Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Lê Văn Đông - TRƯỜNG CŨ TÌNH XƯA

23 Tháng Giêng 201312:00 SA(Xem: 8317)
Lê Văn Đông - TRƯỜNG CŨ TÌNH XƯA

TRƯỜNG CŨ TÌNH XƯA

 

71__truongcutinhxua-levandong-content

 Lê Văn Đông

 Trường Ngô Quyền thành lập 1956 thì tôi thi đậu vào học lớp đệ Thất (bây giờ là lớp 6) niên khóa thứ 2 (1957-1958). Lúc nầy vào học trường phải thi vì lý do học sinh quá đông, trường lớp không thỏa mãn . Trước đó, toàn Tỉnh chỉ có bậc Tiểu học, xong lớp Nhất (bây giờ là lớp 5) phài xuống Sài Gòn học tiếp, bằng không thì có thể theo học lớp Tiếp liên (là lớp chuyển tiếp giữa Tiểu và Trung học). Lớp nầy hình như tổ chức được một, hai lượt thì bãi bỏ. Công lao thành lập trường phải kể đến hai vị giáo chức nhiều uy tín, đức độ của tỉnh lúc bấy giờ là ông PHAN VĂN NGA (Thanh Tra Tiểu Học/ Ty Giáo Dục) và ông HỒ VĂN TAM (Hiệu Trưởng trường Nguyễn Du). Mới đầu trường đặt tạm tại trường Nữ Tiểu học nằm cạnh văn phòng và Đình Bình Trước, ngó xéo qua bệnh viện Phạm Hữu Chí, do ông Phan văn Nga làm Hiệu Trưởng, rồi đến ông Hồ văn Tam, Huỳnh Quốc Tuấn, Phạm Đức Bảo… Một số giáo viên của trường Nguyễn Du được cử sang dạy vào lúc đó là các Thầy Bùi Quang Huệ, Đinh văn Sái, Phạm văn Tiếng, Phạm văn Mẫn, Nguyễn văn Vinh… Các năm Trung Học Đệ Nhất Cấp (từ đệ Thất đến đệ Tứ) có mục đích khơi sâu thêm những kiến thức đã học ở bậc Tiểu học nên cũng không nặng nề chi tiết lắm, trừ phi có thêm các môn Sinh ngữ (Anh/Pháp văn) Đại số, Hình học, Hóa học.

 Các lớp Nam Nữ học riêng, chia làm hai buổi sáng, chiều. Mỗi thứ hai có buổi chào cờ đầu tuần, thầy Hiệu Trưởng hoặc Giám Học ban huấn từ chỉ thị, tuyên đọc danh sách học sinh xuất sắc trong tuần, tháng. Đồng phục nam sinh áo sơ mi trắng và quần kaki xanh, nữ sinh áo dài trắng. Riêng trong buổi chào cờ đầu tuần ngày thứ hai, nam sinh áo sơ mi trắng, quần kaki trắng và giày bốt trắng, nữ sinh áo dài xanh.

 Thầy Cô dạy bậc Trung Học Đệ Nhất Cấp lúc nầy (theo trí nhớ) gồm:

 Toán (Thầy Đinh văn Sái), Việt Văn (Thầy Bùi Quang Huệ), Anh Văn (Thầy Phan Thanh Hoài), Pháp Văn (Thầy Phạm văn Tiếng), Sử Địa (Thầy Nguyễn văn Vinh), Vẽ (Thầy Phạm văn Mẫn), Nhạc (Trần văn Tỵ).

 Bạn học cùng lớp tôi còn nhớ:

 Trần Quốc Bửu, Huỳnh văn E, Phan văn Mau, Đỗ văn Cưng, Huỳnh văn On, Lê văn Bền, Lê văn Nhóm, Trầm Hữu Tình, Nguyễn Đức Hiền, Huỳnh Quang Danh, Trần Thanh Ba, Thái Tấn Phước, Nguyễn văn Hoàng, Tô Hồng Dũng, Đào Duy Minh, Lê văn Cồn, Trần kim Đôn, Nguyễn văn Hiệp…

 Trường còn có một học sinh làm Đại Diện (với điều kiện có hạnh kiểm tốt và học giỏi) là bạn Huỳnh Quang Danh, sang Trung Học Đệ Nhị cấp là Hồ văn Bền.

 Thi đậu xong bằng Trung Học Đệ Nhất Cấp, bắt đầu lên lớp đệ Tam, rồi lên đệ Nhị, đậu tiếp bằng Tú Tài 1 mới được tiếp tục lên lớp đệ Nhứt, kết thúc ban Trung Học với bằng Tú Tài 2) ngẫm lại đúng là học sinh thời ấy “bằng cấp đầy mình” !!!

 Trường bấy giờ đã chuyển lên khu đất xưa của Viện Dưỡng Lão nằm cạnh Quốc Lộ 1, gần Đài Kỷ Niệm, được xây dựng khang trang với hai dãy lầu dành cho hai bậc Đệ I và Đệ II cấp, cùng với văn phòng và một phòng thí nghiệm nằm cạnh cổng ra vào. Lúc nầy Trường đã được bổ sung đầy đủ các Giáo Sư trẻ trung, sinh động gồm các Thầy Cô:

 Toán (Thầy Trần Phiên, Thầy Nguyễn Sơn), Việt Văn (Thầy Thân Trọng Hưng, Cô Vương Chân Phương, Thầy Phạm Đức Bảo), Anh Văn ( Cô Nguyễn thị Thu, Thầy Đào Mạnh Đạt, Thầy Phan Thanh Hoải, Cô Nguyễn thị Luông), Pháp Văn (Cô Trần thị Liên Chi), Triết học (Thầy Nguyễn Thanh Tâm, Thầy Nguyễn Xuân Hoàng), Vạn Vật (Cô Tiêu Quý Huê, Thầy Lê Tiến Đạt), Sử Địa (Thầy Dương Hòa Huân, Thầy Hà Tường Cát), Công Dân (Cô Nguyễn Thị Hòa, Thầy Hoàng Phùng Võ, Thầy Phạm Gia Hưng), Nhạc (Thầy Lê Hoàng Long).

 Lúc nầy các lớp tổ chức theo ba ban A, B, C nhưng về sau không còn lớp ban C vì ít có học sinh. Nam Nữ sinh được học chung tùy theo ban mình chọn.

 Những bạn học trên Đệ II cấp tôi còn nhớ:

 Nữ : Đào Duy Dân, Dương thị Rê, Lê thị Mỹ, Phạm thị Lớn, Huỳnh Ngọc Mỹ, Liêng Nữ Dung, Lê thị Phượng, Trương thị Yến, Trần thị Oanh, Huỳnh thị Mai, Phan Phương Khanh, Lương thị Tuyết, Huỳnh Ngọc Ánh, Nguyễn thị Thanh, Nguyễn thị Liên, Bùi thị Duyên, Bùi thị Phi, Lương Mỹ Dung, Bùi thị Hảo...

 Nam: Lê Đức Việt, Tiêu Nguyên, Nguyễn Hữu Dung, Nguyễn văn Tần, Nguyễn văn Lư, Trần Công Đỉnh, Nguyễn văn Tấn, Nguyễn văn Đựng, Trần văn Phước, Lê Xuân Hàm, Nguyễn Hồng Dũng, Nguyễn thị Hợi, Nguyễn văn Linh…

 Thỉnh thoảng vào dịp cuối năm hay kết thúc một niên học, trường có tổ chức lễ phát thưởng cho các học sinh xuất sắc, dịp nầy ban văn nghệ của trường mặc tình phát huy tài đờn ca múa hát giúp vui. Các ca sĩ tài sắc một thời lúc đó là: Trang Liên, Jacque Liên, Kim Liên… Hoặc các dịp tranh tài thể dục thể thao liên trường các tỉnh Miền Đông Nam Phần cũng là dịp cho các lực sĩ trường Ngô Quyển nổi danh với chúng bạn.

 Thấm thoát thời gian qua nhanh, đã đến ngày các cựu học sinh Ngô Quyền trên các miền thế giới sẽ tập họp về đây để mừng kỷ niệm 55 ngày thành lập ngôi trường thân yêu, đồng thời kỷ niệm 10 năm thành lập Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Ngô Quyền hải ngoại. Bạn bè năm châu bốn bể sau bao năm dài tha hương viễn xứ sẽ có dịp gặp lại nhau, tay bắt mặt mừng, kể lể cho nhau những kỷ niệm thời thư sinh áo trắng. Với đôi dòng tùy bút ghi trên, ước mong với tình cảm thân thương của các bạn sẽ là chất keo kết dính toàn thể chúng ta để cùng góp sức xây dựng một tập thể Đại Gia Đình Ngô Quyền ngày càng vững mạnh.

 

Thung Lũng Hoa Vàng Đầu Xuân 2011 (San Jose)

 

03 Tháng Mười Một 2012(Xem: 49458)
Tùy bút “Học Trò Già”, được viết vào đầu năm 1973, là một trong những bài văn chưa từng đăng báo...
02 Tháng Mười Một 2012(Xem: 24803)
Tuy sống và trưởng thành ở đô thành Sài Gòn chỉ cách Biên Hòa có 30 cây số, nhưng mãi đến năm 1969, tôi mới làm quen với thành phố này nhân được thuyên chuyển về trường Ngô Quyền dạy học.
02 Tháng Mười Một 2012(Xem: 25092)
Viết phác họa lại một vài nét của nhà giáo cầm phấn trên bục giảng và rồi cầm bút viết văn, người viết bài này thấy rằng đó vẫn là những vai trò cao quý nhất mà một xã hội cần phải có ở thời điểm 20 năm miền Nam và cả bây giờ.
02 Tháng Mười Một 2012(Xem: 22620)
Bao năm qua, bao mùa Phượng vĩ Người xưa đây, cảnh cũ giờ đâu? Phượng bay bay, xác Phượng héo sầu Và mơ mãi về chân trời cũ…
02 Tháng Mười Một 2012(Xem: 21533)
Ngô Quyền trường cũ còn nguyên đó Bè bạn ngày xưa lạc chốn nào? Tiếng ve nức nở sầu nhung nhớ Cánh phượng mưa chiều đọng giọt đau!
02 Tháng Mười Một 2012(Xem: 7495)
... có tài chỉ là một trong số hằng hà sa số mà các CHSNQ đã đạt được ở khắp mọi nơi trên thế giới về mọi lãnh vực và tôi tự nghĩ các CHSNQ giỏi quá rồi, còn nhắn nhủ gì nữa...
02 Tháng Mười Một 2012(Xem: 20456)
Ngô Quyền, xứ Bưởi mến thương ơi, Thế nước xa xôi cách trở rồi Ta vẫn tâm tâm, ta vẫn nguyện Nhà nhà vang tiếng trẻ ca vui.
02 Tháng Mười Một 2012(Xem: 19043)
Ở đó có bạn trai quần xanh áo trắng Bạn gái dịu dàng tóc thả bay bay Có hàng thùy dương vươn cành che nắng Có lá vàng bay rụng giữa chiều phai.
26 Tháng Mười 2012(Xem: 9042)
Tôi rời thành phố Đà Lạt thơ mộng của những năm 40, với bao nhiêu kỷ niệm, vui có, buồn có, tất cả đều được gìn giữ như những bảo vật mà tôi tiếp nhận được trong những năm tháng thơ ngây của tuổi học trò.
25 Tháng Mười 2012(Xem: 8081)
Bước chân chim đưa ta về thơ dại, Em có mơ những ngày tháng Ngô Quyền? Mộng trắng trong và áo trắng trinh nguyên, Chiều tan học nắng vàng say Quốc Lộ.
25 Tháng Mười 2012(Xem: 8433)
Công cha, nghĩa mẹ ơn thày, Ghi tâm khắc cốt sau này chớ quên. Du Xuân hái lộc cầu hên, Người người hạnh phúc, dưới trên an hòa.
25 Tháng Mười 2012(Xem: 8443)
Những ký ức đầu tiên của tôi vào cái năm lên bảy ấy đã theo tôi trong suốt cuộc hành trình “ba chìm bảy nổi”… cho đến tận hôm nay, vào cái tuổi “cổ lai hi”, gần đất xa trời.
25 Tháng Mười 2012(Xem: 10805)
Những kỷ niệm cũ đơn lẻ được tập hợp và kết tinh lại trong một cõi vô hình mà tôi gọi là Hồn Lớp Cũ Trường Xưa. Đó là cái hồn mà tất cả học trò trong lớp của chúng tôi đều ôm ấp trong suốt đời mình!
24 Tháng Mười 2012(Xem: 8168)
Bài thơ dưới đây trích trong lá thư của Cô đã gửi tặng cho một học trò cũ, chỉ 1 tháng trước khi Cô qua đời mà chắc rằng Cô và người học trò cũng không ngờ đây là bài thơ cuối cùng của Cô
24 Tháng Mười 2012(Xem: 10796)
Những lần gặp nhau, tôi và các bạn của tôi vẫn nhắc vẫn nhớ “dáng Thầy đi, giọng Thầy nói, tiếng Thầy cười…” cho dù Thầy đã bình yên về chốn vĩnh hằng mười sáu năm qua …