Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Hồng - NGÀY ẤY

24 Tháng Mười Một 201212:00 SA(Xem: 24936)
Nguyễn Thị Hồng - NGÀY ẤY

NGÀY ẤY

 

47__nguyen_thi_hong-content

Nguyễn Thị Hồng

 

Vào một ngày tháng 3, anh tôi gọi điện thoại rủ đi dự ngày đại gia đình Ngô Quyền hội ngộ toàn thế giới lần II. Từ mọi phương trời, các thế hệ thầy cô và học sinh lại có dịp tụ hội dưới mái nhà Ngô Quyền. Giọng anh thật sôi nổi khi báo tin ấy khiến tôi không khỏi nôn nao. Những kỷ niệm về thời áo trắng (niên khóa 1967 – 1973) chợt ùa về choáng đầy tâm trí tôi.

Trải qua 7 năm trung học với rất nhiều khoảnh khắc đẹp nhưng năm học 12A1 vẫn là khoảng thời gian đáng nhớ nhất. Năm đó, lớp tôi được Giáo sư Phùng Thái Toàn hướng dẫn kiêm dạy môn Lý Hóa. Vừa đọc tin này trên thời khóa biểu, chúng tôi đã nhanh chóng tập hợp đầy đủ thông tin về thầy. Dù chưa chính thức gặp thầy trên lớp nhưng lý lịch trích ngang của thầy đã nhanh chóng lan truyền trong mọi thần dân 12A1: độc thân, vui tính, gia đình ở Sài Gòn, thuê nhà trọ gần trường Ngô Quyền. Biết tính thầy như vậy cộng với bản chất “thứ ba học trò”, chúng tôi vạch ngay kế hoạch ra mắt thầy trong 2 giờ đầu tiên.

Qua bao ngày mong đợi, cuối cùng giờ G cũng đã đến. Vừa bước vào lớp, thầy Phùng Thái Toàn đã giáo đầu tuồng:

“Tôi là giáo sư hướng dẫn của lớp này. Năm nay lớp phải thi Tú tài 2 nên lớp ta chỉ cần bầu trưởng lớp, phó trưởng lớp qua loa để dành thời gian học tập”.

Khi thầy vừa dứt lời, lũ con gái lớp tôi liền nhao nhao phản đối:

“Thầy ơi, vì là năm học cuối nên Ban đại diện học sinh của lớp rất quan trọng. Chúng ta phải tuyển chọn thật kỹ để bầu cử cho thật đàng hoàng”.

Đưa ra lý do trên để thuyết phục thầy, chứ chủ ý chính của chúng tôi là trốn học 2 giờ đầu mà thôi. Để câu giờ, chúng tôi xôn xao đưa ra nhiều ý kiến bàn tính bạn A chức này, bạn B chức nọ. Vui nhất là chúng tôi chọn ứng cử viên cho chức Trưởng ban trật tự là người chuyên môn đi trễ, lại hiền lành nên không ra lệnh được ai. Tiếng chuông báo hiệu hết giờ vang lên cũng là lúc thành phần đại diện của lớp được bầu xong. Cả lớp vỗ tay hoan hô vui mừng với “thắng lợi vừa đạt được”. Tôi nghĩ Thầy cũng đã nhận ra trò nghịch ngợm của chúng tôi nhưng cũng chịu thua vì lý do chính đáng. Sau màn ra mắt ấn tượng ấy, chúng tôi cũng luôn suy nghĩ bày ra những trò nghịch ngợm trong giờ thầy.

47__ngay_ay-_mthuy-_ndung_nanh_my__ri__hong__kcuong__nthong_luu_tru-1972_-large

Minh Thủy, Ngoc Dung, Ngọc Ánh, Mỹ, Ri, Hồng, Kim Cương

 

Biết rằng đã sắp đến lúc phải rời xa mái trường, chúng tôi luôn muốn lưu lại thật nhiều kỷ niệm của năm học cuối. Chẳng kể gì năm thi, chúng tôi vẫn quyết định tổ chức đi chơi Vũng Tàu. Ban đầu khi chúng tôi bàn với thầy về ý định này, thầy rất vui vẻ hứa sẽ tham gia và còn cho tiền để tổ chức. Kế hoạch chuẩn bị cho chuyến đi được vạch ra rõ ràng, từng thành viên được phân công cụ thể. Nhưng than ôi, vào giờ học lần sau bất ngờ thầy vào lớp và nói:

- Thôi chúng ta không nên tổ chức đi Vũng Tàu nữa.

Cả lớp đều bất ngờ với quyết định này. Chúng tôi nghĩ có lẽ trước đó thầy đã lên phòng giáo sư trong giờ giải lao và nói cho các đồng nghiệp nghe về dự tính của lớp tôi. Tất cả các thầy cô giáo đã có kinh nghiệm đều khuyên thầy không nên tham gia, vì lớp toàn là nữ sinh, hơn nữa lại đi chơi xa, trách nhiệm nhiều lắm.

Trước sự phản đối quyết liệt của chúng tôi, thầy hạ giọng dỗ dành:

- Thay vì đi Vũng Tàu, tôi đồng ý cho các em nghỉ học 2 giờ để chơi và chúng ta sẽ tổ chức ăn tại lớp.

Biết thầy đang xuống nước năn nỉ, chúng tôi càng xôn xao, mạnh ai nấy nói:

- Không được đâu thầy ơi. Mọi việc đã chuẩn bị xong hết, xe đã dặn trước rồi, thức ăn chỉ phù hợp với đi picnic mà thôi nên đâu có ăn trong lớp được. Nếu thầy không đi, chúng em vẫn cứ đi như đã dự tính.

Thầy năn nỉ nhiều lắm, dùng mọi lý lẽ để thuyết phục chúng tôi. Cuối cùng, thấy không thể lay chuyển được, thầy đành nói:

- Nếu vậy tôi không đi nhưng tôi chúc các em đi chơi thuận buồm xuôi gió.

Đúng như đã hẹn, sáng hôm đó chúng tôi tập trung trước nhà Ánh (bán bưởi), cách trường khoảng 100m. Trong lúc mọi người chuẩn bị lên xe, điểm danh thấy đã đầy đủ, xe định xuất phát thì từ xa chiếc vespa xanh lao đến, có tiếng la: “Chờ tôi với”. Bọn chúng tôi hò reo inh ỏi: “Thầy đến kìa ha ha ha…”

Thật là bất ngờ với sự xuất hiện của thầy, chúng tôi vui mừng khôn xiết. Chuyến đi đầy ắp tiếng cười, thầy vui đùa với chúng tôi như những người bạn, khác hẳn với hình ảnh đạo mạo của người thầy trên bục giảng. Tình thầy trò càng được thắt chặt hơn. Sau chuyến đi, thầy nói: “Lần này về trường có bị kỷ luật gì, tôi cũng chịu hết. Chuyến đi thật là khó quên”.

Thời gian trôi qua thật nhanh, lớp chúng tôi ngày càng quý trọng thầy hơn. Dưới sự hướng dẫn của thầy, 12A1 đã hoàn thành tờ báo lớp với tên “THỀM CUỐI” ghi dấu năm cuối cùng bậc Trung học. Quyển tập san là tập hợp các bài viết ghi lại kỷ niệm của lớp với đầy đủ các thể loại thơ ca, đặc biệt là sớ táo quân nêu đầy đủ đặc điểm, biệt danh của các thành viên trong lớp. Quá trình thực hiện tờ báo cũng thật đáng nhớ. Chúng tôi đã tận dụng cơ hội này để tụ họp quậy phá tại phòng trọ của thầy.

 

47__ngayay_1kim_cuong__ngoc_anh__tren___my__hong__ri__minhthuy__ngoc_dung__1972_-_nthong_luu_tru-large

Kim Cương, Ánh, Mỹ, Hồng, Ri, Minh Thủy, Ngọc Dung (1973)

 

Gần 4 thập niên trôi qua, những kỷ niệm của thời cắp sách đến trường, của lớp 12A1 vẫn còn hiện hữu trong tôi. Thế nhưng có những người thân yêu của tôi giờ không còn nữa như giáo sư Toàn, hai bạn thân của tôi (Ánh, Kim Cương) và cả chị tôi. Còn nhớ cách đây 5 năm, vào Ngày Hội Trùng phùng của trường, chị tôi (Nguyễn Thị Lan) đã đi dự và say sưa kể cho tôi nghe về cuộc hội ngộ này. Chị thật vui biết bao khi được gặp lại thầy cô và bạn bè cũ. Tôi say mê nghe chị kể và hai chị em hẹn ước sẽ cùng đi dự ngày hội lần II. Lời hẹn ước đã không thành vì chị tôi đã mất vào năm 2008. Dù sao tôi vẫn tin rằng những người thân yêu ấy cũng sẽ có mặt trong ngày hội lớn của trường và nghe tôi kể chuyện ngày xưa.

Biên Hòa, ngày 8 tháng 4 năm 2011

 Nguyễn Thị Hồng

 

29 Tháng Giêng 2009(Xem: 72933)
Khi nắng đổ trên cành hoa phượng đỏ Là lúc mặt trời đòi đùa cợt mái tóc em Tuổi ngây thơ mắt môi xinh bỏ ngỏ Cuộc vui đùa chẳng phân biệt gái hay trai!
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73694)
  “Muốn sang phải bắt cầu Kiều, Muốn con hay chữ phải yêu kính Thầy”  
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73771)
( Tựa bài được đặt theo hai câu thơ của nhà thơ Vũ Đình Liên “ Người muôn năm cũ bây giờ ở đâu?” để thành kính thắp nén hương lòng tưởng nhớ đến các Thầy Cô đã về với “hạc nội mây ngàn”, và các Cựu học sinh NQ đã vĩnh viễn “bỏ cuộc chơi”).
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72497)
    Có lẽ mọi người đang thắc mắc tại sao lại gọi là đứa con nuôi của trường Ngô Quyền? Bởi vì hầu hết các học sinh được vào học bắt đầu từ lớp 6 và trưởng thành ở lớp 12 rồi vào đại học, nên được xem như con đẻ...
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 80859)
  Hôm nay “Hội Ngộ Trùng Phùng”, Thầy trò, bè bạn, vui mừng gặp nhau. Thỏa lòng mong ước bấy lâu, Tha phương hội ngộ cố tri Ngô Quyền.
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 71849)
    * Bài viết cho linh hồn thầy Nguyễn Phong Cảnh, một tinh thần đáng học hỏi cho toàn thể hội viên Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Ngô Quyền Biên Hòa.      
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73664)
Nếu dân ca được đặt lại khúc Mười Thương Mình sẽ hát Thương Trường Tôi Thứ Nhất Em sẽ hát Một Thương kỷ niệm một thời còn xanh ngắt Những thương nhớ khác nào cũng xếp thứ hai, ba …..
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 75179)
    Năm mươi ngọn nến, thắp lung linh, Sinh nhật trường ta thắm đượm tình.  
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 75375)
  Qua những hình ảnh, các bài viết của thầy cô bạn bè, chúng ta đang thấy lại từng khuôn mặt, dáng hình, tính cách của các ân sư, đưa chúng ta trở về con đường phát triển của mái trường xưa. Qua đó, câu nói “Cơm Cha-Áo Mẹ-Công Thầy” càng mang ý nghĩa sâu đậm hơn!
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 73963)
Dẫu cho ngày tháng có phôi pha, buồn vui dù ít hay nhiều đều là những kỷ niệm đẹp của một thời áo trắng…Hy vọng những cuộc tương ngộ, trùng phùng của ngày hôm nay sẽ nhắc nhở chúng ta một quá khứ ươm bằng mật ngọt, và mãi cầu mong một tương lai đến cho vừa đẹp lòng người.
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 80377)
  Có những sự việc tình cờ suy gẫm lại hình như được sắp xếp sẵn. Y và tôi ngồi cạnh nhau, từ ngày học Thất 2 cho đến khi ra trường. Ban đầu tôi rất ghét cái tính thật thà   thẳng tánh của Y, vì nó dám nói rằng trường tiểu học Trần Quốc Tuấn ở Tam Hiệp, nơi tôi đi học, chưa hề nghe nói đến. Trái lại Y là học sinh giỏi của trường Nữ Tiểu Học Biên Hòa .
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 73951)
Học sinh Ngô Quyền ngày xưa, lưu lạc bốn biển năm châu, với đời sống rất riêng của mỗi người, nhưng hình như chúng tôi vẫn có một tập hợp giao, giống nhau ở chỗ chúng tôi vẫn kính trọng và biết ơn tất cả các thầy cô như từ thuở nào, chúng tôi còn nhỏ dại, ngồi ở ghế học trò của trung học Ngô Quyền.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 75710)
Thật ra, nói bạn tôi là bà mai không đúng mà cũng không sai. Không đúng vì làm gì có chuyện Ngọc Dung giới thiệu tôi với anh Nhiên. Nhưng không sai vì nếu không chơi thân với Dung thì không chắc tôi vướng lụy lưới tình...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69189)
  Để tưởng nhớ Anh Nguyễn Phong Cảnh và  chia sẻ nỗi buồn với chị Ma thị Ngọc Huệ,  cựu học sinh Ngô Quyền .  
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 68977)
  Những thằng bạn ấy bây giờ ra sao rồi nhỉ? Mới chỉ có hơn ba mươi năm, lớp Tứ Bốn giờ đây có bạn sắp sữa hồi hưu, có bạn đã làm ông nội, ông ngoại, có bạn đã vĩnh viễn ra đi, nhìn lại mình, mái tóc muối đã có phần nhiều hơn tiêu.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 73596)
         Ngày vui sao qua mau!   Cuộc vui rồi cũng đến lúc chia tay. Những ngày qua, bọn chúng tôi như sống lại thuở học trò vui vẻ, vô tư không chút gì vướng bận. Có lẻ không ai phủ nhận thiên đường học sinh trong mỗi chúng ta ai cũng có...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 71265)
    Ảnh xưa nhìn thật đâu ngờ, Thầy, Cô, Bạn cũ bây giờ nơi đâu ?
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69221)
  Đến rồi đi, đó là lẽ vô thường sống động nhất của tạo hoá không dành một biệt lệ cho ai.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 66396)
  “Hãy đến với nhau một lần vì sợ rằng sẽ không còn được thấy nhau nữa” .  
20 Tháng Giêng 2009(Xem: 35967)
         Xin vĩnh biệt anh…người bạn đời 37 năm!
20 Tháng Giêng 2009(Xem: 71937)
Mừng Vui Hội Ngộ Ngô Quyền Cựu Chúc Nhau Giai Lão Bách Niên Lưu.
20 Tháng Giêng 2009(Xem: 34725)
Cảm xúc ghi lại sau ngày họp mặt gần nửa tháng.   Có dịp lắng lòng nhìn lại việc đã qua.
20 Tháng Giêng 2009(Xem: 70041)
Mười năm trên đất Mỹ Dẫu có nhiều cuộc vui Nhưng tận cùng nỗi nhớ Vẫn ngậm ngùi chưa nguôi.
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 74236)
ĐÓN mấy Đông qua nơi đất khách, CHÀO Xuân tuổi hạc mãi dần cao, NGÀY tháng trôi nhanh vẫn ước ao HỘI ngộ cùng nhau sẽ có ngày, TRÙNG dương bão nổi gây ngăn cách.... PHÙNG thời sẽ giúp gặp cố tri
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 72981)
Hãy cho Tôi lại ngày xưa ấy Tôi sẽ là Tôi của dạo nào, Để nhìn Em khuất sau khung cửa, Để làm lưu bút, mỗi Em ghi .  
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 42082)
  Ngày ấy chúng con là những học sinh lớp Đệ Thất B1, chúng con là những đứa bé vừa hơn 10 tuổi, và đến nay đã 50 năm nhưng hình ảnh Thầy Cô không thể xóa nhòa trong trí chúng con.
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 65306)
Thắm thoát mà thời gian qua nhanh thật. Tôi tưởng như mới ngày nào đây thôi, bọn chúng tôi còn vô tư vui vẻ với những niềm vui bất tận của tuổi học trò ngây thơ...
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 73543)
Ai thắp trong tôi niềm tin tuổi dại Tin ngày mai đường ngọc mát chân son.