*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức:
MƯA HUẾ, HUẾ MƯA... - Thơ Trần Kiêu Bạc - Hồng Vân diễn ngâm Kiều Oanh thực hiện Youtube Xin bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh
Tự dưng trong đầu tôi hiện lên hình ảnh ông Phật thật hiền với một nụ cười. Tâm tôi cũng vang lên những câu tụng niệm hàng ngày của các vị tăng:
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Ngày Tết, thật trang trọng đốt nén hương trên bàn thờ gia tiên. Ta sẽ cảm nhận được những người muôn năm cũ đang hiện diện trong tâm ta. Đang lắng nghe ta tâm sự và cùng ta vui Xuân đoàn tụ.
Tiếng chim én gọi nhau tìm nắng ấm
Tiếng chiều rơi trên sân cỏ hiền hòa
Tiếng hoàng hôn nhẹ nhàng buông thăm thẳm
Tiếng chuông chùa xa vắng cuối trời xa.
Trương Vĩnh Ký không cho biết voi “xuất trận” từ đâu? Đây là câu hỏi thiết yêu quan trọng nhất mà người viết bài này không bao giờ tìm được câu trả lời thỏa đáng.
Vì thế con người sống ở đời phải sống sao cho xứng đáng. Phải biết sống một cách thiện lương. Làm lành lánh dữ. "Chư ác mạc tác. Chúng thiện phụng hành".
Cảm ơn em, Tánh Không hoài biến dịch
Đã sinh ra muôn loài và biểu tượng thế gian
Được sống cùng em, anh sẽ chẳng cần gì
Ngoài niệm Biết rõ ràng tĩnh lặng miên man!
Nam Cao là một nhà văn nhân bản lớn, một nhà văn vượt mọi kích thước thông thường. Ông mang theo một sứ điệp phản bác tất cả những trào lưu tư tưởng, ...
dấu chân ai. có mờ dần theo ngày tháng…
bụi thời gian. vây phủ đời người
lá vàng. theo thu về. phủ ngập lối đi quen. ấp ủ vết chân người
mưa. những cơn mưa tiếp nối
Quán café Tip Top ở Garden Grove, hôm nay đông đúc lạ hơn không như mọi ngày thứ Ba vì hôm nay Hội Biên Hòa và Ngô Quyền có một cuộc họp mặt bất ngờ để gặp gỡ lại người em gái tên Duyên,
Đây là mùa Xuân đầu tiên của tôi nơi xứ người. Đêm nay tôi sẽ cùng mẹ lisa coundown mừng xuân mới. Mùa Xuân nơi đây, xứ sở hoa Anh Đào sẽ là mùa Xuân thần thoại của tôi.
Trong khi đó không có người kế thừa chỗ của những kẻ đã ra đi. Ghế trống mỗi ngày một nhiều không ai ngồi thay thế. Ai có thể thay thế được những người ấy?
Như thế cho thấy, tác giả viết bài còn có giá lắm chứ! Hơn 10 năm sau, Nguyễn Văn Trung ngưng cầm bút, nay sống lủi thủi ở nột góc nhà, không một bạn bè, it ai thăm hỏi. Và hoàn toàn bị rơi vào quên lãng!
Những mùa thu thơ dại
Quanh má tôi một thời
Của ngày xưa thân ái
Giờ biền biệt xa rồi.
Má và chị về trời
Những mùa thu còn lại
Mang mang buồn chơi vơi
Nhớ thơ ngây ngày ấy.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.