Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Thêm - CŨNG MỘT THÁNG TƯ

18 Tháng Tư 202111:33 CH(Xem: 9454)
Nguyễn Thị Thêm - CŨNG MỘT THÁNG TƯ
tựa CŨNG MỘT THÁNG TƯ
 
Tôi rời Việt Nam vào đầu tháng 4 năm 1991.
Cuối tháng ba ở VN trời nắng chói chang, hầm hập và ẩm ướt.
 

Tôi khóc cũng nhiều khi rời bỏ quê hương bởi ra đi mà không biết mình có còn dịp quay về hay không.  Căn nhà và mảnh vườn là bao nhiêu mồ hôi chúng tôi đã bỏ ra tạo dựng. Những buổi trưa hè cả nhà hì hục trên mảnh đất để trồng rau trồng khoai để thêm vào bữa ăn công nhân nghèo khó. Cây trong vườn đã bắt đầu ra trái. Những quả ổi xá lị sai oằn, táo tàu to mọng ngon ngọt, những hàng điều sai những quả. Mọi thứ là công sức và mồ hôi.

Căn nhà là tâm huyết của hai vợ chồng muốn tạo dựng lại mái ấm để con cái có chỗ ở đàng hoàng yên tâm học hành. Nơi đây là điểm dừng chân cho những ngày xa cách, là niềm vui hy vọng một cuộc sống bình yên. Khi căn nhà đã xong, chưa dọn đến ở, tôi đi một vòng quanh đó và bất giác rùng mình. Tôi nói với chồng:

- Tự dưng em sợ.

- Mẹ mày sợ gì?

Tự dưng em có cảm giác mình sẽ bỏ nó lại và ra đi với hai bàn tay trắng.

- Lại suy nghĩ vẩn vơ. Chồng tôi nói xong bước vào trong căn nhà chưa ráp cửa trước.

 

Tuy nhiên sự linh cảm của tôi không dừng lại. Tôi đã nhiều lần mất nhà, mất tất cả vì chiến tranh. Cứ mỗi lần tôi ổn định nơi ăn chốn ở thì lại phải bỏ tất cả để ra đi.

Thật vậy, tôi có một căn nhà nhỏ tại quận lỵ Long Thành. Căn nhà màu tím thời con gái. Căn nhà không lớn nhưng ấm cúng và nhiều kỷ niệm. Đây là nơi các em học sinh đến học thật vui. Trước ngày cưới, các em hướng đạo đến phụ làm cổng vu quy. Các em dùng lá dừa kết thành vòng cung, treo hai chùm trái đùng đình hai bên cho đông con nhiều cháu. Mấy em học sinh gái thì trang hoàng phòng tân hôn cho cô giáo. Các em dùng hồ dán giấy màu ở vách phòng ngủ. Ngoài phòng khách treo lồng đèn, kết hoa. Trước cửa nhà mấy em cắt dán hai chữ Vu Quy màu đỏ. Đám cưới cô giáo các em coi như là ngày vui chung, mặc sức nói cười phá phách và trổ tài trang hoàng. Chúng tôi có cả một chuỗi dài những kỷ niệm để nhớ để yêu thương. Thế rồi khi có mang con bé đầu lòng, tôi đóng cửa nhà để thực sự theo chồng ra Đà Nẵng dạy học. Căn nhà này sau 30/4/1975 gia đình anh tôi dọn đến ở tới bây giờ.

 

Tại thành phố Biên Hòa chúng tôi cũng có một căn nhà khang trang tương đối thuận lợi ngay Ngã Ba Thành. Nhà này gần với rạp hát Biên Hùng nơi mẹ chồng tôi có một địa điểm bán nước sinh tố. Mẹ chồng và tôi cũng bỏ lại căn nhà đó cho cô em chồng để tay trắng ra đi vì chồng tôi đã đổi ra Đà Nẵng.

Ở Đà nẵng một thời gian, mấy mẹ con dành dụm mua lại căn nhà mình đã mướn. Bà chủ nhà bán với giá phải chăng để cả gia đình vào Sài Gòn sinh sống. Thế rồi cuối tháng ba Đà Nẵng mất, căn nhà được tháo ra về dựng lại ở quê chồng. Tôi bị mất dạy chồng đi tù. Từ một cô giáo yếu đuối, tôi phải vào hợp tác xã nông nghiệp lao động chân tay. Được vài năm, mẹ chồng tìm cách cho tôi chạy trốn vào Nam. Tôi về ở với cha mẹ và xin vào làm công nhân cao su.

 

Sau hơn 8 năm tù Cộng Sản, chồng tôi được thả về và vào miền Nam với vợ con. Tôi được cấp một căn nhà công nhân để ở. Bây giờ tới lượt mẹ chồng tôi bỏ làng ra đi. Bà để lại vườn đất, nhà cửa, tài sản lại cho người cháu. Với vài bộ đồ bà theo xe đò khăn gói vào Nam để theo con.

Cây có tổ, người có nhà, đã đến lúc tôi phải có một giang sơn riêng cho gia đình mình. Tôi mua thêm đất và quyết định về gần nơi tôi làm việc để ổn định cuộc sống. Ngoài tiêu chuẩn vật tư nhà công nhân được cấp, tôi mua thêm vật liệu, hai vợ chồng vẽ sơ đồ nhà và thuê thợ làm. Căn nhà cuối làng, có thêm căn gác rộng rãi, vườn tược xanh tươi. Tôi nghĩ đây là căn nhà cuối cùng để chúng tôi làm lại từ đầu để gia đình ổn định cuộc sống vì tuổi chúng tôi cũng không còn trẻ nữa. Vốn liếng, tư trang đồ cưới mẹ chồng tôi mang vào đã giúp vợ chồng tôi gầy dựng lại nơi này. Bao nhiêu công sức và mồ hôi chúng tôi đã đổ xuống. Có những đêm trăng sáng, tôi ở lại cùng chồng bưng đất đổ nền đến nửa đêm mới về nhà. Để bảo vệ vật tư, chồng tôi cất một cái chòi nhỏ để ở lại đêm. Riêng tôi, đoạn đường dài, một bóng chênh vênh trên chiếc xe đạp cà tàng tôi vẫn không nản chí.

Bây giờ đứng trước căn nhà sắp hoàn thành còn hôi mùi vôi mới, tôi thật sự rất sợ một lần nữa phải bỏ lại tất cả ra đi với hai bàn tay trắng. Vì lý do gì tôi cũng không biết. Chỉ mơ hồ thấy viễn ảnh ấy sẽ xảy ra trong tương lai.

....

 

Nhà cửa đã xong, con cái đi học, đi làm. Mẹ chồng tôi vui với vườn tược chăn nuôi. Đời sống công nhân thiếu thốn nên mỗi năm tôi phải trồng xen canh thêm lúa để có đủ lương thực. Vừa vất vả vì miếng cơm manh áo, bất mãn chế độ, tự ái của một người tù chính trị chồng tôi thường bực bội gay gắt với tôi vì những bất công ngoài xã hội. Điều đó anh không dám nói với ai, chỉ có tôi được nghe, phải nghe vì chỉ có tôi anh mới dám trút giận. Tôi hiểu tâm lý bất thường của chồng sau những chấn động khủng hoảng trong thời gian tù đày nên chấp nhận làm cái thùng rác cho anh đổ đi bao nhiêu phẫn uất.  Những vất vả khó khăn trong việc làm, sự bất mãn, bất công đè nặng trong tôi nhưng tôi không biết phải san sẻ với ai. Kể với anh càng làm cho anh thêm u uất trong lòng. Có những hôm căn nhà như trầm lại với những nỗi buồn cay đắng. Tôi cầu nguyện và mơ ước có một phép màu để giúp chúng tôi vượt qua những thử thách cay đắng này. Để gia đình tôi có được không khí an lành, sống hạnh phúc, đoàn viên thật sự.

Cuối cùng dịp may đã tới với chúng tôi với chương trình HO  (HO là tên viết tắt của Humanization Organization (Tổ chức nhân đạo). Chương trình này xuất hiện vào năm 1990 do một người phụ nữ Việt Nam tên Khúc Minh Thơ đề xuất thực hiện. Chồng bà là một sĩ quan đã qua đời trước khi trở thành một HO và bà có rất nhiều bạn bè của chồng vẫn nằm trong trại cải tạo.) Theo Google, Chương trình này đã mở ra cho những cựu sĩ quan VNCH hoặc tham gia chế độ cũ bị đi tù cải tạo thời gian ít nhất là 3 năm trở lên. Khi hội đủ điều kiện sẽ được di dân sang Mỹ có tổ chức công khai và hợp pháp.

 

Quyết định ra đi khiến tôi suy nghĩ thật lâu, thức nhiều đêm rơi nước mắt vì phải  bỏ lại cha yếu mẹ già. Một lần nữa tôi lại trắng tay, bao nhiêu công sức mồ hôi đã đổ ra, bao nhiêu tiền dành dụm thành bọt biển. Căn nhà và mảnh vườn tôi đã cố công gầy dựng phải bán tháo cũng như cho để kiếm ít tiền làm lộ phí.

 

Tôi từng đứng trước nhà nhìn lên cao mà khóc. Tôi phải bỏ quê hương cha mẹ già anh em ruột thịt. Tôi bỏ lại người thân và biết bao kỷ niệm. Tôi sẽ phải làm gì nơi vùng đất mới với mẹ già, con thơ, chồng tâm tính bất thường, cơ thể suy nhược trong lúc tuổi tôi không còn trẻ. Trong tôi hoàn toàn mù mịt về cuộc sống tương lai. Với sự bưng bít lúc đó, tôi không hề biết gì về nước Mỹ và những quyền lợi của người được đến định cư. Tôi vừa mừng vừa sợ. Mừng là thoát được gọng kìm của chế độ. Sợ là không biết qua Mỹ mình làm gì để nuôi con, nuôi gia đình. Tôi phải chạy xa nơi này chồng tôi mới trở lại người đàn ông chỗ dựa của gia đình. Con tôi không còn bị kỳ thị vì con ngụy, tương lai sẽ sáng sủa hơn. Quan trọng hơn cả là tôi thoát được những áp lực đè nặng không cách chi chịu đựng. Việc gì tới sẽ tới, tôi nhủ thầm. Tùy duyên.

 

Bước vào thủ tục giấy tờ, tôi mới biết gia đình tôi dư tiêu chuẩn để đi Mỹ. Chồng tôi là cựu đại úy VNCH đi tù CS hơn 8 năm. Giấy tờ ra trại hợp lệ đủ điều kiện để gia đình đi theo dạng HO. 

Lúc đi lính ở Đà Nẵng anh có xin một đứa con lai hơn 3 tuổi.  Chúng tôi coi như con ruột và nuôi đến bây giờ cháu đã 23 tuổi. Chúng tôi đủ điều kiện đi theo hồ sơ con lai.

Xuất cảnh theo diện con lai (– Chương trình Amerasian Immigration Act và chương trình Amerasian Homecoming Act.) là chương trình tạo điều kiện cho những đứa con lai Mỹ tức là con của những người lính Mỹ tham chiến tại VN. Đương đơn phải được sinh ra ở một trong những quốc gia như : Campuchia, Hàn Quốc, Lào, Thái Lan hay Việt Nam. Các cháu phải có ngày sinh trong khoảng từ 31-12-1950 đến trước ngày 22-10-1982 và có cha ruột mang quốc tịch Hoa Kỳ. (theo https://vn.usembassy.gov)

Người ta tìm một lý do để đi chính thức không có. Nhà tôi lại có tới hai điều kiện để được xuất ngoại đi Mỹ. Điều đó thuận lợi và cũng làm tôi nhiều lúc điên đầu không biết giải quyết ra sao.

 

Muốn được đến nước Mỹ không phải chuyện dễ dàng.  Phải tốn rất nhiều tiền, vượt biên trái phép có thể bị bắt và ngồi tù. Trên đường vượt biển may rủi khó lường, cái chết cận kề. Chưa kể các trại tị nạn gần như đóng cửa, thế giới buông tay. Vậy mà chương trình HO được mở ra như món quà của ơn trên. Người tù nhân chính trị được đi thẳng qua Mỹ theo đúng chính sách với sự trực tiếp phỏng vấn của tòa Đại Sứ Mỹ.

Đời có những chuyện thật tréo ngoe. Tình đời thay đổi vì lợi ích bản thân tùy theo hoàn cảnh. Lúc trước một người tù cải tạo về ít ai dám giao thiệp hay đối xử mặn nồng vì sợ bị liên lụy. Khi có chương trình HO ra đời, những người tù CS lại có giá. Ở tù từ  từ 3 năm trở lên, hồ sơ hợp lệ chắc chắn sẽ được phái đoàn Mỹ chấp thuận cho đi sớm.

 Người ta bàn tán đồn thổi với nhau cựu tù binh VNCH qua Mỹ sẽ được truy lãnh bắt đầu từ ngày 30/4/1975 đến ngày tới Mỹ. Con cái tù nhân cải tạo sẽ được Mỹ nuôi ăn học cho tới khi khôn lớn. Quyền lợi ưu tiên như tin đồn thổi quả thật như một giấc mơ bay lên cung trăng. Nhưng chạy lo dịch vụ xuất cảnh phải tốn khá nhiều tiền, các gia đình cựu tù nhân cải tạo thường nghèo và không ở tại Sài Gòn, nên xoay sở vay mượn để lo hồ sơ cũng là vấn đề nan giải. Do đó những người giàu và biết thời thế sẵn sàng dùng vàng để mua một xuất đi Mỹ theo diện HO. Điều kiện người HO phải độc thân hay ly dị vợ để làm giấy tờ hôn thú mới và hộ khẩu hợp lệ. Người mua sẽ chung tiền cho gia đình HO, các dịch vụ khác họ sẽ lo tất. Có những ông chồng đồng ý ly dị giả với vợ và làm hôn thú mới để đi với người khác. Hứa hẹn qua Mỹ có nhiều tiền sẽ gửi về lo cho vợ đi sau. Nhưng chuyện về sau không ai biết trước. Có nhiều trường hợp thương tâm ly tán đã xảy ra.

Ông chồng tôi cũng có người đến bắt mối và ra giá là 8 đến 10 cây vàng. Chúng tôi từ chối.

Đứa con gái của tôi vì là con lai nên nhiều mối đến để mua làm con nuôi hay dạng kết hôn để được đi. Giao dịch để làm con nuôi thì tôi từ chối thẳng vì tôi chính là mẹ nuôi. Cha cháu tên gì, ở binh chủng nào tôi không hề biết. Nhưng tôi có giấy tờ cho con từ mẹ ruột cháu và khai sinh cháu là tên hai vợ chồng tôi. Ghép form để đi theo dạng kết hôn giả thì tôi không đồng ý vì tôi không muốn lỡ duyên con vì mấy cây vàng. Điều này tôi cũng làm phiền lòng nhiều người thân quen muốn tôi giúp đỡ để con họ được có dịp đi chính thức. Nhưng thương con tôi đã quyết liệt từ chối.

 

Để được hợp thức hóa giấy tờ, chúng tôi phải đi qua rất nhiều ngưỡng cửa chính quyền các cấp: từ nông trường, ấp, xã đến các cấp cao hơn theo quy định để được có chữ ký và những cái mộc đỏ chót. Mỗi cái mộc là một vài ngày chờ đợi, nhận những cái nhìn soi mói rẻ rúng, những câu hỏi trịch thượng, mai mỉa. Tôi không biết qua Mỹ sẽ sống như thế nào nhưng sau những câu hỏi móc họng của cán bộ lớn nhỏ, tôi nhìn ở đó có sự ganh tị và thèm thuồng.

 

Qua bao nhiêu lần xuôi ngược lo hồ sơ, bao nhiêu tháng ngày chờ đợi chúng tôi đã được phái đoàn Mỹ phỏng vấn và chấp thuận cho đi toàn bộ gia đình rất dễ dàng. Vì nghèo, không muốn vay mượn tiền để làm hồ sơ, chúng tôi chọn đi theo dạng con lai kèm thêm giấy tờ ra trại của chồng nên mẹ chồng tôi cũng được đi luôn. Như vậy những phí tổn về khám sức khỏe, chích ngừa, giấy tờ thủ tục đều được chính phủ Mỹ tài trợ. Tuy nhiên chúng tôi phải qua Philippine 6 tháng học về đời sống Mỹ để sau này dễ hội nhập.

Tuần cuối cùng chúng tôi được thu xếp đến ở trong khu tạm trú Đầm Sen. Có phòng ốc đàng đoàng, đi chích ngừa và các thủ tục cần thiết đều có xe cơ quan của phái đoàn Mỹ đưa đi. Ăn uống có người nấu sẵn, chỉ tới giờ là đến dùng bữa. Xe ra phi trường cũng do phía Mỹ lo chu toàn.

Hành trang gia đình tôi mang theo là mấy cái thùng nhôm đựng quần áo, đồ dùng vặt vãnh nấu ăn. Ít thức ăn khô và còn lại đa phần là mì gói. Nơi sẽ đến là Phi Luật Tân. Em trai tôi ở Mỹ có cho tôi 100 đô. Tôi sợ bị hải quan tịch thu nên nhét vào vớ thằng con út 3 tuổi. Còn ít vàng bán nhà tôi chia mỗi người vài chỉ dấu trong người ngộ lỡ có bị tịch thu thì cũng có người còn giữ lại để qua Phi chi tiêu.

 

Đúng nghĩa là đi tị nạn. Qua ngưỡng cửa Hải Quan nơi phi trường Tân Sơn Nhất, mấy cô kiểm soát đã bĩu môi khi xét hành lý:

- Sao đồ đạc bèo thế này. Vậy cũng gọi là đi Mỹ.

Tay dìu mẹ chồng bước qua cổng, tôi thấy mình như bước qua một chặng đời khác, một cuộc đời mới. Các con tôi lần đầu tiên được đi máy bay nên đứa nào cũng hồi hộp lẫn vui mừng. Bước vào bên trong cột dây an toàn cho con, tôi nghĩ trong đầu chúng tôi đã thật sự đi ra khỏi nước không ai làm khó dễ nữa. Tôi nhìn qua chồng đang cài dây và giúp mẹ một cách cẩn thận, tôi nghĩ đến cuộc sống mới mẻ ở xứ người. Lạy trời! Anh sẽ đưa đôi tay lo lắng và bảo bọc cả nhà. Tôi sẽ hết sức mình để tiếp sức cho anh đưa các con có cuộc sống mới tốt đẹp hơn. Mẹ chồng tôi qua đất nước tiên tiến nhất thế giới bà sẽ được điều trị bệnh tiểu đường và sống thảnh thơi an hưởng hạnh phúc cuối đời.

 

Bây giờ tôi đã thực sự bỏ đất nước ra đi, bỏ tất cả một lần nữa trắng tay.

Tôi không phải mủi lòng vì phận con gái:

Làm thân con gái ngoại tông.

Quê cha thì bỏ, quê chồng lại theo.

Lần này chúng tôi bỏ cả quê chồng, quê vợ để đến một đất nước xa lạ, một nơi khác ngôn ngữ, văn hóa và con người để tìm TỰ DO. Hai chữ tự do thật đơn giản nhưng đổi bằng sinh mạng, nước mắt và cuộc đời.

Máy bay lên cao, tôi nhìn ra ngoài và khóc.


                                                                                   RA ĐI

 
Ra đi bỏ lại nửa cuộc đời 
Bỏ lại cha già sống lẻ loi
Bỏ lại quê nhà nhiều kỷ niệm.
Bỏ lại tuổi thơ những tiếng cười.
 
Bao nhiêu công sức giờ phủi tay
Tiếc nuối làm chi quyết định này
Những gì phía trước cùng chung sức
Đồng vợ đồng chồng tạo tương lai.
 
Vĩnh biệt bạn bè sẽ không quên
Xóm nhỏ bao kỷ niệm êm đềm
Vĩnh biệt Ki Ki con chó nhỏ
Vĩnh biệt căn nhà đổi chủ sang tên.  
 
Máy bay cất cánh buồn thật nhiều
Chào Việt Nam đất nước mỹ miều
Chào Sài Gòn một thời ăn học
Chào Biên Hòa xứ Bưởi thân yêu
 
Qua cửa máy bay mây trắng bay
Như tôi lơ lửng không gian này
Nước Mỹ một nơi chưa từng đến.
Hai bàn tay trắng làm sao đây!
 
Có ai biết không  lệ tôi rơi
Giọt lệ mừng vui lẫn rối bời
Mẹ già con dại đời tị nạn
Sao đoạn đành đất nước tôi ơi!
 
Nguyễn thị Thêm
 
 
 

 

25 Tháng Chín 20151:00 CH(Xem: 28300)
Tết Trung Thu là lễ hội cổ xưa của Việt Nam đặc biệt dành cho trẻ con thường tổ chức vào trung tuần tháng 8 âm lịch. Truyền thống này đã có từ những ngàn xưa, cách đây khoảng 15-20 ngàn năm trước ...
25 Tháng Chín 201512:22 CH(Xem: 30220)
Rừng xưa đã khép dần bao trăn trở Xa lắm rồi vẫn đọng mãi trong tim Ngày hôm qua dẫu buồn sao mà nhớ Những bồi hồi thân ái nỗi niềm riêng.
25 Tháng Chín 201511:15 SA(Xem: 44040)
Tóc xưa giờ cũng bạc màu Trăng đâu có biết tình đau nghìn trùng Gửi em sợi tóc nhớ nhung Theo trăng đi khắp tận cùng nhân gian Đợi em, trăng có úa vàng...
25 Tháng Chín 20155:38 SA(Xem: 24049)
Chờ ngày họp mặt rộn ràng Tay trong tay nắm ngỡ ngàng tưởng mơ Nhớ về “ NGUYỄN TRÃI” tuổi thơ Yêu Thầy, quý Bạn đơn sơ vì tình.
25 Tháng Chín 20151:13 SA(Xem: 26666)
*Xin bấm vào phần audio bên dưới để thưởng thức MÙA TRĂNG CUỐI CÙNG - Nhạc Phạm Chinh Đông Đoàn Minh trình bày
25 Tháng Chín 201512:43 SA(Xem: 21414)
Mời thưởng thức 1 tác phẩm tuyệt vời, mới nhất của Hạnh Phạm
19 Tháng Chín 20152:41 SA(Xem: 22984)
Bé Nhè ơi! Dì xin lỗi con, dì đã không thể thực hiện ước mơ ngày nào của con. Ước mơ chỉ làm một người con gái bình thường nghèo nàn. Dùng hai bàn tay của mình lao động để mưu sinh
19 Tháng Chín 20152:12 SA(Xem: 26143)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức ."Mùa Thu Đông kinh" - Nhạc Hoàng Thi Thơ - tiếng hát Thái Thanh. Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
18 Tháng Chín 20151:42 CH(Xem: 16597)
Tháng 9 năm 2014 sau một thời gian bị thập diện mai phục đến phải ngọa hổ tàng long ở Standford, người hùng đã nhắm mắt xuôi tay buông cả Ỷ Thiên kiếm lẫn Đồ Long đao.
18 Tháng Chín 20153:04 SA(Xem: 23535)
. Giá như có thể thực hiện được một đêm lửa trại, mà thôi chỉ cần một buổi sáng Chủ Nhật đông đủ anh em là thú vị lắm rồi. Và lúc đó không cần củi lửa gì, anh Trưởng lão Đặng Ngọc Tới vẫn có thể cất cao giọng hát:
18 Tháng Chín 20152:48 SA(Xem: 23827)
Tạm xa Bạn quý trên đời, Và "Thần Tiên Đảo", buồn ơi là buồn, Người về tím cả lòng luôn, Nắng vàng, Thu sớm là nguồn vui thôi.
17 Tháng Chín 20157:58 CH(Xem: 21887)
Mời quý vị đọc bài viết sau đây để rút tỉa thêm kinh nghiệm về chứng bệnh này nếu chẳng may mắc phải.
17 Tháng Chín 201510:09 SA(Xem: 24529)
Thôi đi nhé, giã từ bao mộng mị, Gió sẽ đưa mây về cuối chân trời. Ta vẫn thế, vẫn một đời phiêu lãng, Ngẫm cuộc đời, chỉ là giấc mơ qua.
17 Tháng Chín 20152:43 SA(Xem: 25433)
Tiếng chim khuya vừa gọi Buông cánh vào hư không Tim mùa thu đau nhói Như chạm vào mênh mông.
17 Tháng Chín 20151:56 SA(Xem: 19018)
Thu đến rồi chưa sao lá bay? Khung trời bàng bạc một làn mây Giòng sông vẫn điểm màn sương mỏng Áo lụa còn phô dáng liễu gầy
16 Tháng Chín 20151:35 SA(Xem: 19189)
Nơi em về có đi qua phố quận Giữ dùm tôi màu áo lụa vàng mơ Để tôi biết, mùa thu xa rất nhẹ Thuở tình xưa hoài vẫn nhớ không mờ.
12 Tháng Chín 20152:21 SA(Xem: 26011)
(Kính tặng Thầy Phạm Gia Hưng) Hawaii xứ sở đẹp xinh. Biển xanh non nước hữu tình người ơi!
12 Tháng Chín 20152:08 SA(Xem: 27396)
Em nằm đó, thiên thần gẫy cánh. mặc khải một cuộc đời bất hạnh, lắm tai ương. ôi cuộc đời. những đứa bé, không may. đời đã là bể khổ. như em vậy, người em bé bỏng. …đã đến rồi.
12 Tháng Chín 20151:43 SA(Xem: 20614)
Khắc họa bút tích và chữ ký thầy cô giáo cũ lên tranh sơn mài, là một trong những ý tưởng mang ý nghĩa “tôn sư, trọng đạo” của học trò xưa.
11 Tháng Chín 201510:47 CH(Xem: 26778)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: Thu Khóc Trên Ngàn--Ngô Thụy Miên, Khánh Ly trình bày Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
11 Tháng Chín 20159:03 CH(Xem: 24315)
Cám ơn anh Kiều với cái bắt tay thật chặt ông xã của tôi. Những người lính VNCH dù khác binh chủng nhưng vẫn là huynh đệ chi binh.
11 Tháng Chín 20155:04 CH(Xem: 36808)
"Hãy nói lời yêu thương với người mình thương yêu. Đừng ngần ngại mà giữ lại trong lòng vì biết đâu mình sẽ không còn có cơ hội để bày tỏ nữa....."
09 Tháng Chín 20154:58 CH(Xem: 21871)
Thung Lũng Hoa Vàng mùa Thu tháng Tám Đã xa rồi ngày cũ, bước tới đây Rừng phong xưa bát ngát còn ai đợi? Bao năm qua theo vạt nắng tàn phai!
09 Tháng Chín 20154:56 CH(Xem: 28458)
Sao tôi dệt mãi gấm nhung lại Tìm thoáng hương xưa chửa tỏ bày Sao tôi cố kéo tơ trời xuống Cột nỗi niềm riêng, em có hay?
09 Tháng Chín 20154:45 CH(Xem: 34660)
Bạn tôi và con đò Tháng năm trôi vời vợi Một đời sông gắn bó Cùng lục bình chơi vơi.
09 Tháng Chín 20152:14 SA(Xem: 24637)
Thu đi, chiếc lá vàng rơi Mờ xa mây xám chân trời Tay tròn ôm xuôi kỷ niệm Ngàn năm vĩnh biệt Thu ơi!!
05 Tháng Chín 20151:55 SA(Xem: 34974)
Giữa bộn bề cuộc sống đầy rẫy những lo toan, và giữa muôn trùng nỗi niềm chung riêng cần đối phó… Nhưng may mắn làm sao, chúng tôi vẫn còn một chỗ dựa quá đỗi êm đềm và ấm áp cho tâm hồn.
05 Tháng Chín 20151:52 SA(Xem: 20279)
Anh làm sao hiểu được. Những cánh buồm ký ức có thể mang chở tình yêu của chúng ta trở về, nguyên vẹn, tràn đầy. như buổi ban đầu. như những trang nhật ký đã một thời thao thức cùng em!
04 Tháng Chín 201511:18 CH(Xem: 22396)
Một phần thưởng nhỏ nhiều hạnh phúc. Ngô Quyền trường cũ đáng yêu thay. Con cám ơn thầy đã đến với con bằng tất cả tấm lòng . Cám ơn thầy Hoàng Phùng Võ của con.
04 Tháng Chín 20153:18 CH(Xem: 23381)
Quê nhà tháng hạ nóng nung thiêu Em có phôi pha nét diễm kiều Đêm vắng võ vàng trăng gió nhạt Ngày hoang thổn thức nắng mưa nhiều
04 Tháng Chín 20152:19 SA(Xem: 22655)
Ngày mai thức dậy ở một bãi cát thần tiên nào đó con sẽ lại gặp mẹ, gặp anh và con sẽ lại chơi đi trốn đi tìm.
04 Tháng Chín 20151:46 SA(Xem: 19561)
Vu Lan về rồi con đang ở xa. Không đi chùa không cả hương hoa. Để tưởng niệm đốt hương lạy má Bà mẹ miền Nam một đời vất vả
03 Tháng Chín 201511:16 CH(Xem: 25654)
Chút gì đó nhớ nhung Về một thuở xuân thì Mùa thu vàng lá rụng Giờ thành chim thiên di.
03 Tháng Chín 20154:48 CH(Xem: 28449)
Mùa Thu trống điểm khai trường Em mang cặp vở ngát hương ngọc ngà Mai nầy bạn hữu chia xa Tìm trong sách vở tuổi hoa học trò.
03 Tháng Chín 20154:31 CH(Xem: 25060)
Tôi ước gì Tôi có được phép lạ nhiệm-mầu để biến Mẹ Tôi trở thành “một người trường sanh bất-tử”… Tôi ước rằng Tôi được là “Thời-gian” để Tôi có thể dừng Thời-Gian lại."
28 Tháng Tám 201511:53 CH(Xem: 22254)
Những tiếng nhẹ nhàng, thầm thì của cha, của mẹ sẽ thay thế lời ru đem văn chương, chữ nghĩa, luân l‎‎ý đạo đức dẫn cháu vào đời.
28 Tháng Tám 201511:26 CH(Xem: 42848)
Hạnh phúc nào đã chìm trong lãng quên? Tôi khờ khạo nên suốt đời lơ đễnh!
28 Tháng Tám 20159:22 CH(Xem: 26787)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: " Vu lan nhớ Mẹ" Thơ Kiều Oanh Trịnh - Nhạc LSMT- TâmThư trình bày
28 Tháng Tám 20159:19 CH(Xem: 21724)
Nhân gian dường cũng tiêu điều Ngóng trông Hoàng Hạc bóng chiều chênh vênh Tà huy rớt xuống đầu ghềnh Dặm trường lữ khách buồn tênh nhớ người
28 Tháng Tám 20151:44 SA(Xem: 26783)
Những phụ nữ Việt Nam tôi từng gặp, đã rời xa quê hương Biên Hòa hơn nửa đời người. Nhưng thẳm sâu trong tâm hồn các chị, vẫn hoài vương vấn ...
28 Tháng Tám 20151:06 SA(Xem: 21478)
Có nhiều điều tôi muốn tâm sự, muốn chia sẻ đang tràn dâng trong lòng tôi. Tôi muốn trao ra và cám ơn tất cả bạn bè với tất cả tấm lòng yêu thương và qu‎ý‎ mến.
28 Tháng Tám 20151:05 SA(Xem: 22624)
Em thơ ngây ngày ấy giờ chạm mặt với hoàng hôn Bàng hoàng cài hoa hồng trắng lên ngực áo rưng buồn Mùa Vu Lan Nhìn màu hoa nhớ mẹ Nhớ trái rừng thành cổ tích yêu thương.
26 Tháng Tám 20155:11 CH(Xem: 24261)
Mùa thu nào xao xuyến, Mùa thu nào ở lại, Người về qua có nhớ, Mùa lá vàng bay bay.
26 Tháng Tám 20154:29 CH(Xem: 35926)
Bông hồng màu trắng tóc tang Cài lên ngực trái vô vàn nhớ thương Lung linh nhang tỏa khói hương U minh cửa mở rộng đường tháng chay.
26 Tháng Tám 20151:10 SA(Xem: 23965)
Tôi vẫn không sao kiềm được nước mắt tôi rớt xuống vì Mẹ ơi, Mẹ đã thật sự xa Con rồi. Con nhớ Mẹ vô cùng. Ngày Vu Lan nhớ Mẹ.
22 Tháng Tám 20153:53 SA(Xem: 21397)
Trong buổi lễ trao giải Viết Về Nước Mỹ năm thứ 16, được tổ chức tại Moon Light Banquet, Westminster vào chiều Chủ Nhật 16 tháng Tám, với khoảng 400 quan khách tham dự, nhật báo Việt Báo đã công bố và trao tặng các giải sau
22 Tháng Tám 20153:41 SA(Xem: 22570)
“ Ai trên đời này mà không cần có một bà Mẹ, những người không còn mẹ nữa, lại cần hơn ai hết phải không? Từ ý tưởng vàng ngọc này, xin được một đời kính mến cô Đặng Thị Trí với Bàn Tay Người Mẹ.
22 Tháng Tám 20152:22 SA(Xem: 25467)
....nhân mùa Trung thu sắp về, xin cùng "nháy mắt với trăng" để tưởng niệm Neil Amstrong và nhớ những đêm trăng rằm tháng 8 của tuổi thơ bình yên @ Biên Hòa.
22 Tháng Tám 20152:15 SA(Xem: 23728)
Mây vẫn bay trên trời xanh ngát Lang thang hoài giữa chốn thinh không Mà tin thư dấu yêu bằn bặt Chinh phụ sầu vạn cổ mênh mông.
22 Tháng Tám 20152:05 SA(Xem: 29444)
Sầu thương dạ mãi đợi mong hoài ! Lối rẽ ai còn ai mất ai? Dâu sắc úa hoang vườn héo úa Mắt màu phai lạnh phấn phôi phai
21 Tháng Tám 20158:21 CH(Xem: 25710)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: NHẠC PHẨM " BIẾT NÓI LỜI NÀO CHO MẸ " TRÌNH BÀY BẢO YẾN
21 Tháng Tám 20158:11 CH(Xem: 19436)
Từ khi gãy gánh văn chương Ta về chống gậy lên đường lãng du Đào thôn* mây trắng sương mù Ngày nung lửa hạ, đêm mờ giá đông.
21 Tháng Tám 20153:40 SA(Xem: 42960)
Mẹ Cha khổ nhọc vô vàng Cho em áo rộng vai ngang đủ đầy Nghĩa sâu ơn nặng đôi vai Thâm ân báo đáp tóc phai đợi chờ.
20 Tháng Tám 20155:28 CH(Xem: 24099)
Câu hỏi quen quen chợt đến với mình Nhờ ai cho đôi vai mình vươn lớn? Một trí thông minh, tâm hồn trong sáng Luân lưu dòng máu đỏ chảy trong người?
20 Tháng Tám 20152:32 SA(Xem: 17465)
Cánh diều giấy cũng tan theo hẹn ước Tay nắm nhảy dây cũng đã buông lơi Chân cò cò theo vòng xoáy cuộc đời Đẩy đưa tình mình xuyên qua thế kỷ...
15 Tháng Tám 20152:11 SA(Xem: 23131)
Tôi vô vàn cám ơn cuộc sống này. Dù cuộc sống của tôi không được yên vui, sung sướng như người khác. Nhưng ơn trên đã cho tôi sức khỏe và một trái tim yêu thương....
15 Tháng Tám 20152:02 SA(Xem: 28201)
Hạ nồng nàn, trời xanh thêm xanh mãi Phượng vỹ còn tô thắm buổi sáng trong Nắng nhớ nhung một sớm má em hồng Cũng là lúc tuổi biết buồn vừa đến
14 Tháng Tám 201510:29 CH(Xem: 25370)
Tỉnh thức nhìn xem chuyện thế gian Đổi thay hưng thịnh, tiếp suy tàn Quê xưa giờ khuất ngàn mây bạc Tình cũ chừ phai giấc mộng vàng
14 Tháng Tám 20154:45 CH(Xem: 28296)
*Xin bấm vào phần audio bên dưới để thưởng thức TIỄN NHAU MÙA ĐÔNG - Nhạc&Lời: Phạm Chinh Đông - Kyra trình bày.
14 Tháng Tám 20152:16 CH(Xem: 26963)
Vài năm, Mẹ cũng lại theo cha Để lại đàn con mắt nhạt nhòa Cha Mẹ giờ đây vui tiên cảnh Cánh hoa hồng trắng, nhớ Mẹ-Cha
14 Tháng Tám 20152:53 SA(Xem: 26724)
Nhớ ai như nhớ thuốc lào, Đã chôn điếu xuống, lại đào điếu lên, ...
13 Tháng Tám 20152:17 SA(Xem: 25565)
Mưa rơi thêm nỗi âu sầu Cánh chim vẫn còn lẩn khuất Xa xôi núi rừng giăng mắc Nhớ nhung chẳng biết đường về…
13 Tháng Tám 20151:33 SA(Xem: 27152)
Bốn mươi năm trăn trở Lá rụng cuối mùa thu Hoa vàng xưa mấy độ Sương giăng trắng mịt mù.
13 Tháng Tám 20151:13 SA(Xem: 25306)
Em tóc dài huyền thoại, Tôi một sớm trông ai, Nghe tơ lòng chùng lại, Trong một buổi sớm mai.
12 Tháng Tám 20156:01 CH(Xem: 21730)
Mùa Hạ lúc nào cũng là mùa Hạ, nhưng vì lòng người sôi động nên mới cảm thấy có lúc vui lúc buồn,..
08 Tháng Tám 20153:06 SA(Xem: 36020)
Tình cờ ta gặp em đây Xuân xanh rớt phủ vai gầy áo ai Bây giờ nước mắt phân hai Nửa chăn gối lẽ, nửa dài nhớ mong.
08 Tháng Tám 20152:02 SA(Xem: 25310)
… Bằng tinh thần “sắp sẵn” của một cựu hướng đạo sinh, chính Luân đã “giúp ích” tinh thần anh chị em trong gia đình cựu HĐS.NQBH nhà mình mỗi lúc một vững vàng hơn.
07 Tháng Tám 201510:48 CH(Xem: 27179)
Đến một lúc, tôi chợt nhận ra rằng, không có gì là vô nghĩa trong cuộc đời này, dù cho nó có vẻ như tình cờ, nhưng thật ra, không có gì là tình cờ cả.
07 Tháng Tám 201510:05 CH(Xem: 23100)
Tui vui lắm, lòng nôn nao muốn gặp lại thằng em. Không biết nó mày râu nhẳn nhụi hay rậm rạp như mấy ông Á rập. Nó mập hay ốm và gương mặt thay đổi thế nào.
07 Tháng Tám 20152:23 SA(Xem: 28333)
Bao đêm dài như thế Nhìn bóng mình lặng câm ? Cuộc đời đầy dâu bể Phiến đá buồn trăm năm
07 Tháng Tám 201512:34 SA(Xem: 26449)
Có những niềm riêng từ lâu khép kín Chôn thật sâu vào mãi tận đáy tim Rồi âm thầm, ôm lòng đau câm nín Cố quên đi để “Chẳng phải bận lòng”
07 Tháng Tám 201512:24 SA(Xem: 26107)
Chẳng bận lòng chi, chuyện nghiệp duyên Bao nhiêu lo lắng chỉ thêm phiền Thuyền thơ lặng lẽ xuôi dòng chảy Ngày tháng không dài cứ thản nhiên.
07 Tháng Tám 201512:00 SA(Xem: 35209)
Chiếc cặp cô đơn chở gió lộng một chiều Em mơ ước con chữ đừng chết đuối Như con cá vẫy đuôi, tìm cách lội Chữ trở về sống lại với bảng đen
01 Tháng Tám 20151:48 SA(Xem: 23965)
Thời gian đã 50 năm, bạn bè dù chia xa nhưng vẫn gần nhau. Một nén nhang cho bạn bè đi trước là tình cảm của người ở lại. Luật tuần hoàn sinh tử không ai tránh khỏi.
31 Tháng Bảy 201511:49 CH(Xem: 23714)
Mỗi lần nghe tiếng ve râm ran, nhìn hàng phượng đỏ rực bên đường, tôi lại thấy tuổi học trò sống lại, lòng cảm thấy nôn nao. “Hạ Ơi”.
31 Tháng Bảy 20157:19 CH(Xem: 26403)
Một chương dài hơn 40 năm lại vừa được viết thêm một trang nửa. Khiết Tâm. Đó chỉ là một tên gọi thôi mà, phải không? Nhưng sao lại lay động vô cùng, khi tiếng lòng tôi gọi khẻ.
31 Tháng Bảy 20151:16 SA(Xem: 25689)
Mới tinh mơ em đã choàng thức dậy Ánh nắng vàng ghé cửa sổ gọi tên Giàn tigôn hoa mỉm cười tay vẫy Chủ nhật hồng cho môi mắt thêm duyên
31 Tháng Bảy 201512:04 SA(Xem: 23185)
Em cúi xuống chân quỳ lên sỏi đá Buồn vô cùng trong khoảng trống ưu tư Nghe yêu thương trôi về miền xa lạ Và môi hôn đành buông tiếng tạ từ.
30 Tháng Bảy 201511:34 CH(Xem: 23657)
Nếu lỡ ngày mai chị đi xa Bỏ lại cuộc vui, bỏ bạn bè Bỏ Vầng Dương vẫn còn soi sáng Nhớ Ánh Nguyệt vàng mà xót xa
30 Tháng Bảy 201511:26 CH(Xem: 25421)
Bây giờ tay nắm tay Ngày qua ngày bao lượt Dìu nhau qua cầu vượt Sao sợ mình xa nhau.
25 Tháng Bảy 20151:18 SA(Xem: 28108)
Nếu thật là tôi lánh cuộc đời Xin đừng nhỏ lệ khóc thương tôi Bụi trần rũ sạch tâm thanh thoát Cực lạc ngàn thu giữa cõi trời.
24 Tháng Bảy 201511:33 CH(Xem: 27289)
Mong một ngày mưa ướt lại tuổi thơ ngây Mưa cầm tay, mưa quàng vai chung nón Lạ lùng thay Mưa Học Trò vẫm ấm Tiếc mình lớn rồi quên ấm những giọt mưa!
24 Tháng Bảy 20156:43 SA(Xem: 25787)
bằng một sự trân trọng không quên tri ơn quý Thầy Cô nhất là thầy Hiệu Trưởng Lê Hoàng Yến đã hun đúc nên những con người nhân ái
24 Tháng Bảy 201512:25 SA(Xem: 22644)
Dù tuổi già nhưng hãy làm một bà già vui vẻ, hoạt bát và yêu đời. Nếu được chọn, bà sẽ chọn làm một ánh nắng chiều thật đẹp có ích cho mọi người được an vui trong một ngày hạnh phúc.
24 Tháng Bảy 201512:13 SA(Xem: 23875)
Khi ánh trăng nghiêng mình nghe tiếng đàn Khi em cất tiếng hát, giọng ca cao vút ca ngợi tình yêu. Ánh trăng nhảy múa ung linh soi mình dười nước
23 Tháng Bảy 20153:17 SA(Xem: 29985)
Bây giờ trời vẫn đổ mưa Đâu còn em để cười đùa mộng mơ Anh ngồi chiếc bóng bơ vơ Đèn đêm vàng úa hững hờ bước mau. Mưa buồn tháng bảy nhớ nhau Tìm em giữa cõi trăng sao nghìn trùng...
23 Tháng Bảy 20153:03 SA(Xem: 27266)
Và ngồi đây thơ nói hộ vu vơ Để anh mãi mơ khung trời sắc thắm Phượng vẫn hồng, mùa hạ lại khô ran mà tình tôi ướt đẫm Ai phơi giùm nhung nhớ của tôi đây
23 Tháng Bảy 20152:45 SA(Xem: 32442)
Đường em về sao lung linh dẫn lối Gió lao xao ru lá nhỏ say nồng Ngủ đi nhé !Con đường me gió lộng Chờ ngày mai âu yếm nắng lên vàng.
18 Tháng Bảy 20151:18 SA(Xem: 34254)
Cuộc đời đứa nào giờ cũng trãi biết bao cung bậc vui buồn lẫn đắng cay, nên tuổi xế chiều hai đứa khuyên nhau, hãy xem những chướng ngại còn lại trong đời tựa cơn gió thoảng.
17 Tháng Bảy 20159:35 CH(Xem: 25796)
Biết đâu một ngày nào đó sẽ lại có một dự án san bằng ngọn núi Bửu Long hay núi Châu Thới để xây dựng một công trình thế kỷ, thì Đồng Nai ơi xin hãy nén cơn đau mà xuôi dòng như vẫn tự bao giờ...
17 Tháng Bảy 20152:42 SA(Xem: 25382)
Người cứ đi xa, ta ở lại Người theo ngọn sóng cõi phù sinh Đời ta trơ bến sông mùa hạ Gởi hết hồn theo những dấu chân !
17 Tháng Bảy 20151:58 SA(Xem: 24467)
Bài thơ viết muộn tặng em Đem ru giấc ngủ đêm đêm nhạt nhoà. Tình anh đầy ấp trong quà, Bao nhiêu nước mắt em hòa gió mây!
17 Tháng Bảy 20151:41 SA(Xem: 37797)
...Đêm về không gian yên ắng, nỗi buồn nhè nhẹ, miên man hay hoài niệm, yêu dấu, nhớ về quê mẹ một Biên Hoà hiền hòa nơi mình lớn lên chỉ có hai mùa mưa-nắng.
17 Tháng Bảy 20151:35 SA(Xem: 30433)
Bài thơ này ta viết cho em một bài thơ kể về lưu bút khi nỗi nhớ trong lòng da diết cuốn lưu bút sẽ hoá thành thơ
17 Tháng Bảy 201512:21 SA(Xem: 27746)
Gọi TRĂNG mà gọi cả EM Thôi ta gọi thế cho êm tai người... Trong TRĂNG, EM có nụ cười Trong EM, TA có cuộc đời đắng cay!
15 Tháng Bảy 201511:23 CH(Xem: 23727)
Mai nầy Cúc về lại Massachusets, chắc hẳn sẽ nhớ hoài kỹ niệm mùa hè năm 2015. Và tôi cũng sẽ không quên bạn thân tôi, một bông hoa nở giữa mùa hè: Cúc Hạ.
15 Tháng Bảy 201511:15 CH(Xem: 29287)
Như đã hẹn trước, sáng nay, thứ hai 13/7/2015, bạn bè ở BH tổ chức buổi cà-phê sáng với bạn Nguyễn Thị Cúc, Thy Lệ Trang, để tuần sau bạn rời BH về với gia đình.
11 Tháng Bảy 201512:33 SA(Xem: 27189)
Đội bóng đá nữ Hoa kỳ đoạt chức vô địch thế giới hôm Chủ Nhật 5-7-2015. Sau đây là các hướng nhìn từ các nhà bình luận bóng đá.
11 Tháng Bảy 201512:18 SA(Xem: 25763)
Trường ơi giã biệt - Phố Biên Hòa Trở lại xứ người lòng thiết tha Ngày mai THẦY, BẠN vui NGÀY HỘI Dưới mái trường yêu... Rộn tiếng ca!....
10 Tháng Bảy 201511:44 CH(Xem: 27203)
Vây quanh chúng tôi là những chàng trai NGÔ QUYỀN, bây giờ là những đức lang quân, vỗ tay chúc tụng tình bạn Ngô-Quyền/Khiết-Tâm, hòa nhịp cảm thông với niềm vui bất tận của ngày hội ngộ.