Hãy nghe Thầy Hiệu trưởng Phạm Đức Bảo và đồng nghiệp của Thầy Hoài nhận xét về Thầy mới thấy Thầy Hoài đúng là một nhà giáo mẫu mực được tất cả mọi người quý mến.
Về phía học trò, với các "anh chị cả" khóa 1 (1956-1963) thì hình ảnh Thầy Phan Thanh Hoài đúng là một vị Thầy khả kính đã tận tâm chỉ dạy cho học sinh nhiều kiến thức quý báu không chỉ giúp họ học hành đỗ đạt mà còn có thể truyền lại kiến thức cho bạn bè ở quân trường, và cả con cháu sau này.
Đặc biệt nhất là anh Đào Văn Công (CHS NQ khóa 1) sống đời lưu lạc nơi quê người, ở Kentucky (Đông Nam của Mỹ), lời Thầy dạy năm xưa vẫn còn nguyên trong anh nên “… mỗi buổi sáng khi ra cửa đi lảm, tôi ngước lên trời tìm chòm sao Đại Hùng như một thói quen hàng ngày. Và mỗi lần như vậy, tôi lại nhớ Thầy tôi, vị sư phụ đã dạy nhiều điều thực dụng, cũng như để lại trong ký ức chúng tôi nhiều kỷ niệm khó quên..."
…….Ban Giám hiệu khi tôi bắt đầu làm Hiệu Trưởng tháng 10/61 có ông Phan Thanh Hoài làm Giám học, bà Huỳnh Tư Múi làm Tổng Giám Thị
Ông Phan Thanh Hoài một người bạn rất đôn hậu, đã dạy ở Ngô Quyền từ năm 1957. Năm 1964, ông Hoài sang Mỹ du học, và sau khi tốt nghiệo đã về dạy ở trường Trung học Kiểu mẫu Thủ Đức (thuộc trường Đại học Sư phạm Saigon)……..
Thầy Hiệu Trưởng Phạm Đức Bảo
…..Anh Hoài dáng cao lỏng khỏng, tánh tình rất hiền lành, đôn hậu, và đặc biệt là không bao giờ mặc áo chemise ngắn tay cả. Lúc nào anh Hoài cũng có dáng dấp nhà mô phạm. Mãi cho đến lúc gặp nhau tại Mỹ, lúc vận nước nổi trôi, anh vẩn còn nụ cười hiền lành như thuở xưa ….
Thầy Phan Thông Hảo
“Ông Giám học Phan Thanh Hoài là một người hiền lành đạo đức”
Thầy Kiều Vĩnh Phúc
….Thầy Phan Thanh Hoài hàng tuần đón xe bus, đi bộ giữa trưa hè qua đường Bolsa đến vời anh Tuấn để nhận các bài viết mới nhận được (cho Kỷ Yếu NQ 2006) về check, sửa.
Tôi luôn nhớ đến cái dáng cao cao hiền hậu của Thầy Giám học Phan Thanh Hoài….
Nguyễn Hữu Hạnh
Thầy Hoài gắn bó với "NQ thời lập quốc", với các "anh chị cả" khóa 1 (1956-1963) rất nhiều môn
…..Thầy đảm nhiệm các môn Lý hóa, Hiệu đoàn cho tới năm Đệ Tứ và giữ môn Anh văn cho tới lớp Đệ Nhất với quyển "La vie en Amerique" (1963).
Đỗ Trung Quân -CHS NQ Khóa 1 (56-63)
Thầy Phan Thanh Hoài dạy Anh văn và Lý hóa kiêm giáo sư hướng dẫn lớp Đệ Lục B3 (57-58) của chúng tôi. Thầy đã để ấn tượng về một “trò ảo thuật” với quả trứng và ly nước chứng minh sự tương quan giữa tỷ trọng và lực đẩy của nước,
Thầy cũng phụ trách môn “Hiệu Đoàn” là môn học kiến thức thực dụng đời sống hoặc những sinh hoạt cộng đồng xã hội. Trong một lần dạy về cách tìm phương hướng, Thầy có dạy cho chúng tôi cách coi sao trên bầu trời. Thầy đã chỉ cho chúng tôi nhận biết sao Hiệp Sĩ với những sao tượng trưng cho thắt lưng, thanh kiếm, và nhiều loại sao khác như sao Bò Cạp, sao Thiên Nga, sao Bắc đẩu, chòm sao Đại Hùng Tinh. Thầy còn cho biết có một đêm trong tuần Thầy ở tại trường, nếu đêm đó trời không mưa, chúng tôi có thể đến, Thầy sẽ chỉ dẫn tường tận hơn. Và có một đêm, chúng tôi độ mười đứa được Thầy dẫn ra ruộng, lúc đó vào đầu tháng 10 nên vào lúc đầu hôm, chòm sao Đại hùng tinh chưa hiện ra. Thầy bảo tới khuya, nếu em nào muốn thấy chòm Đại hùng tinh thì cứ đến trường. Khuya đó, có hai đứa trèo rào (vì cổng trường không mở ban đêm), và rất may trời không một gợn mây, chúng tôi đã nhìn được chòm sao Đại hùng đêm đó.
Hơn 40 năm sau, những người bạn phong trần có dịp gặp nhau, nhắc lại chuyện xưa, vừa nhớ Thầy, vừa ngậm ngùi cho quảng đời niên thiếu đã qua mau
Đào Văn Công & Trần Kim Lan -CHS NQ khóa 1 (56-63)
Thời gian Thầy Hoài bắt đầu về trường Ngô Quyền, tôi còn đang ở “một cõi đi về”, tôi chỉ được biết Thầy vào năm 2002 khi lần đầu tiên tôi đi dự họp mặt CHS NQ ở Orange County. Kỷ niệm với Thầy, với ông Giám học đầu tiên của Trường NQ, dĩ nhiên không có trong tôi. Nhưng khi đọc bài của anh Nguyễn Hữu Hạnh, tôi cứ tưởng tượng cái dáng cao cao của Thầy đi bách bộ thong dong trong trưa hè nắng chói của đường Bolsa, giữa đời sống bon chen, tất bật ở Mỹ giống như cái dáng của các tiên ông hiền từ đi dạo ở cõi trần tục trong truyện cổ tích tôi đọc thời còn nhỏ.
Mong Thầy luôn khỏe mạnh, để hè năm 2011, họp mặt của CHS NQ ở Orange County, California mừng 55 năm thành lập trường, chắc chắn tôi sẽ vừa yêu cầu, vừa năn nỉ các đàn anh, đàn chị sống ở địa phương chở tôi đến gõ cửa nhà Thầy ban đêm (sau khi đã xin phép Thầy trước) để được Thầy dạy về cách nhận ra "chàng Hiệp Sĩ" giữa muôn ngàn tinh tú trên trời, và cách nhìn chòm sao Đại hùng như Thầy đã chỉ dạy anh Đào Văn Công năm xưa. Mới biết, dù đã xa “bến đò Ngô Quyền” từ lâu, dù đã hai lần được đội mũ ra trường của Mỹ, ở một mặt nào đó, tôi vẫn mãi mãi là đứa học trò ngu ngơ, còn phải học rất nhiều điều từ những người lái đò già đáng kính ở bến sông xưa.
Nguyễn Trần Diệu Hương