Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Thêm - CÁM ƠN CUỘC ĐỜI

22 Tháng Mười Một 20141:47 SA(Xem: 21786)
Nguyễn Thị Thêm - CÁM ƠN CUỘC ĐỜI

CÁM ƠN CUỘC ĐỜI

Thanksgivinggivingthanksgirl
 
Thế là một năm nữa đã trôi qua, ngày Thanksgiving đã gần kề.
Ai cũng nôn nao cho ngày sum họp gia đình. Các bà mẹ chuẩn bị cho buổi tiệc đoàn tụ. 
Cũng là điều mà tôi thấy lạ. Thường thì con cái gọi về hỏi mẹ:
- Má ơi! Thanksgiving má nấu gì vậy má? 
Có đứa thích nướng gà tây ăn theo kiểu Mỹ vì đó là ngày lễ truyền thống của Mỹ. Có đứa lại chê gà tây lạt nhách, má nấu món Việt Nam đi. Rồi thì con cái nôn nao hỏi mấy giờ mình bắt đầu, mấy giờ mình tập trung ....

Ngày lễ, bà mẹ vất vả dậy sớm nấu nướng. Nôn nao chờ con. Vui mừng khi con về đầy đủ. Mẹ lăng xăng chạy tới chạy lui phục vụ. Ăn uống xong xuôi chúng dẫn nhau đi hết. Đứa thì nói qua nhà bạn có tiệc khác. Đứa nói về để chuẩn bị cho ngày mai ngày Black Friday cần dậy sớm sắp hàng mua đồ giá rẻ.

Căn nhà bề bộn để lại cho bà mẹ. Có khi chúng cũng phụ dọn cho gọn ghẻ bàn ghế, chén bát rồi thì rút êm. Bà mẹ mấy ngày suy nghĩ, tính toán nấu món gì con thích, cho con ăn ngon. Xong lại lo nấu nướng rồi cuối cùng dọn dẹp một mình. Con cái ra về, bỏ lại cha mẹ với không gian lặng ngắt. Vắng tiếng nói cười và một căn nhà ngổn ngang bao nhiêu việc.

Tại sao ngày này là ngày tri ân mà mình không có cái gì tỏ lòng tri ân hết vậy?
Tri ân đối với người VN là một ý tưởng thiêng liêng. Chúng ta không giống người Mỹ tốt ngoài miệng, lịch sự ngoài miệng. Người Mỹ họ nói thank you mọi nơi mọi lúc. Mặc dù đó là việc bình thường chẳng có gì đáng cám ơn hay xin lỗi, họ vẫn nói Thank You hay Sorry như cho xong chuyện, một hình thức xã giao. 

Người VN ta không như vậy, tiếng cám ơn hay xin lỗi là một từ ngữ thực lòng có suy nghĩ và cân nhắc. Ngày Thanksgiving là ngày lễ truyền thống của nước Mỹ. Họ cám ơn những người ân nhân da đỏ đã giúp họ trồng trọt, sống sót khi đến mãnh đất này lập nghiệp. Vì cuộc sống và tham vọng, họ đã dần dần mở rộng đất đai, lấn chiếm lãnh thổ và tàn sát biết bao nhiêu thổ dân tốt bụng chân thật. Nhưng dù sao họ cũng đã biết lỗi và chọn ngày này để tri ân. Trên lãnh thổ của nước Mỹ những người thổ dân da đỏ còn sót lại được hưởng những quyền lợi rất ưu tiên về thi cử, thuế má và đất đai.

Người Việt Nam mình tổ chức ngày Thanksgiving là hòa mình vào nền văn hóa Mỹ. Mình cũng thật lòng bày tỏ lòng cám ơn nước Mỹ đã cho mình một nơi tạm dung hạnh phúc. Ngoài ra còn là  cám ơn cha mẹ, ông bà. Ngày đoàn tụ gia đình và tạ ơn nhau.

Thế mà con cái tri ân cha mẹ bằng cách cho mẹ nấu rồi mình tới mình ăn. Như vậy có bất công lắm không? Đôi khi con cái còn coi đến nhà cha mẹ ngày này là bổn phận hay gượng ép. Đến cho có mặt, ăn uống qua loa rồi đến nhà bạn bè dùng tiệc cho tới nửa đêm.

Hãy cám ơn cho đúng nghĩa của nó. Hãy cùng nhau coi ngày này là ngày sum họp, vui vẻ với gia đình. Mỗi người mang thức ăn đến hay cùng đến sớm để phụ mẹ nấu nướng để tạo một không khí yêu thương và sinh hoạt đầm ấm. Cũng có thể con cái tổ chức luân phiên hàng năm rồi mời cha mẹ anh em cùng đến nhà mình dự tiệc. Vừa vui cho có tình gia tộc, vừa giúp cho cha mẹ khỏi nấu nướng vất vả. Mà mình cũng mời được bạn bè những người mình muốn cám ơn.

Người Mẹ lúc nào cũng yêu thương,lúc nào cũng muốn săn sóc con dù con bao nhiêu tuổi. Vất vả lo cho con mẹ không bao giờ phàn nàn hay để ý. Tuổi già cần tiếng cười hạnh phúc của con cháu. Thèm có các cháu quanh mình ríu rít chuyện trò. Sung sướng khi thấy con là một người thành niên có gia đình êm ấm.

Còn con hãy nghĩ rằng mình đã trưởng thành phải có bổn phận chăm sóc, lo lắng cho cha mẹ dù mình ở gần hay ở xa. Đó là cái văn hóa truyền thống của người Việt mình.
Hãy nghĩ đến cha mẹ bằng tấm lòng kẻo khi cha mẹ ra đi, ngồi nghĩ lại sẽ vô cùng ân hận.
 
Nhân ngày Thanksgiving tôi cũng xin thật lòng cám ơn:
Cám ơn đất nước Hoa Kỳ tự do và tốt bụng.
Cám ơn đất nước đã cho tôi sinh ra và lớn lên no ấm
Cám ơn cha mẹ đã có công sinh dưỡng
Cám ơn thầy cô đã có công dạy dỗ và giáo huấn.
Cám ơn gia đình đã cho tôi một mái ấm yêu thương.
Cám ơn bạn bè gần xa đã cùng tôi san sẻ bao nhiêu vui buồn tâm sự.
Cám ơn, cám ơn nhiều lắm.
 
Nguyễn thị Thêm.

 
Xin thưởng thức video  "Cám ơn cuộc đời" Thực hiện NTT.
 


29 Tháng Giêng 2009(Xem: 73075)
Khi nắng đổ trên cành hoa phượng đỏ Là lúc mặt trời đòi đùa cợt mái tóc em Tuổi ngây thơ mắt môi xinh bỏ ngỏ Cuộc vui đùa chẳng phân biệt gái hay trai!
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73809)
  “Muốn sang phải bắt cầu Kiều, Muốn con hay chữ phải yêu kính Thầy”  
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73908)
( Tựa bài được đặt theo hai câu thơ của nhà thơ Vũ Đình Liên “ Người muôn năm cũ bây giờ ở đâu?” để thành kính thắp nén hương lòng tưởng nhớ đến các Thầy Cô đã về với “hạc nội mây ngàn”, và các Cựu học sinh NQ đã vĩnh viễn “bỏ cuộc chơi”).
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72636)
    Có lẽ mọi người đang thắc mắc tại sao lại gọi là đứa con nuôi của trường Ngô Quyền? Bởi vì hầu hết các học sinh được vào học bắt đầu từ lớp 6 và trưởng thành ở lớp 12 rồi vào đại học, nên được xem như con đẻ...
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 81024)
  Hôm nay “Hội Ngộ Trùng Phùng”, Thầy trò, bè bạn, vui mừng gặp nhau. Thỏa lòng mong ước bấy lâu, Tha phương hội ngộ cố tri Ngô Quyền.
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 71982)
    * Bài viết cho linh hồn thầy Nguyễn Phong Cảnh, một tinh thần đáng học hỏi cho toàn thể hội viên Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Ngô Quyền Biên Hòa.      
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73827)
Nếu dân ca được đặt lại khúc Mười Thương Mình sẽ hát Thương Trường Tôi Thứ Nhất Em sẽ hát Một Thương kỷ niệm một thời còn xanh ngắt Những thương nhớ khác nào cũng xếp thứ hai, ba …..
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 75305)
    Năm mươi ngọn nến, thắp lung linh, Sinh nhật trường ta thắm đượm tình.  
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 75505)
  Qua những hình ảnh, các bài viết của thầy cô bạn bè, chúng ta đang thấy lại từng khuôn mặt, dáng hình, tính cách của các ân sư, đưa chúng ta trở về con đường phát triển của mái trường xưa. Qua đó, câu nói “Cơm Cha-Áo Mẹ-Công Thầy” càng mang ý nghĩa sâu đậm hơn!
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 74185)
Dẫu cho ngày tháng có phôi pha, buồn vui dù ít hay nhiều đều là những kỷ niệm đẹp của một thời áo trắng…Hy vọng những cuộc tương ngộ, trùng phùng của ngày hôm nay sẽ nhắc nhở chúng ta một quá khứ ươm bằng mật ngọt, và mãi cầu mong một tương lai đến cho vừa đẹp lòng người.
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 80484)
  Có những sự việc tình cờ suy gẫm lại hình như được sắp xếp sẵn. Y và tôi ngồi cạnh nhau, từ ngày học Thất 2 cho đến khi ra trường. Ban đầu tôi rất ghét cái tính thật thà   thẳng tánh của Y, vì nó dám nói rằng trường tiểu học Trần Quốc Tuấn ở Tam Hiệp, nơi tôi đi học, chưa hề nghe nói đến. Trái lại Y là học sinh giỏi của trường Nữ Tiểu Học Biên Hòa .
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 74043)
Học sinh Ngô Quyền ngày xưa, lưu lạc bốn biển năm châu, với đời sống rất riêng của mỗi người, nhưng hình như chúng tôi vẫn có một tập hợp giao, giống nhau ở chỗ chúng tôi vẫn kính trọng và biết ơn tất cả các thầy cô như từ thuở nào, chúng tôi còn nhỏ dại, ngồi ở ghế học trò của trung học Ngô Quyền.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 75818)
Thật ra, nói bạn tôi là bà mai không đúng mà cũng không sai. Không đúng vì làm gì có chuyện Ngọc Dung giới thiệu tôi với anh Nhiên. Nhưng không sai vì nếu không chơi thân với Dung thì không chắc tôi vướng lụy lưới tình...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69295)
  Để tưởng nhớ Anh Nguyễn Phong Cảnh và  chia sẻ nỗi buồn với chị Ma thị Ngọc Huệ,  cựu học sinh Ngô Quyền .  
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69072)
  Những thằng bạn ấy bây giờ ra sao rồi nhỉ? Mới chỉ có hơn ba mươi năm, lớp Tứ Bốn giờ đây có bạn sắp sữa hồi hưu, có bạn đã làm ông nội, ông ngoại, có bạn đã vĩnh viễn ra đi, nhìn lại mình, mái tóc muối đã có phần nhiều hơn tiêu.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 73701)
         Ngày vui sao qua mau!   Cuộc vui rồi cũng đến lúc chia tay. Những ngày qua, bọn chúng tôi như sống lại thuở học trò vui vẻ, vô tư không chút gì vướng bận. Có lẻ không ai phủ nhận thiên đường học sinh trong mỗi chúng ta ai cũng có...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 71383)
    Ảnh xưa nhìn thật đâu ngờ, Thầy, Cô, Bạn cũ bây giờ nơi đâu ?
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69317)
  Đến rồi đi, đó là lẽ vô thường sống động nhất của tạo hoá không dành một biệt lệ cho ai.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 66481)
  “Hãy đến với nhau một lần vì sợ rằng sẽ không còn được thấy nhau nữa” .  
20 Tháng Giêng 2009(Xem: 36034)
         Xin vĩnh biệt anh…người bạn đời 37 năm!
20 Tháng Giêng 2009(Xem: 72056)
Mừng Vui Hội Ngộ Ngô Quyền Cựu Chúc Nhau Giai Lão Bách Niên Lưu.
20 Tháng Giêng 2009(Xem: 34787)
Cảm xúc ghi lại sau ngày họp mặt gần nửa tháng.   Có dịp lắng lòng nhìn lại việc đã qua.
20 Tháng Giêng 2009(Xem: 70155)
Mười năm trên đất Mỹ Dẫu có nhiều cuộc vui Nhưng tận cùng nỗi nhớ Vẫn ngậm ngùi chưa nguôi.
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 74340)
ĐÓN mấy Đông qua nơi đất khách, CHÀO Xuân tuổi hạc mãi dần cao, NGÀY tháng trôi nhanh vẫn ước ao HỘI ngộ cùng nhau sẽ có ngày, TRÙNG dương bão nổi gây ngăn cách.... PHÙNG thời sẽ giúp gặp cố tri
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 73042)
Hãy cho Tôi lại ngày xưa ấy Tôi sẽ là Tôi của dạo nào, Để nhìn Em khuất sau khung cửa, Để làm lưu bút, mỗi Em ghi .  
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 42135)
  Ngày ấy chúng con là những học sinh lớp Đệ Thất B1, chúng con là những đứa bé vừa hơn 10 tuổi, và đến nay đã 50 năm nhưng hình ảnh Thầy Cô không thể xóa nhòa trong trí chúng con.
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 65400)
Thắm thoát mà thời gian qua nhanh thật. Tôi tưởng như mới ngày nào đây thôi, bọn chúng tôi còn vô tư vui vẻ với những niềm vui bất tận của tuổi học trò ngây thơ...
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 73656)
Ai thắp trong tôi niềm tin tuổi dại Tin ngày mai đường ngọc mát chân son.