Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn thị Thêm - LÁI XE ĐI XUYÊN BANG NƯỚC MỸ

06 Tháng Sáu 202112:13 CH(Xem: 9947)
Nguyễn thị Thêm - LÁI XE ĐI XUYÊN BANG NƯỚC MỸ
LÁI XE ĐI XUYÊN BANG NƯỚC MỸ TỰA

Nam gọi cho tôi:

- Cô ơi! Đi Florida không? Mình làm một chuyến đi chơi xa bằng xe van nghen cô.

Máu giang hồ tôi trỗi lên:

- Thiệt hả? Đi thì đi. Mà bao giờ đi.

- Tháng năm em xuống đón cô. Mình đi một vòng các tiểu bang miền Đông Nam nước Mỹ.

IMG_4739


Tôi biết người học trò này mang hoài bão sẽ lái xe đi một vòng nước Mỹ. Em ấy ôm ấp giấc mơ này cả mấy chục năm nhưng vì cơm áo gạo tiền không thực hiện được. Bây giờ nghỉ hưu em quyết bằng mọi cách thử thách tuổi trẻ của mình.

Cái khó của em là phải kéo cho được bà xã đi cùng, mà Châu thì không bao giờ muốn đi xa. Em ấy thích cuộc sống thầm lặng bên mảnh vườn nhỏ và chờ đợi mỗi hai tuần chồng đi làm từ Portland  lái xe về nhà tại San Jose. Con cái đều đi làm đi học xa, Châu hiền lành sống một mình như thế quen rồi. Em ít nói, yếu đuối, nhỏ nhắn và dễ thương. Thế mà lần này Nam báo tin cho tôi biết kỳ tích của mình trong sự vui mừng:

- Bà xã em đã OK rồi cô. Cô trò mình chơi tới, sẽ đi du lịch một tháng khi nào mệt thì về.

Tôi nghe xong giật mình. Một tháng ngồi trên xe làm dân lãng tử. Tôi sẽ thành bà già gân, điếc không sợ súng hay sao? Lâu nay tôi đâu có đi xa, cứ ru rú ở nhà, đi xe nhiều sẽ bị chóng mặt và sưng chân. Nghĩ tới nghĩ lui tôi vừa muốn đi chơi lại vừa lo cho sức khỏe của mình. Già rồi, liệu có thể ngồi lâu chịu đựng được đường dài. Tuy nhiên bản tính thích phiêu lưu đã chiến thắng. Tôi trả lời Nam đầy tự tin:

-OK! Sẵn sàng. Dân hướng đạo há sợ mưa rơi, phải sắp sẳn để lên đường.

Thế nhưng không biết vì quá nô nức hay quá lo mà tôi cả tuần đầu tháng năm không ngủ được. Người váng vất chóng mặt, sức khỏe giảm sút thấy rõ. Tôi nghĩ đến chuyến đi, đến các người trong đoàn sẽ bị trở ngại nếu tôi có chuyện không lành. Tôi cố gắng uống thuốc và chăm sóc sức khỏe của mình. Nhưng nghĩ đến chuyến đi đường trường kéo dài cả tháng tôi cũng ớn da gà và hồi hộp quá.

Chẳng đặng đừng tôi gọi cho Nam báo tin sẽ cancel chuyến đi của mình. Nam khuyên tôi đừng sợ. Mình đi tới đâu có bệnh viện tới đó. Nước Mỹ mà cô. Cô mệt thì em book vé máy bay cô về lại nhà. Ráng lên, nếu cô không đi thì biết lúc nào cô đi được.

Hương ở Westminster CA, Hoàn ở Houston Texas cũng gọi phone mỗi ngày hỏi thăm và hẹn gặp nhau ở Dallas nhà thầy Nhãn. Các học trò hứa hẹn một cuộc hội ngộ Trung Học Long Thành bỏ túi đầy hấp dẫn, sau khi đã chích ngừa Covid hai đợt. Tôi lấy hẹn đi gặp bác sĩ gia đình sau gần hai năm không đến văn phòng. Bà cho thử máu. Kết quả thử máu tốt, sức khỏe bình thường. Bà lấy hẹn cho làm vài kiểm tra trong tháng sáu và bắt tôi phải đo áp huyết mỗi ngày hai lần trong suốt tháng năm.

Như vậy sức khỏe tôi OK chưa quá tệ. Vậy thì sao ta lại chùn chân quê mặt với học trò. Tôi quyết định lên xe theo đoàn tới Dallas để thử lửa. Book vé máy bay trở về nhà vào cuối tháng năm. Nếu khỏe tôi sẽ đi tiếp, nếu không khỏe tôi ở lại nhà anh Nhãn theo lời anh chị mời, có chết con chí nào đâu.

PALM SPRINGS VÀ TIN BUỒN (13/5/2021)

Điểm tập trung để xuất phát của chúng tôi là nhà của Ngô Tâm tại Palm Springs, CA. Cùng đi, ngoài vợ chồng Nam còn có Ngô Tâm và vợ chồng Chánh & Thúy Anh- những cựu học sinh Trung Học Long Thành-. Tâm chiêu đãi chúng tôi bằng một chầu bánh ướt và bánh hỏi thịt heo quay rất ngon tại nhà. Thật không may cho bà già bảy bó. Vừa cắn miếng da heo giòn rụm thì một mảnh răng hàm cũng theo thịt rơi ra. Thôi rồi từ nay việc nhai thức ăn của tôi đã gặp trở ngại. Lúc này thì bó tay đành chịu, đợi khi về mới gặp nha sĩ được.

IMG_6081


Hai đêm ở Palm Springs, chúng tôi ngủ tại khách sạn trong sòng bài mà tôi không nhớ tên gì, chỉ biết khá sang trọng.

Buổi sáng 14/5 thức dậy, cô trò vừa chuẩn bị ra ăn sáng thì phone Nam reo. Bên kia báo tin Lê Minh Tấn vừa mới mất. Tấn là bạn rất thân của Nam. Những ngày Nam chân ướt chân ráo đến Portland làm việc, Tấn đã giúp đỡ rất nhiều. Tiệm ăn của Tấn là nơi có mặt thường xuyên của nhóm Long Thành xa xứ. Tấn còn là một thành viên THLT năng nổ, lúc nào cũng hết lòng với thầy cô và bạn bè. Em là một mạnh thường quân của trường. Khi trường tôi tổ chức hội ngộ THLT tại Portland em đã ủng hộ nhiệt tình nhất. Cách đây vài năm em dọn về Michigan để gần con và đã mở nhà hàng mới. Tội nghiệp Liên vợ Tấn chắc là đau khổ lắm. Muốn gọi phone hỏi thăm nhưng lâu nay chỉ liên lạc với phone Tấn, còn phone Liên không biết số. Đành chịu.

Tin buồn như sét đánh đến với cả nhóm. Tháng trước, nghe tin chúng tôi dự trù đi chơi, Tấn đã ân cần mời chúng tôi ghé nhà và ở lại vài ngày. Dự trù chuyến đi sẽ đến Dallas, Houston (Texas),  Florida. Tiếp tục sẽ đi Virginia, Washington DC, Michigan, Niagara fall, Chicago, Illinois, Salt Lake City (Utah) rồi trở về lại Cali. Dự định đoàn sẽ ghé Michigan thăm Tấn, nhưng bây giờ Tấn đã bỏ trường, bỏ bạn ra đi. Những giọt nước mắt rơi xuống nghẹn ngào, những cú phone liên tiếp gọi thăm hỏi nhau về cái chết của Lê Minh Tấn.

Nam xuống tinh thần thấy rõ. Sự hào hứng ban đầu khựng lại. Tin cho hay Tấn mất vì Covid. Cái cô Vi khốn nạn ác ôn đã giết chết một người tốt bụng và hiền lành như Tấn. Nhưng việc gì tới phải tới, không thể làm gì khác hơn là phải tiếp tục cuộc hành trình như  dự kiến. Buồn quá, Nam chuyển hướng cắt bớt nhiều tiểu bang dự kiến sẽ đến. Chúng tôi chỉ đi đến Florida rồi trở về Texas.

Để biết về Palm Springs, Ngô Tâm đã đưa chúng tôi đi một vòng các nơi ở đó. Ngắm thành phố sang giàu của giới nghệ sĩ, những mall buôn bán hàng hiệu đắt tiền, những căn nhà bạc triệu. Đây là nơi Bob Hope từng ở, nhà của Bill Gate thật lộng lẫy cũng ở đây -theo lời Ngô Tâm-.


IMG_6089

 IMG_6084

 


Buổi chiều chúng tôi được Tâm mời ăn tại nhà hàng trong khách sạn. Thức ăn khá sang nhưng dường như nỗi buồn mất mát vẫn còn nên một dĩa cua Alaska to đùng phải bỏ lại.  

IMG_6087


Buổi tối, mấy cô trò kéo nhau xuống sòng bài. Không có máu mê cờ bạc nên loanh quanh một hồi rồi rủ nhau lên ngủ. Chợt Nam dừng lại một máy kéo 1$, bảo vợ đưa mình 20$ và bỏ vào. Tôi nói:

- Máy này chơi khó trúng lắm. Đừng chơi.

Nhưng không kịp, Nam đã bỏ tiền vào. Nam ngồi xuống bấm đâu ba cái. Trớt quớt không trúng gì cả. Chợt phone tay Nam reo. Bên VN bạn bè hỏi thăm về cái chết của Tấn. Nam đứng lên và chúng tôi đều chú ý vào cuộc nói chuyện. Dứt chuyện, Nam quay lại nhìn vào máy và bỗng la lên bồng vợ quay một vòng. Tôi hỏi:

- Có chuyện gì vậy Nam?

- Em trúng 1.000$
Tôi giật mình nhìn vào máy. Không phải 1.000$ mà là 2.000$ lận. Đèn bên trên máy rực sáng và chớp tắt báo hiệu có người trúng lớn. Một lúc sau người của sòng bài đến làm giấy tờ và trao tận tay Nam 2.000$ tiền mặt. Nam xúc động nói đây là hương linh Tấn đã ủng hộ chuyến đi chơi nên mình quyết không bàn lui nữa.

 

Nam nói tới bàn lui là vì tình hình lúc đó ở Texas và các tiểu bang dự trù đi tới đang bị khủng hoảng vấn đề xăng. Các xe sắp  hàng chờ đổ xăng mà xăng không có. Trên TV còn chiếu cảnh người dân đem thùng đến cây xăng mua dự trữ như mua gạo hay giấy đi cầu lúc đầu mùa dịch Coronavirus. Lại nữa, tình hình an ninh một số nơi bất ổn, đập phá, kỳ thị người Á Châu ... làm buồn  lòng mọi người.

Ngô Tâm là người thích đi chơi xa, em lái xe đường trường rất xuất sắc. Lần đi này em tình nguyện làm tài xế. Thế nhưng vốn lo xa, em xem TV mãi nên tinh thần bất ổn không ngủ được. Con gái em thấy vậy nên tình nguyện đi theo đoàn để giúp mẹ khi cần. Như vậy đoàn thành bảy người chất lên chiếc xe van của Nam 7 chỗ. Hành lý chất lên mui xe, cột ràng cẩn thận.

XE

Buổi sáng ngày 15/5 xe lăn bánh rời khỏi Cali trong niềm háo hức lẫn lo âu của mọi người.

 

ARIZONA VÀ NEW MEXICO

Người tài xế chính của chuyến đi là Ngô Tâm. Tôi nhiều lần đã gọi em là "Nữ anh hùng xa lộ". Em thường một mình lái xe đi về Portland - San Jose hay Portland - Palm Springs. Chỉ nghĩ đến thân gái một mình với đoạn đường dài tôi cũng phát sợ, nhưng đối với em là chuyện thường. Thú vui của em là được cầm tay lái, nhìn phía trước thưởng ngoạn cảnh đẹp. Chỗ nào đẹp tìm đến thưởng thức và LiveStream gửi đến bạn bè trên Facebook. Cháu Mai Ly ngồi băng sau, mở iphone theo dõi lộ trình và báo cho mẹ những gì phía trước. Điểm nghỉ ngơi, trạm xăng và book khách sạn.

Chiếc xe khá nặng vì ngoài đồ đoàn chúng tôi còn có một tủ lạnh mini gắn vào xe để chứa nước và thức ăn. Xe chạy qua khỏi Las Vegas, râm ran chọc nhau xuống đánh bài để thắng lớn khỏi lái xe, mua máy bay đi cho đã. hi hi...

Đường đi hướng về Arizona hai bên núi đồi khô cằn và lên rất nhiều dốc. Những con đường xuyên bang của nước Mỹ thênh thang, chúng tôi theo freeway 20 thẳng tiến. Những con dốc cao gió thổi ngược chiếc xe khá nặng vượt đường trường. Chưa đi tới đâu, trên máy hiện lên báo động máy xe nóng.

Ngô Tâm lo lắng hỏi Nam giờ phải làm sao? Úy chu choa, ai cũng lo ra mặt . Nam nói Ngô Tâm dừng xe lại bên đường để xem lại. Nam cho biết trước khi đi em đã đem xe kiểm tra toàn bộ, thay bốn bánh xe mới, nước, dầu đều đầy đủ. Tuy nhiên dầu hộp số (Transmission oil) chưa tới thời gian để thay, dự trù sau chuyến đi sẽ thay không muộn. Nam mở đầu máy và cúi xuống thật sâu để kiểm tra, nhưng nóng quá đành chịu. Thôi thì tạm dừng bên đường cho máy nguội một chút rồi đi tiếp.

- Ý kiến của Ngô Tâm là book khách sạn gần nhất, đem hành lý vào, cho xe và người nghỉ ngơi. Ngày mai sẽ tính tiếp.

- Ý kiến của Nam là xe còn mới lại vừa được kiểm tra kỷ lưỡng nên chắc không có trục trặc gì. Có thể vì xe nặng lại lên dốc quá nhiều nên xe nóng máy. Cứ giữ nguyên hiện trạng, tiếp tục đi tiếp, ghé thăm Grand Canyon như dự kiến. Nếu xe thật sự có vấn đề sẽ nổi báo động lúc ấy quyết định sau. Nếu không thì máy vẫn OK. Ngày mai, mọi người nghỉ ngơi Nam sẽ đi tiệm thay dầu transmission.

Thế là Nam cầm lái chạy bon bon trên đường vào Flagstaff (Flagstaff là một thành phố ở bang Arizona của Hoa Kỳ, được bao quanh bởi núi, sa mạc và rừng thông aoe rosa. Đây là cửa ngõ dẫn đến Đỉnh San Francisco, nơi có ngọn núi cao nhất của Arizona (Đỉnh Humphreys) và khu nghỉ mát trượt tuyết Arizona Snowbowl. Gần đó, Đài tưởng niệm Quốc gia Wupatki có các địa điểm pueblo của người Mỹ bản địa và Đài tưởng niệm Quốc gia Hẻm núi Walnut nằm rải rác với vách đá của họ - theo Google)

Chúng tôi đã mướn xong khách sạn gần đó, nhưng Nam muốn kiểm tra chiếc xe nên không dừng lại mà chạy vào Grand Canyon National Park luôn. Nhờ thẻ của người lớn tuổi, khi vào cửa ở các địa điểm công viên Quốc gia chúng tôi được miễn tiền. Niềm vui là chữ nổi báo động biến mất, xe chạy bon bon, ngoan ngoãn. Một ngày lặn lội khá vui, chụp hình với quang cảnh núi đồi tuyệt đẹp.

IMG_6012                                                                                 Grand Canyon
IMG_6008


Ra khỏi Grand Canyon trở lại phố xá, ghé tiệm sửa xe được trả lời mọi bộ phận xe đều tốt. Đoàn về khách sạn Holiday Inn Express, nấu cơm ăn với thịt hộp và lạp xưởng rau sống ngon quá chừng. Một đêm quá mệt ngủ say.

Buổi sáng, Nam lấy hẹn và hơn 30 phút sau trở về. Đã thay dầu hộp số và chuẩn bị lên đường.

Hôm nay chúng tôi sẽ đi thăm một nơi rất đặc biệt đó là Petrified Forest National Park Arizona. Nơi có địa điểm gọi là Crystal Forest các cây cối lâu năm hóa đá (Vào cuối kỷ Trias khoảng 225 triệu năm trước, phần lớn miền Bắc Arizona là một vùng ngập lụt nhiệt đới nhiều cây cối rậm rạp. Lũ lụt và xói mòn theo chu kỳ xen kẽ với hoạt động núi lửa từ phía nam và phía tây đã mang theo trầm tích và tro bụi về phía hạ lưu, đọng lại trên các cây đổ ở khu vực này.

Trong một số trường hợp, cây cối bị chôn vùi nhanh chóng và đủ sâu để lấy đi oxy, do đó làm chậm đáng kể quá trình phân hủy tự nhiên. Theo thời gian, nước ngầm hòa tan silica từ tro núi lửa vào phần thân xốp của cây cối bị vùi lấp.

Dung dịch này hình thành các tinh thể thạch anh lấp đầy các lỗ rỗng và vết nứt trên các khúc gỗ, cuối cùng làm chúng hóa đá bằng cách bao bọc và thay thế vật liệu hữu cơ của cây bằng các khoáng chất.
Màu sắc rực rỡ của gỗ đến từ các tạp chất trong thạch anh, chẳng hạn như sắt, carbon và mangan.)

 

IMG_6020

 

Những gốc cây thật to đã hóa đá đẹp tuyệt vời. Khách thăm viếng khá đông. Cả một vùng núi đồi đá nằm rải rác. Những vân đá nhiều màu sắc rực rỡ. Hiện tượng thiên nhiên lạ lùng và đẹp biết bao nhiêu. Đến đây con người như hòa mình vào với đất trời và khâm phục tạo hóa. Chúng tôi vào cửa hàng lưu niệm và say mê với vô số khối đá tuyệt đẹp được mài dũa, cắt xén lộng lẫy. Có những mảnh đá được điêu khắc thành những hình thú vật tinh xảo. Cây hóa đá, đá và đời sống, đá và con người. Con người đã dùng bàn tay và trái tim rung cảm với thiên nhiên để biến những khối cây hóa đá thành những sản phẩm đẹp lộng lẫy và có hồn. Ai đã thổi hồn vào tượng đá?- Con người và trái tim yêu thiên nhiên-


IMG_6077 
Bề mặt một khúc cây đã hóa đá
 
crytal forest 3
 Phía trước cổng Crystal Forest

crytal forest

  Thân cây là đã thành đá. Bề mặt gốc cây rất to và đẹp

 

Tâm lại lái xe hướng về New Mexico. Dự kiến sẽ thăm một người bạn THLT là Quách Sung sống ở gần đây. Trên đoạn đường dài xuyên bang, mọi việc thuận lợi. Trên xe có sẵn thức ăn nhẹ và snack. Ăn uống, chuyện trò vui suốt đoạn đường. Hai người đàn ông ngồi băng ghế sau tự do ngủ gà ngủ gật. Tài xế là Ngô Tâm, phụ tài là Mai Ly, Nam điều hành chuyến đi và Chánh phụ xếp đặt hành lý. Phe phụ nữ chúng tôi đi theo làm tà lọt, ăn và nói.

IMG_6073IMG_6074

Đoàn chúng tôi sẽ đến Albuquerque, New Mexico (Albuquerque, thành phố lớn nhất của New Mexico, nằm trong sa mạc cao. Khu trung tâm hiện đại của nó tương phản với Old Town Albuquerque, có từ năm 1706 được thành lập như một thuộc địa của Tây Ban Nha. Khu Phố Cổ có các tòa nhà bằng gạch nung lịch sử, chẳng hạn như Nhà thờ San Felipe de Neri, 5 bảo tàng và các cửa hang bán đồ thủ công mỹ nghệ của người Mỹ bản địa. Gần đó, Trung tâm Văn hóa Pueblo của Ấn Độ ghi lại lịch sử bộ lạc của khu vực.)

Chúng tôi sẽ mướn khách sạn tại đây hai đêm để đi chơi và thăm viếng. Liên lạc với Quách Sung mới hay mẹ em ấy ngã bệnh bất ngờ, vì an toàn cho người già vào mùa dịch nên đoàn không đến nhà viếng thăm. Nhớ bác, mỗi lần trường THLT họp mặt, Quách Sung dù ở xa đều đưa bà ngồi xe lăn đến tham dự. Quách Sung là một người con chí hiếu, chăm sóc mẹ không ai sánh bằng. Em ấy hẹn sẽ đến khách sạn thăm viếng chúng tôi.

Một ngày đi khắp nơi để ngoạn cảnh, chiều ghé một tiệm ăn Việt Nam. Ôi chao ngồi chờ thật lâu muốn nản. Khách khá đông có rất nhiều người Mỹ nhưng đa phần họ mua to go. Người nấu ăn, người phục vụ và tiếp tân hình như chỉ có ba người. Có lẽ kiếm người làm không ra như hầu hết các quán tiệm hiện nay sau mùa dịch. Tiền thất nghiệp vẫn rót đều đặn nên dù khắp mọi nơi treo bảng cần người nhưng rất ít người đến xin việc. Thấy cô phục vụ vất vả mà thương nên không nỡ phàn nàn. Thức ăn cũng được nhưng chờ lâu thật oải.

Ngày hôm sau lại một ngày rong chơi, Ngô Tâm và con mệt nên ở lại khách sạn, chúng tôi đi tìm chỗ mới để thưởng ngoạn. Đây là một hang động nhỏ có suối chảy rất đẹp nằm ngay trên một đoạn đường quanh co. Xuống xe, theo đoàn người xuống dưới, vui chơi chụp vài tấm hình.

IMG_6213

IMG_6212

 


Về đến khách sạn, Ngô Tâm báo tin không lành, dự báo thời tiết sẽ có mưa bão lớn, sấm chớp nguy hiểm trên suốt đoạn đường kế tiếp. Quách Sung dẫn con tới khách sạn thăm viếng và nói sẽ gọi cấp cứu đưa mẹ vào bệnh viện liền khi về nhà. Vội vã để chia tay, chúc bác bình an. Mọi người mang thêm một nỗi buồn và lo lắng vào giấc ngủ.

DALLAS, TEXAS.

Sáng sớm đoàn người lên xe theo freeway 10 về Dallas. Gió khá mạnh nhưng chỉ vài cơn mưa rào đến rồi đi trên suốt đoạn đường. Dallas là địa điểm họp mặt quan trọng nằm trong chương trình của chuyến đi này. Nơi đến là nhà của một vị giáo sư từng dạy tại trường Trung Học Long Thành vào khoảng năm 1968 và về sau. Anh Nhãn, chị Vân rất hiếu khách  sẵn sàng mời cả đoàn tới nhà để quậy. Bao ăn, bao ở, ở lại bao nhiêu ngày cũng welcome.

 

Chị Vân đã sẵn sàng một nồi cháo gà nóng hổi, gỏi gà thơm lừng. Thức ăn chiêu đãi khách đường xa rất hợp tình hợp cảnh. Cả bọn sau khi tắm rửa nhào vào ăn uống tận tình. Thầy trò, bạn hữu  gặp nhau nói chuyện tới khuya lơ khuya lắc. Giấc ngủ đến muộn màng nhưng thẳng giấc tới sáng. Tôi nằm trên giường mà vẫn thấy mình bềnh bồng trên chuyến xe vui xuyên bang.


Ngày 18/5 chúng tôi đến thăm một người em họ của Nam là dược sĩ có tiệm thuốc tây ở Dallas. Em ấy mời chúng tôi đi ăn nhưng chúng tôi từ chối. Dạo một vòng thăm chợ VN tại đó, chúng tôi về lại nhà anh Nhãn để chuẩn bị đón Hương và Hoàn tại phi trường.

Tôi và Nam ra phi trường đón Hương & Chi từ Westminter, Hoàn từ Houston cùng đến Dallas. Một cuộc gặp gỡ thú vị sau bao nhiêu năm xa cách. Riêng tôi với Hương cùng ở miền Nam Cali, chỉ cách nhau 45 phút lái xe mà gần 2 năm không gặp nhau vì con Covid mắc dịch. Cô trò ôm nhau mừng rỡ vì ai cũng dằn túi tờ giấy chích xong hai mũi ngừa dịch an toàn. Chị Vân đã chuẩn bị một màn ăn uống hấp dẫn: Bánh tráng cuốn tôm thịt và thịt heo quay tại nhà. Một trái mít thật ngon chị lột múi sẵn và vô số trái cây, bánh ngọt chị làm.

IMG_6218

Người em họ Nam mời cả nhóm đi ăn tối tại nhà hàng nhưng chúng tôi từ chối. Chỉ hai cặp vợ chồng Nam và Chánh đại diện đi dùm. Mẹ con Ngô Tâm và Hoàn qua ngủ nhà người bà con của Hoàn, hẹn sáng mai trở lại đúng hẹn để đi chơi.

Chị Vân tuyên bố:

- Đêm nay không ai được ngủ phải thức nói chuyện cho đã.

Nhưng mệt quá rồi, ông chủ nhà đã quá 80, bà chủ cũng 79. Còn tôi hai mắt ríu lại. Thôi đi ngủ bà con ơi! Cô trò tôi vào chiếm phòng chủ nhà, anh Nhản ra ghế salon ngủ. Ai bảo mời mọc tới nhà làm chi.

IMG_6219        Bữa ăn đoàn tụ
IMG_6216

         Ra sân chụp hình vui sum họp 

Ngày kế tiếp chúng tôi đi downtown Dallas. Viếng thăm At&T Stadium và nơi Tổng thống Kenedy bị ám sát . Nơi tầng lầu ở một cửa sổ có đánh dấu là nơi hung thủ núp để bắn. Một khoảng đường ngắn làm dấu là nơi bị bắn và xe đã chạy thêm một đổi. Dưới đường có dấu gạch chéo nơi xe dừng và TT  tử thương.

Cả đoàn chụp một tấm ảnh kỷ niệm nơi di tích lịch sử.



IMG_6172
IMG_6138

Sau khi phơi nắng và lang thang thành phố Dallas thấm mệt, chúng tôi về nhà và cùng nhau làm món gỏi tôm thịt ăn với bánh phồng tôm. Rau vườn nhà, mỗi người mỗi việc vui quá là vui. Chị Vân đòi làm thêm món bún bò Huế nhưng chúng tôi không cho. Cuối cùng thêm món bột chiên tôm do Tuấn (con trai anh Nhãn) chuẩn bị. Ăn ngon, cười nhiều, nói lắm. Đúng là một nhóm học trò già phá phách.

Buổi chiều người cháu của Hoàn mời qua nhà dùng bữa tối. Đó là một khu khá sang trọng và tiện nghi. Món chiêu đãi là crawfish, thịt nướng, bánh canh cua và vài món khác, Có màn hát Karaoke với dàn âm thanh tân tiến.

IMG_6178

 

Năm người già chúng tôi xin kiếu về trước nghỉ ngơi để người trẻ ở lại hát hò. Trên xe vợ chồng Minh & Loan ở Alabama gọi phone nói chuyện với chị Vân. Em nói :

- Em đang ở trước nhà Thầy Cô. Thầy cô đi đâu rồi?

Thiệt hay chơi đây? Vợ chồng Minh & Loan cũng vượt đường xa tới Dallas sao? mọi người bàn tới bàn lui không tin gì mấy.

Chị Vân mở phone và hình chụp rõ ràng hai em đang đứng trước nhà anh chị. Xe vừa dừng bánh Loan chạy tới ôm nhau trong vui mừng  hạnh phúc. Quả là không thể ngờ cuộc vui tròn đầy như vậy. Mệt thì mệt nhưng vào nhà cũng tíu tít nói cười mừng rỡ. Thêm một đêm mất ngủ để kể chuyện xưa, chuyện nay, chuyện tiếu lâm, chuyện dài ở huyện.

Buổi sáng ngày 20/5 là lúc bùi ngùi chia tay 

IMG_6176

- Vợ chồng Chi & Hương qua nhà anh của Chi để dự những ngày family reunion mà năm ngoái do dịch không thăm nhau được.

- Vợ chồng Minh & Loan tiếp tục cuộc hành trình dở dang.

- Mẹ con Ngô Tâm và vợ chồng Chánh & Thúy Anh từ giã đoàn dự tính trở về lại Portland vì Ngô Tâm đã bị bệnh không thể tiếp tục hành trình.
Chúng tôi còn lại bốn cô trò tiếp tục chuyến đi chơi xa. Nam nói đùa là bốn thầy trò đi thỉnh kinh. Điểm tiếp theo là là về Houston nghỉ ngơi một ngày rồi lên đường đi tiếp.

 

Nghe đâu ngày hôm đó Minh & Loan không nỡ lên đường bỏ anh chị Nhãn với căn nhà vắng vẻ. Em ở lại chơi thêm một ngày, Chi & Hương và nhóm Ngô Tâm cũng ở tới chiều mới rời nhà. Ngôi nhà anh chị rộn ràng vui đó rồi vắng vẻ buồn hiu.

Tôi chia tay anh chị và hẹn ngày 29/5 sẽ về lại. Ngày 30/5 tôi có hẹn đi chơi với nhóm Cô Gái Việt thăm viếng vườn hoa Dallas. Ngày 31/5 tôi về lại Cali. Tôi đã không ở lại chơi với anh chị hai tuần như dự kiến ban đầu. Thôi thì sức khỏe bình thường tôi tiếp tục làm bà già gân đi về miền biển Florida.

Florida với trái cây miền nhiệt đới như ở VN. Tôi là dân miệt vườn nên mơ ước được đi đến đó, tận tay hái những cây trái sai oằn như ở vườn nhà ngày xưa. Tôi nôn nao lắm Florida ơi!

IMG_4695

  Hẹn gặp các bạn trong bài viết về đoạn đường kế tiếp.

                                                      Nguyễn thị Thêm.

 

19 Tháng Tám 20162:13 CH(Xem: 19651)
Vu Lan Bồn, chuyện cũ, tích xưa Buồn, vui mấy mùa với nắng mưa Ơn nghĩa sanh thành sao nặng trĩu! Thương nhớ Mẹ Cha, mấy cho vừa...!
17 Tháng Tám 20162:26 CH(Xem: 19649)
Trăng in bóng nước soi vằn vặt Rọi chiếu hồn con một chữ TÂM Thương Mẹ dấu yêu chiều bóng khuất Tìm đâu hơi ấm chỗ Mẹ nằm.
17 Tháng Tám 20162:19 CH(Xem: 22154)
Đêm nay khóc để vơi sầu, Tình mình lịm tắt theo màu thời gian. Bạn hiền giờ đã mê man, Suốt đêm không ngủ, ly tan đâu ngờ.
17 Tháng Tám 20161:45 CH(Xem: 18007)
Chính vì nghĩ như thế mà chúng ta cần nhắc lại một nền văn học đã bị xóa sổ chẳng khác gì một mảnh đất đã bị cào bằng để xây đô thị mới bất kể những di tích cũ, đền đài cũ.
17 Tháng Tám 20161:41 SA(Xem: 10782)
Một ngày vui không thể nào quên, cũng như niềm vui của 2 gia đình vừa kết nghĩa thông gia. Và sẽ còn những cuộc vui tiếp nối.
16 Tháng Tám 20161:16 CH(Xem: 20034)
Em chợt đến tưởng chừng như cổ tích Liếc nhìn anh giọng phụng phịu vô cùng
15 Tháng Tám 20162:11 CH(Xem: 17798)
Lòng Mẹ sáng soi tựa trăng rằm Khi con quỳ xuống khấn lâm râm Nguyện trên chư Phật luôn gia hộ Mẹ được siêu sinh cõi vĩnh hằng.
12 Tháng Tám 201610:51 CH(Xem: 15241)
Đại nhạc hội "Cám ơn Anh người thương phế binh VNCH" kỳ 10 đã kết thúc vào ngày chủ nhật . Một ngày chủ nhật đẹp trời.
12 Tháng Tám 201611:48 SA(Xem: 23226)
Chiều nay gió thổi hây hây, Bên dòng sông vắng, nhớ ngày ấu thơ. Đi tìm về kỷ niệm xưa, Dòng sông năm cũ xa mờ còn đâu!
12 Tháng Tám 201611:42 SA(Xem: 20135)
Nắng, nắng ơi! hong khô mù sương phủ Trên đầu cây ngọn cỏ bước người qua Đừng vương lại chút gì dù thật nhỏ Tình xưa rồi ...Thôi cứ vậy mà xa.
12 Tháng Tám 201611:35 SA(Xem: 33936)
Hoa Xuyến Chi bây giờ ở đâu? Có còn khoe sắc dưới trăng sầu?! Có còn e ấp cành hoa nhỏ? Trông mãi người xa những canh thâu!
12 Tháng Tám 201610:43 SA(Xem: 21807)
Lên năm đệ nhất, tôi được học triết với thầy Trần Bích Lan tức thi sỹ Nguyên Sa. Thầy đã giảng về thi ca tả sắc đẹp của người đàn bà qua các thời đại và để lại một ấn tượng rất sâu đậm trong tôi.
12 Tháng Tám 20169:59 SA(Xem: 19944)
Những ngày cuối đông Oregon … buồn như một khúc kinh cầu. bầu trời đầy mây xám xịt, nặng trĩu, tưởng chừng như muốn đổ ập xuống,
12 Tháng Tám 20162:25 SA(Xem: 19409)
Trường xưa sừng sững tường rêu. Phượng hồng râm mát dấu xưa yêu kiều. him xa mỏi cánh chiều chiều. Ngận nga tiêng vọng mỹ miều âm vang
12 Tháng Tám 20162:15 SA(Xem: 20445)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: "Vọng Vu Lan" sáng tác Thanh Tâm Hoài--Bảo Yến trình bày Mẹ Tôi sáng tác Nhị Hà--Giao Linh trình bày
11 Tháng Tám 201610:22 CH(Xem: 22360)
Thời nghịch ngợm thuở biết yêu. Tan trường từng bước liêu xiêu ven đường Ngụm cà phê đắng lạ thường Lại nhe thoang thoan mùi hương ngọt ngào
11 Tháng Tám 201610:10 CH(Xem: 20068)
Vì Sao Lẻ Loi Nhạc: Phạm Chinh Đông với 24 bài hát do nhiều ca sĩ thể hiện.
07 Tháng Tám 201611:01 CH(Xem: 21945)
thở ra * trời. đất bao la. mùa đông qua đang lặng lẽ, trở về. chiếc lá kia. rồi sẽ… một ngày chôn vùi trong tuyết trắng mênh mông…
06 Tháng Tám 201610:31 CH(Xem: 20049)
Một khoảng trời xanh thật dễ thương Có chùm hoa mướp ngạt ngào hương Xôn xao nắng lụa cài trên tóc Ngơ ngác bồ câu lạc cuối vườn
06 Tháng Tám 20169:42 CH(Xem: 20736)
Rồi một bữa anh thì thầm hỏi "nhỏ" Cớ vì sao em thích "lụa Hà Đông" * Bên ni nào có nắng Hạ Sài Gòn Hay vì chỉ "ai" nhìn đam mê đó?
05 Tháng Tám 20164:58 CH(Xem: 16264)
Cầu mong bạn bè được mạnh khỏe để đến với nhau khi tuổi thời gian lần đi xuống, mặt trời từ từ khuất sau rặng núi cuộc đời.
05 Tháng Tám 20161:54 CH(Xem: 18911)
Thiệt tình mà nói, tui thấy mình cũng không giống ai. Già rồi mà còn mê bóng đá. Mà đâu phải coi ăn theo ông chồng đâu. Tui mê rồi ngồi coi mình ên mới chết.
05 Tháng Tám 20161:25 CH(Xem: 24859)
Tôi vẫn còn em Đà Lạt những nhớ nhung Chiều đi chiều đến gió mênh mông Yêu em bạt ngàn xanh rừng núi Muôn thuở xinh tươi những nụ hồng
04 Tháng Tám 20163:14 CH(Xem: 17325)
Người lính VNCH ơi! có bao giờ anh khóc Khi nhớ về những người bạn thương binh Khập khểnh bước vào cánh cửa điêu linh Thân tàn tật, thuốc men không có.
04 Tháng Tám 201612:46 CH(Xem: 20939)
Vầng trăng ai nở chia đôi Nửa bên gối chiếc nửa soi tình sầu Trời làm tháng bảy mưa ngâu Làm sao anh bắc nhịp cầu bên em...
04 Tháng Tám 201612:24 CH(Xem: 17119)
Nhìn lại nền giáo dục của 20 năm miền Nam dễ mà cũng khó. Dễ ở chỗ nếu chúng ta chỉ nhìn vào những thành quả đạt được của các trường Kỹ sư Phú Thọ, ...
02 Tháng Tám 201612:40 SA(Xem: 20037)
Ngoài kia, mùa hè vẫn đang chín muồi. Sao ai dấu của tôi đi đâu tiếng ve râm ran ngày cũ, và những chùm hoa rơi thắm đỏ sân trường?
01 Tháng Tám 20169:38 SA(Xem: 22831)
Nếu ngày mai tới vùng xa lắm Cởi gánh đời nặng nhọc trên vai Chắp cho lòng cánh bay thăm thẳm Rồi hóa thành mây trắng bay bay.
31 Tháng Bảy 201610:13 CH(Xem: 13734)
Hội ngộ Ngô Quyền như một lời réo gọi, những đứa con xưa tìm lối quay về, được đến với Thầy Cô và bạn bè là cả bao niềm hạnh phúc
31 Tháng Bảy 20167:09 SA(Xem: 17935)
Một số có quan điểm khác không coi túc cầu chỉ là một trò chơi giải trí vì từ đó có thể có những tác dụng "kỳ diệu" khác.
30 Tháng Bảy 20169:44 SA(Xem: 20232)
Ơi hãy quên, Rằng ta vẫn hoài mơ ước, Rằng đường ta đi chẳng có bóng che, Rằng bóng mát có ở cuối con đường?
29 Tháng Bảy 201611:03 CH(Xem: 20794)
Ta về quét lá sân trường Nhìn theo lá rụng lòng buồn bấy nhiêu Cổng trường vắng lặng đìu hiu Phượng hồng rã cánh gợi nhiều nhớ nhung.
29 Tháng Bảy 201610:58 CH(Xem: 22063)
Chiều nay em gửi vào cho chị Cây chuối xanh trồng ở sau vườn Cây chuối thân thương, hình ảnh quê hương Đã sống lại và trổ hoa, kết trái
28 Tháng Bảy 201611:16 CH(Xem: 19594)
Xe chạy qua cầu nghe rầm rì sóng vỗ xanh trời cù lao Phố thấp thoáng rặng cây xanh mây chẳng muốn trôi nhanh ghé đầu qua khung cửa...
28 Tháng Bảy 201610:52 CH(Xem: 19211)
Trời đêm đã mọc sao Mai Ngủ đi, sao Mẹ thức hoài đêm thâu Thức chi đêm lụn dầu hao Khuya rồi, Mẹ thức càng lâu càng buồn!
28 Tháng Bảy 201610:46 CH(Xem: 19330)
Trong nỗ lực phổ biến hoá di sản văn học miền Nam, qua trung gian nhà văn Trần Hoài Thư, người viết có ý muốn giới thiệu một phần các tác phẩm của gần 200 nhà văn miền Nam thuộc đủ mọi khuynh hướng,
27 Tháng Bảy 20168:03 SA(Xem: 19938)
Ban tổ chức sau buổi họp đầu tiên đã quyết định giao phần văn nghệ ngày đại hội chính thức cho Lam và Mai, đôi uyên ương có đôi chân vàng và giọng hát ngọt ngào đầy sức sống
24 Tháng Bảy 20167:46 CH(Xem: 20304)
Từ giã bạn bè trở về nhà sau mấy ngày tham dự Hội ngộ Ngô Quyền, tôi mang theo câu hát " Rồi mai đây khi mình xa nhau vẫn nhớ nhau hoài ...
24 Tháng Bảy 20167:46 SA(Xem: 31282)
Hái bông hoa xuyến chi người bỏ lại Trong vườn hoang xưa cỏ dại ngập đường Gió lay lay vòm xuyến chi thơ dại Bé bỏng thơ ngây nở trắng góc vườn.
23 Tháng Bảy 20169:11 CH(Xem: 32180)
Các Em hợp lực cùng nhau, Kề vai gánh vác trước sau một lòng. Thầy Cô, bè bạn chờ mong, Tám ngày Đại Hội "Vô Song" kỳ này.
23 Tháng Bảy 20168:02 SA(Xem: 23532)
Dõi nhìn cây phượng trường ta, Bóng cò tô những cành hoa thêm màu, Cuộc đời dễ mấy ai đâu! Thương đàn cò trắng gửi câu: Thank you.
23 Tháng Bảy 20167:08 SA(Xem: 22549)
Viết cho em tình thư tháng bảy Kể chuyện về Chức Nữ-Ngưu Lang Có tiên nương dệt lụa tơ vàng Yêu say đắm chàng Ngưu tiên giới.
23 Tháng Bảy 20166:54 SA(Xem: 11134)
Thướt tha áo trắng, tóc buông dài Như đàn bướm tung tăng bay lượn Giữ mãi Ngô Quyền trong tâm tưởng Tình Thầy Cô, bạn hữu lúc sum vầy...
23 Tháng Bảy 20166:47 SA(Xem: 10477)
Thoắt cái thời gian 48 năm Bạn xưa còn mất vẫn biệt tăm Chiều nay nhìn lại hình xưa ấy Nhớ bạn nhớ trường ở xa xăm
23 Tháng Bảy 201612:45 SA(Xem: 11883)
Tựa đề: TRẢ ĐỜI CHO NHAU Nhạc&Lời: Phạm Chinh Đông Ca Sĩ: Khánh Minh
21 Tháng Bảy 20161:16 CH(Xem: 15721)
Bao giờ Hằng Nga về lại trăng? Để thăm chú Cuội chốn cung Hằng Thương nhớ đang chờ gốc đa đó Buồn nầy Hằng Nga có biết chăng?
21 Tháng Bảy 20161:09 CH(Xem: 10092)
Qua kinh nghiệm này tôi nghĩ chỉ nên đọc những gì mình cảm thấy thích. Không thích không đọc để khỏi tự hành hạ mình
16 Tháng Bảy 20161:55 SA(Xem: 16724)
Các bạn có đồng ý với tôi là ngày hội ngộ NQ đã thành công vượt bực không?. Tôi ra về trong lòng mang theo niềm hân hoan và một chút tò mò.
15 Tháng Bảy 201610:52 CH(Xem: 19209)
Em đứng bên cô ngày vui hội ngộ Mái tóc bạc phơ thương quá là thương Bàn tay cô đặt lên em nhè nhẹ Bàn tay mềm, một thuở bụi phấn vương
15 Tháng Bảy 20162:53 CH(Xem: 18468)
Gởi lại Grand Canyon, bóng chiều tà Đã đưa hồn ta du lãng xa Từng lớp chồng nhau màu đủ sắc Từ giã ra về sao mãi thiết tha
15 Tháng Bảy 20162:46 CH(Xem: 11620)
Về đây chung một mái nhà, Nhớ về trường cũ, Biên Hòa ngày xưa. Những tà áo trắng sớm trưa, Thướt tha đến lớp, nắng mưa sá gì.
15 Tháng Bảy 20162:29 CH(Xem: 28650)
Căn nhà ngoại ô buổi chiều Chiếc bánh sinh nhật, nâng niu tặng Thầy Mừng Thầy thượng thọ bát tuần Chúc Thầy sức khỏe, tinh thần lạc quan...
15 Tháng Bảy 20162:12 CH(Xem: 20025)
Muốn giữ lại sau chặng dài xa cách Nghĩa cô thầy,tình bè bạn thiên thu Cũng muốn nhặt trong cung trầm nhịp phách Những ngọt ngào bài giảng tựa lời ru.
15 Tháng Bảy 20162:01 CH(Xem: 18744)
Khi đọc tập tài liệu Khảo sát công trạng của những người Pháp giúp vua Gia Long với một giọng văn chắc nịch, mang tính tố cáo và áp đặt ...
15 Tháng Bảy 20168:36 SA(Xem: 26608)
Bụi mờ đôi mắt đỏ Tiễn nhau nơi phi trường Anh dặm dài sương gió Viết bài thơ tình buồn Em hỡi, còn yêu thương...
13 Tháng Bảy 20169:03 SA(Xem: 21644)
Hôm nay, 12/7/2016, có lẽ là một trong những ngày "đen tối" nhứt của lịch sử bành trướng cộng sản Trung Hoa.
12 Tháng Bảy 20169:35 CH(Xem: 23923)
Còn gì cho nhau trước lúc chia tay Buồn lên đôi mắt, nhớ từng ngày Giờ phút phân kỳ ai không đã ... Ngậm ngùi ... đâu biết chuyện ngày mai
12 Tháng Bảy 20169:36 SA(Xem: 12843)
Sau chuyến đi vui vẻ thân thiết với các em, tâm tình nầy tôi muốn gởi đến các em có học hay không học với tôi.
09 Tháng Bảy 201610:44 CH(Xem: 20448)
Bài viết này con muốn nói lên sự cảm ơn và lòng cảm xúc của con đối với ngày Hội Ngộ Kỷ Niệm 60 năm Ngô Quyền vừa qua.
09 Tháng Bảy 20161:08 SA(Xem: 17490)
Cám ơn thầy cô và các bạn đã dành cho tôi nhiều thương mến. Tình cảm này tôi sẽ trân trọng không bao giờ quên.
09 Tháng Bảy 201612:27 SA(Xem: 20169)
Xin chào đại hội vui đông Ngô Quyền ngày cũ phượng hồng xôn xao Gửi anh chị một lời chào Nhớ nhau xin hẹn viết vào trang thơ
08 Tháng Bảy 20162:01 CH(Xem: 21343)
Thật cảm động 1 bài thơ của chs Ngô Quyền Khóa 7 từ VN gửi sang Hình như ai hát "Ướt mi "... ghẹo mình.
08 Tháng Bảy 20161:43 CH(Xem: 20298)
Dẫu đã biết tình mình thành cổ tích Sao cứ mãi tìm trên lối cỏ quen Còn giấu gì trong mênh mông u tịch Chút thiên đường yêu dấu chẳng đành quên.
08 Tháng Bảy 20162:31 SA(Xem: 19867)
Thầy Hoài áo đỏ như tân. Ai ngờ thầy đã cửu tuần rồi đây. Bát tuần nhiều lắm cô, thầy Học trò chúc thọ sum vầy thật vui
08 Tháng Bảy 201612:40 SA(Xem: 18446)
Bè bạn ngày xưa tìm lại được Đất gào thương nhớ gọi tên nhau Đã biết trùng phùng không nói trước Thương yêu như mạch suối tuôn trào.
02 Tháng Bảy 20161:34 SA(Xem: 21231)
nụ cười thường chóng vội tan khổ đau kia mãi ngân vang một đời... thềm xưa có cánh hoa rơi vườn xưa còn đó một người ngóng trông.
02 Tháng Bảy 20161:17 SA(Xem: 18486)
Thầy trò gặp nhau nhắc chuyện xưa Bốn lăm năm qua nhiều nắng mưa Tóc Thầy bạc trắng, trò cũng trắng Cạn ly tâm sự, có đâu thừa...
01 Tháng Bảy 201611:13 CH(Xem: 20304)
Tuổi xanh ngày cũ qua mau, Mừng vui lại được gặp nhau nơi này. Bên nhau vui sống đôi ngày, Ngô Quyền yêu dấu cùng Thầy, Cô yêu.
01 Tháng Bảy 201612:52 CH(Xem: 19823)
Thầy ơi, cạn chén tương giao Cô ơi, nhắp chút hồng đào kính dâng Bạn ơi, xích lại thật gần Mai còn gặp gỡ chiều phân nắng ngày...
01 Tháng Bảy 201610:15 SA(Xem: 22121)
Một ngày bình thường có hai mươi bốn giờ Em nhớ anh nên thấy còn thiếu lắm Gom góp từng giây thời gian đi chậm Dành dụm từng giờ ngày lại qua nhanh
01 Tháng Bảy 20164:43 SA(Xem: 15470)
Với lòng biết ơn đến quý Thầy Cô @ Ngô Quyền Biên Hòa Kính tặng quý Thầy Nguyễn Văn Phố , Diệp Cẩm Thu Thành kính tưởng nhớ Cô Hà Bích Loan
01 Tháng Bảy 20162:48 SA(Xem: 20387)
Một chiều tôi bước qua trường cũ Trắng xóa mây ngàn áo mộng xưa Tình bay ngàn cánh trời hoa phượng Để bước trăm năm lạc chẳng ngờ
30 Tháng Sáu 201610:29 SA(Xem: 23925)
Mưa vẫn không ngơi Giọt như thổn thức Dáng hình lẩn khuất Mưa Sài Gòn… Chợt nhớ những tàn phai!
29 Tháng Sáu 201611:28 CH(Xem: 19522)
Hy vọng lần này kết quả sẽ khác hơn và cả nước Đức uống bia "liên tu bất tận" để ăn mừng Hội tuyển mình bước vào bán kết. Hãy chờ xem sao!
28 Tháng Sáu 201612:47 CH(Xem: 17568)
Bà Thụy Khuê chỉ sốc nổi chăm chăm tìm tòi xem trong sách vở do sử quan nhà Nguyễn viết để lại chứng minh được rằng việc đóng tầu thuyền từ A tới Z đều do ....
25 Tháng Sáu 20161:09 SA(Xem: 18432)
Trước hết giải túc cầu Copa America 2016 đang vào giai đoạn cuối với trận chung kết giữa Argentina & Chile và trận tranh hạng 3 giữa Mỹ & Colombia.
24 Tháng Sáu 201611:56 CH(Xem: 19634)
Chờ xem trực tiếp đá banh, Màn hình mờ tỏ, tròng trành lao chao, Dáng em tóc xõa hôm nào, Rung màn ảnh nhỏ, lao chao tròng trành,
24 Tháng Sáu 201611:41 CH(Xem: 19101)
Sáu mươi năm, mái trường xưa yêu dấu Biết có còn nguyên vẹn nữa hay không? Nghe ngậm ngùi, và xao xuyến trong lòng Chắc có lẽ, trường bây giờ biến đổi
24 Tháng Sáu 20162:32 CH(Xem: 23798)
Dù ai đi ngược về xuôi Ngô Quyền họp mặt nhớ thời học sinh Từ năm Thất - Lục... chúng mình Những ngày chung lớp thân tình với nhau
24 Tháng Sáu 20161:57 CH(Xem: 20630)
Ta đi đi mãi, đi suốt mấy mươi năm... Trường Ngô Quyền xưa đã bao lần xây sửa mới! Mấy mươi năm đó ta vẫn đi và vẫn đợi... Mong gặp Mùa Xuân như Thuyền Nhân mong gặp bến bờ!
24 Tháng Sáu 20161:49 CH(Xem: 21078)
Lâu lắm mới về thăm Xứ Bưởi Thăm NGÔ QUYỀN trường cũ dấu yêu Bâng khuâng cổng khép - hàng me rũ Rưng rức hồn đau sầu cô liêu!
24 Tháng Sáu 201612:51 SA(Xem: 21096)
*Xin bấm vào phần audio bên dưới để thưởng thức QUÊ NHÀ TIẾP NỐI - Nhạc Phạm Chinh Đông Thảo Sương & Phạm Chinh Đông trình bày
23 Tháng Sáu 201611:00 CH(Xem: 20464)
Bạn bôn ba nơi quê người xứ lạ Vẫn thâm trầm chôn giữ nỗi niềm riêng Còn lại tôi mang mang hồn cỏ lá Nửa trời thương chợt loang tím ưu phiền.
22 Tháng Sáu 20161:39 CH(Xem: 20107)
Quê hương vậy sao Sử hùng trong giấy Đọc lại cho vui Tìm hoài không thấy… Mình ơi! vô tâm Cá chết mặc cá Người chết mặc người Biển chết mặc biển Mình ơi! buồn ơi…
22 Tháng Sáu 20161:29 CH(Xem: 18897)
Một vài dẫn chứng trên đây không đủ cho phép bà Thụy Khuê gán ghép cho Tạ Chí Đại Trường cóp nhặt và chịu ảnh hưởng của một số sử gia Tây phương trên toàn bộ cuốn sách của ông.
19 Tháng Sáu 201612:33 SA(Xem: 19904)
Nếu HT Mỹ thắng được trong trận bán kết vào thứ ba tới thì vào chung kết sẽ dễ dàng đoạt giải Copa America 2016 vì lúc đó không còn đối thủ "nặng ký" nữa .
17 Tháng Sáu 201611:27 CH(Xem: 19031)
mây bay về đâu. gió về đâu hương hoa lilac nhẹ. mơ hồ gợn lên một chút ngây thơ cũ và chút êm đềm. trong. mắt xưa
17 Tháng Sáu 201611:01 CH(Xem: 20057)
Mây về bóng ngả lầu tây Tay đan ngày tháng nhớ ai rưng buồn Say nồng tóc đẫm mùi hương Vây quanh màu tuyết phủ đường trăng soi
17 Tháng Sáu 201610:54 CH(Xem: 24630)
Thiếu Cha lòng thực cô liêu, Như là con trẻ "chơi diều" đứt dây. Chúc Cha thanh thản như mây, Sống ngoài trăm tuổi đó đây khắp trời.
17 Tháng Sáu 201610:48 CH(Xem: 20099)
Hôm nay đây nhân ngày “từ phụ” Gửi về cha nỗi nhớ khôn nguôi Trong khói mờ hương trầm nghi ngút Con nhớ cha, lòng dạ bùi ngùi
16 Tháng Sáu 201611:35 CH(Xem: 20244)
*Xin bấm vào phần audio bên dưới để thưởng thức: QUÊ NHÀ - Nhạc Phạm Chinh Đông – Hòa Âm: Cao ngọc Dung - Ca Sĩ: Quốc An
16 Tháng Sáu 201612:56 CH(Xem: 21080)
Màn đêm ơi! Xin chậm lại bóng chiều Bão giông ơi! Đừng kéo về ào ạt… Hãy dịu nhẹ cơn mưa cuồng gió giật… Thương thân gầy Còn bươn bả đường xa!
16 Tháng Sáu 201612:49 CH(Xem: 19589)
Con về, Ba chắc... đi rồi Thôi thì hãy nhớ mấy lời hôm nay Con như bèo giạt mây bay Cầm cho thật chắc, giữ hoài tình quê
16 Tháng Sáu 201612:41 CH(Xem: 24585)
Cha là nắng ấm thái dương Là sao sáng tỏa soi đường bước con Còn cha gót đỏ như son Bây giờ cha mất héo hon tấc lòng...
16 Tháng Sáu 201612:33 CH(Xem: 17445)
Trừ các sử gia miền Bắc thường có thói quen bôi nhọ Trần Trọng Kim, có thể đây cũng là lần đầu tiên ở miền Nam ...
11 Tháng Sáu 20167:54 SA(Xem: 19443)
Cũng may mưa đổ về sông rộng Áo em chỉ ướt nửa vạt sau Mưa chẳng hẹn hò ôm áo mỏng Cớ sao vạt trước cũng phai màu
11 Tháng Sáu 20162:22 SA(Xem: 17336)
Năm nay ngày từ phụ. Father's Day đây rồi. Bây giờ con đã biết, Làm cha như thế nào. Nhưng không biết làm sao Đền ơn sâu nghĩa nặng
11 Tháng Sáu 20161:56 SA(Xem: 16157)
Tôi tri ân và hạnh phúc vô cùng với những gì ơn trên và cuộc sống ban tặng cho tôi. Niềm vui của người già được sáng mắt.
11 Tháng Sáu 20161:37 SA(Xem: 10085)
Dòng sông quê hương chứng giám cho thâm tình bè bạn chúng tôi.
11 Tháng Sáu 20161:10 SA(Xem: 18688)
Có một điều tôi nghĩ hoài không rõ Là tình yêu sao cứ phải dở dang? Và cứ phải xa nhau thì mới nhớ Phải giận hờn nước mắt mới miên man?