Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Đào Nam Hòa - VIẾT CHO NGÀY FATHER'S DAY

16 Tháng Sáu 201112:00 SA(Xem: 101579)
Đào Nam Hòa - VIẾT CHO NGÀY FATHER'S DAY



Viết Cho Ngày Father's Day


happy_father_day-content


Quái lạ, chỉ đọc 10 phút là hoa cả mắt, lảo đảo (giống như viêm thần kinh tiền đình...) vậy mà ngồi viết cả giờ lại thấy... không sao cả, là sao trời?

Nhiều người điếc hoàn toàn mà vẫn sáng tác nhạc hay, còn tôi… đọc thì ít mà viết thì nhiều! Chỉ lúc này thôi nhá, lúc trước có biết viết gì đâu, còn sau này ra sao chưa biết!

Viết đến đây tôi quên mất cái đề tài vừa nghĩ cho ngày Father's Day, hay mình bệnh Alzheime chăng, không 100%, vì nếu Azlheime làm sao viết đúng chính tả chữ đó. Thôi thì đụng đâu viết đó, cứ tưởng tưọng như trên bàn đại tiệc, đụng gì là quất vô bụng thôi.

Tôi nghĩ đến ba tôi mà thương ổng quá chừng, ngoài 80 mà phải sống cô đơn mặc dù không đói nghèo. Về già cái người ta sợ nhất là cô đơn và đói nghèo.

Những tháng ngày cuối của ông cụ, ông ở một mình trong Trại dưỡng lão, việc duy nhất có ý nghĩa với ông là trông chờ con cháu vào thăm dù vài ba phút, lúc đó tôi thương ông không bằng bây giờ! Không hiểu sao lúc này tôi can đảm và nghị lực vô bờ... bến. Tôi có thể nói tất cả những gì mà ngày trước không nói hay không dám nói và nói với tất cả lòng thành.

Năm ngoái đám giỗ ông cụ, tôi làm 1 bài thơ dài, khuya quá, lúi húi sao quên không save vào máy, ngày hôm sau không làm sao viết lại được, chỉ còn nhớ mang máng:

Rồi mỗi chiều khi muôn chim về tổ
Ba nặn dần từng giờ phút ngược trôi
Những phút giây thật xa xỉ vô cùng
Khi sự sống lét leo đèn dầu cạn…



Chiều Đông khóc dâng hương Ba Mẹ
Cũng là con khóc để cho con
Sao kiếp trần gian Bèo - Bọt- Khổ
Ngàn năm mây trắng vẫn còn bay
 
Kính dâng Ba Mẹ và xin lỗi Ba Mẹ, ai con cũng có thể viết cho họ đ
ược, viết thư tình, viết công văn, viết thơ tán gái, viết... tùm lum, mà chả mấy khi viết được giòng nào cho Ba Mẹ. Ngày giỗ cũng chỉ vài câu thơ ngắn là cùng. Bây giờ con cũng có con, nó cũng đâu có viết được câu nào cho con, mặc dù có khi hai cha con nói chuyện hay tranh luận rất lâu...

Tới đây nếu bạn thấy đủ cho ngày Father's Day, xin cứ dừng lại, còn tôi xin phép gõ chút xíu nữa...

Mẹ tôi cũng ngoài 80, mới mất. Tôi không biết ông bà có cảm thấy mình có 1 cái thật quý, quý vô cùng mà không biết.

Tới năm tôi 40 tuổi, lần đầu tiên tôi biết thế nào là... bệnh. Buổi sáng hôm ấy, đang ăn sáng cùng vài người bạn trong cơ quan, tự nhiên tôi cảm thấy đau bên hạ sườn phải, mỗi lúc một tăng dần, vào làm tới 10 giờ chịu hết nổi, một đồng nghiệp gái vạch áo rồi cạo gió cho tôi, và cho uống 2 viên Paracetamon, nhưng chả nhằm nhò gì. Tới 11 giờ, đau quá, tôi phải nhờ người chở vào Bệnh viện phòng cấp cứu, nằm ở Phòng cấp cứu mấy tiếng thấy có ai nói năng gì đâu, tôi đau muốn ngất. Mãi đầu giờ chiều, Bác Sĩ và Y Tá mới làm việc, bà Bác Sĩ đến hỏi vài câu, đau ra sao, có sốt không, đau bao lâu rồi… rồi vạch mắt tôi ra và nói:
- Mắt và da không thấy vàng.
Rồi bà cho Y Tá đẩy tôi vào phòng siêu âm. Cầm cái cây có cái đầu to đùng, bà rà đi rà lại rồi phán:
- Viêm túi mật.
Tôi hỏi:
- Viêm túi mật mà sao em thấy đau dữ quá, có phải ung thư không chị?
Bà hỏi lại tôi:
- Tôi là Bác Sĩ hay em là Bác Sĩ?

Sau đó tôi được chích thuốc giảm đau. Một chút thì cơn đau giảm nhiều. Bà cho toa ra ngoài mua uống 3 ngày, rồi cho tôi xuất viện. Sau này, qua Mỹ tôi mới thấy nước Việt Nam mình nghèo thiệt! Ở Mỹ ít nhất với bệnh vậy cũng phải thử máu và rất nhiều xét nghiệm khác...

Sau lần vào bệnh viện đó, tôi mới cảm nhận được cái mà trước kia mình có mà không bao giờ để ý, mà thứ đó lại vô cùng quý giá: SỨC KHOẺ.

Tôi còn nhớ, những năm tôi khoảng 20 tới... 35, tôi có thể làm việc chỉ trừ lúc ngủ, có thể ngồi học hằng tháng dưới ngọn đèn nhỏ, cho tới khi gà gáy mới biết là sáng; có thể một mình tháo nguyên 100% chiếc xe Honda, rồi đem cái máy ra tiệm ép “dên”, rồi về lắp lại trong ngày; có thể 1 mình leo lên nóc nhà gác 2 tầng cao hơn 7 mét, nạy mấy tấm tôn lủng, rồi 1 mình dùng dây kéo mấy tấm tôn mới lên lợp lại, việc này ít nhất là 2 người mới có thể làm được.

Nãy giờ bạn đọc có thể thắc mắc tại sao làm những việc vậy không có anh em bà con giúp sao, tôi chỉ nói gọn, chứ nói đủ thì cả trăm trang nữa... là sau 30.4.75, nhà tôi mười hai anh em, tản đi mỗi người một phương kiếm sống. Sau khi tất cả tài sản lớn nhỏ trong nhà đã bán sạch chỉ còn 4 bức tường và mái tôn, chỉ một mình tôi ở lại căn nhà đó mà thôi.

Mười lăm năm sau, tôi đã thành triệu phú, không nổ 1 chút xíu nào, mua được nhà lầu, xe hơi riêng và cưới vợ sau 11 năm... hẹn hò.

Trở lại, chứ không thì tôi lại lan man sang không biết bao chuyện khác,...

Tôi nghĩ có những người cả đời chả bao giờ biết bệnh tật là gì, cứ từ từ khô dần rồi... rụng như chiếc lá. Như vậy cũng... hơi chán vì họ không biết mình đang sở hữu cái quý giá nhất, người ta chỉ biết mình có sau khi đã mất!

Thằng bạn tôi nó cự liền:
- Vậy chiếc Lexus đậu ngoài kia mày thấy có không?
- Bây giờ mày đang hỏi câu đó thì tao cảm thấy có, chứ đi làm về, đậu xe ngoài, vào nhà là tao không cần nhớ là mình đang có cái xe.

Thằng bạn tôi lâu lắm mới thấy nó khôi hài một câu:
- Chắc thỉnh thoảng tao phải hỏi mày xem mày có... vợ chưa?

Cái này thì không phải thằng bạn tôi hỏi nữa, mà tôi... tự hỏi tôi, vậy khi mình biết mình bệnh thì còn cái gì khác để quý ngoài sức khoẻ?
Có chứ, cái quý là biết mình còn đi lại, ăn uống, và… gõ computer .

Giả sử, nếu chỉ nằm một chỗ thì lấy gì quý. Vẫn có chứ, vẫn còn biết đang sống ngay cả khi hấp hối vẫn biết sẽ có người đưa mình ra ngoài bãi vắng mà ở đó "chỉ có loài chim thôi " (lời trong bài “Cho Một Người Nằm Xuống”của TCS)


Ông Du Tử Lê viết bài "Khi Tôi Chết Hãy Đem Tôi Ra Biển", (mấy chục năm rồi mà ổng vẫn còn... chưa chết, cứ viết tiếp) tôi chắc rằng chả có ai sẽ thủy táng ổng cả, ổng viết cho bạn đọc... buồn chơi thôi và đó cũng là niềm vui của ông.

Tôi thì không mộng ảo gì cao xa, chỉ gõ vài ba chữ rồi post lên cho bạn đọc, buồn vui gì cũng được, nhưng cái mà tôi vui nhất, không giống như Ông Du Tử Lê, vì hồi ổng làm thơ viết sách, lo thấy mẹ, lo đem đi giao nhà xuất bản in ấn, lo lời lỗ... chứ còn tôi thì có viết 100 tác phẩm cũng chẳng phải lo mất xu nào.

Đào Nam Hòa

CHS NQ BH, Khóa 11

13 Tháng Ba 2021(Xem: 15698)
Tháng ba nắng ấm Xuân bâng khuâng Nàng Tiên dáng ngọc bước xuống trần Căn nhà ấm cúng hình dáng mẹ. Là nàng tiên nữ lạc bước chân.
12 Tháng Ba 2021(Xem: 11794)
Hãy nhìn đối phương suốt một quá trình chung sống để yêu thương và thông cảm. Bất cứ khi nào có thể, hãy nắm lấy bàn tay "Năm ngón em hết kiêu sa" mà chân thành tuyên bố: " Cám ơn em! bà xã của anh."
05 Tháng Ba 2021(Xem: 14422)
Xuân qua én lượn qua mau Phương hồng hè đến nhuốm màu thời gian Thu sang rồi đến đông tàn Nhớ ngày xưa ấy mênh mang sợi buồn.
02 Tháng Ba 2021(Xem: 9392)
Những dòng cuối của bài này tôi xin gửi lời cám ơn đến tất cả bạn bè, thân hữu và người thân đã gọi điện thoại hoặc gửi email để thăm hỏi trong những ngày tuyết rơi và giá lạnh.
01 Tháng Ba 2021(Xem: 12547)
Xuân chào đón Tết rực vườn hoa Cảnh sắc xinh tươi đẹp ngọc ngà Dâng ngập ý lời gieo vận đối Trải tuôn tình nghĩa kết thơ hoà
28 Tháng Hai 2021(Xem: 10184)
Đây là cái Tết đầu tiên mà tôi đón nhận với tất cả niềm vui hạnh phúc và hy vọng. Đêm nay tôi sẽ ngủ thật ngon với nhiều mộng đẹp tương lai. Mùa Xuân nơi đây, trong căn cứ này sẽ là mùa Xuân thần thoại của riêng tôi.
28 Tháng Hai 2021(Xem: 14260)
Mỗi tháng ngày rằm chị ăn chay Trăng treo đỉnh núi bài thơ này Xa quá chị không đọc lại được Chắp vá từng câu phận rủi may.
23 Tháng Hai 2021(Xem: 12165)
Thiên tai là chuyện của đất trời Con người - hạt cát giữa trùng khơi Rủi may, may rủi nào ai biết Sống để làm sao đẹp với đời...
23 Tháng Hai 2021(Xem: 11564)
Đón hương xuân giao thoa trời đất Mùi nhang trầm quyên khắp từ đường Cha mặc áo dài kính vái tứ phương Mẹ lạy Phật mõ chuông đón Tết.
23 Tháng Hai 2021(Xem: 9233)
. Nếu dịch cúm qua đi, sinh hoạt đời sống sẽ hồi sinh. Rồi đây chị sẽ được đi thăm con, thăm cháu. Mong rằng kinh tế sẽ được phục hồi để mọi người có việc làm và nước Mỹ sẽ trở lại như xưa. CHÚC MỪNG NĂM MỚI .
18 Tháng Hai 2021(Xem: 8302)
Xin mời thưởng lãm tác phẩm mùa Xuân mới nhất của Duyên
18 Tháng Hai 2021(Xem: 10732)
Cùng nhau, nhân loại sẽ lần lượt ra khỏi đường hầm tối đen thăm thẳm. Nhưng khi ra khỏi đường hầm, người ta sẽ có một "bình thường mới" (a new normalcy), không giống cái bình thường đã có trước đại dịch.
13 Tháng Hai 2021(Xem: 10104)
Nguyện thế giới Hòa bình, chúng sinh An lạc. Kính chúc mọi người, mọi nhà một năm Tân Sửu Bình an Hạnh phúc.
13 Tháng Hai 2021(Xem: 12585)
Xá chi thế sự vơi đầy, Lợi danh, khanh tướng... bèo mây một đời. Tửu phùng tri kỷ thiên bôi...(1) Lương bằng mỹ tửu... đời vui ngập tràn. Phúc hồng, lộc biếc, tâm an...
13 Tháng Hai 2021(Xem: 10282)
Thơ phú xây đời thêm hạnh phúc Văn chương tạo dựng chốn bình an Bàn tay đóng góp nền văn học Trí não làm vui tuổi lão làng
13 Tháng Hai 2021(Xem: 11902)
Ngũ quả mâm đầy...khơi ý đẹp Đôi bình rượu cạn...xóa tình cay Xuân về...xin chúc mừng thi hữu Bĩ cực qua rồi đón thái lai!
04 Tháng Hai 2021(Xem: 13315)
Muôn tâu Thượng Đế Vợ chồng Táo Thần Ở dưới dương trần Qua Zoom trình tấu. Dạ dạ Chuyện của thế gian Quả thật gian nan Hai không hai chục. Một năm lục đục Tang tóc thê lương. Thiên hạ nhiễu nhương Chết thôi như rạ
03 Tháng Hai 2021(Xem: 10542)
Nó đã nghĩ ra một điều khá lý thú. Hãy sống bình dị như con trâu, con vật biểu tượng cho năm Tân Sửu. Làm hết sức mình, kiểm điểm lại những gì mình đã hành động để sửa sai. Như con trâu lặng lẻ nằm nhai lại cỏ.
03 Tháng Hai 2021(Xem: 10652)
Sự kiện thể thao này cũng là một thử nghiệm để đời sống từng bước trở về với một bình thường mới (new normalcy). Mong vô cùng, thử nghiệm này thành công
03 Tháng Hai 2021(Xem: 13828)
Nhớ xưa áo trắng một thời Sân trường yêu dấu sống đời học sinh Cuộc đời đẹp tựa bình minh. Yêu thương, tha thứ chúng mình bên nhau.
03 Tháng Hai 2021(Xem: 13155)
Một ngày hạnh phúc ngất ngây? Ta cùng con cháu vui vầy hôm nay. Tuyết đang phủ lấp đắng cay. Giúp quên mười tháng cuồng quay xó nhà. Tân sửu chúc bạn gần xa. Thân tâm an lạc thiết tha yêu đời. Nhớ ngày thân ái tuyệt vời. Chúng ta vui khoẻ như thời xuân xưa.
25 Tháng Giêng 2021(Xem: 14116)
Tôi ra đời ở một làng nhỏ, làng Trình Phố thuộc tỉnh Thái Bình. Tôi sinh ra và lớn lên theo chiến tranh giữa Việt Minh và quân Pháp. Dù còn nhỏ nhưng tôi sợ cả hai.
24 Tháng Giêng 2021(Xem: 10808)
Thư này là lá thư thứ 49 nhưng lại là lá thư đầu tiên của năm 2021. Đáng lẽ là một thư vui, lạc quan, tràn đầy hy vọng và niềm tin.
22 Tháng Giêng 2021(Xem: 12663)
Phù du say ánh lửa hồng Sơ sinh hạt nắng giữa vòng tai ương. Chia nhau từng mảnh khốn cùng Che đời rách rưới trầm hương đâu rồi.
22 Tháng Giêng 2021(Xem: 15330)
Má ơi! cây trái giờ già cỗi Xơ xác tiêu điều như tóc con Kìa ai vừa nhắc cơm kho quẹt Nhớ má tủi lòng nghĩa sắc son.
22 Tháng Giêng 2021(Xem: 9728)
Hôm nay nhìn NHỮNG MÙA THU ĐI MÙA THU CHO EM ướt hoen mi MẮT LỆ CHO NGƯỜI TÌNH lần cuối LỆ THU đành vĩnh biệt Cali Nguyện linh hồn Lệ Thu được an nghỉ nơi cõi vĩnh hằng.
11 Tháng Giêng 2021(Xem: 11092)
Mỗi con người Việt Nam khi ra đi đều mang theo mình hình ảnh quê hương và vô cùng trân trọng. Dẫu tôi có chết trên xứ người, thân xác có thành tro bụi, nhưng trái tim tôi vẫn yêu nơi này
11 Tháng Giêng 2021(Xem: 12322)
Những chiều buồn lưa thưa Lời ngọt ngào chưa ngỏ Thành cổ tích ngày xưa… Ngày xưa…ngày xưa……