Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Thanh Dương - CÂY GIÁNG SINH CỦA BÀ NANCY

24 Tháng Mười Hai 202112:58 SA(Xem: 5835)
Nguyễn Thị Thanh Dương - CÂY GIÁNG SINH CỦA BÀ NANCY


CÂY GIÁNG SINH CỦA BÀ NANCY

cay giang sinh


Bà Nancy đang nằm trên giường khi tôi đến gần bà nắm tay tôi, giọng thều thào mừng vui:

- Sandra, con đến thăm mẹ phải không?

Tôi gỡ tay bà ra, đẩy cái xe lăn lại gần bà hơn. Giọng bà vừa vui vừa rên rỉ:

- Con của mẹ ! Sao con im lặng?

Tôi đáp dịu dàng nhưng như một cái máy ra mệnh lệnh:

- Chúng ta hãy xuống phòng ăn lunch.

Trong lúc tôi dìu bà ngồi vào xe lăn và seat belt, bà ngoan ngoãn làm theo mọi sự sắp đặt của tôi nhưng miệng vẫn không ngớt lẩm bẩm:

- Sandra! Sandra! Con đang về thăm mẹ phải không?

Và dường như bà cũng mệt mỏi vì những câu hỏi liên tục của bà không được trả lời, bà im lặng, sự im lặng chìm đi trong không gian căn phòng hẹp chỉ có hai người, tôi và bà Nancy.

Công việc làm trong Nursing home rất vất vả, suốt 8 tiếng một ca, hầu như phải đi liên tục, hiếm khi được ngồi nghỉ, ngay cả giờ ăn lunch cũng chưa chắc được yên, lúc nào tiếng chuông ở các cửa phòng cũng có thể ring lên và cái đèn hiệu nhấp nháy như thúc giục.

Hết người này gọi, đến người khác kêu, nhiều khi chẳng có chuyện gì cần thiết cả, có bà đói bụng, đòi một ít snack, có bà – khi tôi vội vàng chạy tới - thì nói tao đâu có gọi mày, tại tay tao lỡ đụng vào cái nút alarm !

Bà Rose là nhân vật điển hình của chuyện bấm chuông…vô tội vạ, 10 lần thì hết 8 lần bà bảo tao buồn quá, tao muốn tâm sự với mày một chuyện, rồi bà thao thao nói, như một căn bệnh lên cơn không thể dừng lại được:

- “ Ngày xưa, tao và anh Derek ở cùng một town nhỏ, ở đấy có một khu rừng, hai chúng tao thường hẹn hò vào những buổi chiều, rừng chiều rất đẹp…”

Tôi đã phải ngắt dòng tâm sự của bà và đi đến đọan cuối luôn, nếu không thì bà sẽ kể cho đến tối cũng chưa xong chuyện hẹn hò :

- “ Biết rồi, bà đứng đợi Derek dưới một gốc cây, anh ta sẽ chạy đến với một bó hoa dại trên tay mà anh vừa hái ở một bụi cây bên đường. phải không ?.”

Và bao giờ Rose cũng nhìn tôi mỉm cười mãn nguyện :

- “ Mày đã biết chuyện tình tuyệt vời của tao. Phải rồi, Derek yêu tao lắm !”.

Bà già gần đất xa trời, tâm trí ngơ ngẩn và vụng dại như trẻ con, câu chuyện bà kể tôi nghe hàng mấy chục lần, quanh đi quẩn lại có bấy nhiêu làm gì tôi không thuộc.

Còn bà Nancy, cũng lẩn thẩn như thế, chẳng hiểu sao cả tháng nay bỗng gọi tôi là Sandra, tên con gái bà. Mỗi khi gặp tôi, bà cứ khăng khăng rằng tôi là Sandra, bà làm phiền tôi quá, tôi mất rất nhiều thì giờ khi làm việc với bà, bà níu áo, níu tay, hỏi han đủ thứ, làm tôi không dứt ra được trong khi còn nhiều công việc khác đang chờ. Tôi không nỡ gắt gỏng với bà, vì trong thâm tâm, tôi vẫn còn nợ bà một món nợ khó trả, dù bà không biết, không bao giờ đòi lại món nợ đó.

Hôm nay cũng thế, tôi đẩy xe bà lên phòng ăn rồi, những người còn lại tôi làm không kịp, nên một co-worker phải chạy lại giúp tôi để tất cả có mặt trong giờ lunch.

Tôi mới vào làm việc ở Nursing home này được 3 tháng. Tính nhanh nhẹn, láu táu cộng thêm cả sự… xớn xác của tôi, ngay mấy ngày đầu đã xảy ra hai “accident”.

Cứ mỗi khi đến giờ ăn, tôi có bổn phận nhắc nhở họ, hay dìu họ, đẩy xe lăn cho họ xuống phòng ăn. Có một lần, tôi vào phòng thì ông Thomas đang nằm ngủ ngon lành, tấm chăn mền đắp lên tới cằm, ông ngáy khò khò, tôi gọi ông không nghe, tôi liền… tốc mền lên cái “rụp”. Tức thì… Trời ơi ! ông phản ứng làm tôi kinh hoàng nhảy xa ra vài bước, ông ngồi nhỏm dậy, mắt trợn tròn đầy tức giận và quát tháo một tràng, tôi chỉ nghe loáng thoáng cũng biết ông đang… chửi tôi. Ông Thomas bị tê liệt chân, không thể đi đứng được, nếu không thì ông ta đã nhảy bổ xuống giường, cho tôi vài cái tát là lẽ đương nhiên.

Chuyện thứ hai, xảy ra cho chính bà Nancy, cái bà hay níu kéo tôi, làm phiền tôi. Có lẽ trời… quả báo tôi thế? Hôm ấy, bà ngồi xe lăn để tôi đẩy ra phòng ăn, hai tay bà để lên hai bên thành ghế, tôi len lỏi giữa những dãy bàn làm sao mà đụng vào cạnh bàn một cú thật mạnh, bà già chỉ kêu lên một tiếng “ow!” yếu ớt, rồi thôi, nhưng nét mặt bà nhăn nhó đầy vẻ đớn đau. Tôi nhìn thấy mu bàn tay bà sướt một đường dài và chảy máu. Tội nghiệp! da tay người già mỏng manh, vậy mà tôi giáng cho bà một cú đau điếng, nếu như bà còn tỉnh táo, thì chắc chắn bà cũng sẽ… chửi tôi như ông Thomas và kèm theo vài cái tát mới đích đáng.

Lương tâm cắn rứt và áy náy, nếu tôi không nói thì chẳng ai biết lỗi tại tôi cả, nhưng tôi với tâm hồn đau đớn và tuyệt vọng, lên gặp bà supervisor, trình bày lại sự việc ông Thomas và bà Nancy để … xin thôi việc. Tôi cảm thấy không đủ khả năng và kiên nhẫn làm công việc chăm sóc những người già.

Bà supervisor đã dịu dàng khuyên tôi, ai làm việc cũng có sơ xuất, biết sai và sửa thì sẽ tốt thôi. Lần sau, nếu người ta đang ngủ thì đừng gọi dậy, hoặc họ sẽ xuống ăn sau, hoặc ta sẽ mang đồ ăn lên phòng cho họ.

Tôi đã nghĩ thầm, ở Nursing home mà “oai” quá chừng, được tôn trọng, hầu hạ như ông bà chủ..

Mấy tháng trôi qua, công việc quen dần, tôi thấy yên tâm hơn, ông Thomas, chắc rằng trí nhớ chẳng bền lâu để mà oán ghét tôi đã làm một cái việc thô lỗ tốc mền khi ông đang ngủ say sưa nữa. Và bà Nancy thì càng không nhớ tí nào, nhưng hàng ngày nhìn vết sẹo nhỏ trên mu bàn tay bà, tôi vẫn cảm thấy day dứt một món nợ không biết phải trả bằng gì cho hết.

Mùa Giáng Sinh đang đến, ngoài đường phố, chợ búa, và các cửa hàng đã tấp nập những màu sắc xanh đỏ, tươi vui. Trong cái Nursing home nhỏ bé này người ta cũng góp phần với niềm vui chung của mọi người, mọi chốn. Tại phòng khách lớn người ta vừa dựng xong một cây Giáng Sinh, trang trí những chiếc đèn đủ màu và những cây kẹo cong cong xinh xắn. Các ông bà già hàng ngày thường tụ tập nơi đây để cùng coi ti vi hay nói chuyện với nhau, còn hơn là nằm bẹp trong phòng riêng, coi ti vi một mình thì buồn chán quá!

Gặp người nào tôi cũng đều báo với họ là có cây Giáng Sinh tuyệt vời ở phòng khách.

Và tôi đã đọc thấy trên những nét mặt già cỗi hay ngơ ngơ, ngác ngác của họ loé lên một niềm vui. Nhưng có một người không vui tí nào, mà lại rơi nước mắt, bà khóc oà như một đứa trẻ con, đó là bà Nancy, khi tôi mời bà xuống phòng khách coi cây Giáng Sinh, bà nức nở:

- Không, đó không phải là cây Giáng Sinh của Sandra !

Những giọt nước mắt của bà vỡ oà cả vào tim tôi, làm tôi bối rối, và tôi lại chạy đi “mét” với bà supervisor (bà hiền lành và tôi là người mới vô làm nên bà thương tôi, sẵn sàng giúp đỡ, chỉ dẫn tôi).

Bà supervisor của tôi kể:

- Tội nghiệp Nancy ! Mày mới, nên không biết thôi, Nancy nằm ở đây gần 10 năm rồi, người thân duy nhất là con gái tên Sandra, vẫn thường vào thăm hay mang bà về nhà chơi vào mỗi mùa Holiday. Sandra luôn luôn làm một cây Giáng Sinh thật đẹp để đón bà Nancy trở về, nhưng đã hai năm nay, Sandra không đến nữa, cô ấy đã chết vì dùng drug quá liều.

Sandra không chồng, không con.Thế là bà Nancy trở thành kẻ cô độc, một mình trên thế gian này. Bây giờ tôi đã hiểu vì sao Nancy luôn gọi tôi là Sandra, tôi là người Việt Nam, con gái bà người Mỹ, chẳng có gì giống nhau cả, nhưng với tâm thần lẩn thẩn, cộng với lòng thương nhớ con, nên bà đã nhìn tôi mà tưởng tượng ra Sandra.

Tôi chào bà supervisor và biết mình phải làm gì, tôi xăm xăm đi về phía phòng bà Nancy, nhưng đang đi thì nghe tiếng chuông cửa bà Rose gọi, tôi ghé vào, hi vọng lần này không phải nghe bà kể lể câu chuyện tình, ngày xưa hai đứa hẹn nhau trong khu rừng vắng của bà nữa, vả lại, tôi cũng muốn mời bà đi coi cây Giáng Sinh. Tôi mở cửa phòng:

- Chào bà Rose, bà cần gì?

- Ồ ! Mày đến thật đúng lúc. Giọng bà hớn hở.

Bà gọi tôi chứ tôi có ngẫu nhiên đến đây đâu mà bà bảo đúng lúc.Mà thôi, hơi đâu lý sự với mấy bà già lẩm cẩm.

- Mày ngồi xuống đây.Bà Rose chỉ vào một cái ghế.

Tôi vẫn đứng yên và hỏi:

- Bà lại muốn kể chuyện gì thế?

Đôi mắt hom hem của bà nhấp nháy để trôi về một quá khứ mộng mơ:

- Ngày xưa, tao và Derek……

Tôi đã “bội thực” vì câu chuyện tình của bà rồi, tôi lại ngắt lời bà:

- Tôi biết bà và Derek yêu nhau lắm, nhưng sao hai người không lấy nhau?

Bà Rose mỉm cười móm mém, có lẽ trong đầu óc của bà đang rối tung vì bao nhiêu hình ảnh, những cuộc tình, những buồn vui trong một đời người. Nhất là người Mỹ, yêu nhiều, đám cưới cũng nhiều, khi đã về già, lẩn thẩn, thì còn nhớ ai với ai?

Bà Rose đi ra closet lấy cái bóp xách tay như sắp sửa đi đâu, hay bà muốn đi coi cây Giáng Sinh? Nhưng không, bà nói:

- Tao phải đi ra khu rừng đây, Derek đang chờ tao ở đó. Tao sẽ nhận bó hoa dại thật đẹp từ tay anh ấy cùng với một nụ hôn.

Trời ơi, ai bảo người già gần đất xa trời không lãng mạn? Lại là một người già đầu óc ngơ ngẩn nữa chứ. Bà Rose ơi, anh Derek của bà bây giờ hoặc đã nằm im trong lòng đất, hoặc nếu còn sống thì cũng đang già nua, lù khù và nhếch nhác trong một Nursing home nào đó như bà thôi. Ví thử bây giờ ông cụ Derek có đứng ngay trước mặt bà, với bó hoa rừng trên tay, chưa chắc bà nhận ra, có khi còn… chửi lộn với ông, vì tưởng là một kẻ xa lạ nào. Vậy mà bà cứ chờ mong gặp gỡ như ngày xưa bà vẫn từng chờ mong.

Thôi, tôi hãy để bà Rose yên ổn với giấc mơ, bất quá bà chỉ đi lang bang trong khu Nursing home này thôi, sẽ chẳng bao giờ bà đến được khu rừng trong quá khứ cả. Ngoài cửa Nursing home có security, ai nỡ để bà đi lạc ra ngoài .

Tôi sang phòng bà Nancy, bà đang nằm ngủ, kinh nghiệm đầy mình nên tôi không dám đánh thức bà dậy, lặng lẽ đứng nhìn vẩn vơ khắp phòng, bây giờ tôi mới có dịp nhìn kỹ hơn những tấm hình bà treo trên tường và để trên bàn. Hình thời con gái của bà, mái tóc quăn uốn lượn, khuôn mặt thon dài, xinh xắn . Đôi mắt đuôi dài đa tình thăm thẳm kia chắc đã một thời làm bao người say đắm. Cái miệng cười quyến rũ kia đã từng nhận bao nụ hôn yêu? Thuở ấy, cô Nancy yêu đời, yêu người, không bao giờ nghĩ đến ngày hôm nay, khi về già da mồi, tóc bạc, nằm bẹp dí, nhìn cuộc đời tàn dần trong Nursinghome, giữa tình thương vay mượn của thiên hạ.

Tôi bỗng chạnh lòng nhìn lại mình, những gì tôi có ngày hôm nay, biết đâu cũng sẽ tan biến đi và ngày mai sẽ có thêm một bà già ngớ ngẩn, sống mà không biết mình đang sống, đang làm gì như những người già trong Nursing home này .

Khi tôi định quay ra thì bà Nancy mở mằt, nhìn thấy tôi, đôi môi bà mấp máy, kêu khe khẽ:

- Sandra! Con đến thăm mẹ, phải không?

Lần đầu tiên tôi trả lời bà khi câu hỏi có liên quan đến Sandra, tôi ngồi xuống mép giường:

- Vâng, con là Sandra đây.

Bà giơ tay lên, nhưng không đủ sức để ôm tôi, giọng bà lạc đi:

- Sandra, Sandra.! Mẹ biết mà, rồi con sẽ đến thăm mẹ.

Tôi nắm lấy cánh tay gầy yếu của bà, âu yếm:

- Mẹ ơi, mẹ có biết là Giáng Sinh đang đến không?

- Thật vậy sao? Sandra, con đã làm xong cây Giáng Sinh chưa?

- Xong rồi mẹ ạ. Mẹ có muốn đi với con để ngắm cây Giáng Sinh không?

Bà gật đầu. Tôi đỡ Nancy ngồi dậy, chải tóc cho bà, khi tôi mở closet lấy quần áo, Nancy bảo tôi, có lẽ một phần trí nhớ đã trở lại với bà trong khỏanh khắc hiếm hoi :

- Con lấy cho mẹ cái áo có hai màu xanh đỏ, mặc mùa Giáng Sinh.

Tôi thay quần áo cho bà, khi cầm bàn tay phải của bà lên, trông thấy vết sẹo nhỏ, dài, tôi cúi xuống hôn tay bà như một lời xin lỗi. Nhưng bà cảm động vì một lẽ khác, bà nói lan man đầy vui sướng :

- Ôi Sandra!, con vẫn còn nhớ tới mẹ, con vẫn thương mẹ, phải không? Đừng bao giờ bỏ mẹ một mình Sandra nhé ?

Tôi dìu Nancy ngồi vào xe lăn và đẩy xuống phòng khách, ở đó đã có nhiều người, họ đang ngồi đầy các dãy ghế sofa, hay lù khù ngồi trong chiếc xe lăn, trước mặt họ là cây Giáng Sinh, to, cao rực rỡ.

Có lẽ trong đầu óc, trong ký ức xa xăm của mỗi người, đều có một mùa Giáng Sinh riêng, với gia đình, cha mẹ, với người yêu, với chồng con của họ… Hoặc chính tay họ đã từng đi mua, từng trang hoàng cho cây Giáng Sinh trong căn nhà ấm cúng khi cơn gió Đông về, khi mùa lễ đến.

Tôi đẩy xe bà Nancy đến gần cây Giáng Sinh và hỏi bà:

- Mẹ có thích nó không?

Tôi nhìn thấy trong đôi mắt một thời đẹp lộng lẫy của bà rạng ngời niềm vui. Bà thì thầm như sợ niềm vui mong manh sẽ biến mất :

- Sao lại không! Chính tay con đã làm cây Giáng Sinh này và đón mẹ về với con mà, Sandra !

Tôi cũng thì thầm:

- Phải, con yêu mẹ. Hãy vui vẻ đón lễ với cây Giáng Sinh này, mẹ nhé.

Tôi tin rằng tôi đã trả xong món nợ cho bà Nancy và cây Giáng sinh trong phòng khách này là của riêng bà, của đứa con gái yêu quý Sandra đã tặng cho bà khi mùa Giáng Sinh đến.

Nguyễn thị Thanh Dương

01 Tháng Mười 202211:39 CH(Xem: 19903)
Ngày ba tôi giã biệt trần gian, phố Biên mưa gió trắng trời. Mưa u hoài, như điệu nhạc buồn ru ba giấc ngủ thiên thu. Vậy là sau hơn chín mươi năm dung thân cõi tạm, ba tôi giờ đã an lành cưỡi hạc qui tiên…
01 Tháng Mười 202212:30 SA(Xem: 4455)
Nó đâu biết rằng trong tiềm thức di truyền của các con trâu còn lại trong đàn kia cũng được nhắc nhở như thế, và chính vì vậy nên bọn đó mới e sợ nó mà tránh xa... .
01 Tháng Mười 202212:06 SA(Xem: 6240)
Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: THU KHÓC TRÊN NGÀN - Nhạc Ngô Thụy Miên Lê Dung trình bày
25 Tháng Chín 202210:18 CH(Xem: 6040)
Năm năm ta với người chia cách Rằm trung thu đốt nén hương trầm Hương linh người chứng giám lòng thành Mâm cơm cúng vái người siêu thoát.
25 Tháng Chín 20221:25 SA(Xem: 6097)
Nhớ đêm gió mát trăng vàng Lang thang bãi biển rộn ràng khách du Mối tình Huyền thoại Thiên thu Hằng Nga cung Quảng viễn du lên Trời
24 Tháng Chín 20221:10 SA(Xem: 5235)
Nếu trước 1954 thành phố Hà Nội được mệnh danh là nơi “ngàn năm văn vật” thì trong khoảng thời gian 1954-1975 Sài Gòn xứng đáng với danh hiệu “Hòn Ngọc Viễn Đông”.
23 Tháng Chín 20222:06 SA(Xem: 5247)
Tháng 8 năm nay, khi chúng tôi đến Munich thì thành phố đang tưng bừng tổ chức giải tranh tài Âu châu để kỷ niệm 50 năm Thế Vận Hội Munich 1972.
22 Tháng Chín 202211:34 CH(Xem: 5433)
Đây là con sông Nhỏ của tuổi thơ sao?... Đâu là con thuyền của ba tôi?... Tôi chỉ thấy một cồn cát trơ trọi nằm giữa một lòng sông gần như khô cạn.
22 Tháng Chín 202211:03 CH(Xem: 5800)
Vậy mà hôm nay, duyên cớ gì bỗng dưng tôi đi bộ ngang qua cái tủ sách, tò mò mở xem và tìm thấy cuốn sách của ông đang nằm bơ vơ!
22 Tháng Chín 202210:48 CH(Xem: 2954)
Tóm lại con người có hai phần thân và tâm. Cả thân và tâm đều quan trọng như nhau. Tâm gá vào thân để hiện hữu. Thân nhờ tâm chủ trì hướng dẫn để xử sự và hành động.
22 Tháng Chín 202210:30 CH(Xem: 5035)
Một lần nữa với nét mặt suy tư, ông nhắc với đám thanh niên rằng nhớ canh gác cẩn thận, ông sẽ suy nghĩ thêm và sáng mai sẽ có ý kiến.
20 Tháng Chín 202210:41 CH(Xem: 5753)
Bao giờ thôi hết hoang mang, Sống trong tỉnh thức - đang là nơi đây ! Khi nào mới hết lây quây, Cho ta ngắm lại khuôn đầy vóc xưa!
20 Tháng Chín 202210:27 CH(Xem: 6319)
Xin bấm vào link tên bài hát bên dưới hoặc youtube để thưởng thức: LỆ ĐÁ - Nhạc Trần Trịnh - Quý Hương trình bày
12 Tháng Chín 202212:40 SA(Xem: 4593)
Thì đó. Còn có ai, và có gì thích hợp hơn, là Phong trào giáo dục Hướng Đạo, để làm công việc cần thiết này. Tạo cho xã hội những công dân, với những đức tính trên.
12 Tháng Chín 202212:20 SA(Xem: 5203)
Như vậy, trong đầu tháng 9 năm nay hai ngôi sáng chói trong một thời gian dài, một tượng trưng cho một giòng họ quý tộc nước Anh và một trong phạm vi nhỏ hẹp hơn ở nước Việt Nam: điện ảnh...
11 Tháng Chín 202212:52 CH(Xem: 5738)
Buổi sáng… mưa buồn lặng lẽ rơi Nghe tin Ngọc mất dạ sầu tơi! Ninh Kiều một tối… tay nâng nhẹ Du lịch năm cô*… mắt rạng ngời Điệu nhạc Rumba còn khắc khoải Bài ca Tân cổ vẫn chơi vơi
11 Tháng Chín 202212:42 SA(Xem: 5072)
Tấm gương trong sáng, hiền đức uy nghi, và tấm lòng từ bi thương yêu chúng sanh của Sư Ông mãi mãi hằng hữu trong lòng mọi người.
11 Tháng Chín 202212:22 SA(Xem: 5023)
Năm năm lỗi hẹn đá vàng Trăng rằm vẫn sáng khăn tang cất rồi Tro người rải giữa biển khơi Sóng dâng từng đợt, lệ rơi từng dòng
11 Tháng Chín 202212:01 SA(Xem: 6703)
Vui chung cùng với bạn bè. Thầy xưa Trò cũ đâu dè gặp nhau Tuổi vàng dần sẽ qua mau! Hãy vui hiện tại mai đau xa vời?
10 Tháng Chín 20227:35 CH(Xem: 6985)
Từ em bỏ đất về trời Bỏ thân tứ đại, bỏ người trần gian Cuộc trăm năm, bỗng lỡ làng Nghìn thu tắt lịm tiếng đàn tri âm Em về cõi ảo cao thâm Dãi dầu sương tuyết, gió trăng chập chùng
10 Tháng Chín 202212:58 CH(Xem: 6050)
Sân ngập lá vàng trăng nhớ thu Dáng mờ xa khuất đỉnh sương mù Vân du mộng huyễn tình cay đắng Điện vỡ đêm tàn Nguyệt nhạt lu
10 Tháng Chín 20222:33 SA(Xem: 5865)
Ngày 11/9 tang thương Ba ngàn sinh mạng đổi nhường gian manh Khơi mào cho cuộc chiến tranh Đôi tòa tháp bỗng tan tành bể dâu.
10 Tháng Chín 202212:52 SA(Xem: 6412)
Tôi yêu cuộc đời Bằng tiếng hát reo vui. Còn ông! Hỡi nhà thơ nhiều tuổi Hãy hát như tôi bằng trái tim nóng hổi Đan ý thơ bằng những nụ cười tươi.
01 Tháng Chín 202212:50 SA(Xem: 16740)
Viết những dòng tâm can này vào ngày Nguyễn Văn Kỷ Ngọc Thuyền - bé Bi con tôi tròn 46 tuổi, trái tim thương tật của người cha Mai Quan Vinh chỉ khát khao duy nhất một điều
31 Tháng Tám 202211:04 SA(Xem: 7853)
Tôi phải thú thật một điều là chưa có tiệc sinh nhật nào tôi đi dự mà vui vẻ và thật tình như vậy. Người giới thiệu chương trình, ca sĩ lên hát và quan khách đều đến tham dự với sự mến thương và yêu quý Hạnh
31 Tháng Tám 20223:17 SA(Xem: 5022)
Xin cám ơn sự cống hiến và sức sáng tạo bền bỉ của nhà văn Lê Lạc Giao và trân trọng giới thiệu tác phẩm “Mùa Địa Ngục” với các bạn đọc gần xa.
31 Tháng Tám 202212:38 SA(Xem: 6162)
Áo bay... Em có nhớ hôm nào ? Trăng sáng bên thềm gợi ước ao... Hương cốm vào thu tràn nắng mới Đầu xuân xác pháo nhuộm hoa đào.
30 Tháng Tám 202212:52 SA(Xem: 6467)
Không làm sao con kể Hết những điều mẹ làm Cả một đời gian nan Mẹ vì con tất cả. Chiều nay con nhớ mẹ Nhớ mùi mẹ ngày xưa Nhớ không bến không bờ Giá con còn có mẹ.
29 Tháng Tám 20221:48 SA(Xem: 6659)
Trước đó, ngày thứ bảy 13/8/2022, cũng đã có buổi họp mặt liên khóa CHS NQ BH, trong khuôn viên Nhã Viên quán,
27 Tháng Tám 20222:21 SA(Xem: 6854)
Hạ đi nắng đỏ bơ vơ Thu về lá chết ngẩn ngơ đứng chào Nửa Vòng Trái Đất Gặp Nhau Đâu gì ngăn cách cản rào dậu thưa.
27 Tháng Tám 20222:15 SA(Xem: 7846)
Gặp nhau đây - giữa đời thường Cũng xao xuyến cũng vấn vương nặng lòng Những chiều nắng xế vòm song Bút son ý thắm ngập giòng suối thơ
27 Tháng Tám 20222:00 SA(Xem: 7656)
Gặp em ở ngã ba đường Một phương về đất, một phương về trời Một phương ở lại làm người Để yêu thương - để khóc cười với nhau
27 Tháng Tám 202212:34 SA(Xem: 6735)
Xin bấm vào link tên bài hát bên dưới hoặc youtube để thưởng thức: BÂY GIỜ THÁNG MẤY - Nhạc Từ Công Phụng - Quý Hương trình bày
22 Tháng Tám 20229:31 CH(Xem: 2484)
Trên đây là tựa bài đăng trên trang 6 tờ nhật báo Công Luận, số ra ngày 23 tháng 4 năm 1936 được phát hành tại Sài Gòn, của tác giả TÂM THẬP LỤC Biênhòa
20 Tháng Tám 202212:26 SA(Xem: 5275)
Nhà tôi có một quán nước ở mặt đường, và căn nhà trong hẻm, nằm giữa Xóm Chùa và Xóm Đạo, gần chợ Đồng Tâm. Thực ra, trước khi tiểu Vinh có mặt, thì ngôi Chùa không phải lúc nào cũng êm ả như dòng sông
19 Tháng Tám 202211:54 CH(Xem: 5381)
Mong sao truyền thống Tôn Sư Trọng Đạo sẽ mãi mãi trường tồn mọi lúc mọi nơi, để trở thành một trong những thước đo cho sự văn minh và phát triển của xã hội.
19 Tháng Tám 202211:26 CH(Xem: 4771)
Tình thầy trò sau hơn một nửa thế kỷ đã trôi qua vẫn đầm ấm dù đôi bên ngày nay đều tóc bạc như nhau.
19 Tháng Tám 20223:00 SA(Xem: 5263)
Chốc nữa ra mắt cố nhân sau 50 năm bặt tin xa vắng anh có nhận ra cô gái xinh xinh tuổi hai mươi ngày xưa anh từng tương tư và thề nguyền sẽ cưới làm vợ không nhỉ?
18 Tháng Tám 202210:27 CH(Xem: 7004)
Mãi là nỗi nhớ dễ chi nguôi Dâng nén tâm hương lạy Phật Trời Linh hiển Thế Tôn Ngài tế độ An lành Cực Lạc, kiếp luân hồi.
18 Tháng Tám 202210:23 CH(Xem: 6343)
Mẹ ơi! Con biết mình bất hiếu Trăm ngàn cái lạy cũng bằng không Cúi đầu tạ tội con quỳ xuống Trăm nhớ nghìn thương chảy một dòng
18 Tháng Tám 20229:39 CH(Xem: 7704)
Nhà cũ đã vào tay chủ lạ Vườn xưa còn đọng bóng trăng lơi Bốn mươi năm lẻ, đời dâu bể Chạnh nghĩ tình quê luống ngậm ngùi.
17 Tháng Tám 202211:46 CH(Xem: 8213)
Chuyến du ngoạn Las Vegas lần này cũng là dịp để các thi nhân trường Ngô Quyền thỏa chí đam mê, sáng tác
17 Tháng Tám 202211:12 CH(Xem: 7181)
Xin bấm vào link tên bài hát bên dưới hoặc youtube để thưởng thức: NỖI ĐAU MUỘN MÀNG - Nhạc Ngô Thụy Miên - Quý Hương trình bày
17 Tháng Tám 202210:50 CH(Xem: 2872)
Tóm lại tu pháp mười hai nhân duyên, hành giả chỉ cần cắt đứt một mắt xích là phá vỡ được toàn bộ mười hai mắt xích. Hành giả thoát khỏi vòng sinh tử.
12 Tháng Tám 202211:31 CH(Xem: 6107)
Ngày tôi hát những câu ru con chết người đó má tôi đã cắt tóc, cạo đầu như dứt bỏ những thường tình mà một người phụ nữ phải có, để vượt lên thành một người phụ nữ tuyệt vời cao thượng nhất.
12 Tháng Tám 20229:45 CH(Xem: 6194)
Cành hoa trắng con cài lên ngực áo “Nhớ Mẹ Hiền”… vào Đại “Lễ Vu Lan” Mười Hai năm, Mẹ giã biệt trần gian Mà con tưởng Mẹ vẫn còn đâu đó…
12 Tháng Tám 20221:29 CH(Xem: 7009)
Biển xanh mây trắng tuyệt vời! Tro Anh theo nước tới Trời thênh thang! Tiễn biệt Anh lệ chứa chan! Cám ơn Thầy Bạn sẻ san tình sầu.
12 Tháng Tám 202212:59 SA(Xem: 6808)
Vĩnh biệt em mái tóc dài lưu luyến Đã theo anh xuyên suốt một quãng đời Vẫn giữ trong tim mái tóc buông lơi Của riêng anh thôi, chẳng ai thay thế.
10 Tháng Tám 20223:39 CH(Xem: 5496)
Qua thời gian nước Ý đã để lại cho tôi nhiều kỷ niệm, tôi đã đến nước Ý hai lần nhưng nếu có cơ hội tôi muốn quay lại thăm nước Ý một lần nữa.
10 Tháng Tám 20221:32 SA(Xem: 11052)
Cùng với Hoàng Mai, em kính lời tri ân đến cô Nguyễn Khoa Diệu Dung và cô Hoàng Minh Nguyệt.
09 Tháng Tám 202210:56 CH(Xem: 4599)
8 năm kể từ lần sang Cali năm 2014, nay tôi mới trở lại thủ đô của người tị nạn Việt Nam. Sau 4 lần đến đây, lần thứ năm này tôi không còn bỡ ngỡ với thành phố này
08 Tháng Tám 202210:26 CH(Xem: 4699)
Viết như một nén hương gửi Giáo sư Nguyễn Ngọc Huy, nhân ngày 28 tháng 7 thay cho một người đồng môn nay đà quá vãng
08 Tháng Tám 20221:17 SA(Xem: 2884)
Xin bấm vào link tên bài hát bên dưới hoặc youtube để thưởng thức: BẢY NGÀY ĐỢI MONG - Nhạc Trần Thiện Thanh - Quý Hương trình bày
07 Tháng Tám 202212:26 CH(Xem: 7410)
em về ảo mộng chơi vơi nguyệt tà lẩn khuất bên trời sương tan em về dỗ giấc mơ tàn lung linh bóng khói bàng hoàng cung mê
31 Tháng Bảy 20223:11 CH(Xem: 6671)
Đến với Thầy Cô để được nhìn lại những ánh mắt khoan dung và độ lượng, đồng thời được nhắc nhở đến quý Thầy Cô kính mến không còn cũng như không đến được
31 Tháng Bảy 202212:37 SA(Xem: 10383)
Tôi thật sự quá xúc động với chuyến phiêu lưu đến North Carolina - Miền Đông nước Mỹ cùng Sáo lý luận Diệp Hoàng Mai…
30 Tháng Bảy 20229:25 CH(Xem: 5229)
Tạm biệt cô thầy, tạm biệt bạn bè Hai ngày vui quá ở trên xe Kính chúc mọi người đầy sức khỏe Hẹn gặp sang năm cũng dịp hè
30 Tháng Bảy 20224:07 CH(Xem: 7270)
Xin bấm vào link tên bài hát bên dưới hoặc youtube để thưởng thức: MÙA THU CHO EM - Nhạc Ngô Thụy Miên - Quý Hương trình bày
30 Tháng Bảy 20224:02 CH(Xem: 7653)
Đã biết chắc con đường còn rất ngắn Đừng bất an đừng buồn khổ phân vân Hãy đi tới bằng bước chân tự tại Bởi đời người sinh tử chỉ một lần.
30 Tháng Bảy 202212:26 CH(Xem: 6991)
Rồi một ngày ta ung dung nằm xuống Bên bìa rừng hiu quạnh bóng trăng soi Hiểu cho ta có đôi vầng nhựt nguyệt Bao yêu thương còn gởi lại trên đời
30 Tháng Bảy 202212:21 CH(Xem: 6258)
(Thương tiếc người bạn Phạm Trọng Lệ cùng trường Chu Văn An, cùng nghề dạy học trước đây và cùng họ Phạm)
29 Tháng Bảy 202212:59 SA(Xem: 7919)
Anh là một hòn đá cương nghị, anh được đặt đúng chỗ và đúng thời điểm nên đã chuyển hướng cả một dòng âm nhạc mang bản sắc Việt Nam.
27 Tháng Bảy 20221:09 SA(Xem: 6575)
Không thể đắm chìm trong khối lãng quên Tự nhủ lòng mình sẽ không cô độc Trong nụ cười dường có ngàn tiếng khóc Ngô Quyền mãi đầy trong nỗi nhớ tròn vo.
26 Tháng Bảy 20221:17 SA(Xem: 5990)
Như vậy Vô Lậu Học là môn học giúp hành giả được tự do tự tại, đoạn tận mọi phiền não khổ đau, không còn rơi rớt trong luân hồi sanh tử.
23 Tháng Bảy 20223:36 SA(Xem: 11279)
Một lần nữa, Sáo chân thành cảm tạ quý thầy cô, các anh chị, các bạn và các em… về tất cả những yêu thương trường cũ trò xưa. Xin tạm biệt…
23 Tháng Bảy 20221:01 SA(Xem: 5463)
Xin cám ơn các CHS Ngô Quyền, cám ơn mọi người đã cho tôi cơ hội nhìn thấy "Tình Nghĩa Giáo Khoa Thư" hôm nay qua Tiền Hội Ngộ và Đại Hội Ngô Quyền
22 Tháng Bảy 20221:50 CH(Xem: 6191)
Trời vô tình xui khiến Nàng gặp người nhẫn tâm Nàng chết trong âm thầm Đời nàng sao phận bạc. Tối nay lần tràng hạt Nguyện ơn trên từ bi Rước hương linh nàng đi Được về nơi cõi tịnh.
21 Tháng Bảy 202212:31 CH(Xem: 3233)
Một ngày đã qua, một ngày hạnh phúc. Ta cám ơn đời hôm nay có được Ngôi trường xưa, thầy cũ, bạn bè thân Dẫu đường đời còn lại rất gần Ta chấp nhận và mỉm cười an lạc.
19 Tháng Bảy 202211:25 CH(Xem: 5730)
Cám ơn các anh chị: Mai Bùi, Đạt Nguyễn, Kỷ Trần, Thêm Nguyễn, Tâm Lê, Ngọc Dung và Kim Dung Võ đã cung cấp những hình ảnh để thực hiện được trang hình ảnh này.
19 Tháng Bảy 20229:57 CH(Xem: 5279)
Ban Tổ Chức chân thành cám ơn các anh chị: Mai Bùi, Đạt Nguyễn, Kỷ Trần, Thêm Nguyễn, Ngọc Dung và Kim Dung Võ đã cung cấp ...
18 Tháng Bảy 20221:42 SA(Xem: 5129)
Xin chuyển đến Quý Thầy cô, đến những bạn hữu và nhất là gởi đến Chị Huệ, tay BẾP thượng thặng của trường chúng mình. Chị Huệ, tài nghệ của ...người này có đáng để ý không!
17 Tháng Bảy 20222:19 CH(Xem: 3942)
Nam Cali nắng ấm rạng rời Mừng thầy, đón bạn tiếng cười đoàn viên Biên Hòa trường cũ Ngô Quyền Đồng Nai tiếng gọi nối liền bờ vui.
17 Tháng Bảy 202212:02 SA(Xem: 5505)
TIỆC TIỀN HỘI NGỘ (Ngày 02/07/2022) Hình ảnh & Thực hiện Youtube: Nguyễn Thị Thêm
16 Tháng Bảy 20226:58 CH(Xem: 7597)
Xin tất cả nợ trần gian xóa sạch Buổi trở về thanh thản chẳng tơ vương Cõi Vô Ưu trên đỉnh trời chất ngất Dẫu thiên thu hay một thoáng vô thường.
15 Tháng Bảy 20226:57 CH(Xem: 5262)
Trưa nào em đến thăm Như loài hoa trinh trắng Bài tình ca anh tặng “ Hoa soan bên thềm cũ “ Mình thương nhau từ đó Mình thương nhau muôn đời.
13 Tháng Bảy 20224:44 CH(Xem: 4313)
Hãy mỉm cười hạnh phúc Dù bệnh đau nhọc nhằn Có anh luôn bên cạnh Gánh vác mọi khó khăn. Trân trọng cuộc tình này Yêu quá tình đắm say Đôi chân dìu chân bước Mắt tôi chợt cay cay.
13 Tháng Bảy 20222:52 SA(Xem: 6936)
Mắc mớ gì sao "LẠI CHÁN ĐỜI " Tội gì phải thế, cứ vui tươi Tình đời sau trước, không như ý Cuộc thế xưa nay cứ đổi dời
13 Tháng Bảy 20221:16 SA(Xem: 5009)
Trang thơ cháy thành tro tàn mà thương nhớ con không thể phai tàn . Ba sẽ thì thầm gọi tên con: Dương Thị An Xuyên Mãi mãi ba sẽ gọi tên con. Và không bao giờ ba muốn nói hai tiếng vĩnh biệt đâu con.
12 Tháng Bảy 202211:59 CH(Xem: 3248)
Trong bài viết này chúng ta cùng nhau tìm hiểu ý nghĩa của phước hữu lậu và phước vô lậu hay là phước đức và công đức khác nhau như thế nào?
11 Tháng Bảy 202212:05 SA(Xem: 5641)
Bài viết này tôi viết lại những gì tôi đã sống, đã trải nghiệm. Nó là một phần đời tôi cùng với nhiều người miền Nam khác cùng thế hệ- trong đó có nhạc sĩ họ Trịnh
10 Tháng Bảy 202210:47 CH(Xem: 2657)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: TÁC PHẨM "QUÊ CŨ TÌNH XƯA" - NHÀ THƠ THÁI HƯNG Nhạc nền: SUỐI MƠ - Văn Cao Tiếng hát: Ngọc Hạ
09 Tháng Bảy 20224:49 CH(Xem: 6388)
Thế giới tiếc thương người chính trực Toàn cầu ca tụng đấng tu mi Nara thành phố rền lởi nguyện Đất nước Anh Đào Dũng-Trí-Bi
09 Tháng Bảy 20224:37 CH(Xem: 6797)
Rằng: Về gom chữ ca dao Đốt rừng Nho, Lão tìm vào hư không Tự nhiên rất mực tâm đồng Như câu lục bát, vợ chồng đủ đôi. Ta đi về phía chân trời Hỏi vầng dương có ai ngồi ngâm thơ?
30 Tháng Sáu 20222:09 CH(Xem: 5148)
Ai kể chuyện mình? Ai xót thương? Nỗi đau. Của ai người đó biết, và người đó đau. Người khác khó lòng cảm cái đau không phải của mình. Làm sao so sánh.
28 Tháng Sáu 20221:13 SA(Xem: 10348)
Người bỗng về theo mùa nhuốm heo may Chút hương thầm xin là gió cứ bay Theo áng mây về cuối trời xa thẳm Đừng cho lòng rung lại những tàn phai…!
27 Tháng Sáu 202211:27 CH(Xem: 7668)
Mùng ba tháng bảy năm nay Mừng vui hội ngộ Cô Thầy trò xưa Nắng mưa dầu dãi bao mùa Không quên mái ấm ân thưa tình hồng.
26 Tháng Sáu 20224:25 CH(Xem: 5327)
Ôi tình yêu người lính chiến miền Nam sao thơ mộng, lãng mạn nhưng cũng đầy đau thương, bi hận ...
25 Tháng Sáu 20221:32 CH(Xem: 2578)
Ta mê nghe hát Ả Đào, Hội Xuân vừa mở lễ nào vui hơn? Tuổi U chín chục nhớ ơn Trời cho khỏe mạnh keo sơn chúng mình! (1)
25 Tháng Sáu 20221:09 SA(Xem: 5161)
Tôi lan man nghĩ đến mình. Cả đời không nghiện gì nhưng về già hình như tôi nghiện Iphone. Phải công bằng một chút là tôi nghiện internet.
24 Tháng Sáu 202210:54 CH(Xem: 5166)
Đốt lên Ngọn Lửa Cao Nguyên Xua tan bóng tối triền miên đêm dài Langbiang đá dựng chờ ai Núi Ông đứng đợi choàng vai núi Bà.
23 Tháng Sáu 202212:36 SA(Xem: 4991)
Xin đốt một nén hương cho những kẻ cách này cách khác đã bỏ mình trên dòng sông đó. Phải chăng đó là câu chuyện của dòng sông
21 Tháng Sáu 20223:32 CH(Xem: 6614)
Cố hương xa nửa địa cầu Nửa sầu nửa nhớ, một bầu tang thương Vật xưa nằm nát bên đường Nhặt lên ghép lại nét gương bẻ bàng
20 Tháng Sáu 202211:47 CH(Xem: 6437)
Thôi rồi... ngõ vắng, trăng tà Rồi em, thuộc của người ta... bao giờ! Thương sầu lột xác thành thơ Ngồi ôn HUYỀN THOẠI TRĂNG mơ... thuở nào!
20 Tháng Sáu 20222:28 SA(Xem: 5843)
Chúc mừng cháu mùa hè tươi trẻ Tiến lên đi thế hệ thứ ba Xin đừng quên nước Việt quê nhà Ở nơi đó ngoại gọi là tổ quốc.
18 Tháng Sáu 20223:19 SA(Xem: 5034)
Bài dưới đây, muốn được chia sẻ với những người bạn cùng trường. Tôi, Lý khánh Hồng cùng chung một ngôi trường một thời với những người bạn của tôi.
18 Tháng Sáu 20222:33 SA(Xem: 7152)
Ta về Đại Hội đồng môn Ngô Quyền trường cũ mất còn biết không? Bạn nào hạnh phúc ấm nồng Bạn nào bươn chải thành công ngoài đời?
18 Tháng Sáu 20222:09 SA(Xem: 5745)
Bộ môn CL trong lịch sử đã từng là một nét văn hóa đặc sắc của người Việt Nam, đặc biệt ở miền Nam VN, nên cần được bảo tồn cẩn thận và có chính sách khôi phục tốt
17 Tháng Sáu 20225:07 CH(Xem: 7899)
Em hãy hình dung bóng của ai Bên Đồi Gió Thoảng ngắm trăng vơi Gởi em tình cũ dù chưa trọn Mà vẫn còn vương hết cả đời
17 Tháng Sáu 20223:10 SA(Xem: 5076)
Theo ba tôi trước tiên phải lo tu chỉnh bản thân để quản trị mái ấm gia đình tốt đẹp, còn việc trị quốc bình thiên hạ tính sau.
17 Tháng Sáu 20222:59 SA(Xem: 5803)
Vào mỗi tháng 6, hình ảnh của các người cha luôn rõ nét hơn bao giờ hết, những người cha đã làm hết sức để các con có một đời sống bình an, hạnh phúc,