ANH CÓ BAO GIỜ GIẬN EM ĐÂU
Anh có bao giờ giận em đâu?
Khi mùa xuân đi qua rất vội
Mùa hạ đến nồng nàn với bong bóng mưa đêm
Anh hình dung bóng em ngồi một mình trong quán cà phê cũ
Lặng thầm nhìn ô kính mờ sương
Chờ anh
Chờ dù chỉ là một nhắn tin thôi
Mà sao xa xôi
như cái thành phố ồn ào anh đang sống
Cách mấy ngọn đèo nhưng xa tít mờ xa
Em chợt nghĩ ra
Ờ thì
Tại phố núi chiều nào mây cũng giăng kéo tình ta
Làm viên kẹo sô cô la ngọt trở thành vị đắng
Xin hãy giữ dùm anh chiếc nón đôi màu trắng
Để một ngày nào lẳng lặng đến tìm nhau...
LPQ