Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

GS. Nguyễn Văn Lục - CHÚNG TA PHẢI MẠNH. WE MUST BE STRONG

28 Tháng Mười Một 201411:13 CH(Xem: 22213)
GS. Nguyễn Văn Lục - CHÚNG TA PHẢI MẠNH. WE MUST BE STRONG

Chúng ta phải mạnh. We must be strong

thuongbinh1-450x304

Ảnh mang tính minh họa


Tôi nhận được từ lâu một bản dịch từ một bài báo của ký giả Nhật Yoshigata Yushi, trong đó viết về Số phận của người Thương phế binh Miền Nam Việt Nam.

Trong bài báo, ký giả Yoshigata Yushi có thuật lại câu chuyện của thương phế binh tên Hùng được 1 tổ chức NGO giúp đỡ cho chiếc xe lăn. Tặng xong, họ yên chí là lần này ông Hùng sẽ thoải mái ngồi trên chiếc xe lăn mới. Không. Tháng sau, lúc quay trở lại, người ta thấy người thương phế binh vẫn lết đi trên đôi nạng. Hỏi lý do, ông Hùng trả lời đơn giản là chính quyền địa phương tịch thâu chiếc xe lăn vì cơ quan cho xe không qua trung gian chính phủ, lại còn bắt đóng tiền phạt. Ông Hùng không có tiền. Tổ chức NGO đành bỏ tiền đóng phạt để ông Hùng có được chiếc xe lăn.

Những điều quá nhỏ như thế tố giác một dã tâm quá lớn: một chế độ phi nhân. Nó sẽ làm cho hàng ngàn, ngàn người đọc thức tỉnh về những điều nhỏ như thế.

Ở Việt Nam, người ta chết đuối trên cạn, chết vì những ổ gà trên xa lộ, những vũng nước bên đường hơn là chết máy bay, chết đuối khi đi biển!!

Chính quyền cộng sản trong nước phải hiểu rằng họ đang đẩy người dân vào thế phải đối đầu với nhà nước, biến họ là những người bạn nay thành kẻ thù.

Trong tương lai, bên cạnh một nhà nước xã hội chủ nghĩa độc tài toàn trị sẽ hình thành một xã hội dân sự có danh xưng là một xã hội bất tuân phục, một xã hội mà đa số người dân trong nước là nạn nhân tạo thành một sức mạnh đề kháng, bất bạo động và bất hợp tác.

Cái tương quan ông chủ và thằng ở mà trước đây là mục tiêu tranh đấu của người cộng sản nay họ lại chính là ông chủ và toàn thể nhân dân miền Nam biến thành người ở. Cộng sản đã dổ bao nhiêu xương máu người dân để đánh đổ phong kiến, áp bức, tư bản bóc lột nay họ trở lại nguyên hình là một nhà nước phong kiến nhất, bóc lột nhất và dã man nhất.

Vì thế, tương quan giữa dân và Đảng nay trở thành một tương quan thù địch.

Nó đang hình thành một cách tự phát trong mọi giai tầng ở xã hội Việt Nam. Nó trở thành một xã hội bất tuân phục sẽ nói không với nhà nước.

Điều quan trọng là thức tỉnh người trong nước hiện nay còn có một số thành phần sống “vô tư” quá, coi những chuyện rất không bình thường thành bình thường theo cái tinh thần sống chết mặc bay.

Xin phép, ai có nhiều hộp khăn giấy, xin phát cho mọi người để biết chùi đi một nỗi đau sót cho VN. Phần tôi, ai có cái ống nhổ cho tôi mượn để tôi nhổ một miếng.

Nghĩ đến thân phận người thương phế binh VN, tôi chợt nghĩ đến đã xem cuốn phim, Kandahar, trong đó vùng đất Afghanistan diện tích đất đai rộng gấp hai lần Việt Nam mà trên đó đầy những bãi mìn.

Không biết bao nhiều con người đã mất hy vọng không bao giờ còn có thể đi trên đôi chân của mình ở vùng đất ấy? Vậy mà hy vọng đã vươn lên.

Các cơ quan từ thiện quốc tế đã phải dủng phương tiện là máy bay thả dù những đôi chân gỗ xuống cho những con người bất hạnh.

Từ trên cao, bao nhiêu cánh dù nở ra với những đôi nạng đem theo niềm hy vọng để con người có thể bước đi trên đôi chân giả của mình. Phía dưới, hằng tốp người nhảy lò cò trên đôi nạng vượt trên những đồi cát, vội vã tiến về phía chân trời để hy vọng lấy được một đôi chân gỗ.

Xem cái cảnh ấy, không còn cái cảnh nào bi kịch hơn nữa. Xem cái cảnh ấy, nghĩ đến Việt Nam. Rất nhiều người Việt Nam đang đi trên những đôi chân gỗ tìm lại cuộc sống an vui thuở nào.

Mặt trời lúc đó đã mọc ở sau mặt trăng… Vâng quả như vậy.

Tôi mường tượng những người đã cụt chân, cụt tay, làm thế nào để họ có thể trèo qua một bức tường. Vậy mà phía trên kia, trời còn cao hơn nữa.

Họ, những người thương phế binh VN, họ phải đi hết con đường của họ đang đi.

Hết kiếp đọa đầy này. Những con đường Thánh Giá với những tiếng thở dài mà trên trời chăng đầy những “mạng nhện” hình ảnh Bác Hồ vẫy tay cười hồn nhiên với anh. Nhìn sang trái, sang phải là những khẩu hiệu như Mừng Xuân, mừng Đảng. Có chỗ nào Mừng Xuân Mừng Nhân dân đâu.

Đất Nước với 90 triệu dân một ngày không xa sẽ xếp hàng bên lề trái. Những đôi chân gỗ sẽ giúp người dân niềm hy vọng xóa tan mây mù cộng sản ở chân trời.

Mặc dầu không có thống kê nào, nhưng tôi nghĩ rằng, không hẹn mà gặp. Tất cả người dân trong nước đều bất đắc dĩ đứng sang lề trái tạo thành một xã hội bất tuân phục.

Tất cả những người tự chọn đứng sang lề trái đều là những nạn nhân cách này cách khác cụt hai chân của chế độ ấy.


Có thể là những người nông dân

Từ khi thành lập nhà nước XHCN đến giờ, người nông dân là kẻ bị thiệt thòi nhiều nhất. Lợi tức tính theo đầu người là thất nhấp nhất so với cả nước. Của cải làm ra như lúa gạo nay đủ nuôi hơn 80 triệu dân và là nước xuất cảng gạo thứ nhì thế giới. Nhưng người nông dân vẫn phải chịu đựng túng đói, không việc làm, nông dân bỏ ruộng đồng lên các thành phố, hoặc xuất cảng lao động, hoặc tệ hại hơn cả xuất cảng lấy chồng ngoại quốc, một thứ làm điếm trá hình.

Chỉ riêng toàn xã Lập Lễ tính trong 7 năm trời, có 523 cô lấy chồng ngoại. Tỉ lệ 30%

Xã Cái Lễ, trong 5 năm, có 400 phụ nữ lấy chồng ngoại, tỉ lệ 70%.

Có đất nước nào như đất nước ấy không? Có thời kỳ nào trong lịch sử VN khốn nạn như hiện nay không?

Đó là hiện trạng tha hóa con người ở trong giới nông dân biến họ trở thành những kẻ thù của chế độ.

Mỗi một phụ nữ xuất khẩu bán dâm là một bản án cho chế độ ấy.

Bản án ấy danh sách mỗi ngày mỗi dài. Con đường dài nhất nhất dẫn tới chế độ tư bản tự do là con đường đi qua XHCN.


Có thể là những người lao động

Người lao động chính ra phải là những thành phận nòng cốt cho chế độ XHCN. Rất tiếc chính quyền cộng sản khai thác triệt để sức lao động cũng như tiền lương chết đói của họ đồng thời toa rập với giới chủ nhân ngăn cản mọi cuộc biểu tình hay đình công đòi tăng lương.

Các khu chế xuất, các khu kỹ nghệ hình thành chỉ là những ghetto chôn vùi tuổi trẻ và tương lai giới thanh thiếu niên Việt Nam.

Đã có bao nhiêu cảnh đời, bao nhiêu hệ lụy, bao nhiêu chia lìa mất mát, bỏ nhà, bỏ cửa, bỏ quê hương làng mạc cho guồng máy xuất khẩu để nhận lại một đồng lương chết đói!!! Đã có biết bao nhiêu vụ phụ nữ không chồng mà có con, bao nhiêu vụ phá thai và bao nhiêu những mối tình qua đêm vì không đủ điều kiện tiến tới hôn nhân?

Sự tích lũy giầu có thì thuận chiều với sự gia tăng nghèo đói, bởi vì có bóc lột mới có nghèo đói.

Người ta hy vọng có sự bùng nổ của giới thợ thuyền như đã từng xảy ra ở Ba Lan với công đoàn Đoàn Kết để phá vỡ cái được gọi là “dây chuyền của sự áp bức”.

Đến một lúc nào đó, người công nhân Việt Nam- Nam cũng như Nữ- phải To break the chains of Oppression.

Nhưng bên cạnh sự nghèo đói hiển lộ như một tố cáo chế độ bất nhân này không màng gì đế số phận dân nghèo, bất kể ốm đau, bệnh tật, bất kể thất học, bất kể tệ trang xã hội. Điều mà bà mẹ Teresa nhận định ở những nơi có bóc lột, ngoài sự nghèo đói về vật chất còn có sự nghèo túng tình thần, sa đọa đến tận cũng về đạo đức. Bà Teresa nói, “Il y a ici une pauvreté plus grande que la pauvreté matérielle. Cette pauvreté de l’esprit est plus destructible que la pauvreté matérielle.”

(Có một sự nghèo đói còn lớn hơn cả nghèo đói vật chất. Đó là sự nghèo đói tinh thần mà nó có tác dụng hủy hoại hơn sự nghèo đói về vật chất)

(Trích L’ Église de l’autre Moitié du Monde, Julio de Santa Ana, trang 67).

Người cộng sản, chính quyền cộng sản sẽ không bao giờ hiểu được điều này. Nó sẽ có tác dụng hủy hoại một cách tiệm tiến, vô thức trong xã hội Việt Nam và là một mối hiểm nguy cho bất cứ chính quyền độc tài nào..

Nghèo đói bất công cộng với sự sa đọa về đạo đức là hậu quả của XHCN ở Việt Nam đến như tuyệt vọng.


Tiếng nói cất lên từ giới trẻ

Ngày nay, thành phần xã hội dân sự tiêu biểu nhất, phẩm chất tốt nhất, lý tưởng cao nhất, can đảm hơn cả là giới trẻ.

Chính vì họ chưa có gì mà họ có tất cả những điều tốt đẹp cho cuộc sống tương lai của họ. Họ sẽ làm nên họ.

Có thể nói giới trẻ là thế lực mềm(Soft power) đối đầu trực diện với thế lực cứng ( Hard power) của cộng sản.

Họ là các nhà văn nhà báo, trí thức như kỹ sư, luật sư, bác sĩ, nhất là các Blogger nay là tiếng nói phản kháng duy nhất làm chính quyền cộng sản e ngại.

Họ là tiếng nói lương tâm của xã hội.

Họ là những người lâu đời như Nguyễn Văn Lý đến trẻ hơn như Nguyễn Tiến Trung, Trần Huỳnh Duy Thức, Nguyễn Vũ Bình, Lê Công Định, Lê Trần Luật, Lê Thị Công Nhân, Nguyễn Văn Đài, Trần Anh Kim, thầy giáo Vũ Hùng, Nguyễn Xuân Nghĩa, Phạm Hồng Sơn hay như những blogger Người Buôn Gió, Như Quỳnh. Và hằng trăm người khác mới xuất hiện. Kể không hết như Huỳnh Thục Vy chẳng hạn.

Mặc dầu một số những người trong bọn họ phải “ bức cung” để thú tội trước khi ra tòa thì đối với tôi họ vẫn là những thanh niên đáng được mọi người kính trọng.

Tất cả bọn họ đều muốn cất lên tiếng nói cho Tự Do và Dân Chủ. Nhưng tôi tự hỏi họ sẽ mặc áo mầu gì để tranh đấu cho tự do, dân chủ ?


Colour of Freedom?

Nếu những người tranh đấu chống lại nạn kỳ thị chủng tộc dùng mầu đen, mầu của dân da đen làm biểu tượng thì người Việt Nam tranh đấu cho Tự Do, Dân Chủ sẽ phải dùng mầu gì? Giới trẻ Hông Kông nay mang mầu gì.

Không có màu gì khác hơn là màu vàng biểu thị cho giống da vàng để chống lại cái màu đỏ của cộng sản vốn vay mượn của Quốc Tế cộng sản.
Tất cả những người trẻ trên đang tranh đấu cho tiến trình Tự Do, Dân Chủ ở Việt Nam không khác gì một Lưu Hiếu Ba bên Trung Quốc.

Trong tương lai, trí tuệ, ngòi bút, tuổi trẻ, tâm hồn Việt Nam sẽ hợp lực dưới ngọn cờ vàng. ( Tôi không có ý muốn ám chỉ đích danh cờ vàng ba sọc đó của ngươi dân tỵ nạn hải ngoại) để tẩy rửa và xóa sạch vết nhơ cộng sản đã làm hoen ố đất nước này.

Và chúng ta dứt khoát không chấp nhận quan điểm của một số trí thức cũ miền Bắc phần đông còn chấp nhận có quan điểm Sống chung. Giống như sống chung với lũ lụt.

Chẳng hạn nhà báo Đào Hiếu viết: Ông Tổng biên tập khổng lồ. Nhà văn Dương Tường cho rằng phải sống chung với kiểm duyệt. Và cứ thế sống chung với tham nhũng và bao hàm sống chung với tội ác?

Những người như Dương Trung Quốc, tiêu biểu cho trí thức miền Bắc mà phần đông bọn họ chỉ là loại trí thức đối lập trung thảnh.( Loyal dissidents) chẳng có ích gì cho đại cuộc. Họ hết thời rồi!!

Việc trả đũa đích đáng của chúng ta là phải chấm dứt sự sống chung dưới bất cứ hình thức nào vì đó gián tiếp là cách đầu hàng, đồng lõa với tội ác, bất lương.

Vai trò các tôn giáo

Trước dây, phần đông người ta tin tưởng vào các lãnh đạo tôn giáo cả phần đạo lẫn phần đời. Đó là một sự tin tưởng mù quáng và sai lầm. Họ hiện nay không xứng đáng được tin tưởng như thế nữa.

Họ xem ra cũng chưa làm đầy đủ nhiệm vụ của mình trong vai trò xã hộị dân sự.

Họ không học được bài học xưa kia khi cộng đồng ở Giê ru sa lem chia sẻ của cải vật chất với mọi người. Và cũng vậy, ông thánh Phao Lồ kêu gọi giáo hữu thành Corinthiens chia sẻ sự giàu có hay cái gì mà họ có thể có ít nhiều để chia với người dân nghèo ở Giê ru sa lem.

Xin trích dẫn một câu trong lá thư của linh mục R. Voillaume viết ngày 01/12/1951 gửi cho anh em tiểu đệ như sau:

“Sống ở giữa xã hội những nghèo khổ, tôi cảm thấy bao nhiêu cái bất công đè xuống đầu người nghèo, chúng ta đôi khi tự nhiên thấy công phẫn muốn dùng võ lực lật đổ tình trạng ấy, đánh đổ những người chỉ biết hưởng thụ mà không xét đến người khác”.

(Trích Lương Tâm công giáo và Công Bằng Xã hội, tuần lễ Hội Học 1963, trang 60).

Cáo trạng trên phản ảnh toàn diện xã hội Việt Nam bây giờ. Đó là “tình trạng gai mắt” không thể nào để nó tồn tại lâu dài mãi được.

Các lãnh đạo tôn giáo không cảm thức được sự gai mắt chứng tỏ rằng tâm hồn họ đã bị chai đá, tư tưởng cầu an, vụ lợi đã che mờ lương tri của họ.

Khi mà xã hội rối loạn, khi mà xã hội không còn luật pháp, khi mà dân đói ăn thì thử hỏi Sứ vụ tôn giáo còn có thể tồn tại được không? Giữa sứ mạng tôn giáo và sứ mạng chính trị với tư cách người dân trong một xã hội dân sự đã đến lúc phải nên chọn cái nào là ưu tiên hàng đầu? Trước một kẻ đang chết đói, kẻ đầu đường xó chợ, một con điếm đang đứng đường kiếm khách mà đưa cuốn buồn nôn ( La Nausée) của J.P Sartre cho đọc là một điều xỉ nhục họ. Mà ngay cả một cuốn thánh kinh cũng vậy thôi.

Các lãnh đạo tôn giáo cỡ Tổng giám mục giáo phận Sải Gòn Bùi Văn Đọc, sống trong tháp ngà chờ Chúa dạy cách ăn nói là một ngụy tín, là một cách thức trốn trách nhiệm, là thể hiên một lối sống an thân, nói đúng ra là một lối sống hèn..(Lạy Chúa chúng con đây còn quá trẻ, chúng con không biết ăn nói- Trích dẫn bài giảng của TGM Bùi Văn Đọc tại đền thờ thánh Phao Lô, tại Ro6ma ngày 23-6-2009).

Những người lãnh đạo tôn giáo chưa thực sự sống đầy đủ trong vai trò trách nhiệm dân sự của một người dân-. Có nghĩa một người dân bình thường- môt bác nông dân- một giáo dân đòi đất- một bà vợ đòi công lý khi có chồng bị tra tấn chết trong đồn công an-.thì thử hỏi các vị lãnh đạo ấy dạy được ai, giảng cho ai? Và ai còn nghe họ.

Phân đời họ không làm nổi thì phần đạo hỏi họ làm được gì! Cùng lắm họ chỉ là những thứ Pha ri siêu thời đại, thứ tiên tri giả. Chúng ta nay ráng tin vào con người có tấm lòng và không cần nghe những lời lẽ bông lông tô hồng đầy nguyên tắc sáo rỗng.

Họ hãy là một công dân tốt, cất lên tiếng nói trước bất công trước khi nhân danh một lãnh đạo tôn giáo. Ngày nay, nếu xếp hạng loại công dân tốt thì cỡ Bùi Văn Đọc tôi cho là đội sổ. Họ thua mọi người dân thấp cổ bé miệng mặc dầu cuộc sống của họ trên mọi người.

Họ có bao giờ dám nhân danh quyền con người để lên tiếng?

Làm thế nào để mọi người được gọi là Người. Để ‘không còn ai là brahman do huyết thống. Mà cũng không ai là paria do huyết thống.” (Trích Sutta-nipata 1)

Và từ đó từ chối một xã hội cộng sản trong đó có 3 triệu người mang hết phần lợi về cho mình.

Trước 1975, không biết bao nhiêu cơ sở xã hội để giúp cho người nghèo. Phần chính phủ này, chẳng những họ đã không giúp gì cho người nghèo mà họ còn tìm cách ngăn cản và từ chối vai trò xã hội của các tôn giáo nữa.

Nếu cần loại bỏ loại trí thức đối lập trung thành thì cũng một lẽ ấy phải loại bỏ thành phần lãnh đạo tôn giáo mà hiện nay chỉ là loại im lặng về hùa. Họ tai hại và là là rào cản cho một tiến trình dân chủ mà chúng ta không lường được.

Họ nhân danh Chúa mà nói, nhưng Chúa của họ thực sự không có tên lả Giê Su Nazaret.

Ho chưa xứng đáng là một người công dân tốt trong một xã hội dân sự thì làm sao họ xứng đáng là một người con của Chúa!!

Nếu cần nêu tên họ thì họ là Mẫn, là Đọc, là Khảm, là Hợp, là Nhơn vv và vv..Danh sách dài lắm.

Phải cho họ biết chúng ta là ai?

Hiện nay, đất nước chúng ta có hơn 80 trệu người. Trong đó có già trẻ lớn bé, có thế hệ trước1975 và sau 1975 và nhất là đa số là những thanh niên, thiếu nữ trẻ. Chúng ta cũng có rất nhiều trí thức chuyên viên như những bác sĩ, kỹ sư đủ loại. Còn lại là những người lao động trong các cơ sở xí nghiệp, nhà máy và những nhà nông, nhà trồng trọt, dân chài.

Bên cạnh đó, chúng ta có những tín đồ của các tôn giáo lâu đời như Phật giáo và Thiên Chúa giáo với hàng vài chục triệu tín đồ. Chúng tôi chỉ nói tới các tín đồ mà khong muốn nhắc nhở đến lãnh đạo tín đồ vì đối với tôi phần đông bọn họ là những người thiếu tư cách lãnh đạo trong một xã hội dân sự đấu tranh đòi quyền sống làm người.

Tất cả những con người ây làm nên đất nước này, tạo ra của cải vật chất và sự giầu mạnh của đất nước như ngày hôm nay.

Cuộc đời ấy là do chúng ta làm nên, đúng hơn do họ làm nên- họ những người dân bị áp bức- mặc dầu như Malraux đã nói, “La vie ne vaut rien, mais rien ne vaut une vie.”

Đời chẳng đáng giá gì cả, nhưng không gì đáng giá bằng cuộc đời.

Vậy mà cuộc đời của họ được gì? Nhân dân ta vẫn đói khổ, người lao động làm không đủ ăn, người nông dân vẫn đầu tắt mặt tối bỏ ruộng đồng đi về thành phố.

Trai làm điếm, gái làm đĩ. Đó là những nghề không vốn, không khói.

Cả nước lao đao khốn đốn để cho 3 triệu đảng viên từ cấp làng xã đến Trung ương ngồi trên hưởng lợi.

Tưởng rằng đất nước được giải thoát khỏi tình cảnh nô lệ. Vậy mà tình cảnh người bóc lột người vẫn xảy ra ngang nhiên mỗi ngày.

Công khai và vô tư.

Đảng nhờ quyền lực và quyền lực trở thành vũ khí đàn áp dân lành. Tự bản chất, quyền lực có xu hướng tha hóa chính kẻ xử dụng quyền lực một cách hầu như vô thức.

Và khi quyền lực trở thành tuyệt đối thì sự tha hóa cũng thành tuyệt đối.

Thời xưa các vua chúa lúc chưa nắm quyền có thể là người anh hùng, nhưng khi có quyền lực trong tay, họ dễ trở thành những bạo chúa, những “vua ngọa triều”.

Như Pascal đã mỉa mai, “Pour le bien des hommes, il faut souvent les piper.” Vì quyền lợi của nhân loại, thường phải lừa bịp nhân loại.

Nhà nước này đang tựa lưng vào quyền lực đã bị tha hóa đang trở thành những kẻ lừa bịp và là nỗi đe dọa cho mọi người.

Người dân sợ họ. Đồng ý.

Nhưng nỗi sợ hãi bao giờ cũng hai chiều.

Cho nên kẻ làm cho thiên hạ sợ thì mặt khác họ cũng lại sợ thiên hạ. Có nhà độc tài nào mà không lo sợ bị ám sát, bị đầu độc. Đi đâu cũng có người canh gác lớp trong lớp ngoài, ăn uống sợ bị đầu độc phải có người nếm trước. Thằng ở sợ ông chủ mà ngược lại ông ông chủ cũng sợ thằng ở.

Và nếu toàn dân biết được cái lý lẽ biện chứng ấy trong mối tương quan với nhà nước cộng sản thì sẽ ra sao?

Phải biết rằng họ đang sợ chúng ta.

Họ sợ Bát Nhã, đang sợ Thái Hà, đang sợ Nguyễn Tiến Trung, sợ Tổng Kiệt, sợ những Bloggers và sợ bất cứ cái gì dù nhỏ nhoi, dù không đáng sợ. Vậy mà họ sợ . Một bài viết, một lời lên tiếng đủ làm họ sợ và truy chụp là âm mưu lật đổ chính quyền, âm mưu diễn biến hòa bình.

Dần dần họ sẽ sợ cả tiếng khóc một đứa trẻ, tiếng than của người vợ có chồng bị tù tội và tiếng chó sủa vu vơ ban đêm của nhà Trần Khải Thanh Thủy.

Ban đêm, giấc ngủ của họ biến thành những con ác mộng.

Vấn đề là phải biến nỗi sợ của chúng ta thành niềm hy vọng, thành lòng can đảm.

Và biến nỗi sợ của họ thành những kẻ đào tẩu như lũ trộm vào nhà trộm xong phải chạy trốn.

Và nếu trăm người, ngàn người như một đều đốt lên một ngọn nến hy vọng và lòng can đảm, đừng hèn thì đâu còn cần đến mặt trời nữa.

Giả dụ hàng ngàn, hằng trăm ngàn thanh niên trong nước tổ chức một đêm không ngủ, mỗi người đốt lên một ngọn nến đòi dân chủ, doài quyền được lên tiếng thì cần gì đến sự can thiệp của các tổ chức nước ngoài. Chúng ta quá quen với sự chờ đợi người ngoại quốc làm thay cho chúng ta những việc mà chính chúng ta phải làm.

Và lúc đó sẽ có một thứ mặt trời trong ta đốt cháy bạo lực, phá tan xiềng xích trói buộc con người.

Đi vào thực tế, ta cần nhận thức rằng 3 triệu đảng viên ấy không nhất thiết đều là những kẻ trung kiên với đảng đâu. Vì thế cần phân biệt nhiều loại đảng viên trong đám đảng viên cộng sản. Có kẻ ăn nhiều, kẻ ăn ít, kẻ đầu cơ chính trị, kẻ đón gió với đủ loại như sau:

● Có loại đảng viên chỉ “bên đảng” mà bao giờ cũng có thể ở ngoài đảng.
● Có loại đảng viên chỉ “gần đảng” mà không bao giờ ở trong đảng
● Có loại chi “ăn có” đảng. Đây là những loại “đầu cơ chủ nghiã” nhiều vô số kể.
● Có loại đảng viên chính thức “ở trong” đảng, hưởng mọi quyền lợi chiếm khoảng 20% đảng viên ở trên.

Cả bốn loại này đều tùy theo chỗ đứng mà hưởng phần lợi nhuận “vô sản”. Trời đất ơi, chưa bao giờ tôi thấy cuộc cách mạng “vô sản” của người cộng sản lại mang nhiều ”ý nghĩa dương tính “đến như thế! !

Vô sản dương tính. Và nếu Marx còn sống có hô khẩu hiệu, Vô sản toàn thế giới hãy đứng dậy!

Tôi tin chắc sẽ không có một người cộng sản nào ở Việt Nam có thể đứng dậy. Bởì vì họ đứng không nổi do túi vô sản của bọn họ đều nặng.

Vì thế, tôi có thể dùng chính câu nói của Marx để nói về chế độ cộng sản hiện nay ở Việt Nam như một kết quả bi thảm.

“Đó là sự thua thiệt hoàn toàn của con người.”

Có nghĩa là con người nói chung mất cơ may làm người trong chế độ ấy. Đảng viên cộng sản thì “vong thân” trong việc chiếm hữu tiền bạc, đất đai, nhà cửa. Còn người dân thường thì “vong thân” trong việc bị trấn lột trần chuồng không đất, không nhà, không cửa.

Đảng vong thân trong cái có, “cái Avoir”, cái có tất cả. Và Dân vong thân trong cái không có, “cái Être” trần trụi.

Kẻ vong thân trong cái có trở thành bọn bất nhân, tàn độc, vô đạo đức. Kẻ vong thân trong cái không có trở thành hèn mạt, nô lệ, lũ người không có xương sống hoặc trở thành đĩ điếm, ma cô.

Xã hội VN bây giờ mất đạo đức cả từ hai phía: Kẻ cầm quyền lãnh đạo và người dân tất cả không trừ.

Ngay cả những người lãnh đạo tu hành. Tôi lại phải nhấn mạnh như tthế vì tình trạng nhiễm độc như dịch hạch không miễn trừ một người nào. Bệnh dịch đang lan tràn khắp nơi chốn ở Việt Nam.

Phần chúng ta, những kẻ mất cơ may làm người đã đến lúc phải tự mình chứng tỏ: đứng lên, cất tiếng nói, tự bày tỏ để cho họ biết chúng ta là ai?

Tôi nhớ lại nhật ký của ông Mandela viết rằng: Tại sao 20 triệu dân da đen lại cúi đầu khuất phục trước 4 triệu người da trắng ?

Và tôi hỏi mọi người Việt Nam, tại sao 90 triệu dân lại cúi đầu khuất phục trước thiểu số 3 triệu người cộng sản?

Chúng ta sẽ không nói thì thầm trong xó nhà, trong buồng ngủ vợ chồng. Không nói cái loại ngôn ngữ hai mặt của những kẻ không còn xương sống!! Không nói lén trong chỗ đông người, không vừa khen năm chửi một, không chửi thề vô tội vạ trong lúc say sưa chè chén.

Đừng mượn chén rượu để làm cách mạng bằng mồm. Hiện nay nhậu nhẹt ở Việt Nam là một lối thoát được nhiều người ưa chuộng.

Hãy viết lên trên giấy bằng giấy trắng mực đen. Hãy rao truyền khắp nơi trên mái nhà, trên đồng ruộng, ra biên giới, ra hải ngoại bằng lời nói “Không” với đảng.

There is a way to be strong again!

Chúng ta đông gấp bội lần họ, là đa số còn họ là thiểu số.

Chúng ta vất vả lao động làm ra của cải vật chất, còn họ ngồi hưởng lợi và bóc lột.
Chúng ta là những người công dân tử tế, còn họ là bọn làm chính trị ma đầu, dối trá lường gạt dân chúng

Sức mạnh của chúng ta là phải biết họ là ai và cho họ biết chúng ta là ai? Sau đó phải biết cất lên tiếng nói. Nói thì sống, không nói thì chết.

Nguyễn Văn Lục

Nguồn: Đàn Chim Việt Online
27 Tháng Mười 201712:39 CH(Xem: 21013)
Lòng tôi đó... Nàng lẵng lặng thinh?! Buồn bã bước đi... như vô tình! Chắc quê tôi nghèo, Nàng không đến, Thôi! Đến mà chi? Khi người bỏ ra đi!
27 Tháng Mười 201712:32 CH(Xem: 26716)
Nghe Thu mưa đổ tiếng buồn, Niềm thương, nỗi nhớ cội nguồn biết bao? Muốn về chẳng được, làm sao? Nhớ Thu Hà Nội ngày nào tuổi xanh.
27 Tháng Mười 201712:24 CH(Xem: 10389)
Miền Nam sẽ được sống những ngày an bình khỏi bị họ quấy rối. Tiếc thay chúng ta đã không làm.
21 Tháng Mười 201712:09 CH(Xem: 20577)
Hãy yên lòng nghe anh. Hãy trở về nơi mình sẽ đến với một tâm hồn tự tại, thanh thản. Em chấp tay cầu nguyện. Em nhắm mắt lại và gọi tên anh. Lạy đức A Di Đà hãy tiếp dẫn hương linh anh về nơi an bình nhất.
21 Tháng Mười 201711:48 SA(Xem: 22731)
Trong chiều thu lạnh và mưa. Buồn vui chia sẻ với "người trò xưa". Lời naò diễn tả cho vừa. Đôi dòng lệ nhỏ tiễn đưa Trai về.
20 Tháng Mười 201710:42 CH(Xem: 16194)
Nhân 49 ngày cùa NQK14 Phạm Kim Phi Hùng (OCT 24 2017), và NQK7 Nguyễn Ngọc Xuân (OCT 29 2017) xin mượn bài này kèm theo lời thành tâm cầu nguyện đưa hai ông anh NQ về hư không)
20 Tháng Mười 201710:24 CH(Xem: 20007)
Từ em bỏ xứ ra đi Phố buồn ngả ánh trăng khuya rã rời Em đi bỏ lại nụ cười Đỏ lòng hoa phượng nắng rơi bên đường
20 Tháng Mười 20176:54 CH(Xem: 42280)
Ta sẽ theo mây về với gió ngàn. Chút tro thân xác gửi thế gian. Biển rộng, trời xanh bay khắp chốn Hồn ta theo Phật. Ánh đạo vàng.
20 Tháng Mười 201712:34 CH(Xem: 19652)
Hôm nay đón mùa Thu hoan hỉ Trời tháng Mười, hoa cúc đầy sân Thu nơi đây, xinh đẹp lạ thường Rừng xanh ngát, ngả màu vàng thắm
20 Tháng Mười 201712:29 CH(Xem: 18626)
Làm sao gom hết lá vàng Đem về sưởi ấm cho Nàng được vui Đêm thâu Nàng mãi bùi ngùi Mai cây trụi lá cành xui hững hờ Còn gì đâu để mộng mơ?!
20 Tháng Mười 201712:15 CH(Xem: 20257)
Mùa Thu trở lại rộn ràng, Một năm xa cách vắng Nàng đã lâu. Đợi Nàng thức suốt canh thâu, Chim bay cá lặn, Thu đâu hỡi Trời?
20 Tháng Mười 201712:01 CH(Xem: 8747)
Tôi tự hỏi bao giờ thì họ hết ảo tưởng và giấc mơ về một chủ nghĩa xã hội cộng sản?
19 Tháng Mười 201712:28 SA(Xem: 17326)
Mùa về gió bão mưa tuôn Nổi đau chồng chất nỗi buồn bám đeo Thương thay họa kiếp dân nghèo Mỗi Mùa Mưa Bão gieo neo phận người...
14 Tháng Mười 201711:50 CH(Xem: 10398)
Dù thành đạt, danh vọng hay bình thường yên ả, dù ở trong nước hay nước ngoài đều nhớ về mái ấm Ngô Quyền với bao hoài niệm đẹp -
14 Tháng Mười 201712:01 SA(Xem: 17430)
Chẳng duyên sao vẫn nợ nhau! Để em nhớ mãi những câu giao tình Dệt vần thơ mộng hương trinh Đắm say trong giấc mơ tình ái ân
13 Tháng Mười 201711:33 CH(Xem: 13069)
Vì vậy tôi tin dù Nai Bạch Mã đã lìa rừng trước, nhưng Sói Trầm Lặng còn ở lại chắc chắn không cô đơn…
13 Tháng Mười 20171:54 CH(Xem: 20812)
Đôi khi ta thoáng gặp nhau Mà như đã gặp ở đâu xa rồi Như là sóng vỗ trùng khơi Cát vàng đã ngấm những lời yêu thương
13 Tháng Mười 20171:45 CH(Xem: 30411)
Em qua phố vắng ngùi trông Mưa Chiều Thứ Bảy lạnh nồng gió reo Buồn ơi, lá chết bay theo Hôn tình mưa đổ vòng vèo lá rơi.
13 Tháng Mười 20171:35 CH(Xem: 21427)
Không thấy Nàng Thu nở nụ cười, Mắt buồn rười rượi nét đăm chiêu. Có phải sầu tình muôn thuở trước? Hay nặng lòng ai? Mãi ưu tư!
13 Tháng Mười 20171:26 CH(Xem: 8285)
Ai được gọi là nằm trong Lực lượng thứ ba? Nhóm nào được gọi là lực lượng thứ ba? Tổ chức của nó là gì? Ai là người lãnh đạo? Bấy nhiêu câu hỏi, nhưng không có câu trả lời trọn vẹn!!
10 Tháng Mười 20176:45 CH(Xem: 22098)
Hạnh phúc biết bao nhiêu, khi lớp đàn em của tôi tiếp tục nối dài truyền thống “Uống nước nhớ nguồn” của gia đình trung học Ngô Quyền Biên Hòa xưa,
10 Tháng Mười 20176:38 CH(Xem: 18085)
Dặn lòng đừng nghĩ chi chi!!! Cô đơn cũng mặc, mắc gì nhớ em...Lang thang ngược chuyến tàu đêm, Ôm hai tai chặt, chẳng thèm lắng nghe.
09 Tháng Mười 201711:23 SA(Xem: 23201)
Chiều Thu hiu hắt mưa mù, Giỗ đầu tưởng nhớ mặc dù ở đâu! Tình yêu sẽ chẳng chìm sâu, Bạn xưa, trò cũ bạc đầu nhớ nhau…
08 Tháng Mười 20173:12 CH(Xem: 19457)
Nhân ngày giỗ đầu_Viết tưởng niệm Thầy Phạm Đức Bảo: Một vị hiệu trưởng VN "hiếm có" !
07 Tháng Mười 201711:46 CH(Xem: 9720)
Người sống với Thiền là người an trú trong chân tâm thường trụ của mình, tức luôn sống với chánh niệm một cách tự nhiên.
06 Tháng Mười 201711:38 CH(Xem: 17530)
Nhưng những người bạn cũ, bạn cùng khóa, cùng lớp của chúng tôi tình bạn sẽ không thay đổi và luôn nhớ đến nhau.
06 Tháng Mười 201710:39 CH(Xem: 22037)
Trung Thu Trăng Sáng Rạng Ngời Đèn đêm dạ hội lã lơi Cung Hằng Chú Cuội ngủ giấc mơ trăng Trăng thu tháng tám mỗi năm lần về...
06 Tháng Mười 20175:59 CH(Xem: 16028)
Nhát chém hư vô trong bài thơ này không nhận chìm con thuyền mà đó là vết chém của Trí Tuệ. Đó chính là sự cắt bỏ sự, từ bỏ của tất cả...
06 Tháng Mười 20175:41 CH(Xem: 15159)
ánh trăng Thu năm nay đẹp quá. Trời trong xanh, trăng trên cao vằng vặc tỏa sáng góc vườn sau, chiếu lung linh trên những chậu cúc nở hoa vàng rực rỡ.
06 Tháng Mười 201712:54 CH(Xem: 22134)
Hôm nay Thu, lành lạnh heo may về, Chạnh lòng, thương nhớ những tình quê. Những người năm ấy, còn hay mất?! Cảm xúc nào dâng? Buồn lê thê...!
06 Tháng Mười 201712:49 CH(Xem: 24814)
Người lính của tôi đã nằm xuống Bỏ lại trần gian xác thân này Không đớn đau, không u uất mỗi ngày Và lặng lẽ trở về cát bụi.
06 Tháng Mười 201712:43 CH(Xem: 24728)
Buồn nào hơn được buồn này? Bài thơ Ta viết đêm nay u tình. Đời người ai cũng tử sinh, Nghe tin Em mất sao mình lệ rơi.
05 Tháng Mười 201711:06 CH(Xem: 11331)
Trung thu ngồi nhớ ngày xưa Chiếc lồng đèn cũ cũng vừa lướt qua Ngẩn ngơ ngồi ước giá mà Ta đừng khôn lớn chỉ là trẻ con...
01 Tháng Mười 20173:48 SA(Xem: 20091)
Thôi, em không chờ anh nữa Vì sợ nắng thắp chưa đầy Những sợi nắng thu vàng thiếu phụ vội vàng qua Ai sẽ ru em níu kéo xuân thì...
01 Tháng Mười 20173:27 SA(Xem: 15243)
Để ba mươi sáu năm sau gặp lại – trong hai hoàn cảnh cũng xa lắc xa lơ – nhưng tình bạn tôi và Thanh Châu vẫn không có khoảng cách.
01 Tháng Mười 20173:07 SA(Xem: 16775)
Cuộc đời như một sân khấu rộng lớn, mà ai cũng đều có một vai tham dự, và vào vai nào thì có ai được chọn? Như người đàn ông gục chết chẳng ngờ kia, sao chọn vai chi cho ông mà buồn đến vậy?
01 Tháng Mười 20172:56 SA(Xem: 17742)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: THU KHÓC TRÊN NGÀN - Ngô Thụy Miên & CHIỀU VÀNG --Nguyễn Văn Khánh Lê Dung & Sĩ Phú trình bày Kiều Oanh thực hiện youtube
01 Tháng Mười 20172:30 SA(Xem: 15383)
Hãy gắng lên ông xã. Mọi việc rồi sẽ qua. Như cháu mình đã viết. "Người lính" không dễ dàng bị khuất phục. Hãy yên lòng điều trị. Gia đình sẽ ở bên ông xã.
29 Tháng Chín 20172:26 CH(Xem: 21557)
Thùng thình trống hội múa lân Thùng thùng trống nhịp gõ lần hội vui Con lân say trống thậm thùi Đưa tay phá cổ ngọt bùi trung thu...
29 Tháng Chín 20171:57 CH(Xem: 24201)
Hè đi Hè đến cũng mau, Hết mưa trời nắng trước sau hai mùa. Cười lên, ca hát vui đùa, Đón Thu vàng tới, tiễn mùa Hè qua.
29 Tháng Chín 201710:35 SA(Xem: 19632)
Hai bên nội ngoại gia phả nhà chúng tôi chỉ cách nhau hai bờ sông. Bên kia bờ sông là quê Nội: BÌNH LONG. Bên nầy sông là quê Ngoại: TÂN UYÊN.
29 Tháng Chín 201710:00 SA(Xem: 22503)
Ngày về, cứ ngỡ rồi sẽ sang, Lời hứa, ngờ đâu đã lỡ làng! Thu về lạnh lẽo, đông càng buốt! Lẻo đẻo một mình... mãi lang thang!
28 Tháng Chín 201710:06 SA(Xem: 37589)
Trong lòng tôi đẹp nhất những đêm trăng. Ánh sáng lung linh tuyệt vời tạo hóa Những huyền thoại bị lột tàn phá, Chỉ làm cuộc đời thêm trần trụi, xấu xa.
23 Tháng Chín 20177:20 CH(Xem: 23984)
Thấy không anh mùa thu nên thơ quá Mau trở về kịp ngắm lá trở vàng Kịp đi giữa đường trăng lai láng đổ Kẻo suốt cuộc đời cứ mãi hoang mang.
23 Tháng Chín 201712:45 SA(Xem: 19444)
Trái đất này tròn (?!) và thế giới này thật nhỏ bé – Nếu hữu “duyên” sẽ có một ngày, gia đình tôi được trùng phùng cùng anh Dũng…
22 Tháng Chín 201711:47 CH(Xem: 18679)
Lòng rộn ràng hôm nay đón Thu sang Nhìn bầy trẻ hân hoan vào lớp học Hồi tưởng lại thời vàng son thơ mộng Mà giờ đây đã vời vợi xa bay
22 Tháng Chín 201710:37 CH(Xem: 21940)
Nếu, nếu thực sự có kiếp nầy và kiếp sau, tôi cầu nguyện cho anh tôi mãn nguyện tất cả hoài bão anh có từ kiếp anh mới vừa buông tay sang kiếp mới nhẹ nhàng sáng sủa.
22 Tháng Chín 20173:11 CH(Xem: 18672)
Cuộc bầu cử quan trọng nhứt của nước Đức sẽ xảy ra vào chúa nhựt 24 tháng 9 tới này. Đó là cuộc bầu cử quốc hội liên bang và qua đó sẽ quyết định ai được tín nhiệm làm Thủ Tướng trong nhiệm kỳ tới
22 Tháng Chín 20172:51 CH(Xem: 38323)
Sinh ra trong cỏi người ta May nhờ rủi chịu cũng là phước căn Ai ai cũng có duyên phần Do thiên tạo định lượt lần nghiệp duyên.
22 Tháng Chín 20172:30 CH(Xem: 23400)
Nhớ thương khóc để vơi sầu, Đôi mình xa cách theo màu thời gian. Bạn vàng vĩnh biệt thế gian, Tiếc thương khôn tả, ly tan đâu ngờ.
22 Tháng Chín 20171:46 CH(Xem: 24313)
Con đường nào? dừng lại bước đi! Bịn rịn chia tay, chẳng nói gì! Nàng đã khuất dần...trong tuyết mỏng... Thức giấc, mãi còn luống bận suy...!
22 Tháng Chín 20171:40 CH(Xem: 24106)
Con đường dài tấp nập. Sao mình lại trống không. Thương một người ở lại. Đêm chắc dài mênh mông.
17 Tháng Chín 20177:48 SA(Xem: 18355)
tất cả rồi sẽ qua, rồi sẽ quên chỉ còn chút hình ảnh và chử viết được thu góp về 1 nơi dành cho những ai muốn tìm https://sites.google.com/site/nguyengocxuan/
17 Tháng Chín 20177:43 SA(Xem: 17996)
đây là bài viết trên FB Mai Chu về NNX trước ngày bạn qua đời https://www.facebook.com/1948MaichU/posts/1463654173727773
16 Tháng Chín 20177:31 SA(Xem: 17065)
Chỉ vài năm ngắn ngủi quen biết anh qua những cánh điện thư. Dù sống cách nhau nửa vòng trái đất nhưng anh đã để lại trong lòng tôi tình anh em đồng môn thật gắn bó.
16 Tháng Chín 20173:56 SA(Xem: 11514)
Tưởng Nhớ NGUYỄN NGỌC XUÂN 1 tấm lòng, 1 cây viết tích cực trên trang nhà NGÔ QUYỀN
16 Tháng Chín 20173:36 SA(Xem: 19315)
Anh Xuân ơi, Không ai chọn được nơi ta sinh và chọn nơi ta ở, cũng không ai đếm được ta sống được bao năm và ta cười khóc bao lần?
15 Tháng Chín 201710:51 CH(Xem: 18027)
Tưởng niệm tám lần Thu vắng anh Tám năm Ngày Giỗ thoáng qua nhanh Âm, dương cách biệt lòng đau thắt Anh đã đơn thân bước độc hành
15 Tháng Chín 20178:01 CH(Xem: 14873)
Như một lời từ giã, vĩnh biệt bạn bè như giòng sông Đồng Nai cứ trôi trôi mãi... như những người bạn đã ra đi ...bỏ lại con đò...
15 Tháng Chín 20173:41 CH(Xem: 16106)
Từ California, xin chân thành thắp nén hương lòng hướng về Toronto và Đà Nẵng, cầu mong hai anh được thanh thản ở thế giới bên kia.
15 Tháng Chín 20171:01 CH(Xem: 22553)
Vi vu tiếng sáo đêm trường, Trăng Thu sáng tỏ phố phường lặng im. Kỷ niệm xưa mãi trong tim, Bốn mươi năm lẻ im lìm qua mau.
15 Tháng Chín 20176:58 SA(Xem: 21146)
Em cười đôi má hây hây Gót sen nhí nhảnh, cỏ cây giật mình Người về bến vắng buồn tênh Tre buồn rũ xuống cho mềm nhớ nhung.
14 Tháng Chín 20171:12 CH(Xem: 20304)
Nhớ thương lại gọi 'Mình ơi' Xin gió hãy chuyển đến người tôi yêu Tháng chín đến nhớ thương nhiều Một trời kỷ niệm nghìn điều bâng khuâng...
14 Tháng Chín 20171:09 CH(Xem: 27602)
Gối đầu tường đá xanh rêu Mơ trăng cổ độ phập phều hồn đau Xa em từ độ Thu nào Gác tay đỉnh nhớ gió trao tình buồn.
09 Tháng Chín 201710:59 CH(Xem: 16409)
Thu lại sắp về! Tôi nghe lòng mình lăng lắng rơi theo con nắng ngoài kia đang nhạt dần, lòng chợt im như một nốt lặng trầm,
09 Tháng Chín 20178:29 SA(Xem: 22210)
Vu Lan hoa trắng muốt lòng Trắng như lòng mẹ sáng trong một đời Dãi dầm mưa nắng sương rơi Gian nan vất vả dưỡng nuôi con mình
09 Tháng Chín 201712:08 SA(Xem: 19509)
Để rồi Phạm Kim Phi Hùng cũng chọn một ngày đầu thu ngủ giấc thiên thu, đặt dấu chấm hết cho hành trình xuôi ngược đời người…
08 Tháng Chín 201711:38 CH(Xem: 15096)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: "Cánh Hoa Duyên Kiếp" - Nhạc Đoàn Chuẩn-Từ Linh - Ca sĩ: Lan Ngọc Kiều Oanh thực hiện youtube
08 Tháng Chín 201710:42 CH(Xem: 25478)
Hai hàng hoa ngọt ngào lời mẹ gọi Xanh xanh màu cây lá ấm tình cha Thiên đường ấy rất gần không xa lạ Thuở nồng nàn chan chứa những niềm yêu.
08 Tháng Chín 201710:38 CH(Xem: 21516)
Mỗi năm tháng bảy mùa chay Báo ân hiếu đạo ơn dày Mẹ Cha Phổ hiền Phật tự di đà Vắng Cha mất Mẹ bông hoa trắng cài...
08 Tháng Chín 20179:27 CH(Xem: 22719)
Hoa đỏ , mang về tặng Mẹ yêu , Hạnh phúc bên nhau, thật mỹ miều Hoa trắng, mang đi ...buồn lặng lẽ.! Mộ chí Mẹ nằm, quá quạnh hiu !
08 Tháng Chín 20178:43 CH(Xem: 19138)
Vĩnh biệt má yêu kính nhân từ của con. Con không khóc được dù con thương và yêu kính má vô cùng.
08 Tháng Chín 20178:37 CH(Xem: 19491)
... Con sẽ về bên cạnh má và sẽ có cây phương vĩ, nơi hai mẹ con mình sẽ gặp lại. Màu hoa phượng vĩ sẽ đỏ như máu của hai mẹ con mình hòa lại với nhau.
08 Tháng Chín 20171:17 CH(Xem: 19810)
Em là đốm lửa đêm đông, Đem yêu thương để tô hồng ước ao. Chiều đang dần tối buồn sao? Từng giờ ngóng đợi khát khao gặp người.
08 Tháng Chín 20171:00 CH(Xem: 9549)
Trong cuốn Hồi ký viết chung với Dương Đình Lôi, “Hai ngàn ngày đêm trấn thủ Củ Chi” (gồm 7 quyển, 2250 trang)
03 Tháng Chín 20179:01 SA(Xem: 36641)
Nhìn đóa hoa hồng trắng ngậm ngùi Con nhớ Ngoại đã lâu rồi khuất bóng Tháng bảy về với nỗi niềm lắng đọng Vần thơ buồn nhớ Ngoại khóc rưng rưng
03 Tháng Chín 20178:32 SA(Xem: 17636)
Đây chính là người cư sĩ của Đức Phật. Từ Pháp hoá sanh, là người thừa tự Pháp, không thừa tự vật chất.
03 Tháng Chín 201712:21 SA(Xem: 18917)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: Đại Lễ Vu Lan (2017) Bên Thềm Trăng Sáng & Lá Thư Gửi Mẹ (Hà Thanh & Lệ Thanh) Kiều Oanh thực hiện youtube
02 Tháng Chín 20174:34 CH(Xem: 25454)
Vu Lan năm nay, hoa trắng cài lên áo. Mẹ mất rồi. Tôi thành kẻ mồ côi. Lần đầu tiên đi chùa, chỉ một mình thôi Con cầu nguyện. Mẹ vãng sinh Cực Lạc Quốc.
01 Tháng Chín 201710:28 CH(Xem: 16286)
Người viết bài này có nhiều kỷ niệm với “người đi trên mây:” lúc làm bài thơ năm 20 tuổi, năm 1960, ký tên Hoang Vu, một cách tình cờ
01 Tháng Chín 201710:23 CH(Xem: 20292)
Em xưa xinh đẹp như hoa Buông làn tóc xõa mượt mà dễ thương Bước chân tha thướt con đường Gió bay ngan ngát mùi hương dịu dàng
01 Tháng Chín 201710:18 CH(Xem: 23982)
Chuyện xưa kể lại rằng: Một đêm buồn... không gió trăng. Hai mẹ con trong căn lều nhỏ, Con tuổi còn thơ, mẹ già đang bịnh trầm kha.
01 Tháng Chín 20171:51 CH(Xem: 21875)
Ngày rằm tháng Bảy lễ Vu Lan Báo hiếu tứ ân đến đạo tràng Nghĩa Mẹ ơn Cha còn tại thế Nguyện cầu chư Phật độ bình an
01 Tháng Chín 20171:45 CH(Xem: 17420)
Làm con đạo hiếu trầm tư Mục Liên cứu Mẹ ngục tù cỏi xa Vô vi giữa chốn ta bà Nam Mô cứu khổ hằng sa vong hồn...
01 Tháng Chín 20171:38 CH(Xem: 22922)
Bà ru Ta ngủ ngày thơ, Mẹ Ta mất sớm bơ vơ một mình. Trẻ mồ côi thật tội tình, Đầu đường xó chợ, sân đình lang thang.
01 Tháng Chín 20171:31 CH(Xem: 8302)
Hoàn cảnh tại Quảng Ngãi cũng có thể suy rộng ra địa bàn cả nước. Hóa ra kẻ tội phạm chính vẫn là gian thương, tham nhũng.
26 Tháng Tám 201710:38 CH(Xem: 17298)
Cám ơn tác giả Dương Quân đã cho tôi và những đồng hương khắp nơi trên thế giới cùng đọc qua, cùng thưởng thức bài thơ hay, chứa chan tình cảm.
26 Tháng Tám 201711:04 SA(Xem: 26583)
Vì sao Ta ở nơi đây? Lạ người lạ cảnh sao khuây nhớ nhà. Nhớ về Quê Mẹ thiết tha, Xóm làng, phố cũ giờ Ta xa vời.
25 Tháng Tám 201711:20 CH(Xem: 22401)
Con đường em đi nhiều gai góc quanh co. Nhưng đứng vững nhờ các con hiếu thảo. Em chấp tay. Xin trời ngừng giông bão. Vì tuổi đã già không chịu nỗi nữa anh ơi!
25 Tháng Tám 201710:58 CH(Xem: 20839)
Sinh mạng và cuộc sống mỗi người đã được ơn trên sắp đặt. Mong tất cả khó khăn sẽ được giải quyết và đi đến những điều tốt đẹp nhất. Hy vọng vẫn là điểm tựa cho con người, để mình còn có chút niềm vui.
25 Tháng Tám 201712:25 CH(Xem: 14031)
Đời người ngắn ngủi vô thường Nói năng cẩn trọng, nhúng nhường mọi khi Đường trần khúc khuỷu, thịnh suy Không ganh đua chớ so bì thiệt hơn
25 Tháng Tám 201712:22 CH(Xem: 26395)
Hoa nào nở cũng héo tàn thôi Rực rỡ hoa xuân ngát đất trời Xuân đi hạ đến mai đào rụng Phượng đỏ hạ đi cũng úa rơi
25 Tháng Tám 201712:17 CH(Xem: 18674)
Mưa... Có lạ gì đâu! Cớ sao ru mãi điệu cung sầu! Đánh thức bao lòng thêm tê tái, Lạnh lùng, rét mướt những đêm thâu.
25 Tháng Tám 201712:15 SA(Xem: 9800)
Sáng nay mặt trời dậy muộn Hơi sương đồi núi mơ màng Heo may vờn qua kẽ lá Mi cong, dường như thu sang Ngọn núi Châu Thới, Bửu Long Lơi lơi…một khúc chuông đồng
24 Tháng Tám 201711:03 CH(Xem: 20844)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: Liên Khúc Tình Mẹ (Mùa Vu Lan, 2017) MẸ TÔI - Nhị Hà - Hoàng Oanh Trình bày, TÌNH MẸ - Lam Phương - Thanh Thúy trình bày
24 Tháng Tám 201710:49 CH(Xem: 19632)
Ba mươi năm, có lần sau!! Tám năm nắng hạn mưa rào đủ không? Nhìn lên tóc trắng phiêu bồng Cuộc đời dâu bể, tình không đổi dời.
19 Tháng Tám 201710:31 CH(Xem: 22739)
Năm mươi năm trước, chừng như cũ Chuyện những ngày đầu mới gặp nhau Đọc lại bài thơ, thương quá đỗi Bậu ơi! Giờ bậu ở phương nào?
19 Tháng Tám 201710:20 CH(Xem: 25277)
Câu thơ thắp nến lung linh Soi ngôi trường cũ nghĩa tình sáng trong Qua sông nhớ nhịp cầu sông Qua trường là ngọn gió lồng lộng thương
19 Tháng Tám 201710:15 CH(Xem: 19370)
Hoa lá cười trên đường ta gặp gỡ Câu chuyện vui theo đến cả mọi người Nắng vàng chan trên ngọn chuối xanh tươi Tự hỏi Bạn là người từ đâu đến?
19 Tháng Tám 20178:25 CH(Xem: 16745)
Ngôn ngữ thi ca của Nguyễn Lương Vỵ sẽ đưa chúng ta chạm trán điều gì qua ba đoản khúc trong sự liên hoàn hoài niệm của bài thơ Niệm Khúc?