nói đúng tên họ và số điện thoại của mình là nhận phần thức ăn nóng hổi về dùng trong ngày trời đông giá lạnh.

- Cửa hàng nội thất Gallery Furniture nằm ở North Freeway Houston Texas với showroom rộng hơn 100 ngàn sqft  đã trở thành phòng ăn, phòng ngủ của những người dân trốn lạnh ở đây. Ông chủ tên là James Franklin  McIngvale đã tốt bụng mở cửa để cho người dân trong vùng có nơi ấm áp. Ông không sợ hư hao đồ đạc hay thất thoát, ông cảm ơn khách hàng lâu nay ủng hộ ông bằng tấm lòng tốt hơn những gì người ta đã đem lại cho ông. Với tấm lòng đó người dân ở đây đã gọi ông với cái tên thân mật là ông: ”Mattress Mack"

Hôm nay đã qua mùng 10 tháng giêng. Tết đã hết nhưng những tấm lòng vàng này sẽ sống mãi với mọi người ở Texas và trên khắp thế giới. Chị Thim cám ơn vùng nắng ấm miền Nam California đã cho chị một nơi để sống thật ấm êm hạnh phúc.

Con trâu hiền lành đã bước vào năm mới. Mọi việc sẽ đi qua, cuộc sống sẽ bình an trở lại. Nếu thầy cô được chích ngừa, các cháu sẽ được đến trường như thường lệ.

Nếu dịch cúm qua đi, sinh hoạt đời sống sẽ hồi sinh. Rồi đây chị sẽ được đi thăm con, thăm cháu. Mong rằng kinh tế sẽ được phục hồi để mọi người có việc làm và nước Mỹ sẽ trở lại như xưa.
CHÚC MỪNG NĂM MỚI .

                                                Nguyễn thị Thêm

 

 

 

 

04 Tháng Hai 2009(Xem: 81783)
  Như mây xuống phố chiều nay , Nhớ về trường cũ những ngày xa xưa. Môt mình lê bước trong mưa, Mang theo kỷ niêm trường xưa Ngô Quyền .  
04 Tháng Hai 2009(Xem: 37714)
  Một ngày cuối tháng 5 năm 2004, nhóm CHS/NQ/NCA tề tựu lại làm một cuộc viễn du lên miền Bắc Cali. Trước mắt là để xả hơi sau những ngày vật lộn với miếng cơm manh áo, sau là họp mặt với nhóm CHS/NQ/BCA để cùng ra mắt cuốn Kỷ Yếu CHS/NQ 2004.
04 Tháng Hai 2009(Xem: 73433)
  Bốn mươi năm lẻ: nửa bóng câu. Em biết đến ta bạc mái đầu. Lầu chiều Hoàng Hạc còn đứng đợi. Mang hết niềm riêng tới muôn sao.    
04 Tháng Hai 2009(Xem: 77294)
Mưa rơi trên phố vắng, Mưa rơi trên đường xưa Ta, nỗi buồn sâu lắng, Ngồi quạnh hiu, nghe mưa!
04 Tháng Hai 2009(Xem: 36008)
  Dù biết rằng viết những lời tán tụng nhan sắc của cô, tôi đã làm một việc quá thừa, nhưng tôi vẫn muốn cô biết những ý nghĩ của tôi và biết đâu của nhiều bạn khác cùng lứa đã “say mê” cô như tôi vậy!    
03 Tháng Hai 2009(Xem: 40274)
Tôi có nhiều kỷ niệm đẹp không nói ra lời. Đối với bạn bè là những điều trân quý và đối với học trò là những kỷ niệm. Đời tôi sinh ra là như thế với nhiều mảnh vụn làm nên cuộc sống hiện sinh. Hiện sinh trong cuộc đời và hiện sinh trong đời người.
03 Tháng Hai 2009(Xem: 75237)
  Gặp nhau truyện cũ vui như tết, Nhắc lại ngày xưa, đẹp tựa hoa.  
03 Tháng Hai 2009(Xem: 39041)
  Cho đến nay 50 năm trôi qua với bao nhiêu biến động khủng khiếp của lịch sử, được diễm phúc là một học sinh lớp B3 của trường Ngô Quyền thuở sơ khai tôi xin ghi lại đây bằng ký ức của mình và vài bạn trong ba lớp Ngô Quyền I hình ảnh Trường Ngô Quyền chúng ta được khai sanh giữa thời đất nước chuyển tiếp từ chế độ thuộc địa Pháp sang nền Đệ Nhất Cộng Hòa
03 Tháng Hai 2009(Xem: 33899)
  Tất cả kỷ niệm về trường Ngô Quyền là nỗi ngậm ngùi của những cựu học sinh, vì trường cũ còn đâu!
03 Tháng Hai 2009(Xem: 36725)
  Thế hệ chúng tôi ăn sinh nhật tuổi 18 của mình ngay năm 1975, bài viết này xin dành cho những bạn học, từ lớp 6 đến lớp 12 của trường Ngô Quyền năm 1975. Bao nhiêu người đã như một đàn chim tung cánh, bước ra khỏi cổng trường và bay đi tứ phương. Có những người hạnh phúc và thành đạt, có những người lầm than và khắc khoãi.
03 Tháng Hai 2009(Xem: 68897)
  Ta vẫn là ta tự thủa nào Môi hồng, mắt sáng, mộng trăng sao… Trùng Phùng mở hội, mười phương nhạc , Xuân ngát một trời, tình vời cao !                                
03 Tháng Hai 2009(Xem: 39159)
  . Mười ba năm đi dạy, là mười ba năm tôi sống hạnh phúc nhất đời tôi. Người thầy là con đò chở các em sang bờ khác. Cuộc hành trình không nhàm chán, rất thú vị và “tích lũy” kỷ niệm.
03 Tháng Hai 2009(Xem: 80258)
  Trong những giây phút thiêng liêng ấy, tôi sực nhớ lại hình bóng người Ông khả kính: ông ngoại PHAN VĂN NGA, nguyên Trưởng Ty Tiểu Học tỉnh Đồng Nai (trong chế độ cũ).
03 Tháng Hai 2009(Xem: 73764)
  Tôi bắt đầu lên tỉnh học từ 1960. Ba mất sớm, nhà quá nghèo, anh chị em lại đông. Trong suốt thời gian đi học, tôi đã làm rất nhiều nghề để có tiền sinh sống, nổi bật nhất là nghề dạy kèm.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 65451)
  Tôi chỉ viết về những năm đầu tiên mà ký ức của tôi còn lưu giữ. Sau này, khi tập hợp được các anh em ở những niên khóa sau, lần lượt chúng ta sẽ đúc kết thành một bản danh sách hoàn chỉnh.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 33733)
  Phải chi dòng sông Đồng Nai chảy ngược, có thể tôi đã thấy lại mình trong sân trường ngày trước, thuở học trò vô tư
02 Tháng Hai 2009(Xem: 42761)
Trong đời làm việc của tôi, từ dân tới lính, ông là vị chỉ huy duy nhất mà tôi còn nhớ tới, với lòng kính trọng.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 38495)
  Một ngọn gió dịu mát của mùa Xuân đã đưa tư tưởng tôi bỗng dưng trở về nơi chốn cũ, nơi đó có bày chim con chưa ra ràng nhưng đã muốn tập tễnh bay lượn, vỗ đôi cánh non nớt như muốn tung bay ra khỏi tổ ấm êm đềm và sự che chở thương yêu của chim mẹ, muốn tìm hiểu chân trời ngoài kia bao la rực rỡ muôn màu ra sao .
02 Tháng Hai 2009(Xem: 46236)
Những ngày xa quê hương, lưu lạc xứ người, bận biụ với cuộc sống, tôi luôn luôn nhớ về quê nhà, nhớ về xứ Cù Lao với dòng sông Đồng Nai yêu dấu; gần đây tôi có tìm đọc thêm về xứ Đồng Nai thuở ban sơ cùng sự nghiệp khai sáng miền Nam của Ngài Nguyễn Hữu Cảnh. Nay tôi xin ghi lại những sự kiện, kiến thức tìm học đựơc bằng tấm chân tình cuả người con đất Cù Lao Phố, Đồng Nai.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 71529)
Ngày nay con đã là cô giáo, "Mộng" đã thành rồi!...Mẹ thấy đâu? Đầu xanh bao mái nhòa trong mắt, Vẳng nghe tiếng mẹ ở nơi nao?...
02 Tháng Hai 2009(Xem: 34412)
  Năm đó, tôi về Việt Nam ăn Tết và cũng để mừng má tôi tròn một trăm tuổi. Đó là lần thứ hai tôi về Việt Nam . Kỳ trước về với vợ con nên đi đâu chúng tôi cũng dùng xe nhà của thằng em bà con cho mượn với tài xế (Thằng em này "biết làm ăn" nên bây giờ nó khá lắm). Kỳ này về một mình, tôi định nếu có dịp sẽ dùng xe công cộng một lần cho biết.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 78193)
  "Khi thầy viết bảng, bụi phấn rơi rơi, rơi trên bục gỗ, rơi trên tóc thầy...” Tiếng nhạc từ phòng con gái của tôi vọng sang, làm tôi hồi tưởng lại những bàn ghế cũ, phấn trắng, bảng đen...
30 Tháng Giêng 2009(Xem: 68440)
Cũng nhờ vậy rất nhiều cánh chim NQ lạc loài ở phương trời xa tìm về liên lạc được quý Thầy Cô và bạn học năm xưa. Điển hình chúng tôi ở Âu Châu mừng quá khi nhận và đọc được 2 quyển báo học trò đó, tưởng chừng như thấy lại thời NQ xa xưa.   Đặc biệt tìm thấy trong đó có cả một vườn thơ Tao Đàn đủ sắc hoa rực rở.
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 66582)
*   Viết kính tặng thầy Nguyễn Xuân Hoàng với lòng Yêu Thương, Kính Trọng và Cảm Thông sâu xa nhất .  
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 75888)
  Hỡi cô Cựu Nữ Sinh Ngô Quyền, hỡi cô bạn hàng xóm của tôi ơi!   Tôi rất cảm phục và trân quí cô.   Nếu giữa cô và tôi không có thứ tình cảm nào khác thì trong tôi sẵn có có một thứ tình keo sơn gắn bó với cô từ lâu, từ thời thơ ấu đến tuổi trưởng thành, kéo dài cho đến tuổi…sồn sồn bây giờ và tuổi già sắp tới, đó là tình bạn.   Còn cô thì sao?
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 38553)
Thôi thì:    “Đã mang lấy Nghiệp vào thân   Cũng đừng trách lẫn trời gần trời xa!” (ND).  
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 81162)
(Thân tặng các em cựu học sinh Ngô Quyền, đặc biệt các em Ban Văn Nghệ Hiệu Đoàn thời 69-71 )
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76565)
Từ chia tay ở Tân Mai, tôi không hề biết Th giờ ra sao? Cuộc chiến qua đi thật xa. Bao thăng trầm trãi xuống cho quê hương, cho đời người. Thì thôi, hãy là những lời cầu nguyện bình an cho nhau. Dẫu mai đời có thế nào?