Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Cỏ Non - VU LAN NHỚ MẸ

26 Tháng Tám 20151:10 SA(Xem: 24400)
Cỏ Non - VU LAN NHỚ MẸ

VU LAN NHỚ MẸ

CN

metrongmo

“…. Ầu ơ! ví dầu cầu ván đóng đinh

Cầu tre lắt lẻo gập ghềnh khó đi

Khó đi Mẹ dắt Con đi

Con đi Trường Học, Mẹ đi Trường Đời, …”

                                                                                 

Câu ca dao mà Mẹ tôi thường ngồi đưới đất, đong đưa võng và hát ru cho tôi ngủ khi tôi mới lên năm, vẫn còn hằn sâu trong trí não tôi. Thuở lần đầu tiên chưa biết gì, tôi thường hay thắc mắc và im lìm để yên trong bụng. Mỗi ngày càng lớn lên, tôi như hiểu biết thêm và như thấm thía được ý nghĩa của câu ca dao nầy. Tôi thường lẽo đẽo đi theo Mẹ tôi khắp nơi ra chợ, đi buôn, lên xe, chất hàng, xuống xe, mang hàng đưa cho từng người khách.

… Mẹ thật nhanh nhẹn trong đôi chân và nhiệt tình trong công việc. Mẹ không quản ngại công lao, vất vả. Những giọt mồ hôi lã chã trên trán Mẹ tôi, rớt xuống từng hạt một, lưng áo Mẹ đẫm ướt. Dùng cánh tay mặt quẹt ngang vệt mồ hôi lấm tấm hay nhỏ giọt trên trán, Mẹ tôi vẫn không ngừng nghỉ, vẫn kiên trì cho đến khi xong việc. Tôi thương Mẹ quá đỗi. Tôi bước đến muốn làm một cái gì để giúp Mẹ tôi, kéo, khiêng, phụ hàng từ trên chiếc xe lam xuống, nhưng Mẹ ngăn tôi lại: “Nặng lắm con, đừng đụng vô, nó rớt xuống là giập chân con đó, nặng lắm con, để Mẹ làm từ từ cũng được…”

Khi tuổi Mẹ tôi hơn lục tuần, Mẹ thường vắng nhà buổi tối. Sau khi lo cho Anh Em chúng tôi ăn cơm chiều xong khoảng 5 giờ, Mẹ vội vã chạy ra bến xe để bắt kịp chuyến xe cuối cùng đi lên Tỉnh. Đường từ nhà tới Tỉnh khoảng hơn một tiếng rưỡi. Mẹ lên Tỉnh mua hàng đem về nhà để phân phối cho mấy tiệm bán lẻ. Mẹ phải đi sớm vì mới có đủ hàng và phải về sớm để tránh mất thời giờ phải qua những trạm xét "không cần thiết" trên đường đi và có đủ giờ giao hàng cho tiệm. Tôi không biết Mẹ tôi có được bao nhiêu tiếng đồng hồ để ngủ qua đêm (?), nhưng Mẹ nói là "Trời chưa hừng sáng là Mẹ phải có đủ hàng chất trên xe lam và lên đường về". Chỉ thấy Mẹ về đến nhà lúc sáng sớm, khi tôi mới vừa lồm cồm thức dậy, chuẩn bị sửa soạn để đi học. Sau nầy có dịp, tôi được theo Mẹ lên Tỉnh chơi, Mẹ dắt tôi đến nhà Bà Dì họ và giới thiệu Bà Dì họ đã cho Mẹ tôi trọ ngủ vài tiếng đồng hồ trước khi lên xe lam về. Bà Dì họ nói với tôi rằng: "Con coi Má con giỏi không? Nhà Dì hàng rào tường cao như vậy mà Má con, rất là lịch sự và tự trọng, không muốn đánh thức Dì hay cả nhà dậy để lấy chìa khóa mở cổng rào ra, cứ nhẹ bước, 4 giờ sáng là leo tường đi ra ngoài lấy hàng, xếp lên xe rồi chở về nhà. Dì thật chào thua Má Con". "Ròng rã, liên tục qua mấy năm nay". Chúng Tôi nào có biết? Mấy đứa Con của Mẹ có thấy và nghe được từ trước đến nay đâu? Tôi thật ngỡ ngàng. Nhìn dãy tường hàng rào cao quá khổ tầm vóc của Mẹ tôi, một sự xúc động nghẹn ngào, nước mắt tôi bỗng rớt xuống. Tôi thắc mắc! thắc mắc! cho mãi đến bây giờ. Làm thế nào Mẹ tôi có thể thực hiện được việc leo tường rào cao như vậy??? - Ba tôi trả lời: "Mẹ tụi Con có gì mà làm không được đâu?". "Mẹ rất giỏi và khéo. Khi Mẹ muốn là phải được thôi!"

Tôi tò mò và cứ đi theo Mẹ mà đòi mãi. Một hôm có lần Mẹ "cho phép" tôi được đi cùng chuyến xe lam mà Mẹ bao để chở hàng về với Mẹ. Tôi chứng kiến được sự khéo léo và bươn chải của Mẹ tôi trong việc làm của Mẹ, lúc bấy giờ Mẹ tôi đã trên bảy mươi tuổi rồi. Điều mà tôi không sao xóa mờ khỏi tâm trí tôi là hình ảnh Mẹ tôi rất vô tư, ngồi mé cạnh bên người tài xế lái xe lam, phân nửa mông trên ghế và nửa trên không, ngoài ghế, tay nắm chặt lấy sợi dây nắm để được an toàn, phía trước mặt cạnh bên cửa xe lam. Tôi lo sợ cho Mẹ tôi với ý nghĩ trong đầu là lỡ xe cán đá hay chạy nhanh dằn trên đường, hay xe thắng gấp, liệu Mẹ tôi có giữ được sự an toàn cho tánh mạng của Mẹ không?. Tôi muốn nhắc nhở Mẹ tôi sự nguy hiểm mà tôi thấy trước mắt tôi. Dường như Mẹ tôi không cho đó là điều phải lo. Vì trên chuyến đi với tôi lần đầu đó Mẹ tôi đã trải qua đều đặn mỗi ngày, ít nhất là hơn hai năm qua?. Tôi ngồi phía hàng ghế chở hành khách phía sau xe lam, tìm cách lú mặt, mắt, xuyên qua chỗ trống bên góc chiếc xe lam, ngay sau lưng chỗ Mẹ tôi, nhìn Mẹ tôi và cầu nguyện sự an lành đến với Mẹ. Chăm chú canh chừng Mẹ, lỡ có sơ hở, nguy hiểm gì thì báo cho Mẹ hay ngay. Thầm nghĩ chuyến xe đi theo Mẹ kỳ nầy có thể rất là bổ ích. Khác với ý nghĩ và tưởng tượng của tôi, sự xốc vác, lanh lợi của Mẹ tôi không thể ngờ được. Tư thế Mẹ ngồi trên chiếc xe lam, Mẹ biết Mẹ phải làm gì trong suốt chuyến xe chạy. Thật ra Mẹ có ngồi thật lâu đâu. Chạy được một đoạn đường ngắn là xe phải dừng lại nơi trạm kiểm soát, dù Trời lúc bấy giờ còn tờ mờ tối, chưa sáng hẳn. Mẹ bước xuống xe nhanh, bước sang trình giấy cho người kiểm soát, dường như họ đã biết Mẹ tôi mỗi ngày nên khi thấy Mẹ tôi, chưa kịp qua đến bàn, họ đã khoát tay để Mẹ đi. Nhanh chân Mẹ quay bước trở về chỗ ngồi trên xe lam, và xe bắt đầu nổ máy tiếp tục chạy.

Qua một vài trạm không xa lắm xe lại dừng lại để kiểm soát, xe lại được khoát tay cho chạy. Dường như Mẹ ngồi không bao lâu, xe chạy không bao lâu lại dừng lại. Trạm kiểm soát đâu mà nhiều quá. Mẹ tôi nghĩ đúng vì may mà Trời còn chưa sáng không có nhiều xe chứ nếu Mẹ đi trể, và những trạm cứ cách nhau không xa như vậy Mẹ sẽ mất bao nhiêu thời giờ, nếu phải chờ, đến phiên lượt mình đến sau nhiều xe đò lớn, rước khách với nhiều phức tạp trên xe. Và xe Mẹ tôi không cần phải kiểm soát như những trạm vừa qua và khi về đến nhà thì chắc quá trưa, làm sao giao kịp hàng cho tiệm. Đôi lúc có một vài trạm, Xe Mẹ tôi vẫn dừng lại như lệ và người phụ trách trạm khi nhìn thấy Mẹ tôi, Anh ngáp vắng, ngáp dài và nói với Mẹ tôi: "Thiếu café!". Mẹ tôi mỉm cười và nhanh nhẹn tiến đến phía Anh và Anh cũng bước tới, Mẹ nhét vội vào tay Anh, rồi quay người lại xe, khoát tay bảo tài xế xe lam lên xe đi. Nhiều sự việc xảy ra nhanh chóng, chớp nhoáng, ... trước cặp mắt xoe tròn và đầy ngạc nhiên của tôi. Tôi cảm thấy thương Mẹ tôi vô cùng tận.

Trong khi tôi đến Trường học một cách vô tư, vui đùa, thoải mái, chăm chỉ nghe lời giảng dạy của Thầy Cô,... thì trong lúc đó Mẹ tôi phải vất vả, nặng nhọc, bon chen, đối đầu với tất cả những hiểm nguy, thách thức của cuộc sống ngoài trường đời một cách can trường và vô điều kiện chỉ vì lòng yêu thương cao cả của người Mẹ đối với những đứa Con. Làm sao tôi có thể quên được Mẹ tôi? Làm sao tôi có thể ngăn chận được những xúc động dâng tràn rào rạt trong lòng Tôi khi nghĩ đến Mẹ tôi?

 

Tôi vẫn không sao kiềm được nước mắt tôi rớt xuống vì Mẹ ơi, Mẹ đã thật sự xa Con rồi. Con nhớ Mẹ vô cùng. Ngày Vu Lan nhớ Mẹ.

 

Cỏ Non,

Maryland, Ngày Lễ Vu Lan, Tháng Tám Năm HaiKhôngMộtNăm.

14 Tháng Mười Một 2019(Xem: 18104)
Vì xa nhau nên bà mãi nhớ Tiếng ghi ta theo gió bập bùng Trôi theo bà như là duyên nợ Cũng bởi vì bà vẫn yêu ông.
12 Tháng Mười Một 2019(Xem: 18313)
Dẫu thắm thiết, chỉ là đang mộng, Có đến rồi đi, khó níu chần chờ. Thực một lần bằng ngàn cuộc mộng mơ, Thầm mong đến: dẫu tình hờ, ảo vọng.
08 Tháng Mười Một 2019(Xem: 15191)
Về tới khách sạn đã hơn 10 giờ đêm. Chúng tôi phờ phạc về phòng. Tắm rửa và lên giường, ngủ say không biết trời trăng mây nước. Một ngày tại Dubai nhiều mới lạ. Ngày mai thêm một hành trình mới : DUBAI CITY TOUR
08 Tháng Mười Một 2019(Xem: 16260)
Ta chạy trốn em. Như thoát cơn phong vũ Giữa đất trời đày đọa thân ta Họa do tâm mà ra Nợ nần ngàn kiếp xin tha phút này.
01 Tháng Mười Một 2019(Xem: 13751)
Ngày lễ Halloween, khi những con ma giả lũ lượt đi xin kẹo, cười giỡn trên đường. Tôi đốt nhang trên bàn thờ Phật, bàn thờ gia tiên rưng rưng nước mắt nguyện cầu.
21 Tháng Mười 2019(Xem: 18911)
Tiếng khóc đầu mẹ cha nhớ mãi. Rời xác thân con cái ghi tâm Mưa từ hơi nước lên không Ta từ ngàn kiếp trầm luân trở về.
17 Tháng Mười 2019(Xem: 18089)
Tiễn Anh xin gửi đôi lời. Tới người bạn học của thời xa xưa. Ngoài song Thu lạnh gió mưa. Trời thay Ta khóc tiễn đưa bạn vàng...
13 Tháng Mười 2019(Xem: 20727)
Đời là thế, thời gian là thế. Ta xa em, đông lạnh đến rồi Ta khóc mãi trên rừng băng giá. Mùa thu ơi! ta khóc ...tuyết rơi.
13 Tháng Mười 2019(Xem: 14642)
Đừng lo! Mùa thu sẽ đến. Một mùa thu thật tuyệt vời cho những người biết sống biết yêu thiên nhiên và có một tấm lòng.
12 Tháng Mười 2019(Xem: 16728)
Đôi dòng ghi lại ân tình. Dù bao năm tháng bóng hình không quên. Lòng luôn nhớ cả họ tên. Chiều vui hạnh phúc ngồi bên Thày Trò...
10 Tháng Mười 2019(Xem: 20017)
Hôm nay áo trắng bay đầy sân, Đã kéo tình xưa lay lại gần. Bao kỷ niệm về reo ngập lối, Lâng cả tâm hồn với bâng khuâng
27 Tháng Chín 2019(Xem: 16650)
An vui như cánh chim con, Bay ra khỏi tổ véo von gọi đàn. Mây lành gieo hạt bình an, Xa rời tạp niệm nhẹ nhàng thảnh thơi
27 Tháng Chín 2019(Xem: 22342)
Ai pha màu tím để xót thương? Nhớ xưa thệ ước bước chung đường. “Sầu tím thiệp hồng” lời còn đó, Nhìn cảnh lòng buồn - Nhuộm thê lương.
15 Tháng Chín 2019(Xem: 17752)
3000 hương linh theo tàu đi giữ nước Vượt đại dương ẩn hiện dưới bóng cờ Chết đau thương thành biểu tượng Tự Do. Vẫn sống mãi ngày WTC bất tử.
15 Tháng Chín 2019(Xem: 19071)
BẾN THU - Trăng nước đẹp mơ màng, Mỗi lần Thu về, gờn gợn sang. Chạnh nhớ quê xưa lòng viễn xứ, Từ độ ra đi vẫn riêng mang.
15 Tháng Chín 2019(Xem: 19249)
Mây mùa thu có bay về bên ấy Gởi chút tình hồng, trước cửa mùa đông Nhìn mây bay sao rộn rã trong lòng Chợt thấy mình tương tư, hoài kỷ niệm...
15 Tháng Chín 2019(Xem: 19982)
Trời Xanh mây trắng lang thang, Trẻ, già, trai gái, xóm làng hoan ca. Năm nay ngoài tuổi "Tám Ba" Cám ơn tất cả gần, Xa,"bạn Vàng"
14 Tháng Chín 2019(Xem: 14443)
Cháu ngoại tôi hai đứa cũng học ngay trường Trung Học ngày xưa mẹ nó từng học Ba thế hệ chúng tôi nối bước nhau đi vào trường, vào lớp. Yêu và nhớ quá một thời học sinh.
09 Tháng Chín 2019(Xem: 26143)
Trăng Thu vời vợi cách Đại dương, Bao giờ gặp nhau bước chung đường. Cùng gom vành Trăng trong đáy nước, Cho vơi tình buồn, nỗi nhớ thương.
09 Tháng Chín 2019(Xem: 23490)
Còn Trời, còn nước còn non, Ngã rồi đứng dậy nhắc Con, Cháu mình. Hết "Đêm đen," tới "Bình minh"? Vươn lên hy vọng giúp mình thành công.
09 Tháng Chín 2019(Xem: 17556)
Chào hai mẹ con đứng ở bên đường Một biểu tượng tình yêu mẫu tử Vẫn mãnh liệt, bao la, tha thứ Trong trái tim người phụ nữ muôn đời.
08 Tháng Chín 2019(Xem: 14391)
Hãy yên tâm đi ông xã. Mỗi năm chúng mình sẽ gặp nhau một đêm hạnh phúc. Có chị Hằng làm chứng, có các cháu chung vui. Mình mãi mãi hạnh phúc trong niềm vui nhân loại.
16 Tháng Tám 2019(Xem: 19433)
Em xuôi tay, nhắm mắt Khép lại một kiếp người Tại vì sao? Em ơi! Trần gian này bất ổn? Trần gian này Vô Thường.
16 Tháng Tám 2019(Xem: 14482)
Xin cầu nguyện cho các bà mẹ quá vãng được siêu sinh Tịnh Độ. Nguyện xin ơn trên gia hộ cho các bà mẹ hiện tiền đầy đủ sức khỏe, nghị lực để sống an vui cùng concháu
15 Tháng Tám 2019(Xem: 21268)
Ngạc nhiên quá, bỗng dưng thành bà ngoại Bế cháu thôi nôi, em mỉm miêng cười Trong ánh mắt còn chút gì ái ngại Nghĩ về thời em mới tuổi hai mươi
13 Tháng Tám 2019(Xem: 25101)
Được sống bên Mẹ, phép mầu Xin phụng dưỡng Mẹ, khấn cầu Như Lai Luân hồi hoá kiếp thân này Nguyện làm con Mẹ tháng ngày báo ân.
13 Tháng Tám 2019(Xem: 20156)
Yêu Em lòng vẫn sắt son, Dù cho sông cạn núi mòn không quên. Nguyện cầu Trời Phật hằng đêm. Hồn Em sớm được lên trên Niết Bàn.
12 Tháng Tám 2019(Xem: 23598)
Đường về mờ mịt ánh sao băng, Vầng Trăng đã khuất, dạ băn khoăn. Vài ánh đèn khuya còn le lói, Lòng buồn chợt nghĩ: chốn xa xăm.