Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Thơ Lâm Văn Bảnh - ĐƯỜNG VÀO ĐẤT PHẬT 9- SÔNG HẰNG-

06 Tháng Bảy 20182:01 CH(Xem: 20248)
Thơ Lâm Văn Bảnh - ĐƯỜNG VÀO ĐẤT PHẬT 9- SÔNG HẰNG-
DUONG VAO DAT PHAT SONG HANG

ĐƯỜNG VÀO ĐẤT PHẬT - 9
 
SÔNG HẰNG
 
Đến sông Hằng vào sáng tinh mơ,
Sương còn mờ giăng, nước lặng lờ.
Mùa nầy nước xuống, phơi bờ trắng,
Vóc dáng hiền hòa, đẹp như mơ.
 
Đã lâu rồi, sông vẫn vậy thôi,
Sông của “Thần Linh”, Vị cứu tinh đời,
Thân xác lẫn hồn, sông nuôi cả,
Sông trong lòng người, chẳng hề vơi.
 
Sông Hằng, lặng ngắm lúc bình minh,
Sóng gợn lăn tăn... rất hữu tình,
Nắng hồng trãi rộng... dòng sông đỏ,
Mây như ngây tình đứng lặng thinh.
 
Sáng tinh mơ: âm dương giao hòa,
Bẽn lẽn, sương thầm bay lãng xa.
Gió như đồng tình ru nhịp điệu,
Thèn thẹn “trăng” mờ, chẳng nhận ra.
 
Gió mơn man... vuốt nhẹ dòng Sông,
Bình minh ửng lên như má em hồng.
“Mẹ hiền” say ngủ nằm thoai thoải,
Cho dòng sữa ngọt, bao người mong.
 
Có một đêm, Sông hỏi chị Hằng,
Chuyện rất riêng tư... Trăng bảo rằng:
“Nghiệp chướng: đục, trong, đành chịu vậy!
Bao giờ trả hết, mới thong dong.
 
Ta đứng đây, nghe Sông thì thào...
Vơi đầy, cam chịu nỗi niềm đau.
Thần linh đã gán sao chịu vậy,
Lệ giấu vào trong, thấm làm sao!
 
Sông buồn! Cam chịu kiếp nổi trôi...!
Bao nỗi: chua, cay, lẫn ngọt bùi.
Mọi thứ đổ Sông, đành ôm hết!
Mọi thứ “Trần đời”, đành chịu thôi!
 
Sáng sớm lạnh, người tắm đông,
Nước Sông thiêng, cho thỏa nỗi lòng.
Đến sông Hằng: bao người mơ ước,
Mơ như gặp Thần, Mẹ linh thiêng.
 
Nhiều lò thiêu bên Sông bốc hơi,
Lắm ghe chở ''người chết” nằm chờ.
Tro rải Sông là điều mơ ước,
Hồn Siêu, xác về nơi Viễn khơi.
 
Có hạng người, tro, Sông không nhận đâu,
Nhà Hiền triết, người tự tử, kẻ tử tù...
Chắc vong linh cùng như số kiếp,
Mãi sẽ còn chờ dưới mộ sâu.
 
Ta thương Sông, thương cả cuộc đời,
Có lúc nào Sông được thảnh thơi?
Tắm gột, sửa mình cho thanh khiết ,
Để cùng Ta, vui bước dạo chơi.
 
Ta sẽ đưa Sông về quê nhà,
Làm bạn sông Hồng, vui khúc hoan ca.
Bạn Cửu Long rạt rào nhựa sống,
Sông Hương, Đồng Nai, tính nết hiền hòa.
 
Chỉ ngắm Sông vào sáng nầy thôi,
Trưa nay, Ta đã về rồi!
Thầm tiếc... hẹn ngày vui trở lại,
Để nhìn ráng chiều, trăng tròn, theo nước vờn trôi.
 
Giờ... Ta đi, cách biệt Sông rồi,
Thôi nhé! Cam đành kiếp nổi trôi.
An bài, số kiếp đành chịu vậy,
Yêu Sông, Ta thương nhớ đầy vơi.
 
Lâm v Bảnh. M N

 

 

 

 

 

 

17 Tháng Giêng 2011(Xem: 137578)
Mãi cho đến bây giờ, mỗi tuần chị đều ăn khoai lang, không phải vì thích loại củ ngọt bùi mầu vàng cam, không vì phải ăn độn...
14 Tháng Giêng 2011(Xem: 211469)
biển về trãi cát em nằm giao thừa sóng hát thì thầm ca dao ru em giấc mộng xuân đầu một nhành hoa biển lộc vào tay em
14 Tháng Giêng 2011(Xem: 155410)
Xuân áo bay trên triền sông bát ngát Rợp hoa vàng nắng đổ hát say mê Chiếc đò ngang rẽ nước sông xanh mát Chở yêu thương, chở trọn vẹn câu thề.
12 Tháng Giêng 2011(Xem: 168382)
Tựa Đề: Đôi Tay Mùa Đông. Nhạc & Lời : Phạm Chinh Đông Hòa Âm : Đỗ Hải Ca Sĩ : Quang Sáng
08 Tháng Giêng 2011(Xem: 129802)
Em vẫn yên lặng chờ anh đến Cho em thêm ánh nắng mùa XUÂN Vườn nhà mình hoa vàng có nở... Trước sân thềm cỏ có còn xanh???
07 Tháng Giêng 2011(Xem: 127682)
Đối với tôi, môn học nào với thầy – cô nào lại không để lại những kỷ niệm khó phai trong lòng của một người học trò.
07 Tháng Giêng 2011(Xem: 124818)
Như mây trắng ngang trời Biết có về chốn cũ? Hương xưa cơn sóng gợn Nhạt nhòa bước thời gian
07 Tháng Giêng 2011(Xem: 127822)
Hôm nay lại dự tiệc nhà anh chi Kiệt Chung, ngoài Thầy Cô và bè bạn lại có sự tham dự số đông đồng hương Biên Hòa và thân hữu.
06 Tháng Giêng 2011(Xem: 58751)
Anh lại đi trời đông mưa lay lắt Giot nhớ thương giăng mờ mịt sông chiều Ba nhịp cầu đìu hiu hoàng hôn vắng Một mình em trở lại đếm sầu rơi.
06 Tháng Giêng 2011(Xem: 139723)
Yêu dã quỳ em lao đao ngơ ngẩn Chờ mãi trên đồi lãng đãng hoàng hôn Quên mùa nào thì hoa vàng bừng nở Rợp đường xưa yêu dấu phủ đầy hồn.
31 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 53828)
Nầy anh người của xa xăm Nhớ tìm sông nhé âm thầm gió lay Đông về lá chết còn bay Ngày mai xa lắc vẫn say dáng người
30 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 171112)
Cảm ơn người đã vui gieo hạt Trên đất phì nhiêu tuổi thơ nầy Thương từng đôi mắt tròn trong vắt Giữ được hồn quê trong tuyết bay.
23 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 57152)
Có người đã nhắc nhở đến nhà thơ Nguyễn Tất Nhiên và các bài thơ về Giáng sinh của ông. Trong không khí của ngày Noël năm nay, có lẽ chúng ta cũng nên nhắc lại những bài thơ ấy.
23 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 140050)
Miền đông tuyết trắng ngoài sân Ca-Li mưa gió hoa tàn lá rơi Đông về buồn lắm anh ơi! Xứ người lạc lõng cuối đời tha hương...
22 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 109489)
Cảm giác mỗi mùa Giáng Sinh tuyệt vời đến nỗi tôi tưởng như mỗi năm một lần, mình lại là đứa trẻ thơ mới lên tám tuổi, hình ảnh con búp bê tật nguyền lại chập chờn trở lại trong trí nhớ, y như năm nào tôi còn bế nó trên tay.
22 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 135982)
Hôm nay đó, ta trở về Phố cũ Sài gòn xưa, đã đổi mặt thay tên Nghe đắng cay và mặn chát môi mềm Còn đâu nữa Sài gòn đầy kỷ niệm...
22 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 57727)
Mây nhớ mùa đông bay lang thang Buồn ủ ê theo lá úa vàng Giăng hờ hững chờ đông phong lạnh Thả sương chiều rơi xuống mênh mang.
18 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 136003)
Ngày xưa ấy tôi và các bạn còn rất trẻ, hầu hết các Thầy Cô cũng rất trẻ. Ngày xưa ấy cách nay hơn năm mươi năm. Tuổi học trò, thời thơ mộng, thời gian đẹp nhất của con người nay còn đâu.
17 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 49337)
có phải em vừa say rượu thánh? vì anh, đôi mắt tỏ nghìn câu có phải tiên thiên đang chớp cánh? tháng chạp huy hoàng rợp ánh sao
17 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 71135)
Cùng cất tiếng hát với tôi người ơi, cho mưa thôi rơi trên đường đời, về nơi có quê hương nắng ấm tươi đẹp mãi
16 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 172553)
Xin em giữ giùm một tiếng chuông ngân Rúc vào chăn êm còn vang chuông đổ Cất cho anh chút chuông lùa qua khe cửa Chuông của Nhà Thờ, chuông của tim anh!
16 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 141981)
Em viềt cho anh bài thơ cuối Tình lắm xót xa lẩn ngọt ngào Con tim có muôn điều thầm kín Biết bao giờ anh hiểu vì sao ?
15 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 138761)
Cám ơn anh và mối tình đầu Chan chứa cả tấm lòng nhân hậu Cho em sống một đời êm ả Giáng Sinh về, thêm yêu người thiết tha!
15 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 135311)
Nếu có thể - Em xin làm cơn gió thoảng Mang đến bên Anh một chút lãng mạn tình Nếu có thể - Em hóa hạt cát mịn màng Làm Anh cay mắt trong muôn vàn nỗi nhớ…
14 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 133592)
Tình ơi, đá nát vàng tan. Sao em còn mãi đa đoan nỗi niềm?
11 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 49249)
Những bông hoa cuối mùa, dường như vẫn giữ lại trong lòng Ngọc biết bao kỷ niệm một thời tuổi trẻ dễ thương nhất của cuộc đời, mà những kỷ niệm ấy như những tiếng chuông mùa Giáng Sinh, vẫn ngân nga trong lòng nàng mỗi mùa Giáng Sinh trở lại.
09 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 127155)
Thư tình anh gửi lần đầu Em còn cất giữ những câu tình nồng Bây giờ em đã sang sông Còn mong chi nữa để lòng đớn đau
09 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 55015)
Mình chia tay nhau chắc lần sau cùng Đã biết được gió đi không trở lại Cớ sao đêm đêm nhớ em anh vẫn thấy Em trở về trong mây xám mùa Đông!