Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Thêm - THÁNG BẢY VU LAN

29 Tháng Tám 20209:36 SA(Xem: 11771)
Nguyễn Thị Thêm - THÁNG BẢY VU LAN
Tựa Tháng Bảy Vu Lan

 

Bà Hạnh nhắc chiếc ghế ra ngồi trước hàng ba.

Buổi sáng nắng lên chan hòa. Tia nắng soi gương trên những chiếc lá lóng lánh. Bà ngắm mấy chậu hoa Lavender con dâu trồng trước nhà. Mùi hương khá gắt nồng nàn, những cánh hoa tím vươn lên cao quyến rũ ong về. Ở đây ong rất nhiều, mấy đứa cháu sợ phát khiếp. Nhưng xung quanh nhà những bụi hoa được trồng đã nở rực rỡ chào đón những chú bướm, ong yêu hoa hút nhụy.

Buổi sáng, buổi chiều từng đàn chim bay lượn, đáp xuống tung tăng trước hiên nhà. Chúng rất dạn, chỉ khi nào con người đến thật gần chúng mới bay đi. Dường như ở đây không gian mở ra cho mọi người mọi vật đến chung sống, chan hòa tình thương.

Mỗi ngày hai buổi bà Hạnh cùng con dâu và cháu đi lòng vòng quanh xóm rồi ghé park cho các cháu chơi. Đi mãi rồi quen, hôm nào tới giờ chưa kịp đi là mấy cháu ăn vội vàng để khỏi quá trưa nắng lên hay chiều sắp tắt. Buổi sáng mặt trời lên thật sớm, mới 5 giờ trời đã sáng bưng. Nhìn ra ngoài khung cửa, bà tưởng đâu đã hơn 8 giờ ở Nam Cali. Buổi chiều, nhiều lúc 8 giờ tối mấy mẹ con còn thả rông ngoài park. Con trai chơi Basketball, cháu nội chơi xích đu cười vang thích thú, chúng leo trèo và chơi cầu tuột hay đi trên những viên đá được làm bằng gỗ sơn phết như đá thật. Con dâu đi theo con trông chừng. Còn bà tay dắt con chó nhỏ Chloe đi bộ vòng vòng park.

Park ở đây rất rộng. Người ta xây nhà khít nhau chỉ cách một khoảng sân độ chừng vài thước, được bao che chắn và phân ranh bằng một hàng rào cây. Đất đai tiết kiệm tối đa để xây nhà được nhiều. Thế nhưng họ đã dành một khoảng đất thật rộng để làm park. Không những một cái mà có tới ba cái ở đây. Vào mùa dịch Coronavirus lây lan này, nếu thấy park có chừng hơn 10 người đang có mặt là mẹ con bà đi bộ qua khu vực park khác để các cháu chơi.

Ở mỗi park đều có vòng đai tráng xi măng thật rộng dành cho người đi bộ. Có sân chơi cho các cháu, có sân Basketball dành cho thanh niên. Những con đường vòng vo trong khuôn viên để các cháu đạp xe đạp. Sân cỏ bát ngát xanh rờn được chăm chút cắt xén định kỳ. Cây xanh và hoa được trồng ở vòng đai ngoài và trong park rất đẹp. Các cháu thích trèo lên đồi cỏ xanh lăn vòng xuống rồi cười thích thú. Một khuôn viên  cỏ xanh bao quát thật rộng là nơi các cháu chạy nhảy, để những chú khuyển cưng chơi đùa chụp bóng, rượt đuổi chủ nhân hay đi tiểu và đại tiện. Ngay đường vào park hay ngay những ngã tư trên đường trong khu vực đều có những thùng rác dành riêng để vứt phân chó. Ở trên có một thùng để ba hộp đựng bọc nylon hốt phân. Đi ngang qua đó cứ việc kéo ra và đem theo bên mình. Chó ị ở đâu là vệ sinh liền rồi đến thùng rác kế tiếp bỏ vào.

 

Tự dưng bà Hạnh thành người sang, cũng chiều chiều dắt chó đi dạo. Con chó Chloe nhỏ xíu đã được gần 10 tuổi rất ngoan và biết vâng lời. Nó chỉ ị trên cỏ khi được dẫn ra park hay đi vòng vòng trong khu vực.  Con dâu bà Hạnh đi theo cho nó ị xong mới giao cho bà dắt đi bộ. Một người một chó già dẫn nhau đi vòng quanh 3 vòng ở park là đã mệt nhừ.

 

Bà Hạnh thở dài. Phải chi con người yêu thương cha mẹ như yêu thương chó nhỉ? Một người thanh niên cao lớn dẫn theo một con chó đi trên bãi cỏ. Con chó dừng lại, đuôi cong lên và đứng rặn. Người thanh niên lấy bọc nylon ra đứng chờ. Con chó vừa xong, anh ta tiến lại bình thản lấy bàn tay thọc sâu vào bọc nylon và bốc phân chó đoạn lộn ngược lại cột kín cầm trên tay tiếp tục đi theo con chó. Bình thản, tự nhiên và yêu thương. Anh ta ôm con chó vào lòng, hôn trên mặt nó trìu mến. Chắc chắn là về nhà con chó sẽ nằm trên ghế salon hay trên giường chăn nệm sạch sẽ của anh ta. Con chó là một thành viên được yêu quý, cưng chiều. Nhưng nếu cha mẹ già cần chăm sóc, nuôi dưỡng thì niềm vui và không khí trong nhà sẽ ra sao?

Ở đây mỗi ngày bà bắt gặp rất nhiều người dẫn chó đi dạo như vậy, chó đủ loại, to nhỏ và rất nhiều chủng loại. Nhưng bà chưa thấy một người nào ở đây đẩy cha mẹ già đi dạo, chưa từng thấy trong suốt mấy tháng trời.

Bất chợt bà nghĩ đến mẹ mình. Bà mẹ như trong chuyện cổ tích thật hiền và từ ái. Chiếc áo bà ba, cái quần đen đơn giản. Mẹ bà có đòi hỏi gì đâu, chỉ biết cho ra không tính toán thiệt hơn. Cả đời không một ước mơ riêng cho mình chỉ lo cho chồng, cho con đến ngày trút hơi thở cuối. Mẹ không hề có một thỏi son, một hộp phấn thì làm gì có áo đầm hay ví tay sang trọng. Những ngày làm ăn nên ra,có tiệm bán tạp hóa, bán rượu có ba tăng hợp pháp mẹ vẫn đơn giản và bình dị. Dù chồng ngồi trên xe ngựa có nài chở đi chơi khắp nơi, mẹ vẫn ở nhà nội trợ lo buôn bán, chăm sóc con và không nghĩ là mình bị thiệt thòi.

Bà Hạnh lấy tay chùi nước mắt khi nghĩ đến chiếc nón lá và khăn rằn đội đầu của mẹ. Sao mà đơn giản và dễ thương đến vậy. Hình ảnh không có gì nổi bật nhưng hằn in trong trí não của bà. Má ơi! Bà Hạnh nhớ nụ cười hiền cố kìm lại khi mẹ móm mém nhai trầu. Chưa bao giờ bà Hạnh nghe được tiếng cười giòn tan của mẹ. Có phải mẹ bà đoan trang không cười lớn tiếng, hay mẹ không có gì vui hoặc giả nụ cười trong trẻo đó đó đã tắt ngấm từ khi có chồng, có con. Những đứa con là ơn trên ban cho người mẹ hay là nghiệp mạng mẹ phải gánh lấy để sống trọn đời mình.

Mẹ là vị Quan Âm hiện thân ở mỗi gia đình hạnh phúc, bà Hạnh tâm niệm như vậy khi nghĩ đến mẹ mình. Bà nhớ như in, mỗi năm đến ngày rằm tháng bảy, mẹ hương đăng trà quả, bánh trái cúng giữa trời. Trên chiếc chiếu lớn trải giữa sân nhà tráng xi măng sạch sẽ. Mẹ bày trên đó những chén cháo hoa, hoa tươi và đủ các thứ kẹo bánh bà thường bán trong tiệm. Có những bánh ú nước trong nhỏ xíu, khoai lang khoai mì và những khúc bắp luộc chín. Này là chuối được cắt ra từng trái, này là các loại trái cây, những khúc mía được cắt ngắn từng hai lóng một, bắp rang từng bịch nhỏ. Trong đó có xen lẫn tiền thật nằm giữa những đống kẹo bánh. Những xấp giấy tiền vàng bạc để sẵn để đốt cúng vong.

Mẹ đốt hương thành tâm cúng bái và rải những gạo, muối lên những phẩm vật và xung quanh. Sau khi cúng nước và đốt giấy tiền vàng bạc, mẹ ra hiệu cho trẻ con được nhào vào giựt. Đám trẻ con giựt hết và vui vẻ là bà mừng vì nghĩ mình đã được người “khuất mày khuất mặt” về thọ dụng. Mẹ không hề sợ ma vì tin rằng “Mình không hại ai thì Trời Phật chứng giám, Quỷ Ma cũng không thể hại mình”

Ngày xưa nhà chỉ có một tấm hình Phật Thích Ca Mẹ để trên một bệ thờ cao, ở dưới là bàn thờ gia tiên. Mẹ chỉ biết sự tích Phật Thích Ca và chú tâm ăn hiền ở lành, không sát sinh, không vọng ngữ. Ngày đó Mẹ không hề nghĩ bố thí để tạo phước báo mà đơn giản là giúp người.

Thấy người hoạn nạn thì thương.
Thấy người già yếu lại thường chăm lo.

Mẹ biết về sự tích Mục Kiền Liên cứu mẹ nhưng không hề nghĩ đến con cái phải trả hiếu cho mình như thế nào. Cũng không biết tí gì về hoa hồng trắng hay hoa hồng đỏ cài lên áo. Mẹ không nghĩ là mình đã hy sinh chỉ nghĩ làm tròn bổn phận làm dâu, làm vợ, làm mẹ. Mẹ tâm niệm làm người phải “Ăn hiền ở lành”, nói gì đúng sai “Có hai bên vai vác” làm chứng. Mẹ hòa đồng Trời Phật giống nhau, luôn ở cao nhìn xuống để phán xét. Mẹ bà suy nghĩ thật đơn giản và tâm thiện lành.

…….

Bây giờ đã bước vào tháng bảy âm lịch. Ngày lễ Vu Lan lại gần kề. Chùa Phật Tuệ nơi bà Hạnh thường đến lạy Phật cũng như tất cả các chùa khác trên khắp thế giới vẫn không thể nào tìm lại không khí náo nhiệt như các năm trước.

Dịch viêm phổi Vũ Hán là luồng hơi độc thổi đến thế giới này như từ miệng một con ác quỷ. Lời nguyền và tâm hiểm ác của nó đã giết hại không biết bao nhiêu sinh linh và phá hoại kinh tế của toàn cầu. Nó đến bất ngờ và lây lan khắp chốn. Khi con người lấy tình thương để sống và yêu thương thì nó khiến người ta phải cách xa nhau và đố kỵ. Người này không biết người kia có mắc bệnh không, ai cũng đề phòng và tìm cách tránh xa nhau hơn 2 thước. 

Con cái muốn thăm viếng cha mẹ cũng không dám lại gần. Người già hệ miễn dịch rất yếu nên con sợ lây bệnh đến cha mẹ. Đành thôi, mỗi ngày mua thức ăn đem đến rồi nhìn cha mẹ từ xa, yên lòng lên xe về nhà. Cháu không được ông bà ôm ấp. Ông bà ngồi nhà bó gối, không dám ra đường, không được đi đâu. Cuộc sống tẻ lạnh, cô đơn và đầy lo sợ. 
Những lời ái ngữ không thể nói ra, những cử chỉ yêu thương gần gũi không thể thể hiện. Con cái tránh xa cha mẹ, cháu cách ly ông bà, bạn bè không thể thăm nhau.

Chưa có bao giờ đời sống con người tẻ nhạt và thiếu chân tình như vậy. Mọi người đối diện và tiếp xúc với nhau bằng gương mặt thật, đôi mắt và nụ cười thân mến. Thế nhưng bây giờ mặt mũi nhau không thể thấy, muốn nói cũng khó khăn. Qua cái khẩu trang che kín đó hãy tâm niệm người kia cũng muốn nói lời từ ái với mình, cũng nghĩ tốt về mình và nghĩ những việc lành để tán thán công đức mọi người quanh.

Ngày Lễ Vu Lan năm nay bà Hạnh phải cầu nguyện nhiều hơn nữa. Cầu nguyện bằng tất cả chí thành để những hương linh bàng bạc loanh quanh trong cõi mơ hồ được sớm siêu thoát. Đã qua 6 tháng biết bao nhiêu con người đã chết tức tưởi vì nạn dịch. Những cha mẹ, ông bà, anh em không được thấy gia đình họ hàng lần chót. Họ chết lặng lẽ, cô độc và đau đớn trong nhà thương. Họ bị đem đi thiêu xác vội vàng không được người thân đưa tiễn. Những hồn oan u uất đó cần được cầu nguyện và giúp đỡ siêu sinh. Hãy nghĩ đến cha mẹ quá vãng và nghĩ đến họ, những nạn nhân của dịch bệnh, nạn nhân của sự giết chóc dã man vì thù ghét và ganh tỵ. Những nạn nhân bão lụt, cháy nhà đang xảy ra trên khắp thế giới và ngay tại nước Mỹ này.

Cali đang đối diện với những trận cháy kinh hoàng, Những cơn bão sấm sét rền vang trời đất. Những nơi khác cũng đang bị cháy, bão tố, lốc xoáy, có phải chăng thiên địa đang nổi giận vì con người làm nhiều việc phá hủy thiên nhiên, tạo nhiều nghiệp ác giết hại chúng sinh. Người chết đã quá nhiều rồi, những gì xây dựng đang bị trời đất trừng phạt, hủy diệt. Tại sao con người chưa tỉnh ngộ vẫn còn tranh chấp xâu xé và giết hại nhau bằng mọi mưu toan thâm độc. Bất cứ điều gì cũng đều có nhân và quả. Bệnh dịch và thiên tai như nhắc nhở con người hãy tỉnh táo, suy nghĩ để ngộ thiên cơ.

 

Ngày lễ Vu Lan chắp tay cầu nguyện cho hai đấng sinh thành còn đang tại thế. Cầu nguyện cho họ thật nhiều sức khỏe và bình an. Cầu nguyện cho nạn dịch qua mau. Cầu nguyện cho những con người u tối bị quỷ dữ sai khiến, lấy uất hận, thù ghét che mất tầm nhìn. Họ viện lý do chủng tộc để thực hiện hành vi bạo lực và phá hoại. Họ biến thành đám mây u tối và tàn độc bao phủ thế gian này. Cầu nguyện với tất cả tình thương và tâm thành để chuyển hóa thế giới, chuyển hóa con người, lay chuyển sự nổi giận của đất trời và địa phủ.

Mặc dù không thể đến chùa để nghe Tăng Ni thuyết pháp hay niệm kinh, nhưng những lời cầu nguyện chí thành của tất cả sư thầy, tăng ni và Phật Tử đều có sức ảnh hưởng rất lớn. Uy lực của tất cả tâm hồn hướng thiện sẽ quyện lên không trung tạo thành một nguồn năng lượng vô biên. Năng lực ấy có sức mạnh chuyển hóa những tâm sân hận, những tâm ma đang dậy sóng tìm được sự bình an.

Ngày rằm tháng bảy xóa tội vong nhân. Năm nay có lẽ là năm xung quanh ta những hồn ma về nhiều nhất. Sợ ư? Đừng sợ họ mà hãy thương họ nhiều hơn nữa. Các Tăng Ni dù không được tập trung cầu nguyện như những mùa Vu Lan trước, nhưng năm nay bà Tâm tin tưởng Thầy, Sư Cô và các vị Sư sẽ trì chú tụng kinh nhiều hơn ở mỗi đêm. 

Bà Hạnh vào nhà, thay chiếc áo tràng và đốt hương trên bàn thờ Phật. Bà chắp tay lại và cầu nguyện:

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.

Nguyện đức Phật Quan Thế Âm Bồ Tát ra tay tế độ chúng sinh thoát qua kiếp nạn.

Nguyện tất cả hương linh, vong hồn đang phiêu bạt không nơi nương tựa được siêu thoát.

Nguyện cho thế giới thoát qua cơn dịch bệnh, nguyện cho những đám cháy rừng, bão tố dừng lại.

Nguyện cho những ai đang thù ghét, đố kỵ có âm mưu đen tối kịp thời giác ngộ và nghĩ đến sinh linh đồng bào.

Nguyện cho cha mẹ ông bà, tứ thân phụ mẫu được hưởng nhiều phước báo

Nam Mô Đại Từ Đại Bi Cứu Khổ Cứu Nạn Quan Thế Âm Bồ Tát.

Nam Mô Đại Hiếu Mục Kiền Liên Bồ Tát.

 

Nguyễn Thị Thêm

 

04 Tháng Giêng 2021(Xem: 11711)
... chợt ngưng vẽ môi điểm nụ cười mắt long lanh. sáng dường như V đang có điều bí mật thì ra “điều bí mật” luôn ẩn nấp trong tim đợi tiếng. thầm thì...
31 Tháng Mười Hai 2020(Xem: 13549)
Lời tôi chỉ gió thoảng hư không Nghĩ đến tương lai cũng chạnh lòng Đàn con cháu Việt trên đất Mỹ Có còn hạnh phúc như ước mong?
31 Tháng Mười Hai 2020(Xem: 12354)
Hân hoan chào đón năm mới sang Pháo mừng Xuân đến nổ rền vang 2021 nhiều hy vọng. An Bình, Hạnh Phúc tiếng cười vang.
31 Tháng Mười Hai 2020(Xem: 10588)
Chỉ còn vài tiếng đồng hồ nữa là năm 2021 đến với chúng ta. Xin hãy mang đến niềm vui, an lành, hạnh phúc và thịnh vượng đến với thế giới này. CHÚC MỪNG NĂM MỚI
31 Tháng Mười Hai 2020(Xem: 13718)
Năm nay với những ngày ‘cấm cung’ vì dịch Covid-19, tôi mới nghĩ đến việc ngồi xuống viết về “Tỉa Thủy Tiên” để chia sẻ với bạn bè thân hữu ở xa những kinh nghiệm và hiểu biết (có thể chỉ là căn bản) về thủy tiên.
19 Tháng Mười Hai 2020(Xem: 10872)
. Mùa Giáng Sinh đã về thực sự trong căn nhà bấy lâu đã mất nụ cười. Ngày mai họ sẽ trang trí cây thông. Ánh đèn rực rỡ, thiên thần và những quả bóng nhỏ sẽ lấp lánh niềm vui hạnh phúc gia đình .
19 Tháng Mười Hai 2020(Xem: 12324)
Những bông tuyết trắng nhẹ buông Là lòng của mẹ yêu thương gửi về Chúc con người lính xa quê Sống vui khỏe mạnh ngày về bình an.
17 Tháng Mười Hai 2020(Xem: 11719)
Em như loài hoa dại Mọc trên đá khô cằn Vẫn vươn mình lớn dậy Thơm ngát cùng gian nan.
17 Tháng Mười Hai 2020(Xem: 12271)
Thương người, nhớ nước nhớ non. Nay nơi đất mới, tuyết còn đang rơi... Đông,Tây xa cách đôi nơi Đôi dòng gửi Bạn người ơi thấu tình?
13 Tháng Mười Hai 2020(Xem: 10581)
Bài hát Giáng Sinh thật hay đó không phải được phát lên ở Mỹ hay Âu Châu lạnh lẽo giữa mùa đông tuyết giá. Mà được phát ra tại quê hương tôi giữa nhiệt độ nóng nực 112 độ F Sài Gòn.
12 Tháng Mười Hai 2020(Xem: 11232)
Và cuối cùng tôi yêu Trái tim nhỏ mỹ miều Xin em đừng ngừng đập. Để tôi hoài được yêu.
28 Tháng Mười Một 2020(Xem: 12111)
Xin cúi đầu tri ân Tiên Tổ Những Anh Hùng Liệt Nữ Việt Nam Mũi Cà Mau đến Ải Nam Quan Xương máu thành phù sa bồi đắp.
28 Tháng Mười Một 2020(Xem: 11506)
Cám ơn với tất cả lòng trân trọng cuộc đời này, hạnh phúc này. Kính chúc những người tôi yêu thương thật nhiều sức khỏe, an lành và hạnh phúc.
27 Tháng Mười Một 2020(Xem: 13387)
Mưa rơi trên lá vàng thu Tiếng mưa như tiếng mẹ ru thuở nào Giọt thánh thót, giọt nghẹn ngào Tràn dâng nỗi nhớ, lời ca dao buồn
21 Tháng Mười Một 2020(Xem: 10279)
Mong rằng nhà giáo sẽ được tôn vinh thật sự, chứ không phải tạo ra để tặng hoa và liên hoan. Hãy tôn trọng những Thầy Cô đứng đắn đứng trên bục giảng và cũng nên thẳng thắn nhìn vào nền giáo dục để xây dựng, củng cố văn hóa Việt Nam..
21 Tháng Mười Một 2020(Xem: 12694)
Nguyện cầu Trời, Phật, ơn trên...? Làm cho thế giới trở nên An Lành.. Cản ngăn kẻ ác tung hoành. Giúp người yêu nước hoàn thành ước mơ.
21 Tháng Mười Một 2020(Xem: 13619)
Một nén hương lòng tiễn đưa nhau Tử sinh tái hợp có gì đâu Cánh hoa phiền muộn giờ khép lại Phiến lá sầu chìm giữa mưa ngâu.
15 Tháng Mười Một 2020(Xem: 11014)
Vì đại dịch COVID-19, chừng như nhân loại đang phải có một thời gian ngủ đông như loài gấu trắng ở Bắc cực. Hy vọng đây là lần “ngủ đông” duy nhất của loài người trong thế kỷ 21.
15 Tháng Mười Một 2020(Xem: 12462)
đêm tàn lạnh giấc mơ hoa tiếng mưa ngày cũ xót xa nỗi niềm hàng cây trút lá ưu phiền tiễn thu lặng lẽ, đầy thềm gió mưa....
14 Tháng Mười Một 2020(Xem: 10759)
Lá bàng ở sân xoay vòng rồi rơi xuống. Đời mụ cũng như chiếc lá vàng còn nằm ở trên cây sẽ rụng bất cứ khi nào. Tại sao mụ phải sợ.
14 Tháng Mười Một 2020(Xem: 12599)
Từ ấy đông Biên Hòa trở lạnh Trăm năm sông vẫn mịt mờ sương Lối quen sao đường về lạc hướng Người ơi người quanh quất buồn tênh.
14 Tháng Mười Một 2020(Xem: 12881)
Năm nay bầu bán thật là buồn Virus giờ này chẳng chịu buông Xã hội hô hào binh với chống Gia đình tranh chấp ghét và thương
08 Tháng Mười Một 2020(Xem: 10301)
Anthony và chủ các nhà hàng khác vẫn cầu nguyện và hy vọng ở một mùa xuân năm tới khí hậu ấm lên, và sẽ có thuốc ngừa đại dịch. Người ta có nghị lực tranh đấu để tồn tại nhờ hy vọng ở một ngày mai tươi sáng hơn. Sau cơn mưa trời lại sáng...
07 Tháng Mười Một 2020(Xem: 11224)
Những thứ này xa lắc rồi. Mấy ai còn nhớ đâu, nhưng có khi lại thấy chúng gần, thật gần… tưởng chừng như mới đâu đây thôi, như hôm nay tôi ngồi viết bài này. Chạm tay vào dĩ vãng, sao thấy ngậm ngùi quá!
01 Tháng Mười Một 2020(Xem: 10923)
Tin hay không tin có ma tùy bạn. Nhưng xin các bạn đừng ghét ma vì họ rất tội nghiệp. Các bạn đừng chọc phá hay làm bạn với ma quỷ. Hãy để ma sống yên bình với thế giới của riêng họ.
01 Tháng Mười Một 2020(Xem: 11545)
Hóa mã... cô cười vui tợn nhỉ? Thành ngưu... cậu nhảy thích ghê mà! Bù cho thuở nọ... ta còn bé Chỉ chộ hình ma đã khóc òa!
01 Tháng Mười Một 2020(Xem: 13045)
Đêm Halloween đốt hương em thủ thỉ Ma năm nay không xin kẹo "Trick or Treat Ba ngày tới bầu Tổng Thống định kỳ Mà kết quả sao lần này đáng sợ.
24 Tháng Mười 2020(Xem: 10420)
Tên thanh niên không thèm ngoái đầu nhìn lại, nó ôm con gà ngồi ở yên sau. Chiếc xe rồ máy lao ra khỏi cổng. Chị Mận đứng yên như trời trồng miệng lẩm bẩm: - Không biết sáng giờ nó ăn uống gì chưa?