Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Thêm.- NHỮNG NỐT NHẠC VUI-

04 Tháng Tám 20182:14 CH(Xem: 22745)
Nguyễn Thị Thêm.- NHỮNG NỐT NHẠC VUI-
Những nốt nhạc vui

 

Tuần trước tôi đi Phước Lộc Thọ. Nhằm ngày rằm nên thức ăn bán  nhiều mà tôi chỉ mua một gói xôi rồi kéo ghế ngồi ăn. Cái bàn rộng, rất nhiều ghế trống, một chị chắc cở tuổi như tôi lại gần và hỏi có ai ngồi không?

Tôi lắc đầu và mời chị tự nhiên.

Chị tự nhiên thật, vừa đặt mông ngồi xuống là hỏi thăm liền:

- Chị ở đây lâu chưa? Và tôi chưa kịp trả lời, chị nói luôn

- Tui qua đây 10 năm rồi đó nghen. Tôi nhìn chị cười và nói:

- Còn tui qua đây cũng lâu. Tôi chưa kịp nói lâu bao nhiêu thì chị lại tiếp

- Tui qua đây 10 năm mà tui không làm gì hết đó nghen. Tui ở nhà không hà.

- Sướng vậy! Tôi vội nói

- Ờ! Tui ở nhà giữ cháu. Mỗi đứa con cho tui 200$ một tháng. Ăn ở xài gì thì tụi nó bao.

Tôi chưa kịp nói hay nghĩ một câu gì để chúc chị thì chị vui vẻ nói liền:

- Mỗi tháng tui có 600$ đút túi. Mỗi năm là tui về VN một tháng rưỡi ăn chơi thả ga

Nụ cười chị rạng rỡ khi khoe chị đã 67 tuổi, có tiền già. Tôi nhìn chị kỹ hơn, chị trông trẻ hơn nhiều so với tuổi, trang điểm cũng khá kỹ. Như vậy cũng có sửa nhan sắc khi về VN. Trong bất chợt tôi nghĩ đến số tiền chị đem về VN mỗi năm và niềm vui tuổi già. Chị làm vậy đúng hay sai trong hoàn cảnh hiện nay là do suy nghĩ và quan điểm chính trị của mỗi người. Nhưng ít ra người mẹ này đang rất hạnh phúc.

 

Tôi lên xe ra về mang theo nụ cười và niềm vui của chị. Con tôi và cháu ngoại hỏi "Phải là bạn của ngoại không? Con không dám đến gọi ngoại về để ngoại nói chuyện" . Tôi nói với cháu. "Ngoại không biết bà ta. Đây là lần đầu gặp mặt". Con tôi cũng ngạc nhiên sao thấy hai người thân tình quá. Tưởng chừng như hai người bạn lâu năm hôm nay mới gặp.

Như vậy đó, một người mẹ hạnh phúc đã đem niềm vui của mình chia sẻ phân hưởng. Thú thật tôi không làm như vậy được vì bản tính mỗi người. Nhưng ít ra chị cũng làm tôi cảm thấy vui vui trong một ngày trưa hè nóng bức.

Chị cho tôi thấy thêm sinh hoạt của gia đình VN trên đất Mỹ. Những đứa con đối đãi với cha mẹ và cách sống hay hưởng thụ của một người già sống 10 năm ở đây. Đương nhiên đến nước Mỹ 10 năm chắc chắn không phải là những người tị nạn chính trị như chúng ta. Chị đi theo chương trình bảo lãnh của con cái. Cho nên cái nhìn, cách sống của chị đã để lại cho tôi nhiều suy nghĩ. Niềm vui của chị đôi khi khác niềm vui của chúng ta.

 

Từ chị, tôi lại nghĩ đến niềm vui của riêng tôi. Nó như mhững nốt nhạc reo vui sau ngày Hội ngộ Ngô Quyền .

Đã một tháng rồi phải không các bạn. Thế nhưng, những người vác ngà voi vẫn đang làm việc cật lực để hoàn thành nhiệm vụ. Đó là ban phân phối quyển NQTT Các em đã đưa vai ra gánh vác để lo gửi đến các thầy cô ở xa, mạnh thường quân và những người order sách kịp thời.

 

Tôi có người bạn già gửi mail order sách. Đã gửi thư và ký check gửi đi. Nôn nóng vì chờ sao sách chưa thấy về nên email hỏi tôi. Thế là đội ngũ phân phối ra tay làm việc. Đầu tiên là cô thủ quỹ trẻ đẹp Ngọc Huệ kiểm mail, kiểm check. Thì ra mail và địa chỉ nhà tên khác và check lấy tên chồng . Đến lượt Huỳnh Xuân Mai trả lời là đã gửi sách đi ngày nào và xác định lại địa đã gửi. Chỉ một ngày thôi, mọi việc rõ ràng và sau đó bạn già tôi đã nhận được NQTT. Nhiệt tình, nhanh gọn và uy tín. Cám ơn và hoan hô phe ta một phát.

 

 Tin vui đưa về là tiền thu về đã đủ vốn và đang có lời. Nhưng cái lời lớn nhất theo suy nghĩ của riêng tôi là đem đến những người con NQ những gì đẹp nhất của NQ ngày tháng cũ. Như vậy, bây giờ mọi người đều thở phào nhẹ nhỏm. Và một quyết định mới được đưa ra.

 

Tin vui "đặc biệt" về tác phẩm Ngô Quyền Toàn Tập:

FREE SHIPPING TRÊN TOÀN THẾ GIỚI  

Giá đồng nhứt $25 / 1 quyển

mục đính là để NQTT có thể dễ dàng đến với mọi người trong Đại Gia Đình NQ dù đang ở rất xa.

 mail


mail

Đã quá phải không các bạn. Quyển NQTT nặng lắm nha, gần 3bls chứ không chơi. Vậy mà gửi đi tận nơi trên khắp thế giới kể cả VN chỉ với giá 25$. Vậy thì ý nghĩa lớn nhất không phải là tiền bạc mà tấm lòng của thầy trò NQ gửi đến những người của NQ ở khắp mọi nơi.

Muốn biết thêm chi tiết xin các bạn bấm vào:


https://ngo-quyen.org/ p6319a6965/tin-vui-dac-biet- ve-tac-pham-ngo-quyen-toan- tap-tai-tro-toan-bo-tien- shipping

 

Niềm vui  năm nay nhân lên là sự hiện diện của các thầy cô rất nhiều năm không về tham dự.

Thầy Lê Quý Thể, năm nay đã về tham dự và lại viết một bài hay quá là hay gửi vào Web trường.

Bài thầy đăng xong là cô Trí Email cho nhóm báo chí và hoan nghinh nhiệt liệt. Làm cách nào để thầy múa bút vậy? Cô ơi! Thầy thương NQ quá đi chớ. Gặp mặt lần này gợi cho thầy biết bao hình ảnh và kỷ niệm một thời. Cô chờ đi cô, Thầy Thể sẽ còn viết nữa. Thầy Lục, thầy Phiên đang bắt đầu viết phải không thầy?.

Thầy Trương Phan Nam Minh thì sẽ ngồi lại, bên cốc trà thơm, nhớ những ngày  đi dạy đầu tiên của mình với NQ. Hình ảnh và cảm tưởng của thầy những ngày dự hội ngộ NQ và quyển NQTT. Thư ký riêng của thầy sẽ ngồi bên bấm những nút đen đen và sẽ thêm một bài viết thật hay xuất hiện trên trang Web NQ.

Chúng em đang chờ những bài viết của các thầy trên Website trường nhà.

Các thầy cô ơi! Chúng em cám ơn những email khen ngợi của các thầy cô. Xin hãy viết những cảm tưởng của mình sau ngày đại hội và sau khi đọc quyển NQTT gửi cho chúng em. Chúng em tha thiết muốn nhận những góp ý của thầy cô và ao ước được nghe thầy cô chia sẻ niềm vui sum họp NQ trong mùa hè năm nay

 

Còn các bạn chs NQ trên khắp bốn phương.

Các bạn đã có trên tay quyển NQTT. Các bạn đã đọc và các bạn nghĩ gì? Xin hãy cùng viết những cảm tưởng và gửi về ban truyền thông báo chí.

Chúng ta sẽ có những bài viết chân thật nhất, hàm xúc nhất của những những người NQ khắp năm châu.

Những nốt nhạc vui đã vang lên trong lòng mỗi chúng ta. Hãy hòa lời ca để bản hợp ca NQ bay lên cao, vang rộng và ý nghĩa nhất.

 


TÂM HƯƠNG

 

Tôi nhận được Email của Tất Ứng mời tham dự lễ cầu siêu cho ông xã bạn, ngày giỗ đầu tại tu viện Hoa Nghiêm vào cuối tuần sau.

Email đó không chỉ gửi riêng tôi mà còn rất nhiều bạn bè của NQ. Những người thân quen, những bạn bè từng chung tay, góp sức với Tất Ứng vác ngà voi.

Xin phép Tất Ứng tôi copy Email này vào đây để các bạn cùng biết

THƯA CÁC ANH CHỊ

AUG 12TH, 2018 là đúng 1 năm ông xã TU ra đi.  Xin mời anh chị đến

TU VIỆN HOA NGHIÊM

3222 W. FIRST STREET

SANTA ANA, CA 92703

LÚC 11AM  dự lễ cầu siêu và dùng cơm chay thân mật

Mong gặp các anh chị ngày đó. One more thing TU không biết địa chỉ của hết mọi người . Xin các anh chị chuyển đến các bạn dùm 

XIN CHO TẤT ỨNG BIẾT SẼ ĐẾN NHÉ.

ĐIỆN THOẠI CỦA  TẤT ỨNG  1(714) 788 3537

ÔNG BẠN GIÀ BÊN ĐỨC CHẮC KHÔNG ĐẾN ĐƯỢC, XIN CẦU NGUYỆN CHO ÔNG XÃ CỦA TUI NHÉ

CÁM ƠN RẤT NHIỀU

TẤT ỨNG

 

Có lẽ thầy cô và những chs NQ Ngô Quyền đều biết Tất Ứng. Bạn chính là người đã dành nhiều thời gian cho NQ  với cương vị Phó Hội Trưởng Nội Vụ.

Tôi nhớ nhiều lần viết về NQ tôi đã đề cập tới Tất Ứng. Bạn đã làm nhiều việc trong những lần hội ngộ. Phụ trách tri ân và tặng hoa thầy cô mỗi kỳ đại Hội cũng là do Tât Ứng phụ trách sắp xếp. Tổ chức ngày làm lễ 49 ngày và tưởng niệm thầy Phạm Đức Bảo cũng là do Tất Ứng đứng ra phát động. Một con người có nghĩa có tình với trường, với thầy, bạn thật đáng quý.

 

Nhưng làm được như vậy phải là được sự hậu thuẩn và đồng thuận của chồng. Tôi chưa bao giờ được gặp chồng Tất Ứng. Từ lâu mỗi khi một người nào đóng góp cho tập thể nhiều, tôi đều nghĩ đến người hôn phối của họ. Trong một gia đình, nếu người chồng hay người vợ không thích sự tham gia xã hội của người bạn đường thì người ấy sẽ không làm gì được. Ông xã Tất Ứng phải là người rất yêu vợ và tạo điều kiện cho Tất Ứng tham gia trong sinh hoạt NQ thì bạn ấy mới có thể bỏ thời gian lo cho việc chung.

 

Tiền hội ngộ năm ngoái, cũng ở nhà chị Chung, Tất Ứng đến dự với một nét mặt rất buồn, một thân thể gầy còm sa sút. Lúc ấy mẹ chồng bạn vừa mới mất, chồng đang trong bệnh viện. Ngồi nói chuyện với bạn, chia buồn với những mất mát. Tôi rất mừng là Tất Ứng đặt niềm tin vào Phật Pháp khi những bất hạnh và khó khăn đến với mình.

 

Không ngờ vài tháng sau ông xã Tất Ứng mất. Tôi bận bịu với chồng cũng đang nằm bệnh viện không thể đến dự.

Thế rồi, có những việc không thể nào biết trước lại xảy ra. Ông xã tôi càng ngày càng yếu và đã rời xa chúng tôi chỉ sau chồng Tất Ứng khoảng 2 tháng. Mới hôm nào tôi nắm tay Tất Ứng chia sẻ những âu lo. Tôi thương bạn với những điều không may đang dồn dập đến. Thì bây giờ tôi cũng đang lâm vào hoàn cảnh tương tự.

Trong ngày thăm viếng ông xã tôi tại nhà quàn, các Thầy cô và các bạn NQ đến thật đông. Tất Ứng rưng nước mắt nắm tay tôi an ủi:

- Ráng lên! Hai đứa mình như nhau.

Ngày đưa tang cho ông xã tôi, Tất Ứng là người dìu tôi và che mát cho tôi từ nhà quàn đi tới lò thiêu. Hai đứa tôi nhìn nhau thông cảm rất nhiều.

 

Bây giờ hai đứa cùng tang trắng.

Giã biệt người thương về cuối trời.

Hiu quạnh phòng không đêm lẻ bóng.

Khấn nguyện hương linh được thảnh thơi

 

Chúng tôi cùng theo đạo Phật. Có mấy lần trong dịp Tết, Tất Ứng, Chung và các bạn đồng tu theo thầy đến hành hương chùa Phật Tuệ nơi vùng tôi ở. Chúng tôi gặp nhau mừng lắm. Những người hiểu nhau sẽ thông cảm và gần gũi nhau hơn.

 

Tuần sau là giỗ đầu ông xã Tất Ứng, tôi không biết con tôi có thu xếp được để chở tôi đi không? Nhưng ở đâu tôi cũng hướng về Tam Bảo, cầu nguyện cho hương linh ông xã bạn được siêu sinh và hưởng nhiều phước báo.

 

Tôi và Tất Ứng đều hiểu. Mỗi con người đều mang theo một nghiệp mạng riêng do mình tạo ra. Đạo Phật không phải là một tôn giáo bắt buộc người ta phải mù quáng tin tưởng theo giáo điều đặt ra. Phật Giáo rất khoa học, lý giải rõ ràng về sinh mạng con người. Mỗi người sinh ra và sống trên đời đều chịu trách nhiệm và hậu quả những gì mình tạo ra. Những gì mình làm, mình nói, mình gieo ra ở đời này sẽ là những gì mình nhận lấy sau này. Tất cả những hành động  đúng hay sai của mình đều do tâm và ý tạo thành. Trong phần mở đầu kinh Pháp Cú đã nói rõ:

 

Ý dẫn đầu các pháp,

Ý làm chủ, ý tạo,

Nếu với ý thanh tịnh,

Nói lên hay hành động,

An Lạc bước theo sau,

Như bóng không rời hình.

 

Cho nên dù cha mẹ, vợ hay chồng cũng không thể gánh vác những đúng sai của người tạo ra. Trách nhiệm thuộc về mỗi người sau khi rời bỏ cuộc sống. Nếu biết sám hối, sửa sai và làm điều tốt, điều thiện thì sẽ được hưởng an lạc trong hiện tại. Phước báo trong kiếp lai sinh.

Chúng tôi sẽ không lấy việc ông xã qua đời mà tiếc thương, nhớ nhung, khóc lóc hay bi lụy. Như vậy chỉ làm ảnh hưởng đến sức khỏe và con cháu buồn lo. Chúng tôi tin rằng duyên đã tận thì người phải ra đi. Chết đi để bắt đầu một vòng tròn tái sinh mới tùy theo nghiệp mạng mỗi người. Chúng tôi sẽ cố gắng sống tốt, an lạc và hướng thiện. Ở nơi cõi vô cùng, tôi nghĩ ông xã của chúng tôi cũng hiểu rõ và an lòng khi bỏ lại chúng tôi.

Tôi không biết nhiều về sự uyên thâm của Phật Pháp. Tôi chỉ tin tưởng và hiểu một cách đơn giản như thế này:

Tôi và Tất Ứng làm lễ cúng giỗ chồng năm đầu trên chùa để hương linh nếu chưa siêu thoát thì về chùa nghe kinh sám hối. Khi tâm thanh tịnh, ý hướng thiện không mang những sân hận, đau khổ. Hương linh sẽ nhẹ nhàng tìm đường giải thoát cho mình.

Giỗ đầu là để con cháu nhớ cha ông chúng qua đời đã một năm. Chúng sẽ nhớ đến những điều hay, điều tốt mà cha ông đã dạy. Con cháu sẽ gần gũi nhau hơn vì cùng máu mũ, giòng tộc, họ hàng. Cùng mang một tang chung, một người thân yêu chung và sợi dây gia tộc sẽ giúp chúng đoàn kết, yêu thương nhau hơn.

Bạn bè đến góp lời cầu nguyện cho người chết để hương linh nhận được phước lành. Cũng  là thể hiện sự quan tâm chia sẻ về sự mất mát của bạn mình.

Với những ý nghĩ như vậy, Tất Ứng muốn mời tất cả các bạn chs NQ nếu có điều kiện cùng về tham dự lễ giỗ đầu của ông xã Tất Ứng tại tu viện Hoa Nghiêm.3222 W. First Street Santa Ana, CA 92703 vào lúc 11 am ngày Chủ Nhật 12/8/18

"Xin đừng mang gì đến chùa cả, chỉ cần một tấm lòng là quý lắm rồi . Tất Ứng và thầy Trụ Trì sẽ lo tất cả." Đó là email của Tất Ứng

Chỉ xin các bạn gọi cho Tất Ứng ở số phone  1 (714 ) 788  3537  chậm nhất là thứ tư 08/8/18 để chị Cao Thị Chung chuẩn bị phần ăn.

Một ngày tưởng nhớ người thân trong gia đình, cũng là một ngày Tất Ứng nhận được tình thương của bạn bè  NQ. Thật là quý hóa.

Xin gửi đến gia đình một nén tâm hương và rất thân tình chia sẻ trong đại gia đình NQ.


 

Nguyễn thị Thêm.

 

 

 

 

 

10 Tháng Hai 2010(Xem: 58401)
Anh biết không Tết bên nầy tuyết lạnh Không như xứ mình nắng ấm mây hồng Anh biết chăng Tết đây buồn cô quạnh Nhìn tuyết rơi em lạnh buốt cả hồn
10 Tháng Hai 2010(Xem: 55202)
Yêu là cho nhau-yêu là xa nhau Nợ nần chi mà tính chuyện cau trầu Phải thế không anh-hỡi người yêu dấu Hoan lạc ̣đêm ǹào như tuyết tan mau
10 Tháng Hai 2010(Xem: 58809)
Cả Đất trời trở giấc Chào đón phút linh thiêng Mùi khói nhang thơm ngát Mừng hạnh phúc đoàn viên.
10 Tháng Hai 2010(Xem: 75930)
Tha hương phương trời xa lạ Đông tàn, nhớ bóng mẫu thân Nôn nao ngày về, mẹ ạ! Mẹ còn…, còn Tết, còn Xuân…
09 Tháng Hai 2010(Xem: 59465)
Xa rồi ngày ấy chia tay Bao xuân thắm thoát xa bay ngút ngàn Phương trời cuộc sống tha nhân Xứ người lại đón mùa xuân xa nhà
09 Tháng Hai 2010(Xem: 56942)
Ngỏ hẹp thuở ấy mình quen nhau Ngô Quyền đưa đón chưa biết sầu Áo trắng ngày xưa thơ ngây quá Tình mình đẹp tựa như ánh sao
09 Tháng Hai 2010(Xem: 62184)
Nhìn làn tuyết trắng con đường Nhớ hoài mái tóc điểm sương mẹ hiền Xuân về hoa lại giăng thềm Thêm mùa mai nở tháng Giêng ngã buồn.
08 Tháng Hai 2010(Xem: 61846)
Con bên nầy nhớ Mẹ bên kia Như xa lộ thẳng đường không sao khác Chiều nay nhớ nhà xe chở đầy hương Tết Con chở theo mình mùi Mẹ đầu năm !
08 Tháng Hai 2010(Xem: 62521)
Mùa Xuân có phải là những nụ hồng trên cành lá biếc như môi xinh tươi chờ người hôn vội.
08 Tháng Hai 2010(Xem: 58775)
Đôi cánh mùa xuân chở đầy nắng ấm Nên hoa mai hoa cúc rực rỡ vàng Chỉ còn áo của em và mây trắng Chờ gió đùa nên nắng chỉ mơn man.
08 Tháng Hai 2010(Xem: 61268)
Giao thừa đi lễ chùa với mẹ Đêm nồng hương hoa lá chào xuân Tiếng lộc non trở mình khe khẽ Hứng ngọt ngào từ những giọt sương .
08 Tháng Hai 2010(Xem: 56763)
Rau, hoa, lá vườn quê Sáng mai đi chợ tết Kĩu kịt trên đường đê Nắng đầy đôi quang gánh.
08 Tháng Hai 2010(Xem: 57962)
Đón Xuân những luống ngại ngùng Vườn Xuân hoa bướm ngập ngừng về đâu? Xứ người Xuân lạnh làm sao! Sao xuân đến vội để sầu tâm tư?
08 Tháng Hai 2010(Xem: 55904)
Ngày đó tung tăng áo học trò Tóc rối bay bay theo dốc mơ Đong đưa ánh mắt, tìm ai đó? Tan buổi chợ chiều, mà ngẩn ngơ
08 Tháng Hai 2010(Xem: 53149)
Còn nhớ không, lời hứa với em? Tình ta sẽ mãi giữ trong tim Lời thề năm ấy anh còn nhớ Tình lỡ xa rôi thương nhớ thêm .
08 Tháng Hai 2010(Xem: 39691)
C hưa có “cơ duyên hạnh ngộ” với Thầy Lê Quý Thể ở quê người, nhưng các CHS NQ, nhất là các anh chị đã từng là vận động viên của trường Ngô Quyền luôn nhớ đến ông Thầy trẻ vừa có nhiệt tâm của một nhà giáo, vừa có tinh thần quyết thắng của một người mê thể thao cuối thập niên 60, đầu thập niên 70 của trường xưa.
06 Tháng Hai 2010(Xem: 89311)
Xin tạm biệt Xuân xưa, ngày tháng cũ. Hy vọng những chồi non, lộc mới… mang hết những ưu phiền của tôi đi thật xa, đi vĩnh viễn. Tình yêu của tôi ơi, xin ngủ yên!
06 Tháng Hai 2010(Xem: 70822)
Ngoài trời, mưa đã ngừng tuôn Nhìn Hoa rơi rụng cũng buồn lòng Ta Hợp đây rồi cũng chia xa Nhớ Em đẹp tựa đóa hoa “Anh Đào”.
06 Tháng Hai 2010(Xem: 83587)
Tôi chỉ nhớ mong manh rằng buổi trưa hôm ấy đứng ở sân thượng với gói quầ n áo trong tay nhìn ra phía xa, ngọn đồi huyền bí của tôi nay chỉ còn là một bóng mờ, chập chờn sau những đám khói đen mù mịt.
30 Tháng Giêng 2010(Xem: 90832)
Vậy khi một nhà thơ, nhà văn nào đã qua đời, thì, làm ơn, nếu không vì nhu cầu nghiên cứu tiểu sử để tìm hiểu cặn kẽ về bối cảnh và điều kiện sáng tác của họ, xin đừng khai thác đời tư của họ để phục vụ cho bất kỳ một mục đích nào khác hơn là góp phần cống hiến cho đời ba điều thật đơn giản, nghe rất nhàm tai, nhưng vô cùng cao quý, đó là: Chân, Thiện và Mỹ.
25 Tháng Giêng 2010(Xem: 96678)
Tôi nhớ câu nói của một ông anh trong vùng tôi đang sống, rằng sau khi hoàn tất một công việc, bao giờ người ta cũng thấy hai túi áo chứa đầy những lời cảm tạ và những lời xin lỗi.
20 Tháng Giêng 2010(Xem: 82819)
Tựa bài ghi nhớ này tôi chỉ muốn viết ra để kỷ niệm lần gặp gỡ Thầy, Cô cùng Bạn bè cựu học sinh Ngô Quyền hiện còn sinh hoạt cùng gia đình tại quê nhà (một vài bạn từ nước ngoài về đúng dịp nữa chứ) chứ không phải nói về lứa tuổi 17…bẻ gảy sừng…trâu bò gì cả nha các Bạn.
18 Tháng Giêng 2010(Xem: 69841)
Tuyết rơi thành thơ – bài thơ tặng anh! Cuộc đời chồng vợ như gió mong manh Cùng trợ lực nhau - trọn thành nguyện ước Tuyết đã tan rồi – như vậy đi anh!
17 Tháng Giêng 2010(Xem: 71712)
Bài thơ ơi, Hãy dừng lại ở vần điệu cuối Đừng viết tiếp lời tình yêu. Những lời nghẹn ngào, thổn thức,
17 Tháng Giêng 2010(Xem: 72875)
Hương bưởi ơi, tôi muốn dỗ dành Đồng Nai nước đục lại trong xanh Hương có bay đi xin trở lại Để mãi là hương của chúng mình.
11 Tháng Giêng 2010(Xem: 71673)
Như một thông lệ đã có từ ngày tôi và Lynh đặt chân đến USA, chúng tôi dùng San Diego là địa điểm hội ngộ gia đình trong mỗi mùa Noel. Tuy nhiên, trong chuyến đi lần nầy, ngoài việc họp mặt gia đình, chúng tôi có cơ may được gặp gỡ cũng như tham dự những sinh hoạt liên quan đến Ngô Quyền mà tôi muốn chia sẻ nơi đây cùng Thầy Cô và các bạn .
08 Tháng Giêng 2010(Xem: 55147)
Sẽ không còn Thầy đứng trước bảng đen Không lời giảng bài giọng cao sang sảng Lớp phấn trắng từng bay theo lãng mạn Sẽ rơi nhanh, không đậu trên tóc Thầy
07 Tháng Giêng 2010(Xem: 73670)
Vạn dặm đường xa, vạn dặm xa Khói chiều vương vấn bóng quê nhà Lòng nặng lòng nghe hoàng hôn xuống Một khối tình em, một mẹ già