Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Đỗ Hữu Phương - NHỚ VỀ MỘT MÙA XUÂN

17 Tháng Hai 202212:08 SA(Xem: 2826)
Đỗ Hữu Phương - NHỚ VỀ MỘT MÙA XUÂN
NHỚ VỀ MỘT MÙA XUÂN
Đỗ Hữu Phương


nhovemotmuaxuan


Tết Nguyên Đán năm 1969, trường Luật ngưng dạy hai tuần, Nam rảnh rỗi chạy xe về Long Khánh thăm gia đình anh Hai và ở chơi vài ngày. Anh Hai hiện là Trung Úy của Tiểu Khu, Long Khánh. Một Tỉnh lỵ vừa mới được thành lập vào thời Đệ Nhất Cộng Hoà. Đây là một khu phố nhỏ nằm giữa khu rừng toàn những con đường sình lầy đầy cát bụi. Chỉ có một số nhà gạch lớn được xây cất ở trung tâm thành phố mà đa số là văn phòng làm việc của các cơ quan Chính Phủ hay của các công ty tư nhân. Đường xá ở đây thì đã được tráng nhựa, hai bên đường có các cửa hàng buôn bán. Một ngôi chợ tuy nhỏ nhưng khá sầm uất, lúc nào cũng tấp nập người qua lại.  

Đi sâu thêm nữa thì là những con đường cát, bụi mù đất đỏ, có những căn nhà gỗ xây cất đơn sơ dọc theo hai bên đường, giữa các ổ nước đọng--sau những trận mưa to. Những chiếc xe gắn máy, xe ba bánh chở khách chạy dập dìu qua lại. Cả thành phố nằm giữa khu rừng và một vườn cao su mênh mông. 

Sáng hôm sau, Anh Hai rủ Nam đi ăn Phở,  anh khoe: “Phở của quán này ngon và đông khách lắm”. Thật vậy, đến nơi Nam đã thấy khách ngồi chật cả quán, Nam nghĩ bụng: “nhất định là Phở ở đây phải ngon rồi nên mới đông như vậy”.  

Quán tuy thô sơ, giản dị nhưng rộng rãi và sạch sẽ. Phần đông khách đến ăn là những người lính trẻ, đa số họ đều mặc quân phục. Anh Hai gọi ‘hai tô xe lửa”...

Tô phở thật hấp dẫn, mùi thơm của xương bò bay lên ngào ngạt, những lát thịt cắt mỏng sắp đều trên bánh phở tươi, mềm mại và trắng toát, nước lèo thì trong veo, loáng thoáng một ít nước béo, vàng óng trên mặt, một ít quế, ngò gai với những lá dài, xanh mướt, vài miếng chanh mọng nước nằm cạnh những cọng giá trắng tinh, thêm vài lát ớt xắt mỏng, cạnh bên có chai tương ớt màu đỏ tươi…chỉ nhìn thôi cũng đủ thấy ngon rồi. Đúng là món Phở Bắc do chính người miền Bắc nấu. Phải công nhận Phở của Quán này rất ngon.

Chủ quán là một ông lớn tuổi, thỉnh thoảng hay ra vô nơi quầy tính tiền. Trong khi vừa ăn vừa trò chuyện với anh, Nam chợt nhìn thấy một người con gái khoảng 16-17 tuổi (đoán chắc là con gái của ông chủ Quán) đang đứng sau quầy tính tiền cho khách.

Cô gái có một làn da trắng mịn, hồng hào, gương mặt sáng sủa và một đôi môi thật xinh xắn luôn mỉm cười, nhìn rất dễ thương. Cô bé vừa tính tiền vừa tiếp chuyện với khách rất lịch sự và duyên dáng. Tuy đang thưởng thức món Phở ngon tuyệt vời mà lâu lâu Nam phải ngửng đầu lên để lén nhìn cô bé, anh đam mê vì vẻ xinh xắn, hồn nhiên của nàng. Tự dưng Nam thấy vui vui, lòng giao động, tim anh xao xuyến, “nhất định muốn làm quen với cô bé này”. Không biết có phải vì mình chưa có người yêu hay đây chính là một cơ duyên mà hôm nay Nam đã may mắn gặp được.

Hôm sau, Nam đến tiệm Phở một mình, lòng hớn hở không phải vì sắp ăn tô phở ngon mà thật ra anh chỉ cố ý đến để̉ được nhìn cô bé. Nam đi trễ hơn hôm trước, anh nghĩ: “giờ này chắc quán vắng khách nên anh có thể ngồi lâu hơn, như thế mới có cơ hội gợi chuyện với cô bé được”.  

Vừa đến quán, mắt Nam đã đảo quanh tìm cô bé. Hôm nay Nam được nhìn kỹ dung nhan người con gái. Phải công nhận là cô ta rất đẹp, từ vóc dáng đến khuôn mặt, nhất là nụ cười tươi luôn nở trên cặp môi xinh, làm tim Nam rung động. Vì chưa hề ngỏ lời làm quen một người con gái lạ nên Nam hơi ngại, nhưng tự nhủ:  

“Đây là cơ hội duy nhất cho mình làm quen với cô bé, nếu không, chắc sẽ không có dịp”Cứ thử ra quân lần đầu xem sao!

Nhờ vào dịp nghỉ Tết, nên cô ra quán ngồi quầy thâu tiền giúp Bố mẹ. Nam chờ lúc không có người đến trả tiền, anh đi ngay đến chỗ cô ngồi. Tuy không run, chỉ hơi ngại vì sự chênh lệch về tuổi tác, anh nghĩ: “Mình lớn tuổi thế này mà lại đi “cua” một cô bé còn quá trẻ”.  

Đang lúng túng, chưa biết mở đầu ra sao? Bỗng Nam nhìn thấy trên cổ cô bé đeo một sợi dây chuyền có hình thánh giá. Biết gia đình cô theo đạo Công Giáo, Nam nói ngay: 

-   Chào cô. Xin hỏi, nhà thờ có gần đây không? 

-   Thưa, cũng gần chú ạ.

-   Nhờ Cô chỉ hộ tôi đường đến nhà Thờ được không? 

-   Vâng, Chú biết chợ Long Khánh không? Nhà thờ ở phía sau cách chợ nửa cây số. 

-   Cám ơn cô bé. Chắc cô cũng hay đi lễ tại nhà thờ này chứ? 

-   Vâng, cả thành phố chỉ có một nhà thờ này thôi chú ạ. 

-   Lễ bắt đầu lúc mấy giờ cô? 

-   Thưa, có hai xuất Lễ chú ạ: Lúc 8:00 giờ và 11:00 giờ. 

-   Chắc chú vừa đổi về đây làm việc? 

-   À không, tôi từ Saigon đến thăm anh của tôi đang làm việc ở Tiểu Khu Long Khánh. 

Vừa nói đến đây thì có khách đến trả tiền nên câu chuyện phải ngừng lại. 

Nam vô cùng hớn hở, mới lần đầu làm quen mà đã được cô bé lịch sự, sốt sắng, đối đáp một cách chân tình và thân mật như thế làm Nam ấm lòng. Anh nghĩ bụng “Chắc là điềm tốt”. 

Hôm sau Nam lại ghé quán, lần này anh gọi một cơm diã. May mắn sao hôm nay anh lại được chính cô bé bưng diã cơm đến cho anh. Không bỏ lỡ cơ hội Nam nói ngay: 

-  Quán này có cần người làm không cô? Làm việc gì cũng được: Rửa chén, lau bàn hay mang thức ăn đến cho khách, tôi đều làm được. 

-  Chú chỉ nói đùa, Chú còn phải đi làm nữa chứ. 

-  Tôi nói thật đó, Tôi còn đang đi học. 

Cô bé cười rồi đi vào trong. 

Dĩa cơm hôm nay thật ngon, không biết có phải do cơm ngon hay là do lòng Nam vui vì được nói chuyện nhiều hơn với cô bé?. Chắc cả hai…

Ra khỏi quán, Nam quay đầu nhìn lại, quan sát Quán Phở. Đúng là một Quán ăn đông khách mà đa số là những người lính trẻ. Có những anh lính mặc quân phục chỉnh tề, thẳng nếp, bên cạnh những chàng lính phong sương với đôi giầy đinh bết bùn, dính đầy đất đỏ, áo đẫm mồ hôi, Nam đoán có lẽ họ mới đi hành quân ở gần đâu đây. Họ chuyện trò râm ran, tuy ồn ào nhưng đầy tình thân đồng đội, họ thật gắn bó, thắm thiết như tình huynh đệ. Càng nhìn họ, Nam càng cảm mến, anh phục sự chịu đựng gian khổ của những người con yêu của Tổ Quốc này… và rồi còn có biết bao nhiêu người chiến sĩ đã hy sinh cả tính mạng để bảo vệ quê hương mà không đòi hỏi, họ chỉ mong đem an bình cho dân chúng hậu phương, mong dân sống an lành, hạnh phúc... mà trong đó có cả Nam nữa. Nam được bình yên, ngày ngày cắp sách đến trường, vui vẻ học hành, tung tăng Sài Gòn-Long Khánh mong gặp cô bé quán Phở… cũng là nhờ công sức của các anh lính bảo vệ biên cương này đó. 

***  

Sáng hôm sau, Nam đi Lễ vào lúc 8:00 giờ, anh đoán chắc gia đình cô bé cũng sẽ đi lễ vào giờ này. Anh cố ý đến trễ để ngồi phía sau cùng, vì là người ngoại Đạo nên anh sợ lỡ ngồi phía trước anh không biết mình phải theo nghi lễ như thế nào?. Nam thì thầm:

“Lạy Chúa, con là người ngoại đạo, nhưng lòng con đang thầm nhớ cô bé ngoan đạo trên kia”. 

Tan lễ, Nam nhìn thấy cô bé đi cùng Bố mẹ và anh trai. Cô mặc chiếc áo dài trắng nữ sinh thật xinh xắn, dễ thương. 

Chiều hôm sau, Nam đến quán Phở lúc 3:00 giờ, tiệm vắng khách. Nam đi thẳng đến quầy gặp cô bé gợi chuyện: 

- Hôm qua, tôi thấy cô và gia đình đi lễ.

- Chú cũng có đi lễ?

- Có, Tôi đến trễ nên ngồi phía sau. Hôm qua cô mặc áo dài trắng học trò trông xinh lắm.

Cô cười e thẹn.

Ăn xong, chờ lúc vắng người Nam đến nói chuyện với cô bé. Nhìn thấy gần bên có quyển sách Toán lớp đệ Tứ, Nam bắt chuyện: 

-  Cô đang học lớp đệ tứ trường Trung Học công lập Long Khánh phải không? 

-  Sao chú biết? 

-  Tôi thấy quyển sách toán của cô để phía sau. 

Cô bé gật đầu.

-  Cô nhất định phải là hoc sinh thông minh lắm. 

-  Cháu không thông minh đâu chú ạ. 

-  Quyển sách toán cô đang học khó lắm, chỉ có người khá về toán mới học toán trong quyển nầy thôi. 

Sáng nay, trước khi về Sài Gòn, anh ghé Quán Phở thật sớm để từ giã cô bé. Cô đón anh với nụ cười thật tươi. Nam nói vội: 

-  Tôi đến chào cô, tôi phải trở về Sài Gòn, ngày mai trường khai giảng trở lại rồi. 

-  Chú học trường nào? 

-  Tôi đang học năm thứ ba “Đại Học Luật Khoa Sài Gòn”.

-  Chú giỏi quá. 

-  Cám ơn cô quá khen. Cô đón tiếp khách hàng rất lịch sự và vui vẻ. Nếu có thể, cô cho tôi xin tên, địa chỉ Quán để lần sau tôi sẽ ghé thăm cô đồng thời được thưởng thức tô phở thơm ngon của Quán nhà. 

Cô bé viết tên, địa chỉ vào miếng giấy nhỏ trao cho Nam rồi hỏi: 

-  Thưa, tên chú là gì ạ? 

-  Tôi là Nam.

Chợt thấy mấy cô chạy bàn có vẻ để ý hai người, Nam vội chào cô bé ra về. Mở mảnh giấy nhỏ, Nam thấy nét chữ con gái thật đẹp với tên nhẹ nhàng dễ thương:

Lâm Thanh Xuân  

Số..., Phở Long Khánh 

Về đến Sàigòn, Nam lại lo vùi đầu vào sách vở,  chỉ còn vài tháng nữa là đến kỳ thi vấn đáp. Thỉnh thoảng nhớ đến cô bé dễ thương ở quán Phở Long Khánh, Nam muốn biên thư cho Xuân nhưng lại ngại. Đã mấy lần Nam lấy giấy ra viết được vài chữ: “Cô Xuân mến…,” rồi xé bỏ, chỉ sợ là mình quá vội vàng, đành thôi. 

Vừa thi xong, Nam phóng xe đi Long Khánh, lại ghé ăn Phở tại Quán Cô Xuân… Ăn gần hết tô mới thấy cô bé xuất hiện.
Cô rất ngạc nhiên và có vẻ vui mừng khi gặp lại Nam, bước đến gần anh, cô hỏi: 

-  Chú về Long Khánh từ bao giờ? 

-  Tôi vừa mới tới là ghé vào ăn phở liền. Cô Xuân khỏe chứ? 

-  Vâng, cháu khoẻ. 

-  Ngày mai, cô Xuân vẫn đi lễ lúc 8:00 giờ phải không? 

-  Vâng, gia đình cháu hay đi lễ lúc 8:00 giờ, chú ạ. 

-  Ngày mai tôi cũng đi lễ lúc 8:00 giờ để gặp được người mà tôi quen mấy tháng trước. 

-  Người nào vậy chú? 

-  Thì cô bé với chiếc áo dài trắng học trò, xinh xinh của quán Phở Long Khánh đó. 

Cô bé lại cười, vẫn nụ cười duyên dáng, xinh vô cùng… 

Nam vừa bước vào nhà đã bị anh Hai hỏi liền.

-  Em mới đến hả? Hôm nay em đến thăm con bé quán Phở phải không? 

Nam chỉ cười.  

-  Bao giờ em về lại Sài Gòn

-  Dạ trưa mai.

-  Sao về sớm vậy? Mai đi ăn sáng với anh rồi về nghen?

Sáng hôm sau đi lễ, Nam gặp gia đình Xuân. Cô bé hơi mắc cở, bẽn lẽn quay lại nói vói Bố-Mẹ:

-  Chú này là khách quen hay đến quán nhà mình ăn phở lắm. Hôm qua chú cũng có đến.

-  Nam gật đầu chào Ông Bà rồi xin phép ra về.

Buổi trưa Nam trở lại quán Phở, lần nầy Bố cô đến nói chuyện với Nam:

-  Anh làm việc nơi nào?

-  Thưa bác, cháu từ Sài gòn đến đây thăm anh của cháu đang làm việc ở Tiểu Khu Long Khánh. Tiệm của Bác nấu phở ngon quá, mỗi lần về đây, cháu đều phải ghé để được thưởng thức món phở tuyệt vời này.

-  Cám ơn anh. Thế anh đang làm việc ở Sài gòn à? 

-  Dạ không. Thưa Bác, cháu còn đang đi học.

Chợt có tiếng gọi, ông bỏ lỡ câu chuyện vội nói: 

-  Thôi, anh ngồi chơi nhé, tôi phải vào trong, chắc có việc. 

Sau khi ông chủ quán đi rồi, Nam lấy lại bình tĩnh, đến chào tạm biệt Xuân. 

-  Tôi đến chào cô để về lại Saigon. 

-  Chúc chú đi đường bình an. 

-  À, tôi còn quên mất một chuyện rất quan trọng.

-  Chuyện gì vậy chú? 

-  Tôi quên “ăn cắp” nụ cười duyên dáng cuả cô đem về cho đỡ nhớ.

Cô bé đỏ mặt nín thinh. Nam tiếp:

-  Nếu không có gì trở ngại, cô có thể cho tôi xin một tấm hình của cô để tôi không bị mang tội “ăn cắp” được không?

-  Hình cháu không đẹp đâu chú ơi!

-  Người đẹp như thế này thì hình nhất định phải đẹp mà. Cô xem có tấm hình nào mà cô không ưng ý nữa thì cho tôi xin cũng được. 

Cô bé vào trong, khi trở ra, cô trao cho Nam một tấm hình, có viết cả tên của cô phía sau nữa, cô còn dặn: 

-  Hình cháu đây, chú nhớ cất kỹ, đừng làm mất nhé. 

-  Cô yên tâm, tôi quý tấm hình này còn hơn bản thân tôi nữa đó, mà còn nữa, cô có cho phép tôi biên thư về thăm cô được không?

Xuân mỉm cười. 

-  Thôi chào cô, hy vọng Hè đến tôi sẽ trở lại thăm cô. 

Rời khỏi Long Khánh, khoảng 8 cây số, Nam thấy bên đường có cái bảng với mũi tên chỉ quẹo mặt “Suối Tiên”.

“Suối Tiên?” Cái tên nghe thật đẹp, Nam chạy xe vào xem thử. Mới đi độ một cây số, bất ngờ có hai thanh niên mặc nguyên một bộ bà ba đen chận xe Nam lại. Nhìn cách ăn mặc Nam cũng biết chắc họ là ai rồi, lòng tuy run, nhưng vì đã lỡ, Nam cố giữ bình tĩnh. Một người hỏi:

-  Đi đâu đây? 

-  Dạ nghe tên “Suối Tiên” đẹp quá nên tôi muốn vào xem thắng cảnh.

-  Anh biết đây là đâu không?

-  Dạ không.

-  Nơi này thuộc vùng kiểm soát của chúng tôi, không ai được vào cả.

-  Ồ! Xin lỗi. Vậy tôi xin phép trở ra. 

-  Anh đi đi, ra ngoài anh không được nói chuyện gì trong này nghe chưa?

-  Cám ơn hai anh. 

Nam vội phóng xe thật nhanh thẳng ra xa lộ:Thế là Họ đã vào gần thành phố rồi, nguy quá. 

Nam bắt đầu viết thư thăm Xuân. Anh thường kể cho nàng nghe những chuyện học hành ở trường Luật, chuyện phố xá xầm uất của Sài Gòn, kể về những chiều mưa buồn nhớ nhung, những ngày nắng tung tăng qua những phố xá tráng lệ và nhất là tâm sự vui, buồn, của chàng trai trẻ hay đi ăn phở tại quán Long Khánh mà mắt thì không thể rời cô bé đứng bên quầy tính tiền.

Anh thổ lộ với cô rằng: Anh rất hạnh phúc khi có  dịp được tiếp chuyện cùng cô -- cô con gái Bắc Kỳ nho nhỏ của quán Phở Long Khánh, và càng vui mỗi khi có dịp được ngắm dung nhan xinh đẹp của cô bé mang tên mùa Xuân với nụ cười hồn nhiên luôn nở trên môi... Trong cô như chứa đựng cả một Trời Xuân kiều diễm, chính cô đã cướp hồn anh từ buổi ban đầu.

Một năm sau, Nam tốt nghiệp trường Luật, anh may mắn kiếm được việc làm trong cơ quan Chính Phủ. Trước khi nhận nhiệm sở, Nam đi Long Khánh thăm Xuân.  Vẫn cô bé dễ thương, dễ mến của quán Phở Long Khánh và nhờ thư từ qua lại mà bây giờ hai người đã trở nên thân thiết hơn nhiều, đã viết cho nhau những câu yêu đương nồng ấm.

Chiến tranh càng ngày càng khốc liệt, Nam cũng như những người trai sống trong thời chiến, anh phải thi hành nghĩa vụ quân sự, Nam nhập ngũ vào học tại trường Bộ Binh Thủ Đức. 

Suốt thời gian anh huấn nghiệp trong quân trường Thủ Đức, tuần nào Nam cũng nhận được thư của Xuân. Cô bé bây giờ bắt đầu biết nhớ, biết thương và rất mong ngóng người khách quý thường hay ghé thăm cô tại quán phở ngày trước, mà bây giờ thì khó có dịp. Những bức thư đong đầy tình cảm, thương yêu với nét chữ nghiêng nghiêng xinh màu mực tím. Thư Xuân viết cho Nam, lúc nào cũng chan chứa ân tình [PD1] , với lời thương yêu, gắn bó... Đọc thư Xuân, Nam cảm thấy lòng mình như đang được sưởi ấm nhất là người lính trong quân trường. Biết Nam cô đơn và nhớ nhà lắm nên trong thư Xuân thường xuyên an ủi để Nam nguôi ngoai bớt buồn. Xuân thật tế nhị.

Khi Quân Trường cho phép thân nhân đến thăm các Sinh Viên Sĩ Quan, Xuân là người đầu tiên đến thăm Nam. Xuân nhờ anh của nàng chở đến Quân Trường thăm Nam, anh ngồi chờ ở cổng. Lâu quá không gặp nhau, cả hai đều mừng rỡ, Nam ôm Xuân thật chặt và hơi lâu, nàng mắc cở vội đẩy anh ra.

Nam nhận ra sau những ngày, tháng vắng xa. Xuân của Nam hôm nay lớn hẳn lên, cô đã trưởng thành và xinh xắn hơn nhiều so với cô bé của ba năm về trước. Cô đang sửa soạn thi Tú Tài hai. Xuân bây giờ đã là một thiếu nữ đương thì, nàng tự nhiên chuyện trò thân mật bên Nam suốt hai giờ đồng hồ. Xuân mang đến cho Nam nhiều thức ăn khô: Thịt chà bông, thịt hộp, cá hộp, bánh và những loại thuốc cảm, cúm nữa..., Nam cảm kích vô cùng trước mối chân tình quý hóa này.

Hai tháng sau, cũng vào ngày được đi thăm Sinh Viên Sĩ Quan, thì Lan—em gái của một thằng bạn thân bất ngờ đến quân trường thăm Nam mà không báo trước. Trong lúc hai người ngồi ăn dưới bóng mát của một tàn cây cao trong sân trường, thì Xuân đến. Nhìn thấy Nam đang vui cười với một người con gái lạ, Xuân không vui, nàng chỉ lẳng lặng trao cho Nam giỏ quà, rồi bỏ ra về. Không một lời từ giã.

Nam chạy theo nắm tay Xuân định giữ lại, nhưng Xuân vùng vằng la lên “buông ra” rồi đi thật nhanh ra cổng. Nhìn bóng Xuân khuất dần mà lòng Nam tan nát… Khi Nam trở về chỗ cũ, lại thấy Lan với cặp mắt đỏ hoe, cô cúi mặt, đôi dòng lệ vừa trào qua khóe mắt. 

Thế là mất vui, Lan cũng từ giã ra về. Nam im lặng tiễn Lan ra cổng, nhìn Lan lặng lẽ bước dần xa, Nam buồn bã, buông tiếng thở dài.

Thật ra thì tình cảm giữa Nam và Lan chỉ là tình anh-em. Anh quý Lan như một cô em gái hiền hậu, dễ thương, thỉnh thoảng ghé thăm nói chuyện cho vui chứ Nam chưa hề tỏ tình yêu thương gì với Lan cả vì tim anh đã trao trọn cho Xuân rồi. Lan chỉ bất chợt đến thăm Nam chứ không hẹn trước.

Hai tuần sau, Nam nhận được một lá thư dài hai trang giấy, người gửi lại là anh của Xuân, anh ấy đã dùng những lời lẽ thật nặng nề, mắng Nam thậm tệ:  

Anh gọi Nam là “đồ lưu manh, đểu giả, mày đã lừa dối em gái tao, tốt nhất là đừng cho tao gặp mặt mày lần nữa, lần sau tao sẽ đánh cho mày một trận.”

Nam không trách gì anh ta, cũng vì quá thương em gái, nếu như em gái của Nam gặp trường hợp này thì chắc Nam cũng sẽ làm như vậy. 

Nam buồn lắm. Thời gian huấn nghiệp trong quân trường thật vô cùng cực khổ, phải tuân theo mọi kỷ luật, tập luyện thân xác để tạo cho mình một thân thể khoẻ mạnh, một khí phách oai hùng của người lính Việt Nam Cộng Hòa tràn đầy dũng khí.  

Hàng ngày các Sinh Viên Sĩ Quan trong quân trường phải trải qua bao gian nan, học đủ các môn, phơi mình dưới nắng cháy của núi đồi, trèo non, lội suối, bò qua các chướng ngại vật… ai nấy đều mệt nhoài, tối về đến doanh trại thì thân thể rã rời, chỉ còn biết ngả dài ra giường ngủ vùi mà thôi. Mấy lần Nam định viết thư cho Xuân để giải bày sự thật cho nàng hiểu, nhưng suy nghĩ lại, thấy cũng chỉ vô ích, vì dù có nói bao nhiêu, dùng những lời lẽ văn chương, hoa mỹ thế nào đi nữa thì cũng khó xóa bỏ được những gì mà chính mắt Xuân đã nhìn thấy, sự thật quá rõ ràng.  

Tình hình nhiều nơi trong nước bất ổn, và cũng vì sự an ninh cho bản thân, Nam không dám chạy xe Honda đi Long Khánh như trước nữa. Nam bây giờ là nhân viên của Chính Phủ, và là một Sĩ Quan, Nam có trách nhiệm phục vụ Quốc Gia.

Công việc của anh là không được tự ý rời khỏi Sài Gòn nếu không có sự vụ lệnh do cấp trên ban cho. Chính vì sự an toàn cho cá nhân cũng như công vụ, kể từ bây giờ Nam không thể đi Long Khánh nữa, sợ chẳng may lại đụng đầu hai chàng áo đen năm trước thì chắc chắn lần này chúng sẽ không tha cho Nam và biết đâu lại bị chúng tặng cho Nam một “viên kẹo đồng!” 

Càng buồn, Nam càng hối hận, tự cho là do chính Nam đã gieo tình cảm vào lòng cô gái trẻ hồn nhiên, ngây thơ đó và rồi chính Nam lại làm đổ vỡ tất cả, anh đã không hoàn thành những gì anh đã hứa. 

Ba tuần sau, Nam ghé nhà Lan, cô lạnh lùng không tiếp, đóng cửa lại bảo “Anh về đi”. Anh cố năn nỉ mà Lan nhất định không mở cửa, không chịu gặp anh và cũng không muốn nghe anh phân trần.

Thôi thế là hết. Lỗi tại mình tất cả... Cũng đáng đời. Mình làm mình chịu, ngay cả Trời cũng không cứu được mình”.

Thế là lại thêm một người con gái nữa hờn giận và bỏ anh! Nam bây giờ chẳng còn ai nữa, anh đã mất tất cả: Mất một nàng Xuân xinh đẹp đã vì anh mà ngậm ngùi, xót xa. Mất luôn người em gái dễ thương--một cành Lan ẻo lả... Nam đã mất hồng nhan và mất luôn cả tri kỷ!!!

Nam thẫn thờ chân bước lang thang như một người không hồn. Bây giờ anh chỉ còn biết trở về chu toàn công việc của mình mà Thượng cấp giao phó. Lòng cố quên đi những tình cảm do mình làm đổ vỡ để hòa mình vào công vụ và làm tròn phận sự của một người trai trong thời chinh chiến.

 

Viết tại Houston... 

ĐỖ HỮU PHƯƠNG

10 Tháng Chín 20227:35 CH(Xem: 6517)
Từ em bỏ đất về trời Bỏ thân tứ đại, bỏ người trần gian Cuộc trăm năm, bỗng lỡ làng Nghìn thu tắt lịm tiếng đàn tri âm Em về cõi ảo cao thâm Dãi dầu sương tuyết, gió trăng chập chùng
10 Tháng Chín 202212:58 CH(Xem: 5441)
Sân ngập lá vàng trăng nhớ thu Dáng mờ xa khuất đỉnh sương mù Vân du mộng huyễn tình cay đắng Điện vỡ đêm tàn Nguyệt nhạt lu
10 Tháng Chín 20222:33 SA(Xem: 5255)
Ngày 11/9 tang thương Ba ngàn sinh mạng đổi nhường gian manh Khơi mào cho cuộc chiến tranh Đôi tòa tháp bỗng tan tành bể dâu.
10 Tháng Chín 202212:52 SA(Xem: 5766)
Tôi yêu cuộc đời Bằng tiếng hát reo vui. Còn ông! Hỡi nhà thơ nhiều tuổi Hãy hát như tôi bằng trái tim nóng hổi Đan ý thơ bằng những nụ cười tươi.
01 Tháng Chín 202212:50 SA(Xem: 15999)
Viết những dòng tâm can này vào ngày Nguyễn Văn Kỷ Ngọc Thuyền - bé Bi con tôi tròn 46 tuổi, trái tim thương tật của người cha Mai Quan Vinh chỉ khát khao duy nhất một điều
31 Tháng Tám 202211:04 SA(Xem: 7102)
Tôi phải thú thật một điều là chưa có tiệc sinh nhật nào tôi đi dự mà vui vẻ và thật tình như vậy. Người giới thiệu chương trình, ca sĩ lên hát và quan khách đều đến tham dự với sự mến thương và yêu quý Hạnh
31 Tháng Tám 20223:17 SA(Xem: 4610)
Xin cám ơn sự cống hiến và sức sáng tạo bền bỉ của nhà văn Lê Lạc Giao và trân trọng giới thiệu tác phẩm “Mùa Địa Ngục” với các bạn đọc gần xa.
31 Tháng Tám 202212:38 SA(Xem: 5737)
Áo bay... Em có nhớ hôm nào ? Trăng sáng bên thềm gợi ước ao... Hương cốm vào thu tràn nắng mới Đầu xuân xác pháo nhuộm hoa đào.
30 Tháng Tám 202212:52 SA(Xem: 5878)
Không làm sao con kể Hết những điều mẹ làm Cả một đời gian nan Mẹ vì con tất cả. Chiều nay con nhớ mẹ Nhớ mùi mẹ ngày xưa Nhớ không bến không bờ Giá con còn có mẹ.
29 Tháng Tám 20221:48 SA(Xem: 6247)
Trước đó, ngày thứ bảy 13/8/2022, cũng đã có buổi họp mặt liên khóa CHS NQ BH, trong khuôn viên Nhã Viên quán,
27 Tháng Tám 20222:21 SA(Xem: 6242)
Hạ đi nắng đỏ bơ vơ Thu về lá chết ngẩn ngơ đứng chào Nửa Vòng Trái Đất Gặp Nhau Đâu gì ngăn cách cản rào dậu thưa.
27 Tháng Tám 20222:15 SA(Xem: 7161)
Gặp nhau đây - giữa đời thường Cũng xao xuyến cũng vấn vương nặng lòng Những chiều nắng xế vòm song Bút son ý thắm ngập giòng suối thơ
27 Tháng Tám 20222:00 SA(Xem: 7038)
Gặp em ở ngã ba đường Một phương về đất, một phương về trời Một phương ở lại làm người Để yêu thương - để khóc cười với nhau
27 Tháng Tám 202212:34 SA(Xem: 6281)
Xin bấm vào link tên bài hát bên dưới hoặc youtube để thưởng thức: BÂY GIỜ THÁNG MẤY - Nhạc Từ Công Phụng - Quý Hương trình bày
22 Tháng Tám 20229:31 CH(Xem: 2334)
Trên đây là tựa bài đăng trên trang 6 tờ nhật báo Công Luận, số ra ngày 23 tháng 4 năm 1936 được phát hành tại Sài Gòn, của tác giả TÂM THẬP LỤC Biênhòa
20 Tháng Tám 202212:26 SA(Xem: 4894)
Nhà tôi có một quán nước ở mặt đường, và căn nhà trong hẻm, nằm giữa Xóm Chùa và Xóm Đạo, gần chợ Đồng Tâm. Thực ra, trước khi tiểu Vinh có mặt, thì ngôi Chùa không phải lúc nào cũng êm ả như dòng sông
19 Tháng Tám 202211:54 CH(Xem: 5021)
Mong sao truyền thống Tôn Sư Trọng Đạo sẽ mãi mãi trường tồn mọi lúc mọi nơi, để trở thành một trong những thước đo cho sự văn minh và phát triển của xã hội.
19 Tháng Tám 202211:26 CH(Xem: 4495)
Tình thầy trò sau hơn một nửa thế kỷ đã trôi qua vẫn đầm ấm dù đôi bên ngày nay đều tóc bạc như nhau.
19 Tháng Tám 20223:00 SA(Xem: 4783)
Chốc nữa ra mắt cố nhân sau 50 năm bặt tin xa vắng anh có nhận ra cô gái xinh xinh tuổi hai mươi ngày xưa anh từng tương tư và thề nguyền sẽ cưới làm vợ không nhỉ?
18 Tháng Tám 202210:27 CH(Xem: 6416)
Mãi là nỗi nhớ dễ chi nguôi Dâng nén tâm hương lạy Phật Trời Linh hiển Thế Tôn Ngài tế độ An lành Cực Lạc, kiếp luân hồi.
18 Tháng Tám 202210:23 CH(Xem: 5705)
Mẹ ơi! Con biết mình bất hiếu Trăm ngàn cái lạy cũng bằng không Cúi đầu tạ tội con quỳ xuống Trăm nhớ nghìn thương chảy một dòng
18 Tháng Tám 20229:39 CH(Xem: 7032)
Nhà cũ đã vào tay chủ lạ Vườn xưa còn đọng bóng trăng lơi Bốn mươi năm lẻ, đời dâu bể Chạnh nghĩ tình quê luống ngậm ngùi.
17 Tháng Tám 202211:46 CH(Xem: 7980)
Chuyến du ngoạn Las Vegas lần này cũng là dịp để các thi nhân trường Ngô Quyền thỏa chí đam mê, sáng tác
17 Tháng Tám 202211:12 CH(Xem: 6664)
Xin bấm vào link tên bài hát bên dưới hoặc youtube để thưởng thức: NỖI ĐAU MUỘN MÀNG - Nhạc Ngô Thụy Miên - Quý Hương trình bày
17 Tháng Tám 202210:50 CH(Xem: 2685)
Tóm lại tu pháp mười hai nhân duyên, hành giả chỉ cần cắt đứt một mắt xích là phá vỡ được toàn bộ mười hai mắt xích. Hành giả thoát khỏi vòng sinh tử.
12 Tháng Tám 202211:31 CH(Xem: 5643)
Ngày tôi hát những câu ru con chết người đó má tôi đã cắt tóc, cạo đầu như dứt bỏ những thường tình mà một người phụ nữ phải có, để vượt lên thành một người phụ nữ tuyệt vời cao thượng nhất.
12 Tháng Tám 20229:45 CH(Xem: 5760)
Cành hoa trắng con cài lên ngực áo “Nhớ Mẹ Hiền”… vào Đại “Lễ Vu Lan” Mười Hai năm, Mẹ giã biệt trần gian Mà con tưởng Mẹ vẫn còn đâu đó…
12 Tháng Tám 20221:29 CH(Xem: 6358)
Biển xanh mây trắng tuyệt vời! Tro Anh theo nước tới Trời thênh thang! Tiễn biệt Anh lệ chứa chan! Cám ơn Thầy Bạn sẻ san tình sầu.
12 Tháng Tám 202212:59 SA(Xem: 6180)
Vĩnh biệt em mái tóc dài lưu luyến Đã theo anh xuyên suốt một quãng đời Vẫn giữ trong tim mái tóc buông lơi Của riêng anh thôi, chẳng ai thay thế.
10 Tháng Tám 20223:39 CH(Xem: 5042)
Qua thời gian nước Ý đã để lại cho tôi nhiều kỷ niệm, tôi đã đến nước Ý hai lần nhưng nếu có cơ hội tôi muốn quay lại thăm nước Ý một lần nữa.
10 Tháng Tám 20221:32 SA(Xem: 10632)
Cùng với Hoàng Mai, em kính lời tri ân đến cô Nguyễn Khoa Diệu Dung và cô Hoàng Minh Nguyệt.
09 Tháng Tám 202210:56 CH(Xem: 4232)
8 năm kể từ lần sang Cali năm 2014, nay tôi mới trở lại thủ đô của người tị nạn Việt Nam. Sau 4 lần đến đây, lần thứ năm này tôi không còn bỡ ngỡ với thành phố này
08 Tháng Tám 202210:26 CH(Xem: 4264)
Viết như một nén hương gửi Giáo sư Nguyễn Ngọc Huy, nhân ngày 28 tháng 7 thay cho một người đồng môn nay đà quá vãng
08 Tháng Tám 20221:17 SA(Xem: 2693)
Xin bấm vào link tên bài hát bên dưới hoặc youtube để thưởng thức: BẢY NGÀY ĐỢI MONG - Nhạc Trần Thiện Thanh - Quý Hương trình bày
07 Tháng Tám 202212:26 CH(Xem: 6830)
em về ảo mộng chơi vơi nguyệt tà lẩn khuất bên trời sương tan em về dỗ giấc mơ tàn lung linh bóng khói bàng hoàng cung mê
31 Tháng Bảy 20223:11 CH(Xem: 6194)
Đến với Thầy Cô để được nhìn lại những ánh mắt khoan dung và độ lượng, đồng thời được nhắc nhở đến quý Thầy Cô kính mến không còn cũng như không đến được
31 Tháng Bảy 202212:37 SA(Xem: 9884)
Tôi thật sự quá xúc động với chuyến phiêu lưu đến North Carolina - Miền Đông nước Mỹ cùng Sáo lý luận Diệp Hoàng Mai…
30 Tháng Bảy 20229:25 CH(Xem: 4840)
Tạm biệt cô thầy, tạm biệt bạn bè Hai ngày vui quá ở trên xe Kính chúc mọi người đầy sức khỏe Hẹn gặp sang năm cũng dịp hè
30 Tháng Bảy 20224:07 CH(Xem: 6716)
Xin bấm vào link tên bài hát bên dưới hoặc youtube để thưởng thức: MÙA THU CHO EM - Nhạc Ngô Thụy Miên - Quý Hương trình bày
30 Tháng Bảy 20224:02 CH(Xem: 6979)
Đã biết chắc con đường còn rất ngắn Đừng bất an đừng buồn khổ phân vân Hãy đi tới bằng bước chân tự tại Bởi đời người sinh tử chỉ một lần.
30 Tháng Bảy 202212:26 CH(Xem: 6484)
Rồi một ngày ta ung dung nằm xuống Bên bìa rừng hiu quạnh bóng trăng soi Hiểu cho ta có đôi vầng nhựt nguyệt Bao yêu thương còn gởi lại trên đời
30 Tháng Bảy 202212:21 CH(Xem: 5729)
(Thương tiếc người bạn Phạm Trọng Lệ cùng trường Chu Văn An, cùng nghề dạy học trước đây và cùng họ Phạm)
29 Tháng Bảy 202212:59 SA(Xem: 7242)
Anh là một hòn đá cương nghị, anh được đặt đúng chỗ và đúng thời điểm nên đã chuyển hướng cả một dòng âm nhạc mang bản sắc Việt Nam.
27 Tháng Bảy 20221:09 SA(Xem: 5894)
Không thể đắm chìm trong khối lãng quên Tự nhủ lòng mình sẽ không cô độc Trong nụ cười dường có ngàn tiếng khóc Ngô Quyền mãi đầy trong nỗi nhớ tròn vo.
26 Tháng Bảy 20221:17 SA(Xem: 5550)
Như vậy Vô Lậu Học là môn học giúp hành giả được tự do tự tại, đoạn tận mọi phiền não khổ đau, không còn rơi rớt trong luân hồi sanh tử.
23 Tháng Bảy 20223:36 SA(Xem: 10839)
Một lần nữa, Sáo chân thành cảm tạ quý thầy cô, các anh chị, các bạn và các em… về tất cả những yêu thương trường cũ trò xưa. Xin tạm biệt…
23 Tháng Bảy 20221:01 SA(Xem: 5078)
Xin cám ơn các CHS Ngô Quyền, cám ơn mọi người đã cho tôi cơ hội nhìn thấy "Tình Nghĩa Giáo Khoa Thư" hôm nay qua Tiền Hội Ngộ và Đại Hội Ngô Quyền
22 Tháng Bảy 20221:50 CH(Xem: 5720)
Trời vô tình xui khiến Nàng gặp người nhẫn tâm Nàng chết trong âm thầm Đời nàng sao phận bạc. Tối nay lần tràng hạt Nguyện ơn trên từ bi Rước hương linh nàng đi Được về nơi cõi tịnh.
21 Tháng Bảy 202212:31 CH(Xem: 3047)
Một ngày đã qua, một ngày hạnh phúc. Ta cám ơn đời hôm nay có được Ngôi trường xưa, thầy cũ, bạn bè thân Dẫu đường đời còn lại rất gần Ta chấp nhận và mỉm cười an lạc.
19 Tháng Bảy 202211:25 CH(Xem: 5451)
Cám ơn các anh chị: Mai Bùi, Đạt Nguyễn, Kỷ Trần, Thêm Nguyễn, Tâm Lê, Ngọc Dung và Kim Dung Võ đã cung cấp những hình ảnh để thực hiện được trang hình ảnh này.
19 Tháng Bảy 20229:57 CH(Xem: 5026)
Ban Tổ Chức chân thành cám ơn các anh chị: Mai Bùi, Đạt Nguyễn, Kỷ Trần, Thêm Nguyễn, Ngọc Dung và Kim Dung Võ đã cung cấp ...
18 Tháng Bảy 20221:42 SA(Xem: 4515)
Xin chuyển đến Quý Thầy cô, đến những bạn hữu và nhất là gởi đến Chị Huệ, tay BẾP thượng thặng của trường chúng mình. Chị Huệ, tài nghệ của ...người này có đáng để ý không!
17 Tháng Bảy 20222:19 CH(Xem: 3786)
Nam Cali nắng ấm rạng rời Mừng thầy, đón bạn tiếng cười đoàn viên Biên Hòa trường cũ Ngô Quyền Đồng Nai tiếng gọi nối liền bờ vui.
17 Tháng Bảy 202212:02 SA(Xem: 5243)
TIỆC TIỀN HỘI NGỘ (Ngày 02/07/2022) Hình ảnh & Thực hiện Youtube: Nguyễn Thị Thêm
16 Tháng Bảy 20226:58 CH(Xem: 6952)
Xin tất cả nợ trần gian xóa sạch Buổi trở về thanh thản chẳng tơ vương Cõi Vô Ưu trên đỉnh trời chất ngất Dẫu thiên thu hay một thoáng vô thường.
15 Tháng Bảy 20226:57 CH(Xem: 4886)
Trưa nào em đến thăm Như loài hoa trinh trắng Bài tình ca anh tặng “ Hoa soan bên thềm cũ “ Mình thương nhau từ đó Mình thương nhau muôn đời.
13 Tháng Bảy 20224:44 CH(Xem: 4071)
Hãy mỉm cười hạnh phúc Dù bệnh đau nhọc nhằn Có anh luôn bên cạnh Gánh vác mọi khó khăn. Trân trọng cuộc tình này Yêu quá tình đắm say Đôi chân dìu chân bước Mắt tôi chợt cay cay.
13 Tháng Bảy 20222:52 SA(Xem: 6241)
Mắc mớ gì sao "LẠI CHÁN ĐỜI " Tội gì phải thế, cứ vui tươi Tình đời sau trước, không như ý Cuộc thế xưa nay cứ đổi dời
13 Tháng Bảy 20221:16 SA(Xem: 4645)
Trang thơ cháy thành tro tàn mà thương nhớ con không thể phai tàn . Ba sẽ thì thầm gọi tên con: Dương Thị An Xuyên Mãi mãi ba sẽ gọi tên con. Và không bao giờ ba muốn nói hai tiếng vĩnh biệt đâu con.
12 Tháng Bảy 202211:59 CH(Xem: 3036)
Trong bài viết này chúng ta cùng nhau tìm hiểu ý nghĩa của phước hữu lậu và phước vô lậu hay là phước đức và công đức khác nhau như thế nào?
11 Tháng Bảy 202212:05 SA(Xem: 5190)
Bài viết này tôi viết lại những gì tôi đã sống, đã trải nghiệm. Nó là một phần đời tôi cùng với nhiều người miền Nam khác cùng thế hệ- trong đó có nhạc sĩ họ Trịnh
10 Tháng Bảy 202210:47 CH(Xem: 2505)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: TÁC PHẨM "QUÊ CŨ TÌNH XƯA" - NHÀ THƠ THÁI HƯNG Nhạc nền: SUỐI MƠ - Văn Cao Tiếng hát: Ngọc Hạ
09 Tháng Bảy 20224:49 CH(Xem: 5632)
Thế giới tiếc thương người chính trực Toàn cầu ca tụng đấng tu mi Nara thành phố rền lởi nguyện Đất nước Anh Đào Dũng-Trí-Bi
09 Tháng Bảy 20224:37 CH(Xem: 6193)
Rằng: Về gom chữ ca dao Đốt rừng Nho, Lão tìm vào hư không Tự nhiên rất mực tâm đồng Như câu lục bát, vợ chồng đủ đôi. Ta đi về phía chân trời Hỏi vầng dương có ai ngồi ngâm thơ?
30 Tháng Sáu 20222:09 CH(Xem: 4687)
Ai kể chuyện mình? Ai xót thương? Nỗi đau. Của ai người đó biết, và người đó đau. Người khác khó lòng cảm cái đau không phải của mình. Làm sao so sánh.
28 Tháng Sáu 20221:13 SA(Xem: 9102)
Người bỗng về theo mùa nhuốm heo may Chút hương thầm xin là gió cứ bay Theo áng mây về cuối trời xa thẳm Đừng cho lòng rung lại những tàn phai…!
27 Tháng Sáu 202211:27 CH(Xem: 6659)
Mùng ba tháng bảy năm nay Mừng vui hội ngộ Cô Thầy trò xưa Nắng mưa dầu dãi bao mùa Không quên mái ấm ân thưa tình hồng.
26 Tháng Sáu 20224:25 CH(Xem: 4914)
Ôi tình yêu người lính chiến miền Nam sao thơ mộng, lãng mạn nhưng cũng đầy đau thương, bi hận ...
25 Tháng Sáu 20221:32 CH(Xem: 2402)
Ta mê nghe hát Ả Đào, Hội Xuân vừa mở lễ nào vui hơn? Tuổi U chín chục nhớ ơn Trời cho khỏe mạnh keo sơn chúng mình! (1)
25 Tháng Sáu 20221:09 SA(Xem: 4753)
Tôi lan man nghĩ đến mình. Cả đời không nghiện gì nhưng về già hình như tôi nghiện Iphone. Phải công bằng một chút là tôi nghiện internet.
24 Tháng Sáu 202210:54 CH(Xem: 4740)
Đốt lên Ngọn Lửa Cao Nguyên Xua tan bóng tối triền miên đêm dài Langbiang đá dựng chờ ai Núi Ông đứng đợi choàng vai núi Bà.
23 Tháng Sáu 202212:36 SA(Xem: 4589)
Xin đốt một nén hương cho những kẻ cách này cách khác đã bỏ mình trên dòng sông đó. Phải chăng đó là câu chuyện của dòng sông
21 Tháng Sáu 20223:32 CH(Xem: 6102)
Cố hương xa nửa địa cầu Nửa sầu nửa nhớ, một bầu tang thương Vật xưa nằm nát bên đường Nhặt lên ghép lại nét gương bẻ bàng
20 Tháng Sáu 202211:47 CH(Xem: 5845)
Thôi rồi... ngõ vắng, trăng tà Rồi em, thuộc của người ta... bao giờ! Thương sầu lột xác thành thơ Ngồi ôn HUYỀN THOẠI TRĂNG mơ... thuở nào!
20 Tháng Sáu 20222:28 SA(Xem: 5359)
Chúc mừng cháu mùa hè tươi trẻ Tiến lên đi thế hệ thứ ba Xin đừng quên nước Việt quê nhà Ở nơi đó ngoại gọi là tổ quốc.
18 Tháng Sáu 20223:19 SA(Xem: 4589)
Bài dưới đây, muốn được chia sẻ với những người bạn cùng trường. Tôi, Lý khánh Hồng cùng chung một ngôi trường một thời với những người bạn của tôi.
18 Tháng Sáu 20222:33 SA(Xem: 6438)
Ta về Đại Hội đồng môn Ngô Quyền trường cũ mất còn biết không? Bạn nào hạnh phúc ấm nồng Bạn nào bươn chải thành công ngoài đời?
18 Tháng Sáu 20222:09 SA(Xem: 5300)
Bộ môn CL trong lịch sử đã từng là một nét văn hóa đặc sắc của người Việt Nam, đặc biệt ở miền Nam VN, nên cần được bảo tồn cẩn thận và có chính sách khôi phục tốt
17 Tháng Sáu 20225:07 CH(Xem: 7263)
Em hãy hình dung bóng của ai Bên Đồi Gió Thoảng ngắm trăng vơi Gởi em tình cũ dù chưa trọn Mà vẫn còn vương hết cả đời
17 Tháng Sáu 20223:10 SA(Xem: 4612)
Theo ba tôi trước tiên phải lo tu chỉnh bản thân để quản trị mái ấm gia đình tốt đẹp, còn việc trị quốc bình thiên hạ tính sau.
17 Tháng Sáu 20222:59 SA(Xem: 5404)
Vào mỗi tháng 6, hình ảnh của các người cha luôn rõ nét hơn bao giờ hết, những người cha đã làm hết sức để các con có một đời sống bình an, hạnh phúc,
17 Tháng Sáu 20222:41 SA(Xem: 5750)
Sắp đến NGÀY LỄ CHA Xin kính chúc : Quý Thầy, Quý Bạn Quý Anh trai, Anh rể Quý Em trai, Em rể một ngày Lễ bên gia đình thật đầm ấm hạnh phúc.
16 Tháng Sáu 202211:50 CH(Xem: 3061)
Chiều nay Mẹ có đôi lời : Cám ơn tất cả xin mời nâng ly ! Cùng nhau Ta chúc nhau đi Bình an vui khỏe như khi Xuân Thì !
16 Tháng Sáu 20221:49 SA(Xem: 4738)
Ngày của những người cha, trong đó có ba và con. Những người được ơn trên cho nhận một thiên chức vô cùng tốt đẹp và cao quý.
13 Tháng Sáu 20226:54 CH(Xem: 5977)
Rượu rót nằm đau trong cốc lạnh Xa người, ta uống với ai đây?! Tàn canh khói thuốc vàng cô quạnh Ngọn nến đời soi...chiếc bóng gầy!
13 Tháng Sáu 20221:04 SA(Xem: 5685)
Sự tử tế của miền Bắc hầu như không thể có theo như nhận xét của của nhà phê bình kỳ cựu Hoài Thanh. Hơn ai hết, ông HT đã hiểu rõ chân tướng của dân miền Bắc cũng như chính quyền ấy.
13 Tháng Sáu 202212:55 SA(Xem: 6133)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: ƠN CHA - Sáng tác Y Vân Nhạc đệm Ngô Nguyên Tiếng hát: Kim Phụng Kiều Oanh thực hiện youtube
12 Tháng Sáu 20229:28 CH(Xem: 6676)
Những điều bình thường nhưng vĩ đại Khi trưởng thành con hiểu nhiều hơn Để ngậm ngùi tiếc "Giá cha còn" Thật hạnh phúc có cha bên cạnh.
12 Tháng Sáu 20229:21 CH(Xem: 4455)
Ông đã trở lại là một người bố sáng suốt không bị cơn nghiện dày vò. Ông bước khập khiễng nhưng đầy cương quyết sau chị tôi. Chúng tôi theo ông ra xe và may mắn thoát khỏi thiên đường Cộng Sản.
11 Tháng Sáu 202211:35 CH(Xem: 6732)
Duyên may gặp lại ơn Trời? Tay trong tay nắm nhớ thời còn thơ? Thỏa lòng Ta vẫn ước mơ! Ngày vui tái ngộ là cơ hội vàng!
11 Tháng Sáu 20221:04 SA(Xem: 5416)
Hoa nở rồi tàn, trăng khuyết rồi tròn, nước lớn rồi ròng, bèo hơp rồi tan, sinh ký tử qui... là LẼ THƯỜNG của cuộc đời. Có sinh thì có diệt, và đó là một kiếp người.
11 Tháng Sáu 202212:29 SA(Xem: 4606)
Cuộc đời của ba tôi rất bình lặng với nghề thợ may khiêm tốn nhưng đối với tôi, ông là biểu tượng của một người cha lặng lẽ, cần mẫn sống âm thầm chu toàn cuộc sống cho vợ con.
10 Tháng Sáu 20221:05 SA(Xem: 6324)
Ta về đây. Rồi cũng sẽ đi Trăm năm bỏ cuộc biển dâu này Ta vào mê ảo đêm trăng lặn Như bóng sương mờ cánh vạc bay
10 Tháng Sáu 202212:26 SA(Xem: 6173)
Cha Là Nắng Ấm Thái Dương Là sao bắc đẩu soi đường cho con Trăm năm hiếu nghĩa vuông tròn Thiên thu nước mắt chảy mòn nhớ thương...
10 Tháng Sáu 202212:00 SA(Xem: 5924)
Anh như cơn trốt đêm khuya Tôi như cánh én bay về quạnh hiu Lẽ loi bên vạt nắng chiều Mưa sa, bão táp cô liêu dốc đời
01 Tháng Sáu 202211:34 CH(Xem: 5590)
Sau hơn hai năm bó gối ngồi nhà, khuya ngày 13 tháng tư năm 2022 tôi bước lên máy bay của hảng Singapore Airlines để bắt đầu cho chuyến du lịch đầu tiên sau mùa đại dịch,
31 Tháng Năm 202210:40 CH(Xem: 3400)
Nguyện ơn trên gia hộ cho thầy cô sức khỏe, an lạc và hạnh phúc. Xin tri ân những vị đã lái con đò trí tuệ dẫn dắt chúng em vào đời.
31 Tháng Năm 20221:58 SA(Xem: 5655)
lửa mặt trời tôi nhìn thấy sáng nay bừng đỏ trong bình mình chiếu sáng toàn nhân loại cho tôi thấy rõ hơn khổ đau. chiến tranh và tuyệt vọng…
31 Tháng Năm 20221:58 SA(Xem: 4639)
Phần thế giới nói chung, mỗi vùng trên trái đất tự thân họ cũng coi mặt trời như của riêng họ. Họ tìm hiểu, khai trác triệt để những gì thiên nhiên ưu đãi đã dành cho họ.
30 Tháng Năm 202211:20 CH(Xem: 5483)
Tuổi học trò, chưa nếm mùi sương gió Cũng tập tành thố lộ chuyện yêu đương Lá thư xanh ép cánh phượng, sân trường Thầm trao gởi... rồi vấn vương mộng mị