Tiếng Việt
English
Tiếng Việt
Các bài viết (21)
Về tác giả
Danh sách tác giả
Dưong Quân
Mới nhất
A-Z
Z-A
Thơ Dương Quân - MƠ VỀ NGUYÊN QUÁN
15 Tháng Ba 2019
3:02 SA
Tiếng chim... làm thức tỉnh đêm mơ Vườn cũ, nhà xưa ... bỗng nhạt mờ Cha, mẹ, ông, bà về cõi ảo Bóng hình tan biến với hư vô Mơ. Chỉ là mơ. Mộng mãi thôi Đôi khi mơ vẫn đẹp hơn đời Hồn về quê cũ, thân lưu lạc Một bước lưu vong, hết kiếp người.
Thơ Dương Quân - BIỂN NHỚ MÊNH MÔNG
18 Tháng Hai 2019
12:31 SA
Ta ngập chìm trong hoàng hôn phiêu lãng Nếm từng giờ vị đắng kiếp trần ai ................. Người ở đâu ? Cho ta mượn bàn tay Ta bám lấy, giữa trùng trùng biển nhớ.
Thơ Dương Quân - CÕI MỘNG LÀ ĐÂU?
11 Tháng Mười Một 2018
5:39 CH
Em về Cõi Mộng làm chi? Có bao nhiêu kẻ tình si đang chờ Mình em với nỗi bơ vơ Khói sương ảo ảnh, dật dờ giấc mê
Thơ Dương Quân - NGÀY GIỖ GIÁP NĂM
04 Tháng Năm 2017
8:31 CH
Ngậm ngùi, thương tiếc, nhớ nhung Một năm qua, đã nghìn trùng biệt ly Hôm nay, khấn nguyện em về Giáp năm, ngày giỗ đầm đìa giọt châu
Thơ Dương Quân - EM LÀ AI?
15 Tháng Tư 2016
7:28 CH
Em vung tay phù thủy Biến ngày thành đêm sâu Biến anh thành hạt bụi Chuyển hướng một tinh cầu. Em đọc lời sám hối Xóa dấu tuổi xuân thì Anh tìm Ông Lão Tử Xin làm người Vô Vi.
Thơ Dương Quân - CHẬP CHỜN CƠN MÊ
08 Tháng Tư 2016
3:36 CH
Ta ngồi viết cho em Trang thư đầy nhung nhớ Đêm nầy như mọi đêm Ta âm thầm lặng lẽ Điếu thuốc tàn trên tay Em mơ màng trong khói Nửa chừng ly rượu cay Vẳng nghe lời em nói
Thơ Dương Quân - LỐI XƯA
18 Tháng Ba 2016
1:10 SA
Lâu lắm lại về qua lối nhỏ Nhà em hoang vắng lá đầy sân Em không còn trở về đây nữa Chị đã ngủ yên dưới mộ phần
Thơ Dương Quân - NHỚ NẮNG
26 Tháng Hai 2016
4:16 CH
Bây giờ chắc đã vào xuân Mà sao vẫn lạnh như gần cuối thu Vẫn mây trũng thấp, sương mù Vẫn xa cách lắm, vẫn tương tư nhiều.
Thơ Dương Quân - NĂM MỚI
13 Tháng Hai 2016
1:23 SA
Trăng thề đã khuyết lại tròn Nghĩa tình trăm mối hãy còn ngổn ngang Cần chi xuân đến, xuân tàn Cần chi năm mới rộn ràng đón đưa.
Thơ Dương Quân - TRÊN ĐỈNH NHỚ
28 Tháng Tám 2015
9:19 CH
Nhân gian dường cũng tiêu điều Ngóng trông Hoàng Hạc bóng chiều chênh vênh Tà huy rớt xuống đầu ghềnh Dặm trường lữ khách buồn tênh nhớ người
Quay lại