Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Võ Phú - NHỮNG BƯỚC NHẢY NHỎ TRÊN LÁ CUỐI MÙA

Sunday, October 12, 20254:35 AM(View: 1090)
Võ Phú - NHỮNG BƯỚC NHẢY NHỎ TRÊN LÁ CUỐI MÙA

NHỮNG BƯỚC NHẢY NHỎ

TRÊN LÁ CUỐI MÙA

 

ho sung

 

Sáng nay, tôi trở lại căn nhà cũ.  Không phải để cắt cỏ hay dọn vườn như những lần trước, mà để chờ người đến kiểm tra nhà, sửa lại vài chỗ lặt vặt trước khi chính thức bàn giao cho người mua mới.

Trên đường đi, sương sớm đầu thu lấm tấm đọng trên mặt cỏ, mỏng manh và lạnh dịu như hơi thở chuyển mùa. Không còn cái nồng nàn của mưa hè, chỉ còn lại sự tĩnh lặng, se se, như một lời thì thầm: mùa đang lặng lẽ thay áo.

Tôi dừng xe, bước xuống và đi chậm một vòng quanh nhà. Những vết nứt nhỏ ở chân tường, khe cửa garage hở, ống thoát nước mưa lệch khỏi máng, và cả chiếc máy rửa chén đã nhiều tháng không dùng bốc mùi ẩm mốc... Những chi tiết tưởng như vụn vặt, nhưng vẫn cần được chỉnh sửa cho gọn gàng, đàng hoàng. Tôi bật công tắc điện, cho máy chạy nước. Tiếng nước róc rách vang lên khe khẽ trong căn bếp im lìm như một âm thanh đánh thức căn nhà đã ngủ yên suốt bao tháng qua.

Tôi để mặc chiếc máy rửa chén tự làm việc, rồi mở cửa garage. Ánh sáng ùa vào, quét qua lớp bụi lơ lửng trong không khí. Căn phòng bỗng rộng ra, trống trải.  Trong khoảnh khắc ấy, một cảm giác luyến tiếc nhẹ nhàng len vào trong tôi, như khi ta đứng giữa hai thời điểm của một cuộc chia tay không lời.

Tôi bước ra ngoài, bàn chân vừa chạm nền xi măng thì vô tình đánh động những sinh linh bé nhỏ đang trú ẩn đâu đó. Chúng bật lên, nhảy tứ tung như những giọt nhạc sống động, rơi xuống lòng hồ súng giờ đã ngập đầy nước.

Tôi khựng lại.

Chỉ mới vài tuần trước, nơi ấy còn là một vũng nước cạn.  Nơi tôi từng mang tám xô nước đổ xuống trong nắng hạn, chỉ để cứu lấy một đàn nòng nọc nhỏ đang thoi thóp giữa mùa khô. Vậy mà giờ đây…

Tôi tiến lại gần hồ, lòng bỗng dâng lên một cảm giác vừa thân quen, vừa xao xuyến.  Mặt hồ bây giờ lấp lánh nước mưa. Mấy trận mưa đầu mùa đã phủ đầy lòng hồ cạn. Lá súng cuối mùa vươn ra, không còn non xanh mướt mà đã pha sắc nâu đỏ, rũ rượi, sắp sửa rụng xuống để nhường chỗ cho chu kỳ mới của đất trời. Và rồi… chúng hiện ra.

Những sinh linh bé bỏng ngày nào, nay đã hóa thân thành những chú ếch con, hay cóc con, nhái con? trong những hình hài mới, tinh khôi và tràn đầy sinh khí. Chúng thong thả nhảy trên các phiến lá đã chuyển màu, những bước nhảy nhỏ xíu nhưng rộn ràng, như thể cất lên một bản nhạc tiễn biệt mùa hạ, dắt tay thu sang.

Thấy tôi đến gần, vài con vội vàng bật mình, “bõm” một tiếng rồi biến mất dưới lớp lá xanh, để lại những gợn nước nhẹ nhàng lan ra. Một vài con khác vẫn ở lại, đôi mắt tròn xoe chớp chớp nhìn tôi, như thể nhận ra người đã một lần mang nước về cho chúng, đã từng cúi xuống, lặng lẽ góp chút hơi ấm vào vũng sống mong manh nơi đáy hồ khô cạn.

Tôi khẽ ngồi xuống bên bờ hồ, tay chống nhẹ trên lớp đất ẩm, không dám làm động. Gió đầu thu thổi ngang qua, mang theo mùi bùn non, hương cỏ, và cả chút hanh hao của thời gian. Trong khoảnh khắc ấy, tôi không còn nghĩ đến sân lát gạch, hay máy rửa chén vừa bật lại sau bao tháng ngưng nghỉ. Tâm trí tôi lặng đi, chỉ còn lại một cảm xúc dịu dàng, thuần khiết, như thể chính tôi cũng vừa được rửa trôi bởi dòng nước của ký ức.

Tôi không nuôi chúng. Cũng chẳng đặt tên cho chúng. Tôi chỉ từng xách tám xô nước, đổ vào một vũng bùn khô, rồi rời đi. Nhưng thiên nhiên đã tiếp tục phần việc còn lại. Sự sống không đòi hỏi nhiều, chỉ cần một cơ hội, một tia hy vọng, một người tình cờ không quay lưng. Và rồi, nó tự mình lớn lên, tự hóa thân, tự nhảy lên mặt lá mà tiếp tục cuộc hành trình bé nhỏ nhưng kiên cường của mình.

Giờ đây, khi nhìn chúng tung tăng giữa hồ, tôi nhận ra: đôi khi ta không cần giữ lại mọi thứ, không cần níu kéo điều gì cho riêng mình, chỉ cần đặt xuống một chút yêu thương đúng lúc, và để thời gian, đất trời, và sự sống tự lo phần còn lại.

Rồi vài tháng nữa sẽ có một gia đình mới đến sống ở nơi này. Họ sẽ dọn lại khu vườn, trồng những loài hoa khác, bày lại chậu kiểng theo ý họ. Có thể hồ súng sẽ bị lấp đi, hoặc bị lãng quên dưới bóng của những công việc bận rộn thường ngày. Nhưng tôi vẫn hy vọng, một lần nào đó trong đêm mưa lặng, họ sẽ nghe thấy một tiếng kêu nho nhỏ từ góc vườn; sẽ bắt gặp một chú ếch nhảy vội qua bậc thềm, và sẽ dừng lại một chút, để tự hỏi: "Chúng đến từ đâu?"

 Có thể khi ấy, họ sẽ cảm nhận được một nhịp sống bé nhỏ đang thở khẽ bên dưới những điều tưởng chừng vô nghĩa. Và nếu tinh ý hơn một chút, họ sẽ nhận ra rằng cuộc sống quanh ta không chỉ tồn tại trong những gì lớn lao, mà còn nằm trong những điều rất đỗi giản dị và âm thầm.

Bởi đôi khi, chỉ một vũng nước nhỏ… cũng đủ để giữ lại cả một mùa hè, cả một tuổi thơ, và cả một phần lặng lẽ trong trái tim của người lớn.  Tất cả vẫn âm thầm sống sót qua những mùa mưa nắng, vẫn lặng lẽ tin rằng điều tốt đẹp vẫn có thể bắt đầu từ một hành động nhỏ không ai nhắc đến. Chính trong những bước nhảy bé nhỏ ấy, tôi thấy cả chính mình.  Một phần tuổi thơ.  Một phần ký ức đang lặng lẽ quay về trên chiếc lá cuối mùa dưới ánh nắng nhạt nhòa của một sáng đầu thu.

 

Sáng nay trở lại nhà xưa

Trời giăng mây trắng gió đưa hương đồng

Cỏ non ướt giọt sương trong

Thu vừa chạm ngõ bềnh bồng bên mây

 

Đi quanh một góc vườn này

Nhện kia giăng lưới, rêu đầy góc sân

Lắng nghe nhè nhẹ bước chân

Ếch con bật nhảy rất gần đâu đây

 

Nhớ xưa nòng nọc một bầy

Hồ kia cạn đáy trong ngày nắng hanh

Giờ đây mặt nước trong xanh

Ếch con nhỏ bé long lanh mắt nhìn

 

Mặt hồ chao nhẹ rung rinh

Mùa thu khe khẽ trở mình ghé qua

Những xô nước giữa nắng tà

Tôi từng múc lấy đổ ra chỗ này

 

Mai kia người khác tới đây

Sẽ trồng cây mới và thay đổi nhiều

Tôi mong trong khoảnh khắc chiều

Ngồi nghe tiếng ếch và yêu nơi này ...

 

Richmond, VA. Một sáng đầu thu, 091225
Võ Phú

Sunday, November 2, 2025(View: 760)
Hà trở lại ngôi nhà màu hồng của Andra, mua bộ đồ hóa trang Phù Thủy cho nàng và một bộ áo choàng mũ trái bí đỏ cho “nội thằng Keith.”
Sunday, November 2, 2025(View: 930)
lá cây rơi xào xạc, những cành cây khô lắc rắc rơi, ba mẹ tôi đã vào phòng ngủ, chỉ một mình tôi ngồi học bài. Chợt tiếng… dập dình của chiếc ghế mây quen thuộc đâu đây lúc mờ lúc rõ ở tầng trên…
Saturday, November 1, 2025(View: 843)
Đợi 1 năm cha mẹ đã thấm mùi khổ đau tưởng Liên đã chết ngoài biển khơi, nàng về trình diện cha mẹ trong niềm vui to lớn tái sinh bất ngờ này chắc sẽ được cha mẹ tha thứ..
Friday, October 24, 2025(View: 1216)
Ca từ của một bản nhạc là công trình tim óc của một nhạc sĩ, được trau chuốt không kém phần nhạc. Nhà thơ Nguyễn Đình Toàn đã cho in cuốn sách “Thơ & Ca Từ”
Friday, October 24, 2025(View: 1061)
Sống qua hơn một thế kỷ, nhà giáo, nhà văn Doãn Quốc Sỹ là nhân chứng của một giai đoạn lịch sử nước Việt đầy thăng trầm.
Friday, October 24, 2025(View: 1019)
Nhà văn, nhà giáo miền nam Doãn Quốc Sỹ và nhạc sĩ, đại tá miền bắc Doãn Nho, là hai người ở hai phương trời cách biệt:
Thursday, October 23, 2025(View: 1641)
Thu tàn trời sẽ sang đông. Mỗi muà đều có những vẻ đẹp riêng. Mây trắng trên cao vẫn lờ lững theo bà. Chim chóc ríu ríu hát ca. Cảnh thiên nhiên khiến bà ngất ngây. Bà muốn ôm hết vũ trụ này, lòng bà ngập tràn hạnh phúc.
Thursday, October 23, 2025(View: 1263)
.Bố đặt tên con là Doãn Quốc Sỹ Tâm, tức là tâm của ông nội... Trong bài viết này, bố kể cho con nghe chuyện về một ông nội khác, ông Doãn Quốc Sỹ của gia đình.
Monday, October 20, 2025(View: 1353)
Gen Z sinh đúng thời ni Ăn cơm cũng phải selfie… chụp hình. Gen Z vừa lạ vừa quen, Ăn chơi cũng giỏi, học hành cũng nhanh. Cười vang trước mọi khó khăn, Tương lai rộng mở, trời xanh gọi mời.
Sunday, October 19, 2025(View: 1345)
Đúng như em từng nói tình yêu của chúng ta đã trổ bông trên đất Úc. Anh muốn gọi mùa xuân đáng ghi nhớ này là mùa xuân hạnh phúc.
Monday, October 13, 2025(View: 1591)
như thể khẳng định rằng, tình thân ái và truyền thống tốt đẹp của mái trường TH NQ vẫn luôn đong đầy ...
Friday, October 10, 2025(View: 1414)
Dù ờ bất cứ đâu ông vẫn là người mẫn tiệp trong xử thế, nhẹ nhàng trong cung cách sống. 64 năm tại thế có quá ngắn cho một người Việt yêu nước, tài hoa và hiền lương không?
Friday, September 26, 2025(View: 1955)
Hôm qua nhận được tin anh Tiểu Tử qua đời TT buồn quá. Nhờ TK đăng lại như một nén hương lòng tưởng niệm người anh Hai trên văn đàn rất đáng yêu, đáng kính mà TT đã có duyên gặp gỡ trong đời.
Friday, September 26, 2025(View: 1987)
Nhà văn Tiểu Tử là người có nhiều tác phẩm viết với lời văn mộc mạc, chân chất như tính cách của người dân miền Nam.
Monday, September 15, 2025(View: 2229)
Tập thơ văn hiếm quý dày gần 400 trang này từng được phát hành lần đầu hồi tháng Tư cùng năm, với tựa ‘Nguyễn Tất Nhiên, Thơ Văn Trọn Tập’ nay được bổ túc thêm sáu bài thơ và hai truyện ngắn
Monday, September 15, 2025(View: 1887)
Tôi thấy vui vui khi nhìn những đứa bé tung tăng theo chân mẹ hay cha đi đến trường trong ngày đầu tiên, nhất là những em bé lớp Head Start, lớp Preschool và lớp mẫu giáo.
Monday, September 15, 2025(View: 1857)
Đó là mùa Trung Thu. Mọi năm tôi thường theo bạn làm đèn xếp hay đèn ông sao, và có khi mẹ tôi mua cho hai em nhỏ đèn con cá, con ong, con bướm để chúng rước đèn cùng trẻ con trong xóm.
Monday, September 15, 2025(View: 1751)
Hồi ký “Bóng mây tình yêu” của Kim Vui mở ra cho chúng ta thấy cuộc dời trôi nổi của một mỹ nhân, một minh tinh màn bạc từ những năm tháng sống nổi tiếng ở quê hương chiến tranh ...