Bây giờ có lẽ em là người quan trọng nhất trong cuộc đời tôi. Em đã cho tôi nhiều quá. Hy sinh cho gia đình tôi nhiều quá để tôi có được cuộc sống yên vui như bây giờ.
Cuộc bầu cử Tổng Thống Pháp sẽ bước vào vòng "chung kết" vào chúa nhựt cuối tuần này và được dư luận coi như "ly kỳ & tàn bạo" nhứt trong lịch sử quốc gia này.
hỡi dòng sông
tự bao giờ
đã ngập tràn nước mắt.
nói gì. với gia đình anh
tôi không nhớ rõ
làm sao. tôi qua được chuyến đò
anh đi rồi
sông buồn. giữ lại. bóng hình anh...
Có những lần về, ngã tư xa lộ...
Đường Hàng Xanh vào... ôi, đẹp quê hương,
Em bé nhởn nhơ... cắp sách đến trường...
Thiên hạ đó... có vương gì sầu hận.
Đậu trên vai cho quên hết ngỡ ngàng
Ơi giọt nắng tháng tư giữa Sài Gòn thứ bảy
Bước tiếp đi gởi nỗi sầu ở lại
Phố vắng thưa người
Ta trĩu nặng nỗi niềm riêng…
Thanh Lãng tên thật là Đinh Xuân Nguyên, giảng dạy Văn học tại Đại Học Văn Khoa Saigòn. Tham gia hoạt động chính trị tôn giáo từ 1972, sáng lập viên và chủ tịch hội Văn Bút Việt Nam, qua đời đột ngột ngày 17 tháng 12, 1998, thọ 65 tuổi.
Tháng Tư ngày xưa, đất nước mình tao loạn,
Những chia lìa, tang tóc với phân ly.
Tháng Tư ngày nay, lại trên một chuyến đi,
Máu lại chảy, đau lòng người dân Việt.
có một người yêu mùa xuân. yêu quá
chờ mùa Xuân. hoa xuyên tuyết cựa mình**
mùa lễ Phục Sinh hay viết bài thơ nhỏ
kể về một đoạn đời trong sáng. rất xa...
xưa…
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức:
BÀI THƠ HOA ĐÀO - Nhạc Hoàng Nguyên - Mỹ Thể trình bày
MÙA HOA ANH ĐÀO - Nhạc Thanh Sơn - Ngọc Lan trình bày
Nếu có dịp ghé qua Bến Gỗ, ăn một dĩa thịt chuột nướng sả ớt, hay thịt chuột quay lu, lai rai với xị đế ngon nổi tiếng của lò rượu ông Năm Mạnh mới cất,
Thời gian thấm thoát qua mau,
Bảy mươi, tám chục trước sau cũng già.
Yêu người tình nghĩa thiết tha,
Trời cao ban phát cho Ta trẻ dài.
Quên đi dĩ vãng u hoài,
Yêu đời mà sống miệt mài tu thân.
Sự ra đi của ông Ngô Đình Diệm sau khi Bảo Đại ký Hiệp Định Élysée ngày 8 tháng 3,1949 mà Ngô Đình Diệm coi như một sự đầu hàng của Bảo Đại trước người Pháp.
để bây giờ khi bước vào tuổi hoàng hôn, cứ mỗi độ xuân về nơi đất khách, ngược dòng thời gian trở về quá khứ nhìn lại những phần đời của mình đã trải qua.
Cám ơn nhạc sĩ Nguyên Phan đã khoác áo Hoàng Hậu cho những lời thơ dễ thương của Tưởng Dung. Và với người viết cùng một số bạn bè trong nhóm “trà đạo” đang tâm đắc thả hồn ngồi nghe “lời ru bình yên”
... kể từ ngày Én nhanh nhẹn Bùi Nhật Tiến đặt tay lên Đoàn kỳ đọc lời tuyên hứa – tinh thần hướng đạo dường như đã trở thành hơi thở của cuộc đời anh.
Giờ hồi tưởng lại, tôi thầm cảm ơn những “nhân vật kỳ tài” trong gia đình Hướng Đạo Biên Hòa xưa. Anh chị đã trao tặng cô em cơ hội, được tung tăng vui đùa thỏa thích trong thế giới trẻ thơ…
Sáng:
Chạy vào Yahoo, check mail lúng túng.
Bạn bè hiện ra, lời chúc thân thương.
Những người bạn thân ở khắp muôn phương
Tình ảo thật, vấn vương ngày sinh nhật
. Xã hội bây giờ tiến bộ nhiều mặt. Người phụ nữ đã được sống xứng đáng với vai trò của mình. Nhưng còn biết bao người phụ nữ trên thế giới vẫn chịu thiệt thòi, đau khổ vì những hủ tục trên xứ sở của mình.
Thân cát bụi, trở về cát bụi,
Mớ tro tàn, theo sóng biển nhấp nhô,
Đời phù du, kiếp sống vô thường,
Buông thả hết, chúc Ông đi... đến nơi... Ông muốn đến!
Tin cây cầu Gành bị gãy hai nhịp làm con tim của những người sinh trưởng tại Biên Hòa hay những ai từng làm việc tại thủ phủ miền Đông này không tránh khỏi đau nhói.
Người viết chỉ ghi chép và hệ thống lại quá trình hình thành – phát triển phong trào hướng đạo Biên Hòa, từ những lời kể theo trí nhớ của những cựu hướng đạo sinh.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.