Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Kiều Oanh - MÙA LỄ TẠ ƠN

27 Tháng Mười Một 201412:21 SA(Xem: 32592)
Kiều Oanh - MÙA LỄ TẠ ƠN

  
 
Happy-Thanksgiving-clipart

Happy-Thanksgiving-clipart.gif-1


Mùa Lễ Tạ Ơn


Lễ Tạ Ơn (Thanksgiving) là một trong những ngày lễ truyền thống lớn nhất trong năm của Hoa Kỳ được tổ chức vào ngày thứ 5 cuối cùng của tháng 11. Năm nay Lễ Tạ Ơn rơi vào ngày 27 tháng 11.


Đa số các công sở ở Mỹ thường cho nhân viên nghỉ 4 ngày, từ thứ 5 cuối cùng của tháng 11 đến thứ 2 tuần sau. Đây là ngày Lễ sum họp, gia đình quây quần đoàn tụ. Ai đi làm xa cũng thu xếp về thăm nhà. Bên lò sưởi ấm, cả nhà đều cùng nhau thưởng thức các món ăn truyền thống của người Mỹ trong mùa lễ Tạ Ơn: Gà tây nướng (hoặc quay), khoai tây tán nhuyễn (mash potato), các thức rau trộn, khoai lang bỏ lò (baked sweet potato), bắp nướng, bánh bí đỏ (pumpkin pie).


Ngày Thứ Sáu sau Lễ Tạ Ơn là dịp mua sắm lớn nhất trong năm ở Mỹ nhiều món hàng được hạ giá “On Sale” (Black Friday) mọi người lo sửa soạn trang hoàng nhà cửa, mua quà tặng bà con, bạn bè vào dịp Lễ Noel. 


Các cây Noel bắt đầu được đem về treo đèn, kết hoa chưng bày đẹp đẽ. Vào những ngày này các cửa tiệm rất bận rộn, họ phải mở cửa từ sáng sớm cho đến nửa đêm. Các nhà kinh doanh được dịp tung ra các món hàng, đều được giảm giá tối đa chứ không như ở Việt Nam, chỉ đợi đến dịp Lễ Tết đ các mặt hàng cứ tự động lên giá vù vù.


Du khách khắp nơi, nếu có dịp đến Mỹ vào mùa này cũng tha hồ sắm sửa, thiên hạ rộn ràng, nôn nao nhất vào những ngày sau lễ Tạ Ơn và rồi Mùa Đông đến mang theo từng cơn gió buốt lạnh cắt thịt, da cùng những trận tuyết rơi dầy đặc khắp các nẻo đường … nhà nhà đón Noel bên lò sưởi ấm


Để tỏ lòng biết ơn, và cũng nhân dip Thanksgiving, nguời ta cũng mượn ngày Lễ này để gửi lời tạ ơn đến:


Đấng sinh thành: Ông bà cha mẹ đã đem ta vào đời, nuôi ta khôn lớn, tạ ơn thầy. cô dạy cho chúng ta điều hay, lẽ phải, những kiến thức, thông thái, trao dồi trí tuệ, tạ ơn những người thân thương, anh chị em trong gia đình đã cùng nhau chia sẻ những vui buồn trong cuộc sống, cám ơn các bạn bè đã bỏ thì giờ tâm tình, trao đổi những tin tức vui lạ, chia sẻ những nụ cười, gửi lời tạ ơn đến những người đã làm ơn cho mình, và nhất là không quên tạ ơn đất nước Hoa Kỳ đã mở rộng vòng tay đón chúng ta-- những người tị nạn từ nước Việt Nam xa xăm, cách nhau hơn nữa quả địa cầu, đã vượt nghìn trùng, gian khổ đi tìm tự do đến đây và được đất nước Hoa Kỳ đón nhận một cách thâm tình, dù ngôn ngữ và màu da khác biệt....…


Một mùa Lễ Tạ Ơn nữa lại về trên nước Mỹ, thiên hạ đang sửa soạn đón mừng Lễ lớn, các hãng máy bay bắt đầu bận rộn với dịch vụ bán vé travel, các công sở thì tặng gà tây cho nhân viên ăn mừng Lễ hay tặng mỗi người 1 cái check mà người ta gọi đùa là “check gà Tây” (Turkey check). Nhớ năm đầu tiên khi gia đình tôi vừa đến Mỹ, ông xã đi làm trong công ty, đến ngày Thanksgiving, Supervisor hỏi nhà mấy người, ông tình thiệt nói 7 người, thế là họ tặng cho 1 con gà tây 18 lbs, to khổng lồ gần bằng 1 con heo con, nhìn con gà mà hết hồn. Tôi bỡ ngỡ, Không biết nấu nướng như thế nào và ăn làm sao cho hết? Thôi đành phải chặt ra nấu cà ri, rô ti, kho xả ớt, v.v... ăn hoài không hết, ngán ơi là ngán. Sau này, nhờ cô em gái chỉ cho cách nướng gà và làm vài món side dishes theo truyền thống bữa ăn chiều của Lễ Thanksgiving, và từ đó hàng năm gia đình tôi cũng quen phải luôn có món gà tây nướng vào mỗi mùa Lễ Tạ Ơn.…


Là người ty nạn, tôi không quên tạ ơn nước Mỹ đã cưu mang gia đình tôi mấy chục năm qua. Ngày mới sang Mỹ hai vợ chồng với một đàn con 5 đứa còn nhỏ dại, lo bôn ba, vừa đi học, vừa đi làm, vật lộn với cơm, áo gạo tiền nơi xứ lạ quê người, với ngôn ngữ bất đồng không phải là dễ, nhưng chúng tôi đã vượt qua khỏi mọi thử thách, dù khó khăn nhưng an bình, không sợ sệt, lo âu. Tôi không bao giờ quên được đất nước đã đón nhận gia đình chúng tôi. Mẹ tôi cũng đã ra đi trên mảnh đất của quê hương thứ hai này. Các con chúng tôi, khôn lớn nên người cũng tại nơi đây, nhiều khi tôi tự hỏi: Không biết nước Mỹ đã nợ ta những gì mà họ lo cho chúng ta nhiều thế?


Dù cuộc sống ban đầu vất vả lắm, nhưng đổi lại chúng tôi thoải mái, tự do, không bị kìm kẹp, áp chế. Kính xin tạ ơn Trời Phật, các đấng linh thiêng đã ban Phước đến cho gia đình tôi. Một đặc ân vô cùng to tát.


Nhớ lại ngày này năm ngoái, trước Thanksgiving 1 tuần, chúng tôi tất bật chạy ra, chạy vào nhà thương khi cô con gái thứ 3 của chúng tôi có mang mà phải sinh non, sinh 1 cháu gái thiếu tháng, con bé chỉ nặng hơn 3 lbs, bé như một con mèo nhỏ xíu, nhìn cháu bé tí teo, Bà đau thắt ruột, ngày Mẹ cháu được về nhà thì cháu phải ở lại trong lồng kính của nhà thương. Hàng ngày bố mẹ phải vào thăm và cho con bú, con bé lại chẳng biết bú sữa, nhìn cháu mà thương ơi, là thương! Tôi lo lắng vô cùng, chẳng biết làm sao hơn chỉ biết, khấn nguyện cầu xin ơn trên phù hộ cho cháu vượt qua mọi sự, bình an mạnh khỏe. Thấm thoát 1 năm trôi nhanh, Cháu vừa đúng 1 tuổi ngày hôm qua. Vẫn bé tí teo, nhưng nay đã biết làm trò, cười đùa, dễ thương vô cùng.


Cám ơn một nửa thương yêu của tôi, người đã cùng tôi chăm lo một đàn con 5 đứa từ khi bé cho đến ngày các cháu trưởng thành, anh đã cùng tôi chia sẻ những lúc vui, khi buồn suốt chặng đường dài mấy chục năm bên nhau, từ tóc xanh cho đến bạc đầu.  Cuối cùng, xin cảm tạ các bạn bè chung quanh tôi, Hội AHBH, CHS Ngô Quyền và các nhóm bạn hữu trong Cà Phê Cầu Mát, nhóm Dễ Thương đã vui đùa, chia nhau những buồn vui trên net, cho tôi những nụ cười thoái mái khiến ngày tháng bớt tẻ lạnh.


Nhân dịp Thanksgiving. Gia đình chúng tôi, xin gửi lời chúc đến quý vị và các bạn một mùa lễ Tạ Ơn an lành, hạnh phúc, quây quần bên người thân, thâm tâm an lạc để đón mừng Mùa Lễ lớn.... Xin tạ ơn… Tạ ơn tất cả. Happy Thanksgiving…


Gia đình Kiều Oanh

Mùa Thanksgiving 2014


Vài nét về Ngày Lễ Thanksgiving

 
Thanksgiving 1

Vào khoảng thế kỷ 16-17, một số người theo đạo Công giáo và Thanh giáo tại Anh vì chống đối không chịu theo tôn giáo của vị hoàng đế lúc đó nên bị bắt giam cầm một thời gian, sau đó nhà Vua buộc họ phải rời khỏi nước Anh. Họ từ bỏ Anh Quốc đến Hoà Lan, nhưng không thể hoà nhập với cuộc sống nơi đây, nên một nhóm người rời khỏi Hoà Lan đi tìm vùng đất mới và họ đến được Châu Mỹ, họ là những “Người hành hương” (Pilgrims). Họ ra đi trên một chiếc thuyền gọi là Mayflower, đến Thuộc địa Plymouth thuộc vùng New England vào lúc Trời lập đông. Đói và lạnh, một nửa số người đã bỏ mình vì không chiu nổi mùa đông khắc nghiệt, số còn lại cố cầm cự cho đến mùa xuân, họ may mắn gặp được những thổ dân da đỏ tốt bụng, đã cho họ ít lương thực, và chỉ cho họ cách sinh sống, trồng hoa màu, săn bắn, v.v... Khi những người Pilgrims đã có thể tự lập, sống an lành ở Châu Mỹ họ bèn tổ chức một buổi tiệc để Tạ Ơn Chúa đã ban phước cho họ sống sót, họ mời những người da đỏ và cùng nhau ăn uống vui vẻ. Từ đó về sau, hằng năm con cháu của người Pilgrims luôn tổ chức Lễ Tạ Ơn để Cám Ơn Chúa đã ban Phước lành và an bình nơi vùng đất mới. Nhà nông còn mượn Thanksgiving làm dịp ăn mừng mùa gặt hái đã xong, thu hoạch tốt và tạ ơn Thượng Đế đã ban ơn lành đến mọi người. Cũng từ đó, Thanksgiving đã được xem là một Lễ cổ truyền của ngươi Mỹ. (Sưu Tầm)


 

*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để xem slideshow

và bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh

Chúc Mừng Lễ Tạ Ơn (27-11-2014)



 

29 Tháng Giêng 2009(Xem: 72921)
Khi nắng đổ trên cành hoa phượng đỏ Là lúc mặt trời đòi đùa cợt mái tóc em Tuổi ngây thơ mắt môi xinh bỏ ngỏ Cuộc vui đùa chẳng phân biệt gái hay trai!
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73686)
  “Muốn sang phải bắt cầu Kiều, Muốn con hay chữ phải yêu kính Thầy”  
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73757)
( Tựa bài được đặt theo hai câu thơ của nhà thơ Vũ Đình Liên “ Người muôn năm cũ bây giờ ở đâu?” để thành kính thắp nén hương lòng tưởng nhớ đến các Thầy Cô đã về với “hạc nội mây ngàn”, và các Cựu học sinh NQ đã vĩnh viễn “bỏ cuộc chơi”).
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72482)
    Có lẽ mọi người đang thắc mắc tại sao lại gọi là đứa con nuôi của trường Ngô Quyền? Bởi vì hầu hết các học sinh được vào học bắt đầu từ lớp 6 và trưởng thành ở lớp 12 rồi vào đại học, nên được xem như con đẻ...
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 80846)
  Hôm nay “Hội Ngộ Trùng Phùng”, Thầy trò, bè bạn, vui mừng gặp nhau. Thỏa lòng mong ước bấy lâu, Tha phương hội ngộ cố tri Ngô Quyền.
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 71836)
    * Bài viết cho linh hồn thầy Nguyễn Phong Cảnh, một tinh thần đáng học hỏi cho toàn thể hội viên Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Ngô Quyền Biên Hòa.      
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73655)
Nếu dân ca được đặt lại khúc Mười Thương Mình sẽ hát Thương Trường Tôi Thứ Nhất Em sẽ hát Một Thương kỷ niệm một thời còn xanh ngắt Những thương nhớ khác nào cũng xếp thứ hai, ba …..
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 75171)
    Năm mươi ngọn nến, thắp lung linh, Sinh nhật trường ta thắm đượm tình.  
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 75365)
  Qua những hình ảnh, các bài viết của thầy cô bạn bè, chúng ta đang thấy lại từng khuôn mặt, dáng hình, tính cách của các ân sư, đưa chúng ta trở về con đường phát triển của mái trường xưa. Qua đó, câu nói “Cơm Cha-Áo Mẹ-Công Thầy” càng mang ý nghĩa sâu đậm hơn!
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 73956)
Dẫu cho ngày tháng có phôi pha, buồn vui dù ít hay nhiều đều là những kỷ niệm đẹp của một thời áo trắng…Hy vọng những cuộc tương ngộ, trùng phùng của ngày hôm nay sẽ nhắc nhở chúng ta một quá khứ ươm bằng mật ngọt, và mãi cầu mong một tương lai đến cho vừa đẹp lòng người.
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 80362)
  Có những sự việc tình cờ suy gẫm lại hình như được sắp xếp sẵn. Y và tôi ngồi cạnh nhau, từ ngày học Thất 2 cho đến khi ra trường. Ban đầu tôi rất ghét cái tính thật thà   thẳng tánh của Y, vì nó dám nói rằng trường tiểu học Trần Quốc Tuấn ở Tam Hiệp, nơi tôi đi học, chưa hề nghe nói đến. Trái lại Y là học sinh giỏi của trường Nữ Tiểu Học Biên Hòa .
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 73944)
Học sinh Ngô Quyền ngày xưa, lưu lạc bốn biển năm châu, với đời sống rất riêng của mỗi người, nhưng hình như chúng tôi vẫn có một tập hợp giao, giống nhau ở chỗ chúng tôi vẫn kính trọng và biết ơn tất cả các thầy cô như từ thuở nào, chúng tôi còn nhỏ dại, ngồi ở ghế học trò của trung học Ngô Quyền.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 75706)
Thật ra, nói bạn tôi là bà mai không đúng mà cũng không sai. Không đúng vì làm gì có chuyện Ngọc Dung giới thiệu tôi với anh Nhiên. Nhưng không sai vì nếu không chơi thân với Dung thì không chắc tôi vướng lụy lưới tình...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69181)
  Để tưởng nhớ Anh Nguyễn Phong Cảnh và  chia sẻ nỗi buồn với chị Ma thị Ngọc Huệ,  cựu học sinh Ngô Quyền .  
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 68970)
  Những thằng bạn ấy bây giờ ra sao rồi nhỉ? Mới chỉ có hơn ba mươi năm, lớp Tứ Bốn giờ đây có bạn sắp sữa hồi hưu, có bạn đã làm ông nội, ông ngoại, có bạn đã vĩnh viễn ra đi, nhìn lại mình, mái tóc muối đã có phần nhiều hơn tiêu.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 73593)
         Ngày vui sao qua mau!   Cuộc vui rồi cũng đến lúc chia tay. Những ngày qua, bọn chúng tôi như sống lại thuở học trò vui vẻ, vô tư không chút gì vướng bận. Có lẻ không ai phủ nhận thiên đường học sinh trong mỗi chúng ta ai cũng có...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 71259)
    Ảnh xưa nhìn thật đâu ngờ, Thầy, Cô, Bạn cũ bây giờ nơi đâu ?
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69215)
  Đến rồi đi, đó là lẽ vô thường sống động nhất của tạo hoá không dành một biệt lệ cho ai.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 66385)
  “Hãy đến với nhau một lần vì sợ rằng sẽ không còn được thấy nhau nữa” .  
20 Tháng Giêng 2009(Xem: 35958)
         Xin vĩnh biệt anh…người bạn đời 37 năm!
20 Tháng Giêng 2009(Xem: 71924)
Mừng Vui Hội Ngộ Ngô Quyền Cựu Chúc Nhau Giai Lão Bách Niên Lưu.
20 Tháng Giêng 2009(Xem: 34716)
Cảm xúc ghi lại sau ngày họp mặt gần nửa tháng.   Có dịp lắng lòng nhìn lại việc đã qua.
20 Tháng Giêng 2009(Xem: 70033)
Mười năm trên đất Mỹ Dẫu có nhiều cuộc vui Nhưng tận cùng nỗi nhớ Vẫn ngậm ngùi chưa nguôi.
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 74227)
ĐÓN mấy Đông qua nơi đất khách, CHÀO Xuân tuổi hạc mãi dần cao, NGÀY tháng trôi nhanh vẫn ước ao HỘI ngộ cùng nhau sẽ có ngày, TRÙNG dương bão nổi gây ngăn cách.... PHÙNG thời sẽ giúp gặp cố tri
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 72968)
Hãy cho Tôi lại ngày xưa ấy Tôi sẽ là Tôi của dạo nào, Để nhìn Em khuất sau khung cửa, Để làm lưu bút, mỗi Em ghi .  
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 42075)
  Ngày ấy chúng con là những học sinh lớp Đệ Thất B1, chúng con là những đứa bé vừa hơn 10 tuổi, và đến nay đã 50 năm nhưng hình ảnh Thầy Cô không thể xóa nhòa trong trí chúng con.
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 65297)
Thắm thoát mà thời gian qua nhanh thật. Tôi tưởng như mới ngày nào đây thôi, bọn chúng tôi còn vô tư vui vẻ với những niềm vui bất tận của tuổi học trò ngây thơ...
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 73532)
Ai thắp trong tôi niềm tin tuổi dại Tin ngày mai đường ngọc mát chân son.