Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

TTNQ 2011 - LỜI NGỎ

23 Tháng Mười 201212:00 SA(Xem: 7452)
TTNQ 2011 - LỜI NGỎ

 

LỜI NGỎ


congtruong_ngo_quyen-large-content

 

Nói đến kỷ niệm, nhất là những kỷ niệm của tuổi hoa niên, thường làm cho chúng ta liên tưởng đến những bảo vật được chôn kỹ dưới nếp gấp của thời gian. Trải qua bao phong ba, náo nhiệt của cuộc đời, tâm hồn tinh khôi thuở nào tưởng đã tàn lụi trước những toan tính mưu sinh. Nhưng chính trong cuộc lữ hành đầy gian nan đó, kỷ niệm tuổi hoa niên chính là dòng sông, là quán trọ đón người lữ khách một lần về lại chốn thần tiên xưa, để một lần nghe ra tính huyễn mộng của cuộc đời và thời gian. Những kỷ niệm êm đềm thơ mộng ngày xưa, tưởng đã chìm khuất theo bóng thời gian, nay chợt về lãng đãng trong trí người hồi tưởng khiến ta bất chợt nhớ đến câu chuyện xưa:

“Rằng xưa có kẻ từ quan

Lên non tìm động hoa vàng ngủ say”

 (Phạm Thiên Thư)

 

Tác phẩm Ngô Quyền Một Thời Để Thương Để Nhớ, không chỉ là một bộ sưu tập của những kỷ niệm đã theo chân những lữ khách Ngô Quyền khắp chân trời góc bể, đó còn là nhân chứng của tình yêu: là vết tích xác định sự hiện hữu tính nhân bản tự nhiên của một tâm hồn tinh khôi lúc chưa bị ô nhiễm trước những so đo tính toán.

Hy vọng tác phẩm Ngô Quyền Một Thời Để Thương Để Nhớ sẽ khiến cho bao kẻ từ quan mơ lại giấc mơ ngọt ngào ngày nào trong động hoa vàng của một rừng kỷ niệm. Đó là cố gắng của những người lữ khách muốn khơi lại chút lửa tàn của những kỷ niệm thần tiên và để cùng nhắc nhở nhau một điều rằng: Tất cả những người lớn đều đã từng là trẻ con, nhưng hầu như tất cả chúng ta đều đã quên đi điều đó. 

Trong ý nghĩa đó, mời Lữ khách ghé vào “động hoa vàng” của “rừng kỷ niệm” qua Tác phẩm Ngô Quyền Một Thời Để Thương Để Nhớ.

BAN BIÊN TẬP

 



15 Tháng Tám 2013(Xem: 61476)
… Và tôi chợt nghĩ ra các bạn tôi rồi một hôm cũng sẽ chợt khám phá ra chiếc ghế dành cho tôi trong buổi hẹn bên ly rượu ở một nơi nào đó sẽ không có tôi…
18 Tháng Ba 2013(Xem: 147942)
Tác phẩm Ngô Quyền Một Thời Để Thương Để Nhớ, không chỉ là một bộ sưu tập của những kỷ niệm đã theo chân những lữ khách Ngô Quyền khắp chân trời góc bể...
17 Tháng Ba 2013(Xem: 99413)
Dù rằng bây giờ con dốc Kỷ niệm trên đường đến trường Ngô Quyền hoặc dốc Cây Chàm đã bị bào mòn, không còn cao như xưa, nhưng trong từng ngăn ký ức đời mình thì “những kỷ niệm một thời học sinh Ngô Quyền” đã để lại trong tôi những ấn tượng sâu sắc nhất
17 Tháng Ba 2013(Xem: 56001)
Áo trắng xưa bây giờ sao gợi nhớ! Kỷ niệm êm, tình bạn lẫn tình yêu Áo trắng Trường Xưa, Thầy yêu kính Một góc trời thương nhớ bỗng trong ta.
17 Tháng Ba 2013(Xem: 81179)
Bạn bè tôi, người còn, người mất, kẻ ở lại, kẻ tha phương. Tôi vẫn ở đây, vẫn đi qua ngôi trường Ngô Quyền xưa cũ, giờ đã đổi mới hoàn toàn,
17 Tháng Ba 2013(Xem: 65587)
Xin các anh chị Khóa 13 miễn thứ cho tôi cái tội "phạm thượng" như kể trên của những ngày xưa thân ái... (không bao giờ có lại được nữa)!
28 Tháng Hai 2013(Xem: 10423)
một bức thư nhà trọn niềm thương nhắn người viễn xứ sống tha hương gửi chút hương lòng cho mây gió góp lại tâm tình của bốn phương
28 Tháng Hai 2013(Xem: 10742)
Anh từ xứ Huế đến Biên Hòa Chờ em tan học bước ngang qua Bài thơ anh gửi tình tha thiết Em giấu thương trong áo trắng tà
28 Tháng Hai 2013(Xem: 13669)
Thật hạnh phúc cho những đứa học trò trường Ngô năm nào, khi có dịp gặp lại thầy cô giáo một đời vất vả vì những thế hệ học sinh thân yêu…
28 Tháng Hai 2013(Xem: 11428)
Kể lại bạn nghe, không phải để nhắc đi nhắc lại chuyện “biết rồi khổ lắm nói mãi” của người làm báo online mà để thỉnh thoảng bạn cùng góp tay vào vác ngà voi với BBT để web nhà phong phú hơn.
28 Tháng Hai 2013(Xem: 13680)
Nếu ai hỏi tôi khoảng thời gian nào đẹp nhất, tôi sẽ không ngần ngại trả lời: khoảng thời gian cắp sách đến trường. Đó là những năm hạnh phúc nhất. Tuổi học trò thật vô tư, thật yêu đời và thật ngổ ngáo dễ thương.
24 Tháng Giêng 2013(Xem: 12210)
Xin chút nắng tưới hồn hoang cỏ úa Ký ức xanh trong trái tim hồng Nghìn sau nữa, giữa cuộc đời dâu bể Nước xa nguồn vẫn đổ về sông.
24 Tháng Giêng 2013(Xem: 11980)
xe chạy ngang Trường Ngô Quyền, tôi nhìn bâng quơ không chút ý niệm gì, tôi củng không bao giờ nghĩ đến ngày mình phải vào học ở ngôi trường to lớn và xa lạ kia.
23 Tháng Giêng 2013(Xem: 10623)
Thế là phải đành nhìn ngôi trường thân thương của thời đi học trở thành những đống gạch ngổn ngang, còn chăng chỉ là ký ức về bảy năm sách-đèn-hoa-mộng với những ngày xanh cùng biết bao kỷ niệm buồn vui của tuổi học trò…
23 Tháng Giêng 2013(Xem: 10439)
Áo trắng giờ đã xa Trường Ngô Quyền Biên Hòa Nhớ mãi màu phượng đỏ Ký ức tháng ngày qua