Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Bùi Tuyết Mai - BẠN CŨ TRƯỜNG XƯA

07 Tháng Tám 201510:48 CH(Xem: 27907)
Bùi Tuyết Mai - BẠN CŨ TRƯỜNG XƯA

Bạn Cũ Trường Xưa 



KhiếtTâm

Đó là hôm thứ 6, một ngày cuối của tháng 7 mùa hè, tụi tôi đã cười ngã nghiêng bên nhau, nắm lấy tay nhau, dựa đầu vào nhau. ôm choàng lấy nhau... Thôi thì đủ kiểu, thì đó, mấy tấm hình mở ra cùng chụm đầu với nhau ngắm nghía, rồi dằn qua dỗi lại: "sao mày chụp tao hình này xấu quá" , "sao chỉ có tao ôm mày, mà không có hình nào thấy mày ôm tao?", "sao hình này mày ngồi xa tao quá ?"  Và... "Còn hình này nghĩ gì, sao bỗng dưng tụi mình buồn vậy?".

Tất cả đã trỗi dậy ấm áp yêu thương trong ngôi nhà chị của bạn tôi, tụi tôi đứng ngồi đi lại, vòi chị cái này, ới chị cái kia... thấy chưa, chị đâu còn là chị riêng của bạn tôi nữa, mà là chị của tụi tôi, chị ngó từng đứa tụi tôi cười vui hí hửng trong nhà, ngó tụi tôi chun mũi hít mùi bơ ngát thơm tan chảy trên bếp, ngó tụi tôi suýt xoa những trái nho mướt tròn mọc níu nhau thành chùm quấn quýt, giống như tụi tôi bây giờ...                                                
*******

Như một dây leo vụt lớn trong lời ước thì thầm của đứa trẻ, từng nhánh leo kỷ niệm đang nằm yên đâu đó vụt trở mình mọc nhanh trườn dài trong mỗi ký ức, lôi tuột tụi tôi trở về cái tuổi 14, 15... Tụi tôi cười hỉ hả dành kể nhau nghe cả đám đội nắng mùa hè chở nhau qua quán chè của ông sáu Mỹ, mồ hôi ướt đầm, bỗng nghe thoảng mát bờ lưng khi có cơn gió êm đi lạc giữa mùa hè... Có nghe không nữa kìa, giai điệu rộn rã của bài Jingle Bells, bọn mình cùng nắm tay nhau quay múa theo từng lời ca điệu nhạc thánh thót ngân vang... vui quá, hồi đó tụi mình vui quá!

Đang vui là vậy, thoắt cái bọn tôi dựa vai nhau hỏi, vậy chứ tụi bây còn nhớ không cái bục gỗ của lớp học mình, những lúc quên học bài bị thầy cô gọi lên, cứ đứng im tẽn tò mà bàn chân thì cứ dí dí mãi vào bục gỗ, làm như bục gỗ giống cây đèn thần Aladin, cứ cà vào nó thì chữ sẽ ra vậy. Tôi khều thêm ra một nhành kỷ niệm, tụi bây ơi, còn nhớ những khung cửa sổ mở nghiêng của lớp học mình không, ngó ngược mắt xuống là thấy ngọn cây bàng tỏa bóng, giờ ra chơi tụi mình cúi lượm mấy trái bàng khô màu nâu đất rơi đầy...

Lòng chợt nhiên thảng nhớ, rồi thầm vui với từng đứa bạn cũ được gọi lại tên, dù tụi nó không ở cạnh bên lúc này, dù thật lòng có những tên bạn tôi đã chìm sâu xuống vùng ký ức, nhưng tôi vẫn còn kia, những gương mặt thơ ngây trong tấm hình chụp chung cả lớp, mà tôi vẫn gìn giữ theo mình hơn 40 năm.

 *******

Sao bỗng dưng tôi như nghe rõ ràng tiếng kêu lạo xạo của lớp sỏi xanh sân trường dưới bàn chân tôi dẫm nhẹ. Có phải tôi đang được bước đi trong ngày xưa, giữa ngôi trường cũ của tôi, phải thật vậy không? 
Chỉ là nhớ quá! 

Nhớ con dốc chạy dài mỗi ngày đến trường, bọn tôi đi ngang qua trường Trần Thượng Xuyên, Ngô Quyền, Kỹ Thuật, Trịnh Hoài Đức... Lại nhỏ bạn tôi, dưng không giắc ngang xương một nhánh nhớ bất ngờ, sao bây giờ tao thèm ly chè đậu đỏ bánh lọt quá, tụi bây còn nhớ xe bán đậu đỏ bánh lọt đó không, ở giữa trường Kỷ Thuật và Trịnh Hoài Đức đó, những hôm không có giờ học, đám mình ngồi ngậm ngon mùi đậu xanh đậu đỏ ngọt bùi, nhai đá bào rào rạo trong miệng mà nghe mát lạnh trong từng góc chân răng. 
                                            
*******

Những nhành dây leo nhớ cứ vậy mọc dài, trườn mãi...                                  
Tôi nhớ dãi nắng sớm mai đậu trên vai mỗi ngày theo tôi đến lớp, đi ngang qua mấy anh chàng ngồi vắt vẽo trên bờ tường của trường Kỹ Thuật, đợi đám học trò con gái đi qua huýt sáo đuổi theo làm bước đi vướng víu. Tôi nhớ cái cảm giác ngại ngùng và tưởng như tiếng huýt sáo đó thả ra đậu mãi trên lưng, không thèm rơi xuống... 

Nhớ cái hàng quán nhỏ nằm ở cuối góc sân trường, giờ ra chơi nhao nhao tiếng mấy cô cậu học trò tranh nhau mua hàng í ới . Nhớ tiếng rung chuông chiều tan học giữa tiếng ì ầm mang theo những ánh chớp lóe sáng một góc trời, nhớ sân trường ướt át mưa rơi, nên cứ phải men theo dãy hành lang tới chỗ để xe nằm ở góc trái bên cỗng trường đi vào, tôi nhớ cái loay hoay của mình  tìm cách lau khô yên ngồi của chiếc xe đạp bị ướt mèm ngã nghiêng trong bãi...

Có mấy chiếc xe lam đậu ở bên đường, chờ đám học trò ngồi đủ một chuyến xe, người tài xế đặt một bàn chân lên pedal nhún người lên xuống và rồ rồ tay ga vài cái, là tiếng máy xe lam nổ nghe tành tạch, có vậy thôi đó, mà nhiều khi làm tôi nhớ đến hụt lòng.
Và tôi nhớ ngậm ngùi con gió thổi ngược dốc đường về trong những chiều tan học, gió làm phất phơ vạt áo, gió làm tóc xỏa ngang vai bay ngang triền má, vài sợi vô tình nằm giữa môi thơm... 

                                                                                   ******

Trong không gian hồn nhiên đầy ấp ủ này, mỗi đứa đều chạy đuổi theo miền ký ức của riêng mình, nhưng nói vậy thôi chứ riêng sao được mà riêng, kỷ niệm của tụi mình chắt chiu níu nhau dây nhằng rễ nhợ, riêng sao cho được mà riêng?
                                          
*******

Miên man. Thời gian vẫn miên man. Khoảnh khắc trôi qua ngay tức thì đã là quá khứ, và tôi lại chăm chút cho khu vườn của riêng mình nhành kỷ niệm vừa được ươm trồng. Đừng cười tôi. Sao tôi vẫn tin rằng, nếu ân cần thì nhành kỷ niệm sẽ lớn cây kết đầy nụ nhớ, đơm sai trái yêu thương. Vì thế, tôi xin được sống tròn đầy trong từng khoảnh khắc rồi sẽ trở thành quá khứ này, tôi và cả các bạn tôi sẽ chỉ đi qua, mà không có một vé khứ hồi nào để có thể quay trở lại trên con đường đã bỏ ngược ở phía sau...

Đến một lúc, tôi chợt nhận ra rằng, không có gì là vô nghĩa trong cuộc đời này, dù cho nó có vẻ như tình cờ, nhưng thật ra, không có gì là tình cờ cả. Giữa bao nhiêu triệu triệu con người, có những người đi cả đời cũng chỉ lướt qua nhau. Lại có những người được gặp nhau, được trò chuyện cùng nhau, được là bạn của nhau, và hơn tất cả là có được kỷ niệm cùng nhau, là một ký ức của nhau... 
Sao lại có thể là tình cờ?
Tất cả là sắp đặt của duyên phận.  
“Và tôi, lại là người rất tin vào duyên phận!”
                     
August 07, 2015
Bùi Tuyết Mai    
tìnhban     
    
13 Tháng Ba 2021(Xem: 15524)
Tháng ba nắng ấm Xuân bâng khuâng Nàng Tiên dáng ngọc bước xuống trần Căn nhà ấm cúng hình dáng mẹ. Là nàng tiên nữ lạc bước chân.
12 Tháng Ba 2021(Xem: 11626)
Hãy nhìn đối phương suốt một quá trình chung sống để yêu thương và thông cảm. Bất cứ khi nào có thể, hãy nắm lấy bàn tay "Năm ngón em hết kiêu sa" mà chân thành tuyên bố: " Cám ơn em! bà xã của anh."
05 Tháng Ba 2021(Xem: 14363)
Xuân qua én lượn qua mau Phương hồng hè đến nhuốm màu thời gian Thu sang rồi đến đông tàn Nhớ ngày xưa ấy mênh mang sợi buồn.
02 Tháng Ba 2021(Xem: 9322)
Những dòng cuối của bài này tôi xin gửi lời cám ơn đến tất cả bạn bè, thân hữu và người thân đã gọi điện thoại hoặc gửi email để thăm hỏi trong những ngày tuyết rơi và giá lạnh.
01 Tháng Ba 2021(Xem: 12486)
Xuân chào đón Tết rực vườn hoa Cảnh sắc xinh tươi đẹp ngọc ngà Dâng ngập ý lời gieo vận đối Trải tuôn tình nghĩa kết thơ hoà
28 Tháng Hai 2021(Xem: 10141)
Đây là cái Tết đầu tiên mà tôi đón nhận với tất cả niềm vui hạnh phúc và hy vọng. Đêm nay tôi sẽ ngủ thật ngon với nhiều mộng đẹp tương lai. Mùa Xuân nơi đây, trong căn cứ này sẽ là mùa Xuân thần thoại của riêng tôi.
28 Tháng Hai 2021(Xem: 14179)
Mỗi tháng ngày rằm chị ăn chay Trăng treo đỉnh núi bài thơ này Xa quá chị không đọc lại được Chắp vá từng câu phận rủi may.
23 Tháng Hai 2021(Xem: 12085)
Thiên tai là chuyện của đất trời Con người - hạt cát giữa trùng khơi Rủi may, may rủi nào ai biết Sống để làm sao đẹp với đời...
23 Tháng Hai 2021(Xem: 11512)
Đón hương xuân giao thoa trời đất Mùi nhang trầm quyên khắp từ đường Cha mặc áo dài kính vái tứ phương Mẹ lạy Phật mõ chuông đón Tết.
23 Tháng Hai 2021(Xem: 9186)
. Nếu dịch cúm qua đi, sinh hoạt đời sống sẽ hồi sinh. Rồi đây chị sẽ được đi thăm con, thăm cháu. Mong rằng kinh tế sẽ được phục hồi để mọi người có việc làm và nước Mỹ sẽ trở lại như xưa. CHÚC MỪNG NĂM MỚI .
18 Tháng Hai 2021(Xem: 8256)
Xin mời thưởng lãm tác phẩm mùa Xuân mới nhất của Duyên
18 Tháng Hai 2021(Xem: 10658)
Cùng nhau, nhân loại sẽ lần lượt ra khỏi đường hầm tối đen thăm thẳm. Nhưng khi ra khỏi đường hầm, người ta sẽ có một "bình thường mới" (a new normalcy), không giống cái bình thường đã có trước đại dịch.
13 Tháng Hai 2021(Xem: 10032)
Nguyện thế giới Hòa bình, chúng sinh An lạc. Kính chúc mọi người, mọi nhà một năm Tân Sửu Bình an Hạnh phúc.
13 Tháng Hai 2021(Xem: 12495)
Xá chi thế sự vơi đầy, Lợi danh, khanh tướng... bèo mây một đời. Tửu phùng tri kỷ thiên bôi...(1) Lương bằng mỹ tửu... đời vui ngập tràn. Phúc hồng, lộc biếc, tâm an...
13 Tháng Hai 2021(Xem: 10227)
Thơ phú xây đời thêm hạnh phúc Văn chương tạo dựng chốn bình an Bàn tay đóng góp nền văn học Trí não làm vui tuổi lão làng
13 Tháng Hai 2021(Xem: 11827)
Ngũ quả mâm đầy...khơi ý đẹp Đôi bình rượu cạn...xóa tình cay Xuân về...xin chúc mừng thi hữu Bĩ cực qua rồi đón thái lai!
04 Tháng Hai 2021(Xem: 13279)
Muôn tâu Thượng Đế Vợ chồng Táo Thần Ở dưới dương trần Qua Zoom trình tấu. Dạ dạ Chuyện của thế gian Quả thật gian nan Hai không hai chục. Một năm lục đục Tang tóc thê lương. Thiên hạ nhiễu nhương Chết thôi như rạ
03 Tháng Hai 2021(Xem: 10479)
Nó đã nghĩ ra một điều khá lý thú. Hãy sống bình dị như con trâu, con vật biểu tượng cho năm Tân Sửu. Làm hết sức mình, kiểm điểm lại những gì mình đã hành động để sửa sai. Như con trâu lặng lẻ nằm nhai lại cỏ.
03 Tháng Hai 2021(Xem: 10587)
Sự kiện thể thao này cũng là một thử nghiệm để đời sống từng bước trở về với một bình thường mới (new normalcy). Mong vô cùng, thử nghiệm này thành công
03 Tháng Hai 2021(Xem: 13775)
Nhớ xưa áo trắng một thời Sân trường yêu dấu sống đời học sinh Cuộc đời đẹp tựa bình minh. Yêu thương, tha thứ chúng mình bên nhau.
03 Tháng Hai 2021(Xem: 13109)
Một ngày hạnh phúc ngất ngây? Ta cùng con cháu vui vầy hôm nay. Tuyết đang phủ lấp đắng cay. Giúp quên mười tháng cuồng quay xó nhà. Tân sửu chúc bạn gần xa. Thân tâm an lạc thiết tha yêu đời. Nhớ ngày thân ái tuyệt vời. Chúng ta vui khoẻ như thời xuân xưa.
25 Tháng Giêng 2021(Xem: 14045)
Tôi ra đời ở một làng nhỏ, làng Trình Phố thuộc tỉnh Thái Bình. Tôi sinh ra và lớn lên theo chiến tranh giữa Việt Minh và quân Pháp. Dù còn nhỏ nhưng tôi sợ cả hai.
24 Tháng Giêng 2021(Xem: 10738)
Thư này là lá thư thứ 49 nhưng lại là lá thư đầu tiên của năm 2021. Đáng lẽ là một thư vui, lạc quan, tràn đầy hy vọng và niềm tin.
22 Tháng Giêng 2021(Xem: 12593)
Phù du say ánh lửa hồng Sơ sinh hạt nắng giữa vòng tai ương. Chia nhau từng mảnh khốn cùng Che đời rách rưới trầm hương đâu rồi.
22 Tháng Giêng 2021(Xem: 15273)
Má ơi! cây trái giờ già cỗi Xơ xác tiêu điều như tóc con Kìa ai vừa nhắc cơm kho quẹt Nhớ má tủi lòng nghĩa sắc son.
22 Tháng Giêng 2021(Xem: 9682)
Hôm nay nhìn NHỮNG MÙA THU ĐI MÙA THU CHO EM ướt hoen mi MẮT LỆ CHO NGƯỜI TÌNH lần cuối LỆ THU đành vĩnh biệt Cali Nguyện linh hồn Lệ Thu được an nghỉ nơi cõi vĩnh hằng.
11 Tháng Giêng 2021(Xem: 11051)
Mỗi con người Việt Nam khi ra đi đều mang theo mình hình ảnh quê hương và vô cùng trân trọng. Dẫu tôi có chết trên xứ người, thân xác có thành tro bụi, nhưng trái tim tôi vẫn yêu nơi này
11 Tháng Giêng 2021(Xem: 12283)
Những chiều buồn lưa thưa Lời ngọt ngào chưa ngỏ Thành cổ tích ngày xưa… Ngày xưa…ngày xưa……