NHỚ OANH Khi con chim bay đi, nó làm cho cành cây cong xuống (Victor Hugo)
Vườn ta xưa, có chim Oanh bay đến Hót líu lo trên cành bưởi, cành cam Hoàng hôn rơi, tiếng chim kêu quyến luyến Đêm dần khuya, giọng hót thoảng mơ màng
Ta vẫn đợi Oanh về vang tiếng hót Lòng ta như ấm lại buổi mưa phùn Những canh vắng, gió lùa qua song cửa Oanh chưa về, ta se sắt chờ mong
Ta đã đợi nơi thư phòng thao thức Trong cô đơn, ta mơ tưởng hình hài Oanh từ đâu, đem cho ta tiếng hót Ru lòng ta say đắm giấc Liêu Trai.
Ta mãi đợi, từng đêm tàn, nguyệt lạnh Mong Oanh về, để lắng tiếng tri âm Ai xui ta chuốc nỗi buồn sâu nặng Câm nín như kẻ ngậm ngãi tìm trầm.
Ta mong được gần Oanh trong gang tấc Khẽ ân cần, ve vuốt...tỏ thương yêu Ta muốn trải lòng ta theo cánh gió Để cùng Oanh vui nắng sớm, sương chiều
Nhưng Oanh vẫn mải mê trời xa rộng Chợt về khi hoa lá ngủ, sương buồn Oanh lại hót ru ta vào Cõi Mộng Khiến lòng ta, dìu dặt giấc sầu vương
Bỗng một hôm, cơn gió nào cuốn lốc Oanh bay đi biền biệt chẳng quay về Vườn ta nay, ngậm ngùi hoa lá rụng Giọng hót còn văng vẳng những đêm khuya.
Mỗi con người Việt Nam khi ra đi đều mang theo mình hình ảnh quê hương và vô cùng trân trọng. Dẫu tôi có chết trên xứ người, thân xác có thành tro bụi, nhưng trái tim tôi vẫn yêu nơi này
... chợt ngưng vẽ
môi điểm nụ cười
mắt long lanh. sáng
dường như V đang có điều bí mật
thì ra
“điều bí mật”
luôn ẩn nấp trong tim
đợi tiếng. thầm thì...
Chỉ còn vài tiếng đồng hồ nữa là năm 2021 đến với chúng ta. Xin hãy mang đến niềm vui, an lành, hạnh phúc và thịnh vượng đến với thế giới này.
CHÚC MỪNG NĂM MỚI
Năm nay với những ngày ‘cấm cung’ vì dịch Covid-19, tôi mới nghĩ đến việc ngồi xuống viết về “Tỉa Thủy Tiên” để chia sẻ với bạn bè thân hữu ở xa những kinh nghiệm và hiểu biết (có thể chỉ là căn bản) về thủy tiên.
. Mùa Giáng Sinh đã về thực sự trong căn nhà bấy lâu đã mất nụ cười. Ngày mai họ sẽ trang trí cây thông. Ánh đèn rực rỡ, thiên thần và những quả bóng nhỏ sẽ lấp lánh niềm vui hạnh phúc gia đình .
Bài hát Giáng Sinh thật hay đó không phải được phát lên ở Mỹ hay Âu Châu lạnh lẽo giữa mùa đông tuyết giá. Mà được phát ra tại quê hương tôi giữa nhiệt độ nóng nực 112 độ F Sài Gòn.
Mong rằng nhà giáo sẽ được tôn vinh thật sự, chứ không phải tạo ra để tặng hoa và liên hoan. Hãy tôn trọng những Thầy Cô đứng đắn đứng trên bục giảng và cũng nên thẳng thắn nhìn vào nền giáo dục để xây dựng, củng cố văn hóa Việt Nam..
Vì đại dịch COVID-19, chừng như nhân loại đang phải có một thời gian ngủ đông như loài gấu trắng ở Bắc cực. Hy vọng đây là lần “ngủ đông” duy nhất của loài người trong thế kỷ 21.
Anthony và chủ các nhà hàng khác vẫn cầu nguyện và hy vọng ở một mùa xuân năm tới khí hậu ấm lên, và sẽ có thuốc ngừa đại dịch.
Người ta có nghị lực tranh đấu để tồn tại nhờ hy vọng ở một ngày mai tươi sáng hơn. Sau cơn mưa trời lại sáng...
Những thứ này xa lắc rồi. Mấy ai còn nhớ đâu, nhưng có khi lại thấy chúng gần, thật gần… tưởng chừng như mới đâu đây thôi, như hôm nay tôi ngồi viết bài này.
Chạm tay vào dĩ vãng, sao thấy ngậm ngùi quá!
Tin hay không tin có ma tùy bạn. Nhưng xin các bạn đừng ghét ma vì họ rất tội nghiệp. Các bạn đừng chọc phá hay làm bạn với ma quỷ. Hãy để ma sống yên bình với thế giới của riêng họ.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.