Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Trương Đức Hoàng - NGỌT NGÀO HƯƠNG TRÁI THỊ

Wednesday, December 1, 201012:00 AM(View: 116095)
Trương Đức Hoàng - NGỌT NGÀO HƯƠNG TRÁI THỊ

Ngọt Ngào Hương Trái Thị


huong_dao_vn-content

 

Khi mới đậu vào trường Ngô Quyền, tôi đã chọn sinh ngữ chính là Pháp văn, vì không muốn lên lớp cao hơn mình sẽ... đụng đầu chị Hai. Bạn biết tại sao không? Vì tôi sợ khi bị kêu lên khảo bài mà mình "dốt" quá thì... dị lắm! (ngày xưa, chị Hai học Đại Học Sư phạm rồi về dạy Anh văn ở trường NQ). Coi vậy chứ cũng đâu có yên, chị ấy cứ nhắn quý Thầy Cô khác để ý em út, thành ra hồi đó, hầu như ngày nào "thằng em" cũng bị nắm chóp lên bảng.

Ngoài chuyện đi học, tôi ít được chơi các bộ môn khác, và tôi chỉ tham gia sinh hoạt Hướng đạo năm học lớp 12, sau khi gia đình chị Hai dọn đi. Khi đọc lá thư tôi viết về chuyện ở trong Ký túc xá, chắc bạn nghĩ là tôi "lẩm cẩm" rồi, lâu lâu cứ nhớ và kể hết chuyện nọ xọ qua chuyện kia! Tôi thấy hình như người... lớn tuổi nào cũng vậy, giống như Má của tôi, lâu lâu Má nhớ những chuyện hồi "nẫm" nào đâu rồi kể cho tôi nghe. Mình cũng rán nghe vậy chứ đâu có biết bà Tư hay bà Bảy là ai! Trong Hướng đạo gồm có 4 ngành: Ấu (từ 6 đến 9 tuổi), Thiếu (10-14), Kha (15-17) và Tráng từ 18 tuổi trở lên. Bây giờ, tôi kể chuyện Kha, đoàn của tôi cắm trại trên chùa Hội Sơn Tự cho bạn nghe chơi.


Năm 1972, anh Trần Bá Khanh, một huynh trưởng trong Liên đoàn Hướng đạo đã liên hệ với quí Sư Thầy (và Cô), cho Kha đoàn của tôi lên cắm trại trên chùa Hội Sơn Tự khoảng một tuần, với mục đích cạo rửa và quét vôi những ngôi tháp ở đây. Ngôi chùa này thuộc địa phận Thủ Đức và rất dễ tìm. Nếu đi từ Biên Hòa, mình sẽ ra tới Ngã Ba Tân Vạn rồi quẹo phải đi về hướng Sài Gòn. Sau 4,5 cây số thì qụẹo trái vô một con đường đất khá rộng, đi vòng vèo thêm hơn 1 cây số thì tới chùa. Chùa được cất trên một ngọn đồi khá đẹp, xung quanh có những ngôi tháp với nhiều bóng cây râm mát, phong cảnh hữu tình.
 

tre_truc-content

Trên đường lên chùa, người ta trồng nhiều khóm tre. Người trong chùa đã cất vài nhà vệ sinh ở đây, vì mấy khóm tre này cách chùa khá xa (khoảng 3,4 trăm thước). Bên hông chùa có một cây thị trái thơm ngào ngạt, ngày đầu tiên tới đây tôi đã “khoái" cây này. Trước cửa chùa, phía bên trái có một con đường dốc trải sạn đỏ, với nhiều nấc thang dẫn xuống bờ sông. Đến gần bờ sông, phía bên trái có một cái miếu và ngôi tháp nhỏ, hình như ở đây có trồng vài cây bông sứ. Trước kia, mấy anh em Hướng đạo đã đến đây cắm trại nhiều lần. Đối với tôi, khung cảnh ở bờ sông là kỷ niệm nhớ đời của mình vì đó là nơi mà tôi đã làm lễ Tuyên hứa.

Khi lên 
chùa, tụi tôi đem theo gạo rồi đưa cho cô Ba nấu, còn đồ ăn thì mình ăn "ké" trong chùa. Cô Ba là một sư nữ đã lớn tuổi (khoảng gần 60), rất hoạt bát. Bạn biết không, ở đây mình chỉ ăn rau đậu thôi như: măng, đậu đủa, rau muống xào hay luộc... mà sao thấy ngon lạ lùng, có lẽ nhờ sau khi làm việc mệt nhọc (cô Ba từng nói, máu của mấy người ăn chay có màu lợt hơn của người ăn mặn, tôi không biết có đúng hay không?). Thêm một điểm nữa là ai cũng hăng hái, chắc một phần vì làm việc cho chùa, một phần với không khí vui vẻ. Chứ ở nhà thì chưa chắc, có khi còn lười... chảy thây, giống như câu "Việc nhà thì nhác, việc chú bác thì siêng".

Lúc đó, em nào cũng gọi tôi là Trung tá "H" hết (vì tôi đã đóng vai với cấp bực này trong một vở kịch), rồi đứa này ghẹo đứa kia, đứa kia chọc đứa nọ. Chỉ có tôi là phải làm mặt nghiêm, vì mình hơi lớn hơn các em một chút. Trong thời gian ở đây, tụi tôi khoái nhứt là buổi tối leo lên bộ ván nghe cô Ba kể chuyện ma. Có một đêm, cô kể về chuyện một cô gái trẻ chết trôi và tấp vào bụi tre ở dưới bờ sông. Theo cô nói, có lẽ cô này đi học (vì mặc áo dài), đã theo bạn bè đi chơi trên ghe rồi bị chết chìm. Người ta đã vớt cô lên và chôn trong đất của chùa. Cô Ba lại kể đến chuyện ban đêm cô đi cầu, vừa ngồi xuống thì có bàn tay lạnh ngắt rờ lên ót của cô. Tuy sợ nhưng cô phải làm gan niệm Phật rồi đi lẹ lẹ về chùa. Khi cô kể đến đây, đứa nào cũng lết lại gần cô Ba, mặt thì day ra ngoài trong khi vẫn "dỏng" lỗ tai lên để nghe!


Qua ngày hôm sau, mấy em mới thách thức nhau, buổi chiều khi đi tắm một em sẽ để lại một cái quần gần bờ sông. Tối hôm đó, nếu có em nào dám xuống dưới lấy, mấy đứa kia phải đãi một chầu khi về Biên Hòa. Tôi không có can dự gì trong vụ thách thức, nhưng tôi nghĩ khó có em nào dám làm chuyện này, vì nhiều lý do: thứ nhứt đứa nào cũng nghe cô Ba kể câu chuyện ma, thứ hai là con đường dốc từ chùa xuống bờ sông khá xa (gần 300 thước) thêm ban đêm trời tối thui, phải đi chầm chậm chứ không thể chạy vì sợ vấp té trên các bậc thang. Vậy mà rốt cuộc có người dám đi, đó là em Tiêu Phi Long (trong mấy anh em hay nói chơi và gọi em là "con rồng bay mất tiêu").


Khoảng gần 9 giờ tối, Long đã đi xuống bờ sông để lấy cái quần. Ở trên này mấy em đóng cửa và nhảy hết lên ván ngồi chờ. Đợi khoảng gần 15 phút, cả đám không nghe thấy gì hết. Sau đó lại có tiếng rên nho nhỏ ở trước cửa, lúc đó có mấy anh chàng "dzọt" vô chính giữa ngồi. Tụi tôi ở trong này đang thắc mắc không biết ai ở b
ên ngoài, thì có vài em đề nghị Trung tá "H" ra mở cửa. Tuy không gan gì hơn mấy "trự" còn lại, nhưng mình là anh lớn mà, "rót" quá coi sao được, nên tôi mới bước lại cánh cửa. Khi tôi cất giọng hỏi thì tiếng rên ngoài cửa càng lớn hơn. Tôi suy nghĩ một chút rồi hỏi "Có phải Long hôn?" và mở cửa ra.

Bạn biết không, nhờ tiếng rên lớn hơn tôi mới nhận ra đó là giọng của em Long. Dưới ánh đèn, Long đã lấy cái quần trùm lên đầu và đứng trước mặt tôi cười hì hì. Khi anh em hỏi, Long mới kể là em đã xuống bờ sông lấy cái quần khá lâu, khi trở lên chùa em mới nghĩ tới chuyện nhát ma, nhứt là để chọc "Trung úy" Hai chơi (hồi đó mấy em gọi Hai, một em Kha sinh là Trung úy). Sau khi sơn phết các ngôi tháp và tường chùa, tụi tôi đã bùi ngùi chào cô Ba để ra về. Sau kỳ cắm trại này, tôi có đi thăm cô 1,2 lần nữa.


Năm 2002, vợ chồng tôi có dẫn các con lên thăm anh chị bà con ở Thủ Đức. Họ đã chở gia đình tôi lên viếng chùa, tôi rất cảm động khi nhìn lại cảnh xưa. Nhưng bây giờ chùa không còn đẹp như trước đây nữa. Người ta đã cất thêm và tạo ra những cảnh rất là kỳ dị, như nhà thờ của Quan Công... Dưới bờ sông thì họ che ra làm nhà nghỉ mát, với những chiếc xuồng cho khách du lịch mướn để đi qua bờ bên kia, hay đi chơi dọc theo dòng sông. Tôi rất buồn khi thấy cảnh chùa không còn trang nghiêm, u nhã như ngày xưa!


Tôi hỏi thăm và người ta cho biết, cô Ba mất đã lâu và được chôn cất trong sân chùa. Họ dẫn tôi đến mộ của cô, tôi đã xin vài cây nhang để thắp cho cô và khấn vái: "Cô Ba ơi, con không nghĩ có một ngày con được về và đứng ở đây. Con vẫn còn nhớ mấy trái thị cô đã tặng cho con. Con xin cầu nguyện cho linh hồn của cô được yên vui ở cõi vĩnh hằng". (Lúc cắm trại ở trên chùa, vì biết tôi thích, cô Ba hay để dành cho tôi vài trái thị. Tôi không có ăn, chỉ để trong túi cho thơm thôi. Tôi thích trái này vì nhớ sự tích "trái thị rớt bị bà già" trong truyện Tấm Cám).

 

Trương Đức Hoàng

Friday, September 20, 2024(View: 3843)
Tháng chín Cali đón thầy cô Huỳnh Công Ân đến thăm. Thầy bây giờ cũng không khác học trò là bao, nhiều khi còn trẻ hơn là khác.
Sunday, July 21, 2024(View: 2042)
Thành phố Biên Hòa cũng là nơi có nhiều hoa phượng nở vào mùa hè. Hoa phượng rực đỏ ở các góc phố, dọc theo các con đường...
Saturday, April 27, 2024(View: 6414)
Từ ngày tớ cất bước ra đi Thấy bu mày cứ khóc ni bì Tớ không quay nại nhìn bu lữa Sợ nũ bạn bạn cười nắm thị phi Nội rừng vào chiến trường miền Lam
Saturday, March 9, 2024(View: 7252)
Sau bao năm thăng trầm trong cuộc đời có nhiều mất mát có nhiều thay đổi nhưng tình yêu âm nhạc trong anh vẫn sống mãi. Anh đã vui trong niềm vui và buồn trong nỗi buồn ...
Friday, March 8, 2024(View: 6954)
Xuân từ “Lục bát “bước ra? Ngắm Anh Đào nở sắc Hoa trắng ngần! Xuân đi Xuân đến bao lần? Mời tới Lễ Hội ân cần thiết tha!
Saturday, February 24, 2024(View: 9479)
Mùa trăng đầu năm tháng giêng Trông như ánh mắt mẹ hiền yêu thương Dù cho xa cách hai phương Sáng soi vằng vặc độ lường nguyên tiêu.
Friday, February 23, 2024(View: 3284)
Hãy viết thêm lời nguyền trên là - Lá vẫn xanh xanh mùa thủy chung - Cho trăm năm chỉ là chút tình - Hãy nâng niu giọt nắng mong mamh
Saturday, February 3, 2024(View: 6343)
Có thể nói đọc báo Xuân trong những ngày Tết là thú tiêu khiển tao nhã, là món ăn tinh thần lành mạnh, là nét đẹp văn hóa của cha ông đã có từ xa xưa,
Friday, July 21, 2023(View: 6510)
Rủ nhau về lại "NGÔ QUYỀN" Gặp thầy, gặp bạn huyên thuyên nói cười "TRƯỜNG XƯA" in dấu trong tôi DIAMOND SEAFOOD đón mời thân thương
Thursday, July 20, 2023(View: 9312)
Tham dự buổi Picnic hôm nay, gồm cựu học sinh NQ, thân quyến và một số thân hữu của Anh Phẩm, Chị Lynh khóa 6, vốn có cảm tình đặc biệt với NQ,
Wednesday, July 12, 2023(View: 11622)
Bầu trời tháng Bảy đẹp như mơ Sinh Nhật 6 nàng tặng rổ…thơ HOÀI NIỆM, NGUYÊN NHUNG tài khó đoán TƯỞNG DUNG, PHƯƠNG THUÝ giỏi không ngờ!
Wednesday, July 12, 2023(View: 10051)
Ai có quay về chốn cố hương Xa xôi cách trở mấy cung đường Hỏi giùm: "Người cũ còn nhung nhớ?" Đất khách bôn ba đời lữ thứ Quê người lận đận kiếp phong sương Nhắn hộ: "Tình xưa vẫn vấn vương"
Wednesday, June 28, 2023(View: 9325)
Trong chỗ riêng tư, tôi chia xẻ những tâm tình với Bùi Giáng, với Phạm Công Thiện trong sự ngậm ngùi về số phận không may dành cho họ.
Monday, March 20, 2023(View: 10753)
Nước Mỹ là miền đất hứa đã luôn mở rộng vòng tay chào đón và tạo cơ hội tốt cho bất kỳ ai, miễn là họ có khát vọng vươn lên và phải nỗ lực thực hiện bằng được khát vọng ấy.
Saturday, March 4, 2023(View: 10332)
Sau khi trải nghiệm tàu ra vào kênh tôi không ngạc nhiên khi Hiệp hội Kỹ sư Xây dựng Hoa Kỳ đã xếp kênh đào Panama là một trong bảy kỳ quan của thế giới hiện đại.
Sunday, February 19, 2023(View: 10312)
Trong lúc Kansas City Chiefs vui mừng trong rừng confetti thì đội Philadelphia buồn vì vừa đánh mất chức vô địch trong tầm tay khi chỉ còn 8 giây nữa là kết thúc trận đấu.
Friday, February 10, 2023(View: 10919)
Nàng chợt nhận ra… Ồ! bức tường nghiêng! Sao đêm nay nàng mới nhận ra bức tường của nàng đã nghiêng?!
Sunday, January 22, 2023(View: 14857)
vẽ trái tim tôi mầu đỏ nhạt, hay hồng… đã từ lâu, tôi nghĩ tim. chỉ để yêu thôi thỉnh thoảng. để giận hờn… nay. sao tim bối rối?*
Wednesday, January 11, 2023(View: 12103)
Đang vào những ngày đầu năm Dương lịch và tiếp đến sẽ là một cái Tết cổ truyền thiêng liêng rộn rã... . Xin có vài dòng ghi lại buổi họp mặt “ Cựu học sinh Trung học Ngô Quyền - Biên Hòa “
Tuesday, December 20, 2022(View: 8936)
World Cup 2022 khép lại với trận chung kết có nước mắt nhiều hơn nụ cười, chỉ có 45 triệu người (Argentina) vui, mà có đến 65 triệu người (Pháp) buồn.
Saturday, December 17, 2022(View: 9635)
Suốt cả cuộc đời Voi hoạt bát chỉ chuyên tâm tu học, hết lòng phụng sự Thiên Chúa và luôn Giúp ích cho đời. Tưởng chừng gieo nhiều hạt tốt sẽ gặt lắm quả lành,
Friday, December 2, 2022(View: 9558)
Nói cho cùng, phải chăng số phận của bà Lê Vũ Anh đã được chính cha ruột của mình định đoạt vì ý hướng mong muốn con gái thành công.
Thursday, December 1, 2022(View: 11871)
Một cuốn sách, đọc, sẽ làm phấn khởi một số rất lớn người trong chúng ta, vì qua những gì đọc được. Cuối cùng cái chiến thắng trông chờ lâu nay, sẽ chắc chắn hiện hình.
Friday, October 28, 2022(View: 11001)
Chịu khó đọc giáo sư Nguyễn Văn Trung, ta sẽ gặp một nhà trí thức dấn thân với các giá trị cốt lõi rõ rệt: khoa học, khai phóng
Thursday, September 1, 2022(View: 21354)
Viết những dòng tâm can này vào ngày Nguyễn Văn Kỷ Ngọc Thuyền - bé Bi con tôi tròn 46 tuổi, trái tim thương tật của người cha Mai Quan Vinh chỉ khát khao duy nhất một điều