Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

MGTT 49 - TẠ ƠN THẦY CÔ - THANKSGIVING 2020

24 Tháng Mười Một 202012:57 SA(Xem: 3684)
MGTT 49 - TẠ ƠN THẦY CÔ - THANKSGIVING 2020
MGTT - 49
Tạ Ơn Thầy Cô - Thanksgiving 2020



Tri ân Thầy Cô.jpg




Cứ tới tháng 11 trong mùa lễ Thanksgiving là chúng tôi lại tìm về MỘT GÓC THẦY TRÒ.

Tôi bước vào đó ngồi im lặng, nhắm mắt để nhớ từng kỷ niệm. Kỷ niệm có lẽ là món quà thượng đế tặng cho những người già. Bởi vì chuyện trước mắt thì quên mà chuyện ngày xưa như một khúc phim. Cứ quay đi quay lại nhiều lần phim đã bị nhão, hình ảnh không rõ khi có khi không, khi nhớ như in, khi quên trống trơn không dấu tích.

Góc Thầy Trò của chúng tôi buồn lắm, một góc nhỏ trong hoài niệm và tri ân. Tuổi thầy cô tôi đã cao như núi, tuổi chúng tôi cũng đã xế chiều. Có nói rằng chúng tôi già cũng chẳng ngoa vì có những anh chị khóa đầu đã bước vào “vùng cấm địa” 80. Nơi thấp thoáng bóng dáng của tử thần, của bệnh viện, đớn đau yếu đuối. Cái đích đi tới là viện dưỡng lão với một chiếc xe lăn.


Góc Thầy Trò năm nay thật vắng. Nếu tưởng tượng đó là một khu phố thì khu phố ấy đã bị đóng lại và biệt lập im lìm. Cả một năm nay vì dịch cúm Corona thầy trò không hề được gặp nhau dù chỉ một lần. Chúng tôi tuổi còn nhỏ hơn các Thầy Cô mà còn bị bó gối, bị cách ly, không dám bước ra tiếp xúc với ai thì Thầy Cô tôi còn lo sợ biết chừng nào.

Ở một chỗ khiêm nhường chỉ có một góc thầy trò lẻ loi, lượng người cư ngụ ở đó mỗi năm mỗi vắng. Chỉ có năm nay thôi chúng tôi đã gạt lệ cúi đầu tiễn 7 Thầy Cô đi về chốn hư vô:

- Cô Nguyễn Thị Kim Quy

- Cô Hoàng Thị Diệm Phương

- Thầy Phan Thông Hảo

- Thầy Nguyễn Trường Hải

- Cô Đào Thị Nga

- Thầy Hà Tường Cát

- Thầy Phan Thanh Hoài.


Xe tang qua góc Thầy trò 

Cúi đầu gạt lệ Trò đưa tiễn Thầy 

Nén hương truy điệu vờn bay

Nhẹ như bụi phấn rắc vai áo Thầy 

Số Thầy Cô còn lại ở góc phố nhỏ, con đường xưa, ngôi trường cũ không còn nhiều. Danh sách càng ngày càng ngắn. Số người bị gạt tên ra khỏi cuốn sổ nhân gian mỗi năm mỗi nhiều hơn. Thầy cô còn lại cũng buồn lòng không ít. Nhớ đồng nghiệp, nhớ học trò, tiếc nuối những ngày sum họp. Nhưng định luật đất trời đành phải chịu. 


Tiễn người đồng nghiệp về xuôi

Bao nhiêu kỷ niệm bùi ngùi tiếc thương

Cùng chung dạy một mái trường

Người đi kẻ ở vấn vương trong lòng


Lạy trời, xin cho Thầy Cô tôi vẫn còn trụ được. Vẫn còn sức khỏe, hạnh phúc nhìn đời với con mắt lạc quan và vui sống. Mong rằng thuốc ngừa COVID sẽ được tiêm chủng thật sớm, ngay trong tháng 12 này để mọi người không còn lo sợ. Thầy Cô và cả chúng tôi nữa không bị ám ảnh với một ngày đi vào bệnh viện có gia đình, nhưng vào phòng cách ly chỉ một mình và đi ra cũng chỉ một thân xác cô độc.

Lễ Thanksgiving, ngày lễ Tạ Ơn truyền thống, tôi không biết phải viết gì cũng như không thể vui khi tình hình chính trị nước Mỹ như dầu sôi lửa bỏng. Tình hình kinh tế leo lét ảm đạm. Bệnh dịch Corona Virus phát tán mạnh trên toàn thế giới. Thống Đốc Cali vừa ra lệnh đóng cửa, giới nghiêm.


Thầy Cô ơi! em biết Thầy Cô là những người luôn ưu tư cho thời cuộc nên mùa lễ Tạ Ơn năm nay chắc thầy cô cũng chẳng mấy vui. Nhưng dù sao, vẫn là ngày đoàn tụ gia đình dù quy định khắt khe. Em kính chúc Thầy Cô thật nhiều bình an và hạnh phúc bên gia đình . Và ở một góc nhỏ Thầy Trò này, chúng em luôn luôn hướng về các Thầy Cô với lòng biết ơn, kính trọng vô cùng.


 NQK6 Nguyễn Thị Thêm


***

blankblank



  
NHỚ ƠN THẦY CÔ

Sau công cha mẹ ... ấy ơn thầy
Ghi nhớ muôn đời chẳng nhạt phai
Giũa chữ... cô rèn bao tính tốt
Khơi tâm... thầy luyện lắm điều hay
Ra sông người chống cơn triều dữ
Đến bến trò mang giấc mộng đầy
Bụi phấn nhiều năm nhoà mắt lão
Tấm lòng ông lái tuyệt vời thay!
 
Thy Lệ Trang
NQK9 Nguyễn Thị Cúc
 

***


blankblank


Vào cuối tháng 11 hàng năm, xin kết hợp hai truyền thống văn hóa Đông và Tây để gởi lời kính tri ân đến quý Thầy Cô. Mong là những lời tạ ơn chân thành từ học trò... già sẽ được những người đưa đò năm xưa ghi nhận.

Ngày xưa, thời thơ dại còn học Ngô Quyền, cặm cụi học bài, làm bài nhiều khi chỉ vì điểm cao, vì những gói phần thưởng đủ màu cuối năm, hay vì học chỉ để chứng tỏ mình không thua bạn bè cùng lớp. Chừng như ngày ấy, chúng tôi chưa hiểu hết ý nghĩa của câu "ngày nay học tập, ngày mai giúp đời", cũng chưa biết là các thầy cô đang trang bị rất chu đáo "hành trang bước xuống cuộc đời" cho mình cả về trí dục, đức dục, và thể dục.

Những lời giảng của Thầy Cô tự nhiên qua lỗ tai, thấm vào óc, vào tim của các cô cậu học trò mới lớn, không có gì phải lo nghĩ ngoài những bài học ở trường. Những kiến thức chạy vào khối óc ngây thơ, nằm rất lâu ở đó, để dành, lớn lên, lấy ra dùng từ từ để... kiếm sống, để giúp đời trong khả năng của mình.

Mãi đến nửa đời người, chúng tôi mới nhận ra trong từng cái paycheck nhận được mỗi hai tuần không chỉ có tim óc, mồ hôi (và đôi khi cả nước mắt) của mình, mà còn có công lao của quý Thầy Cô, và các bậc sinh thành.

Bởi vì nếu không ai nhắc nhở các con hàng ngày phải chăm chỉ học hành, không ai mỗi ngày trang bị kiến thức, và đạo đức làm người cho học trò thì làm gì ngày nay chúng ta có thể làm việc an nhàn, không ai có thể "ăn hiếp", hay chèn ép mình?

Bài học "Quỹ tích" của môn Hình học năm lớp 8 áp dụng vào đời sống giữ được chúng tôi đi trên quỹ đạo của một người đàng hoàng, tử tế.

Những câu thơ từ "Chinh Phụ ngâm" của Đặng Trần Côn (được học từ năm lớp 7):

        "Thuở trời đất nổi cơn gió bụi
   Khách má hồng nhiều nỗi truân chuyên"

giúp chúng tôi đủ nghị lực đứng lên, vượt qua mọi giông bão của cuộc đời ngay từ sau tháng 4 năm 1975.

Và vì luôn nhớ câu "trọng Thầy mới được làm thầy" nên có rất nhiều cựu học sinh Ngô Quyền đã đứng trên bục giảng của trường xưa nơi mình đã một thời ngồi ở ghế học trò, hay hướng dẫn sinh viên từ các giảng đường của trường Đại học ở trong và ngoài nước.

Kính thưa quý Thầy Cô:

Những kiến thức năm xưa được truyền đạt từ quý Thầy Cô tự bao giờ đã trở thành một nền móng vững chắc để học trò tự “xây nhà”, dù đồ sộ nguy nga, hay chỉ là một mái ấm đơn giản nhưng  đủ che mưa nắng, bão táp của cuộc đời. Đến nửa đời người, tụi con mới chợt nhận ra giá trị của nền giáo dục nhân bản mà tụi con may mắn được lãnh hội từ những ngày mới lớn ở ghế học trò Trung học. Và nhận ra công ơn của quý Thầy Cô lớn hơn mình tưởng rất nhiều, chỉ đứng sau công ơn của các bậc sinh thành.

Cầu mong những người "lái đò" năm xưa - không tiếc công đưa nhiều thế hệ học trò đến bờ bến mới với một chút kiến thức bỏ vào hành trang lên đường- luôn luôn được thân tâm an lạc.

 Cả thầy trò mình đều đã xa bến đò xưa lâu, lâu lắm, và bến đò đã biến dạng nhưng trong tâm khảm tụi con vẫn còn nguyên hình ảnh nhẫn nại của những người đưa đò khả kính. Dù không bao giờ có cơ hội cơ hội quay lùi thời gian, nhưng mãi mãi tụi con vẫn nhìn Thầy Cô như ngày xưa Thầy Cô đứng trên bục giảng.

Xin quý Thầy Cô nhận lời cảm ơn của tụi con, dù muộn màng nhưng đến từ tận lòng thành của tất cả cựu học sinh Ngô Quyền.

Cũng xin thành kính thắp nén hương lòng tưởng nhớ các Thầy Cô đã nằm xuống, đặc biệt là quý Thầy Cô vừa nằm xuống trong năm qua: Thầy Dương Thanh Tùng, Cô Nguyễn Thị Kim Quy, Cô Hoàng Thị Diệm Phương, Thầy Phan Thông Hảo, Thầy Nguyễn Trường Hải, Cô Đào Thị Nga, Thầy Hà Tường Cát, Thầy Phan Thanh Hoài. Dù quý Thầy Cô đã vĩnh biệt đời sống, nhưng hình ảnh của quý Thầy Cô một thời trên bục giảng của trường xưa vẫn nằm ở một góc sâu lắng nhất trong tâm tưởng  của tụi con.

Nếu đủ duyên hạnh ngộ ở kiếp sau, xin được làm học trò của quý Thầy Cô thêm một lần nữa.

 NQK15 Nguyễn Trần Diệu Hương


 blankblank










07 Tháng Chín 2012(Xem: 17043)
Cả học trò anh (chị) lẫn học trò em đều nhớ đến quý Thầy cũng như tất cả Thầy Cô đã dạy bảo chúng tôi thời mới lớn. Ngày xưa, chúng tôi học Toán từ quý Thầy; bây giờ, chúng tôi học được những kinh nghiệm sống quý báu từ Thầy.
20 Tháng Tư 2012(Xem: 23060)
MGTT số 24 được thực hiện không những với tinh thần "Tôn Sư Trọng Đạo" mà còn bằng tất cả tấm lòng, tình thương yêu, sự quý mến, trân trọng của ChsNQ dành cho Thầy Hiệu Trưởng,
08 Tháng Ba 2012(Xem: 15721)
Chưa có dịp gặp lại Cô Hòa, học trò của Cô thuộc rất nhiều niên khóa xin mượn "Một góc Thầy trò" để cùng bạn bè xưa nhớ lại một thời êm đềm trong các giờ Pháp văn năm lớp 7.
22 Tháng Mười Một 2011(Xem: 20791)
Xin tạ ơn các đấng sinh thành đã nuôi dạy chúng ta nên người. Xin tạ ơn Thầy Cô đã giảng dạy cho chúng ta những kiến thức đầu đời suốt một thời thơ dại.
22 Tháng Mười Một 2011(Xem: 53185)
KÍNH CHÚC QUÝ THẦY CÔ VÀ TOÀN THỂ CHS NGÔ QUYỀN, BIÊN HÒA MỘT NGÀY LỄ TẠ ƠN THẬT HẠNH PHÚC, ĐẦM ẤM BÊN GIA ĐÌNH VÀ NGƯỜI THÂN.
07 Tháng Mười Một 2011(Xem: 17663)
Những bài học sơ khai về thân phận con người, về thế giới quan và nhân sinh quan thầy dạy chúng tôi còn dang dở, thì cơn lốc dữ đã xô dạt thầy trò chúng tôi tan tác muôn nơi…
26 Tháng Chín 2011(Xem: 16724)
Cô yêu văn chương Việt Nam, đặc biệt là Cổ văn, nên dạy học trò không chỉ bằng sách giáo khoa mà còn bằng trái tim. Vì vậy, Cô đã góp phần lớn đào tạo được nhiều thi sĩ học trò.
22 Tháng Ba 2011(Xem: 19187)
Cụ Dương quảng Hàm là một nhà giáo có công dựng nền tảng cho văn học Việt Nam, một người uyên bác, tài hoa đã bị “Trời xanh quen thói má hồng đánh ghen” nên đã lìa đời lúc chưa đến 48 tuổi...
30 Tháng Mười Một 2010(Xem: 62424)
Cô Trần Thị Hương, nguyên giáo sư dạy môn Quốc văn ở Trung học Ngô Quyền từ năm 1966 đến năm 1973, đã đột ngột qua đời ngày 26 tháng 11 năm 2010 ở Santa Clara, California,
18 Tháng Mười Một 2010(Xem: 31177)
Mỗi năm vào dịp Lễ Tạ Ơn ờ Mỹ, chs NQ nhắc nhau cùng bày tỏ lòng biết ơn các đấng sinh thành, quý Thầy Cô đúng như tinh thần lễ giáo Đông phương...
04 Tháng Mười 2010(Xem: 39633)
Mời các chs NQ (nhất là các anh chị khóa 11, đã mang phù hiệu NQ từ năm 1966 đến năm 1973) cùng trở về Ngô Quyền xưa như chúng ta chưa từng có trên dưới bốn mươi năm ngăn cách mình với thời mới lớn
30 Tháng Chín 2010(Xem: 19146)
các cô bé học trò đệ nhất cấp nâm xưa vẫn nhớ rõ ràng trái tim và hệ thống tuần hoàn trong giờ Vạn vật của Cô Phạm Thị Khang như vừa mới xảy ra hôm qua.
08 Tháng Chín 2010(Xem: 37627)
môn Triết được giảng dạy ở Ngô Quyền lần lượt bởi quý Thầy: Nguyễn Xuân Hoàng, Lưu Ngọc Bích, Nguyễn Văn Lan, Vũ Khánh Thành, Nguyễn Minh Lý, Trương Hữu Chí, và Nguyễn Văn Lục.
24 Tháng Bảy 2010(Xem: 35219)
Chắc là có một lúc nào đó bình tâm, mỗi người chúng ta đều tự hỏi không biết mình đã nhận được bao nhiêu chữ từ các Thầy Cô trong suốt những năm dài cắp sách.
22 Tháng Năm 2010(Xem: 63468)
Trong biển mịt mùng quên lãng, không một vị thầy nào để thất lạc học trò mà chỉ có những người học trò phũ phàng thổi tắt trong lòng thầy ánh sáng hy vọng.