Danh mục
Danh sách tác giả
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn-Xuân Hoàng - NGƯỜI ĐI TRÊN MÂY (Kỳ 29, 30, 31, & 32)

25 Tháng Chín 20159:35 CH(Xem: 6329)
Nguyễn-Xuân Hoàng - NGƯỜI ĐI TRÊN MÂY (Kỳ 29, 30, 31, & 32)
NGƯỜI ĐI TRÊN MÂY (Kỳ 29, 30, 31 & 32)

Kỳ 29


Chúng tôi lấy nhau vì thói quen như quen một món ăn, một thức uống. Nhưng tệ hại vẫn là tôi, người chưa bao giờ có được một quyết định sáng suốt trong cuộc sống.

Giữa mùa hè, sau khi đã tốt nghiệp, Lan hay tin tôi muốn bỏ ngành đã học và đăng lính Hải Quân, cô ta tức tốc bắt tài xế đang đêm phải lái xe từ Đà Lạt vù xuống Nha Trang, gõ cửa nhà tôi - lúc đó tôi đang ở Sài Gòn - và khóc với mẹ tôi xin bà hãy cho cô làm dâu. Mẹ tôi không có ý kiến. Bà nói chuyện hôn nhân là của tôi, tôi phải tự định đoạt.


-Để sau nó không trách được tôi nếu nó không được hạnh phúc.

Đó cũng là năm mà tôi có Bích, một bạn gái quen nhau từ nhiều năm, khi tôi còn học trung học. Bích yêu tôi. Mẹ cô làm chủ một nhà Hộ Sanh khá lớn, anh em Bích đều là những người thông minh, học hành giỏi giang và tất cả đều thành đạt.

Tuy vậy Bích là một thiếu nữ lãng mạn quá, mơ mộng quá. Tôi sợ một thiếu nữ lãng mạn. Yêu một cô gái mơ mộng thì được, nhưng cưới thì không! Lan trở lại Sài Gòn gặp tôi. Cô nói:

-Em yêu anh, em muốn sống chung với anh. Em muốn có con với anh. Em biết chỉ có anh là người duy nhất có thể tha thứ cho em về sự lầm lỡ của đời em.

-Tên lưu manh ấy, cô ta tiếp,

-Hiện làm consul tại San Francisco. Hắn phá hoại đời em. Hắn không chịu cưới em. Và nếu hắn có muốn cưới em, em cũng không thể nào lấy hắn. Em yêu anh. Thăng ơi, hãy cưới em hoặc để em chết?

Tôi hiểu được do đâu có lời kêu than đó. Tôi là một tên quân tử Tàu loại hạng bét. Xúc động vì những giọt nước mắt, tôi cúi xuống vớt cô ta từ đống bùn đen lên, xóa giùm cô cái vết ô nhục mà gia đình cô ta không muốn nghe ai nhắc đến.

Đêm tân hôn cô ta nói:

-Cám ơn anh! Bây giờ em là vợ anh, nhưng em thấy mình vẫn có bổn phận biết ơn anh cho đến khi chết.

Tuy vậy cô ta có một trí nhớ kém khi có lần cô nói người ta có thể lấy một người “hư hỏng” làm vợ chớ không ai lấy một người vợ về làm một mụ đàn bà “hư hỏng.” Cô nói thiếu: không ai lấy một cô gái “hư hỏng” về để nhìn cô tiếp tục làm người đàn bà hư hỏng.

Với một người đàn bà loại ấy trong nhà thì người đàn ông sẽ phải làm gì nhỉ? Chắc là hắn không thể ở trong nhà được!

Hắn cần có công việc để vùi đầu vào quên lãng. Hắn có cần tình yêu không, nếu tình yêu ấy đến với hắn? Hắn phóng túng quá không?

Có lẽ thấy tôi làm thinh hơi lâu, bà Phan tiếp:

-Người ta nói cậu bỏ bê con cái. Có khi nào cậu về thăm con không?

-Thưa bác, chiều nào tôi cũng đón mấy cháu ở trường.

-Thật sao? Bà Phan hỏi, giọng ngạc nhiên.

-Có. Cái đó con có thể làm chứng!

Uyên vừa đặt ly cà phê trước mặt tôi vừa mỉm cười quả quyết.

Bà Phan gạt ngang:

-Con thì biết cái gì cơ chứ!

Uyên trở lại chỗ ngồi cũ. Cô xem lại cái phin cà phê của tôi đã xuống hết chưa. Cô cho đường vào cốc và khuấy. Cô đổ trà ra cốc cho mẹ. Nước trà còn loãng, cô lại đổ vào bình.

-Mấy lần con đến trường của mấy cháu, con thấy anh Thăng rất đúng giờ!

-Uyên! Bà Phan la con.

-Me muốn con để yên cho me nói chuyện với anh Thăng.

-Thưa me, vâng! Uyên tuân lời mẹ, không vui.

-Người ta cũng nói cậu có liên hệ với một cô làm ở hãng hàng không CAL? Tin đồn đó có đúng không?

-Thưa bác, điều này đúng! Cô ấy tên là Quỳnh và là một cô gái can đảm!

Tôi thấy Uyên nhìn tôi. Cả bà Phan nữa. Chắc bà không chờ đợi nơi tôi một câu trả lời như thế. Tôi múc một muỗng đường cho vào cà phê và khuấy. Tôi chuyển cà phê sang một ly đá lạnh. Tôi quên là Uyên đã cho đường vừa đủ.

-Cậu nghĩ gì về những lời đồn đại đó! Bà Phan có vẻ như muốn kết thúc câu chuyện.

-Thưa bác, như bác thấy đó, cũng có đôi phần đúng và nhiều phần sai.

-Tóm lại, trong sự đổ đổ vỡ này lỗi về phần ai?

-Me!

Kỳ 30


Tôi nghe tiếng Uyên thốt lên bất ngờ. Chiếc muỗng cà phê trên tay cô rơi xuống nền gạch gây nên một tiếng động chát chúa.
Cô xô ghế chạy ào vào phòng riêng và đóng sầm cửa lại.

Mặt nước màu nâu đậm sóng sánh trong ly. Câu chuyện về tôi để làm loãng sự quánh đặc của cốc cà phê thân ái.


“Xin lỗi cậu Thăng nhé!”

Bà Phan đứng dậy, xếp lại cái khăn bàn ăn cho ngay ngắn, rồi chậm rãi đi lại trước cửa phòng Uyên, gõ nhẹ mấy tiếng lên mặt gỗ và áp má vào đó.

Tôi thấy mình trơ trẽn, thừa thãi. Tôi cho tay vào túi tìm gói thuốc và chạm một bao thơ. Tôi nhớ ra rồi. Đó là thư mời ra mắt sách của một nhà văn nữ. Chắc chắn là sẽ không thiếu mặt nào trong đám bạn bè tôi.

Tôi châm một điếu thuốc. Khói làm tôi ho sặc sụa, nhưng tôi biết cái thư mời ra mắt sách này đã cứu tôi ra khỏi cơn tắt nghẽn.

Căn nhà nhỏ nằm trên một quãng đường hẹp, sỏi đá lỡm chổm và bụi mù tung mờ mịt dưới bánh xe. Cổng là một khung gỗ có ràng kẽm gai bên ngoài, nhưng bên trong là một miếng tôn dùng che tầm mắt của người đi đường để họ không thể thấy được phòng khách. Rất tạm bợ. Sân tráng xi măng xù xì vì trộn quá nhiều cát. Giữa sân là một cây khế cành lá xum xuê. Cửa chính hẹp, nhưng phỏng khách tương đối rộng.


Chủ nhân là một nhà văn nữ. Truyện chị hiện đang được nhiều nhật báo giành nhau đi hằng ngày. Chị viết dễ dãi, lôi cuốn, nhiều tình tiết. Nhân vật chị yêu nhau dữ dội và nguyền rủa nhau không tiếc lời. Họ gần gũi với đời sống nhưng đó là một đời sống đã được cường điệu: một linh mục, một tín đồ, một cô giáo, một nam sinh, một mối tình tay ba, một tình yêu không lối thoát... Nói chung truyện chị rất ít tình ái và rất nhiều tình dục. Lãng mạn có phần lép vế trước xác thịt. Ghen tuông dằn vặt lấn át cả hòa thuận yên vui. Một vài nhân vật tự tử vì không lấy được nhau. Một vài nhân vật lấy được nhau nhưng bắt đầu chán nản và cả hai cùng ngoại tình...

Truyện chị đăng trên báo thì nhiều, nhưng hôm nay mới là ngày ra mắt cuốn sách đầu tay của chị.

Khách đến đã khá đông. Phần lớn tôi đều quen mặt biết tên. Phùng, vẫn đôi kính cận màu nâu nhạt, gọng to, vẫn giọng nói gấp gáp đuổi nhau từ tiếng này sang tiếng khác. Anh dạy học ở một tỉnh cách xa Sài gòn chừng vài mươi cây số, nhưng mới đây, Phùng nói, anh vừa nhận được sự vụ lệnh thuyên chuyển về làm phụ khảo môn Triết Tây tại đại học Văn Khoa.

Nhật, sĩ quan chiến tranh chính trị, phóng viên chiến trường. Anh là người gây sôi nổi và được chú ý nhất trong năm qua với cuốn sách viết về trận chiến mùa hè ở Quảng Trị. Cái chết của người dân và người lính trải dài trên Đại Lộ Kinh Hoàng gây cho người đọc một ấn tượng khủng khiếp khó quên. Nhật là một trong số những nhà báo xông xáo nhất, có mặt trên hầu hết những điểm nóng của chiến trường.

Tâm, khuôn mặt sạm đen, gầy như một Khô Khốc Thiền Sư, thở thuốc lá đen như ống khói nhà máy, uống rượu như hũ chìm, và là một trong những tay đổ bác thuộc loại “Paul Húc”. Anh cũng là một trong số ít nhà phê bình văn học có cái nhìn mới mẻ và sâu sắc về các tác phẩm văn chương hiện đại. Trong giao tế anh là người khó khăn, nhưng trong tình bạn anh là người cực kỳ chung thủy.

Gầy và mỏng hơn cả là Tâm là Đình. Anh có mái tóc dài chải lật ngược về phía sau. Cặp kính cận đôi lúc hơi trụt xuống sống mũi, tuy vậy vẫn không che hết được nỗi hắt hiu của một đôi mắt lúc nào cũng như chực chờ để vĩnh viễn khép lại. Đình là một trong những cây bút thời danh của Sàigòn kéo dài từ những năm sáu mươi đến nay. Văn chương anh mềm mại, chữ nghĩa anh xanh xao. Truyện anh là một tiếng thở dài buồn bã hắt ra từ niềm tuyệt vọng của một kiếp nhân sinh. Giọng nói Đình phải chăng vì thế chan chứa sự quyến rũ của một cái gì sắp tan đi như mây khói. Trên đài phát thanh, chương trình nhạc chủ đề do Đình viết, đọc, và giới thiệu thu hút một tầng lớp thanh niên có học, và phải nói là gây một ảnh hưởng khá lớn đối với giới trẻ. Tôi yêu cái tài hoa điệu nghệ của anh, nhưng thật tình mà nói, tôi sợ giống anh, ít ra là hai điều: bệnh tật trầm kha đang ngự trị trên một thân thể vốn quá gầy yếu của anh, và ngôn ngữ anh chứa đầy độc tố...

Kỳ 31

Nguyễn Giang, một khuôn mặt lớn trong đời sống âm nhạc của đám đông với mái tóc dài hơi xoắn, chiếc kính cận gọng nhỏ, nụ cười nửa miệng. Anh là cha đẻ của những ca khúc mà mỗi lời hát như một lời thơ.

Ngôn ngữ âm nhạc anh là bản lề giữa một bên là tiếng nói hằng ngày và một bên là suy tư triết học. Âm nhạc ấy được trình bày bởi một giọng hát lôi cuốn trẻ trung và đìu hiu: Mai Khanh. Tiếng hát của chị vang lên từ một trái tim hấp hối. Trong buồng ngực của chị như có ngọn lửa tàn bạo thổi nóng từng tiếng ngân, thắp sáng và mở rộng không gian của người thưởng ngoạn. Tôi nghĩ người ta đã nói không quá đáng rằng âm nhạc của Giang sở dĩ chinh phục được tim óc người nghe là nhờ tiếng ca ma túy của Mai Khanh và ngược lại giọng hát của Mai Khanh có được một chỗ đứng hàng đầu như cô hiện nay chính là vì tiếng hát ấy đã tựa được vào âm nhạc Nguyễn Giang.


Góc nhà chỗ đầu hồi, ngó ra cửa sổ, nơi lá của những cành khế thấp xuống, là một dương cầm. Con gái nữ chủ nhân đang chơi một khúc cổ điển quen thuộc của Beethoven.

Ghế ngồi của khách đặt sát vách tường. Giữa phòng là hai chiếc bàn kê gần nhau. Một bàn xếp những cuốn sách mới vừa in xong còn thơm mùi mực của nhà văn nữ. Bàn còn lại là thức ăn nhẹ và nước uống. Giữa là một bình hoa lớn. Những bông hồng nhung đỏ và vành tươi chen quanh những lá măng nhỏ cọng.

Người đến trễ giữa lúc mọi người đang ăn và sắp sang mục tặng sách là Tuấn-phở, Tuấn-luật sư. Hôm nay hắn ăn mặc khá đỏm dáng. Quần áo như đi dự dạ hội, râu mép, tóc dài, cổ choàng foulard đỏ màu huyết dụ. Vừa bước vào nhìn thấy tôi, Tuấn đã kêu to:

-A, Thăng! Vụ mày tới đâu rồi?

Tôi nhìn hắn cười, hỏi nghịch:

-Vụ gì?

-Còn vụ gì nữa! Có Bản Đại Tự chưa?

Tôi vẫn muốn chọc hắn:

-Sao ông không nói toẹt ra là vụ ly dị cho nhẹ cái lỗ nhĩ có hơn không!

-Ừ! Thì cứ gọi là vậy đi! Thế nào?

Tuấn vẫn tỉnh bơ.

-Thế mà tôi định hỏi thăm ông đó. Ông ở tòa án chắc ông phải rõ hơn tôi chớ!

-Khỉ! Tao đâu có phụ trách hồ sơ mày! Đi mà hỏi luật sư của mày chứ!

Tuấn nói hơi to tiếng khiến mọi người gần như quay mặt hết về phía hắn. Hắn vẫn không để ý, vẫn ồm ồm cười nói lớn giọng. Liền đó, hắn xăm xăm tới bàn, rút một cành hồng vàng rồi đi thẳng tới nữ chủ nhân. Nhà văn nữ của những truyện tình thời thượng đang nói chuyện với nhà xuất bản, một thanh niên trẻ và làm giàu sớm, thấy Tuấn đến vội ngừng câu chuyện.

-Xin tặng người phụ nữ văn chương đẹp nhất Việt Nam một bông hồng vàng của David Lean!

-Tại sao David Lean! Chị hỏi.

-Vì David Lean là đạo diễn phim Doctor Jivago.

-Thế có liên hệ gì đến tôi cơ chứ?

-Có chứ!

-Ông chỉ được cái vớ vẩn!

-Vớ vẫn thế nào được. Thế bà chưa xem phim này à?

-Đã. Nhưng sao cơ?

-Đó là đoạn chàng Jivago bỏ nàng Tonia đang có bầu đứng giữa một vườn hoa vàng ở Varenkino để lên đường đi thăm người tình Lara của mình.

-Khiếp cái nhà ông luật sư này! Nữ chủ nhân hiểu ra và la lên.

Tôi bưng ly rượu đến gần chỗ Nhật. Anh là người nói nhiều nhưng hôm nay nhìn anh trầm ngâm trước ly whisky làm tôi ngạc nhiên:

-Bao giờ lại đi? Tôi hỏi.

-Cũng sắp!

-Nhà cửa hồi này ra sao?

-Khủng khiếp!

-Cái gì? Sao lại khủng khiếp? Tôi ngạc nhiên.

-Con vợ tao mày biết rồi chứ gì? Nó-hiền- như con cọp cái!

Nhật sôi nổi.

-Tại sao?

-Mày coi đây này!

Nhật vừa nói vừa cởi chiếc giày trận. Ngón chân út của anh đã mất, tuy vết thương đã lành nhưng lớp da chỗ đó vẫn còn đỏ hỏn.

-Tao chả hiểu khỉ khô gì hết! Tôi vừa nói vừa nhìn vào mắt Nhật.

Kỳ 32

Anh kể lại câu chuyện. Cách đây hai tháng về thăm vợ ở Biên Hòa là nguyên nhân về cái bàn chân bị mất ngón út của anh. Vợ Nhật là con gái rượu của viên đại tá công binh. Chị tên Lê, xinh đẹp và thông minh.

Ở tỉnh lẻ, Lê nổi bật như một thiếu nữ tân tiến. Chị đọc sách nhiều, đầu óc cởi mở. Tuy mới lớn, chị đã dám vượt khỏi khuôn khổ của lề thói mà con người sống trong tỉnh nhỏ thường vẫn tự trói buộc. Tôi không hiểu từ miền Trung xa xôi, Nhật đã gặp, quen và cưới Lê trong trường hợp nào, nhưng tôi biết nếu cuộc hôn nhân ấy thành cũng là điều dễ hiểu. Tuy vậy thỉnh thoảng gặp Nhật, tôi vẫn nghe anh thở than về cuộc sống của gia đình anh.


Là một sĩ quan Dù, Nhật chiến đấu giỏi, gan dạ và mưu trí. Những bài báo viết từ chiến trường của anh có tiếng vang lớn.

Chính những bài báo đó đưa anh từ Dù sang Chiến Tranh Chính Trị và làm phóng viên chiến trường. Cuộc sống nay đây mai đó của Nhật làm Lê khó chịu. Nhiều khi cả tháng anh lê la mấy quán nước ở Sài Gòn, lăn lóc chè chén với đám bạn bè. Tới hôm về thăm vợ chợt nhớ ra sinh nhật của Lê đã qua cách đây hai hôm. Nghe lời tôi, Nhật mua về một bó hoa hồng xin lỗi vợ, nhưng Lê một mực lặng thinh. Chị nhất định làm con ốc biển mặc cho sóng vỗ ào ạt lên bờ cát.

Tối hôm đó, khi Nhật bắt đầu “chiến tranh lạnh” trở lại, Lê lên tiếng. Đến nửa đêm, khi thấy mình cứ lải nhải mà chồng thì cứ ngáy khò từ đời nào, Lê đập Nhật dậy bật đèn sáng cả nhà, liệng xuống sàn nhà tất cả ly chén cốc dĩa nào trong tầm tay, xong cầm cái dao lính của Nhật vẫn thường giắt lưng, đặt ngón tay trỏ của bàn tay trái mình lên bàn chặt phựt một cái.

-Mày biết không? Nhật tiếp,

-Tao điên lên vì tức, vì buồn ngủ, vì lo sợ. Nó muốn qua mặt mình, muốn dằn mặt mình. Tao nghĩ vậy, bèn giật con dao còn dính máu, đặt bàn chân này lên chỗ bàn ngủ, cứa mẹ cái ngón chân út này. Thế là huề.

-Còn mày? Nhật hỏi tôi.

-Ối! Tao còn tệ hơn mày nhiều!

-Tới đâu?

-Mày không nghe Tuấn-luật sư nói sao?

-Thì cũng mơ mơ màng màng vậy thôi. Nhưng sao có thằng nói mày sắp làm phò mã ông Phan?

Nhật làm tôi giật mình. Sao lại có cái cớ sự này?

-Ai nói? Tôi hỏi gặng.

-Thì tụi nó nói. Đại khái là vậy. Thế nhưng còn em bé gì làm ở China Air Lines thì sao?

-Có sao đâu! Tôi chống chế.

Phùng mang một dĩa thức ăn đến chỗ tôi và Nhật.

-Ê, Thăng. Tình hình hồi này ra sao?

-Tình hình gì?

-Thì còn tình hình gì nữa? Tao muốn nói tình hình chính trị ở đây?

-Chính trị? Sao mày không hỏi thằng Nhật hoặc ông Đình mà hỏi tao?

-Tin sốt dẻo bây giờ chỉ có mày là nhất. Tao sợ thằng Nhật hay ông Đình rồi cũng phải đến hỏi mày mà thôi!

Phùng làm tôi tức cười. Bạn bè biết tôi là thằng không ưa chính trị. Trong đám đông có ai nói chiến tranh hay chính trị thì tôi luôn luôn là kẻ ngồi im câm miệng hến. Tại sao? Tôi cũng không rõ nữa. Có lẽ tôi là tên dốt chính trị. Đằng nào tôi cũng là tên lơ tơ mơ về mặt này. Còn nhớ có lần Trọng, một bạn đồng nghiệp hỏi tôi rằng đâu là mối tương quan giữa chính trị và văn chương. Tôi trả lời hắn thẳng thừng văn chương và chính trị chẳng có ăn nhậu gì với nhau hết. Trọng, tất nhiên là không hài lòng về câu hỏi đó. Hắn chờ một câu ngược lại. Tuy vậy mặt hắn cứ lạnh như tiền. Thật ra, trước đó, hồi cùng thụ huấn chung tại quân trường Quang Trung, khi tôi được cử làm tờ báo cho Liên Đoàn Khóa Sinh Dự Bị Sĩ Quan, Trọng có viết cho tờ đặc san một bài xã luận về cuộc chiến Việt Nam. Suốt bài, hắn lên án quân đội Mỹ và đồng minh là kẻ xâm lược, giọng điệu sặc mùi tả phái bởi vì bài báo ấy chỉ nhìn từ một phía nên không thể đi được. Hắn lạnh lùng nhìn tôi và nói:

-Rồi mày sẽ hối hận.

Tôi không hiểu ý nghĩa của lời hắn nói. Khi được biệt phái trở về nhiệm sở cũ, và cũng như Phùng, hắn được chuyển về làm phụ khảo cho môn Triết Tây tại đại học Văn Khoa Sàigòn, hắn viết và cho xuất bản một tập tiểu luận dưới nhan đề: “Cái chết của một nhạc sĩ.” Bài viết của hắn lập tức được đài Hà Nội đọc lại và gây một phản ứng dữ dội từ nhiều phía.

(còn tiếp)

22 Tháng Chín 2022(Xem: 5208)
Vậy mà hôm nay, duyên cớ gì bỗng dưng tôi đi bộ ngang qua cái tủ sách, tò mò mở xem và tìm thấy cuốn sách của ông đang nằm bơ vơ!
21 Tháng Mười 2017(Xem: 9182)
*Xin bấm vào phần audio bên dưới để lắng nghe: NHÀ BÁO, NHÀ VĂN NGUYỄN XUÂN HOÀNG - Mặc Lâm, biên tập viên RFA thực hiện
29 Tháng Chín 2017(Xem: 5041)
Nếu bảo qua tuổi 70 xưa nay là hiếm, thì Nguyễn-Xuân Hoàng sinh năm 1937 cũng đã bước qua tuổi 77, nhưng đó là ý niệm tuổi tác của thế kỷ trước.
22 Tháng Chín 2017(Xem: 4244)
Bây giờ anh đã thanh thản bên kia thế giới. Tôi sẽ chẳng còn được đọc email hay nghe anh nhẹ nhàng than thở mỗi khi cơn đau dằn vặt: “Anh đau quá Phú ơi!”.
15 Tháng Chín 2017(Xem: 5564)
Nguyễn Xuân Hoàng – nhà văn. Nguyễn Xuân Hoàng- nhà báo. Nguyễn Xuân Hoàng- nhà giáo. Ông viết văn, viết tùy bút, viết tiểu thuyết trong không khí của thi ca.
29 Tháng Giêng 2016(Xem: 5964)
Tôi lại im lặng trước hai ĐẠI CA VĂN CHƯƠNG của SÀI GÒN. Tôi còn nhớ trong tay NGUYỄN XUÂN HOÀNG cầm mấy trang bản thảo của một truyện ngắn có tựa đề MÂY VẦN VŨ.
21 Tháng Giêng 2016(Xem: 6385)
Tôi nhìn đồng hồ trên vách. Chỉ còn mấy phút nữa là đến giờ giới nghiêm. Tôi nhớ lại những gì Uyên và Quỳnh nói. Tôi hiểu tôi phải làm gì. Tôi đứng dậy đến bên Quỳnh. Tôi cúi xuống chiếc ghế bành, nơi Quỳnh đang trầm mình trong đó.
14 Tháng Giêng 2016(Xem: 6456)
Tôi tin rằng dù “quyền” đã hết ông Phan vẫn còn “thế”. Tôi tin chắc rằng ông Phan có thừa khả năng để lấy cho tôi cái học bổng. Nhưng để làm chi? Tôi choàng tay qua vai Uyên.
07 Tháng Giêng 2016(Xem: 6756)
Ngó theo hướng mắt Tâm, tôi thấy từ một chiếc ô tô đậu sát lề đường bên cạnh gốc me, một cô gái bước xuống. Cánh cửa xe đã đóng lại, nhưng cô vẫn đứng yên một chỗ nhìn ngó xung quanh, trước khi đi thẳng về phía bàn chúng tôi.
31 Tháng Mười Hai 2015(Xem: 6798)
... Hồ Tam Kỳ là một tay anh chị khét tiếng vùng Nguyễn Thông-Kỳ Đồng-Cống Bà Xếp. Hồi đó, vừa lấy vợ xong ít lâu, Nhật quyết định dời Biên Hòa về Sài Gòn,
25 Tháng Mười Hai 2015(Xem: 6424)
Mẹ tôi ở xa, quá xa, cho nên những lục đục trong gia đình tôi chậm đến tai bà. Tuy vậy đối với bà chỉ có nước mắt là người sứ giả hòa bình duy nhất được gửi đến trong một trận chiến tranh mà sự đổ vỡ rõ ràng là không thể hàn gắn được.
16 Tháng Mười Hai 2015(Xem: 5838)
Tự nhiên tôi liên tưởng ngay đến tấm thiệp mà ông Phan đã gửi tôi với mấy câu thơ của Lý Bạch trong bài Thục Đạo Nan.
10 Tháng Mười Hai 2015(Xem: 5918)
Từ lúc cho xe chạy, người đàn ông không nói thêm với tôi lấy một lời. Nhưng phần tôi, tôi bắt đầu cảm thấy điều phỏng đoán của mình về tông tích hắn đã không còn chỗ tựa.
02 Tháng Mười Hai 2015(Xem: 5533)
Ở nhà Quỳnh ra, đã khuya, tôi tấp vào một hàng bánh mì đêm trên đường Lê Lợi. Tôi không đói, nhưng biết chắc chắn là đêm nay thế nào tôi cũng sẽ thức khuya. Những điều Quỳnh nói với tôi hồi chiều làm tôi khó nghĩ. Rồi Quỳnh cũng sẽ bỏ tôi mà đi sao?
25 Tháng Mười Một 2015(Xem: 5685)
Ngồi trên taxi, Quỳnh đan những ngón tay cô lên tay tôi. Đôi mắt cô không vui. Cô quay cửa kính lên và thúc xe chạy nhanh hơn. Nỗi lo âu của Quỳnh làm tôi thấy mình nhỏ lại.
19 Tháng Mười Một 2015(Xem: 5745)
Tiểu thư viện ấy đối với tôi thật quá quen thuộc, nhưng lần này, tôi sung sướng khám phá ra ngoài những cuốn hồi ký chính trị và thuật lãnh đạo là cả một kho tiểu thuyết và thi ca. Cuốn Đường Thi do Ngô Tất Tố phiên dịch nằm bên tập thơ của R.Tagore, ấn bản tiếng Anh.
12 Tháng Mười Một 2015(Xem: 5933)
Tôi cười: -Chiêm tinh học không phải là một khoa học. Nó gần với dị đoan và mang màu sắc huyền bí.
05 Tháng Mười Một 2015(Xem: 5681)
Liệu sự náu mình của tôi ở đây có phải là Uyên? Cô đã chăm sóc tôi hơn là lòng tôi mong ước, nhưng cô cũng đã nghiêm chỉnh với tôi hơn là trí tôi tưởng tượng. Đôi lúc Uyên cư xử như một cô em gái nhỏng nhẻo.
29 Tháng Mười 2015(Xem: 5486)
Tôi nhớ Quỳnh. Tôi hình dung cô đang ngồi trong sở giữa những giấy tờ và lịch chuyến bay của hãng. Phía sau lưng Quỳnh, chiếm trọn tấm vách là tấm bản đồ lớn với chi chít những đường bay của hãng CAL đến các thủ đô trên thế giới.
23 Tháng Mười 2015(Xem: 5744)
Tôi hỏi bà, nhưng chính bà đặt ngược lại tôi. Tôi có phải là người đàn ông nhiều tham vọng không? Không, tôi chỉ là một người đi trên mây. Trái tim tôi bao giờ cũng có thừa chỗ cho tình yêu gia đình, nhưng gia đình thì hình như không có chỗ nào dành cho tình yêu tôi.
10 Tháng Mười 2015(Xem: 5246)
Thôi Hoàng nhé Hoàng nhé đã về tới bến rồi hãy đặt trái tim cũ vào trong tàn tro mình.
08 Tháng Mười 2015(Xem: 5815)
Rốt cuộc ông Phan và tôi cũng gặp nhau. Đó là buổi sáng của một mùa Hè được kéo dài do cơn lốc thời sự gây nên. Suốt đêm qua tôi khó ngủ, nhưng không hiểu sao tôi lại dậy được sớm hơn thường lệ.
07 Tháng Mười 2015(Xem: 5799)
Đối với ông Lý, đồng tiền là thước đo của mọi giá trị. Tiền giải quyết được tất cả. Theo ông, người giỏi không phải là người có học vị cao hay chức tước lớn.
03 Tháng Mười 2015(Xem: 22695)
Thầy dự định sẽ viết lại chuyện này khi khoẻ hơn. Không may, dự định đó chẳng bao giờ thành sự thật. Xin được thay Thầy kể lại chuyện này như một nén tâm hương tưởng nhớ nhân giỗ đầu của Thầy.
01 Tháng Mười 2015(Xem: 6124)
Thật ra, khi viết tập tiểu luận này, Trọng hoàn toàn đứng trên quan điểm duy vật biện chứng có cải đổi nhẹ đi một chút. Dù sao vẫn là lấy chính trị đè bẹp văn chương.
01 Tháng Mười 2015(Xem: 8207)
Sau đây là bài của cô Tanaka Aki cô gái Nhật Bản, người chưa từng gặp Nguyễn Xuân Hoàng nhưng đã quyết định dịch cuốn Người Đi Trên Mây sang tiếng Nhật.
01 Tháng Mười 2015(Xem: 8095)
Kể cũng thật lạ, khi anh Nguyễn Xuân Hoàng chỉ về lại được Nha Trang, thành phố “nơi tôi đã chào đời, lớn lên…” không bằng thứ “visa” nhập cảnh đời thường, mà chỉ có thể bằng đôi cánh của thần chết...
25 Tháng Chín 2015(Xem: 7862)
Sông về thiêm thiếp mộ bia đăm đăm hồ mị ô kìa ! giấc ai ?
24 Tháng Chín 2015(Xem: 7125)
Thấm thoát, Hoàng đi đã một năm. Nhớ con người văn nghệ bèn tìm đọc những bài anh em viết cho tình bằng hữu. Chợt thấy bài của chính mình. Đọc lại thấy chuyện cũ mà như mới.
24 Tháng Chín 2015(Xem: 6824)
Lại nửa khuya thức dậy nằm đọc Việt Tribune số Giỗ đầu nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng
22 Tháng Chín 2015(Xem: 16566)
Thầy bảo đúng, em thành tài đỗ đạt Nhờ ơn Thầy, câu nhớ mãi bên em Không bỏ cuộc, em đạt được điều mơ ước Công ơn Thầy em vẫn mãi cưu mang.
18 Tháng Chín 2015(Xem: 5855)
Nghe bà Phan đã nhắc Uyên, tôi thấy mình làm màu thế là quá đủ, tôi muốn hỏi thăm Uyên, nhưng bà Phan đã đứng dậy sửa lại cành hoa trong độc bình.
18 Tháng Chín 2015(Xem: 16537)
Tháng 9 năm 2014 sau một thời gian bị thập diện mai phục đến phải ngọa hổ tàng long ở Standford, người hùng đã nhắm mắt xuôi tay buông cả Ỷ Thiên kiếm lẫn Đồ Long đao.
18 Tháng Chín 2015(Xem: 6924)
13 tháng 9 năm nay là ngày giỗ đầu của nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng. Khi nhận lời chăm sóc blog “Rừng & Cây” trên mạng VOA tiếng Việt, tôi đã quyết định sẽ tiếp tục tinh thần “Nguyễn Xuân Hoàng và Bạn Hữu”
17 Tháng Chín 2015(Xem: 7775)
Một năm tưởng chậm mà mau, Nguyễn Xuân Hoàng mất hôm nào, đã năm! Bạn xa, tôi chửa lần thăm, đây xa bạn có đôi lần đến đây…
17 Tháng Chín 2015(Xem: 6773)
Ngày giỗ. ngày giỗ. nghe sao buồn quá vậy toàn hoa tươi và trái cây tươi mà. sao lại nhang khói. những đốm lửa nhỏ tàn dần. sao ảnh bạn nằm ngay chính giữa. nụ cười hiền. ánh mắt ấy.
11 Tháng Chín 2015(Xem: 5915)
Và cô nhẹ nhàng hôn lên trán tôi, rồi quày quả bước ra cửa. Tôi nghe tiếng giày khua rất chậm ở dốc cầu thang. Và tiếng động cơ xe nổ giòn, lăn bánh.
03 Tháng Chín 2015(Xem: 6101)
Tôi đang bắt đầu từ những âm số của nợ nần, của những lời thị phi, của nụ cười đã tắt, niềm vui đã chết, hi vọng đã tan hoang.
28 Tháng Tám 2015(Xem: 5819)
Buổi học hôm nay là buổi học hoàn hảo nhất trong năm của tôi nếu không nói là buổi học mà tôi bằng lòng nhất trong cuộc đời dạy học của tôi.
21 Tháng Tám 2015(Xem: 5820)
Một tội ác toàn hảo không có nghĩa là không có kẽ hở nhỏ. Một kịch sĩ đại tài không có nghĩa là đánh lừa được tất cả mọi người bằng vai trò của mình.
14 Tháng Tám 2015(Xem: 5920)
Đường Tự Do buổi chiều mát rượi dưới những cơn gió miệt mài từ sông Saigon thổi lên. Uyên khỏe mạnh, trẻ trung, nồng nàn đi bên cạnh một người đàn ông là tôi buồn nản, hoài nghi và nhạt nhẽo.
07 Tháng Tám 2015(Xem: 6267)
Chúng tôi tự vỗ về nhau trong một thú đau thương cùng tột. Trên lưng tôi không bao giờ phai mờ dấu vết của Quỳnh và tôi cũng biết trên vùng “đồi núi” cô ít khi lặn chìm những dấu răng cuồng loạn tôi.
31 Tháng Bảy 2015(Xem: 6073)
không hiểu sao chiều nay hiện ra phố núi trên giấy loang màu tôi chỉ viền theo mà ra tấm tranh có màu trời xanh tím có vệt mây lửng lơ như kéo bạn xa về…
31 Tháng Bảy 2015(Xem: 6043)
Thật ra Saigon lúc này đang có cuộc chiến tranh của nó. Những tin đồn đủ loại áp lực lên nỗi lo âu của người thành phố như hơi nước trong nồi súp de. Rồi xuống đường, biểu tình, phe nhóm, đảng phái, tôn giáo, truyền đơn...
24 Tháng Bảy 2015(Xem: 5641)
Và hình như tôi có được đôi chút thỏa mãn. Ông Phan soi chiếu cho tôi thấy đôi nét về cha tôi và về phần ông, ông cũng hé cho tôi thấy tầm mức của một quyền lực đang lớn.
16 Tháng Bảy 2015(Xem: 5895)
Người ta đâu thể phung phí cả tuổi thanh xuân trong việc trồng trọt vun xới cây thương yêu và tin cậy trên một mảnh đất - tưởng là màu mỡ - để chỉ gặt hái những bông hoa và trái cây của dối trá hận thù?
10 Tháng Bảy 2015(Xem: 6115)
Người ta nói sắc đẹp vốn là bạn đồng hành của dối trá và phản bội. Tôi không hoàn toàn tin như vậy.
02 Tháng Bảy 2015(Xem: 5557)
Tôi giống như cây mía đã róc vỏ, bị đun đẩy vào cái máy ép. Tôi chỉ có thể ra ở đầu kia chứ không thể lui lại ở đầu này.
26 Tháng Sáu 2015(Xem: 5594)
Ông Phan làm tôi sợ. Quả thật những giây phút cuối cùng của cha tôi đã không có tôi bên cạnh. Cha tôi, người đàn ông rượu chè be bét đã ám ảnh tôi suốt một thời tuổi trẻ.
19 Tháng Sáu 2015(Xem: 5643)
Dù sao tôi đã lấy ra khỏi kệ cuốn Sứ Quân của Machiavelli. Tôi lơ đãng lật từng trang sách và tôi dừng lại ở Chương Mười Bảy, màu mực đỏ gạch dưới hai câu: “Độc ác hay độ lượng? Để cho dân sợ hãi hơn là dân thương mến?”
12 Tháng Sáu 2015(Xem: 5876)
Chỉ có chừng này thôi sao? Đổi một buổi tối họp mặt bạn bè chỉ để nhìn ngó chừng này con người xa lạ, và uống một ly rượu?
04 Tháng Sáu 2015(Xem: 5938)
Tôi thấy mấy người đàn bà tụ thành nhóm nhỏ, cười cười nói nói. Còn đám đàn ông với thuốc lá trên môi, ly rượu trên tay đang sôi nổi trò chuyện.
31 Tháng Năm 2015(Xem: 6889)
Tôi biết chắc là tôi sẽ lạc lõng trong cái thế giới quyền lực và hào nhoáng kia, nhưng không hiểu cái gì đã xô đẩy tôi, vô hình nhưng mạnh mẽ.
21 Tháng Năm 2015(Xem: 6337)
sáng thứ sáu, bảy giờ ở san jose trời lạnh lạnh bất ngờ mở trang web nguyệt mai đọc bài thơ của bạn tặng cánh rừng scibilia ly cà phê mùa đông trên sơn dầu canvas
15 Tháng Năm 2015(Xem: 5649)
Phước nhìn những đồng quan Pháp. Anh cầm lên săm soi, lật ngược lật xuôi. Anh lấy ngón tay trỏ búng vào tờ giấy bạc, xòe những tờ giấy bạc như xòe bài và xốc lại.
08 Tháng Năm 2015(Xem: 16123)
Hồng bưng cà phê ra. Một gói ba số năm vàng rực. Khói cà phê thơm phức làm ruột tôi cồn cào. Cà phê thứ thiệt. Trời ơi, cà phê thứ thiệt. Tôi cúi xuống cái phin, giở cái nắp ra.
01 Tháng Năm 2015(Xem: 17699)
Sài Gòn mưa. Mưa tầm tã. Mưa bong bóng phập phồng. Mưa mù mịt. Mưa thối trời, thối đất. Mưa quất rát mặt, rát da. Mưa như một triệu cây roi đập tứ phía. Mưa từ Hồng Thập Tự,
24 Tháng Tư 2015(Xem: 5134)
Trong đầu tôi bây giờ chỉ có Quỳnh. Và trùm lên tất cả là hình ảnh mấy đứa con tôi. Tất cả đều đã bỏ đi. Xa tít. Mù khơi. Đăng và Mai. Và cái thành phố Paris trong mộng tưởng của tôi, t
17 Tháng Tư 2015(Xem: 17793)
Buổi chiều đang xuống. Trời còn sáng nhưng mưa lất phất. Tôi nghe Quỳnh nói tên. “Xin anh chị chờ.” Tiếng sỏi khua dưới chân lạo xạo. ..
11 Tháng Tư 2015(Xem: 19314)
Sau đó hai mẹ con ôm nhau cười.” Chị cũng kể một câu chuyện thương tâm mà chị nghe được trên đường từ Bắc trở về. Nó còn địa ngục hơn là địa ngục chị đang sống.
10 Tháng Tư 2015(Xem: 7546)
Mấy tháng trước khi Nguyễn Xuân Hoàng từ giã cõi đời, chúng tôi – Đinh Cường, Nguyễn Xuân Thiệp, Hoàng Xuân Sơn. . . có gởi cho anh những bài thơ mới viết về tình bạn như một chút thân tình sưởi ấm trên giường bệnh.
03 Tháng Tư 2015(Xem: 17341)
Tôi không yêu nổi chính con người tôi, tôi còn có thể yêu nổi được ai. Và như vậy nếu không ai yêu tôi, không yêu nổi tôi, điều đó cũng chẳng có chi là lạ.
27 Tháng Ba 2015(Xem: 6716)
Anh không về thật rồi không tìm café bụi đời khác chỗ ngồi đó quê hương đó đã hoang vu
27 Tháng Ba 2015(Xem: 5185)
Hàng sách của Vĩnh có đủ loại Anh, Việt, Pháp, Tàu, sách, báo, tạp chí... từ những cuốn xưa cũ đến những cuốn mới nhất. Xưa như Nam Phong Tạp Chí, Tản Đà Vận Văn, gần nhất như tạp chí Sáng Tạo, Hiện Đại, Bách Khoa, Trình Bày, Văn... mới như các tờ Newsweek, Time, Paris Match, L'Express...
20 Tháng Ba 2015(Xem: 16955)
.....Máu của cả một dân tộc đổ xuống, xương của nhiều thế hệ xếp lại để cho cả bọn mua bán quyền lực đưa đẩy đến ngày Ba Mươi Tháng Tư Bảy Lăm.
13 Tháng Ba 2015(Xem: 6213)
Chúng ta có thể nói, Nguyễn Xuân Hoàng là một nhà văn thận trọng với tất cả mọi điều ông viết xuống, mà không phải e ngại rằng, đã có một vội vàng nào đó, qua ghi nhận ấy.
06 Tháng Ba 2015(Xem: 6482)
Ôi ngựa phi nước đại một hồi bỗng quị chân Ôi chim bay mù khơi bỗng gãy cánh Ôi tôi người xa lạ bỗng quen em
27 Tháng Hai 2015(Xem: 6689)
Sau cùng tôi cũng đã trở lại Paris, trở lại thành phố của những ngôi nhà chật, những đường phố hẹp, những viện bảo tàng lịch sử, những người quen cũ và cả những người mới nghe tiếng nhưng tưởng chừng như đã quen lắm từ lâu.
20 Tháng Hai 2015(Xem: 8662)
Một Số Hình Ảnh Gia Đình & Bạn Hữu của Nguyễn Xuân Hoàng
20 Tháng Hai 2015(Xem: 5484)
Ngồi chen chúc trên chiếc xe đò ọp ẹp, giữa những khuôn mặt thất thần, tôi nhận ra hình như đâu phải chỉ có một mình tôi đang phập phồng, sợ hãi. Người đàn ông ngồi sát bên tôi đeo kính đen, đội cái mũ nồi đã rách,
12 Tháng Hai 2015(Xem: 7854)
My father passed away three months ago I still remember it like it happened yesterday The pain still feels so raw
11 Tháng Hai 2015(Xem: 5833)
Những chấn song sắt kia, cái căn phòng giam hôi hám này, những bữa ăn nghèo nàn thiếu thốn trăm thứ... không đè ép nổi tôi. Những người bạn tù sống khốn khổ gấp trăm lần tôi, dạy tôi bài học kiên nhẫn.
05 Tháng Hai 2015(Xem: 7443)
Bỏ tháng chín mùa xuân khô cạn kiệt Đời lêu bêu lưu lạc một nhánh buồn Chữ từng chữ lấp vào chừng không đủ Bụi rác về che khuất những âm u.
03 Tháng Hai 2015(Xem: 5260)
Tôi nghe một luồng hơi ấm chạy khắp thân thể tôi. Ánh sáng chui vào hai mí mắt tôi làm tôi phải mở ra. Tôi thấy những khuôn mặt quen thuộc chụm lại ngó xuống.
29 Tháng Giêng 2015(Xem: 7831)
chúng ta hay cùng ngồi cà phê từ xưa nhớ chiều Givral nhớ sáng nào La Pagode hội thảo vừa qua có ai nhắc không chính ở các quán cà phê cũng nhiều kỷ niệm
22 Tháng Giêng 2015(Xem: 8604)
Từ 1973, Nguyễn Xuân Hoàng đã ra mắt "Kẻ Tà Đạo". Sau 1975, tác phẩm được viết lại dưới tên mới là "Người Đi Trên Mây" (1) và trở thành tập đầu của một bộ trường thiên gồm ba tập. Tập hai, mang tên "Bụi và Rác" (2) vừa được xuất bản trong năm vừa qua.
02 Tháng Giêng 2015(Xem: 6628)
Tôi đang viết cho em giữa những âm thanh quen thuộc của một mùa Giáng Sinh. Một người bạn làm báo cho tôi biết rằng tình hình chính trị đang có nhiều chuyển biến lớn.
26 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 7615)
Con người và sự nghiệp văn chương của nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng (7/7/1940-13/9/2014) qua cái nhìn của hai nhà phê bình văn học Nguyễn Hưng Quốc, Hoàng Ngọc Tuấ
18 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 7621)
Nam Mô Đại Từ Đại Bi Quán thế Âm Bồ Tát Cứu khổ cứu nạn ngồi niệm thầm trong đêm cho Hoàng ngủ yên bình an Hoàng đã Về Hoàng đã Tới .
11 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 7454)
ông đi thật sự đi rồi tôi còn tiếp tục nằm ngồi chờ phiên thong dong nghe nhé bạn hiền chắc đám bè bạn thành tiên đang chờ
05 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 7780)
Anh Nguyễn Xuân Hoàng, cũng như anh Mai Thảo, và anh Nguyễn Mộng Giác, đều cùng mang một nỗi thương nhớ Sài Gòn - đó là hình ảnh tôi nhận ra, khi nhớ lại đôi mắt của các nhà văn này. Những gì đẹp nhất trong lòng nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng đã nằm trên trang giấy, và cả trong cuộc đời của anh.
28 Tháng Mười Một 2014(Xem: 9216)
Nhớ anh, tôi tìm lại tấm hình anh em Hưng Ca (tình cờ) chụp chung với anh trong buổi ra mắt sách Đại Học Máu của nhà văn Hà Thúc Sinh nằm 1985 tại Washington, D.C, Hoa Kỳ. Lần này, tất nhiên, tôi không còn có dịp nghe anh than buồn và đòi chết nữa.
26 Tháng Mười Một 2014(Xem: 8623)
Bây giờ Anh đã ra đi Đã thực là “Người đi trên mây” rồi Như thấy Anh đang mỉm cười Bên người thân trước khi rời thế gian
22 Tháng Mười Một 2014(Xem: 8734)
"Thương Tiếc Nguyễn Xuân Hoàng'' là một thư phòng nhỏ nơi mà những người bạn thơ văn, thân hữu, đồng nghiệp, học trò của Thầy có thể cùng nhau chia sẻ những tâm tình, niềm đau, nỗi nhớ sau khi nhà Văn, nhà Báo, nhà Giáo Nguyễn Xuân Hoàng đã vĩnh viễn rời xa chúng ta.
12 Tháng Mười Một 2014(Xem: 7314)
Có thể Nguyễn Xuân Hoàng vẫn thao thức với bài thơ duy nhất của mình. Tựa bài thơ là Mang Mang… Rất triết và rất hiền mặc dù xa gần đụng tới cái chết…
12 Tháng Mười Một 2014(Xem: 7403)
Nhà Văn/Nhà Báo/Nhà Giáo Nguyễn Xuân Hoàng Sống/Đau là Một. Người đi quá bên kia cái chết. Cao hơn cái chết với Cơn Đau thăm thẳm của riêng mình. Mẹ Thérèsa Calcutta không phải do “thần thông/tu luyện” mà nên danh hiệu cao quý.
29 Tháng Mười 2014(Xem: 8741)
Từ nơi trần gian anh ở trọ, trong một khoảng thời gian không quá ngắn hay quá dài, anh đã xong vai trò của mình, đã có một cuộc sống trọn vẹn ý nghĩa trong sự thương kính của tất cả mọi người. Xin anh hãy ra đi nhẹ nhàng, bây giờ tới phiên anh làm “người đi trên mây” rồi đó…
29 Tháng Mười 2014(Xem: 8404)
Anh Hoàng đang tiếp nối một cuộc sống mới chị Vy ạ. Anh không chết. Anh vẫn ở quanh chị, các cháu và những người thương mến Nguyễn Xuân Hoàng. Đi với tôi Đến với chân trời xa Hoa bướm bay Một trời đầy thơ
25 Tháng Mười 2014(Xem: 7445)
Tôi đến đấy cũng chỉ muốn tìm lại chút kỷ niệm để cảm thấy như chú vẫn còn quanh đây. Độ một tuần nữa là đến 49 ngày của chú. Ngày mà chú sẽ được nương nhờ cửa Phật Từ Bi. Ở nơi xa xôi ấy, xin chú được yên giấc nghìn thu!
24 Tháng Mười 2014(Xem: 9075)
Tôi không ngờ cha tôi lớn lao, vĩ đại đến thế. Tôi không hề biết được tầm ảnh hưởng của cha tôi đối với nhiều người khác. Biết bao nhiêu người đã nhờ cậy đến ông để hỏi ý kiến về cuộc sống, về triết lý, và những tư tưởng của ông.
24 Tháng Mười 2014(Xem: 7586)
Trong số đó có những tên tuổi đã thành danh từ trước năm 1975 từ trong nước dưới thể chế Việt Nam Cộng Hòa. Một trong những người đó là nhà giáo, nhà văn, nhà báo Nguyễn Xuân Hoàng
17 Tháng Mười 2014(Xem: 19427)
Lấy câu “Nhân sinh tư cổ thùy vô tử'' –NCT- để khuây thôi và cũng nghĩ Hoàng ra đi, để khỏi phải chịu những cơn đau. Hoàng ra đi... và cũng đã để lại...
16 Tháng Mười 2014(Xem: 5647)
Kiểm điểm lại tôi thấy hình như mình luôn luôn sai trong mọi quyết định. Thành ra như một cách tự biện hộ tôi cứ để cho mọi việc lấp lửng. Thế mà hay! Không quyết định thì không bị sai gì cả.
19 Tháng Chín 2014(Xem: 30542)
''Sinh ký tử quy'' là định luật của đất trời. Nơi ''cõi tạm'' Thầy đã sống xứng đáng với vai trò là một Nhà Văn, Nhà Giáo bằng nhân cách và những cống hiến của mình cho văn học Việt Nam thì hôm nay, trên đường đến ''cõi về'' ....
30 Tháng Sáu 2014(Xem: 7728)
Xin bấm vào hình có tên của tiểu mục muốn đọc và chọn bài để đọc.
01 Tháng Mười 20151:58 CH(Xem: 8207)
Sau đây là bài của cô Tanaka Aki cô gái Nhật Bản, người chưa từng gặp Nguyễn Xuân Hoàng nhưng đã quyết định dịch cuốn Người Đi Trên Mây sang tiếng Nhật.
01 Tháng Mười 201512:30 CH(Xem: 8095)
Kể cũng thật lạ, khi anh Nguyễn Xuân Hoàng chỉ về lại được Nha Trang, thành phố “nơi tôi đã chào đời, lớn lên…” không bằng thứ “visa” nhập cảnh đời thường, mà chỉ có thể bằng đôi cánh của thần chết...
25 Tháng Chín 20152:01 CH(Xem: 7862)
Sông về thiêm thiếp mộ bia đăm đăm hồ mị ô kìa ! giấc ai ?
24 Tháng Chín 20151:39 CH(Xem: 7125)
Thấm thoát, Hoàng đi đã một năm. Nhớ con người văn nghệ bèn tìm đọc những bài anh em viết cho tình bằng hữu. Chợt thấy bài của chính mình. Đọc lại thấy chuyện cũ mà như mới.
24 Tháng Chín 201512:41 CH(Xem: 6824)
Lại nửa khuya thức dậy nằm đọc Việt Tribune số Giỗ đầu nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng
18 Tháng Chín 201511:29 SA(Xem: 6924)
13 tháng 9 năm nay là ngày giỗ đầu của nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng. Khi nhận lời chăm sóc blog “Rừng & Cây” trên mạng VOA tiếng Việt, tôi đã quyết định sẽ tiếp tục tinh thần “Nguyễn Xuân Hoàng và Bạn Hữu”
17 Tháng Chín 20152:40 CH(Xem: 7775)
Một năm tưởng chậm mà mau, Nguyễn Xuân Hoàng mất hôm nào, đã năm! Bạn xa, tôi chửa lần thăm, đây xa bạn có đôi lần đến đây…
17 Tháng Chín 20152:19 CH(Xem: 6773)
Ngày giỗ. ngày giỗ. nghe sao buồn quá vậy toàn hoa tươi và trái cây tươi mà. sao lại nhang khói. những đốm lửa nhỏ tàn dần. sao ảnh bạn nằm ngay chính giữa. nụ cười hiền. ánh mắt ấy.
18 Tháng Sáu 20153:47 CH(Xem: 17392)
Tất cả bàn ghế, giường tủ cũng chẳng còn thứ nào bỏ lại. Mặc dù nơi cư trú của anh ngày trước thật sự chẳng rộng lớn gì, nhưng sao bỗng dưng trở thành một khoảng trống mênh mông đến thế.
10 Tháng Tư 201511:50 SA(Xem: 7546)
Mấy tháng trước khi Nguyễn Xuân Hoàng từ giã cõi đời, chúng tôi – Đinh Cường, Nguyễn Xuân Thiệp, Hoàng Xuân Sơn. . . có gởi cho anh những bài thơ mới viết về tình bạn như một chút thân tình sưởi ấm trên giường bệnh.
03 Tháng Tư 201511:57 SA(Xem: 6259)
Sự đóng góp của nhà văn, nhà báo Nguyễn Xuân Hoàng cho cộng đồng người Việt trong vùng Vịnh cũng như cho thành phố San Jose không nhỏ trên phương diện truyền thông. Bà Trương GiaVy quả phụ Nguyễn Xuân Hoàng được Hội đồng thành phố tuyên dương trong buổi lễ.
27 Tháng Ba 201511:30 SA(Xem: 6716)
Anh không về thật rồi không tìm café bụi đời khác chỗ ngồi đó quê hương đó đã hoang vu
20 Tháng Ba 201511:31 SA(Xem: 15646)
Thung lũng hoa vàng mùa hoa chưa dậy Vàng còn đợi Xuân trên đỉnh Xuân Hoàng Starbucks một mình đăm đăm khung cửa kính Quạnh quẽ chỗ ngồi, hôm qua bay ngang
20 Tháng Hai 201510:17 SA(Xem: 8662)
Một Số Hình Ảnh Gia Đình & Bạn Hữu của Nguyễn Xuân Hoàng
12 Tháng Hai 20151:40 CH(Xem: 7853)
My father passed away three months ago I still remember it like it happened yesterday The pain still feels so raw
05 Tháng Hai 20151:11 CH(Xem: 7442)
Bỏ tháng chín mùa xuân khô cạn kiệt Đời lêu bêu lưu lạc một nhánh buồn Chữ từng chữ lấp vào chừng không đủ Bụi rác về che khuất những âm u.
29 Tháng Giêng 20151:32 CH(Xem: 7831)
chúng ta hay cùng ngồi cà phê từ xưa nhớ chiều Givral nhớ sáng nào La Pagode hội thảo vừa qua có ai nhắc không chính ở các quán cà phê cũng nhiều kỷ niệm
22 Tháng Giêng 20151:00 CH(Xem: 8604)
Từ 1973, Nguyễn Xuân Hoàng đã ra mắt "Kẻ Tà Đạo". Sau 1975, tác phẩm được viết lại dưới tên mới là "Người Đi Trên Mây" (1) và trở thành tập đầu của một bộ trường thiên gồm ba tập. Tập hai, mang tên "Bụi và Rác" (2) vừa được xuất bản trong năm vừa qua.
15 Tháng Giêng 20151:34 CH(Xem: 5265)
Ngập ngừng Thu mới ghé qua đây Lá ngập ngừng rơi tiếc nhớ Thầy Nửa gánh văn chương chưa thoả chí Một đời giáo chức đã tròn vai.
09 Tháng Giêng 201511:56 SA(Xem: 6409)
Lời của bài ca tuyệt vọng này dường như dành riêng cho cô Trương Gia Vy, người vợ bao nhiêu năm mà cũng là người tình cuối của nhà văn Nguyễn- Xuân Hoàng.
26 Tháng Mười Hai 20142:13 CH(Xem: 7615)
Con người và sự nghiệp văn chương của nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng (7/7/1940-13/9/2014) qua cái nhìn của hai nhà phê bình văn học Nguyễn Hưng Quốc, Hoàng Ngọc Tuấ
18 Tháng Mười Hai 20141:12 CH(Xem: 7621)
Nam Mô Đại Từ Đại Bi Quán thế Âm Bồ Tát Cứu khổ cứu nạn ngồi niệm thầm trong đêm cho Hoàng ngủ yên bình an Hoàng đã Về Hoàng đã Tới .
11 Tháng Mười Hai 201412:25 CH(Xem: 7454)
ông đi thật sự đi rồi tôi còn tiếp tục nằm ngồi chờ phiên thong dong nghe nhé bạn hiền chắc đám bè bạn thành tiên đang chờ
05 Tháng Mười Hai 201412:11 CH(Xem: 7779)
Anh Nguyễn Xuân Hoàng, cũng như anh Mai Thảo, và anh Nguyễn Mộng Giác, đều cùng mang một nỗi thương nhớ Sài Gòn - đó là hình ảnh tôi nhận ra, khi nhớ lại đôi mắt của các nhà văn này. Những gì đẹp nhất trong lòng nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng đã nằm trên trang giấy, và cả trong cuộc đời của anh.
28 Tháng Mười Một 20143:49 SA(Xem: 9216)
Nhớ anh, tôi tìm lại tấm hình anh em Hưng Ca (tình cờ) chụp chung với anh trong buổi ra mắt sách Đại Học Máu của nhà văn Hà Thúc Sinh nằm 1985 tại Washington, D.C, Hoa Kỳ. Lần này, tất nhiên, tôi không còn có dịp nghe anh than buồn và đòi chết nữa.
26 Tháng Mười Một 20141:46 CH(Xem: 8623)
Bây giờ Anh đã ra đi Đã thực là “Người đi trên mây” rồi Như thấy Anh đang mỉm cười Bên người thân trước khi rời thế gian
22 Tháng Mười Một 20143:15 SA(Xem: 8734)
"Thương Tiếc Nguyễn Xuân Hoàng'' là một thư phòng nhỏ nơi mà những người bạn thơ văn, thân hữu, đồng nghiệp, học trò của Thầy có thể cùng nhau chia sẻ những tâm tình, niềm đau, nỗi nhớ sau khi nhà Văn, nhà Báo, nhà Giáo Nguyễn Xuân Hoàng đã vĩnh viễn rời xa chúng ta.
12 Tháng Mười Một 201411:24 CH(Xem: 7314)
Có thể Nguyễn Xuân Hoàng vẫn thao thức với bài thơ duy nhất của mình. Tựa bài thơ là Mang Mang… Rất triết và rất hiền mặc dù xa gần đụng tới cái chết…
12 Tháng Mười Một 201411:10 CH(Xem: 7403)
Nhà Văn/Nhà Báo/Nhà Giáo Nguyễn Xuân Hoàng Sống/Đau là Một. Người đi quá bên kia cái chết. Cao hơn cái chết với Cơn Đau thăm thẳm của riêng mình. Mẹ Thérèsa Calcutta không phải do “thần thông/tu luyện” mà nên danh hiệu cao quý.
07 Tháng Mười Một 20141:24 CH(Xem: 18497)
tôi đứng giữa rừng lạnh bầy ngỗng trời kêu vang trở về ngồi cô quạnh bấm cell phone. còn đâu còn đâu cậu Hoàng ơi…
04 Tháng Mười Một 20141:37 CH(Xem: 18870)
tôi còn nhìn mây bay chiều nay mây đang bay trên đồi Evergreen mùa thu mây đang trôi trong ký ức nhạt nhòa người bạn không còn nhìn mây 49 ngày qua
29 Tháng Mười 20141:54 CH(Xem: 8741)
Từ nơi trần gian anh ở trọ, trong một khoảng thời gian không quá ngắn hay quá dài, anh đã xong vai trò của mình, đã có một cuộc sống trọn vẹn ý nghĩa trong sự thương kính của tất cả mọi người. Xin anh hãy ra đi nhẹ nhàng, bây giờ tới phiên anh làm “người đi trên mây” rồi đó…
29 Tháng Mười 20141:25 CH(Xem: 8404)
Anh Hoàng đang tiếp nối một cuộc sống mới chị Vy ạ. Anh không chết. Anh vẫn ở quanh chị, các cháu và những người thương mến Nguyễn Xuân Hoàng. Đi với tôi Đến với chân trời xa Hoa bướm bay Một trời đầy thơ
25 Tháng Mười 201410:42 SA(Xem: 7445)
Tôi đến đấy cũng chỉ muốn tìm lại chút kỷ niệm để cảm thấy như chú vẫn còn quanh đây. Độ một tuần nữa là đến 49 ngày của chú. Ngày mà chú sẽ được nương nhờ cửa Phật Từ Bi. Ở nơi xa xôi ấy, xin chú được yên giấc nghìn thu!
24 Tháng Mười 201411:09 CH(Xem: 17809)
Giờ thì Thầy em đang “... Đi Trên Mây”, đi vào cõi mộng của Thầy, em chúc Thầy lên đường bình an và Thầy sẽ tìm được “thiên đường lý tưởng của Thầy” trên đó. Vất hết tất cả mọi khổ hạnh lại cho trần gian và cõi vô thường....
24 Tháng Mười 201410:46 SA(Xem: 9075)
Tôi không ngờ cha tôi lớn lao, vĩ đại đến thế. Tôi không hề biết được tầm ảnh hưởng của cha tôi đối với nhiều người khác. Biết bao nhiêu người đã nhờ cậy đến ông để hỏi ý kiến về cuộc sống, về triết lý, và những tư tưởng của ông.
24 Tháng Mười 201410:45 SA(Xem: 7586)
Trong số đó có những tên tuổi đã thành danh từ trước năm 1975 từ trong nước dưới thể chế Việt Nam Cộng Hòa. Một trong những người đó là nhà giáo, nhà văn, nhà báo Nguyễn Xuân Hoàng
17 Tháng Mười 20143:11 SA(Xem: 19427)
Lấy câu “Nhân sinh tư cổ thùy vô tử'' –NCT- để khuây thôi và cũng nghĩ Hoàng ra đi, để khỏi phải chịu những cơn đau. Hoàng ra đi... và cũng đã để lại...
16 Tháng Mười 201412:49 CH(Xem: 6662)
*Bài này tôi đã đọc cho Nguyễn Xuân Hoàng nghe trong lần đi cùng với Đinh Cường qua thăm Hoàng. Nay Hoàng đã ra đi xin gởi theo như một lời tang ca tưởng niệm bạn.
16 Tháng Mười 201412:14 CH(Xem: 6220)
Bây giờ anh đã ở trên mây. Nơi đó, gặp lại Mai Thảo, Phạm Duy, Đỗ Ngọc Yến, Lê Đình Điểu, Nguyễn Đức Quang, Nguyễn Chí Thiện, Vũ Ánh, Trương Trọng Trác, Nguyễn Mộng Giác anh em lại tiếp tục bàn chuyện văn học, sinh hoạt báo chí.
11 Tháng Mười 20145:32 SA(Xem: 6932)
Ba ngày tang lễ của Thầy, gần 50 chs NQ đã đến viếng Thầy ở nhiều thời điểm khác nhau. Ở một nơi nào đó trong hư không, chắc Thầy Nguyễn Xuân Hoàng cũng vui vì thấy tấm lòng Ngô Quyền từ đồng nghiệp, từ học trò dành cho Thầy.
09 Tháng Mười 201411:39 SA(Xem: 6526)
Nguyễn Tường Giang vừa từ Nam và Bắc California về hẹn ra Starbucks trao cho quà thật quý: quyển Kỷ yếu triển lãm và hội thảo về báo Phong Hóa Ngày Nay và Tự Lực Văn Đoàn số báo Việt tribune tưởng mộ Nguyễn Xuân Hoàng
09 Tháng Mười 20149:20 SA(Xem: 7359)
Và cho tôi gõ thêm đôi hàng mừng khi hay tin quận hạt Santa Clara tưởng niệm Nguyễn Xuân Hoàng sáng nay bạn ra đi đã hai mươi lăm ngày còn hăm lăm ngày nữa năm mươi ngày bạn thôi
07 Tháng Mười 20141:30 CH(Xem: 12689)
Nhìn bức họa trên bàn thờ nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng Quang Dũng chụp, Lòng bỗng rưng rưng…
07 Tháng Mười 20141:02 CH(Xem: 6324)
Anh yên trí ra đi sẽ có nhiều người đứng bên cạnh em để bảo bọc và che chở cho em, các con đều hiếu thảo chúng sẽ không để mẹ chúng đau buồn. Anh ra đi thanh thản. Em và các con sẽ giữ mãi anh trong tim.
03 Tháng Mười 201411:31 CH(Xem: 5347)
Mai kia tro gởi trên chùa Hóa ra bạn đã tới rồi Cõi Không Hồn nhà văn ôi mênh mông…
03 Tháng Mười 201411:17 CH(Xem: 7852)
Sáng nay được tin anh mất qua nhiều nguồn tin trên facebook và của anh bạn Sarenate Trịnh từ bên Mỹ, tôi thành thật tiếc thương và thành kính chia buồn cùng chị Trương Gia Vy.
03 Tháng Mười 201411:00 CH(Xem: 5786)
Anh ngắm lại những đứa con. Theo thời gian, chúng lớn lên trong quy luật thường hằng. Riêng trong ý nghĩ anh thì chúng bao giờ cũng như mới được sinh ra.
03 Tháng Mười 20141:11 CH(Xem: 6211)
Chàng nhắm hai mắt lại bóng chiều dần dần loang khẽ nắm bàn tay mỏng tay bạn trong tay chàng.
03 Tháng Mười 201412:56 CH(Xem: 5445)
Nguyễn Xuân Hoàng còn trong ảnh kia… Màu con mắt xám buổi Thu về. Con đường quen thuộc nay trơ trọi một đóa hoa vàng không nhắn nhe!
03 Tháng Mười 201412:47 CH(Xem: 6147)
Đối với tui nhà báo, nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng là bậc thầy, người để tui noi theo trên lảnh vực viết lách, tuy ông không chuyên về mảng ca nhạc, văn nghệ nhưng những bài phê bình ca nhạc của ông rất chuẩn, nếu không muốn nói là xuất sắc thì đúng hơn.
03 Tháng Mười 201411:24 SA(Xem: 5631)
Vẫn còn Nguyễn Xuân Hoàng khi đọc Hà Nội, năm tôi mười sáu tuổi ôi Hà Nội trong Vân nhân vật của Hoàng làm tôi nhớ Hà Nội qua Hoàng Anh Tuấn
03 Tháng Mười 201410:50 SA(Xem: 6506)
Chưa từng thấy ai quảng giao như Nguyễn Xuân Hoàng. Sự quảng giao không chỉ nằm ở điểm có nhiều người quen biết Hoàng, và Hoàng biết họ tường tận từ công ăn chuyện làm đến tánh tình cũng như những hành xử với người chung quanh ...
03 Tháng Mười 201410:38 SA(Xem: 5650)
anh ra đi thực rồi sao hình hài gió lửa thuở nào giờ đây đau thương cát bụi đong đầy trăm lời hộ niệm cùng mây đưa người
03 Tháng Mười 20149:13 SA(Xem: 18481)
ước vọng của thầy gởi lại thế nhân, thầy nói thầy ra đi với tư cách một nhà văn, vì suốt cuộc đời thầy luôn luôn theo đuổi, gìn giữ như pháp danh TÂM NGUYÊN của thầy.
30 Tháng Chín 201410:41 SA(Xem: 14654)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để xem slideshow và bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh
30 Tháng Chín 20149:54 SA(Xem: 6123)
Nhiều lần tôi đã định viết về anh nhưng đã có quá nhiều bạn anh viết về anh rồi, nhất là cuộc đời và tác phẩm của anh. Cho nên tôi vẫn ngần ngại. Nhưng cuối cùng, đến hôm nay tôi cảm thấy cần phải viết đôi dòng về anh với những cảm xúc không thể cưỡng lại và nỗi tiếc thương sâu sắc.
30 Tháng Chín 20149:28 SA(Xem: 5254)
Tôi ghi lại những dòng này như một nén tâm hương tiễn đưa linh hồn nhà văn, nhà báo Nguyễn Xuân Hoàng về nơi miên viễn, đồng thời chia sẻ sự mất mát này cùng chị Trương Gia Vy và các cháu.
28 Tháng Chín 20141:14 CH(Xem: 6706)
Chúng tôi gặp và quen nhau vào những năm đầu của thập niên 1960, khi cùng cộng tác với tờ Văn Học của Phan Kim Thịnh, do Dương Kiền làm chủ bút, toà báo đặt tại nhà in của Nguyễn Ngọc Nhạ, em của ông Nguyễn Ngọc Linh, trên đường Lê văn Duyệt.
28 Tháng Chín 201412:51 CH(Xem: 6378)
Sống và chết là một định luật bất biến, nhưng không dễ gì có những người như anh Nguyễn Xuân Hoàng. Anh là một tấm gương sáng của một nhà văn – nhà báo – nhà giáo. Và văn học miền nam hai mươi năm rất cần có những người như anh.
28 Tháng Chín 20143:02 SA(Xem: 15194)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để xem slideshow và bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh
28 Tháng Chín 20142:45 SA(Xem: 14292)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để xem slideshow và bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh
28 Tháng Chín 20142:14 SA(Xem: 15712)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để xem slideshow và bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh
28 Tháng Chín 20141:46 SA(Xem: 14894)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để xem slideshow và bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh
27 Tháng Chín 20142:47 SA(Xem: 29286)
tưởng nhớ NXH riêng tặng DC ngừng cọ vẽ, khi nghe tin NXH không còn nữa… bạn đã đi rồi, ngày qua, mất hút.. bụi về với mây căn nhà ngói đỏ [2] quạnh hiu trống vắng, buồn…
27 Tháng Chín 20142:20 SA(Xem: 30850)
Nén nhang đưa tiễn Thầy ơi! Bỏ buông sự nghiệp khắp nơi văn đàn Gió thu lay động rèm tang Ngô Quyền vĩnh biệt Thầy Nguyễn Xuân Hoàng thiên thu
27 Tháng Chín 20142:11 SA(Xem: 20813)
Viết thay lời anh Nguyễn Xuân Hoàng và thân kính tặng chị Trương Gia Vy
27 Tháng Chín 20142:08 SA(Xem: 19970)
Thầy Hoàng đã vượt dòng sông, Khổ đau trần lụy, mênh mông... vô thường, Bạn ơi! Thắp hộ nén hương, Phận tôi "vô học", nhưng thương kính Thầy.
25 Tháng Chín 20149:58 SA(Xem: 6734)
gia đình và bạn hữu sẽ rất đông bên bạn xa xôi quá. nhìn chim bay. giấu nỗi buồn trong cánh bạn không còn. đâu còn phone. đâu còn e-mail đâu còn Hoàng ơi. gắng lên nghe Hoàng…
25 Tháng Chín 201412:27 SA(Xem: 15749)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để xem slideshow
24 Tháng Chín 201410:56 CH(Xem: 5625)
"Sống thì khó chứ chết thì ai mà chẳng có phần." Vẫn câu nói này đeo đuổi tôi mãi. Sống cho ra cách. Khó thật! Theo tôi, nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng đã đãi đủ vàng để đúc cho người, cho đời chiếc Bông Hồng Vàng vĩnh cửu.
24 Tháng Chín 201410:42 CH(Xem: 19310)
Duyên văn nghệ giữa tôi và ông chỉ một lần gặp gỡ tại café PALOMA , và bài viết Tô Canh Thơm Của Mạ trên Việt Tribune, nhưng lần gặp đầu tiên đó đã để lại trong tôi một mối hào cảm rất đẹp với một nhà văn, nhà giáo tên tuổi, nhưng rất bình dị này.
24 Tháng Chín 201410:18 CH(Xem: 5173)
Dù tháo vát, đủ can đảm đương đầu với nhu cầu bên ngoài và kẻ nội thù bệnh tật của chính mình nằm phục bên trong, nhưng khi anh Hoàng ra đi, cô Vy cũng cảm thấy chết nửa người.
23 Tháng Chín 201411:50 CH(Xem: 23147)
Vĩnh biệt "NGƯỜI ĐI TRÊN MÂY " để tìm về một "CĂN NHÀ MÁI ĐỎ" thật trong lành không có ''BỤI VÀ RÁC'' Vĩnh biệt thầy giáo của chúng em.
23 Tháng Chín 201412:53 SA(Xem: 14823)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để xem Slideshow.
22 Tháng Chín 20143:24 SA(Xem: 16137)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để xem slideshow và bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh NGÀN THU VĨNH BIỆT NGUYỄN XUÂN HOÀNG - Đỗ Dung thực hiện .
20 Tháng Chín 20142:14 SA(Xem: 14842)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để xem slideshow 1. NXH - GIA ĐÌNH VÀ BẠN HỮU Nguyễn Thị Thêm thực hiện
20 Tháng Chín 20142:08 SA(Xem: 14012)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để xem slideshow 2.CHÂN DUNG NGUYỄN XUÂN HOÀNG - Nguyễn Thị Thêm thực hiện
19 Tháng Chín 20145:11 CH(Xem: 13894)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để xem slideshow Tưởng Niệm Thầy Nguyễn Xuân Hoàng - Kiều Oanh Trịnh thực hiện
19 Tháng Chín 201412:36 CH(Xem: 21150)
NGÔI NHÀ NGÓI ĐỎ* vẫn còn đây Bạn cũ, trò xưa luyến tiếc thầy Nhớ thuở Ngô Quyền hoa phượng nở Thương thời Xứ Bưởi áo dài bay
19 Tháng Chín 201410:49 SA(Xem: 5082)
Ôi những tờ Văn, Tân Văn Mỗi tháng hai lần chờ đợi Một cái địa chỉ thân quen Ba tám đường Phạm Ngũ Lão
19 Tháng Chín 201410:38 SA(Xem: 6772)
đôi khi nhớ lại những ngày xưa cũ bạn bè còn bên nhau. nay mất gần hết tiếng còi tàu trong một phim nào nghe buồn giọng ca Billie Holiday vẫn đầy nước mắt
19 Tháng Chín 201410:25 SA(Xem: 6040)
Và anh có thể cũng không đọc hết và không nghe hết những lời tiễn biệt của mọi người nhưng nội dung chắc cũng không khác gì câu văn anh viết nhân dịp giỗ đầu của nhà văn Nguyễn Mộng Giác “Thôi kệ! Ngủ yên nghe Giác. Trước sau gì thì bọn mình cũng sẽ gặp nhau thôi.” Vâng, các anh vừa “gặp nhau”.
19 Tháng Chín 20143:04 SA(Xem: 30542)
''Sinh ký tử quy'' là định luật của đất trời. Nơi ''cõi tạm'' Thầy đã sống xứng đáng với vai trò là một Nhà Văn, Nhà Giáo bằng nhân cách và những cống hiến của mình cho văn học Việt Nam thì hôm nay, trên đường đến ''cõi về'' ....
19 Tháng Chín 20142:43 SA(Xem: 19756)
Viết đến đây, giờ này... giải lụa vàng đã cùng Thầy bên nhau (hôm qua, chiều thứ bảy 13 tháng 9, nghe tin từ chị Hạnh cho biết:Thầy đã ra đi).
19 Tháng Chín 20142:36 SA(Xem: 20625)
dẫu đức mỏng cũng xin bày hương một nén với tất cả lòng vọng tưởng từ một góc nhỏ quê nhà trân trọng tiễn Thầy trước lúc đi xa
19 Tháng Chín 20142:27 SA(Xem: 23439)
Hồng trần dứt áo từ đây Xác thân thanh thản hồn bay nhẹ nhàng Tiễn Thầy đến chốn Vãn An Trăm năm tên tuổi Thầy Nguyễn Xuân Hoàng không phai.
19 Tháng Chín 201412:28 SA(Xem: 22448)
Cầu nguyện ơn trên trong giấc ngủ an lành, dẫn đưa hương linh của Thầy sớm về cõi Phật.
18 Tháng Chín 201412:55 CH(Xem: 6004)
Dù biết rằng anh sẽ bước lên chuyến xe luân hồi. Nhưng sớm hay muộn thì quỹ thời gian Thượng Đế dành cho anh còn bao lâu nữa nào ai biết được.
18 Tháng Chín 201412:38 CH(Xem: 25468)
Hóa ra, anh và Nguyễn Xuân Hoàng dù rất khác nhau về nhiều điểm nhưng quả đã chung một điều - Cả hai chưa hề nói với nhau về văn chương, chữ nghĩa,
17 Tháng Chín 20149:47 SA(Xem: 6852)
Ai cũng một lần sẽ đến ngày cuối của mình. Người thầy học cũ của tôi không là ngọai lệ. Tôi đã từng an ủi ông rằng “thầy đã sống một đời đáng sống. Như thế đã quá đủ để thanh thản ra đi!“
17 Tháng Chín 20149:24 SA(Xem: 5585)
"Nha Trang là miền quê hương cát trắng, có những đêm đêm vọng về, ầm ầm tiếng sóng xa đưa". Nha Trang Khánh Hòa có nhân tài nghệ thuật là nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng. Anh từ giã nhân thế nhưng tên tuổi còn vang vọng trong lòng người ở lại.
16 Tháng Chín 20141:36 CH(Xem: 24236)
Sáng nay một lần nữa tôi lại cảm nghiệm được lẽ vô thường của đời sống khi vào thăm Thầy Nguyễn Xuân Hoàng, Thầy dạy Triết của các đàn anh đàn chị Ngô Quyền , Thầy dạy văn chương của tôi.
16 Tháng Chín 20149:20 SA(Xem: 5436)
Rồi tóc bạc sẽ hòa âm mây trắng Biển trời kia nghĩa nặng với tình sâu Bay thật nhẹ bay thật cao im lắng Trăng Sài Gòn – Phan Thiết sẽ tìm nhau
16 Tháng Chín 20149:08 SA(Xem: 5540)
cũng đành thôi, nắng tắt rồi mặt trời đã lặn ngày vui đã tàn một vì sao – Nguyễn Xuân Hoàng vừa rơi vào cõi vĩnh hằng sáng nay
16 Tháng Chín 20148:55 SA(Xem: 5712)
Cũng là người quen cả, nhưng với nhà văn/nhà thơ, qua tác phẩm của họ, bao giờ chúng ta cũng cảm thấy gần gũi hơn, thân mật hơn, do đó, việc ra đi của họ, dù muốn hay không, cũng làm chúng ta buồn rầu nhiều hơn.
15 Tháng Chín 201410:10 SA(Xem: 5509)
Bạn về nhà trước đấy ư Cuộc chiêm bao ấy đã nư chưa nào Trận vui đến lúc cao trào Cớ sao bỏ cuộc hư hao giữa đường? Tôi nằm choáng một làn hương!
15 Tháng Chín 20149:44 SA(Xem: 22716)
Nghe tin Thầy mới ra đi, Bàng hoàng em biết nói gì, Thầy ơi! Cõi trần giờ đã thảnh thơi, Về miền miên viễn đời đời thỏa vui.
15 Tháng Chín 20149:25 SA(Xem: 28535)
Buồn thương trời đổ cơn mưa, Sáng nay thứ bảy Mây đưa Hoàng về.* Hết rồi giây phút hôn mê, Bạn giờ thanh thản sơn khê mây trời. Đạo Hữu pháp danh: Thanh Tâm Phạm Gia Hưng xin chia buồn cùng tang quyến.
21 Tháng Giêng 20161:07 CH(Xem: 6385)
Tôi nhìn đồng hồ trên vách. Chỉ còn mấy phút nữa là đến giờ giới nghiêm. Tôi nhớ lại những gì Uyên và Quỳnh nói. Tôi hiểu tôi phải làm gì. Tôi đứng dậy đến bên Quỳnh. Tôi cúi xuống chiếc ghế bành, nơi Quỳnh đang trầm mình trong đó.
14 Tháng Giêng 201610:04 CH(Xem: 6456)
Tôi tin rằng dù “quyền” đã hết ông Phan vẫn còn “thế”. Tôi tin chắc rằng ông Phan có thừa khả năng để lấy cho tôi cái học bổng. Nhưng để làm chi? Tôi choàng tay qua vai Uyên.
07 Tháng Giêng 201612:38 CH(Xem: 6755)
Ngó theo hướng mắt Tâm, tôi thấy từ một chiếc ô tô đậu sát lề đường bên cạnh gốc me, một cô gái bước xuống. Cánh cửa xe đã đóng lại, nhưng cô vẫn đứng yên một chỗ nhìn ngó xung quanh, trước khi đi thẳng về phía bàn chúng tôi.
31 Tháng Mười Hai 201510:23 CH(Xem: 6798)
... Hồ Tam Kỳ là một tay anh chị khét tiếng vùng Nguyễn Thông-Kỳ Đồng-Cống Bà Xếp. Hồi đó, vừa lấy vợ xong ít lâu, Nhật quyết định dời Biên Hòa về Sài Gòn,
25 Tháng Mười Hai 20158:04 CH(Xem: 6424)
Mẹ tôi ở xa, quá xa, cho nên những lục đục trong gia đình tôi chậm đến tai bà. Tuy vậy đối với bà chỉ có nước mắt là người sứ giả hòa bình duy nhất được gửi đến trong một trận chiến tranh mà sự đổ vỡ rõ ràng là không thể hàn gắn được.
(Xem: 6689)
Sau cùng tôi cũng đã trở lại Paris, trở lại thành phố của những ngôi nhà chật, những đường phố hẹp, những viện bảo tàng lịch sử, những người quen cũ và cả những người mới nghe tiếng nhưng tưởng chừng như đã quen lắm từ lâu.
(Xem: 6628)
Tôi đang viết cho em giữa những âm thanh quen thuộc của một mùa Giáng Sinh. Một người bạn làm báo cho tôi biết rằng tình hình chính trị đang có nhiều chuyển biến lớn.
(Xem: 18236)
Tối hôm qua mưa ào ạt tới hai lần. Một lần vào lúc nửa đêm và một lần vào lúc gần sáng. Mưa bay qua cửa sổ tạt ướt chỗ nằm ta đánh thức cơn mê ngủ quá khứ, khơi dậy những hoài niệm tưởng đã chết.
(Xem: 16496)
Nhưng mà tôi vui, vì tôi biết rằng từ nay tôi sẽ không còn phải đứng trên bục gỗ nói những điều hoàn toàn trái nghịch với những gì tôi đã từng nói trước đây cũng trên cái bục gỗ ấy.
(Xem: 15897)
Tôi trở về Nhà Từ Đường sau 15 năm đi xa. Thật ra con số 15 năm là không đúng. Nó chỉ đúng tính theo ngày tôi bỏ nước ra đi, chứ không đúng tính từ ngày tôi trở lại Nhà.
21 Tháng Năm 201510:48 CH(Xem: 6337)
sáng thứ sáu, bảy giờ ở san jose trời lạnh lạnh bất ngờ mở trang web nguyệt mai đọc bài thơ của bạn tặng cánh rừng scibilia ly cà phê mùa đông trên sơn dầu canvas
06 Tháng Ba 201511:16 SA(Xem: 6482)
Ôi ngựa phi nước đại một hồi bỗng quị chân Ôi chim bay mù khơi bỗng gãy cánh Ôi tôi người xa lạ bỗng quen em
09 Tháng Mười 20149:36 SA(Xem: 3300)
Liệu ngày nào chạm tay nhau trên đường phố hẹp màu mắt em mang có sẫm tháng năm dài tôi sẽ bỏ lại sau hành lý một người và xin đừng ai hỏi tại sao khu rừng hoang vu quá đỗi vậy.
04 Tháng Chín 20149:43 SA(Xem: 21676)
Như vậy đó bọn mình vào đời Trước mặt sau lưng đầy tiếng nổ Như vậy đó bọn mình ra đời Nụ hôn đầu ướt dòng lệ nhỏ
22 Tháng Tám 20144:17 CH(Xem: 25750)
Hai đứa yêu nhau có hẹn bao giờ Sao chua xót cứ làm mình nên tội Từng bước êm êm đủ làm chiều hấp hối Từng bước êm êm đủ anh khóc một mình
17 Tháng Bảy 20149:58 CH(Xem: 29423)
Mừng anh thêm một tuổi, anh thương yêu, bây giờ tháng bảy, Hồn em, quà mừng sinh nhật, tay anh giữ đã từ lâu.
04 Tháng Bảy 20147:26 SA(Xem: 3767)
Và sau hết còn lại những cuộn dây kẽm gai anh xin tặng em bằng cách quấn em vào đó kèm với nụ hôn cuối cùng này nghe em?
04 Tháng Bảy 20147:03 SA(Xem: 3623)
tháng ba ở san jose có hôm trời mưa nhỏ thôi mưa không đủ ướt tóc ướt vai áo ướt mũi giày ướt cỏ dù đôi khi gió rất lớn và lạnh
22 Tháng Sáu 20147:49 SA(Xem: 3574)
Hãy im lặng như biển. biển, nghe không? biển có nói gì đâu nhưng biển thấy hết, nghe hết, hiểu hết, biết hết... nghe không?
21 Tháng Sáu 20143:32 CH(Xem: 4350)
này đây những lời đau thương thứ nhất chia nhau mỗi người làm vốn sinh nhai.
(Xem: 6852)
Ai cũng một lần sẽ đến ngày cuối của mình. Người thầy học cũ của tôi không là ngọai lệ. Tôi đã từng an ủi ông rằng “thầy đã sống một đời đáng sống. Như thế đã quá đủ để thanh thản ra đi!“
(Xem: 24681)
GS. Nguyễn Xuân Hoàng giảng bài say sưa, trong đam mê dù triết học hay văn chương,... Vị thầy mà khoảng cách thời gian lớn hơn chúng tôi độ một giáp...
(Xem: 22424)
Những ước muốn thật xanh, thật đẹp đã dường như liên kết “mây khói” với hiện thực cuộc đời. Ai bảo”Người đi trên mây” dửng dưng? Kính thăm Thầy – xin cầu chúc mọi sự an lành thanh thản.
(Xem: 22437)
Nguyễn Xuân Hoàng là người nghệ sĩ đích thực, nhưng tư chất nhà giáo đặt ra những giới hạn không thể vượt qua cả trong cuộc đời lẫn trong nghệ thuật. Hình như A. Camus bảo nghề giáo là chỗ sa lầy ...
(Xem: 20138)
Nguyện cầu, con nguyện cầu cho thầy An nhiên tự tại từng phút giây Tấm thân tứ đại như bụi rác Nhẹ nhàng như người đi trên mây.
(Xem: 7850)
Niên khoá 1968-1969, đậu xong Tú tài một, tôi được vào trung học Pétrus Ký học lớp đệ nhất. Giảng dạy môn triết học là một giáo sư trẻ vừa tốt nghiệp đại học sư phạm Đà lạt, khoa triết, kiêm văn sĩ đang được nhiều độc giả trẻ ngưỡng mộ: Nguyễn-Xuân Hoàng.
(Xem: 23841)
Viết kính tặng thầy Nguyễn Xuân Hoàng với lòng Yêu Thương, Kính Trọng và Cảm Thông sâu xa nhất
(Xem: 22885)
Bao nhiêu năm qua, chị Kim Kết vẫn nhớ như in lời chúc của thầy Nguyễn Xuân Hoàng ghi trong quyển Giai phẩm Xuân Tứ 2 của chị : “ Chúc cô bé có bím tóc dài nhất và lâu nhất luôn học giỏi…”
(Xem: 38652)
Với khuôn khổ một tờ Kỷ Yếu có tính cách nội bộ như tờ đặc san này, những dòng “Vẻ Vang Dân Ngô Quyền” (mượn chữ của ký giả Trọng Minh) cũng có thể được hiểu như một sự chia sẻ chút niềm hãnh diện “giống nòi” giữa chúng ta,
(Xem: 26623)
Dựa trên những hiểu biết và những tin tức mà tôi nhận được, tôi tin chắc rằng nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng không mang cái nghiệp thật buồn của các nhà văn nhà thơ: sống trong sự quên lãng và chết dưới những vòng hoa.
(Xem: 9182)
*Xin bấm vào phần audio bên dưới để lắng nghe: NHÀ BÁO, NHÀ VĂN NGUYỄN XUÂN HOÀNG - Mặc Lâm, biên tập viên RFA thực hiện
(Xem: 5564)
Nguyễn Xuân Hoàng – nhà văn. Nguyễn Xuân Hoàng- nhà báo. Nguyễn Xuân Hoàng- nhà giáo. Ông viết văn, viết tùy bút, viết tiểu thuyết trong không khí của thi ca.
(Xem: 15495)
Người viết bài này có nhiều kỷ niệm với “người đi trên mây:” lúc làm bài thơ năm 20 tuổi, năm 1960, ký tên Hoang Vu, một cách tình cờ
(Xem: 6072)
không hiểu sao chiều nay hiện ra phố núi trên giấy loang màu tôi chỉ viền theo mà ra tấm tranh có màu trời xanh tím có vệt mây lửng lơ như kéo bạn xa về…
(Xem: 6213)
Chúng ta có thể nói, Nguyễn Xuân Hoàng là một nhà văn thận trọng với tất cả mọi điều ông viết xuống, mà không phải e ngại rằng, đã có một vội vàng nào đó, qua ghi nhận ấy.
(Xem: 6526)
Nguyễn Tường Giang vừa từ Nam và Bắc California về hẹn ra Starbucks trao cho quà thật quý: quyển Kỷ yếu triển lãm và hội thảo về báo Phong Hóa Ngày Nay và Tự Lực Văn Đoàn số báo Việt tribune tưởng mộ Nguyễn Xuân Hoàng
(Xem: 7359)
Và cho tôi gõ thêm đôi hàng mừng khi hay tin quận hạt Santa Clara tưởng niệm Nguyễn Xuân Hoàng sáng nay bạn ra đi đã hai mươi lăm ngày còn hăm lăm ngày nữa năm mươi ngày bạn thôi
(Xem: 6734)
gia đình và bạn hữu sẽ rất đông bên bạn xa xôi quá. nhìn chim bay. giấu nỗi buồn trong cánh bạn không còn. đâu còn phone. đâu còn e-mail đâu còn Hoàng ơi. gắng lên nghe Hoàng…
(Xem: 6772)
đôi khi nhớ lại những ngày xưa cũ bạn bè còn bên nhau. nay mất gần hết tiếng còi tàu trong một phim nào nghe buồn giọng ca Billie Holiday vẫn đầy nước mắt
(Xem: 6040)
Và anh có thể cũng không đọc hết và không nghe hết những lời tiễn biệt của mọi người nhưng nội dung chắc cũng không khác gì câu văn anh viết nhân dịp giỗ đầu của nhà văn Nguyễn Mộng Giác “Thôi kệ! Ngủ yên nghe Giác. Trước sau gì thì bọn mình cũng sẽ gặp nhau thôi.” Vâng, các anh vừa “gặp nhau”.
(Xem: 14765)
Thư Quán Nguyễn Xuân Hoàng đặc biệt sẽ được giới thiệu và phổ biến đến toàn thể Đại Gia Đình Ngô Quyền và thân hữu khắp nơi trên thế giới trên trang nhà vào lúc 7:00 tối ngày 5 tháng 7, năm 2014 trong dịp họp mặt Truyền thống hàng năm kỳ thứ 13 của Hội AHNQ, Biên Hòa.
22 Tháng Chín 202211:03 CH(Xem: 5205)
Vậy mà hôm nay, duyên cớ gì bỗng dưng tôi đi bộ ngang qua cái tủ sách, tò mò mở xem và tìm thấy cuốn sách của ông đang nằm bơ vơ!
21 Tháng Mười 20173:28 CH(Xem: 9182)
*Xin bấm vào phần audio bên dưới để lắng nghe: NHÀ BÁO, NHÀ VĂN NGUYỄN XUÂN HOÀNG - Mặc Lâm, biên tập viên RFA thực hiện
29 Tháng Chín 20172:12 CH(Xem: 5041)
Nếu bảo qua tuổi 70 xưa nay là hiếm, thì Nguyễn-Xuân Hoàng sinh năm 1937 cũng đã bước qua tuổi 77, nhưng đó là ý niệm tuổi tác của thế kỷ trước.
22 Tháng Chín 20172:37 CH(Xem: 4244)
Bây giờ anh đã thanh thản bên kia thế giới. Tôi sẽ chẳng còn được đọc email hay nghe anh nhẹ nhàng than thở mỗi khi cơn đau dằn vặt: “Anh đau quá Phú ơi!”.
15 Tháng Chín 20171:26 CH(Xem: 5564)
Nguyễn Xuân Hoàng – nhà văn. Nguyễn Xuân Hoàng- nhà báo. Nguyễn Xuân Hoàng- nhà giáo. Ông viết văn, viết tùy bút, viết tiểu thuyết trong không khí của thi ca.
04 Tháng Bảy 20146:46 SA(Xem: 5217)
Hình ảnh nhà văn Nguyễn-Xuân Hoàng và gia đình
04 Tháng Bảy 20146:34 SA(Xem: 4041)
Hình ảnh nhà văn Nguyễn-Xuân Hoàng và các bạn hữu.
04 Tháng Bảy 20146:24 SA(Xem: 4164)
Một số tác phẩm của nhà văn Nguyễn-Xuân Hoàng đã được xuất bản
01 Tháng Bảy 20147:32 CH(Xem: 5414)
Bộ Sưu tập chân dung Nguyễn Xuân Hoàng
29 Tháng Sáu 201410:51 CH(Xem: 4190)
Thủ bút của nhà văn Nguyễn-Xuân Hoàng
28 Tháng Sáu 20141:54 CH(Xem: 4026)
Hình ảnh nhà văn Nguyễn-Xuân Hoàng và các nhà văn thân hữu
28 Tháng Sáu 20141:41 CH(Xem: 3622)
Hình ảnh nhà giáo - nhà văn Nguyễn-Xuân Hoàng
28 Tháng Sáu 20141:23 CH(Xem: 4199)
Chân dung Nguyễn Xuân Hoàng qua nét phác họa của bạn hữu