Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Hoàng TNP - GÓC TRỜI ẤY... CỦA RIÊNG TÔI...

21 Tháng Mười Một 201312:00 SA(Xem: 40953)
Hoàng TNP - GÓC TRỜI ẤY... CỦA RIÊNG TÔI...


Góc Trời Ấy… Của Riêng Tôi…


goc_troi-large-content

 

Tôi dán mắt vào màn ảnh tivi... tin tức VN đang nhắc đến liên tiếp mấy ngày liền... chỉ vì bão tố lại dồn dập ập đến quê hương... chợt tôi nghe lòng quặn đau... một chút mặc cảm vì mình quá sung sướng nơi này. Dù nơi đây chẳng phải là nơi chôn nhau cắt rốn của tôi, nhưng đất nước này đã cưu mang tôi hơn 30 năm nay trong sung túc ấm no, Tôi nhìn hình ảnh những hoang tàn đổ nát trên mảnh đất quê hương, những đôi mắt trẻ con vẫn còn lẩn quẩn ngơ ngác trong cảnh màn trời chiếu đất... và đột nhiên... thân thể đau nhức bịnh hoạn này của tôi không là gì nữa. Tôi thầm hổ thẹn cho sự ích kỷ của mình. Dù sao đi nữa, nỗi đau nhức của tôi, những trăn trở đêm dài chịu đựng của tôi đều trong nệm ấm chăn êm, chớ không như em nhỏ kia ngồi co ro giữa đám gạch đổ nát hoang tàn.

 

Buổi chiều vàng vọt bám từng vệt nắng cuối ngày trên bãi cỏ vườn sau. Mấy ngày nay thời tiết cũng không bình thường nơi đây. Đáng lẽ ra sẽ nóng lắm vào khoảng thời gian này trong năm, nhưng gió vẫn mơn man vào buổi sáng sớm, dù mặt trời lên rất vội, chiếu những ánh nắng rực rỡ xuyên qua cửa sổ phòng tôi, nhưng vẫn thoang thoảng dịu dàng hơi mát lạnh của ngày cuối Xuân. Ngày của tôi bỗng dài hơn với những toan tính... tôi bật cười khi nghĩ đến đây... toan tính gì nữa cơ chứ?... bây giờ như cô công chúa bị lưu đầy trong căn nhà rộng vắng vẻ... bỏ quên những xôn xao hoa bướm đời sống bên ngoài cửa sổ kia. Tôi lặng lẽ dọn dẹp nhà cửa từng ngõ ngách... tôi sắp xếp lại đời tôi từng góc cạnh... và bắt gặp mình vẫn miên man mong nhớ, mân mê từng mảnh kỷ niệm… thật chẳng muốn buông tay... thật không nỡ rời xa. Nỗi sầu muộn của mối tình đã mất, mọc rễ sâu lún trong hồn tôi… héo úa ra… vàng vọt tơi bời… như buổi chiều sắp tắt ngoài hiên. Và rồi nghe bao nhiêu kỷ niệm căng tròn dồn dập... chen chúc nhau thành những giọt nước mắt lăn tăn chảy xuống… Tôi cũng chẳng buồn lau...

 

Tôi vội vã bước chân ra khỏi những phù du của tình yêu không đoạn kết này. Những giọt nước mắt rơi ra cuốn theo hết những muộn phiền của ngày tháng cũ, luôn cả những hạnh phúc mong manh mà tôi đã nâng niu. Và lòng tôi lại thanh thản nhẹ nhàng hơn. Có một buổi chiều trầm ngâm bên tách trà bốc khói, tôi suy nghĩ sâu lắng và nhớ về một kỷ niệm tuyệt vời thời tôi mới 15 tuổi... lứa tuổi mà bạn bè tôi xôn xao những thú vui trai gái hẹn hò, thì tôi lại đam mê mười mấy khuôn mặt ngây thơ dễ thương của lớp học tôi tình nguyện dạy dỗ mỗi sáng Chúa Nhật. Chạy xe đạp đến với các em mỗi tuần, cô giáo nhỏ điệu hạnh nên luôn dậy muộn, để từ xa đã thấy các em đứng lố nhố chờ đợi rồi reo hò ''cô đến rồi''. Các cô chú học trò nghèo nhỏ xíu của tôi đã đem lại nguồn vui bất tận cho tôi cả tuần lễ sau đó, bao nhiêu tiền Mẹ cho tôi đều dùng vào việc mua quà cáp thưởng cho các em, ngắm những đứa học trò nghèo của mình với ánh nhìn rạng rỡ ôm gói quà trên tay, tim tôi bấn loạn!

 

Kỷ niệm đó đã lôi kéo tôi đến với lớp học Việt Ngữ ngày hôm nay. Dạy không lương nhưng sao tôi vô cùng thỏa lòng và niềm vui thì bất tận chan hòa. Tôi bật cười nhìn chiếc miệng xinh xinh của cô học trò nhỏ đang cố gắng đánh vần ra chữ ''khúc khuỷu''...Tôi vuốt má em thơ ngây, tôi vuốt ve tim tôi chan hòa ấm áp. Tôi dạy các em nói tiếng quê hương để mỗi vần thơ cổ nhân tuyệt tác sẽ nằm mãi trong trái tim những đứa trẻ VN xa xứ này. Tôi yêu những lãng mạn tình tứ trong ca dao tục ngữ tiếng Việt mình, tôi yêu khúc hát dân ca đậm đà cội nguồn dân tộc. Và rồi thầm ao ước sẽ đem khả năng nhỏ bé của mình vun xới tình yêu này vào lòng các em học trò nhỏ bé của tôi đây. Nhìn các em cặm cụi nắn nót làm bài tập, tôi tỳ tay vào thành cửa sổ. Sân trường hôm nay thật đẹp, mây trắng buông những luồng nắng trong veo nhảy múa trên các bụi hoa thơm ngát sặc sỡ ngoài kia... tôi cũng buông hồn mình yếu đuối bâng khuâng...

 

Anh biết không, mùa Hạ năm nay không chịu bám lấy vùng đất xa xôi em đang ở, chỉ vài tiếng một ngày em được thảnh thơi vui hưởng khí hậu em yêu thôi... buổi sáng em vẫn co ro trong chiếc áo khoác len mỏng và đêm về lại cuộn mình trong tấm chăn tìm hơi ấm. Anh à, anh làm gì nơi ấy? Em cũng mong anh quên em và những kỷ niệm xa xưa. Những điều mình đã cố sức nắm giữ nhưng chúng đã lần lượt lọt qua kẽ tay mình... dù ta đã níu chặt,những hạt cát của mùa Hạ năm xưa trên bãi biển ký ức phôi phai. Em đã không còn là con bé của ngày xưa anh yêu, em già nua nhưng không cằn cỗi... vì tim em vẫn muốn mình ấm áp cho tha nhân. Em biết anh vẫn luôn luôn theo đuổi, tìm kiếm một đời sống lý tưởng của riêng anh. Em chúc anh thật nhiều hạnh phúc và may mắn. Em thật sự mong muốn anh làm tròn tất cả những ý nguyện của đời mình. 

 

Hoàng TNP

 

 

27 Tháng Bảy 2009(Xem: 75710)
Con lớn lên đi về đâu muôn nẻo Vẫn nhớ quặn lòng tiếng mẹ thương yêu.
22 Tháng Bảy 2009(Xem: 91981)
Tôi như lang thang trên những con phố Biên Hoà, những con đường dẫn tôi đến sân trường cũ, ở đó lời Thầy Cô còn vang vọng, tiếng lao xao của bạn bè còn nghe rõ như in, tà áo dài ai trắng đến tinh khôi...
20 Tháng Bảy 2009(Xem: 34542)
Trong số những "nhà thơ học trò" này, có hai anh Hồ Văn Tân và Hà Xuân Son mà sáng tác từ tâm tình của hai anh thời mới lớn đã bày tỏ được lòng biết ơn Thầy Hoàng Phùng Võ, thầy giáo Việt văn lớp Đệ Ngũ B2 (nk 1958-1959 )
19 Tháng Bảy 2009(Xem: 65353)
Ngô Quyền về gặp nhau đây Hạ vàng lên kỷ niệm đầy trường xưa
18 Tháng Bảy 2009(Xem: 65276)
Con đường phố nhỏ dòng sông Biên Hòa tỉnh lẻ mãi trong tim mình
17 Tháng Bảy 2009(Xem: 75302)
Chuyến bay VN 7640 của Hàng Không Việt Nam cất cánh đúng 6 giờ 30 sáng ngày 13 tháng 9 năm 1994, trên đường bay đến Hong Kong. Trong đám đông thân nhân đang nhốn nháo vẩy tay trên sân thượng kia có đủ mặt bốn đứa con của chúng tôi, mặc dầu, qua cửa sổ máy bay, tôi không còn nhận ra chúng nữa.
15 Tháng Bảy 2009(Xem: 69966)
Nắng rưng rưng trên cổ thành đại nội Hoài niệm về lối cũ đã rêu phong
15 Tháng Bảy 2009(Xem: 68803)
Ở một nơi xa nhớ quê nhà Cái nhớ trong lòng thật thiết tha
12 Tháng Bảy 2009(Xem: 161968)
Năm nay, tiệc mừng họp mặt Truyền Thống kỳ thứ 8 được tổ chức tại nhà hàng Seafood Kingdom: 9802 Katella Ave, Anaheim, CA trưa ngày chủ nhật 05 tháng 7, 2009.
04 Tháng Bảy 2009(Xem: 84327)
(Để tưởng nhớ thi sĩ Nguyễn Tất Nhiên, nhân ngày giỗ th ứ 15 của anh / tháng Tám, 2008) Giờ đây, dưới những tàn cây, bóng mát trong nghĩa trang này, tôi đến thăm mộ anh, thắp nén hương lòng hoài niệm về một thời quá khứ buồn nhiều hơn vui giữa chúng tôi, dù không biết rằng những việc làm trước kia đối với anh là đúng hay sai, nhưng tôi cũng muốn nói với anh lời tạ lỗi.
02 Tháng Bảy 2009(Xem: 64352)
Trầm Mặc Hoa Huyền tên thật Trần Bửu Hòa, sanh năm 1949 quê quán Nhơn Trạch, Biên Hòa, là Cựu học sinh Trung Học Long Thành và Trung Học Ngô Quyền (Trong Giai Phẩm Xuân Ngô Quyền năm Bính Ngọ 1965 có đăng bài kịch thơ “Quán Vắng Chiều Xuân” và “Sớ Táo Quân”).
02 Tháng Bảy 2009(Xem: 68633)
Họp mặt năm nay không về được Nằm nhớ bạn bè như đã quên
02 Tháng Bảy 2009(Xem: 76026)
Với lòng biết ơn của Cựu HS Ngô Quyền với những “người lái đò” xưa đã đưa chúng em đến bến bờ thành công Kính tặng Thầy Nguyễn Phi Long, kính tưởng nhớ Thầy Phùng Thái Toàn
01 Tháng Bảy 2009(Xem: 68189)
Về ngang thành phố cũ Hương bưởi rộn ràng bay
30 Tháng Sáu 2009(Xem: 67160)
Về Cầu Mát nghe sóng tình than thở Dòng sông buồn còn in bóng đôi ta
28 Tháng Sáu 2009(Xem: 41879)
Ân sâu nghĩa nặng tình dài Khóc Thầy khóc mãi biết đời nào nguôi
25 Tháng Sáu 2009(Xem: 93318)
Việc thi cử ở nước ta đã có một truyền thống lâu đời truyền lại. Miền Nam sau này việc thi cử phần nào cũng tiếp nối cái tinh thần của truyền thống ấy. Thật vậy, nước ta đã có gần 20 thế kỷ dùng chữ Hán kể từ thời Bắc thuộc. Và 10 thế kỷ chữ Nôm đánh dấu thời kỳ tự chủ. Việc thi cử tính ra cũng được ngàn năm.
23 Tháng Sáu 2009(Xem: 70351)
Các bạn ơi! Hơn bốn mươi năm gặp lại Biết bao nhiêu nước chảy qua cầu.
19 Tháng Sáu 2009(Xem: 70927)
Em, áo trắng bay bên hàng sao im bóng Ơi bông sao buồn như trốt xoáy hồn anh
15 Tháng Sáu 2009(Xem: 69003)
Mùa hè bên ấy có vui không? Ngày xưa em nhớ mãi trong lòng
12 Tháng Sáu 2009(Xem: 68747)
Khi anh đến không còn chi nghi ngại, Bởi thiên đàng, địa ngục… cũng gần nhau!
12 Tháng Sáu 2009(Xem: 69883)
Làm sao dám quay về - Dù rất nhớ Căn nhà xưa dàn hoa tím hiền hòa
12 Tháng Sáu 2009(Xem: 71542)
Sóng gió đệm đàn cho biển hát Khúc hạ ca ấm áp nắng vàng
11 Tháng Sáu 2009(Xem: 73039)
Con đường ấy em qua ngày hai bận Rất bình thường như sáng nắng chiều mưa
10 Tháng Sáu 2009(Xem: 146794)
Ngày họp mặt Truyền Thống Ngô Quyền năm nay đã được dời lại vào ngày lễ Labor Day 31 tháng 8 tại nhà hàng Hong Kong Seafood Buffet,
04 Tháng Sáu 2009(Xem: 71291)
Đi về phía anh là về phía biển Có thùy dương bãi cát sóng xô bờ
04 Tháng Sáu 2009(Xem: 70235)
Buồn vui là những đóm lửa. Những đóm lửa nhen nhóm hồn tôi. Tro tàn là những bài thơ này. Làm sao khơi dậy những đóm lửa rực rỡ bằng chút tro tàn đong đầy niềm đam mê, chung thủy của một thời đã xa xôi không thể tìm lại được.
03 Tháng Sáu 2009(Xem: 69927)
Tình đầu sương khói mong manh Nhặt gom kỷ niệm để dành tặng nhau...