Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Duyên - CHIẾC LÁ TRE XANH

20 Tháng Giêng 20201:28 SA(Xem: 12972)
Duyên - CHIẾC LÁ TRE XANH

chiếc lá tre xanh

duyên

blank
Bookmarks by duyên

Trong một chuyến đi ngắm lá vàng vùng Up North, Michigan, chúng tôi ghé qua một làng du lịch nhỏ ven hồ, dưới chân Sleeping Bear Dunes uống cà phê, cho T nghỉ tay lái. Bên kia đường của quán cà phê là một tiệm sách nhỏ, ngộ nghĩnh, lạ. Trên kệ bày những quyển sách cũ giá trị và những best sellers đương thời (do chủ nhân chọn lựa). Một thích thú lớn khi tôi chợt thấy những bookmarks được tạo hình từ những tấm ảnh nghệ thuật rất đẹp. Đem tạo hóa lồng vào chiếc kẹp sách nhỏ xíu là cả một nghệ thuật sáng tạo của nhiếp ảnh cho những người yêu quý sách và nghệ thuật.

Tiệm sách là một ngôi nhà nhỏ trong làng với ba góc là ba cửa sổ lớn, thiên nhiên như hòa lẫn với những món bày biện trong cửa hàng rất hài hòa, sự lựa chọn công phu, cho khách một cảm tưởng rất tự do phóng khoáng và rộng mở…

Chợt ngước mắt nhìn ra vườn, một bụi tre nhỏ trồng cạnh lối đi. xanh rì…  tôi bỏ vội quyển sách đang đọc bước ra ngoài, ngạc nhiên nhìn ngắm bụi tre (ở xứ lạnh sao trồng được tre ha?). Đúng là tre, loại tre rất ngộ, lá xanh thật nhỏ, ríu rít sát cạnh nhau, xào xạc trong gió chiều từ mặt hồ thổi tới, những hạt cát cuộn bay nhẹ dưới chân, tôi thích thú và hạnh phúc. Không cầm được lòng, bứt vội vài chiếc lá, xếp trong tay. Tiếng T cằn nhằn: sao em bứt lá của người ta? Trở vào tiệm trình cô chủ mấy chiếc lá trên tay, tôi nói với cô về cây tre: dấu hiệu quê hương tôi đó. Đến lượt cô thắc mắc: sao cô lại cần giữ chiếc lá tre? A! tôi hay làm bookmarks, để tặng bạn. Bạn tôi, là writers, là poets, là những người  giống như cô đó, who like to do what they love best! … Những chiếc lá này có lẽ sẽ bay đi thật xa… nhiều nơi trên nước Mỹ, đến cả Âu Châu, rồi về đến Việt Nam… Cô cười:

“Please help yourself for more…
Will you come back with your bookmarks, next year?”

Cười vui theo chân T ra xe, tôi ép vội mấy chiếc lá vào quyển sách, đem theo đọc trong chuyến đi. Khi về nhà nhiều việc quá, nào là dọn dẹp vườn chuẩn bị mùa Đông, rồi có bạn đến thăm… thêm những chuyến đi ngắn, đi hoài… quyển sách ôm những chiếc lá tre xanh, nằm chơ vơ trong phòng khách.

Tin nhà thơ Du Tử Lê mất khi chúng tôi đang lang thang cùng bạn cũ, bên biển hồ, cạnh những rừng cây lá chưa vàng đủ, của một chớm Thu, gió lành lạnh nhẹ, nắng trong veo… có người thi sĩ mỏi… xếp đôi giầy vào một góc thân quen, tìm giấc ngủ ngàn thu, trong tiếng nô đùa trẻ thơ của cháu, đếm đủ tuổi đời cho nhiêu đó tác phẩm, rồi đi…

những bài thơ bay rợp trời… thay lá thu. bóng ai vừa mất hút…

Xem youtube của Orchid, đọc bài cô viết về cha, rất cảm động. Tôi tin cô cũng là một tài năng trẻ, thế hệ tiếp nối đã được hấp thụ những tinh anh tài hoa từ bố mẹ, như Chinh, như Giang của họa sĩ Đinh Cường và chị TN.

Đọc bài thơ:
Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển *
có hai câu:

bên kia biển là quê hương tôi đó
rặng tre xưa muôn tuổi vẫn xanh rì
 *

Tôi chợt nhớ những lá tre bỏ quên trong quyển sách, còn nằm yên trong phòng khách. Dường như có một sắp đặt nào đó rất thi vị, vì chiếc lá tôi mới ép vừa ‘đúng tuổi’** cho một cái gài sách tuyệt vời…

những chiếc lá như một nén hương tiễn đưa người thi sĩ…


duyên

* thơ Du Tử Lê
** ‘đúng tuổi’: lá được ép vừa tới, còn giữ mầu nguyên thủy.

 

 

29 Tháng Giêng 2009(Xem: 71937)
Khi nắng đổ trên cành hoa phượng đỏ Là lúc mặt trời đòi đùa cợt mái tóc em Tuổi ngây thơ mắt môi xinh bỏ ngỏ Cuộc vui đùa chẳng phân biệt gái hay trai!
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72967)
  “Muốn sang phải bắt cầu Kiều, Muốn con hay chữ phải yêu kính Thầy”  
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73024)
( Tựa bài được đặt theo hai câu thơ của nhà thơ Vũ Đình Liên “ Người muôn năm cũ bây giờ ở đâu?” để thành kính thắp nén hương lòng tưởng nhớ đến các Thầy Cô đã về với “hạc nội mây ngàn”, và các Cựu học sinh NQ đã vĩnh viễn “bỏ cuộc chơi”).
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 71933)
    Có lẽ mọi người đang thắc mắc tại sao lại gọi là đứa con nuôi của trường Ngô Quyền? Bởi vì hầu hết các học sinh được vào học bắt đầu từ lớp 6 và trưởng thành ở lớp 12 rồi vào đại học, nên được xem như con đẻ...
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 79869)
  Hôm nay “Hội Ngộ Trùng Phùng”, Thầy trò, bè bạn, vui mừng gặp nhau. Thỏa lòng mong ước bấy lâu, Tha phương hội ngộ cố tri Ngô Quyền.
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 71241)
    * Bài viết cho linh hồn thầy Nguyễn Phong Cảnh, một tinh thần đáng học hỏi cho toàn thể hội viên Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Ngô Quyền Biên Hòa.      
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72629)
Nếu dân ca được đặt lại khúc Mười Thương Mình sẽ hát Thương Trường Tôi Thứ Nhất Em sẽ hát Một Thương kỷ niệm một thời còn xanh ngắt Những thương nhớ khác nào cũng xếp thứ hai, ba …..
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 74086)
    Năm mươi ngọn nến, thắp lung linh, Sinh nhật trường ta thắm đượm tình.  
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 74827)
  Qua những hình ảnh, các bài viết của thầy cô bạn bè, chúng ta đang thấy lại từng khuôn mặt, dáng hình, tính cách của các ân sư, đưa chúng ta trở về con đường phát triển của mái trường xưa. Qua đó, câu nói “Cơm Cha-Áo Mẹ-Công Thầy” càng mang ý nghĩa sâu đậm hơn!
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 73305)
Dẫu cho ngày tháng có phôi pha, buồn vui dù ít hay nhiều đều là những kỷ niệm đẹp của một thời áo trắng…Hy vọng những cuộc tương ngộ, trùng phùng của ngày hôm nay sẽ nhắc nhở chúng ta một quá khứ ươm bằng mật ngọt, và mãi cầu mong một tương lai đến cho vừa đẹp lòng người.
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 79946)
  Có những sự việc tình cờ suy gẫm lại hình như được sắp xếp sẵn. Y và tôi ngồi cạnh nhau, từ ngày học Thất 2 cho đến khi ra trường. Ban đầu tôi rất ghét cái tính thật thà   thẳng tánh của Y, vì nó dám nói rằng trường tiểu học Trần Quốc Tuấn ở Tam Hiệp, nơi tôi đi học, chưa hề nghe nói đến. Trái lại Y là học sinh giỏi của trường Nữ Tiểu Học Biên Hòa .
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 73231)
Học sinh Ngô Quyền ngày xưa, lưu lạc bốn biển năm châu, với đời sống rất riêng của mỗi người, nhưng hình như chúng tôi vẫn có một tập hợp giao, giống nhau ở chỗ chúng tôi vẫn kính trọng và biết ơn tất cả các thầy cô như từ thuở nào, chúng tôi còn nhỏ dại, ngồi ở ghế học trò của trung học Ngô Quyền.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 75051)
Thật ra, nói bạn tôi là bà mai không đúng mà cũng không sai. Không đúng vì làm gì có chuyện Ngọc Dung giới thiệu tôi với anh Nhiên. Nhưng không sai vì nếu không chơi thân với Dung thì không chắc tôi vướng lụy lưới tình...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 68501)
  Để tưởng nhớ Anh Nguyễn Phong Cảnh và  chia sẻ nỗi buồn với chị Ma thị Ngọc Huệ,  cựu học sinh Ngô Quyền .  
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 68209)
  Những thằng bạn ấy bây giờ ra sao rồi nhỉ? Mới chỉ có hơn ba mươi năm, lớp Tứ Bốn giờ đây có bạn sắp sữa hồi hưu, có bạn đã làm ông nội, ông ngoại, có bạn đã vĩnh viễn ra đi, nhìn lại mình, mái tóc muối đã có phần nhiều hơn tiêu.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 72857)
         Ngày vui sao qua mau!   Cuộc vui rồi cũng đến lúc chia tay. Những ngày qua, bọn chúng tôi như sống lại thuở học trò vui vẻ, vô tư không chút gì vướng bận. Có lẻ không ai phủ nhận thiên đường học sinh trong mỗi chúng ta ai cũng có...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 70519)
    Ảnh xưa nhìn thật đâu ngờ, Thầy, Cô, Bạn cũ bây giờ nơi đâu ?
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 68564)
  Đến rồi đi, đó là lẽ vô thường sống động nhất của tạo hoá không dành một biệt lệ cho ai.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 65681)
  “Hãy đến với nhau một lần vì sợ rằng sẽ không còn được thấy nhau nữa” .  
20 Tháng Giêng 2009(Xem: 35490)
         Xin vĩnh biệt anh…người bạn đời 37 năm!
20 Tháng Giêng 2009(Xem: 71199)
Mừng Vui Hội Ngộ Ngô Quyền Cựu Chúc Nhau Giai Lão Bách Niên Lưu.
20 Tháng Giêng 2009(Xem: 34270)
Cảm xúc ghi lại sau ngày họp mặt gần nửa tháng.   Có dịp lắng lòng nhìn lại việc đã qua.
20 Tháng Giêng 2009(Xem: 69063)
Mười năm trên đất Mỹ Dẫu có nhiều cuộc vui Nhưng tận cùng nỗi nhớ Vẫn ngậm ngùi chưa nguôi.
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 73500)
ĐÓN mấy Đông qua nơi đất khách, CHÀO Xuân tuổi hạc mãi dần cao, NGÀY tháng trôi nhanh vẫn ước ao HỘI ngộ cùng nhau sẽ có ngày, TRÙNG dương bão nổi gây ngăn cách.... PHÙNG thời sẽ giúp gặp cố tri
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 72367)
Hãy cho Tôi lại ngày xưa ấy Tôi sẽ là Tôi của dạo nào, Để nhìn Em khuất sau khung cửa, Để làm lưu bút, mỗi Em ghi .  
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 41771)
  Ngày ấy chúng con là những học sinh lớp Đệ Thất B1, chúng con là những đứa bé vừa hơn 10 tuổi, và đến nay đã 50 năm nhưng hình ảnh Thầy Cô không thể xóa nhòa trong trí chúng con.
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 64588)
Thắm thoát mà thời gian qua nhanh thật. Tôi tưởng như mới ngày nào đây thôi, bọn chúng tôi còn vô tư vui vẻ với những niềm vui bất tận của tuổi học trò ngây thơ...
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 72777)
Ai thắp trong tôi niềm tin tuổi dại Tin ngày mai đường ngọc mát chân son.