Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

AC - NHỚ

17 Tháng Bảy 20151:41 SA(Xem: 37797)
  • Tác giả :
AC - NHỚ

 

NHỚ
nhớ

...

''Tôi xa Biên Hòa năm lên mười tám khi vừa biết thương
đôi tay ngọc ngà như vương như vấn ai đong thật đầy
Biên Hòa ơi giờ biết ra sao bây giờ... ''


Cái tuổi... đủ khôn lớn để ghi nhớ những ngày hạnh phúc hồn nhiên của mình bên bờ sông Đồng Nai... Mơ màng, lãng đãng...

... Dấu chân của bầy học trò con gái, Khiết Tâm , Ngô Quyền... cùng tiếng cười trong trẻo đã trải dài từ đường Nguyễn Hữu Cảnh, đường Trịnh Hoài Đức, đường Quốc lộ I, đường Hàm Nghi...  Những con đường quen thuộc như từng góc cạnh ở nhà...
...Đêm về không gian yên ắng, nỗi buồn nhè nhẹ, miên man hay hoài niệm, yêu dấu, nhớ về quê mẹ một Biên Hoà hiền hòa nơi mình lớn lên chỉ có hai mùa mưa-nắng.

Nơi ấy nắng đổ lửa rồi chợt mưa, chợt buồn chợt vui ... Biên Hoà đỏng đảnh như cô gái trẻ mới lớn. Biên Hoà hiền hòa mà giản dị lắm. Mưa và nắng cũng vội vàng. Bởi Biên Hoà phải nối hai bờ thương nhớ. Nơi hai quê hương, đứng mỗi bên bờ nhớ, bờ thương đong đầy kỷ niệm. Quê Mẹ từng thề hẹn rồi lạc mất nhau giữa hai đầu đơn côi.

Biên Hòa nóng. Mang hơi thở ẩm ướt của mưa giông. Những nốt thăng trầm trong các bản tình ca về Biên Hoà có lẽ chỉ nên viết trong những đêm tí tách, nghe mưa gõ nhịp trên bậc thềm, mái ngói đầy lá me rơi. Cũng là những lúc đêm Biên Hòa tĩnh mịch nhất trong những ồn ào náo nhiệt của ban ngày, thâm trầm nhất trong những thăng trầm triền miên. Hóa ra Biên Hòa cũng biết buồn…Biên Hòa rạng sáng.

Biên Hòa nơi đã cùng bè bạn từng rất vui. Một Biên Hòa đã từng ước mơ và sống trọn vẹn. Nơi có bàn tay hiền hòa của Mẹ, ánh mắt nghiêm khắc mà đong đầy thương yêu của Cha, đã dìu dắt, nắm chặt đưa mình len lỏi qua những phố xá đông đúc người xe.

Chiều chiều cùng bè bạn ngồi trên những chiếc xe đạp, PC hay Honda vi vút qua những con đường dài, đưa tay giữ làn tóc xõa bay như muốn nắm chặt những yêu thương mong manh như sợ bị cuốn mất theo cơn gió mơn man.
Bởi đã có đôi lần nghe ai đó nói rằng:

Cuộc đời như hơi thở 
không nên hít hơi dài 
khi buồng phổi đã căng
trăm năm là hữu hạn, 
sao không sống thật sâu!

Sáng ra, dụi mắt, góc trời nào đó có ai vừa lặng lẽ đi. Biên Hòa chưa sang đông. Chiều muộn nơi mình ở yên ắng , ngồi một mình nhâm nhi tách trà nóng nồng nàn hơi thở của mùa hè như vấn vương sợ những làn khói mỏng manh bay mất. Ngắm nhìn ánh chiều đổ đầy trên vai, nhớ về nơi xa xăm, nơi ấy không rộn ràng… qua đôi mắt những người thân nơi đó buồn lạ. Nỗi buồn hoang hoài khi bước giữa hai nỗi nhớ, những hàng cây ven đường rụng lá bay bay trong làn gió se dịu, man mác mà người ta hiếm khi cảm nhận được giữa lòng thành phố về đêm.

Ngôi trường, ta đã tìm thấy nhau, giữa sân trường đông đúc. Ta gặp nhau một cách rất đỗi tự nhiên, bằng sách vở, bằng ánh mắt, bằng nụ cười, bằng những tiếng khua lộp cộp của những đôi guốc mộc trước cửa lớp, trong sân trường, từng góc phố cùng những bản tình ca. Và thế là ta gọi nhau bằng hai tiếng “ bạn bè ”. Những câu chuyện mông lung như chưa từng bao giờ im lặng, chưa từng có đoạn kết. Ngay lúc đó nhận biết rằng có một điều gì thay đổi đang diễn ra trong bản thân mình, một cảm giác bắt đầu dẫu là rất nhỏ bé thôi. Kể cả trong ý thức lẫn vô thức, bạn và mình đều hiểu rõ... tình cảm đối với nhau bắt đầu đong đầy...

Nơi ấy, nơi mình từng sống chuyển mùa thật nhẹ, chỉ như cái tích tắc giữa hai đầu hạ-động mà bạn bè thường hay đùa: “Thu Biên Hoà đấy !” Chợt nhận ra có thể giờ này nơi ấy đã giao mùa, thu Biên Hòa đâu có trĩu nặng như lòng người…
Những khi được trao và nhận những thương yêu bình thản giữa lòng thành phố đông đúc.


Rồi cơn mưa đầu tháng Tư chợt đến. Biên Hòa vẩn còn nồng, ấm như hơi thở Mẹ, cơn mưa rả rích kéo dài đến quá giửa tháng tư thì Biên Hoà trở nên thâm trầm, hoang mang, nhìn vào ánh mắt cha buồn vời vợi xa xăm, Biên Hòa những con người tựa vào nhau nhìn mặt trời lặn dần sau những ngôi nhà thấp thoáng, nhấp nhô của thành phố bên dưới và âm thầm tựa bên nhau chờ đợi một điều gì đó chưa thể biết...

Nhắm mắt, nhớ về một thời đã qua. Về một Biên Hòa yên ắng, lãng mạn. Về một Biên Hòa nặng tình giữa mùa lá bay cùng bè bạn. Về một Biên Hòa đã để lại sau lưng cùng bao kỷ niệm. Nếu ngày mai là một giấc mơ, sẽ mơ về một nơi xa lắm, thật giản dị. Giản dị như sự thật, như bốn mùa, như mưa-nắng. Rất thơ và tình giữa một Biên Hòa khác-của ngày hôm qua, bộn bề lo toan và tất bật mưu sinh.
Một Biên Hòa trong trẻo giữa những tạp âm cuộc sống. Ôi! cứ mãi như vậy khi nhắm mắt. Có một nơi như thế, nhưng là một Biên Hòa dĩ vãng…

Ngày ra đi tóc thề đã tung xõa. Biên Hoà cũng đổi thay, mình đã khác và người cũng đã khác. Nhưng vẫn tin có một Biên Hoà chân phương tồn tại trong ký ức và cả trong sâu thẳm mỗi chúng ta hiện tại Chỉ cần cố tìm Sẽ thấy. Vậy sao Biên Hòa của chúng ta bây giờ cứ mãi cô đơn ?…!

 

A.C

24 Tháng Mười 2020(Xem: 11371)
Căn nhà như chiếc áo rách toang Mưa tuôn, gió thổi sẽ tan hoang Tôi thân các cháu chờ người cứu Xin trời thương xót kiếp cơ hàn.
18 Tháng Mười 2020(Xem: 12068)
Khi xe lửa rời bến, tôi đứng ở cửa sổ để nhìn lại Huế một lần cuối thì khói xe lửa tạt vào mặt tôi và từ đó bụi khói vào mắt tôi làm tôi chảy nước mắt suốt một đoạn đường dài.
18 Tháng Mười 2020(Xem: 11551)
vẫn cằm vuông. vẻ cương nghị nét phong trần, theo thời gian, phủ dầy vai áo chiếc chemise carreaux thầy thường mặc như một chọn lựa dấn thân ngày tuổi trẻ cho tuổi trẻ lần cuối cùng tôi gặp lại thầy, đã quá tám năm...
18 Tháng Mười 2020(Xem: 12212)
Thế đành... dang dở... âu đành thế Thôi vậy... ngậm ngùi... cũng vậy thôi Bạn hỡi! Hãy quên đi bạn hỡi Đời vui như thuở mới vui đời!
10 Tháng Mười 2020(Xem: 10095)
Màu da ngâm ngâm hơi rám nắng, mũi không cao, mắt mí lót, mặt có những nốt tàn nhang li ti. Nụ cười cũng chẳng làm nghiêng nước nghiêng thành nhưng biểu cảm sự thành thực và thân thiện.
10 Tháng Mười 2020(Xem: 12513)
Thôi nhé! Nghìn thu em ngủ yên Nỗi đau chị không muốn khêu thêm Tiễn em bàn phiếm buồn rưng rức Những dòng chữ viết cũng ưu phiền.
09 Tháng Mười 2020(Xem: 12383)
Thôi thì trước mặt sông sâu Lá xuôi dòng nước biệt sầu thế gian Đẹp thay chiếc lá thu vàng Bềnh bồng trên nước thênh thang giữa trời...
04 Tháng Mười 2020(Xem: 11499)
Những giọt nước mắt của mùa thu yêu thương và hoài niệm. Rồi mọi thứ sẽ qua, rồi tôi cũng sẽ đi vào hư vô. Mọi vật đều vô thường. Hãy nghĩ như vậy để yên vui.
30 Tháng Chín 2020(Xem: 13151)
Dĩ vãng chợt về ta đứng lặng. Chuyện của ngày xưa, thu của Thu. Ta đến giữa mùa thu lá vàng. Ta đi màu sắc vẫn ngập tràn. Giữ mãi trong tim vàng, tím, đỏ Như giữ một thời đã sang trang.
30 Tháng Chín 2020(Xem: 12671)
Người đi vượt chốn ba đào Mùa thu ở lại ngắm sao nguyên cầu Thời gian cõi tạm bao lâu? Mùa thu ở lại ngậm sầu lá rơi! Mong người đến chốn đúng nơi Thành tâm chung sức giúp đời an yên
24 Tháng Chín 2020(Xem: 13884)
Trăng viễn xứ trở về trên bến đợi Lòng thuyền xưa rời bến đã lâu rồi Trăng viễn xứ mờ mờ trên bến cũ Lòng thuyền nào đã chứa nửa vầng trăng?!
24 Tháng Chín 2020(Xem: 12172)
Trăng Thu đủng đỉnh qua vườn Chén trà hỏi bánh người thương đâu rồi? Gió thu lùa vạt mây trôi Để trăng in đậm dáng người phương xa
19 Tháng Chín 2020(Xem: 11404)
Nguyện cầu cho sân si con người dịu lại, thấy được sự vô thường của cuộc sống. Nguyện cầu cho lửa mau tàn, cho người dân trở về nhà sinh sống bình an. Nam Mô Cứu Khổ Cứu Nạn Quan Thế Âm Bồ Tát.
19 Tháng Chín 2020(Xem: 12989)
Từ biệt Portland về Cali Hai nơi cháy lớn ở và đi Tàn tro mắt đỏ tôi xoa mãi. Tháng chín năm nay thật ai bi.
12 Tháng Chín 2020(Xem: 11953)
Viết vài dòng này để tạ tội với dì tôi đã một thời mù đôi mắt vì tình lụy và nhất là tạ tội với ông Nghị Nguyễn Bá Kỳ vì tôi đã hiểu lầm ông. Hắt hơi là tình hận chứ không phải muốn hù dọa, khoe danh.
05 Tháng Chín 2020(Xem: 14674)
..Mỗi người sống chết an bài? Tin buồn loan tới Anh Hoài đã đi Một tuần Vĩnh biệt chia ly Thanh Hoài, Tường Cát viết chi, nói gì? Sinh hữu hạn, tử vô kỳ? Bạn hiền thân ái sầu vì mất Anh.
05 Tháng Chín 2020(Xem: 11371)
Gió Thu nhè nhẹ vẫy tay chào Nàng Thu xinh đẹp đã bước vào Lá đỏ nghiêng mình soi dòng nước Trăng vàng lộng lẫy giữa ngàn sao
05 Tháng Chín 2020(Xem: 12184)
Xuân đi, Xuân tới bao lần, Nhớ mùa Xuân cũ tần ngần ngóng trông Đất Trời, Biển rộng mênh mông? Niềm vui, hy vọng sẽ không phai mờ.?
04 Tháng Chín 2020(Xem: 10977)
Bây giờ Tháng Chín Mùa Thu Trăng treo đỉnh núi vọng mù tóc bay Biển đời gió đọng mưa lay Cầu mong được phút giây này bình yên...
29 Tháng Tám 2020(Xem: 11089)
. Các Tăng Ni dù không được tập trung cầu nguyện như những mùa Vu Lan trước, nhưng năm nay bà Tâm tin tưởng Thầy, Sư Cô và các vị Sư sẽ trì chú tụng kinh nhiều hơn ở mỗi đêm.
27 Tháng Tám 2020(Xem: 12857)
Cám ơn cháu cho ta giác ngộ Một lạy thôi rực rỡ hào quang Cử chỉ khiêm cung bát ngát sen vàng Ta học Phật, học từ đứa bé.
26 Tháng Tám 2020(Xem: 12694)
Rất muốn ngắm biển đêm bằng đôi mắt Tìm những điều ẩn ý dưới hoang mang Và muốn thấy giữa vô cùng tịch mịch Trăng lạc đường vì gió mãi lang thang.
23 Tháng Tám 2020(Xem: 9342)
Buổi tưởng niệm kết thúc qua phần tri ơn của gia đình “Chúng con vô cùng tri ơn quý Thầy Cô và quý anh chị cựu học sinh Ngô Quyền đã mang đến cho ba chúng con một cuộc đời, một cuộc sống đầy ý nghĩa”.
22 Tháng Tám 2020(Xem: 8769)
Chiếc ghế trang trọng dành cho Thầy vẫn luôn nằm trong lòng mỗi người học sinh Ngô Quyền xa xứ. Chúng con xin hứa sẽ làm tốt để xứng đáng với sự dạy dỗ và thương yêu của Thầy.
22 Tháng Tám 2020(Xem: 13220)
Khủng khiếp ngoài trời lửa bốc nhanh Cali hỏa hoạn đã tung hoành Mây đen chế ngự vùng trời rộng Lửa cháy tràn lan khắp núi xanh
14 Tháng Tám 2020(Xem: 14043)
Ta đã mệt nhoài bao năm tháng Buông tay rủ sạch, ta rút lui. Ta nghe văng vẳng những hồi chuông. Tiếng mõ ngân nga vọng vô thường Khoan thai ta bước vào vô tận Một kiếp phù du chẳng vấn vương.
12 Tháng Tám 2020(Xem: 12594)
Tai nghe chim hót ngất ngây. Hồ Thu in bóng rừng cây muôn mầu. Vui lên xin chớ u sầu! Hẹn ngày tái ngộ bắt đầu thu sang ? Viễn du thế giới thênh thang . Ngày Xưa Thân Ái kiên gan đợi chờ...
09 Tháng Tám 2020(Xem: 11836)
Con tạ ơn Thầy Cô đã cho chúng con qua sông yên bình, cho chúng con có căn bản đạo đức và kiến thức làm người hữu dụng. Ở nơi xa không thể về đốt hương tưởng niệm. Con xin kính gửi đến Thầy cô tất cả lòng kính yêu trân trọng nhất.