Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Thơ Lâm Văn Bảnh - VỀ THĂM QUÊ MẸ

20 Tháng Chín 201810:47 CH(Xem: 25927)
Thơ Lâm Văn Bảnh - VỀ THĂM QUÊ MẸ
VTQM Làm lại LVB
VỀ THĂM QUÊ MẸ
 
Anh sẽ đưa Em đến nơi nhiều kỷ niệm,
“Trường K3” cải tạo cuộc đời.
Anh ở đó những tháng ngày chờ đợi,
Mồ hôi rơi... Biết bao nỗi nhọc nhằn!
 
Đêm lạnh căm, nằm đây ray rức!
Năm tháng suy tư, thân phận con người.
Bỗng phút chốc trở thành người chiến bại,
Đau xót nầy biết thuở nào nguôi!
 
Anh sẽ đưa Em thăm: bờ rau luống cải,
Đất phá vun trồng, từng dãy cà xanh.
Con suối trong dâng nước ngọt hiền lành,
Nắng mai gọi chim rừng đua nhau hót.
 
Em ơi Em, tình Quê sao dào dạt,
Thôi ta đi, về viếng Quê mình.
Anh sẽ đưa Em về Quê Mẹ đẹp xinh,
Có ruộng, có vườn, có hoa, có cỏ...
 
Nhà đơn sơ bên ven làng bỏ ngỏ,
Đường vào thôn, Trăng ngó trên cành.
Anh kể Em nghe chuyện Quê Mẹ ngày xanh,
Những mẫu chuyện học hành thuở bé.
 
Em sẽ thấy hồn nhiên trong tuổi trẻ,
Và ngây thơ không đượm vẻ u sầu.
Ở lại Quê Anh, Em thức suốt canh thâu,
Nghe tất cả những gì Anh kể lại .
 
Em sẽ thấy yêu Quê và yêu Anh mãi mãi,
Vì đâu đâu cũng bóng dáng của Anh.
Em yêu Trăng lên len lén qua rèm,
Cái giếng nhỏ, con Rùa thần xuất hiện.
 
Mảnh vườn thưa cỏ lau dầy phủ kín,
Bởi sớm xa Quê nên bỏ việc vun trồng.
Anh đi rồi cây cỏ nhớ mong,
Con đường nhỏ bao lần trông đợi.
 
Nay mình về, bao lòng vui phơi phới,
Cây cỏ thêm tươi vạn vật xinh màu.
Vì còn đi, nên mình chẳng ở lâu,
Trong đưa tiễn... hoa, cỏ sầu trên lá.
 
Con đường cát, chảy dài êm ả,
Tiễn đưa đi, sao lã chã lệ buồn!
Những người thân... Ôi! Điệp khúc ly hương!
Đừng bận bịu, thường tình là thế đó!
 
Mình vào đây, con đường rộng ngỏ,
Thuở mới yêu nhau đến đó ngập ngừng.
Từng bước đi luống những buâng khuâng,
Trong e ấp, tình bừng lên đôi mắt.
 
Lại đây Em, mở tầm xa trước mặt,
Đồng lúa thênh thang... sông núi điểm tô vàng,
Phật hiền từ “Đạo Hạnh” ân ban,
Dẫu Trần Thế phũ phàng tráo chác!
 
Ngồi đây Em, hát bài ca xưa Em hát,
Cho phút giây sống lại thuở ban đầu.
Cho tình mình luôn mãi bền lâu,
Cho ước vọng tô màu thêm sắc thắm.
 
Anh sẽ bên Em yêu nồng say đắm,
Dẫu Thế gian vật đổi sao dời.
Dẫu mai đây thế cuộc đổi thay,
Ta vẫn giữ tình nầy trọn vẹn.
 
Đêm nay đẹp, Ta dạo chơi đây đó,
Trên đồi cao, soi tỏ ánh trăng lên.
Phút giây nào mang nhung nhớ đâu quên,
Vui cũng có, dỗi hờn cũng có.
 
Thoang thoảng xa đưa... dịu hương nồng trong gió,
Đổng lúa thơm chín rực dưới trăng thề.
Ôn những mẫu đời... Bao chuyện nước non,
Tình nồng thắm, vị hương đầu chưa phai lạt.
 
Khe khẻ bên nhau, hòa cùng khúc hát...
Trên đường về, rào rạt cỏ pha sương.
Tựa lưng Anh, ôn lại những đoạn đường,
Ngày xưa cũ khi mình chưa gặp gỡ.
 
Thoáng phút giây, rồi... không nhung nhớ,
Gác sau lưng, vứt bỏ những ưu phiền .
Quê Mẹ qua rồi bao nỗi đau thương,
THANH BÌNH đến: an vui hạnh phúc.
 
 
Lâm v Bảnh. MN
 
 
 
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 72844)
Khi nắng đổ trên cành hoa phượng đỏ Là lúc mặt trời đòi đùa cợt mái tóc em Tuổi ngây thơ mắt môi xinh bỏ ngỏ Cuộc vui đùa chẳng phân biệt gái hay trai!
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73624)
  “Muốn sang phải bắt cầu Kiều, Muốn con hay chữ phải yêu kính Thầy”  
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73714)
( Tựa bài được đặt theo hai câu thơ của nhà thơ Vũ Đình Liên “ Người muôn năm cũ bây giờ ở đâu?” để thành kính thắp nén hương lòng tưởng nhớ đến các Thầy Cô đã về với “hạc nội mây ngàn”, và các Cựu học sinh NQ đã vĩnh viễn “bỏ cuộc chơi”).
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72439)
    Có lẽ mọi người đang thắc mắc tại sao lại gọi là đứa con nuôi của trường Ngô Quyền? Bởi vì hầu hết các học sinh được vào học bắt đầu từ lớp 6 và trưởng thành ở lớp 12 rồi vào đại học, nên được xem như con đẻ...
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 80793)
  Hôm nay “Hội Ngộ Trùng Phùng”, Thầy trò, bè bạn, vui mừng gặp nhau. Thỏa lòng mong ước bấy lâu, Tha phương hội ngộ cố tri Ngô Quyền.
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 71797)
    * Bài viết cho linh hồn thầy Nguyễn Phong Cảnh, một tinh thần đáng học hỏi cho toàn thể hội viên Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Ngô Quyền Biên Hòa.      
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73579)
Nếu dân ca được đặt lại khúc Mười Thương Mình sẽ hát Thương Trường Tôi Thứ Nhất Em sẽ hát Một Thương kỷ niệm một thời còn xanh ngắt Những thương nhớ khác nào cũng xếp thứ hai, ba …..
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 75105)
    Năm mươi ngọn nến, thắp lung linh, Sinh nhật trường ta thắm đượm tình.  
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 75311)
  Qua những hình ảnh, các bài viết của thầy cô bạn bè, chúng ta đang thấy lại từng khuôn mặt, dáng hình, tính cách của các ân sư, đưa chúng ta trở về con đường phát triển của mái trường xưa. Qua đó, câu nói “Cơm Cha-Áo Mẹ-Công Thầy” càng mang ý nghĩa sâu đậm hơn!
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 73904)
Dẫu cho ngày tháng có phôi pha, buồn vui dù ít hay nhiều đều là những kỷ niệm đẹp của một thời áo trắng…Hy vọng những cuộc tương ngộ, trùng phùng của ngày hôm nay sẽ nhắc nhở chúng ta một quá khứ ươm bằng mật ngọt, và mãi cầu mong một tương lai đến cho vừa đẹp lòng người.
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 80327)
  Có những sự việc tình cờ suy gẫm lại hình như được sắp xếp sẵn. Y và tôi ngồi cạnh nhau, từ ngày học Thất 2 cho đến khi ra trường. Ban đầu tôi rất ghét cái tính thật thà   thẳng tánh của Y, vì nó dám nói rằng trường tiểu học Trần Quốc Tuấn ở Tam Hiệp, nơi tôi đi học, chưa hề nghe nói đến. Trái lại Y là học sinh giỏi của trường Nữ Tiểu Học Biên Hòa .
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 73918)
Học sinh Ngô Quyền ngày xưa, lưu lạc bốn biển năm châu, với đời sống rất riêng của mỗi người, nhưng hình như chúng tôi vẫn có một tập hợp giao, giống nhau ở chỗ chúng tôi vẫn kính trọng và biết ơn tất cả các thầy cô như từ thuở nào, chúng tôi còn nhỏ dại, ngồi ở ghế học trò của trung học Ngô Quyền.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 75669)
Thật ra, nói bạn tôi là bà mai không đúng mà cũng không sai. Không đúng vì làm gì có chuyện Ngọc Dung giới thiệu tôi với anh Nhiên. Nhưng không sai vì nếu không chơi thân với Dung thì không chắc tôi vướng lụy lưới tình...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69137)
  Để tưởng nhớ Anh Nguyễn Phong Cảnh và  chia sẻ nỗi buồn với chị Ma thị Ngọc Huệ,  cựu học sinh Ngô Quyền .  
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 68947)
  Những thằng bạn ấy bây giờ ra sao rồi nhỉ? Mới chỉ có hơn ba mươi năm, lớp Tứ Bốn giờ đây có bạn sắp sữa hồi hưu, có bạn đã làm ông nội, ông ngoại, có bạn đã vĩnh viễn ra đi, nhìn lại mình, mái tóc muối đã có phần nhiều hơn tiêu.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 73572)
         Ngày vui sao qua mau!   Cuộc vui rồi cũng đến lúc chia tay. Những ngày qua, bọn chúng tôi như sống lại thuở học trò vui vẻ, vô tư không chút gì vướng bận. Có lẻ không ai phủ nhận thiên đường học sinh trong mỗi chúng ta ai cũng có...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 71219)
    Ảnh xưa nhìn thật đâu ngờ, Thầy, Cô, Bạn cũ bây giờ nơi đâu ?
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69181)
  Đến rồi đi, đó là lẽ vô thường sống động nhất của tạo hoá không dành một biệt lệ cho ai.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 66347)
  “Hãy đến với nhau một lần vì sợ rằng sẽ không còn được thấy nhau nữa” .  
20 Tháng Giêng 2009(Xem: 35923)
         Xin vĩnh biệt anh…người bạn đời 37 năm!
20 Tháng Giêng 2009(Xem: 71865)
Mừng Vui Hội Ngộ Ngô Quyền Cựu Chúc Nhau Giai Lão Bách Niên Lưu.
20 Tháng Giêng 2009(Xem: 34690)
Cảm xúc ghi lại sau ngày họp mặt gần nửa tháng.   Có dịp lắng lòng nhìn lại việc đã qua.
20 Tháng Giêng 2009(Xem: 69990)
Mười năm trên đất Mỹ Dẫu có nhiều cuộc vui Nhưng tận cùng nỗi nhớ Vẫn ngậm ngùi chưa nguôi.
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 74157)
ĐÓN mấy Đông qua nơi đất khách, CHÀO Xuân tuổi hạc mãi dần cao, NGÀY tháng trôi nhanh vẫn ước ao HỘI ngộ cùng nhau sẽ có ngày, TRÙNG dương bão nổi gây ngăn cách.... PHÙNG thời sẽ giúp gặp cố tri
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 72922)
Hãy cho Tôi lại ngày xưa ấy Tôi sẽ là Tôi của dạo nào, Để nhìn Em khuất sau khung cửa, Để làm lưu bút, mỗi Em ghi .  
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 42049)
  Ngày ấy chúng con là những học sinh lớp Đệ Thất B1, chúng con là những đứa bé vừa hơn 10 tuổi, và đến nay đã 50 năm nhưng hình ảnh Thầy Cô không thể xóa nhòa trong trí chúng con.
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 65268)
Thắm thoát mà thời gian qua nhanh thật. Tôi tưởng như mới ngày nào đây thôi, bọn chúng tôi còn vô tư vui vẻ với những niềm vui bất tận của tuổi học trò ngây thơ...
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 73486)
Ai thắp trong tôi niềm tin tuổi dại Tin ngày mai đường ngọc mát chân son.