Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Phong Châu - VỀ ĐẤT BIÊN HÒA

15 Tháng Ba 20192:08 SA(Xem: 13302)
Phong Châu - VỀ ĐẤT BIÊN HÒA


      VỀ ĐẤT BIÊN HÒA

 

 image001

 

                            

Còn nhớ khi tôi vừa thi đậu bằng tiểu học vào năm 1955, một người ông bên ngoại mà mẹ tôi gọi bằng chú thưởng cho tôi một chuyến đi thăm Sài Gòn. Người ông này có các người con tôi goị bằng cậu và dì đều ở Sài Gòn... Ông thích khí hậu mát mẻ của vùng đất Hoàng Triều Cương Thổ nên lên Đà Lạt ở với cha mẹ tôi. Ông rất thương anh em chúng tôi, vì thế khi tôi thi đậu tiểu học, sau đó là thi đậu vào trường trung học công lập, ông mới nói cho cha mẹ tôi biết là ông sẽ dắt tôi đi Sài Gòn chơi vài tuần và sẽ ở nhà của các người cậu.

Dạo đó, chỉ mới sau một năm ký hiệp định Genève nên chẳng những tại Đà Lạt, mà mọi nơi trên đất nước Miền Nam Việt Nam, không khí thanh bình an vui đang dồn dập thể hiện qua các sinh hoạt chính trị như các cuộc vận động trưng cầu dân ý, truất phế và bầu cử rất hào hứng. Về mặt xã hội là ổn định đời sống cho hơn một triệu đồng bào Miền Bắc vào Nam trốn chạy cộng sản. Mọi công việc đều nhằm chuẩn bị cho một nền Cộng Hòa sắp sửa ra đời: Đệ Nhất Cộng Hòa. Lúc đó tôi là một cậu bé 11 tuổi đã được sinh ra và lớn lên trên thành phố cao nguyên đầy sương mù và lắm loài hoa đẹp, cũng là thành phố du lịch thu hút nhiều khách du lịch phương xa, đặc biệt là tôi được hưởng một nền giáo dục nhân bản từ bậc tiểu học cho đến đại học tại đây.

Đà Lạt là thành phố nhỏ thuộc cao nguyên trung phần. Dân cư và nhà cửa thưa thớt. Thời tiết nổi tiếng là lạnh lẽo, đầy sương và mưa gió. Đa số bè bạn đồng lứa tuổi với tôi, ngày hai buổi cắp sách đến trường và chỉ đi lanh quanh trong một số con đường ở trung tâm thành phố. Riêng tôi vì có sinh hoạt Hướng Đạo nên được đến và biết nhiều nơi khi lội suối băng rừng, leo núi, vượt thác trong những lần cắm trại suốt những mùa mưa nắng… mà đa số các bạn tôi không hề được đặt chân đến. Tôi rất vui được làm một cư dân bình thường của thành phố nhỏ nhưng nổi tiếng do các thế hệ cha ông đến khai khẩn lập nghiệp tiếp theo sau bước chân khám phá vùng đất Langbian vào mùa hè 1893 của một người Pháp gốc Thụy sĩ. Đó là bác sĩ Émile Jean Yersin.

Dạo còn bé chỉ nghe cha mẹ nói Sài Gòn là thủ đô của nước Việt Nam Cộng Hòa chứ thục sự thì cha mẹ tôi thời đó cũng chưa hề được về Sài Gòn bao giờ. Còn những cái tên khác như Biên Hòa, Cần Thơ, Vĩnh Long, Gò Công, An Giang, Sa Đéc…là những cái tên rất xa lạ đối với tôi. Khi lên trung học, học môn địa lý và lịch sử về nước nhà tôi mới dần dà hiểu rằng những địa danh đó nằm ở nơi đâu, đóng vai trò gì trong sinh hoạt chính trị, kinh tế, văn hóa của Việt Nam. Tuy nhiên sự hiểu biết đó cũng chỉ mơ mơ hồ hồ qua sách vở chứ chưa ghi khắc vào trong tâm của một đứa học trò chưa có kiến thức gì về xã hội chung quanh.

Khi được người ông cho đi thăm Sài Gòn, tôi chỉ có suy nghĩ đơn giản là được về thăm thủ đô là một nơi có đông người, nhiều của cải, xe cộ đông đúc, dinh thự nhà cửa nguy nga, bán buôn sầm uất… mà tôi thường nghe qua mấy chữ: Sài Gòn là chốn phồn hoa đô hội...

Khoảng 5 giờ sáng, chiếc xe Minh Trung màu đen nhỏ đến đậu ngay trước nhà tôi. Hai ông cháu từ giã cha mẹ tôi rồi vội bước lên xe. Người tài xế sau đó lái xe đến vài nơi nữa trong thành phố để đón thêm khách đã mua vé trước. Dạo ấy, nếu đi Sài Gòn bằng loại xe nhỏ thì họ sẽ đến đón tận nhà và khi đến Sài Gòn cũng đưa về tận chỗ. Xe đổ dốc đèo Prenn khoảng hơn 6 giờ sáng và đến Sài Gòn khoảng 1 giờ trưa. Lần đầu tiên được ngồi trên “xe hơi” chung với bảy tám hành khách, tôi có cảm giác lạ và thích thú. Nhưng điều thích nhất đối với tôi là được ngắm nhìn cảnh vật chung quanh suốt chuyến đi từ Đà Lạt đến Sài Gòn. Xe chạy qua nhiều địa danh như Tùng Nghĩa, Di Linh, Bảo Lộc, Phương Lâm, Định Quán, La Ngà…mà mãi sau này tôi mới hiểu các địa danh đó thuộc về tỉnh nào. Tùng Nghĩa cách Đà Lạt 30 cây số, Di Linh cách 60 cây số, Bảo Lộc cách 100 cây số đều thuộc về tỉnh Tuyên Đức mà thành phố Đà Lạt là trung tâm hành chánh của tỉnh. Còn từ Phương Lâm trở xuống thuộc tỉnh Long Khánh hoặc Biên Hòa... Xe chạy qua Phương Lâm là vùng đất đai phì nhiêu thích hợp cho nghề trồng lúa, cây trái và cũng là vùng cung cấp lâm sản cho Miền Nam Việt Nam. Phương Lâm là vùng đất định cư của người Bùi Chu, Phát Diệm, Bắc Ninh và Thanh Hóa chạy trốn cộng sản những năm 1954 -1955. Họ làm ăn chịu khó cần cù và chỉ sau vài năm, Phương Lâm đã trở thành một vùng trù phú, đóng góp vào nền kinh tế phồn thịnh cho tỉnh nhà. Dọc quốc lộ 20 đoạn khu vực Phương Lâm, hai bên đường có những nhà chòi bày bán nào là chuối, mít, chôm chôm và nhiều loại nông sản khác… cũng có một vài quán ăn bên đường nhưng xe không dừng ở nơi đây. Xe chạy mãi cho đến Định Quán mới dừng lại để khách ghé vào các quán để ăn trưa. Định Quán cách thành phố Biên Hòa khoảng 80 cây số là một thị trấn nhỏ thuộc tỉnh Long Khánh, có lúc thuộc Biên Hòa. Định Quán, nơi có những tảng đá lớn chồng lên nhau trông rất ngoạn mục khiến hành khách ghé lại đây dù chỉ vài chục phút cũng không quên dạo ngắm những khối đá chất chồng lên nhau và chụp vài tấm hình kỷ niệm để giữ lại những hình ảnh là kỳ công của tạo hóa.

 
image003image005

Sau khi ăn trưa, ông cháu tôi lên xe trực chỉ về Sài Gòn theo quốc lộ 20 và ngang qua các khu như La Ngà, Ngả Ba Dầu Giây, Trảng Bom, Dốc Mơ, Gia Kiệm, Hố Nai… Ngả Ba Dầu Giây là tụ điểm của quốc lộ 1 và quốc lộ 20, rẽ trái thì chạy ra miền Trung, rẽ phải chạy về Biên Hòa Sài Gòn. Điều khiến tôi nhớ mãi trong nhiều chuyến đi những năm về sau là xe chở hành khách lớn nhỏ đều ngừng lại ở Ngả Ba Dầu Giây, không phải để cảnh sát kiểm soát mà là để cho hành khách xuống xe “xổ bầu tâm sự” ở hai bên đường có nhiều cây cối và bụi rậm, không biết bây giờ còn như vậy hay không? Trảng Bom có đồn điền cao su thành lập năm 1939 do vị linh mục người Pháp tên Vaquier mộ dân Bắc Kỳ vào làm. Xe chạy trên quốc lộ, nhìn hai bên là rừng cao su trùng trùng điệp điệp cứ tiếp nối nhau mà thụt lùi với những hàng cây xanh thẳng tắp đều đặn. Rồi tới Dốc Mơ Gia Kiệm Hố Nai, xe cộ chạy ngang qua khu này đều phải cẩn thận, nếu không thì sẽ bị rắc rối với những cư dân vùng này và đã có những chuyện đánh đấm xảy ra khi tài xế gây ra tai nạn, dù là đụng phải một chú chó chạy lang thang ngoài đường. Chuyện vui vui: Bài hát Dốc Mơ của nhạc sĩ Ngô Thụy Miên, lúc mới nghe tựa đề, tôi cứ nghĩ ông nhạc sĩ này quê ở Dốc Mơ nên viết nhạc ca ngợi người đẹp nào có nhà ở đầu dốc hay cuối dốc gì đó. Thật ra chẳng phải thế! Từ Dốc Mơ về tới Hố Nai, hai bên đường có nhiều nhà thờ được xây dựng, giáo dân nơi đây đều là những người trước kia thuộc các giáo xứ Bùi Chu – Phát Diệm ở ngoài Bắc. Khu vực này nhà cửa san sát và việc buôn bán rất sầm uất, cũng là nơi sản xuất các mặt hàng gỗ nổi tiếng bằng cẩm lai, bằng lăng…

image007

  Qua khỏi Hố Nai là vào trung tâm thành phố Biên Hòa. Thập niên 50 của thế kỷ trước chưa có xa lộ Biên Hòa nên xe từ Đà Lạt xuống Sài Gòn hay  xe từ Miền Trung vào đều vẫn phải chạy theo quốc lộ 1, tức là xe phải     chạy ngang qua Cù Lao Phố, đến Cầu Gành chạy về hướng Dĩ An, Thủ Đức để rồi vượt cầu Bình Lợi vào Sài Gòn. image008



Chuyến về thủ đô đầu tiên bằng đường bộ của tôi là như thế. Chỉ ngồi trên xe chạy trên quốc lộ 20 và một đoạn quốc lộ số 1 để thấy những gì hai bên đường chứ chưa hề đặt chân lên phần đất Biên Hòa cho đến khi…

Tháng 12 năm 1959 tôi được theo đoàn Hướng Đạo Đà Lạt ngồi chen chúc trên bốn chiếc xe GMC của trường Võ Bị Quốc Gia để đến dự trại Họp Bạn Hướng Đạo tại rừng Lâm Viên Trảng Bom, cách trung tâm Biên Hòa khoảng 20 cây số. Lúc này tôi mới thực sự được đặt chân lên đất Biên Hòa. Chúng tôi có 4 ngày cắm trại trong khu lâm viên này là một rừng sao (cây sao, còn gọi là cây dầu) bạt ngàn. Có gần ba ngàn Hướng Đạo Sinh từ Quảng trị vào tới Cà Mau về tham dự. Những đoàn Hướng Đạo từ miền Trung vào dự trại bằng đường xe lửa, các tỉnh ở Miền Nam thì đến bằng xe đò đủ loại…


image010

Ngoài ra còn có các phái đoàn Hướng Đạo Pháp, Hoa Kỳ, Đài Loan, Cam Bốt, Lào… và cả đại diện của văn phòng Hướng Đạo thế giới nữa. Những cây sao trong rừng cao trên 10 mét và có hoa ba cánh, khi gió thổi, hoa rụng bay đi khắp nơi. Do vậy huy hiệu của trại họp bạn là hình hoa sao ba cánh, mang ý nghĩa là các Hướng Đạo Sinh sau khi dự trại họp bạn như là những cánh hoa sao bay đi muôn nơi để phát triển phong trào. Thật vậy, thời gian sau trại, số Hướng Đạo Sinh trên toàn quốc đã gia tăng đáng kể và hoạt động vững mạnh cho đến tháng tư 1975. Một điều đáng nhớ nữa là trong rừng sao có rất nhiều bò cạp, cứ mỗi buổi sáng khi chúng tôi giở tấm bạt lót dưới đất lên là thấy năm bảy chú bò cạp lớn bằng ngón tay cái bò ra. Cũng may là chúng tôi không ai bị bò cạp cắn. Chúng tôi diễn hành vào buổi sáng khai mạc dưới sự chủ tọa của phó tổng thống Nguyễn Ngọc Thơ trong rộn rã tiếng nhạc của đoàn quân nhạc Việt Nam Cộng Hòa. Rời trại, tôi giữ nhiều kỷ niệm của khu lâm viên quốc gia Trảng Bom với tất cả niềm vui của một Hướng Đạo Sinh lần đầu tiên đi dự một trại họp bạn quốc gia chứ cũng chẳng biết mặt mũi thành phố Biên Hòa ra sao và có những gì. Cho đến khi… (lại “cho đến khi”):

image012
Mùa hè năm 1965 một số anh chị em sinh viên Sài Gòn cùng nhau tổ chức trại hè cho học sinh các trường trung học tại trường trung học Nguyễn Đình Chiểu, thành phố Mỹ Tho như trường Gia Long, Trưng Vương, Lê Văn Duyệt, Chu Văn An, Petrus Ký, Hồ Ngọc Cẩn, Trần Lục… ở Sài Gòn, Trường Ngô Quyền (Biên Hòa), trường Nguyễn Đình Chiểu (Mỹ Tho)… Tôi được chỉ định làm trưởng ban văn nghệ của trại nên tiếp xúc gặp gỡ nhiều anh chị học sinh các trường. Trong chương trình trại, ngoài việc vui chơi, thăm viếng thắng cảnh địa phương, thi đua thể thao văn nghệ… còn có những buổi thảo luận một số vấn đề liên quan đến thanh niên sinh viên học sinh trong bối cảnh chiến tranh Việt Nam đang đến hồi sôi động. Ngày bế mạc trại, lúc chia tay, tôi gặp một cô nữ sinh trường Ngô Quyền đang ngồi trên xe sắp sửa chuyển bánh rời trại. Sẵn cầm một tập nhạc trong tay, tôi tặng cô ta. Rồi xe chuyển bánh rời khỏi cổng trường Nguyễn Đình Chiểu. Hai tuần sau đó, bác sĩ Nguyễn Hữu Ân, dạy ở Ngô Quyền là người đã đem tôi đến với đất Biên Hòa. Bác sĩ Ân cũng là thành viên trong ban tổ chức trại hè nói trên. Anh đưa tôi đến dự buổi sinh hoạt với một số học sinh Ngô Quyền ở khu Suối Lồ Ồ và vài tuần sau đó tại nhà của một nữ sinh Ngô Quyền với khoảng 20 người dự, cả nam lẫn nữ... Thế là tôi được đặt chân lên trung tâm thành phố Biên Hòa. Dĩ nhiên cũng chỉ thấy nhà cửa đường sá và một số sinh hoạt ngoài phố chợ chứ chưa hiểu biết gì nhiều về lịch sử cũng nhưng những kỳ tích của thành phố có những địa danh nổi tiếng như Cù Lao Phố, Núi Châu Thới, Núi Bửu Long... và những nhân tài anh kiệt của tỉnh. Những tháng năm tiếp theo đó, tôi thỉnh thoảng lên Biên Hòa để thăm người em ngồi trên chiếc xe Liên Hiệp vào buổi sáng trong sân trường Nguyễn Đình Chiểu ngày nào. Có thể nói, bác sĩ Nguyễn Hữu Ân là người đã kết duyên cho tôi và người em gái Ngô Quyền để người em gái Ngô Quyền sau này về làm dâu cha mẹ tôi ở Đà Lạt mà chú rể không ai khác hơn là tôi…

Khi tôi công tác tại Vũng Tàu, vợ tôi (tức là cựu em gái Ngô Quyền) được bổ nhiệm ra dạy học ở Vũng Tàu. Khi tôi thuyên chuyển về Sài Gòn thì nàng cũng được về theo. Không còn thảnh thơi của thời còn đi học nên tôi không có cơ hội đến thành phố Biên Hòa mà chỉ ghé về quê của người em gái là một địa danh cũng nổi tiếng của Biên Hòa. Đó là quận Long Thành nằm trên quốc lộ 15, trên đường Sài Gòn – Vũng Tàu. Chiếc xe Honda 67 màu đen cứ vài ba tuần đưa vợ chồng chúng tôi về thăm nhà và lúc trở về thì trên xe xem chừng như nặng thêm vì những bưởi, chôm chôm, sầu riêng, cam quít và một mớ thức ăn khác.Từ Vũng Tàu về hướng Long Thành phải chạy ngang hai nơi khá nguy hiểm vào buổi chiều. Đó là đoạn chạy qua khu Đại Tòng Lâm và Quán Chim. Vào thời điểm này, cứ chập chiều là mấy trự du kích ưa vác súng ra chặn đường kiếm ăn hoặc bắt người vô rừng, thỉnh thoảng cũng có vài chiếc xe jeep bị chúng bắn cháy và sau đó là phía ta có cuộc hành quân truy lùng…

Lúc ở Sài Gòn thì chạy ra xa lộ Biên Hòa đến Ngả Ba Vũng Tàu quẹo phải để trực chỉ đi Long Thành. Thị trấn Long Thành trong thời buổi chiến tranh vẫn là một thị trấn sầm uất, nhà cửa san sát, người mua kẻ bán tấp nập đông vui. Xe chạy ôm một đoạn đường vòng căn cứ Long Bình là đến ấp Bến Gỗ nằm bên cạnh sông Đồng Nai. Dọc đoạn đường này trên quốc lộ 15 có nhiều khu cư dân của những ngươi di cư từ miền Bắc với một số nhà thờ của người Công Giáo nhưng không đồ sộ như vùng Hố Nai Gia Kiệm. Một đoạn đường khá nguy hiểm trên quốc lộ 15 là Dốc 47! Nghe nói nơi đây mấy chú du kích thường cứ chiều tối là từ trong rừng mò ra chận xe kiếm ăn, thỉnh thoảng hốt người vô bưng nộp cho “cách mạng”.

Thị trấn Long Thành có chợ nằm phía trái quốc lộ (từ Sài Gòn ra). Nhiều lần ghé vào chợ thấy người dân bán buôn không thiếu một mặt hàng nào, cũng giống như những chợ ở tại các thành phố lớn. Nhưng đặc biệt là mặt hàng trái cây, nông sản tươi ngon gọi là thổ sản như bưởi, chôm chôm, cam quít… các loại rau và cả các loại cá đồng tươi sống bắt được ở các nhánh sông Đồng Nai đem về cùng các loại hải sản của vùng Bà Rịa, Vũng Tàu mang đến. Từ chợ chạy thêm khoảng nửa cây số, qua cầu Quản Thủ quẹo phải là đường đưa vào các xã Phước Thiền, Phú Cam, Phú Hội… Quá Cầu Quản Thủ vài trăm mét là tụ điểm của những quán ăn mà khách đường xa thường dừng chân ghé lại ăn uống: hủ tiếu, cháo lòng, mì, bánh bao… Tại đây có một quầy chuyên bán thịt rừng như heo, nai, mển, nhím, trút… mà khách du lịch thường ghé vào mua.

Có nhiều lúc về thăm, chúng tôi đi “ngõ tắt” tức là chạy từ trung tâm Sài Gòn ra đến Ngả Ba Cát Lái thì quẹo phải, đến Giồng Ông Tố, chạy thẳng đến Cát Lái, lên phà qua sông và tiếp tục chạy trên con đường không mấy êm ả xuyên qua các xã Đại Phước, Long Tân, Phú Hội, Phú Cam, Phước Thiền. Khỏi phà Cát Lái vài cây số ngang qua Thành Tuy Hạ là một căn cứ quân sự được lập năm 1936 bởi người Pháp để chứa vũ khí đạn dược cung ứng cho chiến tranh. Đoạn đường từ phà Long Tân về đến Phước Thiền, hai bên đều là cây cối xanh tươi, nhìn vào ta có thể thấy cả vườn bưởi trái trĩu lòng thòng hay những vườn chôm chôm trái chín đỏ xà ra cả ngoài hàng rào dọc theo đường xe chạy. Rồi những vườn cau, ngọn vươn cao với những dây trầu leo bám quanh xanh mướt…

Viết thêm về Thành Tuy Hạ: Như đã nói ở trên, vợ chồng tôi từ 1971 về sau thường đi về quê bằng đường qua phà Cát Lái, phải chạy ngang qua Thành Tuy Hạ. Phía tay phải là thành, nằm bên trái là một trong những nhánh lớn của sông của Đồng Nai. Chúng tôi về quê gần như hàng tuần và chưa bao giờ nghe hoặc thấy Thành Tuy Hạ bị đặc công việt cộng tấn công. Dĩ nhiên đây là nơi mà việt cộng rất quan tâm và lúc nào cũng muốn đánh phá, nhưng chúng chẳng làm nên cơm cháo gì bởi bọn đặc công luôn bị lực lượng hải thuyền diệt như diệt cá sấu. Thế mà, khi chiếm được Miền Nam, chúng huênh hoang khoe với đám con nít và cả dân Nam cả tin rằng: “đêm 13 tháng 12 – 1972 đặc công đột nhập vào thành đốt phá 18.057 tấn bom, gồm 47 kho đạn 105 ly, 14 kho chứa bom CBU”. Cứ coi “kho” là “warehouse” loại nhỏ thì 14 kho CBU có bao nhiêu quả bom? Nhiều lắm! Tôi nhớ vào ngày 21 tháng 4 – 1975 không quân Việt Nam Cộng Hòa thả hai quả CBU xuống khu vực Dầu Giây, Long Khánh để chận đứng các sư đoàn cộng quân tràn vào. Hai quả bom này được đưa từ căn cứ Utapao bên Thái Lan sang căn cứ không quân Biên Hòa. Đáng lẽ các cơ quan “chuyên nổ” của vi xi phải nói như thế này mới đúng: “Khi tấn công vào Thành Tuy Hạ để đốt kho đạn, bọn đặc công chúng tôi đã để dành lại hai quả CBU để không quân VNCH thả vào đầu quân bắc việt…” mới đúng…

Chắc rằng những hình ảnh tôi mô tả trên đây, giờ này không còn nữa. Hơn nửa thế kỷ! Vật đổi sao dời… lòng người ly tán. Chiến tranh đã làm cho mất mát quá nhiều với bao tang thương chia cách. Khi hòa bình (cái gọi là hòa bình) thì lại càng tang thương mất mát nhiều hơn. Nhà cửa đường sá nhiều hơn, rộng lớn hơn, đẹp hơn nhưng lòng người càng ngày càng nhỏ hẹp lại. Não bộ của những kẻ “chiến thắng” càng ngày càng teo lại và chúng làm ung thối mảnh đất thân yêu Biên Hòa ngày nào. Biên Hòa là đất do nhà Nguyễn gầy dựng ở Phương Nam đem lại cơm no áo ấm cho triệu triệu người đi bồi đắp phù sa, khai nguồn sông nước, cũng là nơi tá túc lập nghiệp của những người tị nạn từ bên Tàu chạy sang (Ông Trần Thượng Xuyên). Những danh tài Biên Hòa chẳng những là danh tài của Miền Nam mà chung của đất nước đã đóng góp cho sự phú cường, hưng thịnh, cho nền dân chủ tự do. Những lớp hậu thế của Biên Hòa thừa hưởng những công lao xây dựng đắp bồi của tiền nhân và tiếp tục sự nghiệp của cha ông để biến đất Biên Hòa thành một vùng  đất trù phú vào bậc nhất nhì của Phương Nam.

Tôi được về với đất Biên Hòa và làm rể Biên Hòa, đến nay là đúng 50 năm (1969 - 2019), chưa biết hết mọi nơi mọi chuyện. Nhưng qua sách vở tìm hiểu và những người gặp gỡ sau này, tôi biết thêm nhiều điều về Biên Hòa nên tôi rất khâm phục truyền thống đoàn kết yêu thương và tinh thần chiến đấu anh dũng của quân dân Biên Hòa trong trận chiến bảo vệ tự do cho Miền Nam Việt Nam. Người Biên Hòa đã đem đến cho tôi nhiều cảm tình. Và cuối cùng… Biên Hòa đã tặng cho tôi một người vợ hiền lành… nhu mì…

                            

 image014

Nhớ Đà Lạt, nhớ cả Biên Hòa                         
Nhớ cả đôi đàng, nhớ mẹ cha                  
Nhớ dốc quanh, nhớ hồ sương lạnh                   
Nhớ Đồng Nai, nhớ nắng chiều tà
Nhớ đồi thông, nhớ cánh đồng xanh            
Nhớ vườn rau, nhớ trái sai cành         
Nhớ cánh hồng, nhớ hương hoa bưởi           
Nhớ sương mù, nhớ ánh trăng thanh…
 

 

                                        Phong Châu                                                                                                                  Texas, Tháng 1 – 2019

 

19 Tháng Mười 201712:28 SA(Xem: 17144)
Mùa về gió bão mưa tuôn Nổi đau chồng chất nỗi buồn bám đeo Thương thay họa kiếp dân nghèo Mỗi Mùa Mưa Bão gieo neo phận người...
14 Tháng Mười 201711:50 CH(Xem: 10372)
Dù thành đạt, danh vọng hay bình thường yên ả, dù ở trong nước hay nước ngoài đều nhớ về mái ấm Ngô Quyền với bao hoài niệm đẹp -
14 Tháng Mười 201712:01 SA(Xem: 17237)
Chẳng duyên sao vẫn nợ nhau! Để em nhớ mãi những câu giao tình Dệt vần thơ mộng hương trinh Đắm say trong giấc mơ tình ái ân
13 Tháng Mười 201711:33 CH(Xem: 13032)
Vì vậy tôi tin dù Nai Bạch Mã đã lìa rừng trước, nhưng Sói Trầm Lặng còn ở lại chắc chắn không cô đơn…
13 Tháng Mười 20171:54 CH(Xem: 20574)
Đôi khi ta thoáng gặp nhau Mà như đã gặp ở đâu xa rồi Như là sóng vỗ trùng khơi Cát vàng đã ngấm những lời yêu thương
13 Tháng Mười 20171:45 CH(Xem: 30193)
Em qua phố vắng ngùi trông Mưa Chiều Thứ Bảy lạnh nồng gió reo Buồn ơi, lá chết bay theo Hôn tình mưa đổ vòng vèo lá rơi.
13 Tháng Mười 20171:35 CH(Xem: 21224)
Không thấy Nàng Thu nở nụ cười, Mắt buồn rười rượi nét đăm chiêu. Có phải sầu tình muôn thuở trước? Hay nặng lòng ai? Mãi ưu tư!
13 Tháng Mười 20171:26 CH(Xem: 8263)
Ai được gọi là nằm trong Lực lượng thứ ba? Nhóm nào được gọi là lực lượng thứ ba? Tổ chức của nó là gì? Ai là người lãnh đạo? Bấy nhiêu câu hỏi, nhưng không có câu trả lời trọn vẹn!!
10 Tháng Mười 20176:45 CH(Xem: 22069)
Hạnh phúc biết bao nhiêu, khi lớp đàn em của tôi tiếp tục nối dài truyền thống “Uống nước nhớ nguồn” của gia đình trung học Ngô Quyền Biên Hòa xưa,
10 Tháng Mười 20176:38 CH(Xem: 17854)
Dặn lòng đừng nghĩ chi chi!!! Cô đơn cũng mặc, mắc gì nhớ em...Lang thang ngược chuyến tàu đêm, Ôm hai tai chặt, chẳng thèm lắng nghe.
09 Tháng Mười 201711:23 SA(Xem: 22956)
Chiều Thu hiu hắt mưa mù, Giỗ đầu tưởng nhớ mặc dù ở đâu! Tình yêu sẽ chẳng chìm sâu, Bạn xưa, trò cũ bạc đầu nhớ nhau…
08 Tháng Mười 20173:12 CH(Xem: 19413)
Nhân ngày giỗ đầu_Viết tưởng niệm Thầy Phạm Đức Bảo: Một vị hiệu trưởng VN "hiếm có" !
07 Tháng Mười 201711:46 CH(Xem: 9704)
Người sống với Thiền là người an trú trong chân tâm thường trụ của mình, tức luôn sống với chánh niệm một cách tự nhiên.
06 Tháng Mười 201711:38 CH(Xem: 17459)
Nhưng những người bạn cũ, bạn cùng khóa, cùng lớp của chúng tôi tình bạn sẽ không thay đổi và luôn nhớ đến nhau.
06 Tháng Mười 201710:39 CH(Xem: 21879)
Trung Thu Trăng Sáng Rạng Ngời Đèn đêm dạ hội lã lơi Cung Hằng Chú Cuội ngủ giấc mơ trăng Trăng thu tháng tám mỗi năm lần về...
06 Tháng Mười 20175:59 CH(Xem: 15953)
Nhát chém hư vô trong bài thơ này không nhận chìm con thuyền mà đó là vết chém của Trí Tuệ. Đó chính là sự cắt bỏ sự, từ bỏ của tất cả...
06 Tháng Mười 20175:41 CH(Xem: 15104)
ánh trăng Thu năm nay đẹp quá. Trời trong xanh, trăng trên cao vằng vặc tỏa sáng góc vườn sau, chiếu lung linh trên những chậu cúc nở hoa vàng rực rỡ.
06 Tháng Mười 201712:54 CH(Xem: 21888)
Hôm nay Thu, lành lạnh heo may về, Chạnh lòng, thương nhớ những tình quê. Những người năm ấy, còn hay mất?! Cảm xúc nào dâng? Buồn lê thê...!
06 Tháng Mười 201712:49 CH(Xem: 24533)
Người lính của tôi đã nằm xuống Bỏ lại trần gian xác thân này Không đớn đau, không u uất mỗi ngày Và lặng lẽ trở về cát bụi.
06 Tháng Mười 201712:43 CH(Xem: 24467)
Buồn nào hơn được buồn này? Bài thơ Ta viết đêm nay u tình. Đời người ai cũng tử sinh, Nghe tin Em mất sao mình lệ rơi.
05 Tháng Mười 201711:06 CH(Xem: 11295)
Trung thu ngồi nhớ ngày xưa Chiếc lồng đèn cũ cũng vừa lướt qua Ngẩn ngơ ngồi ước giá mà Ta đừng khôn lớn chỉ là trẻ con...
01 Tháng Mười 20173:48 SA(Xem: 19807)
Thôi, em không chờ anh nữa Vì sợ nắng thắp chưa đầy Những sợi nắng thu vàng thiếu phụ vội vàng qua Ai sẽ ru em níu kéo xuân thì...
01 Tháng Mười 20173:27 SA(Xem: 15202)
Để ba mươi sáu năm sau gặp lại – trong hai hoàn cảnh cũng xa lắc xa lơ – nhưng tình bạn tôi và Thanh Châu vẫn không có khoảng cách.
01 Tháng Mười 20173:07 SA(Xem: 16700)
Cuộc đời như một sân khấu rộng lớn, mà ai cũng đều có một vai tham dự, và vào vai nào thì có ai được chọn? Như người đàn ông gục chết chẳng ngờ kia, sao chọn vai chi cho ông mà buồn đến vậy?
01 Tháng Mười 20172:56 SA(Xem: 17431)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: THU KHÓC TRÊN NGÀN - Ngô Thụy Miên & CHIỀU VÀNG --Nguyễn Văn Khánh Lê Dung & Sĩ Phú trình bày Kiều Oanh thực hiện youtube
01 Tháng Mười 20172:30 SA(Xem: 15297)
Hãy gắng lên ông xã. Mọi việc rồi sẽ qua. Như cháu mình đã viết. "Người lính" không dễ dàng bị khuất phục. Hãy yên lòng điều trị. Gia đình sẽ ở bên ông xã.
29 Tháng Chín 20172:26 CH(Xem: 21268)
Thùng thình trống hội múa lân Thùng thùng trống nhịp gõ lần hội vui Con lân say trống thậm thùi Đưa tay phá cổ ngọt bùi trung thu...
29 Tháng Chín 20171:57 CH(Xem: 23910)
Hè đi Hè đến cũng mau, Hết mưa trời nắng trước sau hai mùa. Cười lên, ca hát vui đùa, Đón Thu vàng tới, tiễn mùa Hè qua.
29 Tháng Chín 201710:35 SA(Xem: 19503)
Hai bên nội ngoại gia phả nhà chúng tôi chỉ cách nhau hai bờ sông. Bên kia bờ sông là quê Nội: BÌNH LONG. Bên nầy sông là quê Ngoại: TÂN UYÊN.
29 Tháng Chín 201710:00 SA(Xem: 22160)
Ngày về, cứ ngỡ rồi sẽ sang, Lời hứa, ngờ đâu đã lỡ làng! Thu về lạnh lẽo, đông càng buốt! Lẻo đẻo một mình... mãi lang thang!
28 Tháng Chín 201710:06 SA(Xem: 37218)
Trong lòng tôi đẹp nhất những đêm trăng. Ánh sáng lung linh tuyệt vời tạo hóa Những huyền thoại bị lột tàn phá, Chỉ làm cuộc đời thêm trần trụi, xấu xa.
23 Tháng Chín 20177:20 CH(Xem: 23629)
Thấy không anh mùa thu nên thơ quá Mau trở về kịp ngắm lá trở vàng Kịp đi giữa đường trăng lai láng đổ Kẻo suốt cuộc đời cứ mãi hoang mang.
23 Tháng Chín 201712:45 SA(Xem: 19365)
Trái đất này tròn (?!) và thế giới này thật nhỏ bé – Nếu hữu “duyên” sẽ có một ngày, gia đình tôi được trùng phùng cùng anh Dũng…
22 Tháng Chín 201711:47 CH(Xem: 18412)
Lòng rộn ràng hôm nay đón Thu sang Nhìn bầy trẻ hân hoan vào lớp học Hồi tưởng lại thời vàng son thơ mộng Mà giờ đây đã vời vợi xa bay
22 Tháng Chín 201710:37 CH(Xem: 21790)
Nếu, nếu thực sự có kiếp nầy và kiếp sau, tôi cầu nguyện cho anh tôi mãn nguyện tất cả hoài bão anh có từ kiếp anh mới vừa buông tay sang kiếp mới nhẹ nhàng sáng sủa.
22 Tháng Chín 20173:11 CH(Xem: 18561)
Cuộc bầu cử quan trọng nhứt của nước Đức sẽ xảy ra vào chúa nhựt 24 tháng 9 tới này. Đó là cuộc bầu cử quốc hội liên bang và qua đó sẽ quyết định ai được tín nhiệm làm Thủ Tướng trong nhiệm kỳ tới
22 Tháng Chín 20172:51 CH(Xem: 38042)
Sinh ra trong cỏi người ta May nhờ rủi chịu cũng là phước căn Ai ai cũng có duyên phần Do thiên tạo định lượt lần nghiệp duyên.
22 Tháng Chín 20172:30 CH(Xem: 23091)
Nhớ thương khóc để vơi sầu, Đôi mình xa cách theo màu thời gian. Bạn vàng vĩnh biệt thế gian, Tiếc thương khôn tả, ly tan đâu ngờ.
22 Tháng Chín 20171:46 CH(Xem: 23930)
Con đường nào? dừng lại bước đi! Bịn rịn chia tay, chẳng nói gì! Nàng đã khuất dần...trong tuyết mỏng... Thức giấc, mãi còn luống bận suy...!
22 Tháng Chín 20171:40 CH(Xem: 23704)
Con đường dài tấp nập. Sao mình lại trống không. Thương một người ở lại. Đêm chắc dài mênh mông.
17 Tháng Chín 20177:48 SA(Xem: 18260)
tất cả rồi sẽ qua, rồi sẽ quên chỉ còn chút hình ảnh và chử viết được thu góp về 1 nơi dành cho những ai muốn tìm https://sites.google.com/site/nguyengocxuan/
17 Tháng Chín 20177:43 SA(Xem: 17921)
đây là bài viết trên FB Mai Chu về NNX trước ngày bạn qua đời https://www.facebook.com/1948MaichU/posts/1463654173727773
16 Tháng Chín 20177:31 SA(Xem: 16993)
Chỉ vài năm ngắn ngủi quen biết anh qua những cánh điện thư. Dù sống cách nhau nửa vòng trái đất nhưng anh đã để lại trong lòng tôi tình anh em đồng môn thật gắn bó.
16 Tháng Chín 20173:56 SA(Xem: 11479)
Tưởng Nhớ NGUYỄN NGỌC XUÂN 1 tấm lòng, 1 cây viết tích cực trên trang nhà NGÔ QUYỀN
16 Tháng Chín 20173:36 SA(Xem: 19238)
Anh Xuân ơi, Không ai chọn được nơi ta sinh và chọn nơi ta ở, cũng không ai đếm được ta sống được bao năm và ta cười khóc bao lần?
15 Tháng Chín 201710:51 CH(Xem: 17693)
Tưởng niệm tám lần Thu vắng anh Tám năm Ngày Giỗ thoáng qua nhanh Âm, dương cách biệt lòng đau thắt Anh đã đơn thân bước độc hành
15 Tháng Chín 20178:01 CH(Xem: 14810)
Như một lời từ giã, vĩnh biệt bạn bè như giòng sông Đồng Nai cứ trôi trôi mãi... như những người bạn đã ra đi ...bỏ lại con đò...
15 Tháng Chín 20173:41 CH(Xem: 16032)
Từ California, xin chân thành thắp nén hương lòng hướng về Toronto và Đà Nẵng, cầu mong hai anh được thanh thản ở thế giới bên kia.
15 Tháng Chín 20171:01 CH(Xem: 22316)
Vi vu tiếng sáo đêm trường, Trăng Thu sáng tỏ phố phường lặng im. Kỷ niệm xưa mãi trong tim, Bốn mươi năm lẻ im lìm qua mau.
15 Tháng Chín 20176:58 SA(Xem: 20812)
Em cười đôi má hây hây Gót sen nhí nhảnh, cỏ cây giật mình Người về bến vắng buồn tênh Tre buồn rũ xuống cho mềm nhớ nhung.
14 Tháng Chín 20171:12 CH(Xem: 20004)
Nhớ thương lại gọi 'Mình ơi' Xin gió hãy chuyển đến người tôi yêu Tháng chín đến nhớ thương nhiều Một trời kỷ niệm nghìn điều bâng khuâng...
14 Tháng Chín 20171:09 CH(Xem: 27288)
Gối đầu tường đá xanh rêu Mơ trăng cổ độ phập phều hồn đau Xa em từ độ Thu nào Gác tay đỉnh nhớ gió trao tình buồn.
09 Tháng Chín 201710:59 CH(Xem: 16302)
Thu lại sắp về! Tôi nghe lòng mình lăng lắng rơi theo con nắng ngoài kia đang nhạt dần, lòng chợt im như một nốt lặng trầm,
09 Tháng Chín 20178:29 SA(Xem: 21936)
Vu Lan hoa trắng muốt lòng Trắng như lòng mẹ sáng trong một đời Dãi dầm mưa nắng sương rơi Gian nan vất vả dưỡng nuôi con mình
09 Tháng Chín 201712:08 SA(Xem: 19464)
Để rồi Phạm Kim Phi Hùng cũng chọn một ngày đầu thu ngủ giấc thiên thu, đặt dấu chấm hết cho hành trình xuôi ngược đời người…
08 Tháng Chín 201711:38 CH(Xem: 14994)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: "Cánh Hoa Duyên Kiếp" - Nhạc Đoàn Chuẩn-Từ Linh - Ca sĩ: Lan Ngọc Kiều Oanh thực hiện youtube
08 Tháng Chín 201710:42 CH(Xem: 25165)
Hai hàng hoa ngọt ngào lời mẹ gọi Xanh xanh màu cây lá ấm tình cha Thiên đường ấy rất gần không xa lạ Thuở nồng nàn chan chứa những niềm yêu.
08 Tháng Chín 201710:38 CH(Xem: 21228)
Mỗi năm tháng bảy mùa chay Báo ân hiếu đạo ơn dày Mẹ Cha Phổ hiền Phật tự di đà Vắng Cha mất Mẹ bông hoa trắng cài...
08 Tháng Chín 20179:27 CH(Xem: 22367)
Hoa đỏ , mang về tặng Mẹ yêu , Hạnh phúc bên nhau, thật mỹ miều Hoa trắng, mang đi ...buồn lặng lẽ.! Mộ chí Mẹ nằm, quá quạnh hiu !
08 Tháng Chín 20178:43 CH(Xem: 18986)
Vĩnh biệt má yêu kính nhân từ của con. Con không khóc được dù con thương và yêu kính má vô cùng.
08 Tháng Chín 20178:37 CH(Xem: 19349)
... Con sẽ về bên cạnh má và sẽ có cây phương vĩ, nơi hai mẹ con mình sẽ gặp lại. Màu hoa phượng vĩ sẽ đỏ như máu của hai mẹ con mình hòa lại với nhau.
08 Tháng Chín 20171:17 CH(Xem: 19633)
Em là đốm lửa đêm đông, Đem yêu thương để tô hồng ước ao. Chiều đang dần tối buồn sao? Từng giờ ngóng đợi khát khao gặp người.
08 Tháng Chín 20171:00 CH(Xem: 9528)
Trong cuốn Hồi ký viết chung với Dương Đình Lôi, “Hai ngàn ngày đêm trấn thủ Củ Chi” (gồm 7 quyển, 2250 trang)
03 Tháng Chín 20179:01 SA(Xem: 36417)
Nhìn đóa hoa hồng trắng ngậm ngùi Con nhớ Ngoại đã lâu rồi khuất bóng Tháng bảy về với nỗi niềm lắng đọng Vần thơ buồn nhớ Ngoại khóc rưng rưng
03 Tháng Chín 20178:32 SA(Xem: 17559)
Đây chính là người cư sĩ của Đức Phật. Từ Pháp hoá sanh, là người thừa tự Pháp, không thừa tự vật chất.
03 Tháng Chín 201712:21 SA(Xem: 18763)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: Đại Lễ Vu Lan (2017) Bên Thềm Trăng Sáng & Lá Thư Gửi Mẹ (Hà Thanh & Lệ Thanh) Kiều Oanh thực hiện youtube
02 Tháng Chín 20174:34 CH(Xem: 25267)
Vu Lan năm nay, hoa trắng cài lên áo. Mẹ mất rồi. Tôi thành kẻ mồ côi. Lần đầu tiên đi chùa, chỉ một mình thôi Con cầu nguyện. Mẹ vãng sinh Cực Lạc Quốc.
01 Tháng Chín 201710:28 CH(Xem: 16198)
Người viết bài này có nhiều kỷ niệm với “người đi trên mây:” lúc làm bài thơ năm 20 tuổi, năm 1960, ký tên Hoang Vu, một cách tình cờ
01 Tháng Chín 201710:23 CH(Xem: 20169)
Em xưa xinh đẹp như hoa Buông làn tóc xõa mượt mà dễ thương Bước chân tha thướt con đường Gió bay ngan ngát mùi hương dịu dàng
01 Tháng Chín 201710:18 CH(Xem: 23826)
Chuyện xưa kể lại rằng: Một đêm buồn... không gió trăng. Hai mẹ con trong căn lều nhỏ, Con tuổi còn thơ, mẹ già đang bịnh trầm kha.
01 Tháng Chín 20171:51 CH(Xem: 21730)
Ngày rằm tháng Bảy lễ Vu Lan Báo hiếu tứ ân đến đạo tràng Nghĩa Mẹ ơn Cha còn tại thế Nguyện cầu chư Phật độ bình an
01 Tháng Chín 20171:45 CH(Xem: 17284)
Làm con đạo hiếu trầm tư Mục Liên cứu Mẹ ngục tù cỏi xa Vô vi giữa chốn ta bà Nam Mô cứu khổ hằng sa vong hồn...
01 Tháng Chín 20171:38 CH(Xem: 22787)
Bà ru Ta ngủ ngày thơ, Mẹ Ta mất sớm bơ vơ một mình. Trẻ mồ côi thật tội tình, Đầu đường xó chợ, sân đình lang thang.
01 Tháng Chín 20171:31 CH(Xem: 8280)
Hoàn cảnh tại Quảng Ngãi cũng có thể suy rộng ra địa bàn cả nước. Hóa ra kẻ tội phạm chính vẫn là gian thương, tham nhũng.
26 Tháng Tám 201710:38 CH(Xem: 17213)
Cám ơn tác giả Dương Quân đã cho tôi và những đồng hương khắp nơi trên thế giới cùng đọc qua, cùng thưởng thức bài thơ hay, chứa chan tình cảm.
26 Tháng Tám 201711:04 SA(Xem: 26437)
Vì sao Ta ở nơi đây? Lạ người lạ cảnh sao khuây nhớ nhà. Nhớ về Quê Mẹ thiết tha, Xóm làng, phố cũ giờ Ta xa vời.
25 Tháng Tám 201711:20 CH(Xem: 22259)
Con đường em đi nhiều gai góc quanh co. Nhưng đứng vững nhờ các con hiếu thảo. Em chấp tay. Xin trời ngừng giông bão. Vì tuổi đã già không chịu nỗi nữa anh ơi!
25 Tháng Tám 201710:58 CH(Xem: 20722)
Sinh mạng và cuộc sống mỗi người đã được ơn trên sắp đặt. Mong tất cả khó khăn sẽ được giải quyết và đi đến những điều tốt đẹp nhất. Hy vọng vẫn là điểm tựa cho con người, để mình còn có chút niềm vui.
25 Tháng Tám 201712:25 CH(Xem: 13998)
Đời người ngắn ngủi vô thường Nói năng cẩn trọng, nhúng nhường mọi khi Đường trần khúc khuỷu, thịnh suy Không ganh đua chớ so bì thiệt hơn
25 Tháng Tám 201712:22 CH(Xem: 26243)
Hoa nào nở cũng héo tàn thôi Rực rỡ hoa xuân ngát đất trời Xuân đi hạ đến mai đào rụng Phượng đỏ hạ đi cũng úa rơi
25 Tháng Tám 201712:17 CH(Xem: 18522)
Mưa... Có lạ gì đâu! Cớ sao ru mãi điệu cung sầu! Đánh thức bao lòng thêm tê tái, Lạnh lùng, rét mướt những đêm thâu.
25 Tháng Tám 201712:15 SA(Xem: 9780)
Sáng nay mặt trời dậy muộn Hơi sương đồi núi mơ màng Heo may vờn qua kẽ lá Mi cong, dường như thu sang Ngọn núi Châu Thới, Bửu Long Lơi lơi…một khúc chuông đồng
24 Tháng Tám 201711:03 CH(Xem: 20704)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: Liên Khúc Tình Mẹ (Mùa Vu Lan, 2017) MẸ TÔI - Nhị Hà - Hoàng Oanh Trình bày, TÌNH MẸ - Lam Phương - Thanh Thúy trình bày
24 Tháng Tám 201710:49 CH(Xem: 19467)
Ba mươi năm, có lần sau!! Tám năm nắng hạn mưa rào đủ không? Nhìn lên tóc trắng phiêu bồng Cuộc đời dâu bể, tình không đổi dời.
19 Tháng Tám 201710:31 CH(Xem: 22582)
Năm mươi năm trước, chừng như cũ Chuyện những ngày đầu mới gặp nhau Đọc lại bài thơ, thương quá đỗi Bậu ơi! Giờ bậu ở phương nào?
19 Tháng Tám 201710:20 CH(Xem: 25093)
Câu thơ thắp nến lung linh Soi ngôi trường cũ nghĩa tình sáng trong Qua sông nhớ nhịp cầu sông Qua trường là ngọn gió lồng lộng thương
19 Tháng Tám 201710:15 CH(Xem: 19208)
Hoa lá cười trên đường ta gặp gỡ Câu chuyện vui theo đến cả mọi người Nắng vàng chan trên ngọn chuối xanh tươi Tự hỏi Bạn là người từ đâu đến?
19 Tháng Tám 20178:25 CH(Xem: 16665)
Ngôn ngữ thi ca của Nguyễn Lương Vỵ sẽ đưa chúng ta chạm trán điều gì qua ba đoản khúc trong sự liên hoàn hoài niệm của bài thơ Niệm Khúc?
19 Tháng Tám 20172:12 SA(Xem: 22468)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức. Liên khúc nhạc Trần Thiện Thanh: "Chuyện Tình TT Kh. - Hai Sắc Hoa Ti Gôn. Ca sĩ: Như Mai-Ngọc Lan & Trung Chỉnh.... Kiều Oanh thực hiện youtube
18 Tháng Tám 20171:00 CH(Xem: 20591)
Giọt mưa bám níu gót chân Em qua phố vắng phân vân đi về Dừa tươi mát lạnh đê mê Dù nghiêng che mái tóc thề rối bung.
18 Tháng Tám 201712:51 CH(Xem: 20330)
Chiều nay, ngồi đây ngắm Mây trôi... Nhớ thuở xưa xanh qua mất rồi! Một chút nắng vàng còn sót lại, Khuất núi: Mây, Đời... vẫn thế thôi!
18 Tháng Tám 201712:43 CH(Xem: 22418)
Ai còn nhớ lại tuổi thơ, Đã từng ước muốn mộng mơ rất nhiều. Vui cùng chúng bạn thả diều, Trên đê rong ruổi ngắm chiều hoàng hôn.
18 Tháng Tám 201712:38 CH(Xem: 18454)
Chính vì vì bị đối xử oan ức và bất công nên mới có trường hợp ông Dư Văn Chất, tập hợp đám cựu tù nhân thời ông Cẩn viết lại những trải nghiệm của họ
18 Tháng Tám 201712:27 SA(Xem: 19091)
Đêm nay một ánh trăng chìm Như ai nức nở bên thềm tiếng mưa Và em như dáng thu xưa Về trong nỗi nhớ lúc chưa lạc người !
13 Tháng Tám 20179:44 SA(Xem: 18921)
Chúng ta vừa cùng nhau khảo sát tướng trạng, nguyên nhân, và phương pháp thực hành để giải quyết vấn đề Khổ.
12 Tháng Tám 201710:38 CH(Xem: 20704)
Ta về khép cửa giấu mùa thu Lối nhỏ rêu phong nẻo mịt mù Tơ nhện phủ giăng màu lạnh lẽo Gió hờn thôi chẳng tiếng vi vu
12 Tháng Tám 201710:21 CH(Xem: 19548)
Chút thu phong làm ta se sắt nhớ Khăn choàng vai vương tóc rối bềnh bồng Vẫy tay chào hôm người đi kẻ ở Bay mất rồi khăn tím đẫm chờ mong.
12 Tháng Tám 20178:42 SA(Xem: 21650)
Rủ Gió, đi chơi khắp mọi miền, Ngại ngùng không đi, sợ mất duyên! Lủi thủi một mình trên đồi vắng, Bao giờ có bạn, bước chung thuyền?
12 Tháng Tám 20176:46 SA(Xem: 17661)
Tôi mê nhất là mùi hương bồ kết tỏa ra từ tóc Mẹ. Cứ mỗi lần Mẹ ngồi hong tóc, tôi hay đến gần, xin Mẹ cho nhổ tóc bạc. Thật ra là để ngửi mùi thơm từ mái tóc Mẹ vừa gội thôi,
12 Tháng Tám 20172:20 SA(Xem: 26318)
Buổi tiệc trà do nhóm cựu HĐS. Biên Hòa xưa chúc mừng Đại thọ huynh trưởng Bò lém Trần Văn Lược đã diễn ra trong không khí thân tình, sôi nổi hồn nhiên theo phong cách rất… hướng đạo: