Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Thêm - TÂM HƯƠNG TIỄN BIỆT

09 Tháng Tám 202011:56 SA(Xem: 11834)
Nguyễn Thị Thêm - TÂM HƯƠNG TIỄN BIỆT
Tâm Hương Tiễn Biệt

 
Đốt nén tâm hương vĩnh biệt Thầy
Hương linh siêu thoát về phương Tây.
Học trò Ngô Quyền đồng lễ tạ.
Rưng rưng nước mắt vọng phương này.

 

Hôm nay ngày thứ bảy 8/8/2020, thứ Hai là ngày viếng tang Thầy Hà Tường Cát tại Feek Family, phòng số 5 Westminster California. Con không thể đến để cùng các bạn đốt hương kính bái và tiễn đưa Thầy. Con ngồi ở đây, chỉ biết viết những dòng chữ thô thiển để tưởng nhớ về Thầy. Con nguyện cầu hương linh Thầy siêu thoát về nơi đất Phật.

Chúng con rất kính phục Thầy, với vóc dáng gầy gầy cương nghị, đôi mắt sáng như muốn soi thấu, đi tìm một điều gì đó, thầy đã khiến chúng con nhỏ bé khi đối diện với Thầy. Làm Tổng Thư Ký một tờ báo hải ngoại không phải dễ, nhất là tờ Người Việt, một tờ báo lớn nhất nhì Cali. Thế mà Thầy vẫn trụ ở đó vững chắc. Thầy thật tài giỏi vô cùng.

Con cũng không ngờ những bài hát du ca mà thời sinh viên, hướng đạo con cất cao giọng tự tin và đầy nhiệt huyết có sự đóng góp của Thầy. Thầy khiến con vô cùng ngưỡng mộ lúc con còn trẻ tận đến bây giờ. Con không thể tin người năng động đầy nhiệt huyết trong công tác xã hội từ trước tới giờ vẫn ở trước mặt con. Một người Thầy bình dân, từ ái, nụ cười tỏa sáng trong mỗi lần họp mặt Ngô Quyền.

 

Bây giờ Thầy đã đi rồi. Nói gì chăng nữa cũng chỉ là hư không. Thầy đã thong dong gát lại tất cả để được tự do, không bị những phiền não về chính trị, xã hội khuấy nhiễu, nhức đầu.

Cám ơn Thầy, cám ơn những gì Thầy để lại cho chúng con. Cám ơn Cô Kim Dung đã tận tình săn sóc thầy suốt bao năm đau yếu.

Con nguyện đức Phật A Di Đà tiếp dẫn hương linh Thầy con, Phật Tử Hà Tường Cát, pháp danh Quang Tường về miền Cực Lạc.

Con thành kính chia buồn cùng cô Kim Dung và gia đình về sự mất mát to lớn này.

 

Con viết chưa xong lại được tin Thầy Phan Thanh Hoài lại cũng ra đi

Đây là một đoạn ngắn trong Email của Tô Anh Tuấn:

"...Đối với việc ra đi của Thầy Hà Tường Cát và Thầy Phan Thanh Hoài ngoài ơn Thầy trò đối với chúng ta hai Thầy là tấm gương mẩu mực trong đời. Đối với Hội hai Thầy còn là những người góp công sức to lớn trong việc thành lập và phát triển Hội bao nhiêu năm nay."

 

Trời ơi! Sao mà tháng 8 nhiều biến cố đến với chúng con như thế. Bên VN cô Đào Thị Nga cũng mất, các bạn Ngô Quyền đã đến dự lễ tang Cô tổ chức tại nhà riêng. Tang lễ Thầy Hà Tường Cát chưa tổ chức thì Thầy Phan Thanh Hoài cũng tiếp nối ra đi. Con xin lỗi, con không có hân hạnh được học cô Nga và con cũng chưa gặp mặt Cô. Nhưng đối với con Cô cũng là người Thầy cho con kính trọng. Con xin gửi đến gia đình Cô lời Phân Ưu chân thành nhất. Cầu nguyện hương linh Cô được an nhàn về nơi Phật Quốc.

Con nhắm mắt lại nhớ về Thầy Hoài. Con nhìn thấy Thầy Hoài chống gậy đến bên con cười cười:

- Thế chị nhớ gì về tôi?

Con sẽ cúi đầu, một phút suy nghĩ và thành thật thưa?

- Thưa Thầy con nhớ Thầy và cây gậy chống.

Thầy khẻ mỉm cười:

- Thế chị chả nhớ những gì tôi dạy chị sao?

Thưa Thầy, con xin lỗi. Con đã quên hết từ sau những biến cố trong đời. Trí óc con mù mờ về những kỷ niệm đẹp nhất của tuổi học trò. Những bài dạy của Thầy con đã trả lại cho ngôi trường và mảnh đất VN thân yêu. Con chỉ mang theo mình tư cách của một người đã được giáo dục tốt đẹp dưới thời VNCH. Kiến thức của một học sinh tú tài Ban C cũng bị vùi dập dưới làn roi quất đến rách da của thời bao cấp và hợp tác xã nông nghiệp.

 

Con nhớ đến Thầy nhiều nhất và sâu đậm nhất là dáng cao, gầy và… nụ cười. Nụ cười hiền thật hiền với cách nói từ tốn rất lịch sự. Có lẽ không ai biết, trong trái tim con, con coi Thầy như một người cha. Con xưng con với Thầy tự nhiên với tư cách một người con gái. Bởi vì từ Thầy con thấy hình bóng của Ba con. Một người cha đáng kính, nụ cười hiền và đẹp, đôi mắt cương quyết nhưng bao dung… Từ khi tham dự hội ngộ Ngô Quyền lần đầu tiên, gặp Thầy con đã có ý nghĩ như vậy. Khi Thầy yếu dần, đi dự tiệc phải mang gậy chống, đôi mắt con theo từng bước gậy chống để lo lắng và kính yêu. Con lo cho Thầy, con cầu nguyện, con mong ước Thầy sức khỏe để mỗi năm con còn được thấy Thầy, được cung kính đến nắm tay Thầy, cúi đầu chào Thầy và đôi mắt thường xuyên theo dõi hành động Thầy từ xa.

Cây gậy chống là cái chân thứ ba đã giữ cho Thầy yên tâm mỗi bước đi. Nhưng nhìn nó con lại nhói đau vì biết Thầy không khỏe, đi đứng khó khăn. Dù vậy, mỗi năm Thầy vẫn cố gắng đến gặp mặt học trò. Có lần đi dự họp mặt ở Bắc Cali, thầy vẫn chống gậy để lên xe cùng chúng con xuôi ngược đường dài. Thầy không biết đâu, thấy Thầy vẫn chống gậy đi một cách vui tươi con cảm động lắm. Con thương kính Thầy nhưng con không biết làm gì hơn, chỉ yên lặng dõi nhìn theo Thầy.

Rồi Thầy phải đến dự bằng xe lăn. Thầy yếu nhiều, nụ cười không còn tươi vui mà héo úa gắng gượng. Thầy ôm bó hoa trên tay. Hoa thay chúng con tri ân, nhưng hoa không xoa dịu được sự đau đớn đang hành hạ Thầy. Thầy đến với con gái, có học trò chăm chút. Thầy về với con gái có học trò khắn khít tiễn đưa. Năm 2018 ngày ra mắt Ngô Quyền Toàn Tập dù đang điều trị và dưỡng bệnh thầy vẫn đến dự cùng chúng con. Con đâu biết đó là lần cuối cùng con được nhìn thầy. Năm 2019 hội ngộ tổ chức tại San Jose, Thầy không đi được. Con đã làm mấy câu thơ nhớ Thầy:

nho-thay-1-



 
Học trò Ngô Quyền ở khắp thế giới cũng giống như con đang nhớ về các Thầy. Nguyện ở trên cao, Thầy Hà Tường Cát, Thầy Phan Thanh Hoài, cô Đào Thị Nga nhận ở chúng con tấm lòng tri ân thương tiếc.

Con lại nghĩ đến con sông, những con sông xinh đẹp trên đất nước VN. Con sông Đồng Nai mình không có nhiều bến để đưa rước khách. Con chỉ biết có con đò Hóa An ngày xưa xuôi ngược nhiều kỷ niệm trong con. Con sông Đồng Nai là hình ảnh quê hương Biên Hòa mình. Bến sông như ngôi trường Ngô Quyền thân yêu. Và những ông lái đò là những người Thầy, người Cô đưa từng lứa tuổi học trò vượt qua sự ngu dốt để trưởng thành. Trường NQ mình đã có những người học trò thành đạt ở xứ người. Các Thầy Cô rất xứng đáng được chúng con trao tặng những cành hoa tri ân trang trọng.

 

Con tạ ơn Thầy Cô đã cho chúng con qua sông yên bình, cho chúng con có căn bản đạo đức và kiến thức làm người hữu dụng.

Ở nơi xa không thể về đốt hương tưởng niệm. Con xin kính gửi đến Thầy Cô tất cả lòng kính yêu trân trọng nhất.

 
Từ đây mỗi mùa họp mặt.
Không thấy hình bóng hai Thầy.
Chiếc ghế hôm nào để trống.
Con nhìn mắt sẽ cay cay.
 
Con sông bên bồi bên lở
Người ta đục khoét từng ngày.
Nước sông đục ngầu muốn khóc.
Một thời êm ả nay đâu.
 
Con đò bây giờ đã mục.
Những mảnh ván nằm chơ vơ
Nhớ nhung từng đàn trò nhỏ
Qua sông vẫn nhớ con đò.
 
Ông lái bây giờ già lắm.
Gậy chống, tóc đã bạc phơ
Ngồi nhìn con sông vẫn nhớ.
Thương ơi! Từng đám học trò.
 
Một chiều bến vang tiếng mỏ.
Ông lái một mình trên đò
Học trò hương đèn quỳ bái
Tiễn Thầy qua bến hư vô.
 
NguyễnThị Thêm.
8/2020
 
12 Tháng Mười Một 2009(Xem: 90536)
Mưa ngày xưa, môi ướt - mắt cười Mưa bây giờ, mắt ướt - môi đẫm lệ cay!
12 Tháng Mười Một 2009(Xem: 96269)
Vậy là con bé út của tôi đã đi học được hai hôm. Mọi học khu đều đã khai giảng niên khóa mới từ đầu tháng 9 mà mãi tới giờ, đầu tháng mười một, con gái tôi mới “cắp sách” đến trường cũng bởi nó bị “lọt sổ”.
06 Tháng Mười Một 2009(Xem: 66761)
Chủ nhật, ngày 6 tháng 9 năm 2009 vào lúc 1 giờ trưa, Hội An Việt tại Vương Quốc Anh đã tổ chức Đại Lễ Kỷ Niệm 30 Năm Người Việt Tị Nạn Đến Anh Quốc. Buổi lễ dưới sự chủ toạ của ông Vũ Khánh Thành, cựu Giáo Sư Trung học Ngô Quyền, Biên Hòa, Giám Đốc Sáng Lập và Điều Hành Hội An Việt, Nghị Viên Thành Phố Hackney;
06 Tháng Mười Một 2009(Xem: 80832)
Lâu lắm mới về  thăm Xứ Bưởi Thăm NGÔ  QUYỀN trường cũ dấu yêu
05 Tháng Mười Một 2009(Xem: 90429)
Thu xưa áo trắng tan trường Mưa rơi ướt tóc người thương đợi chờ
04 Tháng Mười Một 2009(Xem: 93618)
Tôi không là họa sĩ Chì biết lặng lẽ nhìn Sợ...mùa thu thức giấc Sợ...lá vàng rơi nhanh.
02 Tháng Mười Một 2009(Xem: 209340)
Mùa Thu, mùa của tình yêu, của nhớ nhung, lãng mạn và là… của em.
01 Tháng Mười Một 2009(Xem: 99314)
Lại thêm một lần đi giữa đường Thu Mưa đau lòng những ngã tư lá chết
30 Tháng Mười 2009(Xem: 100206)
Đã vài năm qua, kể từ ngày lễ Halloween năm 2005, lúc nào bà Jenna cũng nhớ hình ảnh người giao pizza rất trẻ, chắc chưa đến tuổi hai mươi lúc đó, nhưng có thái độ chững chạc của một người đã đi hơn nửa cuộc đời, và có tấm lòng của một ông tiên trong những truyện cổ tích.
17 Tháng Mười 2009(Xem: 95160)
“Mẹ già như chuối ba hương, Như xôi nếp một, như đường mía lau"
17 Tháng Mười 2009(Xem: 68623)
biển chiều, bãi vắng, sóng dồn nghe đời như đã hoàng hôn ít nhiều
17 Tháng Mười 2009(Xem: 70291)
Không thể thấy được nhau nữa rồi Nắng rơi xuống nhạt nhòa trắng xóa
17 Tháng Mười 2009(Xem: 65787)
  Má ốm rồi hàng cau buồn trước ngõ   Hoa cau vàng rơi lả tả xuống sân
17 Tháng Mười 2009(Xem: 67639)
Đêm quỳ bên ảnh Mẹ Lại thấy xa thật xa Xa như hồi thơ trẻ Ôm chân Mẹ đòi quà Nhấn vào đây để xem
17 Tháng Mười 2009(Xem: 67231)
Con dài gót tha hương Như có mẹ bên đường
17 Tháng Mười 2009(Xem: 68381)
Còn cơn bão nào không Từ khi con mất Mẹ Đêm vẫn đen vô cùng Theo sau chiều bóng xế Nhấn vào đây để xem
17 Tháng Mười 2009(Xem: 67837)
Thưa Mẹ ! Đêm rồi con chiêm bao Thấy Mẹ trẻ như Mẹ thuở nào Nhấn vào đây để xem
17 Tháng Mười 2009(Xem: 64652)
bao nhiêu bài thơ viết chẳng nhắc đến mẹ hiền vì sao? con chợt hiểu – vì tình mẹ vô biên!
17 Tháng Mười 2009(Xem: 72548)
Tiễn má đi trong nhang khói nhạt nhòa Chỉ vắng một người sao quạnh hiu đến vậy
17 Tháng Mười 2009(Xem: 81232)
Lớn rồi con vẫn nhớ lằn roi Mẹ dắt con qua ngưỡng cửa đời Nhấn vào đây để xem
17 Tháng Mười 2009(Xem: 65518)
Giả biệt Tây Thành, xa cố hương Còn đâu Ba Mươi Sáu Phố Phường Ngàn năm văn vật mờ sương khói Hà Nội từ đây, cách dặm trường
17 Tháng Mười 2009(Xem: 86501)
Theo thời gian Biên Hòa ba trăm tuổi Ba trăm năm một vùng đất hào hùng Không thể nghĩ đó chỉ là đất ở Mà là hồn thiêng nguồn cội non sông.
12 Tháng Mười 2009(Xem: 34324)
Có những cá tính, những sở thích hôm nay bắt nguồn từ thời còn ngồi ở ghế Trung học được các Thầy Cô truyền dạy nhiều kiến thức. Như lớp Tứ 1 (9/1) nk 69-70 của chị Võ Thị Ngọc Dung...
14 Tháng Tám 2009(Xem: 65606)
Bốn mươi năm trôi qua Hương tình chưa phai nhòa Biên Hòa em về lại Hẻm cũ bóng người xa
14 Tháng Tám 2009(Xem: 68652)
Ngô Quyền họp bạn thiết tha Hương thơm hoa Bưởi Biên Hòa thoảng bay
08 Tháng Tám 2009(Xem: 67874)
Sao em nỡ vội lấy chồng Tim anh rớm máu cõi lòng nát tan
08 Tháng Tám 2009(Xem: 65496)
Ngày của tôi xưa, hạnh phúc cả bốn mùa. Ngày bây giờ rất vội, hạnh phúc lại bay xa.
28 Tháng Bảy 2009(Xem: 69685)
Còn nỗi nhớ nằm vắt ngang qua tim Không còn gì trên dòng sông xẻ nửa