Tiếng Việt
English
Tiếng Việt
Các bài viết (19)
Về tác giả
Danh sách tác giả
Trần Mộng Tú
Mới nhất
A-Z
Z-A
Trần Mộng Tú - SÀI GÒN VÀ TUỔI THƠ TÔI
23 Tháng Mười 2015
11:17 CH
Sài Gòn bây giờ trở lại, thấy mình trở thành một du khách trên một xứ sở hoàn toàn lạ lẫm. Tôi thương Sài Gòn và thương cho chính mình, đã hư hao một chốn để về.
Thơ Trần Mộng Tú - TRO THAN RỒI CŨNG NGUỘI
10 Tháng Mười 2015
2:45 CH
Thôi Hoàng nhé Hoàng nhé đã về tới bến rồi hãy đặt trái tim cũ vào trong tàn tro mình.
Trần Mộng Tú - CHƠI ĐI TRỐN TÌM
04 Tháng Chín 2015
2:19 SA
Ngày mai thức dậy ở một bãi cát thần tiên nào đó con sẽ lại gặp mẹ, gặp anh và con sẽ lại chơi đi trốn đi tìm.
Trần Mộng Tú - KHOẢNG TRỐNG MÊNH MÔNG
18 Tháng Sáu 2015
3:47 CH
Tất cả bàn ghế, giường tủ cũng chẳng còn thứ nào bỏ lại. Mặc dù nơi cư trú của anh ngày trước thật sự chẳng rộng lớn gì, nhưng sao bỗng dưng trở thành một khoảng trống mênh mông đến thế.
Trần Mộng Tú - BÓNG CHIỀU
03 Tháng Mười 2014
1:11 CH
Chàng nhắm hai mắt lại bóng chiều dần dần loang khẽ nắm bàn tay mỏng tay bạn trong tay chàng.
Thơ Trần Mộng Tú - Những con chim cánh đen đã trở lại
14 Tháng Chín 2014
1:31 CH
Những con chim cánh đen đã quay trở lại/chúng đập đập những đôi cánh trên mái nhà/ tiếng đập khô/ vô cùng buồn bã.
TRẦN MỘNG TÚ - Thi sĩ Việt Nam đầu tiên vào sách giáo khoa trung học Mỹ (Sưu Tầm Trên Net)
14 Tháng Năm 2014
2:19 CH
Nếu quý vị mở cuốn sách giáo khoa dậy văn chương “Glencoe Literature” do nhà xuất bản McGraw Hill ấn hành, quý vị sẽ thấy một bài thơ của một thi sĩ Việt Nam dịch sang tiếng Anh đi song song với bài diễn văn nổi tiếng của Tổng thống Abraham Lincoln trong thời Nội chiến Mỹ
Trần Mộng Tú - NHỮNG CÁNH MAI TRONG TÁCH TRÀ
05 Tháng Hai 2014
12:00 SA
Hà đợi cho tàn hết một tuần nhang, mở cửa ra trước hiên nhà, cầm tách trà rót xuống mặt đất tân niên. Những cánh mai trong tách như theo nhau trôi vào lòng đất.
Trần Mộng Tú - HÃY THONG THẢ SỐNG
14 Tháng Chín 2013
12:00 SA
(Viết hôm các bạn của nhật Báo Người-Viêt và Diễn Đàn Thế Kỷ đi thăm Nguyễn Xuân Hoàng) Nhiều khi chúng ta sống mà quên bẵng đi là mình có thể chết bất cứ lúc nào.
Quay lại